Ào ào….dòng nước đang chảy xuôi đến chỗ Ánh Nguyệt bỗng chảy ngược về phía Minh Tâm làm anh chàng bị ướt như chuột lột, ấy là do anh chàng không biết lúc anh đi vào cả ba vị công chúa ( cả 3 luôn đó nha) đã nghe thấy tiếng bước châncủa anh ( vì thính giác vampire rất nhạy mừ). Dòng nước bỗng nhiên chảy ngược là do Thiên Kim làm phép ấy mà ( cô nàng điều khiển đc nước í mà). Ánh Nguyệt mở mắt và chế nhạo:
- Hot boy thành con chuột lột.
- Cô……cô – Anh chàng tức quá không nói được từ nào.
Ánh Nguyệt nói nhỏ với Thiên Kim:
- Giỏi !
Thiên Kim gật đầu ngồi đứng dậy đi ra ngoài. Ánh Nguyệt nhìn Minh Tâm đang bực bội thì chợt nghĩ ra 1 ý vì lúc trước vua Ailen có dạy mình cách chụp hình bằng điện thoại cho nên nhân lúc Minh Tâm không để ý cô nàng lấy điện thoại ra chụp. Xong xuôi Ánh Nguyệt kêu:
- Này !
- Cái gì? – Minh Tâm ngước lên nhìn thì thấy hình mình bị ướt nhẹp trong điện thoại của Ánh Nguyệt, biết vào đường cùng ( tự ái cao), anh chàng mới nhỏ nhẹ nói:
- Bây giờ bạn muốn cái gì ? ( đổi giọng 180 độ nun hjhj)
Ánh Nguyệt nhìn Minh Tâm rồi nhún vai trả lời một cách tỉnh bơ:
- Ngươi làm nô lệ cho ta trong 1 tháng.
- Cái gì? Cô dám ra điều kiện với tôi sao? – Minh Tâm giơ nắm đấm ra nhằm hù doạ Ánh Nguyệt.
- Nếu không muốn cũng được. Mấy tấm hình này sẽ được in ra cho mọi người xem. Vậy thôi !
Ánh Nguyệt nhắm vào cái lòng kiêu hãnh của anh chàng mà nói. Anh chàng nghĩ: “ Nếu từ chối, tấm hình này phát ra chắc mình chết mất”. Cho nên anh chàng phải miễn cưỡng đồng ý vô điều kiện. Ánh Nguyệt vẫy tay kêu Minh Tâm đi vào lớp, chờ anh chàng đi khuất thì một giọng nói từ trên cây vọng xuống:
- Nhờ em mà chúng ta có thêm một người hầu nữa nhỉ? – Đấy là giọng của Bảo Nhi, cô nàng đã nghe từ đầu cho đến kết thúc của câu chuyện.
Và tiếp đến là giọng của Thiên Kim, vampire chạy rất nhanh nên lúc nãy cô nàng vờ đi ra ngoài là đi vòng ra sau rồi leo lên cây với Bảo Nhi:
- Chị cũng thông minh thật đấy !
Nhưng họ không ngờ rằng chỉ vì sự việc đó mà họ đã dùng năng lực đặc biệt đã làm cho tay mắt của những trường phái khác chú ý, đặc biệt là ở thế giới Vampire:
- Muôn tâu Quốc Vương đã tìm ra nơi ẩn náu của 3 cô công chúa rồi ạ ! – Một tên lính quỳ xuống trước mặt 1 vị vua báo cáo.
Ông cho tên lính lui xuống và nhìn vị thái tử trẻ tuổi. Người đó không ai khác chính là Seung Hyun, còn vị cua là Lee Jin – kẻ đã cướp ngôi vị của cha các nàng công chúa. Trong khi đó, tại một tổ chức có 1 lá cờ màu đỏ hình chim ưng với ngọn giáo và cây kiếm màu đen đan chéo nhau thì lại có một tình huống khác. Một người đàn ông trạc cỡ trung niên đang chăm chú nhìn vào một cái bản đồ lớn trên màn hình, có một cái chấm đỏ đang nhấp nháy liên hồi. Ông ra lệnh cho 1 người đi báo cáo gấp cho những tập thể khác. Chẳng bao lâu sau tất cả tập hợp lại, ông dõng dạc nói:
- Chúng ta đã phát hiện ra bọn công chúa Vampire nắm giữ các sức mạnh. Chúng ta phải có được những sức mạnh đó.
Ông nhìn về phía một đám người mặc áo vàng và nói:
- Các ngươi hãy phân chia nhau vào các trường trung học phổ thông để tìm bọn chúng cho ta. Nhất định phải bắt được bọn chúng…
Như cùng một lúc Lee Jin và tên cầm đầu kia cùng nói:
- Bằng mọi thủ đoạn phải bắt được bọn chúng.
