- Hồn linh rốt cục là.
- Vạn vật đều có linh. Kể cả hồn thú cũng thế, điều này thì chắc ngài vân biết rồi. Đó cũng là vì sao mà hồn thú càng mạnh thì linh trí càng lớn.
- Mục đích ban đầu nghiên cứu chỉ là để hồi sinh mẹ con thôi. Đã từng có tiền lệ Đường Tam hồi sinh mẹ mình và người yêu. Điều đó chứng minh rằng hồn hoàn hay là những thứ có mà hồn thú sinh ra là có chứ linh hồn của nó. Tuy nhiên ta không thể nào có thể bảo tồn được thân thể của mẹ mình nên việc hồi sinh là không thể. Không có thân thể thì linh hồn cũng chỉ có sống tạm bợ thôi. Vốn lúc đầu ta định nghiên cứu 1 hồn đạo khí có thể chứa đựng linh hồn nhưng do có chút kỳ ngộ không tiện nói nên ta tìm ra được 1 cách khác. Đó là lập khế ước với linh hồn để tạo ra 1 dạng tồn tại mới mà ta gọi là hồn linh.
- Và đây chính là thành quả. Quá trình rất thuận lợi, bọn họ vẫn còn khả năng tư duy cũng như là suy nghĩ.
- Và chắc ngài cũng biết ý vị của nó là cái gì nhỉ.
Mục Lão khẽ trầm ngâm, ý vị trong đó tất nhiên là lão biết. Nó sẽ là 1 cuộc cách mạng trong thời đại này. 1 cuộc cách mạng đủ để ghi vào trong lịch sử đồng thời vấn đề của thời đại sẽ được tìm cách phá giải.
Đầu tiên là mối quan hệ giữa hồn thú và hồn sư. Hồn sư cần hồn thú để có thể tăng sức mạnh và tất nhiên hồn thú sẽ không đứng để chịu chết. Và mối quan hệ giữa 2 loài sẽ vĩnh viễn không được hoà giải. Nhưng mà có hồn linh thì sẽ không như vậy. Tất nhiên là sẽ không thể ngăn được chuyện liệp sát hồn thú vì tất nhiên sẽ không phải tất cả hồn thú đều nguyện ý trở thành hồn linh của con người đặc biệt là nếu hồn thú 10 vạn năm trở nên.
Do đó nếu là muốn 10 vạn năm hồn hoàn có lẽ vẫn cần chiến đấu.
Nhưng mà chắc chắn mối quan hệ sẽ hoà hoãn hơn rất nhiều.
Ngoài ra là còn vấn đề nữa đó là liệp sát vô tội vạ. Không thiếu những trường hợp dù lấy có 1 hồn hoàn mà liệp sát rất nhiều hồn thú. 10 vạn năm thì có lẽ không thay đổi nhưng mà nghìn năm hay là vạn năm thì sẽ có nguy cơ bị huỷ diệt. Đến lúc đó thì sẽ ra sao. Hồn sư không có vạn năm hồn hoàn thì chắc chắn cũng chẳng có sức mạnh để đánh với 10 vạn năm hồn thú.
Và có lẽ đến lúc đó 1 thế hệ sẽ điêu tàn.
Dù lão biết thì cũng không có giải pháp nào. Bởi không có cách nào để hạn chế hồn sư mạnh hơn cũng như không có cách nào để ngăn chiến đấu.
Nhưng có hồn linh thì quá trình này sẽ chậm đi thậm chí có thể tạo thành vòng tuần hoàn giúp cho điều đó sẽ không xảy ra nữa.
Đây sẽ là điểm sáng cho toàn bộ nhân loại.
Ánh mắt của lão nhìn về phía Cầm đã khác trước. Nếu lúc trước Cầm là 1 thiên tài quái vật có thể làm nên 1 trang sử hoành tráng cho Sử Lai Khắc thì giờ đây Cầm sẽ là người thay đổi cả thế giới này.
