Trong 1 căn phòng sa hoa bậc nhất, có 1 vị thiếu niên đang ngủ ngon lành. Đúng lúc đó, chân mày thiếu niên này hơn nhíu lại báo hiệu người này sắp tỉnh lại.
…
Cầm từ cơn mê tỉnh lại, khẽ mở mắt. Đập vào mắt anh chàng là trần nhà quen thuộc trong 3 ngày nay. Xem ra người trong nhà này cũng tốt không bắt hắn nằm đơ tại chỗ là được.
Cầm khẽ ngồi dậy, 1 cơn đau ập đến khiến anh không thể không nằm xuống. Sau đó là cơn đau toàn thân cũng ấp đến khiến Cầm choáng càng thêm choáng. Đây chính là di chứng do việc cố quá. May mà chưa quá cố đó.
Nếu mà trước đây thì đừng nói là vạn luyện thậm chí là nhiều hơn Cầm cũng có thể làm được. Tất nhiên với thép bình thường thì vạn luyện chính là cực hạn rồi. Nhưng vấn đề đó là trước đây khi mà tinh thần của Cầm cực kỳ sung túc còn thân thể cũng đã trải qua rèn luyện gian khổ.
Sau khi mà chặn lại cái vết rách hư không đó, dù may mắn sống sót nhưng mà thân thể Cầm cũng đã bị tàn phá cực kỳ nặng nề. Tinh thần bị thương cực nặng thậm chí còn dẫn đến mất trí nhớ. Thân thể thì kim đan vỡ nát, cả người bị cách khí tức xâu xé không thành hình. May mà lúc đó có Rias đi qua khiến cho quỷ lực chiếm ưu thế ngự trị cơ thể mới khiến Cầm tìm về 1 mạng. Nhưng điều này cũng làm cho cơ thể anh chàng không còn là cơ thể của 1 kim đan đại năng nữa mà là 1 cơ thể được quỷ tân sinh, 1 tên quỷ hạ cấp. Dù cho nó khiến cho cơ thể Cầm mạnh hơn người thường rất nhiều nhưng mà không thể nào đạt đến cấp độ đao thương bất nhập như là kim đan. Có lẽ Cầm bây giờ chỉ có thể so sánh được với những cao thủ có rèn luyện trong thời đại này đi.Nếu không sao chỉ mới có 10000 nhát búa đã khiến anh chàng mệt gần chết chứ.
Cầm lúc đầu cũng không để ý đến cơ thẻ này như thế nào, vốn trong đầu hắn tưởng mình có tri thức rèn ra thép vạn luyện thì cơ thể này đủ sức chống chịu để rèn ra cái đó. Nhưng không ngờ mới đập đến hơn 8000 phát Cầm đã đến cực hạn rồi. May mà ý trí hắn kiên định nếu không chắc cũng không đột phá cực hạn mà đập đến 10000 phát.
Chỉ tiếc là.. Ai..
Cầm cũng cảm thấy hơi đáng tiếc cho phát cuối cùng nhưng mà chỉ hơi mà thôi. Hắn có thể làm đến mức đó 1 lần thì tất nhiên có thể đạt đến lần thứ 2. Hơn nữa cùng vì lời nói đó mới khiến Cầm nhận ra mức độ của mình đến đâu. Cũng là 1 điều tốt mà. Thanh kiếm ban đầu cùng chỉ trải qua hơn 3000 phát đập là căng, hắn đưa lên 9999 phát là vượt quá yêu cầu rồi ấy chứ.
Vốn dĩ làm đến mức này Cầm có thể cho phép mình nghỉ ngơi nhưng mà Cầm biết, mình vẫn chưa thể nghỉ được.
Anh chàng cắn răng đứng dậy, run run ra,mở cửa. Chỉ có tầm hơn 30 m mà Cầm đã đi lại cực kỳ khó khăn rồi.
Đi đến mở được cửa, Cầm mới thở phào được 1 hơi. Chân tay cũng đã đỡ đau hơn 1 chút rồi.
