Tại thế giới Ma Cà Rồng........
Trên Đỉnh Hiên Linh....
"Đã xác định được vị trí chưa !?"
Giọng nói chua chát già nua vang vọng từ trong cái hẻm núi, một cái bóng khòm khòm có tướng đi lề mề đang chậm chạp di chuyển tới miệng hang. Nhờ ánh sáng mờ bạc của
ánh trăng, người đàn bà tóc tai rũ rượi mới dò được con đường, bên hai hàng cây cối rậm rạp bao quanh cái hẻm đồ sộ, một người phụ nữ khoác áo choàng đen mang hơi thở
lạnh lẽo như gió mùa đông tuyết từ từ tiến vào.
"Rồi !" - Người phụ nữ không vui không giận trả lời.
"Ai da ! Cuối cùng cũng được tự do, cái thân bà lão xơ xác này xem ra chẳng còn tác dụng gì nữa ! Được được ! Ngươi mau dẫn ta tới đó, ta sẽ thực hiện cái điều
kiện mà ta đã giao dịch với ngươi !"
Người đàn bà vui sướng đến nỗi hai mắt bà ta đỏ ngầu kinh khủng. Cái miệng chèm chẹm chảy nước bọt xộc lên mùi hăng hắc buồn nôn. Bàn tay bà ta xoa xoa vào nhau như
hái được lộc, nếp nhăn giật giật theo biểu cảm khuông mặt co giãn biến dạng trông vô cùng đáng sợ. Cô gái ghê tởm hừ lạnh, tay giơ lên giữa không trung mở ra một vòng xoáy
thời gian đen ngòm, bên trong chứa hoàng loạt những chiếc kim đồng hồ biểu tượng cho mỗi mốc lịch sự cùng sắc màu hắc ám quỷ dị nhìn mà choáng mắt.
Người đàn bà phấn khởi, suýt chút nữa là nhảy vào nhưng một luồng sức mạnh ngăn lại , giáng mạnh vào tim khiến miệng bà ta ho sắc sụa, nằm lăn trên đất, quơ chân tay kêu
thét.
"Có cần nặng tay thế không ! Ngươi không biết thương cho một bà lão như ta à !"
Cô gái im lặng, chìa tay trước mặt người đàn bà, giọng nói âm rét đã có phần nôn nóng.
"Khế ước !"
Da thịt sau lớp áo nổi lỗ chỗ phát ớn, bà ta bực mình ngồi dậy , bẻ nhánh cây bên đường vẽ vòng tròn xung quanh thân hình bóng đen. Các hoa cổ xưa phát sáng xâm nhập vào
cơ thể cô gái, cái không khí u ám lạnh lẽo tan dần , chừa lại một khuôn mặt lấp lánh con ngươi vàng kim tuyệt mỹ với mái tóc đen huyền bồng bềnh trong gió. Cô gái thở dài một
hơi, giống như vừa được giải thoát.
Cuối cùng ý nguyện cũng đạt được.
Bốp !
Huỵch !
Cú va đập bất ngờ giáng tới khiến cô gái ngã lăn lộn. Nắm chặt túm cỏ, ngước con mắt vàng kim tức giận trừng bà ta. Người đàn bà cười to , đứng sẵn trước cửa lỗ hổng. Một
nửa thân hình đã hòa nhập vào bên trong lỗ, các nếp nhăn ở miệng dần dần tan biến , giọng nói chua chát chuyển thành âm giọng nhẹ bẫng nhưng chứa đầy nguy hiểm cùng
hả hê.
"Hahahahahaha ! Khế ước giải trừ , ta và ngươi cũng chẳng còn ràng buộc, ngươi có được thứ ngươi muốn, ta đạt được mục đích của ta ! Không sao ! Cho dù
ngươi có tái sinh thì thế giới con người sắp tàn diệt rồi !"
Câu nói đe dọa cảnh báo vang oang oang, người đàn bà đắc ý biến mất sau lỗ đen hắc ám. Không gian chốn rừng yên tĩnh trở lại, cô gái cười khổ ngồi dậy, lặng lẽ rút ra hai
khung ảnh mà cô cẩn thận cất giấu, giữ gìn suốt bao năm.
Viền khung vẫn trắng tinh, chưa bao giờ phai nhạt. Nhẹ nhàng lướt một đường trên khuôn mặt hai người đàn ông quen thuộc với một cô bé tóc trắng xinh đẹp , cô gái nhoẻn
miệng cười ôm chặt như bảo vật quý giá, ngước lên trời , khẽ nói.
