Cầm lại đứng quan sát Diệp Thần. Anh còn có 2 lần, không thể lỗ mãng được. Nhất là khi mà Cầm biết chênh lệch của cả 2 lớn đến không thể lớn hơn được nữa.
Điên cuồng tấn công thì cũng chẳng làm được gì đâu. Giờ là cần dùng trí.
Bỗng Cầm nảy ra 1 ý. 1 ý định vô cùng mạo hiểm.
Mà tỷ lệ thắng vẫn vô pháp có khả thi.
Nhưng mà Cầm đang có lợi bởi Diệp Thần đang coi thường hắn. Đó là lợi thế duy nhất của anh chàng lúc này
Chỉ có thể liều thôi, cùng lắm là thua chứ gì.
Anh chàng lập tức xông lên nhưng mà không tấn công mà đi vòng quanh, nhìn Cầm như đang phân thân vậy.
Nhưng rõ ràng, nó chẳng khác gì 1 trò hề trong mắt Diêp Thần. anh vẫn khoanh tay đứng nhìn mà không có ý định động võ. Dù có hư chiêu đến đâu thì mục tiêu cuối cùng vẫn là hắn mà thôi, chạy đi đâu cũng về 1 chỗ thì cần gì phải trốn cơ chứ.
Nhưng mà anh cũng kỳ quái sao Cầm lại làm vậy cơ chứ. Dù cho không phải chân thân mà là 1 hình chiếu nhưng mà Diệp Thần này vẫn có ý thức nhất định. Từ đòn đánh, anh có thể cảm thấy sức mạnh trong đó, có thể sử dụng sức mạnh đó và kiểm soát nó chứng tỏ Cầm cũng không phải là loại vô não.
Tất nhiên sẽ biết đến sự chênh lệch to lớn của cả 2.
Vậy vì sao mà … Diệp Thần dột nhiên thấy hơi hứng thú a. Người trẻ tuổi này không phải là ngốc thì nó cũng là có dự tính riêng của bản thân.
Dù rất muốn biết nhưng mà Diệp Thần vẫn cần tuân theo quy tắc nói:
- Tất nhiên ta không thể để ngươi tiếp tục làm loạn như vậy. Ta sẽ cho ngươi 10 phút, nếu còn không có tấn công thì ta sẽ tấn công đó.
- Cuối cùng cũng đã đến rồi sao. 10 phút à. Tuy hơi ít nhưng mà nó đã nhiều hơi nhưng gì mà mình nghĩ rồi. Làm tiếp thôi.
Và thế là Cầm tiếp tục bay lòng vòng xung quanh với mục tiêu không xác định.
Và khi hết 10 phút, Cầm lại tấn công 1 phát như là tương trưng. Vừa có thể khiến cho Diệp Thần không tấn công mà vừa thoải mãn 1 vài diều kiện. Không tệ a.
Cầm chỉ còn có 10 phút. Anh vẫn không ngừng mà chạy xung quanh làm cái gì đó.
Còn 5 phút….Cầm vẫn chạy.
Còn 3 phút..Cầm vẫn còn chạy.
2 phút… 1 phút và 30s…
- Chuẩn bị đi. Ta sắp tấn công rồi dó.
Cầm lúc này cũng dừng lại, người đầy mồ hôi. Mặt có chút tái nhợt vì vận lực quá nhiều nhưng mà anh chàng cũng đã thoả mãn vì đòn đánh của mình.
Đòn cuối của ta đây.
Rồi Cầm dậm chân xuống đất khiến cho cả mặt đất xung quanh rạn ra với tốc độ có thể thấy Hoá ra là Cầm chạy đi qua không phải là để chơi. Cầm đã âm thầm điều khiển để tuyết liên truyền chân khí xuống chân.Đồng thời truyền xuống đất khiến cho khiến cho mật đất bị hoá băng hết cả. May mà mặt đất ở đây cũng không có phải là quá cứng rắn mà chỉ là đất đá cứng hơn bình thường nên mà mọi chuyện cũng đỡ đi phần nào
Nhưng nó cũng ngốn của Cầm đến 15 phút mới có thể làm xong đóng băng với những khu xung quanh.
