Thiên Phong bị thương.
-Toà nhà 42 tầng đang có nam sinh muốn tự tử kìa!Mau tới xem đi.
Người đi đường mỗi người hét một câu sau đó tất cả đều vì tò mò mà kéo nhau tới chân toà nhà 42 để xem.Có người rất hảo tâm mà nhấn điện thoại gọi cảnh sát tới giúp đỡ,trẻ tuổi tương lai còn dài mà,nếu dại dột tự tử thì thật đáng tiếc.
Thiên Phong đánh tay lái tới chỗ để xe gần đó rồi chen vào đám đông để lên chỗ chàng thanh niên kia.Nếu là mọi khi anh sẽ chẳng thèm để mắt tới mặc xác tên đó muốn sống hay chết nhưng ban nãy anh nghe thấy có người nói tên thanh niên kia đang bị hoảng loạn cứ liên tục nói là đã nhìn thấy yêu quái.Nói mọi người hãy cứu hắn,cứu bạn thân hắn.Đúng là điên!Nếu không muốn chết thì đòi nhảy lầu làm gì?Mà còn muốn người ta tới cứu.
Mọi người không tin nhưng anh tin.Hồ li tinh,để xem ngươi còn gây án mạng được bao lâu,còn chốn được sự truy đuổi của tiên giới tới bao giờ.
-Yêu quái muốn giết tôi diệt khẩu.Hãy cứu tôi đi!
Tên kia ngồi trên ban công của toà nhà lẩm bẩm mở miệng.Ánh mắt sợ hãi như dại đi.Dù vậy nhưng không ai dám tới kéo hắn ta vào cả.
-Tôi sẽ cứu cậu!Hãy nói cho tôi biết cậu gặp con yêu quái đó ở đâu và gặp lúc nào?
Anh lạnh lùng nhìn cậu ta.Đúng là đồ bỏ đi,nam tử hán gặp chút chuyện đã trở lên thần kinh rồi.Chết cũng đáng!
-Anh cứu được tôi thật sao?
Tên kia ngớ ngẩn hỏi lại.Lời hắn nói ra đến cảnh sát cũng không tin,vậy tại sao người con trai lạnh lùng,đẹp đẽ này lại chịu tin hắn.Không phải là do yêu quái biến thành để tới lừa hắn rồi ăn thịt đấy chứ!Hắn mới không ngu như vậy đâu,không tin,nhất định không tin.Nghĩ vậy hắn sợ hãi lùi lại phía sau,và hụt chân rơi xuống.
-Cẩn thận!
-Phặc!
Anh nhanh tay túm được tay hắn.Mấy người cảnh sát vừa mới tới con cót chạy tới phụ anh kéo hắn lên.Người dân phía dưới sợ hãi bịt mắt,hoảng hồn,cứ tưởng rơi xuống rồi cơ đấy!Nếu rơi từ trên đó xuống thì chỉ có tan xương nát thịt mà chết thôi.
-Ngu ngốc!Mau nói cậu gặp con yêu quái đó ở đâu?
Anh tức giận gầm lên khiến mấy tên cảnh sát và anh chàng kia giật bắn mình.Tim suýt chút nữa thì rớt ra ngoài luôn rồi.
-Dạ,ở khu phố vắng,lúc tôi cùng bạn thân đi học về thì trời đã tối,tôi để quên đồ nên kêu cậu ấy đứng chờ để quay lại tìm.Sau đó lúc tôi trở lại thì thấy một cô gái túm bạn tôi nằm trên đất dậy rồi biến mất.
Tên kia sợ hãi,lắp bắp trả lời.
Nghe được những thông tin mình cần anh đứng dậy phất tay một cái.Sau đó bình tĩnh rời đi.Những vệt sáng màu xanh nước biển chui vào trong đôi mắt của tất cả mọi người,3 giây sau mọi người ngây ngốc tỉnh lại.
-Sao tôi lại ở đây nhỉ?Chết rồi muộn học rồi.
Tên con trai nhìn ánh nắng đỉnh đầu thì bắt đầu hốt hoảng,nhặt vội chiếc khăn len nằm lăn lóc dưới đất quàng lên cổ rồi chạy vụt đi.
Ba anh cảnh sát vẫn đứng đó ngây ngốc nhìn nhau.Bộ có phi vụ mới cần điều tra ở đây sao?
Đám người vây quanh toà nhà 42 mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau, khó hiểu cho đợt vây quanh này,trung tâm thành phố đang có đợt biểu tình à?Thấy không liên quan tới mình nên chẳng ai bảo ai liền nhanh nhẹn giải tán.Không lát nữ cảnh sát tới lại gô cổ cả đám vì tội gây rối an ninh khu vực bây giờ!
