Vị phu nhân kia hơi sững sờ.Bao nhiêu năm qua đây là lần đầu tiên lão già này dám phản kháng lại bà. điều này khiến bà tức giận vô cùng. Bà nói trong giận giữ:
- Ông đừng có mà lấy cái lý đó để che dấu sự yếu đuối của bản thân. Ở tòa Dạ Ma Thành này thì có ai mà ông không thể đụng. Có phải nó là con riêng của ông nên ông không muốn làm gì đúng không. Có phải là do ông chán ghét chúng tôi rồi nên mới làm như vậy. Cuồng đồ, tôi nói ông nghe. Ông có thể lên ngồi cái chức gia chủ này không phải có Tung gia ta chống lưng thì ngươi nghĩ có thể làm được sao. Ta không biết, nếu như ngươi không có giải quyết vấn đề này làm ta hài lòng thì chức gia chủ này không.
Cuồng Đồ nghe vậy thì biến sắc. Giận nhưng không biết nói gì. Để lên làm gia chủ của Mê tộc thì tất nhiên cần có nhất định thủ đoạn. Và thứ tốt nhất chính là sự ủng hộ của Tung tộc qua việc cưới con gái của họ, Tung Huyền. Tung tộc là 1 gia tộc lâu đời của Ma Đô, không quá mạnh nhưng cũng không yếu. Có được 1 vị huyền ma tọa trấn. Thực lực cao hơn Mê tộc rất nhiều. Chính vì thế hắn mới lên làm tộc trưởng. tuy nhiên cũng vì thế địa vị ày bấp bênh hơn bao giờ hết. Do đó, ở trong nhà hắn mới bị áp chế như vậy. đứa con này mới lộng hành như vậy.
Nhưng lần này hắn không thể làm như vậy được. Hắn nhìn Tung Huyền và nói:
- Những lần khác ta sẽ tuân theo nhưng lần này ta không muốn chết. Chí ít cũng không muốn chết 1 cách không rõ ràng. Thiếu niên kia hiển nhiên là thân phận không đơn giản. Chỉ sợ là của 1 gia tộc ẩn thế không ra. Dù hắn 1 thân một mình nhưng ai biết được sẽ ai đi theo không. Bà thử ngẫm lại xem 1 thiên tài có thể đánh bại độ Kiếp kỳ khi vẫn còn là Hợp Thể thì có bao nhiêu người. Thiên tài đương đại có lẽ cũng không nhiều người làm được điều đó. Thậm chí cháu của bà, Tung Hoành- đệ nhất thiên kiêu cũng không làm được. Động đến kẻ này thì đừng noi là Mê tộc, Tung tộc cũng sẽ bị liên lụy rất lớn thậm chí bị diệt tộc cũng không ngoa. Điều này có lẽ bà rõ hơn tôi đi. Càng ngày càng gần ma kiêu chi chiến. Ngư long hỗn tạp. Chúng ta không thể không đề phòng.
Tung Huyền không làm căng nữa, dù bao yêu con, dù bà đanh đá nhưng chí ít bà cũng là con gái trong 1 gia tộc bậc trung tại Ma Đô. Dù cho không có quá quan tâm đến vấn đề quan hệ giữa các thế lực cũng như không có thực lực và thế lực làm điều đó nhưng Đối với sự hắc ám của thế giới này bà vẫn có những hiểu biết nhất định. Vừa nãy do giận giữ khiến bà mất hết lý trí nhưng giờ, khi nghe trượng phu của mình trình bày khiến bà bình tâm lại 1 chút. Nhưng như vậy không có nghĩa là bà cam lòng bỏ qua:
- Nhưng chẳng lẽ con trai ta bị chặt 1 tay thế này mà không làm gì ư.
- Ta đã nói với bà nhưng bà bỏ ngoài tai, áp chế con trai bà lại. Những lúc thế này nên điệu thấp vẫn hơn. Với những gì ta biết thì kẻ này ra tay vẫn rất quyết đoán, không có chút do dự. Nếu hắn 1 đạo giết Long Ma ta cũng không có bất ngờ. Hắn không làm vậy hiển nhiên là không muốn làm to chuyện này mà đang đưa ra cảnh cáo mà thôi. 1 thanh niên không chỉ có thực lực mà còn có tâm tính như vậy thật hiếm thấy. Nếu không có gì bất trắc chỉ sợ kẻ này sẽ trở thành 1 thế lực không thể khinh thường.
- Đó còn chưa kể đến những món ăn mà hắn mang đến. ta chưa nếm thử nhưng mà nghe được hiệu quả không tầm thường. chắc chắn phải trải qua không ngừng nếm thử, trải qua vô số thất bại mới tìm ra. Bà nghĩ 1 thế lực bình thường có thể làm được sao. Tất nhiên là không. Những thứ đó do 1 thiếu niên miệng còn hôi sữa kia nghĩ ra ư. Tất nhiên là không.
