Sự việc năm ấy đã chìm vào quên lãng, chỉ còn có ông Phong và ông Vũ vẫn còn hằn sâu cơn ác mộng kinh hoàng ấy vào trong tim.
.....
- Ông ơi, ba mẹ cháu đâu rồi ạ?
- Ông ơi, sao ba mẹ cháu lâu về vậy ông?
- Ông ơi, các bạn gọi cháu là "kẻ mồ côi". Ba mẹ cháu sao rồi ông?
- Sao ba mẹ cháu lâu về vậy ông?
- Khi nào ba mẹ cháu sẽ về vậy ông?
.....
Từng câu hỏi của cô cháu gái thân yêu như hàng ngàn mũi dao đâm vào tim. Ông Phong chỉ biết khóc trong lòng và bảo với cô bé "bố mẹ cháu đi làm ở nước ngoài rồi". Nhưng nhìn đứa cháu bé bỏng khóc đòi mẹ, ông chỉ biết thở dài. Nó không biết rằng nó nhớ bố mẹ một thì ông nó nhớ bố mẹ nó đến mười.
Đã nhiều lần ông định nói với nó về tất cả mọi chuyện nhưng ông nghĩ nó vẫn còn nhỏ.....