-Cô gái,yêu cầu cô phối hợp một chút.Tôi hỏi lại,ngày hôm qua cô đã đi cùng với Đào Trí Tùng lên núi đúng không?
-Tôi nói rồi mà,tôi không biết gã đó là ai cả!Chú làm ơn đừng có hỏi tôi mấy vấn đề nhàm chán này nữa được không?
Cô khoanh hai tay vào nhau mím môi trả lời.Nếu không phải là Bảo Hiếu đã dặn trước là nếu bị cảnh sát bắt thì phải im lặng tuyệt đối cho tới khi người biện hộ đến thì cô tội gì mà phải dấu diếm,lên núi thì nói là lên núi thôi.Còn cái tên kia đáng chết kia dám có hành động vô sỉ với cô,bị chết cháy thì đó chính là quả báo của hắn.Việc gì tới cô chứ!
Thực ra những chuyện liên quan tới đời sống hằng ngày thì cô đã hoàn toàn hoà nhập được rồi nhưng đây là vấn đề liên quan tới pháp luật,giết người là phải chịu bị kết án thì cô còn chưa hiểu hết được,nó còn quá xa lạ đối với cô.Nếu ai đó cố ý giết người mà vụ án cực kì nghiêm trọng thì mức tuyên án có thể là tù trung thân,hoặc nặng hơn nữa sẽ là tử hình.Còn nếu là vô tình,không cố ý gây chết người thì mức tù có thể là 10năm,20năm,..tất cả còn phải tùy thuộc vào mức độ gây án của người gây tội.
-Mạng người mà cô dám nói là vấn đề nhàm chán sao?Còn nữa,có người nói là tận mắt trông thấy cô và Đào Trí Tùng cùng nhau lên núi,lúc xuống thì thấy cô lén la lén lút.Cô còn dám nói là mình không có hành vi gây tội không?
Ông chú cảnh sát tức giận nói.Đây là lần đầu tiên trong 30 năm làm cảnh sát ông gặp phải một người dửng dưng trước mạng người như vậy đấy."Vấn đề nhàm chán" sao?Có kẻ tình nghi nào dám ngang nhiên nói câu đó không.
-Bỏ tôi ra,mấy người đem Thiên nhi của tôi đi đâu rồi?
Trong phòng thẩm vấn hai người vẫn tiếp tục chiến thuật người tấn công kẻ phòng thủ,bên dửng dưng bên tức giận đùng đùng hoàn toàn không phát hiện ra bên ngoài đang có người đang làm loạn đến điên đảo cục cảnh sát.
-Con bé này mau ra ngoài,nếu không đừng trách chúng tôi nhốt cô lại vì tội gây rối an ninh đấy.
-Muốn tôi dừng lại thì mau đưa em gái tôi ra đây.Mấy người là gì mà dám bắt nhốt em tôi hả?
Thiên Hà tức giận rống lên.Đôi mắt tím khẽ đảo qua khắp cục cảnh sát một vòng.Nhận ra tín hiệu của đinh đang kết nhỏ thẳng tắp tiến tới phòng thẩm vấn,trong khi mấy người cảnh sát kia đang đứng im như trời trồng mà không có bất cứ hành vi ngăn cản nào.Đúng,tất cả đều bị nhỏ dùng thuật thôi miên khống chế cả rồi.
...
-Cô gái,yêu cầu cô phối hợp một chút.Tôi hỏi lại,ngày hôm qua cô đã đi cùng với Đào Trí Tùng lên núi đúng không?
-Tôi nói rồi mà,tôi không biết gã đó là ai cả!Chú làm ơn đừng có hỏi tôi mấy vấn đề nhàm chán này nữa được không?
Cô khoanh hai tay vào nhau mím môi trả lời.Nếu không phải là Bảo Hiếu đã dặn trước là nếu bị cảnh sát bắt thì phải im lặng tuyệt đối cho tới khi người biện hộ đến thì cô tội gì mà phải dấu diếm,lên núi thì nói là lên núi thôi.Còn cái tên kia đáng chết kia dám có hành động vô sỉ với cô,bị chết cháy thì đó chính là quả báo của hắn.Việc gì tới cô chứ!
Thực ra những chuyện liên quan tới đời sống hằng ngày thì cô đã hoàn toàn hoà nhập được rồi nhưng đây là vấn đề liên quan tới pháp luật,giết người là phải chịu bị kết án thì cô còn chưa hiểu hết được,nó còn quá xa lạ đối với cô.Nếu ai đó cố ý giết người mà vụ án cực kì nghiêm trọng thì mức tuyên án có thể là tù trung thân,hoặc nặng hơn nữa sẽ là tử hình.Còn nếu là vô tình,không cố ý gây chết người thì mức tù có thể là năm,năm,..tất cả còn phải tùy thuộc vào mức độ gây án của người gây tội.
-Mạng người mà cô dám nói là vấn đề nhàm chán sao?Còn nữa,có người nói là tận mắt trông thấy cô và Đào Trí Tùng cùng nhau lên núi,lúc xuống thì thấy cô lén la lén lút.Cô còn dám nói là mình không có hành vi gây tội không?
Ông chú cảnh sát tức giận nói.Đây là lần đầu tiên trong năm làm cảnh sát ông gặp phải một người dửng dưng trước mạng người như vậy đấy."Vấn đề nhàm chán" sao?Có kẻ tình nghi nào dám ngang nhiên nói câu đó không.
-Bỏ tôi ra,mấy người đem Thiên nhi của tôi đi đâu rồi?
Trong phòng thẩm vấn hai người vẫn tiếp tục chiến thuật người tấn công kẻ phòng thủ,bên dửng dưng bên tức giận đùng đùng hoàn toàn không phát hiện ra bên ngoài đang có người đang làm loạn đến điên đảo cục cảnh sát.
-Con bé này mau ra ngoài,nếu không đừng trách chúng tôi nhốt cô lại vì tội gây rối an ninh đấy.
-Muốn tôi dừng lại thì mau đưa em gái tôi ra đây.Mấy người là gì mà dám bắt nhốt em tôi hả?
Thiên Hà tức giận rống lên.Đôi mắt tím khẽ đảo qua khắp cục cảnh sát một vòng.Nhận ra tín hiệu của đinh đang kết nhỏ thẳng tắp tiến tới phòng thẩm vấn,trong khi mấy người cảnh sát kia đang đứng im như trời trồng mà không có bất cứ hành vi ngăn cản nào.Đúng,tất cả đều bị nhỏ dùng thuật thôi miên khống chế cả rồi.
...