Một phút trôi qua nhưng vẫn chưa thấy ai lên sân khấu.Đám học sinh bắt đầu bàn tán rầm rộ..
-Sao vẫn chưa thấy gì nhỉ.Có phải hay k sẽ bỏ cuộc vậy.Biết ngay mà ngoài Hoàng ra thì cái lũ xã hội đen chúng mày có thể làm gì lên hồn chứ..haha
Nhung lớp phó học tập 11a1 lên tiếng khiêu khích.Sau đó cả bọn cười hô hố lên.
-Câm mồm đi,để rồi xem..
Thu rít lên.Nhỏ chỉ có thể nói vậy thôi,chứ thực ra nhỏ cũng đang lo lắng muốn chết rồi đây này.Thật k nghĩ ra 2 nàng kia đi đâu mất rồi..mà đến giờ vẫn chưa thấy mặt mũi đâu cả.."ôi Thiên Thiên,Thiên Hà các cậu ở đâu mau xuất hiện đi"
Bỗng dưng ngay sau đó tiếng đàn tranh nhẹ nhàng, êm ái,đầy thoát tục vang lên.Toàn bộ ánh nhìn của khán giả bên dưới nhanh chóng bị thu hút lên sân khấu nơi có 1 cô nàng mái tóc vàng kiêu xa xoã ra dài đến ngang eo.Đôi mắt màu tím nhạt đi kèm với chiếc kính giả cận như nhìn thấu chuyện đời..nhỏ khoác lên người chiếc váy ngắn màu đen hơi xoè đến đùi gối..Nhỏ hiện lên như một cô công chúa ác ma ngông cuồng với sự quyến rũ đến chết người.Trên tay nhỏ ôm 1 chiếc đàn tranh có họa tiết vô cùng cầu kì..dừng đôi bàn tay trắng muốt đang nhẹ nhàng gẩy dây đàn,nhỏ mỉm cười nhẹ nhưng có độ sát thương vô cùng lớn đối với tất cả những ai đang theo dõi ở bên dưới.Đặt chiếc đàn tranh lên bàn nhỏ từ từ ngồi xuống.Bây giờ tiết mục mới chính thức được bắt đầu.Đoạn nhạc ban nãy chỉ là khúc dạo,chỉ là thử đàn mà thôi.
-Từng,từng...
Tiếng đàn tranh mượt mà vang lên thì trên sân khấu bỗng xuất hiện 1 dáng người mảnh mai uốn lượn thân mình cùng với tấm lụa xanh dài.Cô dùng chiến khăn tím mỏng che đi khuôn mặt tuyệt mĩ chỉ để lộ ra đôi mắt màu tím giống với cô gái đang trầm tĩnh gẩy đàn tranh kia.Mái tóc đỏ cũng được cô thả xuống,bồng bềnh uốn lượn trong gió theo những động tác uốn người uyển chuyển của cô..Mảnh lụa dài tung bay theo nhịp dường như muốn hoà nhịp theo chủ nhân của mình.
Cả 2 cô gái đều mang trong người những phong cách riêng khiến cho người ta bất giác tim đập,chân run.Đến thở cũng k dám thở mạnh.Tại sao ư?tại vì họ sợ sẽ làm cho 2 nàng tiên xinh đẹp,quyến rũ bị giật mình,sẽ phá vỡ khung cảnh huyền ảo thần tiên này.
Trong lòng của mỗi người đều bất giác hiện lên những câu hỏi như"hai cô gái ấy thật sự là con người sao.Dường như họ chính là 2 nàng tiên chơi đùa dưới trốn nhân gian này thì đúng hơn".
Tập thể 11a9 tưởng chừng như muốn rớt mắt ra ngoài luôn.Hai nàng công chúa lớp họ quả là tuyệt vời quá đi.Nhất là hắn,ánh mắt k tự chủ được cứ dõi theo từng động tác,từng bước chân của cô..Ôi hắn hình như bị cô mê hoặc rồi.Phải làm sao đây..
