Tối hôm đó. Căn cứ của Jaegers. Seryuu đi vào phòng của Bols. Chần chừ mãi cô nàng mới hỏi:
- Bols, anh làm cho đế quốc lâu như vậy chắc cũng biết để quốc chính là chính nghĩa. Đế quốc luôn đúng. Chúng ta làm theo đế quốc là đi theo chính nghĩa đúng không.
Bols nhìn thật sâu Seryuu cuối cùng anh cũng không nỡ lừa cô nàng đáng thương này mà nói:
- Cô muốn nghe lời nói thật hay nói dối.
- Tất nhiên là lời nói thật.
- Thế cô chuẩn bị tâm lý đi.
Seryuu khẽ hít 1 hơi rồi nhìn vào bols nói:
- Được rồi. nói đi.
- Cô có nhớ buổi đầu tiên tôi nói là mình không phải người tốt không. Thật ra chỉ cần tuân theo mệnh lệnh của đế quốc thì đừng hòng chúng ta có thể làm người tốt được.
- Không thể náo, đế quốc là chính nghĩa mà. Dù bắt ta giết người cũng đều là người xấu đáng chết thôi mà.
- Đúng là có rất nhiều người đáng chết nhưng tay ta cũng đã dính rất nhiều máu của người vô tội. Bọn họ không có chút lỗi lầm gì nhưng chỉ vì quyết định của đế đô mà ta phải ra tay giết họ. Cái đế quốc này từ khi hoàng đế băng hà và tiểu hoàng đế lên ngôi thì đế quốc đã bắt đầu mục nát rồi. Giờ đây quý tộc mà có 1 người tốt thật là hiếm hoi. Giờ đây mạng sống của con người trở nên thật mong manh và rẻ tiền. Chính nghĩa, cái từ đó chỉ được phát ra từ những người chiến thắng, từ những người có quyền có thế mà thôi. Đế quốc này bây giờ làm gì có chính nghĩa thật sự.
- Nhưng….
- Tôi biết. Tuy chung sống không bao lâu nhưng mà tôi đã thấy được cô tin vào đế quốc 1 cách mù quáng. Đế quốc không có tốt như vậy đâu và nó…
Anh chàng nhìn quanh:
- Và nó cũng không phải là môi trường tốt cho cô phát triển đâu. Seryuu, tôi có lời này khuyên cô thật lòng. Nếu có thể hãy rời xa vũng nước đục này đi nếu không thì cô cũng sẽ bị nhuốm đen như tôi mà thôi.
- THế sao anh không rời đi.
- Tôi không thể rời đi. Đôi tay tôi đã nhuốm quá nhiều máu rồi. Giờ có rút ra cũng vô dụng. Chỉ cần tôi có ý muốn bỏ trốn thì vợ con tôi chắc chắn sẽ bị giết 1 cách tàn bạo nhất. Do đó tôi biết tôi sẽ phải đền tội vì những gì mình gây ra nhưng tôi vẫn phải sống để cho vợ con tôi được an toàn hạnh phúc.
Seryuu nghe vậy im lặng, rồi 1 lúc sau ngẩn lên nói:
- Cảm ơn Bols rất nhiều. Tôi đi đây.
Nói rồi lê những bước như người mất hồn. Bols trông theo mà khẽ thở dài 1 hơi. Mong sao cô nàng có thể thoát ra được cái bóng tối của đế quốc này. Dù sao cô cũng mới bước chân vào nó thôi. Chưa có dấn sâu vào tý nào.
………….
Mấy ngày sau chỉ thấy Seryuu luôn lén lén lút lút như đang tìm hiểu và làm cái gì đó nhưng mà theo số ngày tăng lên thì sắc mặt của cô nàng càng khó coi.
Cuối cùng sai 1 tuần.
Không ngờ cô tìm đến Cầm.
2 người ngồi đối diện với nhau. Trước mặt là 1 ly trà còn đang bốc khói.