Về đến nhà, Ông Ailen liền nói với giọng nghiêm chỉnh:
- Các con mau vào phòng ta có việc quan trọng ta muốn nói.
Cả ba đều hơi bất ngờ trước thái độ của ông và cũng không biết có chuyện gì. Nhưng Ánh Nguyệt lạnh lùng nói:
- Để chúng tôi thay đồ, tắm rửa rồi muốn nói gì đợi sau đi. Người tôi toàn mùi của bọn hạ cấp.
Dường như không kiềm chế được, ông Ailen nói lớn:
- Các con có biết mình đã làm gì không? Các con không muốn giữ mạng sống của mình để cứu cha mẹ và vương quốc sao?
Cả ba bây giờ càng bất ngờ và sợ nên đi theo ông vào phòng. Ông chỉ lên một cái màn hình lớn như một tấm bản đồ và nói:
- Các con biết gì đây không?
- Dạ là bản đồ phép thuật – Thiên kim trả lời.
- Đúng, các con có thấy chấm tròn đang nhấp nháy không? Các con có biết đó là gì không?
Cả ba im lặng. ông cố giữ bình tĩnh và nói tiếp:
- Trước khi đến đây, không ai dặn các con không được sử dụng phép thuật ở ngoài àh?
Rồi ông nhìn sang ba chàng người sói. Thiên Kim bỗng lên tiếng:
- Dã, có ạ ! Và đây cũng là lỗi của con. Con đã vô ý sử dụng phép thuật.
- Các con có biết việc các con vừa làm đã gây nguy hiểm cho các con không? Không chỉ bọn Lee Jin mà cả bọn Thợ Săn nữa. Bọn chúng rất là nguy hiểm…
Tuy ba cô nàng đã biết về bọn Thợ Săn nhưng không ngờ bọn chúng lại nguy hiểm đến thế.
- Thôi được rồi. may là lần đầu, bọn chúng cũng không xác định đúng vị trí được. Các con về phòng mình đi.
Ông nói rồi ngồi vào ghế xoay lưng lại. Cả 3 cũng hơi lo sợ vì phép thuật chưa luyện đến đâu làm sao có thể đối phó nổi đây……..
Ào ào….dòng nước đang chảy xuôi đến chỗ Ánh Nguyệt bỗng chảy ngược về phía Minh Tâm làm anh chàng bị ướt như chuột lột, ấy là do anh chàng không biết lúc anh đi vào cả ba vị công chúa ( cả luôn đó nha) đã nghe thấy tiếng bước châncủa anh ( vì thính giác vampire rất nhạy mừ). Dòng nước bỗng nhiên chảy ngược là do Thiên Kim làm phép ấy mà ( cô nàng điều khiển đc nước í mà). Ánh Nguyệt mở mắt và chế nhạo:
- Hot boy thành con chuột lột.
- Cô……cô – Anh chàng tức quá không nói được từ nào.
Ánh Nguyệt nói nhỏ với Thiên Kim:
- Giỏi !
Thiên Kim gật đầu ngồi đứng dậy đi ra ngoài. Ánh Nguyệt nhìn Minh Tâm đang bực bội thì chợt nghĩ ra ý vì lúc trước vua Ailen có dạy mình cách chụp hình bằng điện thoại cho nên nhân lúc Minh Tâm không để ý cô nàng lấy điện thoại ra chụp. Xong xuôi Ánh Nguyệt kêu:
- Này !
- Cái gì? – Minh Tâm ngước lên nhìn thì thấy hình mình bị ướt nhẹp trong điện thoại của Ánh Nguyệt, biết vào đường cùng ( tự ái cao), anh chàng mới nhỏ nhẹ nói:
- Bây giờ bạn muốn cái gì ? ( đổi giọng độ nun hjhj)
Ánh Nguyệt nhìn Minh Tâm rồi nhún vai trả lời một cách tỉnh bơ:
- Ngươi làm nô lệ cho ta trong tháng.
- Cái gì? Cô dám ra điều kiện với tôi sao? – Minh Tâm giơ nắm đấm ra nhằm hù doạ Ánh Nguyệt.
- Nếu không muốn cũng được. Mấy tấm hình này sẽ được in ra cho mọi người xem. Vậy thôi !
