Sau sự việc ngày hôm đó, nó không còn đến gặp ông nữa chỉ lặng lẽ nhốt mình trong phòng , trong không gian không có ai ngoài nó....
CỘC....CỘC....CỘC
Bỗng tiếng gõ cửa vang lên, nó khó chịu nhíu mày nhìn chằm chằm vào cánh cửa , nghiến răng nghiến lợi hận không thể giết người ngay bây giờ . Cảm nhận được luồng sát khí từ bên trong , người giúp việc nơm nớp lo sợ , trả lời bằng giọng run run:
"Thưa... công chúa bá tước ......bá tước.......muốn.... gặp người!"
"GẶP LÀM CÁI QUÁI GÌ!!!!!!!!!"- Nó hét lên , âm hơi lạnh lẽo làm rợn cả sống lưng.
"Tôi.... thật sự .....không biết"
"Khỉ thật!"
Nó bực mình bước xuống giường , tiến về phía cánh cửa . Nhưng thật không may , bởi vì tâm trạng không được tốt nên cánh cửa đáng thương được mở một cách "nhẹ nhàng" đến nỗi vỡ tung thành từng mảnh . Cô gái hầu nhìn trợn tròn mắt , ngã khụy xuống đất thân thể run run như đang sợ một con quái vật.
Đương nhiên , nó không thèm để ý liền đi thẳng xuống dưới nhưng vẫn không quên quay đầu lại quát to :
"ĐỔI CÁNH CỬA KHÁC LÚC TA LÊN PHẢI XONG!!!!!!"
"Vâ....vâng"- Cô gái kêu lên sợ hãi.
"Hừ"
DƯỚI PHÒNG ĂN..........
Phòng ăn là nơi lớn nhất trong căn biệt thự , có đủ chỗ cho 8 người, phụ kiện sang trọng,đèn chùm và thực đơn tùy chọn được nấu bởi các đầu bếp MA CÀ RỒNG danh tiếng. Có thể nói , nơi đây gần giống như một nhà hàng lớn, bậc nhất của phương ĐÔNG . Cũng ngay tại trong nhà hàng bậc nhất này, vị bá tước cao quý đang thưởng thức bữa ăn tối của mình thì có một người đàn ông đi đến , nho nhã lên tiếng:
"Chủ nhân"
"hửm?"
"Công chúa xuống rồi!"
Nghe thấy vậy, ông liền bỏ dao , nĩa và phần đang ăn dang dở ra . Tao nhã lấy khăn lau miệng và gọi người bưng đi chỗ khác . Đồng thời , không quên nói bọn họ làm một phần cho con gái cưng của mình . Người quản gia bên cạnh nhìn thấy vậy cũng phải thở dài , thương xót . Nếu như công chúa có thể mở rộng tấm lòng của mình ra , yêu thương ông như mẹ của cô thì hay biết mấy.......
"Gọi tôi có việc gì ?"- Âm thanh lạnh lẽo vang lên .
Tiếng gọi của nó làm cắt ngang dòng suy nghĩ của quản gia . Hơi giật mình , ông luống cuống đi đến chỗ nó đang đứng , trịnh trọng kéo chiếc ghế để cho công chúa ngồi . Nó cũng không quan tâm, ngồi xuống , hỏi lại câu hỏi vừa nãy nhưng lại khiến cho cha nó tổn thương sâu sắc:
"Gọi tôi có việc gì thưa BÁ-TƯỚC?"
Ông cứ đờ ngay câu nói của nó , sắc mặt tái xanh , tim như bị đâm thủng nhưng vẫn cố gắng kìm nén cơn đau lòng của mình , giọng ông khàn khàn:
"Sáng mai , giáo sư ÁI THƯỢNG PHONG sẽ đến đây với mụch đích là đưa con đi đến thế giới con người , có cả RED FIRE và BLACK MOON nữa con có muốn đi không ?"
Hơi sững người , nó ngước lên nhìn ông vẻ mặt đầy ngạc nhiên . Chẳng phải ba luôn nghiêm cấm mình về việc nhắc tới con người hay sao ? Sao hôm nay đột nhiên lại hỏi vậy? Nhưng nơi đó cũng là nơi mà mẹ mình......
Như thấy nó còn đang do dự , ông tính lên tiếng thì nó đã đưa ra câu trả lời .
"Tôi sẽ đến thế giới con người"
Một câu nói đơn giản nhưng cũng khiến lòng người cũng phải phiền muộn . Ngoài thở dài ra còn biết làm gì nữa.........