Ý vị trong đó khác hoàn toàn.
Cầm thấy thế cũng rất bất đắc dĩ, anh cũng không có ý định lộ mặt để trở thành người sáng tạo ra hồn linh nhưng mà hắn đã biến tuyết đế thành hồn linh của bản thân do đó sẽ không có vụ Y Lai Khắc Tư hi sinh để tạo ra tuyết nữ nữa. Và nếu Cầm không xuất hiện thì hồn linh được tạo ra hay không cũng chưa chắc.
Mà Cầm cũng không nghĩ sẽ để mấy người này ở trong người Cầm chỉ dám ra ngoài khi không có người. Do đó anh buộc phải trở thành người sáng tạo ra hồn linh.
Dù hơi có lỗi nhưng có lẽ không còn cách nào a.
Tiếp theo đó thì mọi việc cũng không khác gì. Việc hồn linh được đưa ra bàn bạc và đưa vào tuyệt mật. Chỉ khi chắc chắn sẽ phổ biến rộng rãi. Ngoài ra thì Cầm cũng được đưa trở về nội viện. vốn dĩ với việc anh đột phá đến đại đấu sư là đã đủ để đưa về nội viện rồi, bây giờ lại thêm hồn linh nữa thì tất nhiên không có chuyện Cầm ở lại ngoại viện rồi.
Nhưng trước khi trở về, Cầm còn có 1 việc.Đó là đưa mẹ về thăm quê cũ cũng chính là chỗ sâu trong Tinh Đấu đại sâm lâm. Tất nhiên Cầm sẽ không thể nào vào đó 1 mình được. Dù cho có khí tức của tuyết nữ, mẹ và đỏ thì không có quá nhiều con dám trêu chọc anh chàng nhưng không nhiều chứ không phải là không có.Do đó an toàn Chắc vẫn là điều cốt yếu a.
Cầm cần có bảo kê và người đó cần đủ mạnh.
Và hiển nhiên mục tiêu anh nhắm đến là 1 trưởng lão ở nội viện rồi.
Nhưng thật không ngờ Mục Lão lại pháo huyền lão đi theo.
Thật đúng là bảo kê tận răng mà.
Nhưng ngẫm lại cũng đúng,đến cả Hoắc Vũ hạo chỉ có võ hồn cực hạn mà đã như thế thì thân là người có vô võ hồn lại sáng tạo ra hồn linh thì tất nhiên sẽ được sự ưu ái cùng cực rồi.
Và Cầm thuận lợi tiến vào chỗ sâu của Tinh Đấu đai sâm lâm.
Đúng lúc đó, 1 dọng nói vang lên như đánh sâu vào đầu anh chàng:
- Huyền Lão, ta nghĩ là đã cấm các người tiến vào chỗ sâu rồi chứ. Sao còn dám tiến vào.
Huyền Lão chưa kịp trả lời thì Cầm đã đứng ra nói:
- Ngài là Đế thiên đúng không. Hân hạnh gặp ngài. Hôm nay 2 chúng ta vào đây không phải là để gây chiến mà là có chuyện cần bàn. Và để ta tìm về với nhà ngoài. Không biết có thể nhìn thấy ngài để chúng ta có thể trò chuyện thuận tiện hơn không.
- Nhà ngoại. Tiểu tử, ngươi nói vậy là sao. 1 con người như ngươi thì liên quan gì đến hồn thú
chúng ta.
Cầm mỉm cười không nói. Sau lưng anh, 2 hồn hoàn 1 đỏ 1 đen hiện ra và từ nó, 1 thân hình huyễn hoá ra. 1 tiểu lo li tóc xanh hiện ra nhìn lên bầu trời nói:
- Đế Thiên Thúc thúc, lâu lắm không gặp. Có thể để ta tìm đến tỷ tỷ của mình không. Con cũng lâu lắm không về thăm nhà nên mới nhờ con của con mang con vào. Mong thúc thúc đừng cản đường.
