Cầm tiến đến thư phòng gặp cha của mình.
Ông ấy đang đọc sách. Thấy Cầm tiến đến, ông đặt cuốn sách xuống mà nói:
- Sao, có việc gì mà tìm đến ta sớm thế. Định xin xỏ cái gì à, lạ à nha.
- Không- Cầm lắc đầu- Ta đến để làm rõ 1 việc. Có phải rằng ông đã biết lý do vì sao mà mẹ tôi chết đúng không. Và ông cũng chính là người đã gây ra vụ giết người ngày hôm qua.
- Ồ- Người cha hứng thú nói- Con nói gì ta không hiểu. Đúng là gần đây có mấy vụ giết người nhưng mà nó thì có liên quan gì đến ta.Ta ở công ty là việc suốt cả ngày mà. Tuy ta biết con thích làm thám tử nhưng mà không có nghĩa rằng con có thể nói bừa tuỳ thích đâu.
- Tất nhiên tôi không nói bừa. Bởi- Cầm bình tĩnh nói- ông đã vào phòng mà xem máy tính của tôi và biết rằng. Tôi chính là thủ phạm của tất cả những vụ lúc trước.
- Không phải nói là chính ông biết và giúp tôi 1 tay mới đúng.
- - Tất cả bắt đầu từ vụ án 5 năm trước. vu đó dù đã được báo cáo là tai nạn nhưng mà quần áo mẹ tôi thì xộc xệch như có sô sát, các nhân viên và hầu gái bị đuổi đi hết. Chứng tỏ 1 điều trước khi chết, mẹ tôi đã gặp 1 người, và là 1 người quen thường đến nhà của mình. Bảo vệ và hầu gái biết điều đó nên ông mới đuổi bọn họ đi.
- Vậy là ai. Người nào mà ông lại bỏ qua sống chết của vợ mình mà bao che cho hắn.
- Câu hỏi đó đã khiến tôi phân vân rất lâu. Có rất nhiều giả thiết hiện ra trong đầu. Là đối tác làm ăn, không hợp lý. Là 1 người rất quan trọng với ông, ngoài gia đình ra thì còn ai quan trọng hơn.
- Và sau bao lâu suy nghĩ, cuối cùng tôi tìm ra đáp án. Mẹ tôi ngoại tình..Chỉ có như vậy thì ông mới dấu vì nếu vụ này lộ ra thì sẽ có 1 scandal lớn.
- Càng nghĩ tôi lại càng thấy cái giả thiết này là đúng. Và khi nghĩ đến đó tôi hận ông lắm, chỉ vì lo cho sự nghiệp mà ông dám để kẻ đó ở ngoài vòng pháp luật bấy lâu này. Do đó tôi quyết định sẽ tự mình đi trả thù.
- Việc tra ra cũng khá khó nhưng không phải không có đầu mối. Cuối cùng tôi đã tìm được kẻ đó chính là bác sĩ ngày trước thường đến nhà của mình để khám sức khoẻ cho tôi.Còn truyền cho mẹ tôi nhiều biện pháp nuôi dạy con. Cũng vì tin tưởng nên là người đó có thể ra vào tuỳ ý nhà mình.Và hiển nhiên nếu mẹ tôi ngoại tình với người này cũng không thể không được.
- Khó mà tưởng tượng lúc đó cơn giận của ta như thế nào. Và ta đã lên kế hoạch trả thù mặc cho phải làm gì nữa.
- Ta nhận ra nếu giết hắn cũng vô pháp thoả mãn lòng ta. Ta muốn cả đời hắn cần chịu dày vò.
- Và thế là ta lên kế hoạch bắt đầu đi giết những người phụ nữ lăng loàn với hắn khiến hắn bứt rứt lo lắng, rồi đên cuối cùng sẽ khiến hắn ở lại sau song sắt.
- 1 kế hoạch hoàn hảo.
- Nhưng ta chưa kịp thực hiện những bước cuối cùng thì ông đã đi trước ta 1 bước. Ta đoán ông đã thuê 1 sát thủ trộm những thứ như giày với lại xin ít huyết để mà tạo dựng 1 hiện trường giả. Thậm chí người vô gia cư ở đó cũng có thể do ông thuê.
- Đó chính là toàn bộ chân tướng. Có đúng không?
Cầm nói 1 thôi 1 hồi và kết luận bằng 1 câu như vậy. từ nãy đến giờ, hắn nhập vai vào nhân vật để thuật lại toàn bộ cậu chuyên, thuật lai cả những cảm giác mà có thể nhân vật đã trải qua.
Để có thể phán đoán được những thứ trên. Cầm đã suy nghĩ rất nhiều, chết không biết bao tế bào não.