"Tôi lên đây!"
"Công chúa còn..."
"Thôi!"
Lời nói của ông đã cắt ngang phần còn lại của quản gia . Chỉ biết nhìn nó dần dần biến mất sau lối cầu thang , nhưng nó không hề biết rằng lúc quay lưng đi một giọt lệ đã rơi khỏi khóe mi của người bá tước.........
Sáng sớm , từng đợt gió lạnh lẽo xuyên qua khe cửa , những tia sáng bạc chiếu lên gian phòng âm u , tăm tối . Nó ngẩng đầu lên , nheo đôi mắt THẠCH ANH TÍM lại , làn da chưa bao giờ tiếp xúc với ánh mặt trặt trời , trắng xanh gần như pha lê trong suốt . Bước xuống giường , nó dần dần di chuyển về phía cửa sổ , lạnh lùng nói :
"Cuối cùng cũng phải đi rồi "
...........................................................
Tại biệt thự BỈ NGẠN......
"Ba ơi khi nào chúng ta đi đón bloodmix ! "
Giọng một cô gái ngây thơ , trong trẻo vang lên . Cô háo hức nắm lấy tay người cha , cứ lay qua lay lại không ngừng . Trên mặt hiện rõ sự sung sướng , nhớ mong khi gặp lại cô bạn của mình :
" Ba ơi bloodmix có khỏe không ?"
"Ba ơi bloodmix có hỏi thăm gì tới con không ?"
"Ba ơi......"
Trên đầu ông chảy dài vạch đen , khổ sở nhìn đứa con gái hiếu động của mình . Tiểu nha đầu này , ông chưa gặp làm sao biết công chúa nói những gì , hôm qua chỉ nói là sẽ đến thế giới con người thôi chứ có phải là gặp công chúa luôn đâu , mà cho dù có gặp thì tính cách tảng băng lạnh giá cũng chả thèm nói lời nào, thế mà vừa nhắc tới cái tên công chúa thì con bé này lại hỏi ríu rít không ngừng , aizzzz đau đầu quá! Không chừng con mình quên luôn cả cha mẹ thì khổ .....
Đang mải mê suy nghĩ , ông mới cảm thấy cái loa phóng thanh hình như mất dần . Quay phắt đầu lại , ông trợn tròn mắt khi chẳng thấy tăm hơi nhỏ đâu . Bỗng một tờ giấy xuất hiện trên mặt bàn , ghi những dòng chữ phải nói ......ừm...... rất chi là "ĐÁNG YÊU" và nội dung được viết thế này :
BA ƠI ! CON ĐI ĐẾN NHÀ CỦA CỦA BLOOMIX LUÔN ĐÂY , LÚC NÃY BLACK MOON NHẮN CHO CON LÀ BẠN ẤY CŨNG ĐẾN NHÀ BLOODMIX RỒI . BA ĐANG SUY NGHĨ CHUYỆN GÌ THÌ CỨ TIẾP TỤC ĐI NHA BA . THƯƠNG BA NHIỀU !!!!!!!!!!
ẦM..........
Bàn tay cầm mảnh giấy run run , sắc mặt sa sầm trong tức khắc . Tiếp theo là tiếng hét rống trời của giáo sư ÁI THƯỢNG PHONG :
"Aaaaaaaaaaaaaaaaaaa! Tại sao con lại thay đổi thất thường như thế chứ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"CHI HỎA!!!!!!!!!!!!!!"
Tiếng động vang xuống cả tầng dưới , tất cả người hầu lẫn vệ sĩ khi nghe thấy âm thanh này thì đầu bọn họ chảy đầy vạch đen . Ái tiểu thư chọc giận ông chủ nữa sao ?! haizzz...
..................................................
CỘC...CỘC..CỘC...
"Nói ! "
"Thưa công chúa HẮC tiểu thư và ÁI tiểu thư muốn gặp người !"
Hửm !? Tới rồi sao ? Nó rời khỏi chiếc ghế , gấp cuốn sách đang đọc dang dở trên bàn, cẩn thận bao bọc kín lại và từ từ nâng nhẹ lên cất vào chiếc hộp bằng sứ để cuối gầm giường . Đây là nhật ký của mẹ BLOODMIX , nó coi cuốn sách như báu vật vì chỉ có cuốn sách này mới làm cho nó cảm giác được quay trở về thời gian , nơi hạnh phúc ấm áp lấp đầy trái tim lạng băng của nó .
Dưới phòng khách .....
