Vẻ mặt Lăng Tuyết trầm đi, cô nhìn Cầm và nói:
- Ý ngươi là, ta hẳn là phải làm cái nhiệm vụ đó đúng không.
Cầm trầm mặc không nói. Nhưng ý tứ hiển nhiên đủ.
Vẻ mặt Lăng Tuyết hiện lên sự chán ghét và thất vọng vô cùng.
- Hóa ra ngươi cũng chẳng khác gì bọn họ. Vì bản thân mình, ngươi có thể sẵn sàng hi sinh người khác. Cũng đúng, dù sao đây cũng chính là bản chất của thế giới này. Cái gì mà đại nghĩa, cái gì mà vì đại cuộc. Rốt cục cũng chỉ là vì chính mình thôi.
Nói rồi cô đứng dậy và nói:
- Được rồi. Chỉ sợ dù ta có chết đi thì những kẻ kia cũng không từ bỏ. Có lẽ sau ta sẽ có càng nhiều càng nhiều cô gái sẽ phải chịu đau khổ.
- Nhưng ta nói trước, ta sẽ không can thiệp vào việc này. Không cản trở cũng không có trợ giúp. Ngươi cần tự mình đối phó với nó. Ta không biết ngươi hiểu bao nhiêu về ma chủng nhưng mà ma chủng trong ta không phải giống như những kẻ ngoài kia đâu. Trong suốt lịch sử thì chỉ có 2 người được trồng ma chủng này. 1 người là ta… còn người còn lại. Có lẽ ngươi nên nhớ đến ma lâm đi nhỉ. Trong 20 năm qua, đã không ít kẻ cưỡng chế bị ma chủng phản phệ mà điên loạn đó. Hi vọng ngươi không như vậy.
Trong lòng Cầm tràn đầy hổ thẹn nhưng anh vẫn hít 1 hơi và nói:
- Ta biết bây giờ cô vẫn rất chán ghét ta. Nhưng ta vẫn muốn nói, người không vì mình trời tru đất diệt. Vì ta, không thể không ủy khuất cô. Nhưng cô yên tâm, ta sẽ nghĩ cách giúp cô tránh được khỏi số phận nghiệt ngã đó. Hãy tin ở đó.
Lăng tuyết không thèm nhìn Cầm 1 cái mà đi thẳng. hiển nhiên cô cũng không tin vào những gì mà anh nói.
Cầm cũng không giận, bởi vì đây là phản ứng bình thường. Dù sao thì 1 kẻ vừa mới dùng khổ nhục kế để lấy lòng cô giờ lại nói sẽ cứu cô,ai sẽ tin cơ chứ. Nếu Lăng tuyết tin thì mới bất bình thường.
Thở dài 1 hơi, dù hơi rát mặt cũng như áy náy trong lòng nhưng mà Cầm cũng coi như đã hoàn thành xong bước 2, tiếp cận.
Tất cả bắt đầu khi anh tự hỏi tại sao biết số phận của mình nhưng cô vẫn chấp hành.
Cầm nghĩ đến 2 khả năng, 1 là cô không dám phản kháng và thứ 2 là cô bị tẩy não, cô biết đây là số mệnh của mình và mình nhất định phải chấp hành.
Nói dễ hiểu thì nhiệm vụ của cô được đẩy lên thành 1 nhiệm vụ thần thánh, cô hi sinh là làm phúc cho cả thiên hạ.
Nếu như là khả năng thứ 2 thì tức là trong cô có 1 lòng chính nghĩa, sẵn sàng hi sinh. Và đó chính là điểm đột phá trong trường hợp này.
Nhưng mọi thứ không thuận lợi khiến cho anh nhận định trong này có uẩn khúc.
Chỉ sợ có biến cố nào đó hoặc có thể nói là cô đã phát hiện ra bí mật gì đó khiến lòng tin của cô tan vỡ, khiến cô bắt đầu âm thầm phản kháng, khiến cô chỉ 1 lòng muốn chết.
Nếu đúng như vậy thì mọi việc vẫn có khả năng chuyển cơ. Chỉ cần lòng hi sinh trong cô vẫn có thì Cầm vẫn có thể mượn nhờ đó để đạt được sự đồng ý hợp tác của cô.
Nhưng mà nếu đột nhiên anh đến và kể khổ hiển nhiên chẳng có tác dụng gì thậm chí còn khiến cô nàng chán ghét. Vì thế, muốn chắc chắn thì cần làm khổ nhục kế. Dùng món ăn để cô nàng có tâm lý nợ anh. Lại thông qua món ăn để thể hiện nội tâm của bản thân, từng chút từng chút 1 khiến cô khó chịu,
Thật sự là anh vẫn là đánh cược. Nếu cô nàng không có phản ứng thì mọi suy đoán, mọi kế hoạch của anh sẽ đổ bể.
