Cuộc thi cuối cùng đã kết thúc. Cầm mới có thể thờ dài 1 hơi. Ai đúng là mệt nhọc mà. Nhưng không sao cuối cùng đã được xõa. Và thế là anh chàng…. Ngủ li bì 1 giấc đến cả ngày luôn.
Mãi đến hôm sau phải về nên có người đánh thức mới tỉnh dậy. Ai đúng là sâu ngủ mà.
Thức dậy vươn vai 1 phát. Đánh răng xong. Bụng thấy hơi đoi đói. Thế là Cầm chạy xuống nhà bếp đánh chén 1 trận. Khi lên đến nơi, hắn xúc động muốn ca bài” Và rồi chẳng còn ai”. Khách sạn vắng tanh chẳng thấy mống học sinh nào cả. Vội lên lầu lấy đồ mà chẳng qua chỏ có 1 cái túi rồi vội vàng chạy xuống.
Y như rằng chẳng thấy chiếc xe nào cả. Cầm có cảm nghĩ muốn khóc a. Nhưng hắn nhận ra 1 người cũng như vậy. Là Yukihira a. Đậu vậy chẳng lẽ là. Y như rằng thấy Nakiri Erina.
Và xe cho 2 người đi đã thành 3 người a. Lên xe Cầm ngáp 1 cái ngồi nghe 2 người kia trò truyện. Vẫn là về kỳ tuyển chọn mùa thu như trong truyện. chán quá thế là hắn ngủ thiếp đi lúc nào không hay mà không để ý đôi kia nói truyện cũng đã dần thưa rồi thôi hắn và có 1 đôi mắt đang dõi theo hắn nhìn hắn ngủ.
Cuối cùng về đến nơi. Và cũng được thông báo về kỳ nghỉ. Vốn dĩ hắn định vào rừng chơi 1 thời gian nhưng thời gian ngắn quá chơi không bõ. Thôi đành đến chỗ đó ở nhờ vậy.
…………….
Cầm đứng trước 1 ngôi nhà kiểu nhật khá cổ và rộng. bên ngoài treo tấm biển gi Ryozanbaku.
Đúng đây chính là võ đường trong “Historys Strongest Disciple Kenichi”. Vốn dĩ lúc đầu hắn cũng nghĩ mình xuyên không đến bộ này không ngờ nó lại hỗn hợp a. Ai đúng là cuộc đời thì không ai lường trước được. Đúng lão siêu nhân bạn của lão sư phụ là lão siêu nhân chủ võ đường chứ a. Lần trước hắn đến đây đã phải làm cu li đầu bếp kiêm quản gia cho cái nhà này mà cuối cùng khi ra đi có tý tiền lại bị mấy lão hắc ám ở đây trấn lột a. Mấy lão đó nghèo đến điên rồi.
Nhưng hắn có mỗi hơn 1 tuần nghỉ, vào rừng cũng không bõ công đi lại, về nhà lão sư phụ cũng thế. Thôi đành đến đây lấy 1 mái nhà để có chỗ mà về đi.
Thật ra hắn muốn ở lại Tootsuki cơ nhưng khổ nỗi học viên về hết rồi ai mà thuê hắn nữa nên thôi đành ra ngoài mới có việc a.
Hít 1 hơi thật sâu, Cầm bước vào.
…………….
Cầm thản nhiên bước vào mà nói:
- Tôi về rồi đây
Căn phòng yên ắng đến lạ thường. Cầm thở dài 1 hơi. Ai lại cái trò này.
Y như rằng. 1 thân ảnh nhó thó nhảy ra. Tay co lại như xà trực chỉ cổ họng Cầm mà đánh tới. Là chuyên gia võ Trung Quốc Ma Kensei. Tất nhiên Cầm cũng không phải tay vừa. 1 tay gạt mỏ rắn 1 tay co thành quyền trực chỉ mặt lão mà tới. Tất nhiên là không trúng đích nhưng cũng để Cầm có chút thời gian chỉnh tư thế. Thế là 2 người lại lao vào đánh nhau từ Tiệt quyền Đạo, xà quyền hổ quyền cái gì cứ lôi ra hết mà đánh. Vừa đánh Cầm vừa kêu:
- Uy, lão hói, cần chào hỏi nhau như vậy không.
- Hắc tiểu tử xem ra cũng hơi có tiến bộ nhỉ nhưng còn kém lắm.