"Sao nó xuống lâu quá vậy ?"
"Ráng chờ chút đi , bà biết tính nó rối mà !"
Giọng cô gái trẻ trong trẻo vang lên , trấn tĩnh người bạn thiếu khiên nhẫn ở bên cạnh . Sau đó cô ngồi phịch xuống ghế , chân gác qua một bên làm chuyển tầm nhìn của RED FIRE sang người cô . Hôm nay , BLACK MOON mặc áo cánh dơi hở vai trắng , hai bên eo được đính các hạt CITRINE rất giống màu mắt của cô , bộ quần jeans dài xanh đậm ôm sát cặp chân thon thả kết hợp với đôi ủng nâu đen làm toát lên khí chất lãnh đạm , khó gần . Thấy nhỏ nhìn chằm chằm mình như vậy , BLACK MOON hơi lúng túng chút xíu , mở giọng trong trẻo lúc nãy ra hỏi :
"Gì nhình tui ghê vậy !"
Gương mặt của nhỏ ỉu xìu , trả lời :
"Nếu bà mà giống nó thì tui bùn chết đi được , hai người tính cách như nhau lạnh lùng như vậy tui cô đơn quá !"
cái quái đản gì thế này !? Cô nheo mắt , méo miệng một lúc . Sau đó dùng bàn tay mảnh dẻ của mình bẹo một phát lên má RED FIREA , giọng hầm hầm :
"Tui giống nó chỗ nào , nó ít như vậy không nói mà cũng kiệm lời như vậy thì bà thấy tui giống nó chỗ mô ?hỉ ! "
Bị tấn công bất ngờ , nhỏ nhăn nhó lấy tay gạt tay BLACK MOON ra , nói :
"Đùa chút chi ghê dạ ! Ai biểu cái mặt bà suốt ngày cứ lãnh đạm y như nó chi , đâu thể đỗ lỗi cho tui được ! Lè!"
Trả lời xong , nhỏ thè cái lưỡi đáng yêu ra làm cho cô dở khóc dở cười . Nhìn người bạn nhõng nhẽo không thay đổi , bất giác ùa về kỉ niệm xưa . Nhỏ cũng chả thèm đấu khẩu nữa , ngồi xuống ghế salông cao cấp , nghịch nghịch mấy lọn tóc đỏ xoăn của mình , tay nhẹ nhàng vuốt ve đường váy trắng tinh khôi với dây chuyền trái tim ruby ở cổ , tôn lên vẻ đẹp dịu dàng của nhỏ . Bỗng...
"Hai vị tiểu thư công chúa đến rồi ạ ! " - Giọng người hầu vang lên
Lúc này , đầu hai người mới tức xì khói ra . BLACK MOON kiên nhẫn rất tốt mà vừa nghe người hầu nói như vậy là chịu không nổi , thật muốn chửi luôn quá . RED FIRE cũng không ngoại lệ , mặt hầm hầm mất đi dáng vẻ thùy mị vừa nãy , ôm đầy bụng tức . Cô hầu thấy tình thế chuyển biến bất thường , vội vội vàng vàng đi đến , nhỏ giọng lí nhí nói :
"HẮC thiểu thư và ÁI tiểu thư xin hãy bình tĩnh một chút , công chúa không muốn bị làm phiền nên xuống hơi lâu ạ !"
"Hơi lâu gần hai tiếng đồng hồ luôn đấy!?" - Đồng thanh toàn tập
Đầu cô hầu hiện lên ba đường hắc tuyến , chẳng phải biết làm thế nào .
VỤT....
Một luồng khì lạnh thổi tới , phòng khách đang ầm ĩ náo nhiệt lập tức im không còn bóng hơi . Lửa giận trên đầu hai cô gái cũng bị dập tắt nhanh chóng , nhiệt độ xung quanh hạ còn âm độ. Tiếng giày cao gót nặng nề đi xuống , hơi thở lạnh giá phả ra trong không khí khiến cho ba người rợn đến cả sông lưng . Bây giờ cô mới quay mặt lại hỏi :
"Nó .....giống tui ....quá nhỉ??"
"Không....không giống nữa !ÍT RA thì bà vẫn không cold đến như vậy !!"- Nhỏ vừa trả lời vừa run cầm cập . Khỉ thật ! Năm nay mùa hè mà !
