Cầm từ từ đến cái xe ngựa đó lên tiến:
- Uy, buông tha cho cô ta đi.
Bỗng 1 tên lính tiến đến chống nạnh quát:
- Ngươi là ai. Ngươi có biết ngươi đang nói truyện với tiểu thư Aria con gái của nam tước không. Khôn hồn thì quỳ xuống xin lỗi. tiểu thư nhân từ sẽ tha cho ngươi.
Cầm đang định nói tiếp thì có 1 tiếng nói nhẹ nhàng vang lên:
- Thôi không cần phải như vậy đâu. Vị thiếu niên này chắc cũng là 1 người khốn khổ vừa mới bị lừa nên muốn giúp những người đồng hoàn cảnh thôi. Nếu cần ngươi cứ yên tâm theo ta, ta sẽ giúp ngươi có 1 công việc tốt.
Cầm liếc mắt nhìn, cái thể loại quý tộc nói năng đàng hoàng này hắn không ưa chút nào cộng thêm cái tên Aria khiến hắn liên tưởng đến con lừa tình Tatsumi a. Cộng thêm nhận dạng khá giống khiến hắn chỉ có thể im lặng. Không cần tình cờ thế chứ. NHưng tất nhiên điều đó không thể làm Cầm bỏ ý định cứu giúp a:
- Ta không nói nhiều. Bình thường ngươi thích thu ai thì thu nhưng mà ta nhìn thấy thì đứng hòng lừa những người vô tội làm trò tiêu khiển cho ngươi. Tốt nhất các ngươi cũng nên bỏ đi cái trò tiêu khiển đáng ghê tởm ấy đi không chết lúc nào cũng không biết đó.
Tên lính đang định đi lên quát anh chàng nhưng mà lại bị tiểu thư của họ kéo lại. Chỉ thấy lúc này vị tiểu thư mặt đã hơi biến sắc rồi. Lúc trước nàng không nhìn thấy được màu mắt của Cầm chỉ thấy màu tóc trắng nên không quá để ý nhưng bây giờ chứng kiến con mắt màu đỏ của Cầm thì đã chắc chắn đây chính là cấm kỵ của quý tộc rồi. Nàng khẽ nói:
- Chúng ta đi.
Rồi quay lại xe. Ấy tên lính thấy thế cũng không biết tại sao nhưng mà cũng biết đây có lẽ là người bọn họ không trêu chọc được nên cũng dong xe chạy thẳng.
Cầm nhìn theo chiếc xe đi xa thở 1 hơi rồi quay người đi thẳng.
- Chờ đã.
Bỗng có tiếng nói phát ra khiến Cầm đứng lại.
Cầm quay người lại và hiện ra trước mắt anh là 1 mỹ nữ đúng chuẩn châu á với mái tóc đen dài và đôi mắt đen. Đây là lần đầu tiên hắn gặp 1 người giống người phương đông đến vậy. Akame cũng tóc đen nhưng mắt lại màu đó cho nên chỉ có thể nói nửa phương đông mà thôi.
Hôm nay gặp người có thể nói là đồng hương nên anh chàng tâm tình hơi tốt khẽ đi lên chào hỏi:
- Cô gọi ta có truyện gì.
Hắn đang chờ lời chất vấn của cô nàng a. Những người hắn cứu thì sẽ có 2 phản ứng phổ biến, 1 là tức giận mà chửi hắn 1 phen còn ` 1 loại thì đứng yên mà không hiểu gì. Loại 1 thì không nói với loại 2 thì Cầm lựa chọn mặc kệ. Nhưng hôm nay tốt tính nên hắn sẽ giải thích chô cô nàng 1 phen a.
Nhưng tiếp theo đó cô nàng lại mang bất ngờ đến cho Cầm:
- Ta gọi lại để nói lời cảm ơn. Nếu không có anh chắc tôi đã bị lừa rồi.
- Ồ, không ngờ cô cũng nhận ra đó. Xem ra không có tôi thì cô cũng thoát được thôi.