Nói rồi tung tuyệt chiêu. Cầm đỡ được nhưng phản lực cũng qua lớn rồi. Hắn bị đánh ngã ra đất. nhưng vừa ngã lại có 1 quyền lao đến. Là tử thần thế giới ngầm của Thái Lan Apachai đánh đến, Mạnh Cầm vội lăn người né tránh rồi vặn mình 1 phát để đứng dậy. Apachai lại lao đến đá liên tiếp. Cầm dùng tay đỡ và cũng dùng chân đánh lại. 2 người quần đấu đến tận 10 phút thì Apachai bắt đầu nổi điên tung hết sức để đá khiến Cầm không thể không lùi lại. Bỗng 1 nắm đấm lại đến. Là Sakaki a:
- Hắc tiểu tử cũng khá lắm đó.
- Hừ lão nát rượu chơi sau lưng người thế a.
Rồi 2 người lao vào đấm tay đôi. Chỉ có dùng nắm đấm nói truyện. 2 người như phật nghìn tay, quyền ảnh tung ra như chớp có vô chiêu có hữu chiêu có giả có thật khó mà phân biệt. Nhưng cuối cùng Cầm thua 1 chiêu bị đánh 1 quyền vào bả vai. Thấy thế Cầm cũng không ham chiến vội lùi về sau khẽ xoa bóp. Bỗng 1 lưỡi gươm đánh đến. Cầm vội né tránh và lấy trong bọc ra mấy con dao bếp cầm trên tay và đón đỡ. Tất nhiên đây là Mĩ nữ của võ đường này Shigure và cũng là thầy dậy Cầm rèn đúc. Mấy con dao này chính là do Mạnh Cầm tự tay rèn nên a vừa có thể nấu ăn vừa có thể chiến đấu.
Trong lúc này trên sân 2 người đang đấu gay cấn. Con dao khá nhỏ khiến Cầm khá chật vật để đón đỡ. Phải biết 1 tấc trường 1 tấc cường. có lẽ khi Cầm lại gần thì có cơ may thằng nhưng ở xa thì không thể nào a. Nhưn g dị biến xảy ra. Cái số hắn cứ gần nữ nhân là thường hay bị ngã đúng lúc quan trọng.
Cầm đang liều mình chịu 1 kiếm xẹt qua mặt để tiếp cận thì chả khi nào lại vấp phải 1 hòn đa dưới chân và thế là lại ngã.
Lần này 2 tay vẫn đề lên ngực chống đỡ cơ thể. trông như 1 thằng đang định hấp diêm con gái nhà người ta. Đã thế còn thản nhiên đứng lên phán 1 câu xanh rờn:
- Shigure sư phụ. Ngực người lại lớn thêm 1 cơ nữa rồi. Ai đã là F cup rồi đó không biết người có lên G cup nữa không.
Nhưng lần này anh chàng gặp cao thủ a. Chỉ thấy Shigure vẫn thản nhiên hơi sờ ngực mình:
- Quả thật gần đây tôi thấy ngực mình nặng hơn. Cảm ơn nha Cầm kun, cuối cùng cũng xác định chính xác rồi,.
- Không sao!.
Cầm cười hơi thiếu tự nhiên.Ai, không ngờ đến thế giới này cũng có 1 người quen hắn sờ ngực rồi a. Lúc đầu bà cô này cũng đâu lãnh đạm đến thế không ngờ bây giờ thành quen rồi. Ai tôi đâu có muốn như thế do cuộc đời sô đẩy thôi mà.
- Phải luôn cảnh giác chứ!.
Tiếng nói vang lên sau lưng Cầm. một đòn quật vai đạp chân chính cống khiến hắn mất thăng bằng. Tất nhiên Cầm không chịu thua mà 1 tay chống đấy rồi lấy đà lộn mấy vòng thoát khỏi gọng kìm rồi nhả ra xa. Nhưng cuộc tập kích chứ kết thúc. Từ đằng sau 1 đấm lại đến. Cầm chỉ kịp quay lại lấy 2 tay đan chéo trước ngực nhưng vẫn bị đánh bay đụng nát tường. Từ bức tường bước ra, Cầm không khỏi chử đổng lên:
- Mấy người định giết người a. Cần ra tay toàn lực thế không.
Sakaki cười nói:
- Hắc bọn ta chỉ đang giúp tiểu tử ngươi đột phá thôi mà.