Một phút trôi qua nhưng vẫn chưa thấy ai lên sân khấu.Đám học sinh bắt đầu bàn tán rầm rộ..
-Sao vẫn chưa thấy gì nhỉ.Có phải hay k sẽ bỏ cuộc vậy.Biết ngay mà ngoài Hoàng ra thì cái lũ xã hội đen chúng mày có thể làm gì lên hồn chứ..haha
Nhung lớp phó học tập a lên tiếng khiêu khích.Sau đó cả bọn cười hô hố lên.
-Câm mồm đi,để rồi xem..
Thu rít lên.Nhỏ chỉ có thể nói vậy thôi,chứ thực ra nhỏ cũng đang lo lắng muốn chết rồi đây này.Thật k nghĩ ra nàng kia đi đâu mất rồi..mà đến giờ vẫn chưa thấy mặt mũi đâu cả.."ôi Thiên Thiên,Thiên Hà các cậu ở đâu mau xuất hiện đi"
Bỗng dưng ngay sau đó tiếng đàn tranh nhẹ nhàng, êm ái,đầy thoát tục vang lên.Toàn bộ ánh nhìn của khán giả bên dưới nhanh chóng bị thu hút lên sân khấu nơi có cô nàng mái tóc vàng kiêu xa xoã ra dài đến ngang eo.Đôi mắt màu tím nhạt đi kèm với chiếc kính giả cận như nhìn thấu chuyện đời..nhỏ khoác lên người chiếc váy ngắn màu đen hơi xoè đến đùi gối..Nhỏ hiện lên như một cô công chúa ác ma ngông cuồng với sự quyến rũ đến chết người.Trên tay nhỏ ôm chiếc đàn tranh có họa tiết vô cùng cầu kì..dừng đôi bàn tay trắng muốt đang nhẹ nhàng gẩy dây đàn,nhỏ mỉm cười nhẹ nhưng có độ sát thương vô cùng lớn đối với tất cả những ai đang theo dõi ở bên dưới.Đặt chiếc đàn tranh lên bàn nhỏ từ từ ngồi xuống.Bây giờ tiết mục mới chính thức được bắt đầu.Đoạn nhạc ban nãy chỉ là khúc dạo,chỉ là thử đàn mà thôi.
-Từng,từng...
Tiếng đàn tranh mượt mà vang lên thì trên sân khấu bỗng xuất hiện dáng người mảnh mai uốn lượn thân mình cùng với tấm lụa xanh dài.Cô dùng chiến khăn tím mỏng che đi khuôn mặt tuyệt mĩ chỉ để lộ ra đôi mắt màu tím giống với cô gái đang trầm tĩnh gẩy đàn tranh kia.Mái tóc đỏ cũng được cô thả xuống,bồng bềnh uốn lượn trong gió theo những động tác uốn người uyển chuyển của cô..Mảnh lụa dài tung bay theo nhịp dường như muốn hoà nhịp theo chủ nhân của mình.
Cả cô gái đều mang trong người những phong cách riêng khiến cho người ta bất giác tim đập,chân run.Đến thở cũng k dám thở mạnh.Tại sao ư?tại vì họ sợ sẽ làm cho nàng tiên xinh đẹp,quyến rũ bị giật mình,sẽ phá vỡ khung cảnh huyền ảo thần tiên này.
Trong lòng của mỗi người đều bất giác hiện lên những câu hỏi như"hai cô gái ấy thật sự là con người sao.Dường như họ chính là nàng tiên chơi đùa dưới trốn nhân gian này thì đúng hơn".
Tập thể a tưởng chừng như muốn rớt mắt ra ngoài luôn.Hai nàng công chúa lớp họ quả là tuyệt vời quá đi.Nhất là hắn,ánh mắt k tự chủ được cứ dõi theo từng động tác,từng bước chân của cô..Ôi hắn hình như bị cô mê hoặc rồi.Phải làm sao đây..