- Không, nếu không có anh chắc tôi sẽ bị lừa mất. Khi mà anh xuất hiên khiến cho bọn họ biến sắc mà bỏ đi không ngoái lại thì tôi biết bọn họ tiếp cận tôi không với ý tốt rồi. tuy không biết chúng định làm gì tôi nhưng mà nếu là người có ý định tốt thì sẽ không bao giờ làm như vậy cả.
- Ồ, nhưng nếu tôi là người xấu nhưng mà quyền lực cao hơn cô nàng đó nên cô ta phải khuất phục thì sao. Cũng có khả năng lắm chứ.
- Tôi lúc đầu cũng nghĩ thế. Và đã nghĩ rằng chẳng lẽ mình bị ai đó nhắm đến làm con mồi sao. Nhưng mà không phải anh đi mà không ngoái lại sao.
Cầm hơi sững sờ nhưng lập tức cười to:
- Không tệ, không tệ, không ngờ cô lại có thể đưa ra những suy nghĩ sắc sảo như vậy. Đúng là rất không tệ a.Ta yên tâm cô có thể sống ở nơi này rồi. với trí tuệ của cô cộng thêm tìm hiểu 1 số thông tin về đế đô chắc chắm sẽ có cơ hội sinh sống an ổn tại nơi đây a. Thế nhá ta đi đây, mà cô hãy nhớ 1 điều, không nên tin bất kỳ ai.
Nói rồi phất tay định đi nhưng mà lại bị tiêng của cô nàng gọi lại:
- Chờ đã, ta là Sayo, anh là ai. Chí ít cũng cho chúng ta biết về anh 1 chút chứ.
Cầm nghe thế suýt tẻ ngửa. Đậu xanh rau má, cứ nghĩ gặp Aria chỉ là tình cờ nhưng không nghĩ tới mình lại cứu đi 1 nhân vật quan trọng a. Không biết nó có ảnh hưởng gì đến cốt truyện không.
Nhưng mà chắc không có vấn đề gì đâu. Cầm tự nhủ. Không có Sayo thì Tatsumi vẫn bị Aria lừa và được NIGHT RAID cứu a.
Nhưng bỗng hắn phát hiện 1 vấn đề quan trọng. Nếu vì hắn, Sayo còn sống và sinh hoạt tại đế đô này. Theo hắn biết thì Tasumi sẽ đến sau 1 thời gian. Nếu 2 người gặp nhau thì sao. Với trí thông minh và có võ thuật( Cầm đoán) thì chỉ cần không chọc đến quý tộc thì Sayo có thể sống yên ổn tại đế đô này a.
VÀ khi đó khi 2 người gặp nhau thì chắc chắn Tatsumi sẽ không bị lừa thâm chí Sayo còn có thể để anh chàng tham gia đế quốc a. Lúc đó thì chỉ sợ mạch truyện loạn lên mất.
Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất a. Do đó hắn không thể để Sayo lang thang không mục đích trong đế đô được. Phải làm sao có thể luôn để ý được cô nàng mới được.
Do đó Cầm đưa ra quyết định, anh chàng quay lại nói:
- Ta là Đỗ Mạnh Cầm. Chỉ là chủ 1 cửa tiệm quèn thôi. Mà cửa tiêm ta đang…
- Ọc..ọc … ọc…
Cầm đang định lên tiếng mời cô nàng vào cửa tiệm mình thì 1 tiếng bụng réo vang lên. Chỉ thấy Sayo đỏ bứng cả mặt ôm bụng.
Mặt đáng thương nhìn Cầm.
Cầm hơi ngỡ ngàng nói:
- Cô không có tiền sao.
- Ta cũng có ít tiền nhưng mà đó chỉ là số tiền ít ỏi mà mọi người ở quê dành dụm để ta đi xin việc sao ta có thể ăn được.
- Thế cô sao không săn ít thú mà kiếm ít tiền.