- Thôi đi, có mà tìm người để đánh ý. Đột phá đến cấp bậc của mấy người dễ lắm hả.Tuy tôi dừng ở mức này đã được mấy tháng rồi nhưng không phải đột phá là đột phá đâu. Cần gì mấy người phải dậy.
Chính xác, đột phá ở đây là lên đến trúc cơ. Mấy người kia thực lực đã đến trúc cơ hết rồi trong đó lão già siêu nhân Hayata và sư phụ hắn hẳn là trúc cơ đỉnh. Còn mấy người kia thì phân biệt ở trúc cơ trung kì đỉnh đến hậu kì. Apachai thì mới sánh được trúc cơ sơ kì nhưng trời sinh thần lực nên oánh được trúc cơ trung kì. CÓ Shigure là mới luyện khí đỉnh phong nhưng 1 thân kiếm thuật khiến nàng có thể so với mấy người kia.
Còn Cầm vẫn kẹt lại ở mức luyện khí đỉnh tài học của hắn lại tạp nham mà lại đầu tư cho cả món ăn nên mọi thứ cũng không đạt đến đỉnh cao như mấy người kia nên tuy có thể cùng mấy người kia đánh 1 trận nhưng cùng lắm chỉ đánh thôi chứ không thể thắng. Tất nhiên nếu gặp mấy người ở mức sơ kỳ thì Cầm liều mình vẫn có thể đánh được a.
- Uy, Cầm, vào làm mấy món nhậu phát đi. Đang thèm món cậu nấu đó.
- Êu, vừa đánh người ta te tua giờ lại đòi ăn à. Không có của đâu.
- Xem ra cậu muốn có thêm 1 bài tập nho nhỏ nữa nhỉ.
Nói rồi mấy người trừ Shigure sấn tới, mắt lóe sáng. Thấy vậy Cầm đành nhượng bộ:
- Được rồi. Ta làm.
Thế là Cầm đành khuất phục dưới dâm uy của mấy lão đi vào tủ lạnh xem có cái gì ăn không. Còn mỗi đậu phụ và 1 ít các loại bột từ bột gạo đến bột năng. Thế là mắt cầm lóe sáng lên.May mà món đó của mình vừa kịp ra lò. Hôm nay thử mới được.
Nói rồi lấy bột gạo và bột năng ra làm cái gì đó.
………
Đoán xem món gì đây. đặc sản VN nha.
Mãi đến hôm sau phải về nên có người đánh thức mới tỉnh dậy. Ai đúng là sâu ngủ mà.
Thức dậy vươn vai 1 phát. Đánh răng xong. Bụng thấy hơi đoi đói. Thế là Cầm chạy xuống nhà bếp đánh chén 1 trận. Khi lên đến nơi, hắn xúc động muốn ca bài” Và rồi chẳng còn ai”. Khách sạn vắng tanh chẳng thấy mống học sinh nào cả. Vội lên lầu lấy đồ mà chẳng qua chỏ có 1 cái túi rồi vội vàng chạy xuống.
Y như rằng chẳng thấy chiếc xe nào cả. Cầm có cảm nghĩ muốn khóc a. Nhưng hắn nhận ra 1 người cũng như vậy. Là Yukihira a. Đậu vậy chẳng lẽ là. Y như rằng thấy Nakiri Erina.
Và xe cho 2 người đi đã thành 3 người a. Lên xe Cầm ngáp 1 cái ngồi nghe 2 người kia trò truyện. Vẫn là về kỳ tuyển chọn mùa thu như trong truyện. chán quá thế là hắn ngủ thiếp đi lúc nào không hay mà không để ý đôi kia nói truyện cũng đã dần thưa rồi thôi hắn và có 1 đôi mắt đang dõi theo hắn nhìn hắn ngủ.
Cuối cùng về đến nơi. Và cũng được thông báo về kỳ nghỉ. Vốn dĩ hắn định vào rừng chơi 1 thời gian nhưng thời gian ngắn quá chơi không bõ. Thôi đành đến chỗ đó ở nhờ vậy.
…………….
Cầm đứng trước 1 ngôi nhà kiểu nhật khá cổ và rộng. bên ngoài treo tấm biển gi Ryozanbaku.