Đúng lúc anh chàng đang định lần đi tiếp thì có 1 thị nữ tiến đến hốt hoảng nói:
- Ngài đang mệt mau vào nghỉ đi. Bác sĩ nói ngài đàng bị rách cơ, không thể vẫn động mạnh được.
Cầm nhìn về phía thị nữ lắc đầu nói:
- Không được, đã hứa thì phải làm. Mau đưa ta đến lò rèn. Ta phải hoàn thành ngay.
Thị nữ muốn khuyên thêm vài câu nhưng mà nhìn vẻ mặt kiên quyết của Cầm làm nàng ta biết mình có khuyên gì cũng vô dụng thôi.
Nàng vội đến bên đỡ lấy Cầm, 1 bên thì nhắn tin cho người gọi gia chủ.
Dưới sư dìu dắt của thị nữ, Cầm bước đi dễ dàng hơn.Đi được 1 đoạn, anh mới nhớ ra hỏi:
- Ta đã ngất đi được mấy ngày rồi.
Thị nữ lễ phép trả lời:
- Dạ, 1 ngày 2 đêm rồi a.
Cầm hơi nhẩm tính. Để lão giả kia luyện ra phôi chắc cũng mất gần 1 đêm đi. Xem ra mới qua được tầm 1 ngày 1 đêm. May quá, vẫn kịp. Cầm vội nói:
- Mau, đưa ta đến bệ rèn, Nhanh còn kịp.
Thị nữ không biết chuyện gì nhưng mà trông vẻ sốt sắng của Cầm, cô cũng biết chỉ sợ chuyện này không đơn giản nên vội làm theo lệnh của Cầm mà đưa anh chàng đến lò rèn.
Đến nơi thì ở đó đã đứng mấy người, quần áo cũng khá là xộc xệch xem ra vừa rời giường mà đến đây. cũng đúng thôi,giờ mới khoảng 5h30 sáng mà. Không có việc gì thì ai lại dậy sớm chứ.
Thấy Cầm được đỡ đến, Kurogane Shiba vội lên tiếng:
- Ta để ngươi trông coi đại sư sao lại đưa ngài ấy ra đây. Ngài ấy bị rách cơ và tổn thương dây chằng khá nặng. Nhỡ vết thương biến nặng thì làm sao.
Không để hầu nữ trả lời thì Cầm đã phất tay nói:
- Không phải là nàng ta, là ta tự mình muốn đến đây. Chúng ta không còn thời gian nữa. Nếu để quá lâu thì dù rèn thành công cũng không thẻ nào khiến nó mang linh hồn được đâu. Lão già, ta nhờ ngươi luyện chế phôi kiếm đã làm chưa.
Shinomiya Hajime không những không khuyên mà mở miệng nói:
- Rồi, ta cùng bạn già tốn cả đêm để rèn xong phôi kiếm ngay trong đêm., Bất cứ khi nào tiểu huynh đệ cần cũng có thể khai lò luôn.
Cầm gật đầu hài lòng nói:
- Được rồi, ông nhóm lửa đi. Ta đi chuẩn bị 1 chút.
Rồi quay sang gia chủ Kurogane Shiba nói:
- Phiền ngài mời 1 vị bác sĩ đến đây băng bó và tiêm thuốc gây tê cho ta. Chí ít cũng có thể làm ta chịu được đến khi làm xong thì phát tác cũng được.
Kurogane Shiba đang định khuyên bảo 1 phen nhưng mà trông thấy vẻ mặt đầy ẩn ý của Shinomiya Hajime lại nhìn vẻ mặt lạnh nhạt nhưng con mắt đầy kiên quyết của Cầm thì ông lập tức hiểu ra. Thiếu niên này cũng là 1 tên điên, không những thế còn là điên nặng nữa. Nếu mà mình không mời thì chỉ sơ hắn lại vác cái tấm thân tàn tật này đi rèn cũng không biết chừng Do đó cớ làm theo là tốt nhất.
Ông khẽ lắc đầu rồi đi gọi người. Cầm cũng được thị nữ đi vào phòng chờ đợi băng bó.
