Nhìn những kẻ nằm dưới đất, Vô Diện lên tiếng:
- Các ngươi hãy tự hào về những điều mình đã làm. Chí ít thì các ngươi cũng đã giữ vững được cái gọi là lòng tự trọng của cường giả. Dù trong mắt ta thì cái lòng tự trọng đó thật buồn cười.
- Và giờ đây, các ngươi có thể vinh dự được chứng kiến thời khắc 2 thế giới hợp lại làm 1. Nào, cùng chứng kiến tân thế giới được sinh ra.
Ngay sau lời hắn nói, Cả 2 thế giới rầm rầm rung động, 1 vết rách dài hiện ra trong 2 thế giới. Ma khí dần dần lan tràn ăn sâu vào trong tiên giới. Hiển nhiên, thân là người thua trận thì tiên giới sẽ là bên bị thôn phệ. Và khi đó, 1 thế giới mới sẽ được sinh ra.
Vô diện nhìn lên bầu trời, ánh mắt không tránh khỏi có chút kích động.
- Thôn phệ đi. Hãy thôn phệ người đã dưỡng dục ra ngươi đi. Sau đó hãy trở thành bàn đạp để ta thành thánh, để ta có thể đột phá đến cảnh giới cao hơn đi.
Hắn cũng không vội ra tay. Bây giờ quá trình thôn phệ chưa hoàn thành. Nếu như ra tay lúc này quả thật 2 thiên đạo sẽ không rảnh tay để ý đến hắn, khả năng dung hợp đề cao nhưng mà ăn thiệt thòi trong tay thiên đạo 2 lần khiến hắn không bao giờ coi thường thiên đạo nữa. Không ai biết trong trường hợp này thiên đạo có thể làm đến mức nào. Có lẽ không đến mức lật thuyền trong mương.
Ma đạo nói thế nào cũng có 1 phần là của hắn. Quá trình hợp đạo hiển nhiên sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Chỉ cần bắt đúng thời điểm, khi ma đạo cần tiêu hóa thiên đạo mới là lúc hắn ra tay.Vì cơ hội này, hắn đã chuẩn bị rất lâu, rất lâu rồi.
Nhưng vẻ mặt Vô diện lại biến ảo. Bởi vì quá trình thôn phệ giảm đi thấy rõ. Và nó có dấu hiệu đang dừng lại. Điều này vượt qua khỏi sự tính toán của vô diện.
Hắn biết 2 thiên đạo có ý thức riêng của mình. Nhưng quá trình dung hợp này không phải thứ mà 2 vị này có thể tác động. Thiên đạo có nhiều đặc quyền, mạnh thật đó nhưng mà hạn chế của nó cũng rất nhiều. Thiên đạo vô tình bởi nó không thể hữu tình. Mọi thứ nó làm đều phải dựa theo nguyên tắc, không thể làm trái. Và lần thôn phệ này cũng vậy. Thiên đạo không thể làm gì chỉ có thể chấp nhận số phận.
Mà thứ có thể tác động chỉ có thể là con người mà thôi. Có kẻ đang phá đám.
Vẻ mặt hắn âm trầm đến sợ. Bất cứ ai trong trường hợp này cũng sẽ tức giận.
Vốn dĩ hắn không muốn ra tay lúc này nhưng xem ra không thể không ra tay.
Cả người hắn biến mất khỏi khu vưc.
…………..
1 không gian hỗn độn. 1 thân ảnh xuất hiện. Là Vô Diện.
Ánh mắt hắn nhìn xung quanh và lập tức khóa chặt 1 hướng. Vẻ mặt hắn âm trầm.
- Lại là ngươi.
Ở bên đó, 3 thân ảnh đang hiển hiện. 2 thân ảnh mờ ảo ngồi 2 phía của 1 thanh niên.
Vô diện trầm đi:
- Quả nhiên ta đoán không sai. Ngươi chính là trở ngại lớn nhất của ta. Nhưng ta thật không ngờ rằng ngươi lại có thể sống sót, ta nhớ rõ ràng ta đã xoắn nát cả linh hồn ngươi rồi mà.