Khẽ nhấp 1 ngụm Cầm ngẩn lên nói:
- Thế cô tìm ta có việc gì.
Seryuu im lặng 1 lúc lâu rồi nói:
- Trong 1 tuần qua, tôi đã đi tìm hiểu rất nhiều về đế quốc để chứng minh đế quốc là chính nghĩa. Là luôn đúng. Nhưng càng tìm hiểu tôi càng tìm ra những khối băng, những mặt tối của nó. Cái chính nghĩa mà tôi luôn tuân theo không ngờ chỉ là để phục vụ bọn quý tộc rác rưởi đầy ác độc mà thôi. Chẳng nhẽ tôi đã sai. Thậm chí cả người thầy đáng quý của tôi cũng là 1 ác nhân nổi tiếng. Giờ tôi phải làm sao đây, làm sao đây.
Cô nàng lẩm bẩm một hồi rồi lấy tay ôm đầu. Dường như không phải là đang nói truyện với cầm mà là đang tự nói với bản thân.
Hazzz… Đức tin khi bị phá vỡ đúng là quá sức chịu đựng với hiêncô nàng mà.
Giờ đây có lẽ dù Cầm nói gì thì cô nàng này cũng không nghe vào đầu đâu.
Xem ra chỉ còn cách dùng độc chiêu bí truyền mà thôi.
Thế là Cầm tiến đến. Nâng cằm cô nàng. Nhìn vào khuân mặt thanh tú nhưng đầy nước mắt đó và Hôn xuống. Một nụ hôn thật sâu đến 1 phút. Seryuu sững người không biết phản ứng thế nào chỉ có thể để mặc Cầm hôn xuống.
Sauk hi hôn xong. Cầm đứng dậy thản nhiên nói:
- Thế nào bình tĩnh lại chưa.
Nhưng lúc này cô nàng nào còn tâm trí mà nghe Cầm nói nữa. Chỉ thấy mặt cô đã đỏ hơn cả đít khỉ. TRong đầu xuât hiện vô vàn ý nghĩ mà chỉ cô biết được.
Tất nhiên là Cầm cũng nhận ra di trạng của cô nàng bèn lấy tay xua xua nói:
- Uy, tỉnh lại đi, có sao không.
Lời nói như kéo cô nàng ra khỏi thế giới của mình. Chỉ thấy cô khẽ xua tay:
- Không sao, không sao.
- Thế thì tốt. Seryuu nghe tôi nói này.Giờ có 2 lựa chọn cho cô.
- 2 lựa chọn.
- 1 là cô từ bỏ. cô chưa dấn thân sâu vào vũng nước đục này nên bây giờ chỉ cần cô bày tỏ với Esdeath cùng tôi xin vào nữa thì chắc cũng có thể để cô rời đi. Đến lúc đó hãy tìm 1 công việc đơn giản mà làm.Ẩn thân đi để mà qua cái thời gian đen tối này. Với thực lực của cô thì việc đó dễ dàng thôi.
- Nhưng nhưng….
- Còn nếu cô vẫn muốn đi tìm cái chính nghĩa dành cho mình thì còn cách thứ 2.
- Là cách gì?.
- ở lại cùng Esdeath.
