Nhìn thấy mấy con tôm cỡ bự,cô thẳng tay ném vào chảo dầu đang sôi ùng kia rồi nhanh nhẹn lùi lại mấy bước.Tại dầu nóng bắn ra ghê quá.Suýt nữa thì bị phổng luôn rồi.
Đảo qua đảo lại vài cái,thấy màu mè cũng khá đẹp cô "hào phóng" đổ gia vị mỗi lọ một nửa vào chảo tôm.Dầu ăn kêu lên những tiếng "xèo xèo" nghe cực kì vui tai.Cô tự hào tắt bếp.Đã xong món đầu tiên.
Tiếp tục món thứ hai,cô cho toàn bộ số thịt đông lạnh đã được đóng thành đá vào chảo dầu ban nãy.Gặp nhiệt độ cao đá tan chảy thành nước,dầu ăn bỗng chốc nổi bồng bềnh.
Thịt đỏ đỏ,dầu ăn vàng vàng trông màu mè đẹp quá.Cô "sáng tạo" cho thêm rổ rau xanh vào,khoắng khoắng vài cái đun thêm tầm 3 phút rồi tắt bếp.
Món thứ 2 đã hoàn thành.
Tinh thần ưa "khám phá,phát minh" món ăn mới cuộn trào trong cô.Xắn tay áo lên cô chuẩn bị làm món thứ 3.
Chiên xào nhiều rồi,giờ làm món canh đi.Một em cá chép đang tung tăng trong bồn nước đã được đặc cách cho vào nồi.Nghía thấy bát hạt sen trên bàn cô đổ tất cả vào trong luôn rồi đổ mấy lọ gia vị còn thừa hơn phân nửa của ban nãy vào nồi.
Đậy vung lại cô khẽ mỉm cười.Cái cô cần chờ đợi lúc này là thời gian thôi.Sắp xong rồi.Lần này thảo nào hắn cũng trầm trồ cho mà coi.Cô đắc ý nghĩ thầm.
Hắn ở bên ngoài đứng ngồi không yên.Mắt thì nhìn vào cái màn hình siêu phẳng nhưng hồn vía đã sớm vi vu vào trong bếp rồi.Hắn không dám vào bếp vì sợ sẽ kiềm chế bản thân không nổi mà nhào vào ôm cô.Nghe nói phụ nữ lúc vào bếp là cực kì quyến rũ.Mà cô vốn đã thu hút người ta rồi,quyến rũ nhân đôi sao hắn kiềm lòng nổi.
-Xong rồi đây,đào hoa à vào ăn đi kẻo nguội mất ngon.
Cô tung tăng tới dìu hắn vào bàn ăn, miệng không ngừng líu lo.
Hắn mỉm cười.Sao thấy giống đôi vợ chồng trẻ thế nhỉ?Giá như thời gian ngừng trôi thì tốt biết mấy.
Thức ăn trên bàn toả khói nghi ngút,hắn nhìn mà suýt rớt cằm luôn.Thơm,lạ,mà độc đáo quá.Không biết có ăn được không nữa.
Cô ngồi đối diện hắn,đôi mắt long lanh,khuôn mặt đầy chờ đợi.Hồi hộp quá đi.
Cầm đôi đũa bạc trên tay hắn gẩy gẩy rau xanh.Sao keo quá vậy nhỉ?Mà toàn dầu ăn không à.,miếng thịt "nguyên sơ" thì hồng hồng chưa chín.Hắn khẽ đưa mắt nhìn cô,toát mồ hôi lạnh.
Rụt đũa lại, hắn hướng sang món kế tiếp để khảo sát thì nhăn mặt khi thấy bát "canh cá hạt sen"to oạch mà "vẩy rồng" vẫn còn.Bụng cá chương lên chắc kiểu này nàng "chế" sống rồi.Hạt sen thì nát bét,biến dạng trông mà thảm hại quá.hic
Nhìn thấy mấy con tôm cỡ bự,cô thẳng tay ném vào chảo dầu đang sôi ùng kia rồi nhanh nhẹn lùi lại mấy bước.Tại dầu nóng bắn ra ghê quá.Suýt nữa thì bị phổng luôn rồi.