Bước đến bậc thang cuối cùng , nó ngẩng đầu lên . Mọi người đều ngỡ ngàng trước dung nhan tuyệt sắc khuynh thành của nó . Mái tóc đen dài rủ hai bên vai . Đôi mắt THẠCH ANH TÍM được trang điểm màu khói quyến rũ . Cánh môi thường nhỏ nhắn ,nhợt nhạt nay lại căng mọng , anh đào . Váy đầm xếp ly , đen huyền chảy xuống đến đầu gối , phần eo nhẹ nhàng đính các hạt Aquamarinehình giọt nước tinh xảo , giữa ngực cài bông hoa tường vi sắc trắng tinh khôi toát lên khí chất tao nhã , quyền quý nhưng không mất đi sự lanh lẽo , băng giá . Nói chung , bất cứ ai nhìn vào đều không thể rời mắt đi được , một sự kết hợp quá hài hòa ,quá xinh đẹp, quá quyến rũ và cũng quá nguy hiểm .
"Đi!"
ÂM thanh băng lạnh của nó kéo ba người trở về thực tại . Người hầu lúng túng lễ phép chào , sau đó chạy mất dép . BLACK MOON VÀ RED FIRE thở dài , lẽo đẽo theo sau , vừa đi vừa than thầm tại sao nó đẹp đến thế cơ chứ . Bỗng chuông điện thoại của BLOODMIX vang lên , nó lấy ra nhìn qua dãy số trên rồi ném cho nhỏ . RED FIRE chụp lấy không hiểu gì , đưa mắt liếc nhìn cô , cô cũng chả biết gì , lắc đầu . Nhỏ đành lướt phím nghe , chẳng thèm xem số . Vừa "Alo" một tiếng thì .....
"CHI HỎAAAAAAAA!!!!!CON ĐANG Ở ĐÂU MAU ĐẾN KHU RỪNG U MINH PHÍA TÂY NHANH LÊNNNNNNNNNNNNNNN ! CON BÉ NÀY DÁM CHẠY MỘT MẠCH ĐẾN NHÀ CỦA CÔNG CHÚA MÀ CHẲNG BÁO CHO TA TIẾNG NÀO ! TA SẼ XỬ TỘI CON SAUUUUUUUUUUUU!!!!!!!!!!!!!"
Âm thanh khủng bố vang ra bên ngoài làm cho nó và cô nhăn nhó cả mặt mày , bịt tai lại . Trên đầu nhỏ đầy mồ hôi lạnh , khẽ vuốt , quay sang cười hì hì với cô và nó . BLACK MOON day day huyệt thái dương còn BLOODMIX không thèm để ý như chưa có chuyệ gì xảy ra . Nhỏ xấu hổ , đỏ hết cả mặt lúng túng đưa lại điện thoại cho nó rồi cả người xuất phát đến khu rừng U MINH.
RỪNG U MINH ......
Khu rừng huyền bí nhất của thế giới vampire . Nơi đây hội tụ các tinh linh và nhiều linh khí nên rất có ích cho việc mở cổng thời gian .
Giáo sư ÁI THƯỢNG PHONG đang đứng chờ ở đây , chuẩn bị các đồ vật để đến human word . Năm phút sau , BLOOMIX , BLACK MOON và RED FIRE tới , mỗi người mang theo tâm trạng khác nhau riêng RED FIRE là lo nhất vì có luồng khí nóng giận đang chỉa thẳng vào nhỏ . Nhỏ nhảy đến cười nịnh nọt , mở giọng đáng thương ra nói :
" Ba ơi ! Con xin lỗi tại con nóng lòng quá nên mới quên ko nói cho ba nghe , với lại con cũng để mảnh giấy ghi cho ba mà , thôi tha
cho con nha ba ! Nhaaaaaaaaa!"
Nói xong , nhỏ cũng rủa thầm . Đáng lẽ mình không nên tới , bắt mình chờ tiếng đồng hồ cuối cùng chẳng đón tiếp nồng nhiệt gì hết . Aizzzz....đáng ghét..
Thấy ánh mắt đáng thương của con mình như vậy , ông đành giương cờ trắng đầu hàng nhưng vẫn không quên nghiêm giọng nhắc nhở :
" Tạm tha cho lần này ko có lần sau nghe chưa?!"
"Dạ!"
Xong việc của cô con gái , ông gọi hai người còn lại đứng nhìn nãy giờ . Bảo họ đứng sát nhau và bắt đầu đọc thần chú :
"Hỡi các tinh linh của thời gian ta ra lệnh cho các ngươi hợp thành một thể , tạo ra con đường xuyên không dẫn đến thế giới con người !"