Trong khi đó thì Shinomiya Hajime cùng với WK tất bật mở lò rèn cùng chờ đợi. 15 phút sau, khi mà lò rèn đã bắt đầu đỏ hòng thì Cầm cũng đi ra. Sinh long hoạt hổ như chưa từng bị bệnh.
Nhìn thấy Cầm bây giờ không ai nghĩ là anh chàng lúc nãy đi còn phải có người dìu. Đi đằng sau Cầm là 1 đoàn người mà trong mắt ai cũng hiện lên vẻ không thể tin được.
Hóa ra là Cầm tiến vào phòng 5 phút thì bác sĩ riêng của gia tộc tiến đến tiến hành kiểm tra cho Cầm. Dù cho ông ta ra sức khuyên can nhưng mà Cầm vẫn kiên quyết tiêm thuốc tê để có thể rèn được.
Đến đây thì ông cũng bó tay rồi, với lại gia chủ cũng đã lên tiếng đồng ý thì ông phải làm thôi.
Tiêm giảm đau, thuốc kích thích, thuốc tê..v..v..v... tóm lại là làm mọi biện pháp để Cầm có thể hoạt động được trong 1 thời gian.
Nhưng mà đang làm 1 nửa thì Cầm lại kêu dừng lại. Anh chàng kêu than rằng làm như thế tay sẽ mất hết cảm giác, đến lúc đó thì có với không cũng chẳng khác gì nhau.
Đến đây thì vị bác sĩ kia không nhịn được nữa mà đứng lên mắng vốn anh chàng vô tri không biết gì. Và bla..bla.
Cầm im lặng chờ vị này phát tiến xong rồi quay sang nhờ Kurogane Shiba kiếm cho 1 bộ châm.
Dù không biết Cầm có ý gì nhưng mà ông vẫn đi làm. Dù sao thân là gia tộc lớn, 1 bộ châm cứu vẫn là có.
Và trong sự ngỡ ngàng của mọi người. Chỉ bằng vài châm vào cơ thể, Cầm đã có thể đứng dậy đi lại như bình thường. Thậm chí còn có thể nói là khỏe như vâm.
Để bây giờ anh chàng đã đứng ở đaay bắt đầu chế kiếm
…
Cầm từ cơn mê tỉnh lại, khẽ mở mắt. Đập vào mắt anh chàng là trần nhà quen thuộc trong 3 ngày nay. Xem ra người trong nhà này cũng tốt không bắt hắn nằm đơ tại chỗ là được.
Cầm khẽ ngồi dậy, 1 cơn đau ập đến khiến anh không thể không nằm xuống. Sau đó là cơn đau toàn thân cũng ấp đến khiến Cầm choáng càng thêm choáng. Đây chính là di chứng do việc cố quá. May mà chưa quá cố đó.
Nếu mà trước đây thì đừng nói là vạn luyện thậm chí là nhiều hơn Cầm cũng có thể làm được. Tất nhiên với thép bình thường thì vạn luyện chính là cực hạn rồi. Nhưng vấn đề đó là trước đây khi mà tinh thần của Cầm cực kỳ sung túc còn thân thể cũng đã trải qua rèn luyện gian khổ.
Sau khi mà chặn lại cái vết rách hư không đó, dù may mắn sống sót nhưng mà thân thể Cầm cũng đã bị tàn phá cực kỳ nặng nề. Tinh thần bị thương cực nặng thậm chí còn dẫn đến mất trí nhớ. Thân thể thì kim đan vỡ nát, cả người bị cách khí tức xâu xé không thành hình. May mà lúc đó có Rias đi qua khiến cho quỷ lực chiếm ưu thế ngự trị cơ thể mới khiến Cầm tìm về 1 mạng. Nhưng điều này cũng làm cho cơ thể anh chàng không còn là cơ thể của 1 kim đan đại năng nữa mà là 1 cơ thể được quỷ tân sinh, 1 tên quỷ hạ cấp. Dù cho nó khiến cho cơ thể Cầm mạnh hơn người thường rất nhiều nhưng mà không thể nào đạt đến cấp độ đao thương bất nhập như là kim đan. Có lẽ Cầm bây giờ chỉ có thể so sánh được với những cao thủ có rèn luyện trong thời đại này đi.Nếu không sao chỉ mới có 10000 nhát búa đã khiến anh chàng mệt gần chết chứ.
