Nhìn kết quả Megumi mặt tái đi. Nàng bị loại không sao nhưng vấn đề là nó liên quan đến Cầm kun a. Thế là cô nàng mắt đẫm lệ nhìn CẦm:
- Cầm, mình xin lỗi. Mình… Mình…
Ai, cô gái này lắm nước mắt thế. Cầm nhẹ nhàng dùng tay lau nước mắt:
- Ngoan nào. Tôi đã nói là cậu chắc chắn sẽ thua mà, có gì bất ngờ đâu.
- HỂ….
Lời nói làm mọi người sững sờ. Lần đầu có ai tham gia mà chắc chắn mình thua cơ chứ.
- Nói chung là kinh nghiệm là không thể thay thế. Cậu với Shinomiya sempai vô luận là món ăn đao công, kinh nghiệm.. vv… đêu thua kém thì làm sao mà thắng được. Không cần đến đầu bếp chuyên nghiệp chỉ cần đầu lưỡi tốt 1 chút đều có thể phần biệt.
- Ồ, cũng biết thân biết phận đó:
Shinomiya Kojiro cười khẩy.
- Nhưng tớ đã nói rồi đây là 1 cuộc Shokugeki không chính thức. Nó như 1 cuộc đấu giữa cậu và mẹ vậy.. Bây giờ các cô gì chú bác họ hàng đều công bình để mẹ cậu thắng nhưng chỉ cần mẹ cậu đồng ý không phải là xong sao. Cuộc thi này còn có vị giám khảo thứ 4 mà phiếu nặng hơn 3 người kia a.
Mọi người trợn mắt há mồm xem Cầm khuyên a. Lần đầu tiên thấy 1 người khuyên và nêu ví dụ bá đạo như vậy a..
- Nhưng… nhưng…
- Yên tâm, dù thua thì tớ chắc Inui học tỷ cũng thu nhận cậu thôi. CÒn tớ thì sống chỗ nào cũng được mà. Nào can đảm lên chứng minh cho mẹ cậu thấy đi.
- Ưm.
Thấy Megumi đã lấy lại tinh thần. Cầm mỉm cười nhìn Shinomiya Kojiro:
- Nào, Shinomiya sempai, người sẽ ăn thử chứ.
- Hừ ta thắng rồi sao cần ăn thử món thấp kém đó.
- Ồ, vậy sao. Nếu tôi nói món này có thể giúp sempai khỏi trì trệ thì sao.
- Cái gì? Hừ nói linh tinh.
- Thế sao. Đúng món ăn của Sempai rất tuyệt rất hoàn mĩ. Nhưng nó lại có 1 sự máy móc trong đó. Nếu không thay đổi đi thì có lẽ sempai mãi chỉ dừng lại ở mức này thôi. Các món của sempai sẽ không thể tiến thêm được nữa. MÀ con người ta ham muốn cái mới. 1 món ăn dù ngon nhưng lặp đi lặp lại sẽ khiến người ta nhàm chán. Cứ như vậy sempai sẽ đi xuống vực thôi.
- Ngươi.. Hừ… trẻ nhỏ vô trí… Được Ta sẽ ăn rồi cho ngươi tâm phục khẩu phục.
Cầm mỉm cười đưa cái đĩa lại gần cùng 1 đồng xu..
Shinomiya cắt ra và bắt đầu ăn. Một bên thì tìm khuyết điểm:
- Hah… thời gian hâm vẫn còn khuyết điểm. Sự trình bày bên trong cũng thế. Những khối ba tê còn chưa được kết dính…
-
Nói đến đây hắn không nói được tiếp vì. Ấm áp. Món ăn mang đến cho Shinomiya Kojiro sự ấm áp đến lạ thường. món ăn tuy còn nhiều khuyết điểm nhưng món ăn lại nhận được sự khen ngợi của mọi người. Nó như đang sưởi ấm con tim trai sạn của Shinomiya. Như món ăn của mẹ vậy. Tràn ngập tình thương hạnh phúc.
- Shinomiya sempai. Món ăn của anh ngon thật nhưng nó giống như do 1 món ăn do người máy làm ra. Hoàn mỹ nhưng không có tình cảm. Trái lại món của Megumi tuy còn nhiều khuyết điểm nhưng nó lại tràn ngập tình thương, tình cảm gia đình. Nó khiến người ăn được cảm giác hạnh phúc về tinh thần. Đây là điều anh đang thiếu đó. Học trưởng ạ. Giờ anh bỏ phiếu đi.