Đầu tiên, từ vụ án trở về anh chàng đã thấy những điều bất hợp lý. Thứ nhất là mọi thứ diễn ra như 1 kịch bản vậy. Cầm không cần suy nghĩ gì cũng có thể tìm ra đáp án. Khỏi cần nói đến những thiên sứ khác, chỉ cần khẽ phán đoán đúng hướng là có thể tìm ra.
Vậy trí tuệ ở đâu.
Rốt cục thể hiện trí tuệ ở đâu cơ chứ.
Vụ việc nếu mà có thể kết thúc dễ dàng như vậy thì Cầm cũng cảm thấy tréo ngoe.
Thế là anh chàng trở vể nhà và đọc lại các sự việc.
Cầm thử suy luận theo nhiều phương hướng khác nhau. Nếu bác sĩ không phải là thủ phạm vậy tức là thủ phạm đã đổ tội cho ông này.
Nhưng tại sao lại như vậy.Theo nhiều truyện về trinh thám mà Cầm đãtừng đọc thì chỉ có hận mới có đổ tội 1 cách có chủ đích như vậy.
Nhưng mà vì sao lại hận. Có thể là những người chồng hận vì bị cắm sừng. Có thể là vợ hiện tại hận vì chồng lăng nhăng nên đã tìm ra cách này.
Trường hợp nào cũng có thể xảy ra nhưng mà nó lại vô pháp có thể liên quan đến vụ 5 năm trước.
Và Cầm cũng không nghĩ mấy người vô danh đó lại có thể làm được điều này.
Vậy chỉ còn có 2 người tình nghi nhất mà có liên quan đến vụ này là hắn và ông già của hắn
Lúc đầu Cầm cũng không nghĩ là bản thân mình bởi ai lại có thể nghi ngờ chính bản thân mình cơ chứ.
Vậy là lúc đầu, mọi nghi ngờ đổ hết lên đầu người cha kia.
Mà cũng hợp lý đó chứ. Trả thù cho vợ hay cái gì đó. Mà ông ấy cũng đủ khả năng để có thể thuê người làm việc này mà không cần động đế 1 ngón tay.
Cầm thậm chí còn định đi vạch mặt ngay lúc đó nhưng anh chàng vẫn cố gắng kìm nén kích động để mà suy nghĩ thêm. Quả thật là có khả năng nhưng mà không có chứng cứ a. Cầm cũng không tin ông già mình tự tay đi làm mà sẽ có sát thủ riêng để làm việc đó. Người bình thường thuê thì khó chứ người thuộc giai cấp cao tầng thì chẳng có chút khó khăn.
Nhưng mà sao bây giờ ông ấy mới trả thù. Với thực lực của ống ấy thì 5 năm trước đã có thể làm được điều đó. Lý do vì sao?
Anh cần thêm bằng chứng.
Và trong lúc vắt óc ra nghĩ, Cầm vô tình để ý bức ảnh và thấy nó hơi lệch khỏi chỗ cũ. Dù rất nhỏ nhưng Cầm do đang quang sát kỹ nên vẫn nhận ra. Điều này làm anh chàng đột nhiên dâng lên 1 ý nghĩ.
Anh vội mở đằng sau bức ảnh ra xem. Và không ngoài dự đoán.Vị trí của mật khẩu đã bị thay đổi.
Và cái khả năng mà Cầm vừa nghe đã bác bỏ giờ lại hiện lại. Đó là chính anh là thủ phạm, cha anh tình cờ đọc được thông tin lập tức đoán được ý định của Cầm nên đã ra tay trước. Và thế nó càng khiến cho sự suy nghĩ thêm nhiều
Mà càng đọc thêm tư liệu Cầm càng cảm thấy như vậy. Rõ ràng, thông tin trong máy tính rõ ràng hơn rất nhiều nếu chỉ dừng ở mức độ hứng thú và quan tâm. Lúc đầu Cầm nghĩ và cho rằng hack từ sở cảnh sát hay là có nguồn ở đấy cho thông tin nhưng mà xem ra không phải vậy.
Những thông tin đó là do chính hắn là thủ phạm nên có được.
Hơp lý, những mảnh ghép vô lý đã biến mất đi.
Người cha không có trả thù do không muốn làm xấu hình tượng người mẹ trong lòng con trai mình. Nhưng khi biết người con đã biết tất cả và đang trên con đường trả thù thì người cha không còn phải dè chừng cái gì nữa.
Thuận lý thành chương mà làm thôi.
1 vụ án không có những thủ thuật cao siêu nhưng mà nếu không có tất cả dữ kiện hay là không có sự tưởng tượng bá đạo thì vô pháp tìm ra.