"Anh hai ! Đinh Thiên ! Nguyệt nhi !"
"Em về với mọi người đây !"
.................................................................................................................................................................................
Lúc này , mười một giờ, tại biệt thự trên đảo......
Trong căn phòng cách âm...............
"Hức...a...a...a...a"- Cô thét to chói tai , cơ thể thống khổ không ngừng vặn vẹo đầy mồ hôi ướt đẫm . Nam căn trướng lớn , nóng bỏng ra ra vào vào liên tục giày vò khuấy đảo hoa
kính nhỏ bé của cô . Mật dịch trong suốt thơm ngát cứ thế ồ ạt chảy ra mà nam căn của cậu thì sảng khoái đắm chìm , tắm rửa trong dịch nước mê người ấy .
Điên cuồng vuốt ve từng tấc da thịt mịn màng ửng hồng do kích tình cuồng cháy . Cậu ghì mạnh , áp sát cơ thể mình vào cơ thể mảnh mai phía dưới , đồng thời đẩy sâu dục
vọng kinh người đâm vào nụ hoa ướt át mỏng manh.
BLACK MOON co giật ưỡn cong lưng , đôi môi phản kháng kêu gào kịch liệt . Lệ tình trên mặt tuôn như suối , hòa quyện mồ hôi mặn chát càng thêm mặn hơn . Miệng cô rên rỉ
khóc lóc u ơ , cơ thể nhức mỏi sắp không trụ nổi . Đầu óc như quay cuồng lún vào hố sâu tình dục , chứa chan những suy nghĩ mơ hồ mê mang , không thể nào ăn khớp với thực
tại .
Mồ hôi kích tình ngưng tụ giữa vầng trán, chúng chảy dọc theo đường nét vuông vức tuấn lãng chạm xuống cằm rồi nhỏ vào môi cô . Cậu cười cười vẻ gian tà đầy mê mang ,
chiếc lưỡi ma quái tự do ngao du trên bờ má đỏ hồng nhẹ nhàng khẽ thơm một cái. Tiếp tục di chuyển tới vị trí cổ mảnh khảnh , xương quai xanh quyến rũ hơi nhô , cuối cùng là
đôi gò bồng đảo phập phồng chúm chím hai nụ hoa phấn son , chúng nhún nhẩy theo nhịp điệu sóng triều dữ dội , điên cuồng mẩy lên mẩy xuống hấp dẫn con ngươi hổ phách
đầy màu dục tình .
"Em đẹp quá !" - Cậu hít sâu thì thầm , đưa gương mặt mình vùi vào bộ ngực trắng nõn , cắn mút đầu v* nhỏ xinh . Khoái cảm dữ dội từ những cái thúc trời giáng khiến cô thét
to . Ngọn lửa tình yêu trong lòng thêm bùng cháy .
Chỉ tiếc .... tình yêu đó cô đã đặt nhầm người !
Cô vĩnh viễn không bao giờ biết sau khi kết thúc đêm nay , tâm cô sẽ tàn phế tới mục nát, trái tim sẽ thối rữa đến hư hỏng.
Bởi vì trong cơ thể cô đã hình thành một cốt nhục gắn kết giữa hai người .
Nó là nỗi đau hay là niềm hạnh phúc ......?
"Ưm...ah....ah !"
Dục vọng vẫn chôn sâu tại hoa huy*t chật hẹp. Gin tăng nhịp đẩy thô bạo , lực đạo trở nên gấp rút hơn . Cây kiếm nam tính thô to nhanh chóng ấn sâu , đâm xuyên dứt khoát
vào hang động ẩm ướt. Black Moon kinh hoảng thét , tiếng rên rỉ ào ào thoát khỏi miệng. Cô cảm thấy hạ thân dưới vô cùng chật vật sưng đỏ. U huyệt khổ sở co dãn, bao bọc
thanh kiếm nung nóng đang ra vào khuấy động hành lang ướt át .
"Bảo bối...ôm anh !" - Cậu đột nhiên kéo tay nâng đỡ lưng cô , động thân hình chuyển sang tư thế khác. Cơ thể lạnh cóng đang vùi trong tấm chăn mềm bỗng nhiên bị nhấc dậy
,làm lộ đường cong quyến rũ đủng đỉnh hai bầu ngực đẩy đà hiện rõ trần trụi trong giữa không trung.