- Tôi chỉ là phụ nữ chân yếu tay mềm sao có thể săn thú được. Người làm việc đó chỉ có Tatsumi thôi. À mà nói vậy chắc anh không hiểu được. Nhóm chúng tôi có 3 người muốn lên đế đô để kiếm tiền nuôi sống cả làng. Tôi thì sẽ đi làm đầu bếp hay may vá gì đó. Tatsumi mà tôi nói lúc ở trên là người giỏi kiếm thuật và mạnh nhất sẽ tham gia vào quân đội. còn 1 người nữa đi cùng tôi thì không biết hắn đi lạc chỗ nào rồi, hắn là 1 thợ rèn tay nghề khá tốt đó.
Nghe xong Cầm mới hiểu ra. Thảo nào mà Tatsumi không đi cùng thì ra 1 người theo nghề đánh nhau nên đi sau còn 2 người thì làm việc bình thường nên đi trước a.
Nhưng không sao, đó cũng có thể làm cái cớ để hắn mời cô nàng đi làm cho mình a.
Chỉ thấy hắn tỏ vẻ hơi suy nghĩ 1 chút rồi nói:
- Bây giờ thế này. Tiệm của tôi cũng đang cần 1 người lo bồi bàn, nếu cô không ngại thì có thể đến đó làm. Tiền lương có thể thương lượng a.
Sayo chỉ suy nghĩ 1 chút rồi đồng ý a.
Thế là từ đó tiệm vạn năng lại có thêm 1 thành viên nữa.
Cầm để Sayo lo tiếp khách và làm bồi bàn ghi món ăn, làm người bán ra các nước hoa cho khách hàng.
Đến đây anh chàng không khỏi cảm khái, người thông minh học gì cũng nhanh a. Chỉ mất có mấy ngày mà Sayo đã thành thục trong việc tiếp khách và phục vụ khách khiến người ta hài lòng rồi a.
Công việc của Cầm cũng vì thế mà nhẹ nhàng hơn rất nhiều khiến anh chàng càng có cơ hội lười a.
Nói chung là Sayo thành công bước vào làm công cho tiệm vạn năng.
- Uy, buông tha cho cô ta đi.
Bỗng 1 tên lính tiến đến chống nạnh quát:
- Ngươi là ai. Ngươi có biết ngươi đang nói truyện với tiểu thư Aria con gái của nam tước không. Khôn hồn thì quỳ xuống xin lỗi. tiểu thư nhân từ sẽ tha cho ngươi.
Cầm đang định nói tiếp thì có 1 tiếng nói nhẹ nhàng vang lên:
- Thôi không cần phải như vậy đâu. Vị thiếu niên này chắc cũng là 1 người khốn khổ vừa mới bị lừa nên muốn giúp những người đồng hoàn cảnh thôi. Nếu cần ngươi cứ yên tâm theo ta, ta sẽ giúp ngươi có 1 công việc tốt.
Cầm liếc mắt nhìn, cái thể loại quý tộc nói năng đàng hoàng này hắn không ưa chút nào cộng thêm cái tên Aria khiến hắn liên tưởng đến con lừa tình Tatsumi a. Cộng thêm nhận dạng khá giống khiến hắn chỉ có thể im lặng. Không cần tình cờ thế chứ. NHưng tất nhiên điều đó không thể làm Cầm bỏ ý định cứu giúp a:
- Ta không nói nhiều. Bình thường ngươi thích thu ai thì thu nhưng mà ta nhìn thấy thì đứng hòng lừa những người vô tội làm trò tiêu khiển cho ngươi. Tốt nhất các ngươi cũng nên bỏ đi cái trò tiêu khiển đáng ghê tởm ấy đi không chết lúc nào cũng không biết đó.
Tên lính đang định đi lên quát anh chàng nhưng mà lại bị tiểu thư của họ kéo lại. Chỉ thấy lúc này vị tiểu thư mặt đã hơi biến sắc rồi. Lúc trước nàng không nhìn thấy được màu mắt của Cầm chỉ thấy màu tóc trắng nên không quá để ý nhưng bây giờ chứng kiến con mắt màu đỏ của Cầm thì đã chắc chắn đây chính là cấm kỵ của quý tộc rồi. Nàng khẽ nói:
- Chúng ta đi.