Shinomiya Kojiro cắn môi. Nhưng tay lại không theo lý trí.
-Cong.
Tiếng đồng xu rơi vào đĩa nghe vang lên thật kêu. Megumi ôm mặt mà khóc trong hạnh phúc.
Cuối cùng y theo kịch bản Doujima Gin và Inui cũng chọn Megumi. 3:3 kết thúc cuộc đấu trong sự thỏa mãn của mọi người.
……………….
Mọi thứ kết thúc thế là êm đẹp.
Tất nhiên khi về không thiếu 1 màn tra hỏi trách cứ rồi than hung hiểm a.
Mấy ngày sau, công cuộc thực tập vẫn diễn ra đều đặn suôn xẻ. Cầm vẫn thản nhiên mà vượt qua. Chỉ là không hiểu sao không chung nhóm với Erina nữa nên buộc phải nấu ăn. Chán……..
Và ngày cuối cùng cũng đến. Cuộc kiểm tra cuối cùng cũng sắp bắt đầu.
…………………
Ngày cuối cùng đã qua, nhưng hôm nay mọi người lại được triệu tập lại đại sảnh. Ai trông cũng có vẻ lo lắng tất nhiên trừ 1 số người
-Tốt, xem ra đều đã tập hợp hoàn tất a. Tất cả mọi người chú ý sân khấu nào.
Thanh âm Uu vũ truyền đến, đám người không khỏi nhìn hướng về phía sân khấu.
Dojima Gin Một mặt uy nghiêm đã đứng tại trên sân khấu, đối với Microphone nói:
-Tập hợp mọi người ở đây, không có việc gì khác, chủ yếu là thông tri các ngươi về bài kiểm tra ngày mai. Nôi dung của bài kiểm tra là chuẩn bị 1 thực đơn mới cho bữa sáng để phục vụ khách hàng của Tootsuki Resort.
Thực đơn mới cho bữa sáng?
Cầm mỉm cười. Y như trong truyện và hắn đã có món ăn trong đầu rồi.
Bỗng có người thắc mắc.
-Gin tổng bếp trưởng nói chính là bài kiểm tra sáng mai?
-Vậy tại sao cho chúng tôi biết muộn vậy?
Dojima Gin đứng tại trên sân khấu, khóe miệng mang theo ý vị sâu xa ý cười, nói:
-Bữa sáng là tiệm cơm bề ngoài, ta hi vọng các ngươi muốn ra một đạo có thể vì khách nhân trên bàn cơm vui vẻ, món ăn mới mẻ khiến người ta cảm thấy ngạc nhiên, xứng đáng với Tootsuki Resort.
Câu nói này vừa ra, không ít các học viên đều đã hốt hoảng bắt đầu.
-Muốn để chúng ta làm ra món ăn sáng đủ để xứng đôi Tootsuki Resort thanh danh?
-Đây không phải khó xử chúng ta sao?
-Cái này nói không chừng là từ trước đến giờ khó nhất đề bài a.
Bọn hắn sắp khóc rồi a.
Tootsuki Resort, thế nhưng là năm sao nhà hàng a! Bữa sáng yêu cầu, tuyệt đối cao dọa người, bọn hắn thật có thể làm ra loại kia món ăn đi ra không?
Trong lúc nhất thời, trong đám người có vẻ mất mát.
-Các ngươi không cần dạng này? Còn chưa bắt đầu liền nhận thua sao?
Trên sân khấu, Dojima Gin ha ha cười một tiếng, ánh mắt lập tức chú ý tại Mạnh Cầm, Yukihira Souma, Nakiri Erina, Hayama Akira các loại tiềm lực tân sinh trên thân, ánh mắt của bọn hắn đầy chiến ý hay không thèm để ý như của Cầm, cái này khiến Dojima Gin rất là vui mừng.
Thời đại mới, đã thời gian dần trôi qua bộc lộ tài năng.
Chỉ là không biết những người này, ai càng hơn một bậc đâu?
Rồi Doujima Gin lại nói tiếp:
- Nguyên liệu chủ đạo là trứng. Nấu kiểu nào cũng được. Đông tây không quan trọng. Các món ăn sẽ được phục vụ theo kiểu Buffet. Bài kiểm tra sẽ bắt đầu vào sáng mai lúc 6h. Hãy chuẩn bị thật tốt vào lúc đó
Sáu giờ bắt đầu?