Mặt Black Moon chín không thể chín hơn. Hai tay lúng túng che giấu đôi gò bồng đảo, còn cơ thể thì co rúm vùi vào lồng ngực cậu, bất giác run rẩy như bé mèo con.
"Đừng...mà !"
"Ngoan ! Ôm anh !"
Không thèm nghe lời kháng nghị yếu ớt. Cậu gỡ cánh tay vòng qua cổ mình , eo lắc mạnh nhanh chóng đi vào lối hành lang mê người của cô , cảm giác ấm nóng cùng chặt chẽ
bao quanh côn th*t khổng lồ khiến thần kinh cậu như muốn phát điên. Black Moon khóc lóc , ưỡn con lưng , móng tay sắc bén cắm sâu da thịt đồng.
"Ah...ah...ah...sâu quá ! Dừng lại...ah...ah !"
Âm thanh ngắt quãng xấu hổ , không rõ ràng liên tiếp thoát ra khỏi đôi môi. Cô nấc nghẹn , thân thể giật giật do cuồng nhiệt va chạm càng đưa dục vọng giày xéo u huyệt. Cậu
đẩy mạnh, điên cuồng công kích chạy nước rút, con ngươi hổ phách tối sầm thu hết tất cả hình ảnh gợi dục, mỗi lần đều ngang nhiên đi vào hưởng thụ hoa viên lạc thú tình mê.
Thời gian vẫn trôi nhưng hành động không ngừng, thật lâu sau đó........
Trên chiếc giường chăn gối lộn xộn, nước mắt trong suốt lặng lẽ tí tách rơi, nó phản chiếu đôi nam nữ quấn quýt say sưa hòa quyện. Cô gái ngửa đầu hướng về phía sau, hạ thân
giãn hẹp theo nhịp thúc mạnh bạo mà nổi lên từng cơn sóng tê dại, vật nam tính chàng trai cùng nụ hoa mỏng manh dây dưa mãi không dứt làm môi cô gái phun ra chuỗi âm
thanh nức nở mê hồn .
Gin mơ màng ngắm nhìn các đường nét kiều mỹ trên khuôn mặt nhỏ bé. Sống mũi tuyệt đẹp thẳng tắp được tạo hóa từ tự nhiên, lông mi cong vút sắc đen như tấm màn che
phủ con ngươi óng vàng mê tình, cánh môi anh đào thơm ngát tỏa ra hơi thở hương hoa nhài phát nghiện, càng khiến cho tâm tình cậu thôi thúc ý nghĩ chiếm đoạt cô là của
riêng mình , bùng cháy sôi sục trong thân tâm càng lớn.
"Black Moon...em là của anh !"
Mãnh mẽ cuồng loạn vuốt ve. Cậu hôn lên da thịt tựa gốm sứ những nụ hôn ấm áp mị hoặc, cơ thể rắn chắc màu đồng tăng thêm lực nhấn điên đảo nặng nề, truyền bao nhiêu
khoái cảm bao nhiêu kích thích tấn công dồn dập hạ thân cô.
Thích thú xúc giác liên tục chạy nước rút giữa hai chân, mật nước thơm ngọt ồ ồ tuôn trào, cô căng cứng người run rẩy rên rỉ. Đau khổ, vui sướng hòa quyện thành một lấp đầy
nơi đã trống rỗng, thèm khát yêu thương tràn ngập trong tim.
Tất cả ý thức hiện giờ của cô dường như mà tan rã, lúc này cô chỉ ước ao được vỗ về, được che chở trong vòng tay người cô yêu, cảm nhận nghênh đón sóng triều dục vọng ấm
áp.
Black Moon chủ động, tách môi hôn cậu. Đôi chân thon dài quấn chặt vòng eo rắn rỏi, thắt lưng vụng về ma sát nam căn, cố gắng theo kịp nhịp thúc như đưa cơ thể lên mây,
tắm trong dòng duối lạc thiên kì phú.
"Em..ah..yêu anh... !"
"Anh yêu em !"
Gin mê mang đáp lại, nhẹ nhàng xoa bóp nâng bộ mông tròn trĩnh của cô , eo luật động đâm thúc thật sâu , động tác gấp rút cuồng loạn xuyên thủng chia nửa hai cơ thể. Cô
thét chói tai, tinh thần cứ ngất lên ngất xuống , mồ hôi ướt nhẹp thấm ướt toàn thân, sức lực dường như bị rút cạn không thể chịu nổi khoái cảm dữ dội liền đổ rạp , nằm sấp
trên thân thể cậu, khóc nấc.