Và thêm 5 phút để truyền chân khí dương cương đi vào tạo nên băng hoả lưỡng trọng thiên đánh vớ kết cấu ở bên đất.
Và đến khi đó chỉ cần dậm chân là có thể khiến cho cả khu vực sụp đổ.
Nhưng giờ cũng là lúc quyết định xem anh có thành công hay không.
Diệp Thần dù cho có bất ngờ nhưng không cần quên thực lực của hắn.
May mà có luật không được bay nếu không thì cách này cảu Cầm cũng vô vọng.
Giờ việc của anh chàng giờ là cố không để cho Diệp Thần có cơ hội lấy được điểm tựa để mà phản công.
- Nên nhớ ngươi không thể đánh ta đó, ta còn chưa có đánh đòn cuối đâu.
Và Cầm xông đến đánh giáp lá cà. Anh cũng muốn từ xa đánh lắm nhưng làm vậy còn lâu mới có thể phá được giáp của Diệp Thần.
Thời gian quyết định bắt đầu.
Cầm nhanh chóng tiến đến gần mà đánh giáp lá cà. Mục tiêu là các hòn đá dưới chân của anh ta và khiến anh ta không thể có cơ hội lấy đà bay vào bờ.
Cầm biết chỉ cần có 1 cơ hội lấy đà thôi thì anh thua không thể nghi ngờ.
Nhưng tất nhiên rằng Diệp Thần cũng không phải dạng vừa. Dù cho có bị Cầm dùng phương thức hơi đê tiện để mà kiến anh hơi lúng túng nhưng mà anh cũng không thể không phủ nhận đây chính là 1 cách hay a. Nhưng mà nó cũng chỉ hơi làm khó anh thôi.
Anh có rất nhiều cách để có thể thoát đi. Thậm chí nếu anh muốn thì vẫn có thể tiếp cận được với bờ. Từ nãy đến giờ, tốc độ anh dùng cũng chỉ tương đương với Cầm mà thôi. Nếu mà Diệp Thần đột nhiên tăng tốc cũng đủ để Cầm bất ngờ mà không kịp phản ứng. Dù chỉ là nửa giây thôi thì anh chàng cũng đủ để tiến vào bờ rồi.
Nhưng Diệp Thần cũng không cần dùng cách này. Như vậy thì thắng có chút không võ. Nếu đã thắng thì phải thắng khi mà đối thủ dùng hết mọi chiêu trò, thắng phải là thắng thì phải thắng 1 cách triệt để mặc cho đối thủ làm gì đi nữa.
Hơn nữa, Chỉ còn 30s mà thôi. Tránh 30s dễ dàng đến không thể dễ hơn.
Cầm cũng biết điều đó, anh cũng biết rằng sau 30s, Diệp thần sẽ bắt ddaauf tấn công và mọi thứ sẽ kết thúc.
Nhưng mà có thể sao, số đá vụn rất nhiều do Cầm không dám đóng băng mặt sân sợ bị phát hiện.
Cũng nhờ đó mà dù cho có bị phá đi khá nhiều nhưng mà Diệp Thần vẫn còn chỗ đặt chân.
Và 30s trông đi như nước chảy.
Thời khắc quyết định đã đến.
Diệp Thần mỉm cười nói:
- Ta phải công nhận cách của ngươi rất không tệ nhưng mà trước thực lực tuyệt đối thì mọi thứ chỉ là hư vô, do đó.. cuộc chiến nà cũng nên kết thúc đi.
Từ người anh, 1 khí thế không hể cản phá xông lên khiến Cầm nửa bước khó đi.
Rõ ràng, anh chàng đang định 1 đòn giải quyết mọi thứ cho xong.
Cầm thấy thế khẽ cắn răng, vốn anh không muốn đến 1 bước này nhưng mà không còn cách nào khác.