- Chẳng lẽ ngươi muốn chết hay sao. Hắn đã cảnh cáo như vậy rồi thì việc chúng ta cần làm là theo đó mà xin lỗi. Rồi tìm cách thăm dò sao lưng hắn, nếu có thể thì làm quen với thế lực thần bí kia. Vĩnh viễn không lỗ.
- Còn Long Ma- ánh mắt ông nhìn đứa con bàn tử của mình đầy chán ghét và nói:
- Cho ngươi 1 viên sinh sinh tạo cốt đan đi. Hi vọng ngươi sẽ lấy đây làm bài học. Gây chuyện cũng nên nhìn người mà gây. Trong ma giới này, số lượng người có thể động đến ngươi nhiều lắm,nhiều lắm.
Nói rồi, ông ra ngoài để lại 2 mẹ con ở đó ôm nhau. Việc này nếu không giải quyết dứt điểm sẽ rất phức tạp. Dù thiếu niên kia có ý cảnh cáo chứ không muốn liều chết nhưng tin ma có mà chết.Tình cờ đột nhiên hắn muốn diệt cả Mê gia thì ai cũng không cản được. Ngay khi tinh hình này còn chưa đến mức đó thì ông vẫn cần có chuẩn bị.
Hiển nhiên là 1 gia chủ của 1 gia tộc không quá lớn lại còn ở 1 nơi khốc liệt như ma giới thế này thì hắn phải cẩn thận, sẽ không có chuyện máu nóng xông đầu mà đi gây sự với Cầm. Tất nhiên còn là do việc này anh không có làm đến mức tận cùng. Chưa đến mức khiến vị này liều chết phản kháng.
Theo ông, tình hình này vẫn có thể giải quyết. Chí ít chưa bết bát đến mức độ diệt tộc ngay được. Chỉ cần dàn xếp ổn thỏa thì có thể gối cao đầu không lo thậm chí là có thể với cao đến thế lực thần bí kia.
Và thanh niên này chính là bước đột phá. Chỉ cần thỏa mãn hắn, không gì không thể.
Nhưng mà là cái gì bây giờ. Thứ đầu tiên ông nghĩ đến là Ma Thạch. Người này mở quán cũng vì Ma Thạch. Dựa vào ma thạch giàn xếp không phải là không được.
Nhưng… có thật sự là ma thạch hay không thì ông không rõ. 1 vị thần bí nhân như vậy sao có thể thiếu ma thạch được, nhỡ đâu hắn có ý khác thì sao. giờ mang ma thạch đến tạ lỗi, nhỡ kẻ này coi là hắn đang chế nhạo khiến tình hình căng hơn thì sao.
Mà dù cho dùng Ma thạch thì bao nhiêu mới đủ. Khi biết chuyện, hắn cũng cho người điều tra qua. Dù không biết nhiều nhưng giá các món ăn trong quán hiển nhiên cũng biết hết. Đặt nhất gần vạn Ma thạch thượng phẩm, con số không phải to nhưng tuyệt đối không nhỏ.Ông có thể lấy ra nhưng mà đó chỉ là cái giá của 1 món ăn, lấy ra làm sao có thể thỏa mãn người kia. Có lẽ chỉ ít phải mấy chục lần cái giá đó.
Mấy chục lần của 1 vạn tuyệt không phải con số nhỏ. Dù là gia chủ nhưng điều động tài nguyên lớn như vậy cũng không phải là điều dễ dàng với ông.
Do đó, không thể mù quáng được.
Ông định đích thân mình đến đó thăm dò thiếu niên kia. Đồng thời cũng vì tò mò rốt cục những món ăn này thần kỳ đến mức nào.
Ông cũng không phô trương thanh thế mà lặng lẽ tiến đến gần quán, dù đã qua nửa ngày nhưng quán vẫn vắng tanh. Hiển nhiên không có ai nguyện ý đến ăn. Thậm chí khu vực xung quanh cũng không có người. Cuồng Đồ tiến đến có chút nổi bật, nhưng ông cũng không quan tâm.
Ngồi xuống bàn, ông đánh giá xung quanh như đang tìm kiếm cái gì.
1 dọng nói vang lên:
- Muốn gì mau điểm, ta còn đóng cửa.
Từ trong bếp, 1 thanh niên đi ra. Hắn trông có vẻ lười biếng nhưng lại toát ra vẻ vương giả, ánh mắt lấp lóe ánh sáng như có thể bùng nổ bất cứ lúc nào. Cái khí chất chỉ có những thượng vị giả mới có.