"Ah..ah..ah...ah...đừng....em..không...chịu nổi..nữa...hức... hức..ah..ah..!"
"Nào..lên thiên đường cùng anh !"
Gin gầm nhẹ kiềm chế phóng xuất , cậu bấu chặt mông cô nhấn mạnh xuống để nuốt chửng nam căn của cậu. Black Moon giật nãy cứng người, nước mắt thống khổ vạn tình rơi
rớt. Tốc độ ra vào trở nên nước rút như sắp sửa bùng nổ phá nát toàn thân cô.
Lửa nóng đốt cháy hoa tâm càng lúc càng dâng cao tới đỉnh điểm. Đao thịt nóng rực bừng cháy, va chạm mạnh đưa đẩy đao thịt mở rộng hoa tâm. Cậu bỗng nhiên thở dốc ,
nhanh chóng ôm chầm cô, tay chân khóa hết mọi cử động đè Black Moon xuống giường , nghiến răng vùi vào hõm tóc.
Black Moon chưa kịp phản ứng thì trận nhiệt tựa dung nhan tràn vào hoa tâm. Cô kinh ngạc sau đó co quắp chân, móng tay cắm sâu tấm lưng đồng, miệng thét to tràng âm
thanh yêu kiều đánh động toàn bộ ngóc ngách tâm hồn cậu.
Đường Nguyệt ! Anh thật sự yêu em !
Hốc mắt tuông ra giọt lệ cuối cùng. Black Moon nấc giọng run run, ý thức cô dần dần phiêu tán , tan rã giữa giấc mộng cay đắng lẫn ngọt ngào.
Thời gian như ngừng trôi, thật lâu sau đó , cậu mới lê thân hình nặng nề của mình ngồi dậy, yêu thương ngắm nhìn gương mặt ngủ say đỏ hồng sau trận kích tình dữ dội vừa
qua.
Nguyệt !
Âm thầm lặng lẽ gọi tên, Gin bế cô đi vào gian phòng tắm. Nước ấm vốn chuẩn bị để cho cô tắm nhưng rồi cũng nguội tanh do trận hoa ái quá lâu quá mãnh liệt. Cậu cười khổ,
đành rút hết toàn bộ lượng nước trong bồn, đồng thời trong lúc chờ đợi nước mới lấp đầy , Gin lấy thân mình làm chỗ dựa cho Black Moon.
Tóc dài chảy lênh láng khắp bờ vai , một tay cậu đỡ mông cô, tay còn lại âu yếm bầu ngực sữa . Con ngươi mê tình , dịu dàng ngắm nhìn bộ dạng quyến rũ hôn mê của cô, trong
đầu cậu vừa dâng lên sự suy tư ngọt ngào cùng ý nghĩ chiếm đoạt tàn khốc.
Bây giờ em đã là của anh !
Cho dù sau này trái tim em không thuộc anh thì thân xác lẫn trinh tiết này sẽ là sự trói buộc giữa em và anh không thể tách rời.
(Tiểu Nhã : còn non tay, mới lần đầu......mí bác vote hoặc bình luận cho em biết thêm ý kiến -/////- )
Nhỏ đang loay hoay vẽ vòng tròn ma thuật thì bỗng nhiên có tiếng xe ngoài cửa, Bloodmix xách valy đưa cho quản gia rồi thẫn thờ đi vào nhà.
"Ờ !"
Nó mệt mỏi ngồi phịch xuống ghế sôpha, câu trả lời đáp gỏn gọn khiến nhỏ bất giác cũng đưa tay che miệng ngáp , uể ỏi theo. Kỳ thực sau chuyến đi chơi đó, tâm trạng ai cũng trở nên phức tạp và vô cùng khó chịu. Đặc biệt là gia đình Gin, nhỏ không thể nào quên được ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống của Lữ Tuyết .Dường như có một luồng ma thuật nào đó tản ra từ người bà ta, nó khiến nhỏ cảm thấy bất an cực kì.
Hừ ! Nếu như không bắt buộc phải giấu đi thân phận thì bà ta lúc đó chắc chắn đã bị tụi nó phanh thây rồi .(Tiểu Nhã : Chị mơ à !?" -_-)
Sáng mai kia tỉnh giấc, kêu lên cho phố lại gần đưa tay đưa ra đưa vô, sao anh thấy lo lo ? (Sao thấy lo quá đi)
Có anh hôm nay lại quên, thất hứa với em rồi kìa ! Thôi hôm nay coi như xong ! Cuộc đời mình thật long bong
Gọi điện em không bắt máy, nhắn tin em không trả lời. Anh phải làm sao đây cho em chịu nghe đây ?..........