Cầm mượn nhờ khí thế của tuyết liên mà phá đi khí thế của Diệp Thần khiến cho di chuyển dễ dàng hơn 1 chút.
- Muốn tránh ư. Vô vọng thôi.
- Ai bảo ta muốn tránh.
Đột nhiên Cầm nở nụ cười dữ tợn và tiến đến, ôm chầm lấy người của Diệp Thần trong sự ngỡ ngàng của anh chàng.
Vốn anh tưởng Cầm còn định tấn công liều chết lần cuối nên chỉ âm thầm đề khí đề phòng nhưng không ngờ Cầm lại ôm lấy anh.
Và hứng trọn đòn đánh đang đến.
Cả người Cầm cong lại như con tôm, miệng cắn chặt lại nhưng vẫn không ngăn được từng dòng máu chảy ra.
Rõ ràng anh đã bị thương cực nặng rồi.
Nhưng mặt Cầm lại hiện lên 1 nét cười dữ tợn.
- Nào cùng nhau xuống đài nhá.
Và Cầm ngã hẳn người về sau mà kéo theo Diệp Thần xuống đất.
30s không có khiến anh chàng khiến Diệp Thần rơi xuống đất nhưng mà nó cũng đủ khiến anh chàng cách đất rất gần.
Với khoảng cách như vậy thì có khả năng sẽ thành công.
Diệp Thần chỉ mất 1 chút là đã phán đoán được kế hoạch của Cầm. 1 kế hoạch thật đúng là liều mạng nhưng mà nó cũng có hiệu quả đó chứ.
Nhưng rất tiếc, Cầm đã gần như bị vô hiệu hoá sau đòn đánh đó, chỉ có ý chí chèo chống để giữ chặt Diệp Thần nhưng vẫn vô pháp cản anh chàng thi triển sức mạnh.
Chỉ cần tạo ra được 1 đòn đánh đủ mạnh là có thể thoát đi rồi.
Xem ra Cầm vẫn còn tính toán sai a.
Kết quả đã rõ như ban ngày.
Điên cuồng tấn công thì cũng chẳng làm được gì đâu. Giờ là cần dùng trí.
Bỗng Cầm nảy ra 1 ý. 1 ý định vô cùng mạo hiểm.
Mà tỷ lệ thắng vẫn vô pháp có khả thi.
Nhưng mà Cầm đang có lợi bởi Diệp Thần đang coi thường hắn. Đó là lợi thế duy nhất của anh chàng lúc này
Chỉ có thể liều thôi, cùng lắm là thua chứ gì.
Anh chàng lập tức xông lên nhưng mà không tấn công mà đi vòng quanh, nhìn Cầm như đang phân thân vậy.
Nhưng rõ ràng, nó chẳng khác gì 1 trò hề trong mắt Diêp Thần. anh vẫn khoanh tay đứng nhìn mà không có ý định động võ. Dù có hư chiêu đến đâu thì mục tiêu cuối cùng vẫn là hắn mà thôi, chạy đi đâu cũng về 1 chỗ thì cần gì phải trốn cơ chứ.
Nhưng mà anh cũng kỳ quái sao Cầm lại làm vậy cơ chứ. Dù cho không phải chân thân mà là 1 hình chiếu nhưng mà Diệp Thần này vẫn có ý thức nhất định. Từ đòn đánh, anh có thể cảm thấy sức mạnh trong đó, có thể sử dụng sức mạnh đó và kiểm soát nó chứng tỏ Cầm cũng không phải là loại vô não.
Tất nhiên sẽ biết đến sự chênh lệch to lớn của cả 2.
Vậy vì sao mà … Diệp Thần dột nhiên thấy hơi hứng thú a. Người trẻ tuổi này không phải là ngốc thì nó cũng là có dự tính riêng của bản thân.