Đúng đây chính là võ đường trong “Historys Strongest Disciple Kenichi”. Vốn dĩ lúc đầu hắn cũng nghĩ mình xuyên không đến bộ này không ngờ nó lại hỗn hợp a. Ai đúng là cuộc đời thì không ai lường trước được. Đúng lão siêu nhân bạn của lão sư phụ là lão siêu nhân chủ võ đường chứ a. Lần trước hắn đến đây đã phải làm cu li đầu bếp kiêm quản gia cho cái nhà này mà cuối cùng khi ra đi có tý tiền lại bị mấy lão hắc ám ở đây trấn lột a. Mấy lão đó nghèo đến điên rồi.
Nhưng hắn có mỗi hơn 1 tuần nghỉ, vào rừng cũng không bõ công đi lại, về nhà lão sư phụ cũng thế. Thôi đành đến đây lấy 1 mái nhà để có chỗ mà về đi.
Thật ra hắn muốn ở lại Tootsuki cơ nhưng khổ nỗi học viên về hết rồi ai mà thuê hắn nữa nên thôi đành ra ngoài mới có việc a.
Hít 1 hơi thật sâu, Cầm bước vào.
…………….
Cầm thản nhiên bước vào mà nói:
- Tôi về rồi đây
Căn phòng yên ắng đến lạ thường. Cầm thở dài 1 hơi. Ai lại cái trò này.
Y như rằng. 1 thân ảnh nhó thó nhảy ra. Tay co lại như xà trực chỉ cổ họng Cầm mà đánh tới. Là chuyên gia võ Trung Quốc Ma Kensei. Tất nhiên Cầm cũng không phải tay vừa. 1 tay gạt mỏ rắn 1 tay co thành quyền trực chỉ mặt lão mà tới. Tất nhiên là không trúng đích nhưng cũng để Cầm có chút thời gian chỉnh tư thế. Thế là 2 người lại lao vào đánh nhau từ Tiệt quyền Đạo, xà quyền hổ quyền cái gì cứ lôi ra hết mà đánh. Vừa đánh Cầm vừa kêu:
- Uy, lão hói, cần chào hỏi nhau như vậy không.
- Hắc tiểu tử xem ra cũng hơi có tiến bộ nhỉ nhưng còn kém lắm.
Nói rồi tung tuyệt chiêu. Cầm đỡ được nhưng phản lực cũng qua lớn rồi. Hắn bị đánh ngã ra đất. nhưng vừa ngã lại có 1 quyền lao đến. Là tử thần thế giới ngầm của Thái Lan Apachai đánh đến, Mạnh Cầm vội lăn người né tránh rồi vặn mình 1 phát để đứng dậy. Apachai lại lao đến đá liên tiếp. Cầm dùng tay đỡ và cũng dùng chân đánh lại. 2 người quần đấu đến tận 10 phút thì Apachai bắt đầu nổi điên tung hết sức để đá khiến Cầm không thể không lùi lại. Bỗng 1 nắm đấm lại đến. Là Sakaki a:
- Hắc tiểu tử cũng khá lắm đó.
- Hừ lão nát rượu chơi sau lưng người thế a.
Rồi 2 người lao vào đấm tay đôi. Chỉ có dùng nắm đấm nói truyện. 2 người như phật nghìn tay, quyền ảnh tung ra như chớp có vô chiêu có hữu chiêu có giả có thật khó mà phân biệt. Nhưng cuối cùng Cầm thua 1 chiêu bị đánh 1 quyền vào bả vai. Thấy thế Cầm cũng không ham chiến vội lùi về sau khẽ xoa bóp. Bỗng 1 lưỡi gươm đánh đến. Cầm vội né tránh và lấy trong bọc ra mấy con dao bếp cầm trên tay và đón đỡ. Tất nhiên đây là Mĩ nữ của võ đường này Shigure và cũng là thầy dậy Cầm rèn đúc. Mấy con dao này chính là do Mạnh Cầm tự tay rèn nên a vừa có thể nấu ăn vừa có thể chiến đấu.
Trong lúc này trên sân 2 người đang đấu gay cấn. Con dao khá nhỏ khiến Cầm khá chật vật để đón đỡ. Phải biết 1 tấc trường 1 tấc cường. có lẽ khi Cầm lại gần thì có cơ may thằng nhưng ở xa thì không thể nào a. Nhưn g dị biến xảy ra. Cái số hắn cứ gần nữ nhân là thường hay bị ngã đúng lúc quan trọng.
Cầm đang liều mình chịu 1 kiếm xẹt qua mặt để tiếp cận thì chả khi nào lại vấp phải 1 hòn đa dưới chân và thế là lại ngã.