Thanh niên kia- hay là Cầm mở mắt, nói:
- Đúng, ngươi đã xoắn nát cả tinh thần ta. Ta không chết nhưng mà sẽ không thể sống. Nhưng ngươi lại bỏ ra 1 vấn đề, đó là tình yêu và sự hi sinh. Thứ ngươi sẽ không bao giờ có thể cảm nhận được. Chính sự hi sinh của những người đó đã đưa ta từ cõi chết trở về. Để đứng trước mặt ngươi… ngăn chặn ngươi lại.
- Tại sao phải cản lại ta. 2 thế giới dung hợp lại là điều tất yếu. Ta chỉ là dựa vào cái này để mạnh lên là sai sao. Chỉ cần ta đột phá thành thánh, có lẽ có thể kéo cả thế giới đi lên theo. Từ đó thế giới này sẽ không còn vô danh nữa. Có thể nói rằng ta đang làm là tạo phúc cho thế giới, sao ngươi cần cản đường ta.
- Đừng có đem tư lợi bản thân nói 1 cách thanh tân thoát tục như vậy. Ngươi là 1 kiêu hùng, ta công nhận điều đó. Để ngươi chưởng khống thế giới có lẽ sẽ tạo nên những hiểu quả không ngờ. Nhưng mà ngươi sẽ thật sự quan tâm những người ở đây cũng như thế giới này ư. Không. Chỉ cần có lợi hơn, ta tin ngươi có thể buông tha bất cứ lúc nào. Thế giới này sẽ sinh linh đồ thán.
- Thế thì sao, để mạnh lên nhất định phải có sự hi sinh. Những kẻ yếu phải bị đào thải nếu như muốn tiến bộ.
- Kẻ yếu cũng có nhân quyền. Bọn họ cũng có quyền được sống. Đúng là thế giới này thù võ đạo vi tôn nhưng mà người yếu cũng có quyền được sống.
- Nhưng đó không phải là yếu tố quan trọng nhất. Ngươi có thể ra tay với ta không vấn đề, lúc đó chúng ta đang đứng ở mặt đối lập. Nhưng ngươi không thể ra tay với người phụ nữ ta yêu. Ngươi đã thành công động vào nghịch lân của ta. Ngươi đã thành công đưa chúng ta về mặt đối lập. Bằng đó không phải là quá đủ để ta ngăn chặn ngươi sao.
Vô diện nghe vậy thì mỉm cười:
- Không sai, bằng đó hoàn toàn đủ rồi. Xem ra giữa chúng ta không thể nào hòa giải được nhỉ. Vậy ta cũng không khách khí nữa.
Hắn lập tức xông đến, nhất chiêu định giết chết Cầm.
Nhưng ngay lập tức đòn đánh của hắn bị triệt tiêu.
Dường như có 1 vòng sáng bảo vệ Cầm, cho anh cơ hội dung hợp.
Vô diện dường như không ngạc nhiên lắm:
- Quả nhiên là thiên đạo. Thủ đoạn rất nhiều. Xem ra ngươi cũng đã chuẩn bị phòng ngừa ta thôn phệ nhỉ.
Hắn cũng không có tấn công. Bởi vì hắn biết tấn công cũng không có ý nghĩa gì. Lớp phòng ngự cuối cùng của thiên đạo sao có thể dễ dàng bị công phá như vậy. So với điên cuồng tấn công thì yên lặng tìm biện pháp thì tốt hơn.
Hắn hứng thú nhìn vào trong rồi nói:
- Dùng cả thủ đoạn cuối cùng để phòng ngự, để đánh cược xem ra các ngươi tự tin vào hắn có thể khiến 2 các ngươi lần nữa liền làm 1 thể. Nhưng ngươi nghĩ điều này dễ dàng sao. Dù hắn có hiểu về âm dương đại đạo. Hắn rất có kinh nghiệm về dung hợp nhưng không thể phủ nhận hắn quá yếu. Phá bỏ bao giờ cũng dễ dàng hơn là gây dựng lại. Ngươi nghĩ 1 kẻ chưa thành tiên như hắn có thể làm được điều kỳ diệu ư.
Cầm cũng không thèm quan tâm đến những điều mà kẻ này nói. Anh còn việc quan trọng hơn cần làm.
