Cầm đứng trong 1 phòng họp dài. Bao quanh anh là từng thân ảnh với khí thế kinh người. Đều là bá chủ 1 phương. Hiển nhiên những người này chính là những người sẽ thẩm phán anh ngày hôm nay.
Ngồi trên chủ tạo là 1 trung niên nhân. Trong số những người này, lão ta tỏ ra là bình tĩnh nhất nhưng nếu như nhìn kỹ thì sẽ cảm thấy lão sâu không lường được. Và vị trí chủ tọa đã đủ thấy thân phận lão ta đặc biệt như thế nào trong cuộc phán xét lần này.
Như cảm nhận có người nhìn mình, lão từ từ mở mắt, 1 khí thế áp đảo từ người lão truyền ra khiến cả căn phòng nhất thời im lặng.
Lão cất dọng đầy cổ lão:
- Ta tự giới thiệu 1 chút. Ta chính là Vô Đạo, tông chủ tiên môn. Được mọi người cắt cử nên mạn phép chủ trì cuộc họp lần này. TA biết ngươi rất khó chịu khi bị nghi ngờ cũng như phải có mặt ở đây nhưng mà vì tiên giới, ta không thể không đề phòng. ủy khuất tiểu hữu rồi.
- Ta cũng không nhiều lời. Ta có vài câu hỏi đây. Đầu tiên, ma khí và linh khí của ngươi đang đạt được 1 sự cân bằng vị diệu. Nhưng cân bằng nào cũng có thể phá vỡ. NHất là khi thứ mà ngươi phải chế ngự là ma khí. Ngươi nghĩ mình có thể ổn định nó không.Ta có thể tượng tượng khi nó mất cân bằng sẽ tạo ra cái gì. Sẽ là 1 hồi tai nạn không hề nhẹ đâu. Ta không muốn trong tiên giới sẽ tồn tại 1 quả bom như ngươi.
Cầm nhìn thẳng vào mắt lão và nói:
- Về điều này thì ngài yên tâm. Có lẽ ngài cũng cảm nhận được đi. Ma khí trong người ta là thuần ma khí không hề có lệ khí nên sẽ không có chuyện ta sẽ bị nó xâm chiếm và mất trí. Còn làm sao làm được thì là do thể chất công pháp cũng như vài kinh lịch mà ta trải qua. Còn việc mất cân bằng. Đích xác là có thể. Ngài cũng thấy đó, nguyên anh của ta có chút đặc biệt, cộng thêm công pháp ta tu cũng liên quan đến âm dương điều hòa nên đã tạo nên kỳ tích. Để ma khí và linh khí sống chung với nhau thậm chí có thể chuyển đổi với nhau.
- Nhưng cân bằng nào cũng có thể phá vỡ. Linh khí ôn hòa nên khi gia tăng nhiều sẽ không có vấn đề gì. Nhưng ma khí thì khác, ma khí trong tự nhiên có lệ khí vô cùng nặng. Hấp thu lượng ít sẽ không có vấn đề thậm chí còn hỗ trợ ta nhưng nếu cưỡng ép hấp thu quá nhiều hay là bị cưỡng ép hấp thu mà không có linh khí điều hòa thì có khả năng bạo thể mà chết.
- Nhưng ta không nghĩ rằng mình ở tiên giới sẽ phải tiếp xúc với 1 nơi có ma khí đủ nồng đậm, đủ tà ác đến mức mất cân bằng. Mà nếu nơi đó là ma giới thì thiết nghĩ rằng các vị ở đây không cần lo lắng đi.
- Tất nhiên cũng có khả năng 1 tên ma tộc xâm nhập cưỡng ép nhập ma khí vào trong người ta. Nhưng mà với thực lực mà ta biểu hiện thì có lẽ phải chân ma mới có cơ hội làm điều đó. Để 1 chân ma đến bắt và cưỡng ép đưa ma khí vào người 1 Luyện Hư kỳ như ta thì.. có lẽ tiên giới đến giờ không còn tồn tại nữa a.
Những vị ở đây khẽ gật đầu theo câu trả lời của Cầm. Với hiểu biết của bọn họ, sau khi kiểm tra anh chàng cũng đưa ra kết quả gần như vậy. Bọn họ hỏi chỉ là xác định xem kẻ này có biết chính xác tình trạng của mình hay không. Dù sao thì yếu tố quan trọng nhất để kiểm soát sự cân bằng này vẫn là con người.
