Nhìn những người khách cuối cùng bước ra khỏi quán với gương mặt hạnh phúc mà lòng Cầm cảm thấy vui vui.
Đúng Là nhìn món ăn của mình đem lại hạnh phúc cho người sử dụng là 1 niềm hạnh phúc lớn lao. Cái này thì rèn kiếm vĩnh viễn không bao giờ thấy được.
Hơi cảm khái 1 chút,Cầm lại vào quán dọn dẹp 1 chút. Mới đăng lên mà trưa đã có đông người thế này thì tối nay sẽ không ít đâu. Hắn cũng nên chuẩn bị 1 chút đi.
Dọn dẹp xong, Cầm ra vườn chăm sóc cây cối tầm 1 giờ là nghỉ. Bắt đầu đứng bếp mà bận rộn.Món ăn dù ngon nhưng khiến người ta chờ đợi quá lâu thì cũng là nguyên tôi. Cửa hàng này có mình hắn là đầu bếp nên nếu không chuẩn bị trước mọi thứ đi thì chỉ sợ đến khi quán quá đông khách hắn trở tay không kịp. Mấy hôm trước do không có khách nên là Cầm hơi chủ quan vấn đè chuẩn bị. May mà trưa nay đã phần đến để ăn thử cơm cà ri, thứ mà hắn đã nấu sẵn rồi,người gọi món khác rất ít ỏi nên Cầm mới không để khách chờ quá lâu. Nếu không thì chỉ sợ buổi đầu buôn bán đã kết thúc bằng sự thât bại rồi ấy chứ.
Cầm ý thức được nhờ đoạn video mà ai đó quay rồi up lên khiến cho quán của Cầm đã bước dần trên con đường nổi tiếng. Quán sẽ dần trở nên đông khách hơn.Nếu Cầm không thể có những chuẩn bị tốt hay là có những bước phát triển hợp lý thì chỉ sợ là tương lai anh chàng sẽ mệt chết mất.Trưa hôm nay mới có vài người đến mà có những lúc người ta gọi món khác nhiều 1 chút mà anh đã có chút trở tay không kịp chứ đừng nói chi là tương lai khi mà quán kín người mà mỗi người đều gọi 1 món khác nhau thì..
Nói thật chứ Cầm nghĩ đến việc mở quán nhưng mà vẫn nghĩ rằng mình có khả năng cân được nhưng mà chỉ 1 buổi trưa thôi Cầm đã biết là mình đã sai và cần xửa rất nhiều để có thể tối ưu hóa khả năng phục vụ khách hàng.
Đầu tiên là phần chuẩn bị. Phần này rất quan trọng vì rất nhiều món nhất là nhưng món hầm hay nấu thì nước canh xương hay là canh cá để món ăn thêm phần ngon,. Nếu mà không chuẩn bị trước thì chỉ sợ món ăn hương vị cũng như là chất lượng sẽ giảm đi. Ngoài ra thì các loại rau củ quả thì trước giờ đông khách cũng nên chuẩn bị trước. Nhất là những loại củ dù dể 1 thời gian ngắn cũng không bi hư hỏng. Khi đó việc nấu nước sẽ không bị phân tâm vào các việc khác.
Thứ 2 là việc thực đơn. Thực đơn mà Cầm đưa ra rất là phong phú cũng như là rất nhiều dạng để đảm bảo có thể thỏa mãn càng nhiều thực khách. Nhưng cũng vì thế mà công việc cho đầu bếp cũng tăng lên đáng kể. Đối với việc nấu nướng thì không có việc gì quá lớn bởi vì hắn không biết sao trí nhớ rất tốt nên không sợ việc nhiều món qua sẽ loạn. Nhưng mà những vấn đề khác lại lộ ra nhiều mặt không ổn. Đầu tiên là chuẩn bị, hiển nhiên rồi. Mỗi món ăn khác nhau lại cần yêu cầu 1 loại nước dùng khác nhau. Nếu mà Cầm chuẩn bị quá nhiều thì sẽ rất phí phạm bởi có những món sẽ không thể dùng hết nhưng mà nếu không chuẩn bị thì sẽ khiến thực khách phàn nàn nhất là những món cần thời gian. Do đó việc giới hạn thực đơn là cần thiết. Cầm cần hệ thống lại thực đơn cho từng ngày sao cho có thể thỏa mãn thực khách nhưng lại tránh cho việc chuẩn bị quá nhiều. Anh chàng đang hướng tới là thực đơn hàng ngày và mỗi ngày sẽ có khoảng 10 món -20 món tùy theo lượng thực khách. Còn mỗi ngày làm món gì còn cần chú ý thêm.
