Nó hậm hực ôm cuốn truyện ra bãi cỏ ngồi đọc (bùng tiết đó ạ!) thì một đứa con gái học lớp 12 đến chỗ nó:
- Con nhỏ kia? - nhỏ đó khinh khỉnh
-........ - nó vẫn cắm cúi đọc (tai có headphone nên không biết)
- CON NHỎ KIA! - Nhỏ đó đã bắt đầu rít lên giận dữ
- Dạ? Chị gọi em ạ? - nó rút tai phone ra (lễ phép thế???)
- HAHAHAHA! Mới vào trường mà đã lên mặt rồi hả? Nghèo mà láu hả mày?
- Chị nói gì cơ ạ? - nó vẫn mỉm cười dù trong lòng đã muốn cho con nhỏ trước mặt một trận rồi. - Em không hiểu?
- Mày không hiểu thật hay là giả vờ không hiểu vậy? Một con nhỏ nghèo hèn như mày mà dám lớn tiếng với anh Windy của tụi tao à?
- HẢ??????????? ANH?????? THẬT CỰC CƯỜI - Bây giờ nó mới đứng phắt dậy, nở nụ cười khinh khỉnh - Chị không có lòng tự trọng hay sao mà kêu một đàn em bằng anh như vậy chứ???? Tơm tớp à!!!!!!
- MÀY NÓI GÌ HẢ?............. "Chát......" - Trên gương mặt xinh đẹp của nó hiện lên 5 ngón tay
- Ha...... Cảnh Nguyệt Anh (bảng tên trên áo nhỏ đó), con giá chủ tịch tập đoàn Cát Tường hả? Chỉ là một tập đoàn nhỏ xíu thuộc chi nhánh của Đại Phong thôi mà láu hả? - nó cười nhưng gương mặt thì trở nên ác quỉ - Chị có tin là Cát tường yêu dấu của chị trở thành một đống đổ nát không hả? Chị có tin là chị cuốn gói khỏi đây không hả?
- Không! - con nhỏ kia cười đắc thắng - Cái hạng con gái đi quyến rũ anh Yin này á, tao nói mày nghe, anh ấy sẽ đá mày thôi. Nghèo mà làm phách!
- Để rồi xem - nó rút điện thoai ra - Nội ơi, xóa sổ Cát Tường giùm cháu. Tại con nhỏ con gái của ông già chủ tịch đó tát cháu gái cưng của nội nè nôi. Không có lí do gì cả. Cô ta bảo cháu dám lên giọng với cái tên bồ của cô ta. Rồi nội nói bác Diệp đuổi cô ta luôn nha! Cảm ơn nội, con yêu nội nhất!
5s sau, điện thoại nhỏ đó reo
- Con nghe ạ? Dạ? Phá sản sao????? - con nhỏ đó bắt máy
- Gia đình cô trở thành ăn mày rồi đó! Cố gắng tận hưởng giây phút cuối cùng ở bên cạnh anh "Gió quỉ" của cô đi! - nói rồi nó bước đi hợm hĩnh
- Mày là ai?????? - con nhỏ đó gằn giọng
- Nguyễn Thị Thùy Trâm, nữ sinh học bổng. Vậy thôi! - nó cưới rồi bỏ đi
Sau gốc cây đối diện, một tên con trai đứng nhìn nó, cười đắc thắng.
- Haha! Thùy Trâm sao!!!!! Cô bé này có điều gì bí ẩn lắm đây! Càng ngày càng thích. Mình phải cưa đổ cô nàng này mới được.
Nó hậm hực ôm cuốn truyện ra bãi cỏ ngồi đọc (bùng tiết đó ạ!) thì một đứa con gái học lớp đến chỗ nó:
- Con nhỏ kia? - nhỏ đó khinh khỉnh
-........ - nó vẫn cắm cúi đọc (tai có headphone nên không biết)
- CON NHỎ KIA! - Nhỏ đó đã bắt đầu rít lên giận dữ
- Dạ? Chị gọi em ạ? - nó rút tai phone ra (lễ phép thế???)
- HAHAHAHA! Mới vào trường mà đã lên mặt rồi hả? Nghèo mà láu hả mày?
- Chị nói gì cơ ạ? - nó vẫn mỉm cười dù trong lòng đã muốn cho con nhỏ trước mặt một trận rồi. - Em không hiểu?
- Mày không hiểu thật hay là giả vờ không hiểu vậy? Một con nhỏ nghèo hèn như mày mà dám lớn tiếng với anh Windy của tụi tao à?
- HẢ??????????? ANH?????? THẬT CỰC CƯỜI - Bây giờ nó mới đứng phắt dậy, nở nụ cười khinh khỉnh - Chị không có lòng tự trọng hay sao mà kêu một đàn em bằng anh như vậy chứ???? Tơm tớp à!!!!!!
- MÀY NÓI GÌ HẢ?............. "Chát......" - Trên gương mặt xinh đẹp của nó hiện lên ngón tay
- Ha...... Cảnh Nguyệt Anh (bảng tên trên áo nhỏ đó), con giá chủ tịch tập đoàn Cát Tường hả? Chỉ là một tập đoàn nhỏ xíu thuộc chi nhánh của Đại Phong thôi mà láu hả? - nó cười nhưng gương mặt thì trở nên ác quỉ - Chị có tin là Cát tường yêu dấu của chị trở thành một đống đổ nát không hả? Chị có tin là chị cuốn gói khỏi đây không hả?
- Không! - con nhỏ kia cười đắc thắng - Cái hạng con gái đi quyến rũ anh Yin này á, tao nói mày nghe, anh ấy sẽ đá mày thôi. Nghèo mà làm phách!
- Để rồi xem - nó rút điện thoai ra - Nội ơi, xóa sổ Cát Tường giùm cháu. Tại con nhỏ con gái của ông già chủ tịch đó tát cháu gái cưng của nội nè nôi. Không có lí do gì cả. Cô ta bảo cháu dám lên giọng với cái tên bồ của cô ta. Rồi nội nói bác Diệp đuổi cô ta luôn nha! Cảm ơn nội, con yêu nội nhất!
s sau, điện thoại nhỏ đó reo
- Con nghe ạ? Dạ? Phá sản sao????? - con nhỏ đó bắt máy
- Gia đình cô trở thành ăn mày rồi đó! Cố gắng tận hưởng giây phút cuối cùng ở bên cạnh anh "Gió quỉ" của cô đi! - nói rồi nó bước đi hợm hĩnh
- Mày là ai?????? - con nhỏ đó gằn giọng
- Nguyễn Thị Thùy Trâm, nữ sinh học bổng. Vậy thôi! - nó cưới rồi bỏ đi
Sau gốc cây đối diện, một tên con trai đứng nhìn nó, cười đắc thắng.
- Haha! Thùy Trâm sao!!!!! Cô bé này có điều gì bí ẩn lắm đây! Càng ngày càng thích. Mình phải cưa đổ cô nàng này mới được.