Càng lúc ông càng tin người này thân phận không tầm thường. Hi vọng có thể tìm được thông tin hữu ích a.
- Ông đừng có mà lấy cái lý đó để che dấu sự yếu đuối của bản thân. Ở tòa Dạ Ma Thành này thì có ai mà ông không thể đụng. Có phải nó là con riêng của ông nên ông không muốn làm gì đúng không. Có phải là do ông chán ghét chúng tôi rồi nên mới làm như vậy. Cuồng đồ, tôi nói ông nghe. Ông có thể lên ngồi cái chức gia chủ này không phải có Tung gia ta chống lưng thì ngươi nghĩ có thể làm được sao. Ta không biết, nếu như ngươi không có giải quyết vấn đề này làm ta hài lòng thì chức gia chủ này không.
Cuồng Đồ nghe vậy thì biến sắc. Giận nhưng không biết nói gì. Để lên làm gia chủ của Mê tộc thì tất nhiên cần có nhất định thủ đoạn. Và thứ tốt nhất chính là sự ủng hộ của Tung tộc qua việc cưới con gái của họ, Tung Huyền. Tung tộc là 1 gia tộc lâu đời của Ma Đô, không quá mạnh nhưng cũng không yếu. Có được 1 vị huyền ma tọa trấn. Thực lực cao hơn Mê tộc rất nhiều. Chính vì thế hắn mới lên làm tộc trưởng. tuy nhiên cũng vì thế địa vị ày bấp bênh hơn bao giờ hết. Do đó, ở trong nhà hắn mới bị áp chế như vậy. đứa con này mới lộng hành như vậy.
Nhưng lần này hắn không thể làm như vậy được. Hắn nhìn Tung Huyền và nói:
- Những lần khác ta sẽ tuân theo nhưng lần này ta không muốn chết. Chí ít cũng không muốn chết 1 cách không rõ ràng. Thiếu niên kia hiển nhiên là thân phận không đơn giản. Chỉ sợ là của 1 gia tộc ẩn thế không ra. Dù hắn 1 thân một mình nhưng ai biết được sẽ ai đi theo không. Bà thử ngẫm lại xem 1 thiên tài có thể đánh bại độ Kiếp kỳ khi vẫn còn là Hợp Thể thì có bao nhiêu người. Thiên tài đương đại có lẽ cũng không nhiều người làm được điều đó. Thậm chí cháu của bà, Tung Hoành- đệ nhất thiên kiêu cũng không làm được. Động đến kẻ này thì đừng noi là Mê tộc, Tung tộc cũng sẽ bị liên lụy rất lớn thậm chí bị diệt tộc cũng không ngoa. Điều này có lẽ bà rõ hơn tôi đi. Càng ngày càng gần ma kiêu chi chiến. Ngư long hỗn tạp. Chúng ta không thể không đề phòng.
Tung Huyền không làm căng nữa, dù bao yêu con, dù bà đanh đá nhưng chí ít bà cũng là con gái trong 1 gia tộc bậc trung tại Ma Đô. Dù cho không có quá quan tâm đến vấn đề quan hệ giữa các thế lực cũng như không có thực lực và thế lực làm điều đó nhưng Đối với sự hắc ám của thế giới này bà vẫn có những hiểu biết nhất định. Vừa nãy do giận giữ khiến bà mất hết lý trí nhưng giờ, khi nghe trượng phu của mình trình bày khiến bà bình tâm lại 1 chút. Nhưng như vậy không có nghĩa là bà cam lòng bỏ qua:
- Nhưng chẳng lẽ con trai ta bị chặt 1 tay thế này mà không làm gì ư.
- Ta đã nói với bà nhưng bà bỏ ngoài tai, áp chế con trai bà lại. Những lúc thế này nên điệu thấp vẫn hơn. Với những gì ta biết thì kẻ này ra tay vẫn rất quyết đoán, không có chút do dự. Nếu hắn 1 đạo giết Long Ma ta cũng không có bất ngờ. Hắn không làm vậy hiển nhiên là không muốn làm to chuyện này mà đang đưa ra cảnh cáo mà thôi. 1 thanh niên không chỉ có thực lực mà còn có tâm tính như vậy thật hiếm thấy. Nếu không có gì bất trắc chỉ sợ kẻ này sẽ trở thành 1 thế lực không thể khinh thường.
- Đó còn chưa kể đến những món ăn mà hắn mang đến. ta chưa nếm thử nhưng mà nghe được hiệu quả không tầm thường. chắc chắn phải trải qua không ngừng nếm thử, trải qua vô số thất bại mới tìm ra. Bà nghĩ 1 thế lực bình thường có thể làm được sao. Tất nhiên là không. Những thứ đó do 1 thiếu niên miệng còn hôi sữa kia nghĩ ra ư. Tất nhiên là không.