Dọng nói vang lên không dấu được sự ngỡ ngàng:
- Là tiểu lục sao,. Hồi đó con đột nhiên biến mất làm chúng ta khá là lo lắng. Chúng ta đã đi tìm xung quan mà không thấy con. Nếu không phải tìm thấy bức thư của con chắc tỷ tỷ của con đã tiến vào trong thế giới loài người đi tìm kiếm rồi. sao con lại thành thế này.
Rồi sắc mặt ông khẽ âm trầm:
- Chẳng lẽ thân phận của con bị lộ nên là con mới phải chạy trốn nhưng vẫn bị săn giết sao.
Nhưng sắc mặt ông khẽ biến ảo:
- Không đúng, như vậy sao con có thể đứng ở đây.
Tiểu lục- cũng chính là người mẹ, thấy thế khẽ mỉm cười:
- Quả thật là 2 mẹ con con tránh đi để không bị săn giết. Và con quả thật đã hiến tế để thanh
toàn cho con con và không để lọt vào tay chúng. Nhưng mà con của con đã tìm ra được phương pháp và biến con thành hình dạng bây giời. Con cũng khá hài lòng.
- Vậy hình dạng bây giờ là.
- Hồn linh.
- Hồn linh ư?
- Đúng, là hồn linh. Chi tiết có lẽ cần bàn bạc kỹ nhưng mà có lẽ ngài nên để mẹ con gặp mặt họ hàng trước được không.
Đế Thiên không nói gì nhưng mà uy áp bao phủ 2 người đã biến mất.Và sau lưng người mẹ hiện ra 2 đôi cảnh nhỏ, cô kích động mà bay vào chỗ sâu trong sâm lâm.
- Có lẽ chúng ta cũng nên nói về cái gọi là hồn linh đi nhỉ..
Đột nhiên 1 dọng nói lại vang lên và 1 thân ảnh xuất hiện.
- Vạn vật đều có linh. Kể cả hồn thú cũng thế, điều này thì chắc ngài vân biết rồi. Đó cũng là vì sao mà hồn thú càng mạnh thì linh trí càng lớn.
- Mục đích ban đầu nghiên cứu chỉ là để hồi sinh mẹ con thôi. Đã từng có tiền lệ Đường Tam hồi sinh mẹ mình và người yêu. Điều đó chứng minh rằng hồn hoàn hay là những thứ có mà hồn thú sinh ra là có chứ linh hồn của nó. Tuy nhiên ta không thể nào có thể bảo tồn được thân thể của mẹ mình nên việc hồi sinh là không thể. Không có thân thể thì linh hồn cũng chỉ có sống tạm bợ thôi. Vốn lúc đầu ta định nghiên cứu 1 hồn đạo khí có thể chứa đựng linh hồn nhưng do có chút kỳ ngộ không tiện nói nên ta tìm ra được 1 cách khác. Đó là lập khế ước với linh hồn để tạo ra 1 dạng tồn tại mới mà ta gọi là hồn linh.
- Và đây chính là thành quả. Quá trình rất thuận lợi, bọn họ vẫn còn khả năng tư duy cũng như là suy nghĩ.
- Và chắc ngài cũng biết ý vị của nó là cái gì nhỉ.
Mục Lão khẽ trầm ngâm, ý vị trong đó tất nhiên là lão biết. Nó sẽ là 1 cuộc cách mạng trong thời đại này. 1 cuộc cách mạng đủ để ghi vào trong lịch sử đồng thời vấn đề của thời đại sẽ được tìm cách phá giải.