Vô Đạo nhìn Cầm và nói tiếp:
- Hài tử, những lời ngươi nói quả thật rất xác đáng nhưng mà cũng chỉ là lời nói. Ngươi hẳn nên biết đến Ma Lâm đi. Đó là do 1 kẻ có ma khí trong người bạo phát. Trăm năm vẫn tồn tại. nồng độ ma khí cũng như chất lượng ma khí trên người ngươi không thua kém kẻ đó chút nào. Chúng ta hoàn toàn không muốn có thêm 1 cái ma thành bên cạnh ma lâm nữa. Dù biết làm như vậy là bất công với ngươi nhưng ta vẫn hi vọng ngươi có thể tiếp nhận 1 số thí nghiệm của chúng ta để đảm bảo an toàn. Và 1 năm tiếp theo, sẽ có người giám sát đi cùng với ngươi. Ngươi có đồng ý hay không.
Dù biết những vị này sẽ không dễ dàng thả anh ra nhưng khi nghe điều kiện thì Cầm không khỏi hít 1 hơi. Quả nhiên là muốn đem giá trị của anh vắt kiệt mà. Thí nghiệm? Đến Cầm còn nhận ra được ma khí khác với ma khí trong ma giới thì những vị này sao không biết được. Do đó dù có mất cân bằng thì ma khí này cũng sẽ không gây hại quá nhiều cho tiên giới. Còn thí nghiêm ư. Đơn thuần là muốn xem cực hạn của anh ở đâu, tìm ra đột phá khẩu để tiện xâm chiếm ma giới.
Dù chỉ 1 tháng nhưng sợ rằng nếu cần thì sẽ là 1 năm thậm chí là càng nhiều.
Còn giám sát ư. Đây rõ ràng là lo lắng nghiền ép quá đáng khiến anh có tâm lý phản nghịch mà gây ra họa. Nói thẳng ra làm giam lỏng.
Thậm chí thông qua người này cưỡng ép bắt Cầm phải thực hiện 1 số nhiệm vụ nguy hiểm ở ma giới cũng không chừng.
Nhưng anh có thể từ chối sao. Tất nhiên là không. Có lẽ ở đây sẽ không có ai làm gì anh nếu anh từ chối. rốt cục mọi người ở đây đều là những người có mặt mũi, rat tay với 1 hậu bối hiển nhiên là điều mà bọn họ không thể làm 1 cách công khai được. Không chỉ thế, Cầm cũng có thân phận, không kể đến là con rể Chu Tước đế quốc, chỉ nguyên chức vụ Điện Chủ của ma giới Điện đã đủ để anh không bị cưỡng ép.
Tuy nhiên, mặt ngoài là vậy nhưng trong tối không ai biết bọn họ sẽ làm gì. Đừng nên quên những gì mà những kẻ trong quá khứ đã làm để mạnh lên, không nên quên nguyên nhân dẫn đến hiện trạng như bây giờ. Tất cả là từ tham vọng của con người. Vì đạt được mục đích không ai biết những kẻ này có thể làm đến mức nào.
Từ chối 1 lần mà tương lai luôn sống trong lo sợ, trong sự giám thị là điều anh không thể chấp nhận. Đó còn chưa kể đến nếu tương lai anh gây ra vấn đề gì thì sợ rằng nó sẽ bị khuếch đại lên vô số lần.
Cầm tự nhận mình là người cẩn thận 1 chút nhưng để có thể đề phòng mọi thứ là không thể. Có thể nói, nếu như anh không phối hợp thì tương lai có lẽ sẽ vô cùng đen tối.
Chí ít, bây giờ nếu mà đồng ý cũng tức là những kẻ sau lưng anh vẫn có cơ hội tham dự vào. Có bọn họ ở đó chí ít anh sẽ không phải tiến hành những thử nghiệm hung tàn đi.
Cầm thở dài 1 hơi và nói:
- Vãn bối.. xin chấp nhận ạ.
Những lão đại ở đây hiển nhiên khá hài lòng với câu trả lời của Cầm. "
Vô Đạo lên tiếng:
- Được, trước ngươi cứ nghỉ ngơi mấy ngày. Ta nghĩ chiến đấu liên tục như vậy thì ngươi cũng đến cực hạn rồi. Nghỉ ngơi 1 chút đi, hài tử. Sau khi chúng ta bàn bạc xong sẽ báo cho ngươi.