- Chẳng lẽ ngươi muốn chết hay sao. Hắn đã cảnh cáo như vậy rồi thì việc chúng ta cần làm là theo đó mà xin lỗi. Rồi tìm cách thăm dò sao lưng hắn, nếu có thể thì làm quen với thế lực thần bí kia. Vĩnh viễn không lỗ.
- Còn Long Ma- ánh mắt ông nhìn đứa con bàn tử của mình đầy chán ghét và nói:
- Cho ngươi 1 viên sinh sinh tạo cốt đan đi. Hi vọng ngươi sẽ lấy đây làm bài học. Gây chuyện cũng nên nhìn người mà gây. Trong ma giới này, số lượng người có thể động đến ngươi nhiều lắm,nhiều lắm.
Nói rồi, ông ra ngoài để lại 2 mẹ con ở đó ôm nhau. Việc này nếu không giải quyết dứt điểm sẽ rất phức tạp. Dù thiếu niên kia có ý cảnh cáo chứ không muốn liều chết nhưng tin ma có mà chết.Tình cờ đột nhiên hắn muốn diệt cả Mê gia thì ai cũng không cản được. Ngay khi tinh hình này còn chưa đến mức đó thì ông vẫn cần có chuẩn bị.
Hiển nhiên là 1 gia chủ của 1 gia tộc không quá lớn lại còn ở 1 nơi khốc liệt như ma giới thế này thì hắn phải cẩn thận, sẽ không có chuyện máu nóng xông đầu mà đi gây sự với Cầm. Tất nhiên còn là do việc này anh không có làm đến mức tận cùng. Chưa đến mức khiến vị này liều chết phản kháng.
Theo ông, tình hình này vẫn có thể giải quyết. Chí ít chưa bết bát đến mức độ diệt tộc ngay được. Chỉ cần dàn xếp ổn thỏa thì có thể gối cao đầu không lo thậm chí là có thể với cao đến thế lực thần bí kia.
Và thanh niên này chính là bước đột phá. Chỉ cần thỏa mãn hắn, không gì không thể.
Nhưng mà là cái gì bây giờ. Thứ đầu tiên ông nghĩ đến là Ma Thạch. Người này mở quán cũng vì Ma Thạch. Dựa vào ma thạch giàn xếp không phải là không được.
Nhưng… có thật sự là ma thạch hay không thì ông không rõ. 1 vị thần bí nhân như vậy sao có thể thiếu ma thạch được, nhỡ đâu hắn có ý khác thì sao. giờ mang ma thạch đến tạ lỗi, nhỡ kẻ này coi là hắn đang chế nhạo khiến tình hình căng hơn thì sao.
Mà dù cho dùng Ma thạch thì bao nhiêu mới đủ. Khi biết chuyện, hắn cũng cho người điều tra qua. Dù không biết nhiều nhưng giá các món ăn trong quán hiển nhiên cũng biết hết. Đặt nhất gần vạn Ma thạch thượng phẩm, con số không phải to nhưng tuyệt đối không nhỏ.Ông có thể lấy ra nhưng mà đó chỉ là cái giá của 1 món ăn, lấy ra làm sao có thể thỏa mãn người kia. Có lẽ chỉ ít phải mấy chục lần cái giá đó.
Mấy chục lần của 1 vạn tuyệt không phải con số nhỏ. Dù là gia chủ nhưng điều động tài nguyên lớn như vậy cũng không phải là điều dễ dàng với ông.
Do đó, không thể mù quáng được.
Ông định đích thân mình đến đó thăm dò thiếu niên kia. Đồng thời cũng vì tò mò rốt cục những món ăn này thần kỳ đến mức nào.
Ông cũng không phô trương thanh thế mà lặng lẽ tiến đến gần quán, dù đã qua nửa ngày nhưng quán vẫn vắng tanh. Hiển nhiên không có ai nguyện ý đến ăn. Thậm chí khu vực xung quanh cũng không có người. Cuồng Đồ tiến đến có chút nổi bật, nhưng ông cũng không quan tâm.
Ngồi xuống bàn, ông đánh giá xung quanh như đang tìm kiếm cái gì.
1 dọng nói vang lên:
- Muốn gì mau điểm, ta còn đóng cửa.
Từ trong bếp, 1 thanh niên đi ra. Hắn trông có vẻ lười biếng nhưng lại toát ra vẻ vương giả, ánh mắt lấp lóe ánh sáng như có thể bùng nổ bất cứ lúc nào. Cái khí chất chỉ có những thượng vị giả mới có.
Càng lúc ông càng tin người này thân phận không tầm thường. Hi vọng có thể tìm được thông tin hữu ích a.