Trò đời chính là như vậy.
-Được rồi,người lớn đã quyết định thế nào thì cứ thế mà làm.Hai đứa lo mà vun đắp tình cảm đi.
Không khí bữa ăn cũng trở lên trầm mặc hơn.Mỗi người đều theo đuổi những suy nghĩ của riêng mình.
..
*Một tuần sau*
Ngày xét xử đầu tiên đã có sự thay đổi về lời khai cực kì lớn.Người mà trước đó đã nói là tận mắt nhìn thấy hai người lên núi nay bỗng phản lời khai ban đầu.Ông ta tự thừa nhận là có người bỏ tiền ra thuê ông ta nói dối.Còn kẻ thuê là ai thì ông ta nói là hoàn toàn không biết.
Mục giám định cũng chứng minh được chữ viết trên giấy và chữ viết của Trang là hoàn toàn khác nhau.Nhìn qua thì giống như đúc nhưng khi kiểm định bằng máy thì phát hiện cách thức và nét viết không giống nhau.Qua đó chứng tỏ Trang vô tội và cô cũng là người bị hại.
Đám người hâm mộ cô nghe được kết quả của lần xét xử đầu tiên thì vui mừng không thôi.Thần tượng của họ mà cũng có kẻ dám hãm hại sao?Nếu để họ biết được là ai thì kẻ đó coi như thảm rồi.Đúng là xấu xa mà!
Tuy cô và Trang được phán vô tội nhưng vẫn phải phối hợp bộ cảnh sát để bắt được kẻ kia.Dù sao đó cũng không còn là vấn đề nữa lên đám tiểu quỷ quyết định mở tiệc ăn mừng tại nhà thầy chủ nhiệm.
Cuối đông lên tiết trời cũng không còn quá mức lạnh nữa.Đám tiểu quỷ hồ hởi nướng thịt tại sân sau khiến cho không khí vô cùng láo nhiệt.Một vài bạn nữ còn mạnh dạn tới đùa nghịch với hai con thú cưng siêu cấp xinh đẹp,đó là tiểu hắc và tiểu bạch.Tiểu bạch thì cả đám đều biết rồi,rất hung dữ nhưng lúc này đây nó hết sức "hiền hoà,mát tính".Tiểu hắc thấy tiểu bạch có mĩ nữ chơi đùa cùng lên cũng nhập bọn luôn.Nhưng riêng Phong Vân thì mọi người đều sợ hãi nên không dám tới gần.
Hai con ngựa thấy sự phân biệt rõ rệt như vậy lên cực kì đắc ý.Nhiều khi còn hướng bạch hổ nở nụ cười trêu tức.Ai nói là dũng mãnh,oai phong thì sẽ được thương chứ.Đúng là nhảm!
Bạch hổ tức giận phì hai tiếng.Nó mới không thèm chơi với đám người thấp kém đó.Nếu không phải nhị công chúa đe doạ không cho nó gầm lên hù người thì nó sớm đã tới dạy dỗ hai con tiểu mã ôn một trận rồi.Không dưng mất đi kẻ chơi đùa đúng là nhàm chán!
-Haha,ngươi mà cũng có ngày này sao?Ghen tị với hai con ngựa kia lắm chứ gì?
Bạch hổ khẽ trừng mắt với cái kẻ đang ngang nhiên cười nó kia.Tên tiểu tử này năm xưa bị nó đánh xuống hồ còn chưa biết sợ sao?Nay còn dám khiêu khích nó hả?
-Grào,grào!
Bạch hổ khẽ gầm lên hai tiếng rồi lao về phía cậu.
-Lại đây!
Cậu không những không sợ hãi ngược lại còn trưng ra cái bản mặt gợi đòn.Bạch hổ căm phẫn lao vút về phía cậu nhanh như một ngọn gió.Đám tiểu quỷ sợ hãi kêu gào lo lắng cho cậu.Lần này con hổ sẽ xé xác cậu ra mất!