Đảo qua đảo lại vài cái,thấy màu mè cũng khá đẹp cô "hào phóng" đổ gia vị mỗi lọ một nửa vào chảo tôm.Dầu ăn kêu lên những tiếng "xèo xèo" nghe cực kì vui tai.Cô tự hào tắt bếp.Đã xong món đầu tiên.
Tiếp tục món thứ hai,cô cho toàn bộ số thịt đông lạnh đã được đóng thành đá vào chảo dầu ban nãy.Gặp nhiệt độ cao đá tan chảy thành nước,dầu ăn bỗng chốc nổi bồng bềnh.
Thịt đỏ đỏ,dầu ăn vàng vàng trông màu mè đẹp quá.Cô "sáng tạo" cho thêm rổ rau xanh vào,khoắng khoắng vài cái đun thêm tầm phút rồi tắt bếp.
Món thứ đã hoàn thành.
Tinh thần ưa "khám phá,phát minh" món ăn mới cuộn trào trong cô.Xắn tay áo lên cô chuẩn bị làm món thứ .
Chiên xào nhiều rồi,giờ làm món canh đi.Một em cá chép đang tung tăng trong bồn nước đã được đặc cách cho vào nồi.Nghía thấy bát hạt sen trên bàn cô đổ tất cả vào trong luôn rồi đổ mấy lọ gia vị còn thừa hơn phân nửa của ban nãy vào nồi.
Đậy vung lại cô khẽ mỉm cười.Cái cô cần chờ đợi lúc này là thời gian thôi.Sắp xong rồi.Lần này thảo nào hắn cũng trầm trồ cho mà coi.Cô đắc ý nghĩ thầm.
Hắn ở bên ngoài đứng ngồi không yên.Mắt thì nhìn vào cái màn hình siêu phẳng nhưng hồn vía đã sớm vi vu vào trong bếp rồi.Hắn không dám vào bếp vì sợ sẽ kiềm chế bản thân không nổi mà nhào vào ôm cô.Nghe nói phụ nữ lúc vào bếp là cực kì quyến rũ.Mà cô vốn đã thu hút người ta rồi,quyến rũ nhân đôi sao hắn kiềm lòng nổi.
-Xong rồi đây,đào hoa à vào ăn đi kẻo nguội mất ngon.
Cô tung tăng tới dìu hắn vào bàn ăn, miệng không ngừng líu lo.
Hắn mỉm cười.Sao thấy giống đôi vợ chồng trẻ thế nhỉ?Giá như thời gian ngừng trôi thì tốt biết mấy.
Thức ăn trên bàn toả khói nghi ngút,hắn nhìn mà suýt rớt cằm luôn.Thơm,lạ,mà độc đáo quá.Không biết có ăn được không nữa.
Cô ngồi đối diện hắn,đôi mắt long lanh,khuôn mặt đầy chờ đợi.Hồi hộp quá đi.
Cầm đôi đũa bạc trên tay hắn gẩy gẩy rau xanh.Sao keo quá vậy nhỉ?Mà toàn dầu ăn không à.,miếng thịt "nguyên sơ" thì hồng hồng chưa chín.Hắn khẽ đưa mắt nhìn cô,toát mồ hôi lạnh.
Rụt đũa lại, hắn hướng sang món kế tiếp để khảo sát thì nhăn mặt khi thấy bát "canh cá hạt sen"to oạch mà "vẩy rồng" vẫn còn.Bụng cá chương lên chắc kiểu này nàng "chế" sống rồi.Hạt sen thì nát bét,biến dạng trông mà thảm hại quá.hic