Đầu tiên là mối quan hệ giữa hồn thú và hồn sư. Hồn sư cần hồn thú để có thể tăng sức mạnh và tất nhiên hồn thú sẽ không đứng để chịu chết. Và mối quan hệ giữa 2 loài sẽ vĩnh viễn không được hoà giải. Nhưng mà có hồn linh thì sẽ không như vậy. Tất nhiên là sẽ không thể ngăn được chuyện liệp sát hồn thú vì tất nhiên sẽ không phải tất cả hồn thú đều nguyện ý trở thành hồn linh của con người đặc biệt là nếu hồn thú 10 vạn năm trở nên.
Do đó nếu là muốn 10 vạn năm hồn hoàn có lẽ vẫn cần chiến đấu.
Nhưng mà chắc chắn mối quan hệ sẽ hoà hoãn hơn rất nhiều.
Ngoài ra là còn vấn đề nữa đó là liệp sát vô tội vạ. Không thiếu những trường hợp dù lấy có 1 hồn hoàn mà liệp sát rất nhiều hồn thú. 10 vạn năm thì có lẽ không thay đổi nhưng mà nghìn năm hay là vạn năm thì sẽ có nguy cơ bị huỷ diệt. Đến lúc đó thì sẽ ra sao. Hồn sư không có vạn năm hồn hoàn thì chắc chắn cũng chẳng có sức mạnh để đánh với 10 vạn năm hồn thú.
Và có lẽ đến lúc đó 1 thế hệ sẽ điêu tàn.
Dù lão biết thì cũng không có giải pháp nào. Bởi không có cách nào để hạn chế hồn sư mạnh hơn cũng như không có cách nào để ngăn chiến đấu.
Nhưng có hồn linh thì quá trình này sẽ chậm đi thậm chí có thể tạo thành vòng tuần hoàn giúp cho điều đó sẽ không xảy ra nữa.
Đây sẽ là điểm sáng cho toàn bộ nhân loại.
Ánh mắt của lão nhìn về phía Cầm đã khác trước. Nếu lúc trước Cầm là 1 thiên tài quái vật có thể làm nên 1 trang sử hoành tráng cho Sử Lai Khắc thì giờ đây Cầm sẽ là người thay đổi cả thế giới này.
Ý vị trong đó khác hoàn toàn.
Cầm thấy thế cũng rất bất đắc dĩ, anh cũng không có ý định lộ mặt để trở thành người sáng tạo ra hồn linh nhưng mà hắn đã biến tuyết đế thành hồn linh của bản thân do đó sẽ không có vụ Y Lai Khắc Tư hi sinh để tạo ra tuyết nữ nữa. Và nếu Cầm không xuất hiện thì hồn linh được tạo ra hay không cũng chưa chắc.
Mà Cầm cũng không nghĩ sẽ để mấy người này ở trong người Cầm chỉ dám ra ngoài khi không có người. Do đó anh buộc phải trở thành người sáng tạo ra hồn linh.
Dù hơi có lỗi nhưng có lẽ không còn cách nào a.
Tiếp theo đó thì mọi việc cũng không khác gì. Việc hồn linh được đưa ra bàn bạc và đưa vào tuyệt mật. Chỉ khi chắc chắn sẽ phổ biến rộng rãi. Ngoài ra thì Cầm cũng được đưa trở về nội viện. vốn dĩ với việc anh đột phá đến đại đấu sư là đã đủ để đưa về nội viện rồi, bây giờ lại thêm hồn linh nữa thì tất nhiên không có chuyện Cầm ở lại ngoại viện rồi.
Nhưng trước khi trở về, Cầm còn có 1 việc.Đó là đưa mẹ về thăm quê cũ cũng chính là chỗ sâu trong Tinh Đấu đại sâm lâm. Tất nhiên Cầm sẽ không thể nào vào đó 1 mình được. Dù cho có khí tức của tuyết nữ, mẹ và đỏ thì không có quá nhiều con dám trêu chọc anh chàng nhưng không nhiều chứ không phải là không có.Do đó an toàn Chắc vẫn là điều cốt yếu a.
Cầm cần có bảo kê và người đó cần đủ mạnh.