- Nhưng không phải là đế đô…
- Muốn thực thi công lý, tìm ra chính nghĩa của bản thân mình thì dù cô làm cái gì cũng có thể đảm đương việc đó. Nhưng mà nếu cô chỉ là nông dân thì chỉ cần giúp cho 1 người đủ để cô tù mọt gông rồi. Muốn giúp càng nhiều người thì cô cần có chức vị và có quyền lực nhất định. Nhưng nếu cô tham gia vào quân đội khác thì đừng hòng mong làm được việc đó. Nhưng mà quân của Esdeath thì khác. So ra với quân đội của đế đô thì cô gia nhập vào Jaegers có lẽ là 1 điều tốt. Esdeath lạnh lùng nhưng mà đối với thuộc hạ của mình cũng khá là tốt. Ít nhất cô nàng cũng không quan tâm là cô có trung thành với đế quốc hay không và sẽ không bắt buộc cô làm hay tham gia nhưng trận chiến mà mình không muốn. Do đó ở đây có thể cho cô tìm ra còn đường đi đến chính nghĩa của bản thân. Là hậu thuẫn để cô có thể thực thi chính nghĩa..Nhưng mà trên đời được nhiều như vậy sao không có mất. Dù là độc lập nhưng mà dù sao Jaegers cũng trực thuộc đế đô. Do đó cô không thể tránh hết được việc thực thi các nhiệm vụ dơ bẩn trái với chính nghĩa mà cô theo đuổi. Điều đó thể hủy hoại cả con người cô.
- Do đó cô hãy về suy nghĩ và chọn 1 cách cho mình đi. Dù sao thì tôi cũng sẽ ủng hộ cô. Nhớ 1 điều là chính nghĩa là ở trong lòng mỗi người và nó biểu hiện thông qua hành động chứ không phải là lời nói sáo rỗng đâu.
Nói rồi Cầm tiễn cô nàng ra về.
Nhìn bóng lưng tràn đầu thắc mắc và hoang mang kia. Cầm cũng chỉ có thể thở dài 1 hơi. Rốt cục hắn chỉ là người dẫn đường còn chọn con đường nào là quyền của cô nàng. Nhưng ít ra cô nàng hiểu rõ được bản chất của đế đô là tốt lắm rồi a.
Nhìn ra xa xa, Cầm hơi nhẩm tính. Do hắn xuất hiện nên không có đại hội tỷ võ nhưng mà trận giết sơn tặc đã diễn ra. Xem ra là Chelsea cũng sắp xuất hiện rồi.
Ai, không biết cô nàng bướng bỉnh này giờ ra sao đây.
Cầm hơi cảm khái rồi vất hết mọi truyện ra sâu đầu mà quay về buôn bán.
TRước hết cần im lặng quan sát đã a.
- Bols, anh làm cho đế quốc lâu như vậy chắc cũng biết để quốc chính là chính nghĩa. Đế quốc luôn đúng. Chúng ta làm theo đế quốc là đi theo chính nghĩa đúng không.
Bols nhìn thật sâu Seryuu cuối cùng anh cũng không nỡ lừa cô nàng đáng thương này mà nói:
- Cô muốn nghe lời nói thật hay nói dối.
- Tất nhiên là lời nói thật.
- Thế cô chuẩn bị tâm lý đi.
Seryuu khẽ hít 1 hơi rồi nhìn vào bols nói:
- Được rồi. nói đi.
- Cô có nhớ buổi đầu tiên tôi nói là mình không phải người tốt không. Thật ra chỉ cần tuân theo mệnh lệnh của đế quốc thì đừng hòng chúng ta có thể làm người tốt được.
- Không thể náo, đế quốc là chính nghĩa mà. Dù bắt ta giết người cũng đều là người xấu đáng chết thôi mà.
- Đúng là có rất nhiều người đáng chết nhưng tay ta cũng đã dính rất nhiều máu của người vô tội. Bọn họ không có chút lỗi lầm gì nhưng chỉ vì quyết định của đế đô mà ta phải ra tay giết họ. Cái đế quốc này từ khi hoàng đế băng hà và tiểu hoàng đế lên ngôi thì đế quốc đã bắt đầu mục nát rồi. Giờ đây quý tộc mà có 1 người tốt thật là hiếm hoi. Giờ đây mạng sống của con người trở nên thật mong manh và rẻ tiền. Chính nghĩa, cái từ đó chỉ được phát ra từ những người chiến thắng, từ những người có quyền có thế mà thôi. Đế quốc này bây giờ làm gì có chính nghĩa thật sự.
- Nhưng….
