-Cái con nhỏ ngốc nghếch ấy có biết là đang làm gì không vậy?Không được!Em phải đi tìm cậu ấy.
Cô tức giận tắt ti vi,quăng điều khiển xuống bàn cái rầm.Cái gì mà ghen tị rồi sinh ra ý nghĩ hãm hại cô chứ?Con nhỏ Trang này đúng là làm cho cô vừa cảm động lại vừa bực mình mà.
-Thiên nhi,muội cứ bình tĩnh đi,chờ tới ngày xét xử ta sẽ tặng muội một kết quả vừa ý nhất.Còn về phía Trang,cậu ấy sẽ không sao đâu.Người nhà cậu ấy cũng đâu phải là chỉ biết ngồi không.Giờ muội đi tìm cậu ấy sẽ chỉ làm cho mọi chuyện thêm rắc rối mà thôi.
Thiên Hà xoay vai cô lại,ánh mắt dịu dàng nhưng đầy tự tin nhìn thẳng vào mắt cô.
-Cậu hãy nghe lời Thiên Hà đừng đi đâu cả.Tới ngày xét xử cậu nhất định sẽ biết kẻ chủ mưu cuối cùng là ai!
Cậu nhíu mày.Nếu không phải do Thiên Hà muốn dùng luật của con người để trừng phạt nhỏ thì cậu sớm đã tiễn nhỏ ta một đoạn xuống cửu tuyền rồi.Nói thật thì cậu cũng không có mát tính mà để nhỏ ta sống thêm vài ngày đâu.hừ
-Nhưng...
-Ngoan nào,pama chiều nay sẽ về nước,chúng ta mau thu xếp một chút rồi về nhà gặp hai người.Về phần chăm sóc đại huynh tới tối đành giao cho Hiếu vậy.
-Quyết định vậy đi!
Thiên Hà và cậu người tung kẻ hứng hoàn toàn chặt đứt ý nghĩ muốn đi gặp Trang của cô.Cô khẽ thở dài,đành như vậy thôi.
Hôm nay đã là ngày thứ hai anh lâm vào hôn mê rồi.Long châu trong người anh liên tục phát sáng phối hợp với tiên đan và luồng chân khí của Thiên Hà và cậu truyền vào lên có vẻ khuôn mặt đã hồng hào đáng kể.Hơn nữa cơ thể anh xưa nay vô cùng khoẻ mạnh lên khả năng tự phục hồi cũng rất mau chóng.Đôi mắt màu tím đậm khẽ động sau đó bừng tỉnh.
...
-Ta và ông bà vương đã quyết định chọn ngày cử hành đính hôn cho hai đứa rồi.Đó là vào ngày 13/2 năm sau.
-Như vậy có gấp quá không?Chẳng phải là mới tết xong sao?
Bàn tay cầm li nước của hắn khẽ dừng lại trên không trung,hắn dửng dưng nhìn mẹ mình hỏi.
-Như vậy chẳng phải là song hỉ lâm môn sao?Tết xong là đầu xuân,thời tiết rất tốt để cử hành hôn lễ.Hải Anh,cháu thấy sao?
-Cháu cũng thấy là có chút hơi gấp quá ạ,dù sao hai đứa cháu cũng vẫn còn nhỏ mà.
Nhỏ ngoài mặt thì thuận theo hắn nhưng trong lòng thì cực kì buồn bực,vì sao lại phải chờ lâu tới vậy chứ?Bây giờ là đầu tháng 1,tính ra còn phải đợi hơn một tháng nữa.Vậy mà còn kêu gấp nữa sao?hừ
-Cái con nhỏ ngốc nghếch ấy có biết là đang làm gì không vậy?Không được!Em phải đi tìm cậu ấy.
Cô tức giận tắt ti vi,quăng điều khiển xuống bàn cái rầm.Cái gì mà ghen tị rồi sinh ra ý nghĩ hãm hại cô chứ?Con nhỏ Trang này đúng là làm cho cô vừa cảm động lại vừa bực mình mà.
-Thiên nhi,muội cứ bình tĩnh đi,chờ tới ngày xét xử ta sẽ tặng muội một kết quả vừa ý nhất.Còn về phía Trang,cậu ấy sẽ không sao đâu.Người nhà cậu ấy cũng đâu phải là chỉ biết ngồi không.Giờ muội đi tìm cậu ấy sẽ chỉ làm cho mọi chuyện thêm rắc rối mà thôi.
Thiên Hà xoay vai cô lại,ánh mắt dịu dàng nhưng đầy tự tin nhìn thẳng vào mắt cô.
-Cậu hãy nghe lời Thiên Hà đừng đi đâu cả.Tới ngày xét xử cậu nhất định sẽ biết kẻ chủ mưu cuối cùng là ai!
Cậu nhíu mày.Nếu không phải do Thiên Hà muốn dùng luật của con người để trừng phạt nhỏ thì cậu sớm đã tiễn nhỏ ta một đoạn xuống cửu tuyền rồi.Nói thật thì cậu cũng không có mát tính mà để nhỏ ta sống thêm vài ngày đâu.hừ
-Nhưng...
-Ngoan nào,pama chiều nay sẽ về nước,chúng ta mau thu xếp một chút rồi về nhà gặp hai người.Về phần chăm sóc đại huynh tới tối đành giao cho Hiếu vậy.
-Quyết định vậy đi!
Thiên Hà và cậu người tung kẻ hứng hoàn toàn chặt đứt ý nghĩ muốn đi gặp Trang của cô.Cô khẽ thở dài,đành như vậy thôi.
Hôm nay đã là ngày thứ hai anh lâm vào hôn mê rồi.Long châu trong người anh liên tục phát sáng phối hợp với tiên đan và luồng chân khí của Thiên Hà và cậu truyền vào lên có vẻ khuôn mặt đã hồng hào đáng kể.Hơn nữa cơ thể anh xưa nay vô cùng khoẻ mạnh lên khả năng tự phục hồi cũng rất mau chóng.Đôi mắt màu tím đậm khẽ động sau đó bừng tỉnh.
...
-Ta và ông bà vương đã quyết định chọn ngày cử hành đính hôn cho hai đứa rồi.Đó là vào ngày / năm sau.
-Như vậy có gấp quá không?Chẳng phải là mới tết xong sao?
Bàn tay cầm li nước của hắn khẽ dừng lại trên không trung,hắn dửng dưng nhìn mẹ mình hỏi.
-Như vậy chẳng phải là song hỉ lâm môn sao?Tết xong là đầu xuân,thời tiết rất tốt để cử hành hôn lễ.Hải Anh,cháu thấy sao?
-Cháu cũng thấy là có chút hơi gấp quá ạ,dù sao hai đứa cháu cũng vẫn còn nhỏ mà.
Nhỏ ngoài mặt thì thuận theo hắn nhưng trong lòng thì cực kì buồn bực,vì sao lại phải chờ lâu tới vậy chứ?Bây giờ là đầu tháng ,tính ra còn phải đợi hơn một tháng nữa.Vậy mà còn kêu gấp nữa sao?hừ