Cuối cùng là chỗ ngồi.Quán này diện tích không phải là quá to và nhất thời Cầm cũng không có khả năng khiến nó to ra được. Do đó cần hệ thống lại chỗ ngồi để có thể phục vụ tố nhất. Cầm ước tính quán mình có thể ngồi tầm 30 người. Nếu chịu khó ngồi chật 1 chút hay là cho bàn ra ngoài vườn ngoài ngõ thì có lẽ được 50 người. Giờ bình thường thì có lẽ không sao nhưng mà giờ cao điểm thì hơi căng đó. Đây cũng không phải là 1 khu đô thị hay là 1 đương phố ẩm thực mà là 1 khu dân cư. Cầm có thể chắc chắn tương lai 50 chỗ này là không đủ. Đến lúc đó người đến sẽ phải xếp hàng gây chật chội cũng như là ảnh hưởng đến những người đi về bằng con đường này. Có lẽ họ chỉ phàn nàn thôi nhưng mà Cầm không chấp nhận được việc kinh doanh của mình ảnh hưởng đến cuộc sống của người khác.
Do đó hắn định làm 1 trang wed cho quán để đặt chỗ trước. Khi đó khách chỉ cần đúng giờ đến là được. Không cần đợi quá lâu. Ngoài ra trên trang wed sẽ up load những món được phục vụ trong ngày và ngày hôm sau cũng như là những ưu đãi nếu có. Điều này có thể nói là sẽ thuận tiện hơn cho việc phát triển quán sau này.
Người Việt Nam nghĩ là làm. Cầm lập tức bắt tay vào thực hiện. Đầu tiên là lên thực đơn cho bữa tối và nấu các loại canh cũng như là nước sốt dùng cho bữa tối. Rau củ quả thì chưa cần cắt vội bởi Cầm còn có việc quan trọng hơn. Trong khi nấu canh thì Cầm dành thời gian đó để mà lên thực đơn ngày mai đồng thời liên hệ để đặt thêm thực phẩm cũng như là những bộ bàn ghế dự phòng dùng cho những lúc đông khách.
Lên xong thì cũng đến 3h, Saya cũng đã nghỉ học và sắp đến quán. Cầm dọn dẹp 1 chút rồi ngồi chờ. Cái việc lập wed thì trong đầu hắn không có quá nhiều thông tin nên là hỏi Saya 1 chút xem. Cô nàng mọt sách như vậy chắc chắn là có nhiều sách về vấn đề này lắm. Dù cô không thể lầm thì mượn vài cuấn sách về xem rồi tự làm cũng được.
Hơn 3h, Saya đến như đúng hẹn. Cầm thấy thế mỉm cười nói:
- ơn giời, cô đây rồi. Mau, đến đây ta có chút chuyện bàn với cô.
Saya dù không hiểu gì nhưng trông vẻ mặt khá là trịnh trọng của Cầm cô cũng tiến đến và ngồi đối mặt Cầm.
Cầm nhìn cô 1 cái thật sâu rồi nói::
-
- Saya, cuối cùng đã đến lúc đó rồi.
- Đến lúc, lúc gì cơ?- Saya không hiểu nói:
- NHờ quảng cáo của cô mà quán đã bắt đầu đông khách. Và đã đến lúc suy nghĩ làm sao có thể khiến quán hoạt động mà không gây phản cảm cho người khác rồi. Ý ta là...bla..bla.
Và Cầm bắt đầu diễn thuyết những gì mà mình suy nghĩ. Saya ngồi 1 bên nghiêm túc nghe, đôi khi bổ xung thêm 1 vài ý kiến nữa.
