Năm chiếc xe đạp nối đuôi chạy vào cổng học viện Star School làm tất cả mọi học sinh đều đứng hình:
- Hotboy lạnh lùng hôm nay đi xe đạp. - hs 1
- Lại đi với bốn con hồ li tinh chết bằm đó nữa kìa! - hs 2
- Tụi nó nghèo nên mới đi quyến rũ anh Jin để đổi đời đó mà! - hs 3
- Đúng là không biết thân biết phận. Đũa mốc mà bày đặt chòi mâm son. - hs 4
Mọi ngày thì không sao nhưng ngày hôm nay có Jin bên canh, Ji không chịu bèn đến chỗ đám con gái đang khinh bỉ mình:
- Tôi nghèo thì sao chứ? Bộ nghèo là không được quyền yêu à? Đúng, tôi nghèo nhưng mà tôi còn đỡ hơn lại lũ bôi cả kí phấn lên mặt..... - Ji nói một tràng - Các cô đừng nghĩ các cô giàu có rồi muốn làm gì thì làm, muốn nói gì thì nói nhé! Tôi nói các cô hãy cẩn thận chứ không là công ty nhà các cô sẽ có ngày bị phá sản vì lời nói của các cô đấy!
- Nhà tụi tao, bố tụi tao là giám đốc công ty Widi, công ty The Hat, công ty G.A, công ty L.D (bốn công ty thời trang nhỏ thuộc chi nhánh tập đoàn thời trang Sanding của tụi nó) có tập đoàn Sanding chống lưng. Dễ gì phá sản. - con nhỏ đầu đàng khinh khỉnh trả lời
- HAHAHAHA! - nhỏ ôm bụng cười sặc sụa nhưng nụ cười ấy có lẫn một chút ác quỉ làm mọi người ai cũng phải sợ
- Mày cười cái gì con nhỏ kia? - bốn con nhỏ đó tức giận
- Không có gì! Chỉ là bốn công ty nhà tụi bây sẽ bị phá sản thôi. - nhỏ rút điện thoại ra - Chị San (thư kí riêng của nó), xóa sổ Widi, The hat, G.A, L.D ra khỏi chí nhánh của Sanding giùm em nha chị! Làm cho giám đốc bốn công ty đó trở thành ăn mày luôn đi.
- Còn nhân viên thì chị đưa họ vào những công ty con khác mà làm. - Kull giật cái điện thoại trên tay nhỏ. Bye chị nha! - nói rồi nhỏ cúp máy
- Thương người quá hả? - Ji lườm - Mấy cô, đợi khoảng 5s nữa thôi là nhà mấy cô trở thành ăn mày đó.
- Tao không tin. - Con đầu đàn cười khinh khỉnh - Mày tưởng mày hù được....... (điện thoại reo) Alo? Cái gì hả chú? Chú nói sao? Công ty nhà cháu....... phá sản ạ?
- Bên tụi tao cũng thế. - Ba con kia cùng gật đầu
- HAHAHAHA! - Ji cười - Tao nói rồi mà không tin.
- Mày là ai? - bốn con kia phẫn nộ
- Phan Anh Thảo Vân. - Cô nàng trả lời.
- Đi thôi vợ yêu! Trống đánh vào lớp rồi kìa! - Thấy tình hình căng thẳng quá, anh chàng liền chạy đến hôn lên má nhỏ một cái
- OK! Đi thôi CHỒNG YÊU! - Cô nàng mỉm cười, cố ý nhấn mạnh chữ chồng yêu cho toàn trường đều nghe, nhón gót đặt một nụ hôn lên môi Jin rồi khoác tay anh chàng đi giữa cặp mắt sốc - toàn - tập của toàn trường.
- ĐÂY MỚI THẬT SỰ LÀ JI VỢ CỦA JIN!!!!!!!!!! - Jin hét lên một câu trước toàn trường làm của trường sốc tập 2 rồi mới kéo tay nhỏ đi vào lớp
Xa xa, ba anh chàng nhà ta thấy cảnh tượng ấy thì sốc không kém. Hắn bật điện thoại lên:
- Điều tra cho tôi bốn cô gái tên là Nguyễn Thị Thùy Trâm, Phan Anh Thảo Vân, Trần Ngọc Lan Như, Đặng Thị Ngọc Hân. Đặc biệt là Thùy Trâm. Và tìm hiểu mối quan hệ giữa họ và Phạm Duy Hùng của tập đoàn Phạm Hùng nữa.
- Vâng ạ.
Hắn cúp máy. Không hiểu sao hắn lại có một cảm giác rất quen thuộc ở nó. Dường như nó là một người mà hắn luôn mong chờ từng ngày. Hắn bất chờ buông ra một câu: Không lẽ, Thày Trâm là Wen!!!