Lần này 2 tay vẫn đề lên ngực chống đỡ cơ thể. trông như 1 thằng đang định hấp diêm con gái nhà người ta. Đã thế còn thản nhiên đứng lên phán 1 câu xanh rờn:
- Shigure sư phụ. Ngực người lại lớn thêm 1 cơ nữa rồi. Ai đã là F cup rồi đó không biết người có lên G cup nữa không.
Nhưng lần này anh chàng gặp cao thủ a. Chỉ thấy Shigure vẫn thản nhiên hơi sờ ngực mình:
- Quả thật gần đây tôi thấy ngực mình nặng hơn. Cảm ơn nha Cầm kun, cuối cùng cũng xác định chính xác rồi,.
- Không sao!.
Cầm cười hơi thiếu tự nhiên.Ai, không ngờ đến thế giới này cũng có 1 người quen hắn sờ ngực rồi a. Lúc đầu bà cô này cũng đâu lãnh đạm đến thế không ngờ bây giờ thành quen rồi. Ai tôi đâu có muốn như thế do cuộc đời sô đẩy thôi mà.
- Phải luôn cảnh giác chứ!.
Tiếng nói vang lên sau lưng Cầm. một đòn quật vai đạp chân chính cống khiến hắn mất thăng bằng. Tất nhiên Cầm không chịu thua mà 1 tay chống đấy rồi lấy đà lộn mấy vòng thoát khỏi gọng kìm rồi nhả ra xa. Nhưng cuộc tập kích chứ kết thúc. Từ đằng sau 1 đấm lại đến. Cầm chỉ kịp quay lại lấy 2 tay đan chéo trước ngực nhưng vẫn bị đánh bay đụng nát tường. Từ bức tường bước ra, Cầm không khỏi chử đổng lên:
- Mấy người định giết người a. Cần ra tay toàn lực thế không.
Sakaki cười nói:
- Hắc bọn ta chỉ đang giúp tiểu tử ngươi đột phá thôi mà.
- Thôi đi, có mà tìm người để đánh ý. Đột phá đến cấp bậc của mấy người dễ lắm hả.Tuy tôi dừng ở mức này đã được mấy tháng rồi nhưng không phải đột phá là đột phá đâu. Cần gì mấy người phải dậy.
Chính xác, đột phá ở đây là lên đến trúc cơ. Mấy người kia thực lực đã đến trúc cơ hết rồi trong đó lão già siêu nhân Hayata và sư phụ hắn hẳn là trúc cơ đỉnh. Còn mấy người kia thì phân biệt ở trúc cơ trung kì đỉnh đến hậu kì. Apachai thì mới sánh được trúc cơ sơ kì nhưng trời sinh thần lực nên oánh được trúc cơ trung kì. CÓ Shigure là mới luyện khí đỉnh phong nhưng 1 thân kiếm thuật khiến nàng có thể so với mấy người kia.
Còn Cầm vẫn kẹt lại ở mức luyện khí đỉnh tài học của hắn lại tạp nham mà lại đầu tư cho cả món ăn nên mọi thứ cũng không đạt đến đỉnh cao như mấy người kia nên tuy có thể cùng mấy người kia đánh 1 trận nhưng cùng lắm chỉ đánh thôi chứ không thể thắng. Tất nhiên nếu gặp mấy người ở mức sơ kỳ thì Cầm liều mình vẫn có thể đánh được a.
- Uy, Cầm, vào làm mấy món nhậu phát đi. Đang thèm món cậu nấu đó.
- Êu, vừa đánh người ta te tua giờ lại đòi ăn à. Không có của đâu.
- Xem ra cậu muốn có thêm 1 bài tập nho nhỏ nữa nhỉ.
Nói rồi mấy người trừ Shigure sấn tới, mắt lóe sáng. Thấy vậy Cầm đành nhượng bộ:
- Được rồi. Ta làm.
Thế là Cầm đành khuất phục dưới dâm uy của mấy lão đi vào tủ lạnh xem có cái gì ăn không. Còn mỗi đậu phụ và 1 ít các loại bột từ bột gạo đến bột năng. Thế là mắt cầm lóe sáng lên.May mà món đó của mình vừa kịp ra lò. Hôm nay thử mới được.
Nói rồi lấy bột gạo và bột năng ra làm cái gì đó.
………
Đoán xem món gì đây. đặc sản VN nha.