Không!
Nghĩ là đêm nay phải thức đêm chuẩn bị?
Cái này khiến không ít người đều là trợn tròn mắt, bọn hắn hôm nay mệt rồi hơn nửa ngày, vốn chính là có thể nằm xuống giường nghỉ ngơi, nhưng với tình huống trước mắt, bọn hắn có thời gian đi ngủ sao?
-Tốt các vị,
Dojima Gin tại trên sân khấu, rơi xuống câu nói sau cùng:
-Đây là còn thừa không có mấy thời gian của cuộc tập huấn. Các ngươi liền thỏa thích đi hưởng thụ đi!
Hưởng thụ?
Loại tình huống này? Ai có tâm tư hưởng thụ?
Đám người lập tức ai đi đường nấy, đều là tìm thích hợp trù đài.
Cầm cũng đi đến 1 chỗ nhưng hắn là đi chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn rồi ngáp 1 phát định đi ăn xong mỹ mỹ ngủ 1 giấc. Giấc ngủ rất quan trọng a
- Hừ, ngươi cứ bất cần thế này thì bị loại đừng trách ai.
Bỗng 1 tiếng nói phát ra sau lưng Mạnh Cầm. Quay đầu lại thì thấy Erina đã đứng đấy đang khoang tay nhìn hắn. Đằng sau tất nhiên là cô bí thư Hisako Arato rồi.
- Có ý gì?
Cầm khó hiểu hỏi:
- Hừ con người ta ăn bằng mắt trước. Ta công nhận món của ngươi rất ngon nhưng trình bày lại quá đơn giản dễ khiến người ta không thèm để ý đến, Cẩn thận đùa chết mình đấy. Nên nhớ, đây là Buffet, mà con người thì bụng dạ có hạn
Cầm buồn cười. Tất nhiên hắn biết a. Yukihira cũng do vậy mà mém chết đấy thôi. Nhưng người ta có công nhắc tất nhiên mình phải đón nhân:
- Cảm ơn, Erina, tôi biết rồi.
Nói rồi cười với cô nàng 1 tiếng. Nhưng chả hiểu cô nàng bị làm sao. Để lại 1 câu
- Vậy nhá.
Rồi chạy thẳng khiến Cầm đứng đó đầy khó hiểu. Nhưng thôi kệ, rồi lại tung tăng đi về phòng.
- Cầm, mình xin lỗi. Mình… Mình…
Ai, cô gái này lắm nước mắt thế. Cầm nhẹ nhàng dùng tay lau nước mắt:
- Ngoan nào. Tôi đã nói là cậu chắc chắn sẽ thua mà, có gì bất ngờ đâu.
- HỂ….
Lời nói làm mọi người sững sờ. Lần đầu có ai tham gia mà chắc chắn mình thua cơ chứ.
- Nói chung là kinh nghiệm là không thể thay thế. Cậu với Shinomiya sempai vô luận là món ăn đao công, kinh nghiệm.. vv… đêu thua kém thì làm sao mà thắng được. Không cần đến đầu bếp chuyên nghiệp chỉ cần đầu lưỡi tốt 1 chút đều có thể phần biệt.
- Ồ, cũng biết thân biết phận đó:
Shinomiya Kojiro cười khẩy.
- Nhưng tớ đã nói rồi đây là 1 cuộc Shokugeki không chính thức. Nó như 1 cuộc đấu giữa cậu và mẹ vậy.. Bây giờ các cô gì chú bác họ hàng đều công bình để mẹ cậu thắng nhưng chỉ cần mẹ cậu đồng ý không phải là xong sao. Cuộc thi này còn có vị giám khảo thứ 4 mà phiếu nặng hơn 3 người kia a.
Mọi người trợn mắt há mồm xem Cầm khuyên a. Lần đầu tiên thấy 1 người khuyên và nêu ví dụ bá đạo như vậy a..
- Nhưng… nhưng…
- Yên tâm, dù thua thì tớ chắc Inui học tỷ cũng thu nhận cậu thôi. CÒn tớ thì sống chỗ nào cũng được mà. Nào can đảm lên chứng minh cho mẹ cậu thấy đi.
- Ưm.
Thấy Megumi đã lấy lại tinh thần. Cầm mỉm cười nhìn Shinomiya Kojiro:
- Nào, Shinomiya sempai, người sẽ ăn thử chứ.
- Hừ ta thắng rồi sao cần ăn thử món thấp kém đó.