Thiên Phong bị thương.
-Toà nhà tầng đang có nam sinh muốn tự tử kìa!Mau tới xem đi.
Người đi đường mỗi người hét một câu sau đó tất cả đều vì tò mò mà kéo nhau tới chân toà nhà để xem.Có người rất hảo tâm mà nhấn điện thoại gọi cảnh sát tới giúp đỡ,trẻ tuổi tương lai còn dài mà,nếu dại dột tự tử thì thật đáng tiếc.
Thiên Phong đánh tay lái tới chỗ để xe gần đó rồi chen vào đám đông để lên chỗ chàng thanh niên kia.Nếu là mọi khi anh sẽ chẳng thèm để mắt tới mặc xác tên đó muốn sống hay chết nhưng ban nãy anh nghe thấy có người nói tên thanh niên kia đang bị hoảng loạn cứ liên tục nói là đã nhìn thấy yêu quái.Nói mọi người hãy cứu hắn,cứu bạn thân hắn.Đúng là điên!Nếu không muốn chết thì đòi nhảy lầu làm gì?Mà còn muốn người ta tới cứu.
Mọi người không tin nhưng anh tin.Hồ li tinh,để xem ngươi còn gây án mạng được bao lâu,còn chốn được sự truy đuổi của tiên giới tới bao giờ.
-Yêu quái muốn giết tôi diệt khẩu.Hãy cứu tôi đi!
Tên kia ngồi trên ban công của toà nhà lẩm bẩm mở miệng.Ánh mắt sợ hãi như dại đi.Dù vậy nhưng không ai dám tới kéo hắn ta vào cả.
-Tôi sẽ cứu cậu!Hãy nói cho tôi biết cậu gặp con yêu quái đó ở đâu và gặp lúc nào?
Anh lạnh lùng nhìn cậu ta.Đúng là đồ bỏ đi,nam tử hán gặp chút chuyện đã trở lên thần kinh rồi.Chết cũng đáng!
-Anh cứu được tôi thật sao?
Tên kia ngớ ngẩn hỏi lại.Lời hắn nói ra đến cảnh sát cũng không tin,vậy tại sao người con trai lạnh lùng,đẹp đẽ này lại chịu tin hắn.Không phải là do yêu quái biến thành để tới lừa hắn rồi ăn thịt đấy chứ!Hắn mới không ngu như vậy đâu,không tin,nhất định không tin.Nghĩ vậy hắn sợ hãi lùi lại phía sau,và hụt chân rơi xuống.
-Cẩn thận!
-Phặc!
Anh nhanh tay túm được tay hắn.Mấy người cảnh sát vừa mới tới con cót chạy tới phụ anh kéo hắn lên.Người dân phía dưới sợ hãi bịt mắt,hoảng hồn,cứ tưởng rơi xuống rồi cơ đấy!Nếu rơi từ trên đó xuống thì chỉ có tan xương nát thịt mà chết thôi.
-Ngu ngốc!Mau nói cậu gặp con yêu quái đó ở đâu?
Anh tức giận gầm lên khiến mấy tên cảnh sát và anh chàng kia giật bắn mình.Tim suýt chút nữa thì rớt ra ngoài luôn rồi.
-Dạ,ở khu phố vắng,lúc tôi cùng bạn thân đi học về thì trời đã tối,tôi để quên đồ nên kêu cậu ấy đứng chờ để quay lại tìm.Sau đó lúc tôi trở lại thì thấy một cô gái túm bạn tôi nằm trên đất dậy rồi biến mất.
Tên kia sợ hãi,lắp bắp trả lời.
Nghe được những thông tin mình cần anh đứng dậy phất tay một cái.Sau đó bình tĩnh rời đi.Những vệt sáng màu xanh nước biển chui vào trong đôi mắt của tất cả mọi người, giây sau mọi người ngây ngốc tỉnh lại.
-Sao tôi lại ở đây nhỉ?Chết rồi muộn học rồi.
Tên con trai nhìn ánh nắng đỉnh đầu thì bắt đầu hốt hoảng,nhặt vội chiếc khăn len nằm lăn lóc dưới đất quàng lên cổ rồi chạy vụt đi.
Ba anh cảnh sát vẫn đứng đó ngây ngốc nhìn nhau.Bộ có phi vụ mới cần điều tra ở đây sao?
Đám người vây quanh toà nhà mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau, khó hiểu cho đợt vây quanh này,trung tâm thành phố đang có đợt biểu tình à?Thấy không liên quan tới mình nên chẳng ai bảo ai liền nhanh nhẹn giải tán.Không lát nữ cảnh sát tới lại gô cổ cả đám vì tội gây rối an ninh khu vực bây giờ!