Tuy nhiên, sự thật chứng minh Cầm suy đoán đúng, cô nàng này dù biết anh đang giở trò nhưng vẫn mở miệng và đồng ý. Đánh dấu kế hoạch của anh đã thành công.
Dù cho kế hoạch này vô cùng vô sỉ khiến chính anh cũng ngạc nhiên vì mình có thể làm ra điều kinh khủng như vậy.
Nhưng dù sao mọi thứ cũng đã xảy ra, không phải lúc mà áy náy.
Bây giờ bước vào bước cuối cùng cũng là bước quan trọng nhất, chữa trị. Nếu như không thể thì những thứ anh làm, anh chịu chỉ là 1 trò đùa không hơn không kém.
Hít 1 hơi, 1 tuần cuối. Hi vọng có thể làm điều gì đó.
Ngày hôm sau, Cầm đến nơi này từ sáng sớm, Lăng tuyết đã chờ từ bao giờ. Cô nhìn Cầm, vẻ mặt lạnh nhạt nói:
- Ta sẽ không có nói nhiều với ngươi nữa. Ngươi muốn làm gì thì làm. Hi vọng ngươi đừng để mọi việc đi quá xa.
Cầm cũng không nhiều lời. Anh nói:
- Buông lỏng tâm thần, ta muốn câu thông với ma chủng.
Lăng Tuyết nằm xuống, im lặng không nói. Cầm tiến đến, nhắm mắt lại nhưng tinh thần thì tiến vào trong cô để thăm dò.
Chỉ thăm dò 1 chút Cầm đã có thể thấy được tình hình của cô bết bát lắm rồi, ma khí đã chiếm được gần 1 nửa cơ thể cô và đang không ngừng lan ra, mọi biện pháp kiềm chế của cô nàng cũng chỉ là vùng vẫy trong vô vọng. Nếu không có gì bất ngờ thì chẳng bao lâu nữa, ma khí sẽ xâm chiến cả người cô, với ý đồ mê hoặc tâm trí, khiến cô trở thành ma tộc hoặc bị điên. Lúc đó chắc chắn sẽ vô cùng kinh khủng.
Nhưng chính khi ma khí sinh động này thì anh mới càng dễ dàng tìm hiểu, mới càng dễ dàng có thể nắm được bí mật của ma chủng. Hung hiểm lúc nào cũng đi cùng với cơ hội a.
Cầm cũng không có lập tức men theo ma khí tìm đến ma chủng. Thứ đầu tiên anh muốn biết đám ma khí này có thể để anh sử dụng hay anh có thể dung hợp nó hay không.
Cầm đi thẳng đến nơi ma khí và linh khí giao đấu, anh ngồi đó và tinh tế cảm nhận. ngay sau đó, quanh anh, 1 vòng xoáy dần hiện, 1 vòng xoáy 2 màu đan xen.
Nhưng mà không bao lâu, vòng xoáy tan vỡ và 2 luồng năng lượng lại không ngừng đánh nhau.
Cầm rời đi. mày hơi nhíu lại. Linh khí không có vấn đề nhưng ma khí thì có chút vấn đề. Nó lại hơi bị điều khiển. Khi anh muốn dung hợp thì nó sinh ra phản kháng khiến cho sự cân bằng vỡ mất mà trở lại như ban đầu.
Hiển nhiên nó đang bị điều khiển nhưng chỉ có 1 chỉ lệnh mà xông lên và xâm lấn, nếu không thì ban đầu anh đã không thể tạo vòng xoáy đó được.
Do đó, kẻ điều khiển này hay nói thẳng ra mà ma chủng chắc chắn có chút linh trí nhưng nó không cao. Hay nói chính xác ra thì nó chỉ có 1 nhiệm vụ trong đầu, đó là xâm phạm.
Linh trí thấp sẽ có lợi cho việc câu thông. Với việc anh có ma khí trong người thì có lẽ câu thông sẽ không khó, chí ít sẽ không để ma chủng bùng nổ.
Nhưng chính điều đó cũng là điều cản trở cho việc dung hợp. Linh trí thấp, trong đầu nó chỉ có 1 nhiệm vụ là xâm chiếm, là khiến kẻ mà nó ký sinh sa đọa ma đạo.
Muốn thay đổi điều đó không dễ dàng.
Nhưng không thể không thử.