Và sau 1 hồi bàn bạc bọn họ đã thống nhất và đưa giải pháp như sau.
1 là vấn đề thực đơn. Cả 2 đưa đến quyết định ngày thường sẽ có 10 món ăn, ngày lễ hay là ngày nghỉ sẽ là 15-20 món tùy vào ý nghĩa cũng như số lượng khách có thể đến quán. Ngoài ra thực đơn đưa ra sẽ cố xoay quanh 1 chủ để nào đó để có thể dễ dàng hơn trong việc chuẩn bị.
2 là vấn đề chỗ ngồi. Khoảng 30 chỗ trong quán sẽ không đổi. Ngoài ra thì bọn họ sẽ thiết trí thêm tầm 3-4 cái bàn ngoài vừa, có thể là 5 cái nếu là có 1 nhóm đông người và họ chịu ngồi chật. Ngoài ra sẽ có thêm 1 vài cái bàn dự phòng để cho những buổi tối có thể mượn nhờ khu vực này `1 chút để làm quán. Việc này Cầm sẽ đi lên các cơ quan có thẩm quyền thương lượng 1 chỗ.
Còn vấn đề thứ 3 thì Saya không có xửa thêm cái gì, cô đề nghị là nên hoàn thành sớm đi vì nếu để quán ổn định mới đưa ra thì có thể khiến 1 số người khó chịu. Việc này sẽ do cô thiết kế và Cầm xét duyệt. Còn có làm được không ư, đừng coi thường kẻ mọt sách.
Đưa đến thống nhất xong, cả 2 bắt tay luôn vào làm việc. Saya thì đi thay đồng phục và bắt đầu dọn dẹp 1 chút và ra vườn quan sát tìm chỗ để bàn. Cầm thì hoàn thành nốt chuẩn bị và lên lại kế hoạch cho thực đơn.
Làm xong hết thảy thì cũng đến 5h. Cầm nấu bữa tối sớm cho 2 người còn Saya thì lại chúi mũi vào đọc sách. Lúc này dọng Cầm lại vang lên:
- À, mà cô đã chuẩn bị tâm lý đón khách chưa.
Đúng Là nhìn món ăn của mình đem lại hạnh phúc cho người sử dụng là 1 niềm hạnh phúc lớn lao. Cái này thì rèn kiếm vĩnh viễn không bao giờ thấy được.
Hơi cảm khái 1 chút,Cầm lại vào quán dọn dẹp 1 chút. Mới đăng lên mà trưa đã có đông người thế này thì tối nay sẽ không ít đâu. Hắn cũng nên chuẩn bị 1 chút đi.
Dọn dẹp xong, Cầm ra vườn chăm sóc cây cối tầm 1 giờ là nghỉ. Bắt đầu đứng bếp mà bận rộn.Món ăn dù ngon nhưng khiến người ta chờ đợi quá lâu thì cũng là nguyên tôi. Cửa hàng này có mình hắn là đầu bếp nên nếu không chuẩn bị trước mọi thứ đi thì chỉ sợ đến khi quán quá đông khách hắn trở tay không kịp. Mấy hôm trước do không có khách nên là Cầm hơi chủ quan vấn đè chuẩn bị. May mà trưa nay đã phần đến để ăn thử cơm cà ri, thứ mà hắn đã nấu sẵn rồi,người gọi món khác rất ít ỏi nên Cầm mới không để khách chờ quá lâu. Nếu không thì chỉ sợ buổi đầu buôn bán đã kết thúc bằng sự thât bại rồi ấy chứ.
Cầm ý thức được nhờ đoạn video mà ai đó quay rồi up lên khiến cho quán của Cầm đã bước dần trên con đường nổi tiếng. Quán sẽ dần trở nên đông khách hơn.Nếu Cầm không thể có những chuẩn bị tốt hay là có những bước phát triển hợp lý thì chỉ sợ là tương lai anh chàng sẽ mệt chết mất.Trưa hôm nay mới có vài người đến mà có những lúc người ta gọi món khác nhiều 1 chút mà anh đã có chút trở tay không kịp chứ đừng nói chi là tương lai khi mà quán kín người mà mỗi người đều gọi 1 món khác nhau thì..