Và hiển nhiên mục tiêu anh nhắm đến là 1 trưởng lão ở nội viện rồi.
Nhưng thật không ngờ Mục Lão lại pháo huyền lão đi theo.
Thật đúng là bảo kê tận răng mà.
Nhưng ngẫm lại cũng đúng,đến cả Hoắc Vũ hạo chỉ có võ hồn cực hạn mà đã như thế thì thân là người có vô võ hồn lại sáng tạo ra hồn linh thì tất nhiên sẽ được sự ưu ái cùng cực rồi.
Và Cầm thuận lợi tiến vào chỗ sâu của Tinh Đấu đai sâm lâm.
Đúng lúc đó, 1 dọng nói vang lên như đánh sâu vào đầu anh chàng:
- Huyền Lão, ta nghĩ là đã cấm các người tiến vào chỗ sâu rồi chứ. Sao còn dám tiến vào.
Huyền Lão chưa kịp trả lời thì Cầm đã đứng ra nói:
- Ngài là Đế thiên đúng không. Hân hạnh gặp ngài. Hôm nay 2 chúng ta vào đây không phải là để gây chiến mà là có chuyện cần bàn. Và để ta tìm về với nhà ngoài. Không biết có thể nhìn thấy ngài để chúng ta có thể trò chuyện thuận tiện hơn không.
- Nhà ngoại. Tiểu tử, ngươi nói vậy là sao. 1 con người như ngươi thì liên quan gì đến hồn thú
chúng ta.
Cầm mỉm cười không nói. Sau lưng anh, 2 hồn hoàn 1 đỏ 1 đen hiện ra và từ nó, 1 thân hình huyễn hoá ra. 1 tiểu lo li tóc xanh hiện ra nhìn lên bầu trời nói:
- Đế Thiên Thúc thúc, lâu lắm không gặp. Có thể để ta tìm đến tỷ tỷ của mình không. Con cũng lâu lắm không về thăm nhà nên mới nhờ con của con mang con vào. Mong thúc thúc đừng cản đường.
Dọng nói vang lên không dấu được sự ngỡ ngàng:
- Là tiểu lục sao,. Hồi đó con đột nhiên biến mất làm chúng ta khá là lo lắng. Chúng ta đã đi tìm xung quan mà không thấy con. Nếu không phải tìm thấy bức thư của con chắc tỷ tỷ của con đã tiến vào trong thế giới loài người đi tìm kiếm rồi. sao con lại thành thế này.
Rồi sắc mặt ông khẽ âm trầm:
- Chẳng lẽ thân phận của con bị lộ nên là con mới phải chạy trốn nhưng vẫn bị săn giết sao.
Nhưng sắc mặt ông khẽ biến ảo:
- Không đúng, như vậy sao con có thể đứng ở đây.
Tiểu lục- cũng chính là người mẹ, thấy thế khẽ mỉm cười:
- Quả thật là 2 mẹ con con tránh đi để không bị săn giết. Và con quả thật đã hiến tế để thanh
toàn cho con con và không để lọt vào tay chúng. Nhưng mà con của con đã tìm ra được phương pháp và biến con thành hình dạng bây giời. Con cũng khá hài lòng.
- Vậy hình dạng bây giờ là.
- Hồn linh.
- Hồn linh ư?
- Đúng, là hồn linh. Chi tiết có lẽ cần bàn bạc kỹ nhưng mà có lẽ ngài nên để mẹ con gặp mặt họ hàng trước được không.
Đế Thiên không nói gì nhưng mà uy áp bao phủ 2 người đã biến mất.Và sau lưng người mẹ hiện ra 2 đôi cảnh nhỏ, cô kích động mà bay vào chỗ sâu trong sâm lâm.
- Có lẽ chúng ta cũng nên nói về cái gọi là hồn linh đi nhỉ..
Đột nhiên 1 dọng nói lại vang lên và 1 thân ảnh xuất hiện.