- Ồ, vậy sao. Nếu tôi nói món này có thể giúp sempai khỏi trì trệ thì sao.
- Cái gì? Hừ nói linh tinh.
- Thế sao. Đúng món ăn của Sempai rất tuyệt rất hoàn mĩ. Nhưng nó lại có 1 sự máy móc trong đó. Nếu không thay đổi đi thì có lẽ sempai mãi chỉ dừng lại ở mức này thôi. Các món của sempai sẽ không thể tiến thêm được nữa. MÀ con người ta ham muốn cái mới. 1 món ăn dù ngon nhưng lặp đi lặp lại sẽ khiến người ta nhàm chán. Cứ như vậy sempai sẽ đi xuống vực thôi.
- Ngươi.. Hừ… trẻ nhỏ vô trí… Được Ta sẽ ăn rồi cho ngươi tâm phục khẩu phục.
Cầm mỉm cười đưa cái đĩa lại gần cùng 1 đồng xu..
Shinomiya cắt ra và bắt đầu ăn. Một bên thì tìm khuyết điểm:
- Hah… thời gian hâm vẫn còn khuyết điểm. Sự trình bày bên trong cũng thế. Những khối ba tê còn chưa được kết dính…
-
Nói đến đây hắn không nói được tiếp vì. Ấm áp. Món ăn mang đến cho Shinomiya Kojiro sự ấm áp đến lạ thường. món ăn tuy còn nhiều khuyết điểm nhưng món ăn lại nhận được sự khen ngợi của mọi người. Nó như đang sưởi ấm con tim trai sạn của Shinomiya. Như món ăn của mẹ vậy. Tràn ngập tình thương hạnh phúc.
- Shinomiya sempai. Món ăn của anh ngon thật nhưng nó giống như do 1 món ăn do người máy làm ra. Hoàn mỹ nhưng không có tình cảm. Trái lại món của Megumi tuy còn nhiều khuyết điểm nhưng nó lại tràn ngập tình thương, tình cảm gia đình. Nó khiến người ăn được cảm giác hạnh phúc về tinh thần. Đây là điều anh đang thiếu đó. Học trưởng ạ. Giờ anh bỏ phiếu đi.
Shinomiya Kojiro cắn môi. Nhưng tay lại không theo lý trí.
-Cong.
Tiếng đồng xu rơi vào đĩa nghe vang lên thật kêu. Megumi ôm mặt mà khóc trong hạnh phúc.
Cuối cùng y theo kịch bản Doujima Gin và Inui cũng chọn Megumi. 3:3 kết thúc cuộc đấu trong sự thỏa mãn của mọi người.
……………….
Mọi thứ kết thúc thế là êm đẹp.
Tất nhiên khi về không thiếu 1 màn tra hỏi trách cứ rồi than hung hiểm a.
Mấy ngày sau, công cuộc thực tập vẫn diễn ra đều đặn suôn xẻ. Cầm vẫn thản nhiên mà vượt qua. Chỉ là không hiểu sao không chung nhóm với Erina nữa nên buộc phải nấu ăn. Chán……..
Và ngày cuối cùng cũng đến. Cuộc kiểm tra cuối cùng cũng sắp bắt đầu.
…………………
Ngày cuối cùng đã qua, nhưng hôm nay mọi người lại được triệu tập lại đại sảnh. Ai trông cũng có vẻ lo lắng tất nhiên trừ 1 số người
-Tốt, xem ra đều đã tập hợp hoàn tất a. Tất cả mọi người chú ý sân khấu nào.
Thanh âm Uu vũ truyền đến, đám người không khỏi nhìn hướng về phía sân khấu.
Dojima Gin Một mặt uy nghiêm đã đứng tại trên sân khấu, đối với Microphone nói:
-Tập hợp mọi người ở đây, không có việc gì khác, chủ yếu là thông tri các ngươi về bài kiểm tra ngày mai. Nôi dung của bài kiểm tra là chuẩn bị 1 thực đơn mới cho bữa sáng để phục vụ khách hàng của Tootsuki Resort.
Thực đơn mới cho bữa sáng?
Cầm mỉm cười. Y như trong truyện và hắn đã có món ăn trong đầu rồi.
Bỗng có người thắc mắc.
-Gin tổng bếp trưởng nói chính là bài kiểm tra sáng mai?
-Vậy tại sao cho chúng tôi biết muộn vậy?