Nói thật chứ Cầm nghĩ đến việc mở quán nhưng mà vẫn nghĩ rằng mình có khả năng cân được nhưng mà chỉ 1 buổi trưa thôi Cầm đã biết là mình đã sai và cần xửa rất nhiều để có thể tối ưu hóa khả năng phục vụ khách hàng.
Đầu tiên là phần chuẩn bị. Phần này rất quan trọng vì rất nhiều món nhất là nhưng món hầm hay nấu thì nước canh xương hay là canh cá để món ăn thêm phần ngon,. Nếu mà không chuẩn bị trước thì chỉ sợ món ăn hương vị cũng như là chất lượng sẽ giảm đi. Ngoài ra thì các loại rau củ quả thì trước giờ đông khách cũng nên chuẩn bị trước. Nhất là những loại củ dù dể 1 thời gian ngắn cũng không bi hư hỏng. Khi đó việc nấu nước sẽ không bị phân tâm vào các việc khác.
Thứ 2 là việc thực đơn. Thực đơn mà Cầm đưa ra rất là phong phú cũng như là rất nhiều dạng để đảm bảo có thể thỏa mãn càng nhiều thực khách. Nhưng cũng vì thế mà công việc cho đầu bếp cũng tăng lên đáng kể. Đối với việc nấu nướng thì không có việc gì quá lớn bởi vì hắn không biết sao trí nhớ rất tốt nên không sợ việc nhiều món qua sẽ loạn. Nhưng mà những vấn đề khác lại lộ ra nhiều mặt không ổn. Đầu tiên là chuẩn bị, hiển nhiên rồi. Mỗi món ăn khác nhau lại cần yêu cầu 1 loại nước dùng khác nhau. Nếu mà Cầm chuẩn bị quá nhiều thì sẽ rất phí phạm bởi có những món sẽ không thể dùng hết nhưng mà nếu không chuẩn bị thì sẽ khiến thực khách phàn nàn nhất là những món cần thời gian. Do đó việc giới hạn thực đơn là cần thiết. Cầm cần hệ thống lại thực đơn cho từng ngày sao cho có thể thỏa mãn thực khách nhưng lại tránh cho việc chuẩn bị quá nhiều. Anh chàng đang hướng tới là thực đơn hàng ngày và mỗi ngày sẽ có khoảng 10 món -20 món tùy theo lượng thực khách. Còn mỗi ngày làm món gì còn cần chú ý thêm.
Cuối cùng là chỗ ngồi.Quán này diện tích không phải là quá to và nhất thời Cầm cũng không có khả năng khiến nó to ra được. Do đó cần hệ thống lại chỗ ngồi để có thể phục vụ tố nhất. Cầm ước tính quán mình có thể ngồi tầm 30 người. Nếu chịu khó ngồi chật 1 chút hay là cho bàn ra ngoài vườn ngoài ngõ thì có lẽ được 50 người. Giờ bình thường thì có lẽ không sao nhưng mà giờ cao điểm thì hơi căng đó. Đây cũng không phải là 1 khu đô thị hay là 1 đương phố ẩm thực mà là 1 khu dân cư. Cầm có thể chắc chắn tương lai 50 chỗ này là không đủ. Đến lúc đó người đến sẽ phải xếp hàng gây chật chội cũng như là ảnh hưởng đến những người đi về bằng con đường này. Có lẽ họ chỉ phàn nàn thôi nhưng mà Cầm không chấp nhận được việc kinh doanh của mình ảnh hưởng đến cuộc sống của người khác.
Do đó hắn định làm 1 trang wed cho quán để đặt chỗ trước. Khi đó khách chỉ cần đúng giờ đến là được. Không cần đợi quá lâu. Ngoài ra trên trang wed sẽ up load những món được phục vụ trong ngày và ngày hôm sau cũng như là những ưu đãi nếu có. Điều này có thể nói là sẽ thuận tiện hơn cho việc phát triển quán sau này.