- Tôi biết. Tuy chung sống không bao lâu nhưng mà tôi đã thấy được cô tin vào đế quốc 1 cách mù quáng. Đế quốc không có tốt như vậy đâu và nó…
Anh chàng nhìn quanh:
- Và nó cũng không phải là môi trường tốt cho cô phát triển đâu. Seryuu, tôi có lời này khuyên cô thật lòng. Nếu có thể hãy rời xa vũng nước đục này đi nếu không thì cô cũng sẽ bị nhuốm đen như tôi mà thôi.
- THế sao anh không rời đi.
- Tôi không thể rời đi. Đôi tay tôi đã nhuốm quá nhiều máu rồi. Giờ có rút ra cũng vô dụng. Chỉ cần tôi có ý muốn bỏ trốn thì vợ con tôi chắc chắn sẽ bị giết 1 cách tàn bạo nhất. Do đó tôi biết tôi sẽ phải đền tội vì những gì mình gây ra nhưng tôi vẫn phải sống để cho vợ con tôi được an toàn hạnh phúc.
Seryuu nghe vậy im lặng, rồi 1 lúc sau ngẩn lên nói:
- Cảm ơn Bols rất nhiều. Tôi đi đây.
Nói rồi lê những bước như người mất hồn. Bols trông theo mà khẽ thở dài 1 hơi. Mong sao cô nàng có thể thoát ra được cái bóng tối của đế quốc này. Dù sao cô cũng mới bước chân vào nó thôi. Chưa có dấn sâu vào tý nào.
………….
Mấy ngày sau chỉ thấy Seryuu luôn lén lén lút lút như đang tìm hiểu và làm cái gì đó nhưng mà theo số ngày tăng lên thì sắc mặt của cô nàng càng khó coi.
Cuối cùng sai 1 tuần.
Không ngờ cô tìm đến Cầm.
2 người ngồi đối diện với nhau. Trước mặt là 1 ly trà còn đang bốc khói.
Khẽ nhấp 1 ngụm Cầm ngẩn lên nói:
- Thế cô tìm ta có việc gì.
Seryuu im lặng 1 lúc lâu rồi nói:
- Trong 1 tuần qua, tôi đã đi tìm hiểu rất nhiều về đế quốc để chứng minh đế quốc là chính nghĩa. Là luôn đúng. Nhưng càng tìm hiểu tôi càng tìm ra những khối băng, những mặt tối của nó. Cái chính nghĩa mà tôi luôn tuân theo không ngờ chỉ là để phục vụ bọn quý tộc rác rưởi đầy ác độc mà thôi. Chẳng nhẽ tôi đã sai. Thậm chí cả người thầy đáng quý của tôi cũng là 1 ác nhân nổi tiếng. Giờ tôi phải làm sao đây, làm sao đây.
Cô nàng lẩm bẩm một hồi rồi lấy tay ôm đầu. Dường như không phải là đang nói truyện với cầm mà là đang tự nói với bản thân.
Hazzz… Đức tin khi bị phá vỡ đúng là quá sức chịu đựng với hiêncô nàng mà.
Giờ đây có lẽ dù Cầm nói gì thì cô nàng này cũng không nghe vào đầu đâu.
Xem ra chỉ còn cách dùng độc chiêu bí truyền mà thôi.
Thế là Cầm tiến đến. Nâng cằm cô nàng. Nhìn vào khuân mặt thanh tú nhưng đầy nước mắt đó và Hôn xuống. Một nụ hôn thật sâu đến 1 phút. Seryuu sững người không biết phản ứng thế nào chỉ có thể để mặc Cầm hôn xuống.
Sauk hi hôn xong. Cầm đứng dậy thản nhiên nói:
- Thế nào bình tĩnh lại chưa.
Nhưng lúc này cô nàng nào còn tâm trí mà nghe Cầm nói nữa. Chỉ thấy mặt cô đã đỏ hơn cả đít khỉ. TRong đầu xuât hiện vô vàn ý nghĩ mà chỉ cô biết được.