Anh nhất định sẽ thành công.
- Các ngươi hãy tự hào về những điều mình đã làm. Chí ít thì các ngươi cũng đã giữ vững được cái gọi là lòng tự trọng của cường giả. Dù trong mắt ta thì cái lòng tự trọng đó thật buồn cười.
- Và giờ đây, các ngươi có thể vinh dự được chứng kiến thời khắc 2 thế giới hợp lại làm 1. Nào, cùng chứng kiến tân thế giới được sinh ra.
Ngay sau lời hắn nói, Cả 2 thế giới rầm rầm rung động, 1 vết rách dài hiện ra trong 2 thế giới. Ma khí dần dần lan tràn ăn sâu vào trong tiên giới. Hiển nhiên, thân là người thua trận thì tiên giới sẽ là bên bị thôn phệ. Và khi đó, 1 thế giới mới sẽ được sinh ra.
Vô diện nhìn lên bầu trời, ánh mắt không tránh khỏi có chút kích động.
- Thôn phệ đi. Hãy thôn phệ người đã dưỡng dục ra ngươi đi. Sau đó hãy trở thành bàn đạp để ta thành thánh, để ta có thể đột phá đến cảnh giới cao hơn đi.
Hắn cũng không vội ra tay. Bây giờ quá trình thôn phệ chưa hoàn thành. Nếu như ra tay lúc này quả thật 2 thiên đạo sẽ không rảnh tay để ý đến hắn, khả năng dung hợp đề cao nhưng mà ăn thiệt thòi trong tay thiên đạo 2 lần khiến hắn không bao giờ coi thường thiên đạo nữa. Không ai biết trong trường hợp này thiên đạo có thể làm đến mức nào. Có lẽ không đến mức lật thuyền trong mương.
Ma đạo nói thế nào cũng có 1 phần là của hắn. Quá trình hợp đạo hiển nhiên sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Chỉ cần bắt đúng thời điểm, khi ma đạo cần tiêu hóa thiên đạo mới là lúc hắn ra tay.Vì cơ hội này, hắn đã chuẩn bị rất lâu, rất lâu rồi.
Nhưng vẻ mặt Vô diện lại biến ảo. Bởi vì quá trình thôn phệ giảm đi thấy rõ. Và nó có dấu hiệu đang dừng lại. Điều này vượt qua khỏi sự tính toán của vô diện.
Hắn biết 2 thiên đạo có ý thức riêng của mình. Nhưng quá trình dung hợp này không phải thứ mà 2 vị này có thể tác động. Thiên đạo có nhiều đặc quyền, mạnh thật đó nhưng mà hạn chế của nó cũng rất nhiều. Thiên đạo vô tình bởi nó không thể hữu tình. Mọi thứ nó làm đều phải dựa theo nguyên tắc, không thể làm trái. Và lần thôn phệ này cũng vậy. Thiên đạo không thể làm gì chỉ có thể chấp nhận số phận.
Mà thứ có thể tác động chỉ có thể là con người mà thôi. Có kẻ đang phá đám.
Vẻ mặt hắn âm trầm đến sợ. Bất cứ ai trong trường hợp này cũng sẽ tức giận.
Vốn dĩ hắn không muốn ra tay lúc này nhưng xem ra không thể không ra tay.
Cả người hắn biến mất khỏi khu vưc.
…………..
1 không gian hỗn độn. 1 thân ảnh xuất hiện. Là Vô Diện.
Ánh mắt hắn nhìn xung quanh và lập tức khóa chặt 1 hướng. Vẻ mặt hắn âm trầm.
- Lại là ngươi.
Ở bên đó, 3 thân ảnh đang hiển hiện. 2 thân ảnh mờ ảo ngồi 2 phía của 1 thanh niên.
Vô diện trầm đi:
- Quả nhiên ta đoán không sai. Ngươi chính là trở ngại lớn nhất của ta. Nhưng ta thật không ngờ rằng ngươi lại có thể sống sót, ta nhớ rõ ràng ta đã xoắn nát cả linh hồn ngươi rồi mà.