Tiếng chuông vui nhộn phá tan bầu không khí trầm mặc. Red Fire giật mình, vội vàng vứt tờ giấy cùng đống suy nghĩ sang một bên, chạy tới cầm lấy điện thoại rồi đến một góc
khuất nào đó nhấn nút nghe. Bây giờ, phòng khách chỉ còn mỗi mình nó, cảm giác thật trống trải đơn độc ! Tâm nó đau quá ! Cuộc đối thoại dang dở của lúc trước bỗng nhiên
tua về, làm nó lần nữa nhớ đến những lời nói của anh.
"Duncan ! tôi thật ra cũng vứt bỏ nó nhưng mà tôi không thể làm được , càng muốn quên thì tâm lại càng đau !"
Nó ôm đầu khổ sở nói, nước mắt chảy xuống rơi vào góc váy tối màu. Cảnh tượng này thật bi thương.
"Bloodmix ! Chẳng lẽ giờ em lại muốn mình trở thành trò cười cho cả con dân, cho dù bọn họ có đồng ý thì chưa chắc bá tước đã chấp nhận được !"
Duncan cố gắng khuyên nhủ nó nhưng dường như đều vô hiệu, anh thật không thể tin cô gái mà anh quá hiểu rõ trước mắt này. Sự kiêu ngạo , lòng tự tôn, khí chất quý tộc
cùng cử chỉ đậm chất uy quyền khiến không ai có thể xem thường giờ lại biến mất như chưa từng tồn tại, nó lúc này vô cùng yếu đuối, thậm chí là buông lỏng chính mình. Lẽ
nào tình yêu lại có thể thay đổi tính cách của một người nhanh chóng đến vậy sao. Thật đáng sợ !
"Liên quan gì đến ông ta !!!!!"
"BLOODMIX !!!!!!"
Đột nhiên anh nâng mạnh gương mặt nó lên, ép nó phải nhìn thẳng vào con ngươi nâu vàng sắc bén ấy.
"Bloodmix ! Em biết Ma Cà Rồng và con người khác nhau chỗ nào không !?"
Nó hoang mang lúc gật lúc không rồi lại đau đớn rơi lệ. Thứ tình cảm xa lạ đã làm nó trở nên hồ đồ, không còn là chính mình.
"Bloodmix ! Ma Cà Rồng có quyền năng phép thuật là điều thứ nhất. Quái vật đột lốt con người là điều thứ hai. Không thể phản chiếu trong gương là điều thứ ba. Bị ánh nắng thiêu đốt là điều thứ bốn. Luôn luôn phải né tránh biểu tượng thập giá là điều thứ năm và cuối cùng........"
Vế câu cuối anh hơi dừng lại, nhẹ nhàng nhấc bàn tay nó đặt lên lồng ngực chính mình mà buông một câu tàn nhẫn cực độ.
"Trái tim của Ma Cà Rồng không hề đập ! "
ẦM !
Tiếng nổ kinh hoàng đánh thức Bloodmix ra khỏi dòng hồi ức. Nó thở dốc bật dậy ôm ngực, mồ hôi ngưng tụ đầy trán bị rung động liền chảy xuống, thấm vào miệng nó mặn
chát.
Lời nói đó thực sự vô cùng đáng sợ. Mặc dù đó là sự thật hiển nhiên nhưng mà tại sao nó lại đau tới thế. Đó là quy luật bất biến mà Ma Cà Rồng nào cũng phải có. Ma Cà Rồng
không hề có trái tim, trái tim của bọn họ không hề đập .Cho nên, chính vì thế bọn họ chỉ có thể cảm nhận tình cảm bằng tâm, mà tâm cũng tựa như một trái tim vô hình ,
không nhịp đập, không mạch máu, chỉ có hư vô .
Bây giờ, nó ước gì ngay cả tâm biến mất luôn đi, các cơn đau sẽ không kéo tới nữa. Sự giày vò tra tấn này khiến nó như sống đi chết lại. Trời ơi , tan biến đi !
Bloodmix cắn răng, gào thét trong lòng. Những chuỗi trân châu bi thương nối tiếp nhau rơi xuống, mang theo cả nỗi đau chồng chất nặng nề.
................................................................................................................................
Sáng sớm hôm sau.......
Cộc...cộc...cộc.....