Thở dài 1 hơi, Cầm men theo ma khí mà di chuyển.
- Ý ngươi là, ta hẳn là phải làm cái nhiệm vụ đó đúng không.
Cầm trầm mặc không nói. Nhưng ý tứ hiển nhiên đủ.
Vẻ mặt Lăng Tuyết hiện lên sự chán ghét và thất vọng vô cùng.
- Hóa ra ngươi cũng chẳng khác gì bọn họ. Vì bản thân mình, ngươi có thể sẵn sàng hi sinh người khác. Cũng đúng, dù sao đây cũng chính là bản chất của thế giới này. Cái gì mà đại nghĩa, cái gì mà vì đại cuộc. Rốt cục cũng chỉ là vì chính mình thôi.
Nói rồi cô đứng dậy và nói:
- Được rồi. Chỉ sợ dù ta có chết đi thì những kẻ kia cũng không từ bỏ. Có lẽ sau ta sẽ có càng nhiều càng nhiều cô gái sẽ phải chịu đau khổ.
- Nhưng ta nói trước, ta sẽ không can thiệp vào việc này. Không cản trở cũng không có trợ giúp. Ngươi cần tự mình đối phó với nó. Ta không biết ngươi hiểu bao nhiêu về ma chủng nhưng mà ma chủng trong ta không phải giống như những kẻ ngoài kia đâu. Trong suốt lịch sử thì chỉ có 2 người được trồng ma chủng này. 1 người là ta… còn người còn lại. Có lẽ ngươi nên nhớ đến ma lâm đi nhỉ. Trong 20 năm qua, đã không ít kẻ cưỡng chế bị ma chủng phản phệ mà điên loạn đó. Hi vọng ngươi không như vậy.
Trong lòng Cầm tràn đầy hổ thẹn nhưng anh vẫn hít 1 hơi và nói:
- Ta biết bây giờ cô vẫn rất chán ghét ta. Nhưng ta vẫn muốn nói, người không vì mình trời tru đất diệt. Vì ta, không thể không ủy khuất cô. Nhưng cô yên tâm, ta sẽ nghĩ cách giúp cô tránh được khỏi số phận nghiệt ngã đó. Hãy tin ở đó.
Lăng tuyết không thèm nhìn Cầm 1 cái mà đi thẳng. hiển nhiên cô cũng không tin vào những gì mà anh nói.
Cầm cũng không giận, bởi vì đây là phản ứng bình thường. Dù sao thì 1 kẻ vừa mới dùng khổ nhục kế để lấy lòng cô giờ lại nói sẽ cứu cô,ai sẽ tin cơ chứ. Nếu Lăng tuyết tin thì mới bất bình thường.
Thở dài 1 hơi, dù hơi rát mặt cũng như áy náy trong lòng nhưng mà Cầm cũng coi như đã hoàn thành xong bước 2, tiếp cận.
Tất cả bắt đầu khi anh tự hỏi tại sao biết số phận của mình nhưng cô vẫn chấp hành.
Cầm nghĩ đến 2 khả năng, 1 là cô không dám phản kháng và thứ 2 là cô bị tẩy não, cô biết đây là số mệnh của mình và mình nhất định phải chấp hành.
Nói dễ hiểu thì nhiệm vụ của cô được đẩy lên thành 1 nhiệm vụ thần thánh, cô hi sinh là làm phúc cho cả thiên hạ.
Nếu như là khả năng thứ 2 thì tức là trong cô có 1 lòng chính nghĩa, sẵn sàng hi sinh. Và đó chính là điểm đột phá trong trường hợp này.
Nhưng mọi thứ không thuận lợi khiến cho anh nhận định trong này có uẩn khúc.
Chỉ sợ có biến cố nào đó hoặc có thể nói là cô đã phát hiện ra bí mật gì đó khiến lòng tin của cô tan vỡ, khiến cô bắt đầu âm thầm phản kháng, khiến cô chỉ 1 lòng muốn chết.
Nếu đúng như vậy thì mọi việc vẫn có khả năng chuyển cơ. Chỉ cần lòng hi sinh trong cô vẫn có thì Cầm vẫn có thể mượn nhờ đó để đạt được sự đồng ý hợp tác của cô.
Nhưng mà nếu đột nhiên anh đến và kể khổ hiển nhiên chẳng có tác dụng gì thậm chí còn khiến cô nàng chán ghét. Vì thế, muốn chắc chắn thì cần làm khổ nhục kế. Dùng món ăn để cô nàng có tâm lý nợ anh. Lại thông qua món ăn để thể hiện nội tâm của bản thân, từng chút từng chút 1 khiến cô khó chịu,
Thật sự là anh vẫn là đánh cược. Nếu cô nàng không có phản ứng thì mọi suy đoán, mọi kế hoạch của anh sẽ đổ bể.