Nhưng Cầm đã làm được nó.
Ông ấy đang đọc sách. Thấy Cầm tiến đến, ông đặt cuốn sách xuống mà nói:
- Sao, có việc gì mà tìm đến ta sớm thế. Định xin xỏ cái gì à, lạ à nha.
- Không- Cầm lắc đầu- Ta đến để làm rõ 1 việc. Có phải rằng ông đã biết lý do vì sao mà mẹ tôi chết đúng không. Và ông cũng chính là người đã gây ra vụ giết người ngày hôm qua.
- Ồ- Người cha hứng thú nói- Con nói gì ta không hiểu. Đúng là gần đây có mấy vụ giết người nhưng mà nó thì có liên quan gì đến ta.Ta ở công ty là việc suốt cả ngày mà. Tuy ta biết con thích làm thám tử nhưng mà không có nghĩa rằng con có thể nói bừa tuỳ thích đâu.
- Tất nhiên tôi không nói bừa. Bởi- Cầm bình tĩnh nói- ông đã vào phòng mà xem máy tính của tôi và biết rằng. Tôi chính là thủ phạm của tất cả những vụ lúc trước.
- Không phải nói là chính ông biết và giúp tôi 1 tay mới đúng.
- - Tất cả bắt đầu từ vụ án 5 năm trước. vu đó dù đã được báo cáo là tai nạn nhưng mà quần áo mẹ tôi thì xộc xệch như có sô sát, các nhân viên và hầu gái bị đuổi đi hết. Chứng tỏ 1 điều trước khi chết, mẹ tôi đã gặp 1 người, và là 1 người quen thường đến nhà của mình. Bảo vệ và hầu gái biết điều đó nên ông mới đuổi bọn họ đi.
- Vậy là ai. Người nào mà ông lại bỏ qua sống chết của vợ mình mà bao che cho hắn.
- Câu hỏi đó đã khiến tôi phân vân rất lâu. Có rất nhiều giả thiết hiện ra trong đầu. Là đối tác làm ăn, không hợp lý. Là 1 người rất quan trọng với ông, ngoài gia đình ra thì còn ai quan trọng hơn.
- Và sau bao lâu suy nghĩ, cuối cùng tôi tìm ra đáp án. Mẹ tôi ngoại tình..Chỉ có như vậy thì ông mới dấu vì nếu vụ này lộ ra thì sẽ có 1 scandal lớn.
- Càng nghĩ tôi lại càng thấy cái giả thiết này là đúng. Và khi nghĩ đến đó tôi hận ông lắm, chỉ vì lo cho sự nghiệp mà ông dám để kẻ đó ở ngoài vòng pháp luật bấy lâu này. Do đó tôi quyết định sẽ tự mình đi trả thù.
- Việc tra ra cũng khá khó nhưng không phải không có đầu mối. Cuối cùng tôi đã tìm được kẻ đó chính là bác sĩ ngày trước thường đến nhà của mình để khám sức khoẻ cho tôi.Còn truyền cho mẹ tôi nhiều biện pháp nuôi dạy con. Cũng vì tin tưởng nên là người đó có thể ra vào tuỳ ý nhà mình.Và hiển nhiên nếu mẹ tôi ngoại tình với người này cũng không thể không được.
- Khó mà tưởng tượng lúc đó cơn giận của ta như thế nào. Và ta đã lên kế hoạch trả thù mặc cho phải làm gì nữa.
- Ta nhận ra nếu giết hắn cũng vô pháp thoả mãn lòng ta. Ta muốn cả đời hắn cần chịu dày vò.
- Và thế là ta lên kế hoạch bắt đầu đi giết những người phụ nữ lăng loàn với hắn khiến hắn bứt rứt lo lắng, rồi đên cuối cùng sẽ khiến hắn ở lại sau song sắt.
- 1 kế hoạch hoàn hảo.
- Nhưng ta chưa kịp thực hiện những bước cuối cùng thì ông đã đi trước ta 1 bước. Ta đoán ông đã thuê 1 sát thủ trộm những thứ như giày với lại xin ít huyết để mà tạo dựng 1 hiện trường giả. Thậm chí người vô gia cư ở đó cũng có thể do ông thuê.
- Đó chính là toàn bộ chân tướng. Có đúng không?
Cầm nói 1 thôi 1 hồi và kết luận bằng 1 câu như vậy. từ nãy đến giờ, hắn nhập vai vào nhân vật để thuật lại toàn bộ cậu chuyên, thuật lai cả những cảm giác mà có thể nhân vật đã trải qua.
Để có thể phán đoán được những thứ trên. Cầm đã suy nghĩ rất nhiều, chết không biết bao tế bào não.