Thanh niên kia- hay là Cầm mở mắt, nói:
- Đúng, ngươi đã xoắn nát cả tinh thần ta. Ta không chết nhưng mà sẽ không thể sống. Nhưng ngươi lại bỏ ra 1 vấn đề, đó là tình yêu và sự hi sinh. Thứ ngươi sẽ không bao giờ có thể cảm nhận được. Chính sự hi sinh của những người đó đã đưa ta từ cõi chết trở về. Để đứng trước mặt ngươi… ngăn chặn ngươi lại.
- Tại sao phải cản lại ta. 2 thế giới dung hợp lại là điều tất yếu. Ta chỉ là dựa vào cái này để mạnh lên là sai sao. Chỉ cần ta đột phá thành thánh, có lẽ có thể kéo cả thế giới đi lên theo. Từ đó thế giới này sẽ không còn vô danh nữa. Có thể nói rằng ta đang làm là tạo phúc cho thế giới, sao ngươi cần cản đường ta.
- Đừng có đem tư lợi bản thân nói 1 cách thanh tân thoát tục như vậy. Ngươi là 1 kiêu hùng, ta công nhận điều đó. Để ngươi chưởng khống thế giới có lẽ sẽ tạo nên những hiểu quả không ngờ. Nhưng mà ngươi sẽ thật sự quan tâm những người ở đây cũng như thế giới này ư. Không. Chỉ cần có lợi hơn, ta tin ngươi có thể buông tha bất cứ lúc nào. Thế giới này sẽ sinh linh đồ thán.
- Thế thì sao, để mạnh lên nhất định phải có sự hi sinh. Những kẻ yếu phải bị đào thải nếu như muốn tiến bộ.
- Kẻ yếu cũng có nhân quyền. Bọn họ cũng có quyền được sống. Đúng là thế giới này thù võ đạo vi tôn nhưng mà người yếu cũng có quyền được sống.
- Nhưng đó không phải là yếu tố quan trọng nhất. Ngươi có thể ra tay với ta không vấn đề, lúc đó chúng ta đang đứng ở mặt đối lập. Nhưng ngươi không thể ra tay với người phụ nữ ta yêu. Ngươi đã thành công động vào nghịch lân của ta. Ngươi đã thành công đưa chúng ta về mặt đối lập. Bằng đó không phải là quá đủ để ta ngăn chặn ngươi sao.
Vô diện nghe vậy thì mỉm cười:
- Không sai, bằng đó hoàn toàn đủ rồi. Xem ra giữa chúng ta không thể nào hòa giải được nhỉ. Vậy ta cũng không khách khí nữa.
Hắn lập tức xông đến, nhất chiêu định giết chết Cầm.
Nhưng ngay lập tức đòn đánh của hắn bị triệt tiêu.
Dường như có 1 vòng sáng bảo vệ Cầm, cho anh cơ hội dung hợp.
Vô diện dường như không ngạc nhiên lắm:
- Quả nhiên là thiên đạo. Thủ đoạn rất nhiều. Xem ra ngươi cũng đã chuẩn bị phòng ngừa ta thôn phệ nhỉ.
Hắn cũng không có tấn công. Bởi vì hắn biết tấn công cũng không có ý nghĩa gì. Lớp phòng ngự cuối cùng của thiên đạo sao có thể dễ dàng bị công phá như vậy. So với điên cuồng tấn công thì yên lặng tìm biện pháp thì tốt hơn.
Hắn hứng thú nhìn vào trong rồi nói:
- Dùng cả thủ đoạn cuối cùng để phòng ngự, để đánh cược xem ra các ngươi tự tin vào hắn có thể khiến 2 các ngươi lần nữa liền làm 1 thể. Nhưng ngươi nghĩ điều này dễ dàng sao. Dù hắn có hiểu về âm dương đại đạo. Hắn rất có kinh nghiệm về dung hợp nhưng không thể phủ nhận hắn quá yếu. Phá bỏ bao giờ cũng dễ dàng hơn là gây dựng lại. Ngươi nghĩ 1 kẻ chưa thành tiên như hắn có thể làm được điều kỳ diệu ư.
Cầm cũng không thèm quan tâm đến những điều mà kẻ này nói. Anh còn việc quan trọng hơn cần làm.
Anh nhất định sẽ thành công.