Tất nhiên là Cầm cũng nhận ra di trạng của cô nàng bèn lấy tay xua xua nói:
- Uy, tỉnh lại đi, có sao không.
Lời nói như kéo cô nàng ra khỏi thế giới của mình. Chỉ thấy cô khẽ xua tay:
- Không sao, không sao.
- Thế thì tốt. Seryuu nghe tôi nói này.Giờ có 2 lựa chọn cho cô.
- 2 lựa chọn.
- 1 là cô từ bỏ. cô chưa dấn thân sâu vào vũng nước đục này nên bây giờ chỉ cần cô bày tỏ với Esdeath cùng tôi xin vào nữa thì chắc cũng có thể để cô rời đi. Đến lúc đó hãy tìm 1 công việc đơn giản mà làm.Ẩn thân đi để mà qua cái thời gian đen tối này. Với thực lực của cô thì việc đó dễ dàng thôi.
- Nhưng nhưng….
- Còn nếu cô vẫn muốn đi tìm cái chính nghĩa dành cho mình thì còn cách thứ 2.
- Là cách gì?.
- ở lại cùng Esdeath.
- Nhưng không phải là đế đô…
- Muốn thực thi công lý, tìm ra chính nghĩa của bản thân mình thì dù cô làm cái gì cũng có thể đảm đương việc đó. Nhưng mà nếu cô chỉ là nông dân thì chỉ cần giúp cho 1 người đủ để cô tù mọt gông rồi. Muốn giúp càng nhiều người thì cô cần có chức vị và có quyền lực nhất định. Nhưng nếu cô tham gia vào quân đội khác thì đừng hòng mong làm được việc đó. Nhưng mà quân của Esdeath thì khác. So ra với quân đội của đế đô thì cô gia nhập vào Jaegers có lẽ là 1 điều tốt. Esdeath lạnh lùng nhưng mà đối với thuộc hạ của mình cũng khá là tốt. Ít nhất cô nàng cũng không quan tâm là cô có trung thành với đế quốc hay không và sẽ không bắt buộc cô làm hay tham gia nhưng trận chiến mà mình không muốn. Do đó ở đây có thể cho cô tìm ra còn đường đi đến chính nghĩa của bản thân. Là hậu thuẫn để cô có thể thực thi chính nghĩa..Nhưng mà trên đời được nhiều như vậy sao không có mất. Dù là độc lập nhưng mà dù sao Jaegers cũng trực thuộc đế đô. Do đó cô không thể tránh hết được việc thực thi các nhiệm vụ dơ bẩn trái với chính nghĩa mà cô theo đuổi. Điều đó thể hủy hoại cả con người cô.
- Do đó cô hãy về suy nghĩ và chọn 1 cách cho mình đi. Dù sao thì tôi cũng sẽ ủng hộ cô. Nhớ 1 điều là chính nghĩa là ở trong lòng mỗi người và nó biểu hiện thông qua hành động chứ không phải là lời nói sáo rỗng đâu.
Nói rồi Cầm tiễn cô nàng ra về.
Nhìn bóng lưng tràn đầu thắc mắc và hoang mang kia. Cầm cũng chỉ có thể thở dài 1 hơi. Rốt cục hắn chỉ là người dẫn đường còn chọn con đường nào là quyền của cô nàng. Nhưng ít ra cô nàng hiểu rõ được bản chất của đế đô là tốt lắm rồi a.
Nhìn ra xa xa, Cầm hơi nhẩm tính. Do hắn xuất hiện nên không có đại hội tỷ võ nhưng mà trận giết sơn tặc đã diễn ra. Xem ra là Chelsea cũng sắp xuất hiện rồi.
Ai, không biết cô nàng bướng bỉnh này giờ ra sao đây.
Cầm hơi cảm khái rồi vất hết mọi truyện ra sâu đầu mà quay về buôn bán.
TRước hết cần im lặng quan sát đã a.