Đầu tiên, từ vụ án trở về anh chàng đã thấy những điều bất hợp lý. Thứ nhất là mọi thứ diễn ra như 1 kịch bản vậy. Cầm không cần suy nghĩ gì cũng có thể tìm ra đáp án. Khỏi cần nói đến những thiên sứ khác, chỉ cần khẽ phán đoán đúng hướng là có thể tìm ra.
Vậy trí tuệ ở đâu.
Rốt cục thể hiện trí tuệ ở đâu cơ chứ.
Vụ việc nếu mà có thể kết thúc dễ dàng như vậy thì Cầm cũng cảm thấy tréo ngoe.
Thế là anh chàng trở vể nhà và đọc lại các sự việc.
Cầm thử suy luận theo nhiều phương hướng khác nhau. Nếu bác sĩ không phải là thủ phạm vậy tức là thủ phạm đã đổ tội cho ông này.
Nhưng tại sao lại như vậy.Theo nhiều truyện về trinh thám mà Cầm đãtừng đọc thì chỉ có hận mới có đổ tội 1 cách có chủ đích như vậy.
Nhưng mà vì sao lại hận. Có thể là những người chồng hận vì bị cắm sừng. Có thể là vợ hiện tại hận vì chồng lăng nhăng nên đã tìm ra cách này.
Trường hợp nào cũng có thể xảy ra nhưng mà nó lại vô pháp có thể liên quan đến vụ 5 năm trước.
Và Cầm cũng không nghĩ mấy người vô danh đó lại có thể làm được điều này.
Vậy chỉ còn có 2 người tình nghi nhất mà có liên quan đến vụ này là hắn và ông già của hắn
Lúc đầu Cầm cũng không nghĩ là bản thân mình bởi ai lại có thể nghi ngờ chính bản thân mình cơ chứ.
Vậy là lúc đầu, mọi nghi ngờ đổ hết lên đầu người cha kia.
Mà cũng hợp lý đó chứ. Trả thù cho vợ hay cái gì đó. Mà ông ấy cũng đủ khả năng để có thể thuê người làm việc này mà không cần động đế 1 ngón tay.
Cầm thậm chí còn định đi vạch mặt ngay lúc đó nhưng anh chàng vẫn cố gắng kìm nén kích động để mà suy nghĩ thêm. Quả thật là có khả năng nhưng mà không có chứng cứ a. Cầm cũng không tin ông già mình tự tay đi làm mà sẽ có sát thủ riêng để làm việc đó. Người bình thường thuê thì khó chứ người thuộc giai cấp cao tầng thì chẳng có chút khó khăn.
Nhưng mà sao bây giờ ông ấy mới trả thù. Với thực lực của ống ấy thì 5 năm trước đã có thể làm được điều đó. Lý do vì sao?
Anh cần thêm bằng chứng.
Và trong lúc vắt óc ra nghĩ, Cầm vô tình để ý bức ảnh và thấy nó hơi lệch khỏi chỗ cũ. Dù rất nhỏ nhưng Cầm do đang quang sát kỹ nên vẫn nhận ra. Điều này làm anh chàng đột nhiên dâng lên 1 ý nghĩ.
Anh vội mở đằng sau bức ảnh ra xem. Và không ngoài dự đoán.Vị trí của mật khẩu đã bị thay đổi.
Và cái khả năng mà Cầm vừa nghe đã bác bỏ giờ lại hiện lại. Đó là chính anh là thủ phạm, cha anh tình cờ đọc được thông tin lập tức đoán được ý định của Cầm nên đã ra tay trước. Và thế nó càng khiến cho sự suy nghĩ thêm nhiều
Mà càng đọc thêm tư liệu Cầm càng cảm thấy như vậy. Rõ ràng, thông tin trong máy tính rõ ràng hơn rất nhiều nếu chỉ dừng ở mức độ hứng thú và quan tâm. Lúc đầu Cầm nghĩ và cho rằng hack từ sở cảnh sát hay là có nguồn ở đấy cho thông tin nhưng mà xem ra không phải vậy.
Những thông tin đó là do chính hắn là thủ phạm nên có được.
Hơp lý, những mảnh ghép vô lý đã biến mất đi.
Người cha không có trả thù do không muốn làm xấu hình tượng người mẹ trong lòng con trai mình. Nhưng khi biết người con đã biết tất cả và đang trên con đường trả thù thì người cha không còn phải dè chừng cái gì nữa.
Thuận lý thành chương mà làm thôi.
1 vụ án không có những thủ thuật cao siêu nhưng mà nếu không có tất cả dữ kiện hay là không có sự tưởng tượng bá đạo thì vô pháp tìm ra.
Nhưng Cầm đã làm được nó.