Lập tức , giữa không gian xuất hiện một lổ hỗng ,đen đặc toả ra nhiều khí bức người . Gió bay tán loạn quật mạnh vào mặt bọn họ rồi chuyển thành vòng xoáy bị hút hết bên trong lổ hỗng .
" Đi thôi !"
Cả người đi vào trong sau đó lổ hỗng biến mất để lại những chiếc lá bay trên nền trời , những hạt bụi nhảy nhót trên không trung và hai hàng thủy tinh cô đơn của vị bá tước .
NẾU NHƯ EM SINH RA LÀ ĐỂ DÀNH CHO TÔI THÌ VÒNG TAY NÀY SẼ MÃI MÃI BẢO VỆ EM, MÃI MÃI KHÔNG BAO GIỜ RỜI .....
HUMAN WORLDS....Tôi đến đây..........
Tôi đến với anh đây ! làm ơn đừng bỏ rơi tôi .... tôi cô đơn lắm rồi ....
"BLOOMIX ?!"
"BLOOMIX ?! BLOOMIX ??!! Sao vậy ? Dậy đi , bà làm sao vậy ? "
"Này !!! Ba ơi cậu ấy bị sao vậy ? Sao lại ngất như thế này ?!"
"Dậy đi BLOOMIX ! BLOOMIX !!!!"
"BLOOMIXXXXXXXXXXXXX!!!!!!!!"
Âm thanh chói tai làm nó thức giấc khỏi cơn mộng . Nó bật bậy , lông mi cong vút từ từ đưa lên , hai tay sờ loạn xạ lên mặt , miệng thở hồng hộc....rồi chợt tỉnh.....đây là đâu?
Căn phòng tràn ngập phong cách kiểu PHÁP , toàn bộ đều là màu tông đen . Trên sàn nhà rải ít hoa oải hương mang hương thơm dễ chịu , nồng nàn . Nội thất cao cấp , đầy đủ . Trước cửa sổ sát đất còn treo một chiếc rèm màu tím sậm pha đen làm cho căn phòng thêm huyền bí , huyền ảo .................... Đây là phòng của mình sao ?
Nằm trên giường lớn, đảo mắt xung quanh một lượt xác định đây không phải là mơ . Giây tiếp theo , nó chập chững bò dậy , tìm kiếm bóng dáng lúc nãy , bóng dáng vừa gọi nó thì đột nhiên cánh cửa mở ra , tiếng " ẦM " vang lên như muốn thủng màng nhĩ . Chưa kịp xoay lại , một sức nặng vô hình đè lên cổ nó khiến cho thân thể suýt chút nữa té xuống sàn nhà . Lông mày nhăn nhó , HUYẾT CÔNG CHÚA trừng mắt nhìn vật thể vừa đè mình kèm theo hai hàng nước.... mắt ?!
Hơi đơ người , nó nhìn nhỏ nước mắt tèm lem , chảy dài tới phía má , một lúc sau nhỏ mới mở giọng khàn khàn ra nói :
"U..u..u..huhuhuhu bà bị làm sao vậy ? Lúc ...lúc..nãy đang ở trong lỗ hổng không gian...tự..nhiên bà ngất ..xỉu ....tui gọi miết mà ..bà không dậy ..làm cho ...làm cho TUI VỚI BA TUI VÀ CẢ BLACK MOON LO CHẾT ĐI CHO ĐƯỢC ! OAOAOAOAOAOA!!!!!"
Cuối câu , nhỏ rống to lên mang theo nỗi lo lắng , sợ hãi cũng làm cho nó cảm thấy áy náy . Nó thở dài , dùng tay vỗ vỗ lên tấm lưng mảnh khảnh để nhỏ bớt lo lắng . Người ở ngoài nãy giờ không lên tiếng , sợ phá hỏng không khí cuối cùng phải cắt ngang .
"Thôi RED FIRE đừng khóc nữa , nó không sao nữa rồi , bà mà còn cry nữa chắc đến phiên tui xỉu quá !''
Nghe thấy vậy , THIÊN TÀI HỦY DIỆT mới ngưng hai dòng thác lệ lại nhưng vẫn không quên trừng mắt nhìn cô . Cô chẳng thèm để ý , bước sải dài đến bên cạnh BLOOMIX , hỏi bằng giọng bình thản :
"Bà còn thấy mệt không ? "
Nó lắc đầu
"Tại sao bà ngất?"
Nó im lặng
"Thôi ko nói nữa ! Thay đồ đi rồi xuống dùng bữa !