Trò đời chính là như vậy.
-Được rồi,người lớn đã quyết định thế nào thì cứ thế mà làm.Hai đứa lo mà vun đắp tình cảm đi.
Không khí bữa ăn cũng trở lên trầm mặc hơn.Mỗi người đều theo đuổi những suy nghĩ của riêng mình.
..
Một tuần sau
Ngày xét xử đầu tiên đã có sự thay đổi về lời khai cực kì lớn.Người mà trước đó đã nói là tận mắt nhìn thấy hai người lên núi nay bỗng phản lời khai ban đầu.Ông ta tự thừa nhận là có người bỏ tiền ra thuê ông ta nói dối.Còn kẻ thuê là ai thì ông ta nói là hoàn toàn không biết.
Mục giám định cũng chứng minh được chữ viết trên giấy và chữ viết của Trang là hoàn toàn khác nhau.Nhìn qua thì giống như đúc nhưng khi kiểm định bằng máy thì phát hiện cách thức và nét viết không giống nhau.Qua đó chứng tỏ Trang vô tội và cô cũng là người bị hại.
Đám người hâm mộ cô nghe được kết quả của lần xét xử đầu tiên thì vui mừng không thôi.Thần tượng của họ mà cũng có kẻ dám hãm hại sao?Nếu để họ biết được là ai thì kẻ đó coi như thảm rồi.Đúng là xấu xa mà!
Tuy cô và Trang được phán vô tội nhưng vẫn phải phối hợp bộ cảnh sát để bắt được kẻ kia.Dù sao đó cũng không còn là vấn đề nữa lên đám tiểu quỷ quyết định mở tiệc ăn mừng tại nhà thầy chủ nhiệm.
Cuối đông lên tiết trời cũng không còn quá mức lạnh nữa.Đám tiểu quỷ hồ hởi nướng thịt tại sân sau khiến cho không khí vô cùng láo nhiệt.Một vài bạn nữ còn mạnh dạn tới đùa nghịch với hai con thú cưng siêu cấp xinh đẹp,đó là tiểu hắc và tiểu bạch.Tiểu bạch thì cả đám đều biết rồi,rất hung dữ nhưng lúc này đây nó hết sức "hiền hoà,mát tính".Tiểu hắc thấy tiểu bạch có mĩ nữ chơi đùa cùng lên cũng nhập bọn luôn.Nhưng riêng Phong Vân thì mọi người đều sợ hãi nên không dám tới gần.
Hai con ngựa thấy sự phân biệt rõ rệt như vậy lên cực kì đắc ý.Nhiều khi còn hướng bạch hổ nở nụ cười trêu tức.Ai nói là dũng mãnh,oai phong thì sẽ được thương chứ.Đúng là nhảm!
Bạch hổ tức giận phì hai tiếng.Nó mới không thèm chơi với đám người thấp kém đó.Nếu không phải nhị công chúa đe doạ không cho nó gầm lên hù người thì nó sớm đã tới dạy dỗ hai con tiểu mã ôn một trận rồi.Không dưng mất đi kẻ chơi đùa đúng là nhàm chán!
-Haha,ngươi mà cũng có ngày này sao?Ghen tị với hai con ngựa kia lắm chứ gì?
Bạch hổ khẽ trừng mắt với cái kẻ đang ngang nhiên cười nó kia.Tên tiểu tử này năm xưa bị nó đánh xuống hồ còn chưa biết sợ sao?Nay còn dám khiêu khích nó hả?
-Grào,grào!
Bạch hổ khẽ gầm lên hai tiếng rồi lao về phía cậu.
-Lại đây!
Cậu không những không sợ hãi ngược lại còn trưng ra cái bản mặt gợi đòn.Bạch hổ căm phẫn lao vút về phía cậu nhanh như một ngọn gió.Đám tiểu quỷ sợ hãi kêu gào lo lắng cho cậu.Lần này con hổ sẽ xé xác cậu ra mất!