Dojima Gin đứng tại trên sân khấu, khóe miệng mang theo ý vị sâu xa ý cười, nói:
-Bữa sáng là tiệm cơm bề ngoài, ta hi vọng các ngươi muốn ra một đạo có thể vì khách nhân trên bàn cơm vui vẻ, món ăn mới mẻ khiến người ta cảm thấy ngạc nhiên, xứng đáng với Tootsuki Resort.
Câu nói này vừa ra, không ít các học viên đều đã hốt hoảng bắt đầu.
-Muốn để chúng ta làm ra món ăn sáng đủ để xứng đôi Tootsuki Resort thanh danh?
-Đây không phải khó xử chúng ta sao?
-Cái này nói không chừng là từ trước đến giờ khó nhất đề bài a.
Bọn hắn sắp khóc rồi a.
Tootsuki Resort, thế nhưng là năm sao nhà hàng a! Bữa sáng yêu cầu, tuyệt đối cao dọa người, bọn hắn thật có thể làm ra loại kia món ăn đi ra không?
Trong lúc nhất thời, trong đám người có vẻ mất mát.
-Các ngươi không cần dạng này? Còn chưa bắt đầu liền nhận thua sao?
Trên sân khấu, Dojima Gin ha ha cười một tiếng, ánh mắt lập tức chú ý tại Mạnh Cầm, Yukihira Souma, Nakiri Erina, Hayama Akira các loại tiềm lực tân sinh trên thân, ánh mắt của bọn hắn đầy chiến ý hay không thèm để ý như của Cầm, cái này khiến Dojima Gin rất là vui mừng.
Thời đại mới, đã thời gian dần trôi qua bộc lộ tài năng.
Chỉ là không biết những người này, ai càng hơn một bậc đâu?
Rồi Doujima Gin lại nói tiếp:
- Nguyên liệu chủ đạo là trứng. Nấu kiểu nào cũng được. Đông tây không quan trọng. Các món ăn sẽ được phục vụ theo kiểu Buffet. Bài kiểm tra sẽ bắt đầu vào sáng mai lúc 6h. Hãy chuẩn bị thật tốt vào lúc đó
Sáu giờ bắt đầu?
Không!
Nghĩ là đêm nay phải thức đêm chuẩn bị?
Cái này khiến không ít người đều là trợn tròn mắt, bọn hắn hôm nay mệt rồi hơn nửa ngày, vốn chính là có thể nằm xuống giường nghỉ ngơi, nhưng với tình huống trước mắt, bọn hắn có thời gian đi ngủ sao?
-Tốt các vị,
Dojima Gin tại trên sân khấu, rơi xuống câu nói sau cùng:
-Đây là còn thừa không có mấy thời gian của cuộc tập huấn. Các ngươi liền thỏa thích đi hưởng thụ đi!
Hưởng thụ?
Loại tình huống này? Ai có tâm tư hưởng thụ?
Đám người lập tức ai đi đường nấy, đều là tìm thích hợp trù đài.
Cầm cũng đi đến 1 chỗ nhưng hắn là đi chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn rồi ngáp 1 phát định đi ăn xong mỹ mỹ ngủ 1 giấc. Giấc ngủ rất quan trọng a
- Hừ, ngươi cứ bất cần thế này thì bị loại đừng trách ai.
Bỗng 1 tiếng nói phát ra sau lưng Mạnh Cầm. Quay đầu lại thì thấy Erina đã đứng đấy đang khoang tay nhìn hắn. Đằng sau tất nhiên là cô bí thư Hisako Arato rồi.
- Có ý gì?
Cầm khó hiểu hỏi:
- Hừ con người ta ăn bằng mắt trước. Ta công nhận món của ngươi rất ngon nhưng trình bày lại quá đơn giản dễ khiến người ta không thèm để ý đến, Cẩn thận đùa chết mình đấy. Nên nhớ, đây là Buffet, mà con người thì bụng dạ có hạn
Cầm buồn cười. Tất nhiên hắn biết a. Yukihira cũng do vậy mà mém chết đấy thôi. Nhưng người ta có công nhắc tất nhiên mình phải đón nhân:
- Cảm ơn, Erina, tôi biết rồi.
Nói rồi cười với cô nàng 1 tiếng. Nhưng chả hiểu cô nàng bị làm sao. Để lại 1 câu
- Vậy nhá.
Rồi chạy thẳng khiến Cầm đứng đó đầy khó hiểu. Nhưng thôi kệ, rồi lại tung tăng đi về phòng.