Năm chiếc xe đạp nối đuôi chạy vào cổng học viện Star School làm tất cả mọi học sinh đều đứng hình:
- Hotboy lạnh lùng hôm nay đi xe đạp. - hs
- Lại đi với bốn con hồ li tinh chết bằm đó nữa kìa! - hs
- Tụi nó nghèo nên mới đi quyến rũ anh Jin để đổi đời đó mà! - hs
- Đúng là không biết thân biết phận. Đũa mốc mà bày đặt chòi mâm son. - hs
Mọi ngày thì không sao nhưng ngày hôm nay có Jin bên canh, Ji không chịu bèn đến chỗ đám con gái đang khinh bỉ mình:
- Tôi nghèo thì sao chứ? Bộ nghèo là không được quyền yêu à? Đúng, tôi nghèo nhưng mà tôi còn đỡ hơn lại lũ bôi cả kí phấn lên mặt..... - Ji nói một tràng - Các cô đừng nghĩ các cô giàu có rồi muốn làm gì thì làm, muốn nói gì thì nói nhé! Tôi nói các cô hãy cẩn thận chứ không là công ty nhà các cô sẽ có ngày bị phá sản vì lời nói của các cô đấy!
- Nhà tụi tao, bố tụi tao là giám đốc công ty Widi, công ty The Hat, công ty G.A, công ty L.D (bốn công ty thời trang nhỏ thuộc chi nhánh tập đoàn thời trang Sanding của tụi nó) có tập đoàn Sanding chống lưng. Dễ gì phá sản. - con nhỏ đầu đàng khinh khỉnh trả lời
- HAHAHAHA! - nhỏ ôm bụng cười sặc sụa nhưng nụ cười ấy có lẫn một chút ác quỉ làm mọi người ai cũng phải sợ
- Mày cười cái gì con nhỏ kia? - bốn con nhỏ đó tức giận
- Không có gì! Chỉ là bốn công ty nhà tụi bây sẽ bị phá sản thôi. - nhỏ rút điện thoại ra - Chị San (thư kí riêng của nó), xóa sổ Widi, The hat, G.A, L.D ra khỏi chí nhánh của Sanding giùm em nha chị! Làm cho giám đốc bốn công ty đó trở thành ăn mày luôn đi.
- Còn nhân viên thì chị đưa họ vào những công ty con khác mà làm. - Kull giật cái điện thoại trên tay nhỏ. Bye chị nha! - nói rồi nhỏ cúp máy
- Thương người quá hả? - Ji lườm - Mấy cô, đợi khoảng s nữa thôi là nhà mấy cô trở thành ăn mày đó.
- Tao không tin. - Con đầu đàn cười khinh khỉnh - Mày tưởng mày hù được....... (điện thoại reo) Alo? Cái gì hả chú? Chú nói sao? Công ty nhà cháu....... phá sản ạ?
- Bên tụi tao cũng thế. - Ba con kia cùng gật đầu
- HAHAHAHA! - Ji cười - Tao nói rồi mà không tin.
- Mày là ai? - bốn con kia phẫn nộ
- Phan Anh Thảo Vân. - Cô nàng trả lời.
- Đi thôi vợ yêu! Trống đánh vào lớp rồi kìa! - Thấy tình hình căng thẳng quá, anh chàng liền chạy đến hôn lên má nhỏ một cái
- OK! Đi thôi CHỒNG YÊU! - Cô nàng mỉm cười, cố ý nhấn mạnh chữ chồng yêu cho toàn trường đều nghe, nhón gót đặt một nụ hôn lên môi Jin rồi khoác tay anh chàng đi giữa cặp mắt sốc - toàn - tập của toàn trường.
- ĐÂY MỚI THẬT SỰ LÀ JI VỢ CỦA JIN!!!!!!!!!! - Jin hét lên một câu trước toàn trường làm của trường sốc tập rồi mới kéo tay nhỏ đi vào lớp
Xa xa, ba anh chàng nhà ta thấy cảnh tượng ấy thì sốc không kém. Hắn bật điện thoại lên:
- Điều tra cho tôi bốn cô gái tên là Nguyễn Thị Thùy Trâm, Phan Anh Thảo Vân, Trần Ngọc Lan Như, Đặng Thị Ngọc Hân. Đặc biệt là Thùy Trâm. Và tìm hiểu mối quan hệ giữa họ và Phạm Duy Hùng của tập đoàn Phạm Hùng nữa.
- Vâng ạ.
Hắn cúp máy. Không hiểu sao hắn lại có một cảm giác rất quen thuộc ở nó. Dường như nó là một người mà hắn luôn mong chờ từng ngày. Hắn bất chờ buông ra một câu: Không lẽ, Thày Trâm là Wen!!!