"Đi đi !"
Âm giọng khàn khàn cáu bẳn cắt ngang tiếng gõ cửa phiền phức. Nó trùm chăn kín mít, bực bội trở mình , chuyển sang một tư thế dễ ngủ hơn. Suốt đêm qua, hai con mắt của
nó không tài nào mà nhắm lại được, cứ khi cơn buồn ngủ sắp ập đến thì những lời nói tàn khốc đó lại ùa về khiến cả người nó giật bắn, thế là mất ngủ trắng nguyên đêm.
Người đứng sau cánh cửa hơi ngừng lại hành động gõ. không gian trở về chốn im lặng trong mười phút rồi lại lần nữa tiếp tục vang lên. Lúc này, Bloodmix hoàn toàn bị chọc
giận liền đứng phắt dậy đạp đổ cả cánh cửa. Nhưng thật bất ngờ, kẻ đi phá đám giấc ngủ của nó lại là người mà nó không bao giờ muốn gặp lại - bá tước.
"Ông !?" - Bloodmix kinh ngạc, giọng nói vài phần đè thấp. Gương mặt điêu khắc , khí chất uy quyền đậm nét quý tộc ở ngay trước mắt nó đây. Bá tước vẫn bình thản như chưa
có chuyện gì xảy ra, chỉ là trên đầu ông ta có chút lấm tấm hạt bụi gỗ. Nó bịt miệng, cố gắng kìm nén cơn cười, một số người hầu thì kinh sợ bởi cánh cửa đang nằm dưới đất
bỗng nhiên xuất hiện khuôn hình người đàn ông thật to. Chả lẽ , lúc cánh cửa đổ xuống bá tước không dịch chuyển !?
"Đã lâu rồi sao con không về thăm nhà !? - " Huyết Xích Tử tràn đầy quan tâm hỏi , đôi mắt tím biếc tương tự nó ngập tràn một loại sủng nịnh yêu thương.
Lời nói đương nhiên không thể lọt vào tai, cho dù có lộ rõ tình cha con đi chăng nữa. Nó căn bản vốn không ưa người đàn ông này, ông ta là một kẻ đáng ghê tởm không bằng một gót chân của mẹ nó.
"Hừ ! Thì sao !?"
Bloodmix khoanh tay, khiêu khích giả bộ nhìn đi chỗ khác. Huyết Xích Tử chỉ biết lắc đầu thở dài, nỗi thống khổ tích tụ nhiều năm tới bây giờ vẫn không thể hóa giải.
"Con thay đồ trước đi rồi xuống nói chuyện với ta một chút !"
"Black Moon với Red Fire đâu !?"
"Bọn họ đi học rồi !"
"Tại sao ông đến đây !"
"Đến đây là có chuyện liên quan tới mẹ con !"
.......................................................
Mưa rơi lất phất va vào khung cửa sổ. Sắc trời hôm nay u ám tột độ như sắp báo hiệu một điều gì đó sắp xảy ra, ngay cả lớp học vốn náo nhiệt sôi động cũng trở nên im lặng
bất thường bởi những loại chướng khí kì lạ bay phảng phất xung quanh phòng học khiến mọi thứ cứ như chìm vào chốn không gian quỷ dị. Trần Hoàng Hải, Vương Tử Khiên
tâm trạng vô cùng nặng nề u uất . Hiện giờ, bọn hắn không muốn bị làm phiền và đang nằm ngủ trong tiết học. Chẳng một ai dám kêu gọi hay đánh thức , kể cả Đinh Huyền
Phong là bạn tụi hắn đi chăng nữa.
"Ê! Sao đi chơi về mà cái mặt bọn họ bí sị vậy !?"
"Chắc là bị ba cái con hồ ly kia chọc tức chứ gì !"
"Ừ ! Càng tốt chúng ta lại có cơ hội tán ba em !"
"IM HẾT ĐI !!!!!!!!!!!!!"
Tiếng quát tháo làm những giàn âm thanh bàn tán lập tức câm bặt. Hắn bực mình ném cuốn sách lên bảng, lực va chạm khá mạnh khiến chiếc bảng gần như sắp nứt , còn kêu
cái "bộp" rõ to. Mọi người há hốc sợ run, ai nấy đều biết điều đều cuối gầm mặt . Đến ngay ông thầy giáo cũng chẳng hó hé gì , cả chân lẫn tay run cầm cập bởi màn hù dọa thót
tim vừa nãy. Đây là lần đầu tiên cả lớp thấy tụi hắn đáng sợ như vậy.