Dù rất muốn biết nhưng mà Diệp Thần vẫn cần tuân theo quy tắc nói:
- Tất nhiên ta không thể để ngươi tiếp tục làm loạn như vậy. Ta sẽ cho ngươi 10 phút, nếu còn không có tấn công thì ta sẽ tấn công đó.
- Cuối cùng cũng đã đến rồi sao. 10 phút à. Tuy hơi ít nhưng mà nó đã nhiều hơi nhưng gì mà mình nghĩ rồi. Làm tiếp thôi.
Và thế là Cầm tiếp tục bay lòng vòng xung quanh với mục tiêu không xác định.
Và khi hết 10 phút, Cầm lại tấn công 1 phát như là tương trưng. Vừa có thể khiến cho Diệp Thần không tấn công mà vừa thoải mãn 1 vài diều kiện. Không tệ a.
Cầm chỉ còn có 10 phút. Anh vẫn không ngừng mà chạy xung quanh làm cái gì đó.
Còn 5 phút….Cầm vẫn chạy.
Còn 3 phút..Cầm vẫn còn chạy.
2 phút… 1 phút và 30s…
- Chuẩn bị đi. Ta sắp tấn công rồi dó.
Cầm lúc này cũng dừng lại, người đầy mồ hôi. Mặt có chút tái nhợt vì vận lực quá nhiều nhưng mà anh chàng cũng đã thoả mãn vì đòn đánh của mình.
Đòn cuối của ta đây.
Rồi Cầm dậm chân xuống đất khiến cho cả mặt đất xung quanh rạn ra với tốc độ có thể thấy Hoá ra là Cầm chạy đi qua không phải là để chơi. Cầm đã âm thầm điều khiển để tuyết liên truyền chân khí xuống chân.Đồng thời truyền xuống đất khiến cho khiến cho mật đất bị hoá băng hết cả. May mà mặt đất ở đây cũng không có phải là quá cứng rắn mà chỉ là đất đá cứng hơn bình thường nên mà mọi chuyện cũng đỡ đi phần nào
Nhưng nó cũng ngốn của Cầm đến 15 phút mới có thể làm xong đóng băng với những khu xung quanh.
Và thêm 5 phút để truyền chân khí dương cương đi vào tạo nên băng hoả lưỡng trọng thiên đánh vớ kết cấu ở bên đất.
Và đến khi đó chỉ cần dậm chân là có thể khiến cho cả khu vực sụp đổ.
Nhưng giờ cũng là lúc quyết định xem anh có thành công hay không.
Diệp Thần dù cho có bất ngờ nhưng không cần quên thực lực của hắn.
May mà có luật không được bay nếu không thì cách này cảu Cầm cũng vô vọng.
Giờ việc của anh chàng giờ là cố không để cho Diệp Thần có cơ hội lấy được điểm tựa để mà phản công.
- Nên nhớ ngươi không thể đánh ta đó, ta còn chưa có đánh đòn cuối đâu.
Và Cầm xông đến đánh giáp lá cà. Anh cũng muốn từ xa đánh lắm nhưng làm vậy còn lâu mới có thể phá được giáp của Diệp Thần.
Thời gian quyết định bắt đầu.
Cầm nhanh chóng tiến đến gần mà đánh giáp lá cà. Mục tiêu là các hòn đá dưới chân của anh ta và khiến anh ta không thể có cơ hội lấy đà bay vào bờ.
Cầm biết chỉ cần có 1 cơ hội lấy đà thôi thì anh thua không thể nghi ngờ.
Nhưng tất nhiên rằng Diệp Thần cũng không phải dạng vừa. Dù cho có bị Cầm dùng phương thức hơi đê tiện để mà kiến anh hơi lúng túng nhưng mà anh cũng không thể không phủ nhận đây chính là 1 cách hay a. Nhưng mà nó cũng chỉ hơi làm khó anh thôi.