Người Việt Nam nghĩ là làm. Cầm lập tức bắt tay vào thực hiện. Đầu tiên là lên thực đơn cho bữa tối và nấu các loại canh cũng như là nước sốt dùng cho bữa tối. Rau củ quả thì chưa cần cắt vội bởi Cầm còn có việc quan trọng hơn. Trong khi nấu canh thì Cầm dành thời gian đó để mà lên thực đơn ngày mai đồng thời liên hệ để đặt thêm thực phẩm cũng như là những bộ bàn ghế dự phòng dùng cho những lúc đông khách.
Lên xong thì cũng đến 3h, Saya cũng đã nghỉ học và sắp đến quán. Cầm dọn dẹp 1 chút rồi ngồi chờ. Cái việc lập wed thì trong đầu hắn không có quá nhiều thông tin nên là hỏi Saya 1 chút xem. Cô nàng mọt sách như vậy chắc chắn là có nhiều sách về vấn đề này lắm. Dù cô không thể lầm thì mượn vài cuấn sách về xem rồi tự làm cũng được.
Hơn 3h, Saya đến như đúng hẹn. Cầm thấy thế mỉm cười nói:
- ơn giời, cô đây rồi. Mau, đến đây ta có chút chuyện bàn với cô.
Saya dù không hiểu gì nhưng trông vẻ mặt khá là trịnh trọng của Cầm cô cũng tiến đến và ngồi đối mặt Cầm.
Cầm nhìn cô 1 cái thật sâu rồi nói::
-
- Saya, cuối cùng đã đến lúc đó rồi.
- Đến lúc, lúc gì cơ?- Saya không hiểu nói:
- NHờ quảng cáo của cô mà quán đã bắt đầu đông khách. Và đã đến lúc suy nghĩ làm sao có thể khiến quán hoạt động mà không gây phản cảm cho người khác rồi. Ý ta là...bla..bla.
Và Cầm bắt đầu diễn thuyết những gì mà mình suy nghĩ. Saya ngồi 1 bên nghiêm túc nghe, đôi khi bổ xung thêm 1 vài ý kiến nữa.
Và sau 1 hồi bàn bạc bọn họ đã thống nhất và đưa giải pháp như sau.
1 là vấn đề thực đơn. Cả 2 đưa đến quyết định ngày thường sẽ có 10 món ăn, ngày lễ hay là ngày nghỉ sẽ là 15-20 món tùy vào ý nghĩa cũng như số lượng khách có thể đến quán. Ngoài ra thực đơn đưa ra sẽ cố xoay quanh 1 chủ để nào đó để có thể dễ dàng hơn trong việc chuẩn bị.
2 là vấn đề chỗ ngồi. Khoảng 30 chỗ trong quán sẽ không đổi. Ngoài ra thì bọn họ sẽ thiết trí thêm tầm 3-4 cái bàn ngoài vừa, có thể là 5 cái nếu là có 1 nhóm đông người và họ chịu ngồi chật. Ngoài ra sẽ có thêm 1 vài cái bàn dự phòng để cho những buổi tối có thể mượn nhờ khu vực này `1 chút để làm quán. Việc này Cầm sẽ đi lên các cơ quan có thẩm quyền thương lượng 1 chỗ.
Còn vấn đề thứ 3 thì Saya không có xửa thêm cái gì, cô đề nghị là nên hoàn thành sớm đi vì nếu để quán ổn định mới đưa ra thì có thể khiến 1 số người khó chịu. Việc này sẽ do cô thiết kế và Cầm xét duyệt. Còn có làm được không ư, đừng coi thường kẻ mọt sách.
Đưa đến thống nhất xong, cả 2 bắt tay luôn vào làm việc. Saya thì đi thay đồng phục và bắt đầu dọn dẹp 1 chút và ra vườn quan sát tìm chỗ để bàn. Cầm thì hoàn thành nốt chuẩn bị và lên lại kế hoạch cho thực đơn.
Làm xong hết thảy thì cũng đến 5h. Cầm nấu bữa tối sớm cho 2 người còn Saya thì lại chúi mũi vào đọc sách. Lúc này dọng Cầm lại vang lên:
- À, mà cô đã chuẩn bị tâm lý đón khách chưa.