Bị bực mình làm mất khống chế, cơn buồn ngủ cũng dần bay hết đi . Hắn đứng dậy giơ chân, không chút do dự đạp bay chiếc ghế rồi hậm hực đi ra ngoài.
"Bữa nay bọn mày sao vậy !?" - Shin khều khều cậu, tỏ vẻ bất bình thay công chúng.
"Không biết !" - Gin cáu gắt hất tay anh, cố gắng vùi cơn tức giận vào giấc ngủ.
Anh bó tay , thở dài cho hai thằng bạn chí cốt của mình . Ánh mắt đồng thời cũng liếc về chiếc ghế bỏ trống, trong lòng bỗng dâng lên dự cảm bất an.
Cái lạnh của mùa mưa mỗi lúc càng xuống thấp, nhiệt độ băng hàn hòa quyện với luồng khí lạnh quanh cơ thể hắn làm tất cả mọi vật gần như đóng băng. Sum thẫn thờ bước
đi, đầu óc cứ theo con đường hư vô phía trước mà bước, đôi chân hoạt động chẳng khác một cỗ máy không biết suy nghĩ đến nỗi hắn đã đi qua cái cổng trường tự lúc nào.
Tại sao !?
Tim đau quá vậy.
Tạo sao !?
Hắn không thể quên nó .
Biết rõ là nó cũng giống mấy loại đàn bà lẳng lơ nhưng mà cứ mỗi đêm , lòn hắn bất giác dâng lên một nỗi áy náy , hối hận, day dứt mãnh liệt không thể tả.
Cứ như, tất cả là lỗi tại hắn.
Đau nối tiếp đau, nhói nối nhói, lòng hắn càng thêm nặng nề bởi những loại cảm xúc tiêu cực vô hình liên tục đày đọa, chồng chất. Chúng mỗi lúc lớn lên, không bao giờ dừng
lại. Sum thở phì , hô hấp đột nhiên trở nên khác thường, tầm mắt cũng bắt đầu mờ mịt không xác định rõ phương hướng. Đôi vai nhức mỏi bất thường giống như bị tấn kim
loại đè nặng.
Hộc ! Hộc ! Khó chịu quá !
Dòng người di chuyển qua lại bên đường thấy hiện tượng lạ không nén nổi tò mò định lại gần. Tuy nhiên chưa đầy năm giây, mọi bước chân đều phải giữ khoảng cách với luồng
khí không thân thiện tản ra quanh thân thể chàng trai . Sum lạnh băng, lườm nguýt đám người xúm vây mình, tròng mắt xanh biển hóa thành một màu sóng bão mờ đục làm
đám người giật bắn, sợ hãi.
"Anh ta bị sao thế !?"
"Không biết nhưng đồng phục đó....chẳng lẽ là học sinh trường Best & Sharp !?"
"Đẹp trai thật đó có điều...hung dữ quá !"
"Xì ! Đẹp trai thì sao !? Bộ dạng thê thảm luộm thuộm này chắc là ngáo đá chứ gì !"
Lời xì xào bàn tán đã kích thích cơn phẫn nộ sôi trào lên . Sum nghiến răng, nắm đấm lao ngay về phía kẻ vừa nhục mạ lòng tự tôn của hắn. Không kịp phản ứng với lại đòn tấn
công quá bất ngờ khiến gương mặt kẻ không biết lựa lời để nói liền ăn trọn cú đấm .
Anh ta kêu oai oái , đồng bọn sợ mất vía không dám ra tay . Liên tiếp những vị trí khác trên cơ thể anh ta đều bị đánh cho bầm dập, phát tiếng xương gãy kinh dị làm cho
những người chứng kiến có ý nghĩ định cứu giúp cũng bị đập tan nát.
Cuối cùng, màn trút giận kết thúc. Sum thở dài thỏa mãn, nhấc bàn tay đầy máu ra khỏi người không chịu nổi đau đớn liền ngất xỉu, mang theo cả vết thương nặng nề tím đỏ
khắp thân.
"Mày nên nhớ...đừng chọc giận kẻ không nên chọc giận !" - Hắn phun nước bọt vào người anh ta, chậm rãi xuyên qua dòng người qua đường. Khung cảnh mây đen kéo về dày
đặc với mưa bụi bay lất phất thấm sâu da thịt bỗng chốc kích thích nội tâm dâng trào một dự cảm bất an.
Có cái gì đó không bình thường....