Rồi quay lại xe. Ấy tên lính thấy thế cũng không biết tại sao nhưng mà cũng biết đây có lẽ là người bọn họ không trêu chọc được nên cũng dong xe chạy thẳng.
Cầm nhìn theo chiếc xe đi xa thở 1 hơi rồi quay người đi thẳng.
- Chờ đã.
Bỗng có tiếng nói phát ra khiến Cầm đứng lại.
Cầm quay người lại và hiện ra trước mắt anh là 1 mỹ nữ đúng chuẩn châu á với mái tóc đen dài và đôi mắt đen. Đây là lần đầu tiên hắn gặp 1 người giống người phương đông đến vậy. Akame cũng tóc đen nhưng mắt lại màu đó cho nên chỉ có thể nói nửa phương đông mà thôi.
Hôm nay gặp người có thể nói là đồng hương nên anh chàng tâm tình hơi tốt khẽ đi lên chào hỏi:
- Cô gọi ta có truyện gì.
Hắn đang chờ lời chất vấn của cô nàng a. Những người hắn cứu thì sẽ có 2 phản ứng phổ biến, 1 là tức giận mà chửi hắn 1 phen còn ` 1 loại thì đứng yên mà không hiểu gì. Loại 1 thì không nói với loại 2 thì Cầm lựa chọn mặc kệ. Nhưng hôm nay tốt tính nên hắn sẽ giải thích chô cô nàng 1 phen a.
Nhưng tiếp theo đó cô nàng lại mang bất ngờ đến cho Cầm:
- Ta gọi lại để nói lời cảm ơn. Nếu không có anh chắc tôi đã bị lừa rồi.
- Ồ, không ngờ cô cũng nhận ra đó. Xem ra không có tôi thì cô cũng thoát được thôi.
- Không, nếu không có anh chắc tôi sẽ bị lừa mất. Khi mà anh xuất hiên khiến cho bọn họ biến sắc mà bỏ đi không ngoái lại thì tôi biết bọn họ tiếp cận tôi không với ý tốt rồi. tuy không biết chúng định làm gì tôi nhưng mà nếu là người có ý định tốt thì sẽ không bao giờ làm như vậy cả.
- Ồ, nhưng nếu tôi là người xấu nhưng mà quyền lực cao hơn cô nàng đó nên cô ta phải khuất phục thì sao. Cũng có khả năng lắm chứ.
- Tôi lúc đầu cũng nghĩ thế. Và đã nghĩ rằng chẳng lẽ mình bị ai đó nhắm đến làm con mồi sao. Nhưng mà không phải anh đi mà không ngoái lại sao.
Cầm hơi sững sờ nhưng lập tức cười to:
- Không tệ, không tệ, không ngờ cô lại có thể đưa ra những suy nghĩ sắc sảo như vậy. Đúng là rất không tệ a.Ta yên tâm cô có thể sống ở nơi này rồi. với trí tuệ của cô cộng thêm tìm hiểu 1 số thông tin về đế đô chắc chắm sẽ có cơ hội sinh sống an ổn tại nơi đây a. Thế nhá ta đi đây, mà cô hãy nhớ 1 điều, không nên tin bất kỳ ai.
Nói rồi phất tay định đi nhưng mà lại bị tiêng của cô nàng gọi lại:
- Chờ đã, ta là Sayo, anh là ai. Chí ít cũng cho chúng ta biết về anh 1 chút chứ.
Cầm nghe thế suýt tẻ ngửa. Đậu xanh rau má, cứ nghĩ gặp Aria chỉ là tình cờ nhưng không nghĩ tới mình lại cứu đi 1 nhân vật quan trọng a. Không biết nó có ảnh hưởng gì đến cốt truyện không.