Tuy nhiên, sự thật chứng minh Cầm suy đoán đúng, cô nàng này dù biết anh đang giở trò nhưng vẫn mở miệng và đồng ý. Đánh dấu kế hoạch của anh đã thành công.
Dù cho kế hoạch này vô cùng vô sỉ khiến chính anh cũng ngạc nhiên vì mình có thể làm ra điều kinh khủng như vậy.
Nhưng dù sao mọi thứ cũng đã xảy ra, không phải lúc mà áy náy.
Bây giờ bước vào bước cuối cùng cũng là bước quan trọng nhất, chữa trị. Nếu như không thể thì những thứ anh làm, anh chịu chỉ là 1 trò đùa không hơn không kém.
Hít 1 hơi, 1 tuần cuối. Hi vọng có thể làm điều gì đó.
Ngày hôm sau, Cầm đến nơi này từ sáng sớm, Lăng tuyết đã chờ từ bao giờ. Cô nhìn Cầm, vẻ mặt lạnh nhạt nói:
- Ta sẽ không có nói nhiều với ngươi nữa. Ngươi muốn làm gì thì làm. Hi vọng ngươi đừng để mọi việc đi quá xa.
Cầm cũng không nhiều lời. Anh nói:
- Buông lỏng tâm thần, ta muốn câu thông với ma chủng.
Lăng Tuyết nằm xuống, im lặng không nói. Cầm tiến đến, nhắm mắt lại nhưng tinh thần thì tiến vào trong cô để thăm dò.
Chỉ thăm dò 1 chút Cầm đã có thể thấy được tình hình của cô bết bát lắm rồi, ma khí đã chiếm được gần 1 nửa cơ thể cô và đang không ngừng lan ra, mọi biện pháp kiềm chế của cô nàng cũng chỉ là vùng vẫy trong vô vọng. Nếu không có gì bất ngờ thì chẳng bao lâu nữa, ma khí sẽ xâm chiến cả người cô, với ý đồ mê hoặc tâm trí, khiến cô trở thành ma tộc hoặc bị điên. Lúc đó chắc chắn sẽ vô cùng kinh khủng.
Nhưng chính khi ma khí sinh động này thì anh mới càng dễ dàng tìm hiểu, mới càng dễ dàng có thể nắm được bí mật của ma chủng. Hung hiểm lúc nào cũng đi cùng với cơ hội a.
Cầm cũng không có lập tức men theo ma khí tìm đến ma chủng. Thứ đầu tiên anh muốn biết đám ma khí này có thể để anh sử dụng hay anh có thể dung hợp nó hay không.
Cầm đi thẳng đến nơi ma khí và linh khí giao đấu, anh ngồi đó và tinh tế cảm nhận. ngay sau đó, quanh anh, 1 vòng xoáy dần hiện, 1 vòng xoáy 2 màu đan xen.
Nhưng mà không bao lâu, vòng xoáy tan vỡ và 2 luồng năng lượng lại không ngừng đánh nhau.
Cầm rời đi. mày hơi nhíu lại. Linh khí không có vấn đề nhưng ma khí thì có chút vấn đề. Nó lại hơi bị điều khiển. Khi anh muốn dung hợp thì nó sinh ra phản kháng khiến cho sự cân bằng vỡ mất mà trở lại như ban đầu.
Hiển nhiên nó đang bị điều khiển nhưng chỉ có 1 chỉ lệnh mà xông lên và xâm lấn, nếu không thì ban đầu anh đã không thể tạo vòng xoáy đó được.
Do đó, kẻ điều khiển này hay nói thẳng ra mà ma chủng chắc chắn có chút linh trí nhưng nó không cao. Hay nói chính xác ra thì nó chỉ có 1 nhiệm vụ trong đầu, đó là xâm phạm.
Linh trí thấp sẽ có lợi cho việc câu thông. Với việc anh có ma khí trong người thì có lẽ câu thông sẽ không khó, chí ít sẽ không để ma chủng bùng nổ.
Nhưng chính điều đó cũng là điều cản trở cho việc dung hợp. Linh trí thấp, trong đầu nó chỉ có 1 nhiệm vụ là xâm chiếm, là khiến kẻ mà nó ký sinh sa đọa ma đạo.
Muốn thay đổi điều đó không dễ dàng.
Nhưng không thể không thử.
Thở dài 1 hơi, Cầm men theo ma khí mà di chuyển.