Vì nhiều lý do nên bỏ bê mọi người đợt này, đừng hận ta nhé. Bà ngoại mới mất đột ngột, rồi công việc bận rộn làm 2-3 ca/ ngày, rồi phải đi chúc tết các sếp ( ̄^ ̄)ゞ, rồi đủ thứ công việc không tên khác. Nhất là chỗ mới có camera và cấm dùng điện thoại, nên không thể thoải mái reply trả lời các tình yêu được. Huhu. Cũng muốn lì xì mọi người đầu năm, nhưng quả thật cảm hứng của ta trôi tuột xuống ass, kéo mãi không lên, không cách nào rặn ra từ nào để són chap mới cả (T_T), khóc một dòng sông, mà chắc cũng sắp bị đánh dạt khỏi Ambassador của Wattpad rồi vì siêu lười và chẳng đóng góp được gì. Mọi người cho ý tưởng cho ta với, tự nhiên tâm trạng ta chìm xuồng quá chẳng nghĩ được gì. Dạo này còn thường xuyên bị bóng đè nữa, huhu('-').。
Lần tiếp theo tỉnh dậy, Minh Minh thấy cả người nhẹ nhõm hơn. Đêm trước sau khi lả mất thì nàng không biết gì, nào ngờ nhiệt tình vận động cùng uống thuốc và ăn cháo đã toát mồ hôi nên nàng hạ sốt, hôm nay đã bảy phần bay nhảy được như mọi khi, Gia Vũ cũng tranh thủ lúc nàng ngất thì lau người và thay đồ khô cho nàng rồi ém chặt lên giường ngủ.
Lúc hắn thấy môi hắn đang bị cái lưỡi đinh hương của ai đó nhè nhẹ liếm, hắn mở bừng mắt ra, Minh Minh hôn trộm thấy hắn như vậy liền giả vờ nhắm mắt chưa tỉnh, đợi một lúc lâu không thấy Gia Vũ có hành động gì tiếp theo, nàng lại bạo gan he hé mắt le lưỡi. Ai ngờ bị Tiểu Vũ bắt quả tang, mỉm cười khả ố nhìn nàng, tiểu công chúa mặt dày coi như không có chuyện gì xảy ra, dụi dụi vào ngực hắn ra vẻ mới tỉnh lại. Sợ Minh Minh xấu hổ, Tiểu Vũ cũng chỉ cười thầm trong lòng, nào dám trêu ghẹo. Hắn hạ lệnh cho mọi người hạ trại lên đường về phủ, rồi một tay mang cháo thịt dê lên cho nàng ăn sáng. Không cần giục giã đến lần thứ 2, tiểu công chúa bật dậy ăn ngấu nghiến, cháo thịt dê thơm phức, thêm cốc nước cam đầy ự, Minh Minh ợ một cái thật to rồi ngửa bụng lên nằm ễnh ra đấy chờ lên xe về chuồng. Gia Vũ thấy nàng ăn xong tranh thủ thu dọn đồ đạc rồi quấn nàng trở về. Lần này định dạo chơi bên ngoài ngắm phong cảnh vài bữa nhưng hoàng thượng (tức đại ca Minh Minh) gửi thư nài nỉ Minh Minh trở về tham dự lễ hội anh tài tại cung điện. Lại còn nịnh bợ một đống đồ đạc kỳ lạ mà mẫu thân và phụ thân gửi về cho nàng, lúc đó nàng mới chịu ưỡn ẹo quay về.
Lần tiếp theo tỉnh dậy, Minh Minh thấy cả người nhẹ nhõm hơn. Đêm trước sau khi lả mất thì nàng không biết gì, nào ngờ nhiệt tình vận động cùng uống thuốc và ăn cháo đã toát mồ hôi nên nàng hạ sốt, hôm nay đã bảy phần bay nhảy được như mọi khi, Gia Vũ cũng tranh thủ lúc nàng ngất thì lau người và thay đồ khô cho nàng rồi ém chặt lên giường ngủ.
Lúc hắn thấy môi hắn đang bị cái lưỡi đinh hương của ai đó nhè nhẹ liếm, hắn mở bừng mắt ra, Minh Minh hôn trộm thấy hắn như vậy liền giả vờ nhắm mắt chưa tỉnh, đợi một lúc lâu không thấy Gia Vũ có hành động gì tiếp theo, nàng lại bạo gan he hé mắt le lưỡi. Ai ngờ bị Tiểu Vũ bắt quả tang, mỉm cười khả ố nhìn nàng, tiểu công chúa mặt dày coi như không có chuyện gì xảy ra, dụi dụi vào ngực hắn ra vẻ mới tỉnh lại. Sợ Minh Minh xấu hổ, Tiểu Vũ cũng chỉ cười thầm trong lòng, nào dám trêu ghẹo. Hắn hạ lệnh cho mọi người hạ trại lên đường về phủ, rồi một tay mang cháo thịt dê lên cho nàng ăn sáng. Không cần giục giã đến lần thứ 2, tiểu công chúa bật dậy ăn ngấu nghiến, cháo thịt dê thơm phức, thêm cốc nước cam đầy ự, Minh Minh ợ một cái thật to rồi ngửa bụng lên nằm ễnh ra đấy chờ lên xe về chuồng. Gia Vũ thấy nàng ăn xong tranh thủ thu dọn đồ đạc rồi quấn nàng trở về. Lần này định dạo chơi bên ngoài ngắm phong cảnh vài bữa nhưng hoàng thượng (tức đại ca Minh Minh) gửi thư nài nỉ Minh Minh trở về tham dự lễ hội anh tài tại cung điện. Lại còn nịnh bợ một đống đồ đạc kỳ lạ mà mẫu thân và phụ thân gửi về cho nàng, lúc đó nàng mới chịu ưỡn ẹo quay về.