Ánh Nguyệt nhắm vào cái lòng kiêu hãnh của anh chàng mà nói. Anh chàng nghĩ: “ Nếu từ chối, tấm hình này phát ra chắc mình chết mất”. Cho nên anh chàng phải miễn cưỡng đồng ý vô điều kiện. Ánh Nguyệt vẫy tay kêu Minh Tâm đi vào lớp, chờ anh chàng đi khuất thì một giọng nói từ trên cây vọng xuống:
- Nhờ em mà chúng ta có thêm một người hầu nữa nhỉ? – Đấy là giọng của Bảo Nhi, cô nàng đã nghe từ đầu cho đến kết thúc của câu chuyện.
Và tiếp đến là giọng của Thiên Kim, vampire chạy rất nhanh nên lúc nãy cô nàng vờ đi ra ngoài là đi vòng ra sau rồi leo lên cây với Bảo Nhi:
- Chị cũng thông minh thật đấy !
Nhưng họ không ngờ rằng chỉ vì sự việc đó mà họ đã dùng năng lực đặc biệt đã làm cho tay mắt của những trường phái khác chú ý, đặc biệt là ở thế giới Vampire:
- Muôn tâu Quốc Vương đã tìm ra nơi ẩn náu của cô công chúa rồi ạ ! – Một tên lính quỳ xuống trước mặt vị vua báo cáo.
Ông cho tên lính lui xuống và nhìn vị thái tử trẻ tuổi. Người đó không ai khác chính là Seung Hyun, còn vị cua là Lee Jin – kẻ đã cướp ngôi vị của cha các nàng công chúa. Trong khi đó, tại một tổ chức có lá cờ màu đỏ hình chim ưng với ngọn giáo và cây kiếm màu đen đan chéo nhau thì lại có một tình huống khác. Một người đàn ông trạc cỡ trung niên đang chăm chú nhìn vào một cái bản đồ lớn trên màn hình, có một cái chấm đỏ đang nhấp nháy liên hồi. Ông ra lệnh cho người đi báo cáo gấp cho những tập thể khác. Chẳng bao lâu sau tất cả tập hợp lại, ông dõng dạc nói:
- Chúng ta đã phát hiện ra bọn công chúa Vampire nắm giữ các sức mạnh. Chúng ta phải có được những sức mạnh đó.
Ông nhìn về phía một đám người mặc áo vàng và nói:
- Các ngươi hãy phân chia nhau vào các trường trung học phổ thông để tìm bọn chúng cho ta. Nhất định phải bắt được bọn chúng…
Như cùng một lúc Lee Jin và tên cầm đầu kia cùng nói:
- Bằng mọi thủ đoạn phải bắt được bọn chúng.
Về đến nhà, Ông Ailen liền nói với giọng nghiêm chỉnh:
- Các con mau vào phòng ta có việc quan trọng ta muốn nói.
Cả ba đều hơi bất ngờ trước thái độ của ông và cũng không biết có chuyện gì. Nhưng Ánh Nguyệt lạnh lùng nói:
- Để chúng tôi thay đồ, tắm rửa rồi muốn nói gì đợi sau đi. Người tôi toàn mùi của bọn hạ cấp.
Dường như không kiềm chế được, ông Ailen nói lớn:
- Các con có biết mình đã làm gì không? Các con không muốn giữ mạng sống của mình để cứu cha mẹ và vương quốc sao?
Cả ba bây giờ càng bất ngờ và sợ nên đi theo ông vào phòng. Ông chỉ lên một cái màn hình lớn như một tấm bản đồ và nói:
- Các con biết gì đây không?
- Dạ là bản đồ phép thuật – Thiên kim trả lời.
- Đúng, các con có thấy chấm tròn đang nhấp nháy không? Các con có biết đó là gì không?
Cả ba im lặng. ông cố giữ bình tĩnh và nói tiếp:
- Trước khi đến đây, không ai dặn các con không được sử dụng phép thuật ở ngoài àh?
Rồi ông nhìn sang ba chàng người sói. Thiên Kim bỗng lên tiếng:
- Dã, có ạ ! Và đây cũng là lỗi của con. Con đã vô ý sử dụng phép thuật.
- Các con có biết việc các con vừa làm đã gây nguy hiểm cho các con không? Không chỉ bọn Lee Jin mà cả bọn Thợ Săn nữa. Bọn chúng rất là nguy hiểm…
Tuy ba cô nàng đã biết về bọn Thợ Săn nhưng không ngờ bọn chúng lại nguy hiểm đến thế.
- Thôi được rồi. may là lần đầu, bọn chúng cũng không xác định đúng vị trí được. Các con về phòng mình đi.
Ông nói rồi ngồi vào ghế xoay lưng lại. Cả cũng hơi lo sợ vì phép thuật chưa luyện đến đâu làm sao có thể đối phó nổi đây……..