Đó cũng là câu kết thúc buổi họp và xác định số phận của Cầm,.
Ngồi trên chủ tạo là 1 trung niên nhân. Trong số những người này, lão ta tỏ ra là bình tĩnh nhất nhưng nếu như nhìn kỹ thì sẽ cảm thấy lão sâu không lường được. Và vị trí chủ tọa đã đủ thấy thân phận lão ta đặc biệt như thế nào trong cuộc phán xét lần này.
Như cảm nhận có người nhìn mình, lão từ từ mở mắt, 1 khí thế áp đảo từ người lão truyền ra khiến cả căn phòng nhất thời im lặng.
Lão cất dọng đầy cổ lão:
- Ta tự giới thiệu 1 chút. Ta chính là Vô Đạo, tông chủ tiên môn. Được mọi người cắt cử nên mạn phép chủ trì cuộc họp lần này. TA biết ngươi rất khó chịu khi bị nghi ngờ cũng như phải có mặt ở đây nhưng mà vì tiên giới, ta không thể không đề phòng. ủy khuất tiểu hữu rồi.
- Ta cũng không nhiều lời. Ta có vài câu hỏi đây. Đầu tiên, ma khí và linh khí của ngươi đang đạt được 1 sự cân bằng vị diệu. Nhưng cân bằng nào cũng có thể phá vỡ. NHất là khi thứ mà ngươi phải chế ngự là ma khí. Ngươi nghĩ mình có thể ổn định nó không.Ta có thể tượng tượng khi nó mất cân bằng sẽ tạo ra cái gì. Sẽ là 1 hồi tai nạn không hề nhẹ đâu. Ta không muốn trong tiên giới sẽ tồn tại 1 quả bom như ngươi.
Cầm nhìn thẳng vào mắt lão và nói:
- Về điều này thì ngài yên tâm. Có lẽ ngài cũng cảm nhận được đi. Ma khí trong người ta là thuần ma khí không hề có lệ khí nên sẽ không có chuyện ta sẽ bị nó xâm chiếm và mất trí. Còn làm sao làm được thì là do thể chất công pháp cũng như vài kinh lịch mà ta trải qua. Còn việc mất cân bằng. Đích xác là có thể. Ngài cũng thấy đó, nguyên anh của ta có chút đặc biệt, cộng thêm công pháp ta tu cũng liên quan đến âm dương điều hòa nên đã tạo nên kỳ tích. Để ma khí và linh khí sống chung với nhau thậm chí có thể chuyển đổi với nhau.
- Nhưng cân bằng nào cũng có thể phá vỡ. Linh khí ôn hòa nên khi gia tăng nhiều sẽ không có vấn đề gì. Nhưng ma khí thì khác, ma khí trong tự nhiên có lệ khí vô cùng nặng. Hấp thu lượng ít sẽ không có vấn đề thậm chí còn hỗ trợ ta nhưng nếu cưỡng ép hấp thu quá nhiều hay là bị cưỡng ép hấp thu mà không có linh khí điều hòa thì có khả năng bạo thể mà chết.
- Nhưng ta không nghĩ rằng mình ở tiên giới sẽ phải tiếp xúc với 1 nơi có ma khí đủ nồng đậm, đủ tà ác đến mức mất cân bằng. Mà nếu nơi đó là ma giới thì thiết nghĩ rằng các vị ở đây không cần lo lắng đi.
- Tất nhiên cũng có khả năng 1 tên ma tộc xâm nhập cưỡng ép nhập ma khí vào trong người ta. Nhưng mà với thực lực mà ta biểu hiện thì có lẽ phải chân ma mới có cơ hội làm điều đó. Để 1 chân ma đến bắt và cưỡng ép đưa ma khí vào người 1 Luyện Hư kỳ như ta thì.. có lẽ tiên giới đến giờ không còn tồn tại nữa a.
Những vị ở đây khẽ gật đầu theo câu trả lời của Cầm. Với hiểu biết của bọn họ, sau khi kiểm tra anh chàng cũng đưa ra kết quả gần như vậy. Bọn họ hỏi chỉ là xác định xem kẻ này có biết chính xác tình trạng của mình hay không. Dù sao thì yếu tố quan trọng nhất để kiểm soát sự cân bằng này vẫn là con người.