Cầm lúc đầu cũng không để ý đến cơ thẻ này như thế nào, vốn trong đầu hắn tưởng mình có tri thức rèn ra thép vạn luyện thì cơ thể này đủ sức chống chịu để rèn ra cái đó. Nhưng không ngờ mới đập đến hơn 8000 phát Cầm đã đến cực hạn rồi. May mà ý trí hắn kiên định nếu không chắc cũng không đột phá cực hạn mà đập đến 10000 phát.
Chỉ tiếc là.. Ai..
Cầm cũng cảm thấy hơi đáng tiếc cho phát cuối cùng nhưng mà chỉ hơi mà thôi. Hắn có thể làm đến mức đó 1 lần thì tất nhiên có thể đạt đến lần thứ 2. Hơn nữa cùng vì lời nói đó mới khiến Cầm nhận ra mức độ của mình đến đâu. Cũng là 1 điều tốt mà. Thanh kiếm ban đầu cùng chỉ trải qua hơn 3000 phát đập là căng, hắn đưa lên 9999 phát là vượt quá yêu cầu rồi ấy chứ.
Vốn dĩ làm đến mức này Cầm có thể cho phép mình nghỉ ngơi nhưng mà Cầm biết, mình vẫn chưa thể nghỉ được.
Anh chàng cắn răng đứng dậy, run run ra,mở cửa. Chỉ có tầm hơn 30 m mà Cầm đã đi lại cực kỳ khó khăn rồi.
Đi đến mở được cửa, Cầm mới thở phào được 1 hơi. Chân tay cũng đã đỡ đau hơn 1 chút rồi.
Đúng lúc anh chàng đang định lần đi tiếp thì có 1 thị nữ tiến đến hốt hoảng nói:
- Ngài đang mệt mau vào nghỉ đi. Bác sĩ nói ngài đàng bị rách cơ, không thể vẫn động mạnh được.
Cầm nhìn về phía thị nữ lắc đầu nói:
- Không được, đã hứa thì phải làm. Mau đưa ta đến lò rèn. Ta phải hoàn thành ngay.
Thị nữ muốn khuyên thêm vài câu nhưng mà nhìn vẻ mặt kiên quyết của Cầm làm nàng ta biết mình có khuyên gì cũng vô dụng thôi.
Nàng vội đến bên đỡ lấy Cầm, 1 bên thì nhắn tin cho người gọi gia chủ.
Dưới sư dìu dắt của thị nữ, Cầm bước đi dễ dàng hơn.Đi được 1 đoạn, anh mới nhớ ra hỏi:
- Ta đã ngất đi được mấy ngày rồi.
Thị nữ lễ phép trả lời:
- Dạ, 1 ngày 2 đêm rồi a.
Cầm hơi nhẩm tính. Để lão giả kia luyện ra phôi chắc cũng mất gần 1 đêm đi. Xem ra mới qua được tầm 1 ngày 1 đêm. May quá, vẫn kịp. Cầm vội nói:
- Mau, đưa ta đến bệ rèn, Nhanh còn kịp.
Thị nữ không biết chuyện gì nhưng mà trông vẻ sốt sắng của Cầm, cô cũng biết chỉ sợ chuyện này không đơn giản nên vội làm theo lệnh của Cầm mà đưa anh chàng đến lò rèn.
Đến nơi thì ở đó đã đứng mấy người, quần áo cũng khá là xộc xệch xem ra vừa rời giường mà đến đây. cũng đúng thôi,giờ mới khoảng 5h30 sáng mà. Không có việc gì thì ai lại dậy sớm chứ.
Thấy Cầm được đỡ đến, Kurogane Shiba vội lên tiếng:
- Ta để ngươi trông coi đại sư sao lại đưa ngài ấy ra đây. Ngài ấy bị rách cơ và tổn thương dây chằng khá nặng. Nhỡ vết thương biến nặng thì làm sao.