Anh có rất nhiều cách để có thể thoát đi. Thậm chí nếu anh muốn thì vẫn có thể tiếp cận được với bờ. Từ nãy đến giờ, tốc độ anh dùng cũng chỉ tương đương với Cầm mà thôi. Nếu mà Diệp Thần đột nhiên tăng tốc cũng đủ để Cầm bất ngờ mà không kịp phản ứng. Dù chỉ là nửa giây thôi thì anh chàng cũng đủ để tiến vào bờ rồi.
Nhưng Diệp Thần cũng không cần dùng cách này. Như vậy thì thắng có chút không võ. Nếu đã thắng thì phải thắng khi mà đối thủ dùng hết mọi chiêu trò, thắng phải là thắng thì phải thắng 1 cách triệt để mặc cho đối thủ làm gì đi nữa.
Hơn nữa, Chỉ còn 30s mà thôi. Tránh 30s dễ dàng đến không thể dễ hơn.
Cầm cũng biết điều đó, anh cũng biết rằng sau 30s, Diệp thần sẽ bắt ddaauf tấn công và mọi thứ sẽ kết thúc.
Nhưng mà có thể sao, số đá vụn rất nhiều do Cầm không dám đóng băng mặt sân sợ bị phát hiện.
Cũng nhờ đó mà dù cho có bị phá đi khá nhiều nhưng mà Diệp Thần vẫn còn chỗ đặt chân.
Và 30s trông đi như nước chảy.
Thời khắc quyết định đã đến.
Diệp Thần mỉm cười nói:
- Ta phải công nhận cách của ngươi rất không tệ nhưng mà trước thực lực tuyệt đối thì mọi thứ chỉ là hư vô, do đó.. cuộc chiến nà cũng nên kết thúc đi.
Từ người anh, 1 khí thế không hể cản phá xông lên khiến Cầm nửa bước khó đi.
Rõ ràng, anh chàng đang định 1 đòn giải quyết mọi thứ cho xong.
Cầm thấy thế khẽ cắn răng, vốn anh không muốn đến 1 bước này nhưng mà không còn cách nào khác.
Cầm mượn nhờ khí thế của tuyết liên mà phá đi khí thế của Diệp Thần khiến cho di chuyển dễ dàng hơn 1 chút.
- Muốn tránh ư. Vô vọng thôi.
- Ai bảo ta muốn tránh.
Đột nhiên Cầm nở nụ cười dữ tợn và tiến đến, ôm chầm lấy người của Diệp Thần trong sự ngỡ ngàng của anh chàng.
Vốn anh tưởng Cầm còn định tấn công liều chết lần cuối nên chỉ âm thầm đề khí đề phòng nhưng không ngờ Cầm lại ôm lấy anh.
Và hứng trọn đòn đánh đang đến.
Cả người Cầm cong lại như con tôm, miệng cắn chặt lại nhưng vẫn không ngăn được từng dòng máu chảy ra.
Rõ ràng anh đã bị thương cực nặng rồi.
Nhưng mặt Cầm lại hiện lên 1 nét cười dữ tợn.
- Nào cùng nhau xuống đài nhá.
Và Cầm ngã hẳn người về sau mà kéo theo Diệp Thần xuống đất.
30s không có khiến anh chàng khiến Diệp Thần rơi xuống đất nhưng mà nó cũng đủ khiến anh chàng cách đất rất gần.
Với khoảng cách như vậy thì có khả năng sẽ thành công.
Diệp Thần chỉ mất 1 chút là đã phán đoán được kế hoạch của Cầm. 1 kế hoạch thật đúng là liều mạng nhưng mà nó cũng có hiệu quả đó chứ.
Nhưng rất tiếc, Cầm đã gần như bị vô hiệu hoá sau đòn đánh đó, chỉ có ý chí chèo chống để giữ chặt Diệp Thần nhưng vẫn vô pháp cản anh chàng thi triển sức mạnh.
Chỉ cần tạo ra được 1 đòn đánh đủ mạnh là có thể thoát đi rồi.
Xem ra Cầm vẫn còn tính toán sai a.
Kết quả đã rõ như ban ngày.