Vô Đạo nhìn Cầm và nói tiếp:
- Hài tử, những lời ngươi nói quả thật rất xác đáng nhưng mà cũng chỉ là lời nói. Ngươi hẳn nên biết đến Ma Lâm đi. Đó là do 1 kẻ có ma khí trong người bạo phát. Trăm năm vẫn tồn tại. nồng độ ma khí cũng như chất lượng ma khí trên người ngươi không thua kém kẻ đó chút nào. Chúng ta hoàn toàn không muốn có thêm 1 cái ma thành bên cạnh ma lâm nữa. Dù biết làm như vậy là bất công với ngươi nhưng ta vẫn hi vọng ngươi có thể tiếp nhận 1 số thí nghiệm của chúng ta để đảm bảo an toàn. Và 1 năm tiếp theo, sẽ có người giám sát đi cùng với ngươi. Ngươi có đồng ý hay không.
Dù biết những vị này sẽ không dễ dàng thả anh ra nhưng khi nghe điều kiện thì Cầm không khỏi hít 1 hơi. Quả nhiên là muốn đem giá trị của anh vắt kiệt mà. Thí nghiệm? Đến Cầm còn nhận ra được ma khí khác với ma khí trong ma giới thì những vị này sao không biết được. Do đó dù có mất cân bằng thì ma khí này cũng sẽ không gây hại quá nhiều cho tiên giới. Còn thí nghiêm ư. Đơn thuần là muốn xem cực hạn của anh ở đâu, tìm ra đột phá khẩu để tiện xâm chiếm ma giới.
Dù chỉ 1 tháng nhưng sợ rằng nếu cần thì sẽ là 1 năm thậm chí là càng nhiều.
Còn giám sát ư. Đây rõ ràng là lo lắng nghiền ép quá đáng khiến anh có tâm lý phản nghịch mà gây ra họa. Nói thẳng ra làm giam lỏng.
Thậm chí thông qua người này cưỡng ép bắt Cầm phải thực hiện 1 số nhiệm vụ nguy hiểm ở ma giới cũng không chừng.
Nhưng anh có thể từ chối sao. Tất nhiên là không. Có lẽ ở đây sẽ không có ai làm gì anh nếu anh từ chối. rốt cục mọi người ở đây đều là những người có mặt mũi, rat tay với 1 hậu bối hiển nhiên là điều mà bọn họ không thể làm 1 cách công khai được. Không chỉ thế, Cầm cũng có thân phận, không kể đến là con rể Chu Tước đế quốc, chỉ nguyên chức vụ Điện Chủ của ma giới Điện đã đủ để anh không bị cưỡng ép.
Tuy nhiên, mặt ngoài là vậy nhưng trong tối không ai biết bọn họ sẽ làm gì. Đừng nên quên những gì mà những kẻ trong quá khứ đã làm để mạnh lên, không nên quên nguyên nhân dẫn đến hiện trạng như bây giờ. Tất cả là từ tham vọng của con người. Vì đạt được mục đích không ai biết những kẻ này có thể làm đến mức nào.
Từ chối 1 lần mà tương lai luôn sống trong lo sợ, trong sự giám thị là điều anh không thể chấp nhận. Đó còn chưa kể đến nếu tương lai anh gây ra vấn đề gì thì sợ rằng nó sẽ bị khuếch đại lên vô số lần.
Cầm tự nhận mình là người cẩn thận 1 chút nhưng để có thể đề phòng mọi thứ là không thể. Có thể nói, nếu như anh không phối hợp thì tương lai có lẽ sẽ vô cùng đen tối.
Chí ít, bây giờ nếu mà đồng ý cũng tức là những kẻ sau lưng anh vẫn có cơ hội tham dự vào. Có bọn họ ở đó chí ít anh sẽ không phải tiến hành những thử nghiệm hung tàn đi.
Cầm thở dài 1 hơi và nói:
- Vãn bối.. xin chấp nhận ạ.
Những lão đại ở đây hiển nhiên khá hài lòng với câu trả lời của Cầm. "
Vô Đạo lên tiếng:
- Được, trước ngươi cứ nghỉ ngơi mấy ngày. Ta nghĩ chiến đấu liên tục như vậy thì ngươi cũng đến cực hạn rồi. Nghỉ ngơi 1 chút đi, hài tử. Sau khi chúng ta bàn bạc xong sẽ báo cho ngươi.
Đó cũng là câu kết thúc buổi họp và xác định số phận của Cầm,.