Không để hầu nữ trả lời thì Cầm đã phất tay nói:
- Không phải là nàng ta, là ta tự mình muốn đến đây. Chúng ta không còn thời gian nữa. Nếu để quá lâu thì dù rèn thành công cũng không thẻ nào khiến nó mang linh hồn được đâu. Lão già, ta nhờ ngươi luyện chế phôi kiếm đã làm chưa.
Shinomiya Hajime không những không khuyên mà mở miệng nói:
- Rồi, ta cùng bạn già tốn cả đêm để rèn xong phôi kiếm ngay trong đêm., Bất cứ khi nào tiểu huynh đệ cần cũng có thể khai lò luôn.
Cầm gật đầu hài lòng nói:
- Được rồi, ông nhóm lửa đi. Ta đi chuẩn bị 1 chút.
Rồi quay sang gia chủ Kurogane Shiba nói:
- Phiền ngài mời 1 vị bác sĩ đến đây băng bó và tiêm thuốc gây tê cho ta. Chí ít cũng có thể làm ta chịu được đến khi làm xong thì phát tác cũng được.
Kurogane Shiba đang định khuyên bảo 1 phen nhưng mà trông thấy vẻ mặt đầy ẩn ý của Shinomiya Hajime lại nhìn vẻ mặt lạnh nhạt nhưng con mắt đầy kiên quyết của Cầm thì ông lập tức hiểu ra. Thiếu niên này cũng là 1 tên điên, không những thế còn là điên nặng nữa. Nếu mà mình không mời thì chỉ sơ hắn lại vác cái tấm thân tàn tật này đi rèn cũng không biết chừng Do đó cớ làm theo là tốt nhất.
Ông khẽ lắc đầu rồi đi gọi người. Cầm cũng được thị nữ đi vào phòng chờ đợi băng bó.
Trong khi đó thì Shinomiya Hajime cùng với WK tất bật mở lò rèn cùng chờ đợi. 15 phút sau, khi mà lò rèn đã bắt đầu đỏ hòng thì Cầm cũng đi ra. Sinh long hoạt hổ như chưa từng bị bệnh.
Nhìn thấy Cầm bây giờ không ai nghĩ là anh chàng lúc nãy đi còn phải có người dìu. Đi đằng sau Cầm là 1 đoàn người mà trong mắt ai cũng hiện lên vẻ không thể tin được.
Hóa ra là Cầm tiến vào phòng 5 phút thì bác sĩ riêng của gia tộc tiến đến tiến hành kiểm tra cho Cầm. Dù cho ông ta ra sức khuyên can nhưng mà Cầm vẫn kiên quyết tiêm thuốc tê để có thể rèn được.
Đến đây thì ông cũng bó tay rồi, với lại gia chủ cũng đã lên tiếng đồng ý thì ông phải làm thôi.
Tiêm giảm đau, thuốc kích thích, thuốc tê..v..v..v... tóm lại là làm mọi biện pháp để Cầm có thể hoạt động được trong 1 thời gian.
Nhưng mà đang làm 1 nửa thì Cầm lại kêu dừng lại. Anh chàng kêu than rằng làm như thế tay sẽ mất hết cảm giác, đến lúc đó thì có với không cũng chẳng khác gì nhau.
Đến đây thì vị bác sĩ kia không nhịn được nữa mà đứng lên mắng vốn anh chàng vô tri không biết gì. Và bla..bla.
Cầm im lặng chờ vị này phát tiến xong rồi quay sang nhờ Kurogane Shiba kiếm cho 1 bộ châm.
Dù không biết Cầm có ý gì nhưng mà ông vẫn đi làm. Dù sao thân là gia tộc lớn, 1 bộ châm cứu vẫn là có.
Và trong sự ngỡ ngàng của mọi người. Chỉ bằng vài châm vào cơ thể, Cầm đã có thể đứng dậy đi lại như bình thường. Thậm chí còn có thể nói là khỏe như vâm.
Để bây giờ anh chàng đã đứng ở đaay bắt đầu chế kiếm