Nó đang lẩn quẩn quanh đâu đây.
Sum quay đầu ngó nghiêng theo dõi, bộ não khởi động chế độ cảnh giác, quan sát thật kĩ khung cảnh âm u chẳng giác một bộ phim trắng đen.
Càng lúc dòng chảy bất an càng nóng lên, gần như sắp thiêu cháy cả người hắn. Hắn thở ra luồng hơi lạnh vào không khí, đôi chân cấp tốc bước nhanh trên vạch trắng dành
cho người đi bộ , ánh mắt cẩn trọng liếc nhìn mọi thứ cho đến khi bàn chân chạm tới bên lề đường mới thôi .
Cảnh vẫn vẫn tản ra màu âm u, không có gì thay đổi. Cứ tưởng tất cả chỉ là sự linh cảm nhầm, hắn cười phì quay người bỏ đi . Tuy nhiên , thời điểm khi đế giày chạm vào lề
đường, hắn không hề biết rằng là bản thân mình đã đi vào bản kế hoạch dàn xếp kinh hoàng của điềm dữ. Một tiếng kêu thất thanh vang lên.
"COI CHỪNG !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"
Sum giật bắn quay lại nhưng tất cả đã quá muộn. Trước mắt hắn là một vầng sáng chói lóa như thiên đường , cuối cùng là màn đêm u ám đặc trưng của địa ngục mang đến
nhữnng cơn đau nát xương nát vụn.
Rầm !
Thời gian ngưng đọng trong năm giây, cảnh phim tua thật chậm chiếu rõ từng chi tiết hình ảnh khiến đám đông không kịp kêu thét, chỉ biết trợn mắt há miệng.
Chiếc xe ô tô va đập mạnh vào lưng , hất hắn bay trúng cột điện. Xương quai xanh phát ra âm thanh giòn tan quái dị rồi nhấn chìm thân hình trong bể máu.
Một tiếng nổ kinh thiên chấn động trời đất, một cơn đau điếng người xương nát thịt lan tràn khắp tứ chi. Một khung cảnh mập mờ , không rõ nét với những loại tạp âm hỗn
độn xen lẫn nhau. Một thân hình cao lớn lênh đênh giữa vũng máu. Hắn bị xe tông.
"AAAAA! Tai nạn !"
Tiếng ồn ào kinh hoảng của những người ngoài cuộc kêu thét réo rắt, họ nhốn nhao sợ hãi bởi thân hình bất động trong ao máu. Sum run run nhắm hờ, ý thức sắp bị hôn mê
bao trùm , nhịp tim mỗi lúc cứ một yếu nhưng chỉ có sự kinh ngạc là không bao giờ biến mất.
Trong đám đông mất trật tự ồn ào đó, thấp thoáng một hình bóng vô cùng quen thuộc....nhưng nụ cười trên môi lại đắc ý, vô cùng quỷ dị. Chẳng lẽ thời điểm chiếc xe này chạy
tới không phải là trùng hợp ?
Không lẽ...mình bị hại.
Dòng suy nghĩ chấn động khiến hắn thật muốn nhào dậy, chạy về phía đông người đó nhưng tầm mắt đã tối sầm, tất cả sắc màu đều biến mất mà chỉ còn lại một màn đêm lẻ
loi.
Rưsila đứng khoanh tay trong bộ váy trắng muốt ma mị, dải tóc đen bay phấp phới tựa chiếc khăn ren âm u lạnh lẽo phủ lên thân thể đẫm máu trên mặt đường.
Dần dần ở phía xa bắt đầu vang lên tiếng xe cấp cứu inh ỏi. Một màn làm việc cấp tốc, đậm màu tang thương khiến đám đông bất giác giơ tay che miệng, khóc thầm thương
xót. Tuy nhiên, chỉ mỗi riêng Rưsila là không cảm thấy được gì . Cô ta đã chết. Mọi người căn bản không thể thấy cô ta, thân thể này chỉ là một linh hồn ngao du gieo rắc nỗi thù
hận, cô ta sẽ không dừng lại cho tới khi đạt được ý muốn, nỗi thống khổ, thù hận nhất định phải trả lại hàng vạn lần.
"Theodore ! Kịch vui còn dài, ta sẽ không để mọi thứ chấm dứt nhanh như vậy đâu !"
Rưsila vén tóc nhủ thầm, giọng nói ghê rợn vang vọng giữa không gian hư ảo truyền tới nội tâm của chàng trai.
Rưsila ......