Nhưng mà chắc không có vấn đề gì đâu. Cầm tự nhủ. Không có Sayo thì Tatsumi vẫn bị Aria lừa và được NIGHT RAID cứu a.
Nhưng bỗng hắn phát hiện 1 vấn đề quan trọng. Nếu vì hắn, Sayo còn sống và sinh hoạt tại đế đô này. Theo hắn biết thì Tasumi sẽ đến sau 1 thời gian. Nếu 2 người gặp nhau thì sao. Với trí thông minh và có võ thuật( Cầm đoán) thì chỉ cần không chọc đến quý tộc thì Sayo có thể sống yên ổn tại đế đô này a.
VÀ khi đó khi 2 người gặp nhau thì chắc chắn Tatsumi sẽ không bị lừa thâm chí Sayo còn có thể để anh chàng tham gia đế quốc a. Lúc đó thì chỉ sợ mạch truyện loạn lên mất.
Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất a. Do đó hắn không thể để Sayo lang thang không mục đích trong đế đô được. Phải làm sao có thể luôn để ý được cô nàng mới được.
Do đó Cầm đưa ra quyết định, anh chàng quay lại nói:
- Ta là Đỗ Mạnh Cầm. Chỉ là chủ 1 cửa tiệm quèn thôi. Mà cửa tiêm ta đang…
- Ọc..ọc … ọc…
Cầm đang định lên tiếng mời cô nàng vào cửa tiệm mình thì 1 tiếng bụng réo vang lên. Chỉ thấy Sayo đỏ bứng cả mặt ôm bụng.
Mặt đáng thương nhìn Cầm.
Cầm hơi ngỡ ngàng nói:
- Cô không có tiền sao.
- Ta cũng có ít tiền nhưng mà đó chỉ là số tiền ít ỏi mà mọi người ở quê dành dụm để ta đi xin việc sao ta có thể ăn được.
- Thế cô sao không săn ít thú mà kiếm ít tiền.
- Tôi chỉ là phụ nữ chân yếu tay mềm sao có thể săn thú được. Người làm việc đó chỉ có Tatsumi thôi. À mà nói vậy chắc anh không hiểu được. Nhóm chúng tôi có 3 người muốn lên đế đô để kiếm tiền nuôi sống cả làng. Tôi thì sẽ đi làm đầu bếp hay may vá gì đó. Tatsumi mà tôi nói lúc ở trên là người giỏi kiếm thuật và mạnh nhất sẽ tham gia vào quân đội. còn 1 người nữa đi cùng tôi thì không biết hắn đi lạc chỗ nào rồi, hắn là 1 thợ rèn tay nghề khá tốt đó.
Nghe xong Cầm mới hiểu ra. Thảo nào mà Tatsumi không đi cùng thì ra 1 người theo nghề đánh nhau nên đi sau còn 2 người thì làm việc bình thường nên đi trước a.
Nhưng không sao, đó cũng có thể làm cái cớ để hắn mời cô nàng đi làm cho mình a.
Chỉ thấy hắn tỏ vẻ hơi suy nghĩ 1 chút rồi nói:
- Bây giờ thế này. Tiệm của tôi cũng đang cần 1 người lo bồi bàn, nếu cô không ngại thì có thể đến đó làm. Tiền lương có thể thương lượng a.
Sayo chỉ suy nghĩ 1 chút rồi đồng ý a.
Thế là từ đó tiệm vạn năng lại có thêm 1 thành viên nữa.
Cầm để Sayo lo tiếp khách và làm bồi bàn ghi món ăn, làm người bán ra các nước hoa cho khách hàng.
Đến đây anh chàng không khỏi cảm khái, người thông minh học gì cũng nhanh a. Chỉ mất có mấy ngày mà Sayo đã thành thục trong việc tiếp khách và phục vụ khách khiến người ta hài lòng rồi a.
Công việc của Cầm cũng vì thế mà nhẹ nhàng hơn rất nhiều khiến anh chàng càng có cơ hội lười a.
Nói chung là Sayo thành công bước vào làm công cho tiệm vạn năng.