Hoắc Vũ Hạo nghe vậy quay người lại thì thấy Tiếu hồng Trần cùng Mộng Hồng Trần quả thật đã kiệt sức nhưng không có nghĩa là hậu thủ cuả 2 người đã mất.
Chỉ thấy sau khi cơn lốc biến mất lộ ra 1 cơn lốc nhỏ hơn, ở trong đó là thân ảnh của 2 con ếch đang ôm nhau.
Hiển nhiên đây là hậu thủ của 2 chị em này. Không chỉ 2 người có vũ hồn dung hợp kỹ mà 2 hồn linh của bọn họ cũng vậy.
Để tìm ra được 2 con cóc làm hồn linh cho cả 2 chị em này thì Nhật Nguyệt đế quốc đã tốn rất nhiều công sức. Và hiển nhiên chúng nó không làm cả 2 thất vọng. 2 hồn linh này như là Băng đế cùng với Tuyết đế vậy, chúng có dung hợp kỹ của bản thân.
Và bây giờ nó chính là điểm lật kèo cho 2 chị em này
Và.. còn và gì nữa, vũ hồn dung hợp kỹ thẳng tiến đến chỗ Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông.
ở dưới, Huyền Lão vội nói:
- Chúng ta chịu thua, Mau cứu 2 đứa nó.
Đòn đánh này do chỉ có 2 hồn linh tạo nên mà chủ thể thì cũng đã hết sức rồi nên không ai biết nó mạnh đến đâu nhưng mà không thể liều được. Vương Đông và Vũ Hạo dù sao cũng là tương lai của Sử Lai Khắc. cuộc chiến có thể thua nhưng mà không thể để cho 2 đưa nó tổn thất ở đây được.
Thân là trọng tài, Hoàng chỉ chờ có thế mà lao ra cản giữa 2 đội. Thân là phong hào đấu la, cản 1 vũ hồn dung hợp kỹ đã bị suy yếu mà không thể cản được thì có lẽ kiếm cục đậu hũ đập chết luôn đi.
Thế là trận chiến thứ 2 đã kết thúc với sự lật kèo liên tục khiến người ta kích thích
Quả thật là trận chung kết,, mang lại kích thích quá nhiều. Lúc đầu thấy 1 đại đấu sư và đấu tôn đấu với 2 đấu vương thì ngỡ thua không nghi ngờ nhưng mà lại có thể chiến bình mới ghê.
Rồi đến khi chị em Tiếu hồng Trần cùng Mộng Hồng Trần dùng vũ hồn dung hợp kỹ thì đôi kia đã thua không nghi ngờ nhưng đội Sử Lai Khắc lại sử dụng 1 vũ hồn dung hợp kỹ hoàn toàn mới để chiến thắng.
Đã kết thúc. Chưa, không ngờ hồn linh lại là người đóng vai trò mấu chốt trong cuộc chiến này.
Nhiều sự bất ngờ khiến cả Cầm vốn đã biết trước cũng không ngờ đến.
Xem ra quả thật anh xuất hiện khiến nhiều thứ thay đổi a.
Xem ra cuộc chiến cuối cùng anh cần lộ vài thứ a.
Trong khi đó Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông chán nản trở lại chỗ chờ mà cúi đầu:
- Xin lỗi, chúng em thua rồi.
Huyền Lão mỉm cười nói:
- Không sao, thắng thua đến lúc này đã không còn quan trọng nữa rồi. Chỉ cần 2 con có thể rút ra kinh nghiệm từ đó là chúng ta có thể có được thu hoạch rồi. 2 con đi nghỉ đi. Có lẽ cả 2 đã mệt lắm rồi. Ngủ đi, yên tâm, có lẽ khi 2 co thức dậy thì sẽ có điều kỳ tích xảy ra a.
Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông như thả lòng 1 chút, thân hình hơi chuệch choạng. May mà Huyền Lão vẫn luôn chú ý nên là dễ dàng đỡ 2 đưa. Cả 2 đều đã chìm vào giấc ngủ đủ biết cả 2 đã mệt mỏi thế nào.
Huyền Lão khẽ mỉm cười nhìn Cầm nói:
- Còn lại nhờ con. Tuy ta biết làm vậy là hơi ích kỷ nhưng đã đến mức này quả thật ta không muốn thua a.
Cầm mỉm cười nói:
- Không biết sao hôm nay con hơi có hứng thú đánh nhau. Lên vận động 1 chút cũng không tệ a.
Và cũng đã đến lúc cuộc chiến cuối cùng đã đến. 3v3
Bên Nhật Nguyệt cử ra 3 hồn đạo sư cấp 4. Dù cho chỉ là đội dự bị nhưng mà có lẽ bọn họ không bao giờ ngờ bản thân sẽ quyết định cuộc chiến này.
Kích động khỏi nói a.
Còn bên sử Lai Khắc không ngờ lại chỉ cử ra 1 người. 1 người Cầm lấy 1 thanh kiếm và đi vào sàn đấu khiến mọi người bất ngờ.
Ai cũng biết đây là hỗ trợ hệ hồn sư a. Dù cho anh có 1 lần đi lên solo mà thắng nhưng có chút lợi dụ trong đó a. Hơn nữa đây là hồn đạo sư, là những người có sức tấn công từ xa rất mạnh a.
Xem ra Sử Lai Khắc quả thật chẳng còn ai nên buộc phải làm vậy a.
Ai đó khẽ thở dài, chiến đến đây Sử Lai Khắc đã đủ tự hào rồi. Bọn họ thua không phải do yếu hơn địch thủ mà là không đủ điều kiện như đối thủ a.
Cuộc chiến chưa kết thúc mà ai cũng đã biết kết quả.
Cầm đi lên, rất bình tĩnh nhì đội bên cạnh. Vốn anh đã chuẩn bị sẵn sàng chiêu thức để đánh hòa nhưng không ngờ cuối cùng vẫn phải sử dụng 1 chút thực lực a.
Giám khảo nhìn 2 bên đã sẵn sàng, nhìn Cầm 1 cái thật sâu nói:
-
Nhớ, nếu không được thì đừng có cố. Nếu không có cái gì xảy ra ta cũng không thể nào chịu trách nhiệm được đâu.
Cầm khẽ gật đầu, dù nó chỉ là 1 lời nhắc thiện ý và có chút không cần thiết nhưng mà tâm ý đó Cầm đã nhận rồi.
Hoàng Tân Tự hơi hài lòng nói:
- Vậy vòng thi cuối bắt.. đầu.
Tiếng đầu vừa mới vang lên thì thân ảnh của Cầm đã biến mất tại chỗ khiến cả đám sững sờ.
- Ở kia.
Ai đó nhận ra mà thét lên đầy không tưởng. hóa ra Cầm đã xuất hiện bên kia từ lúc nào. Lúc này anh đang gác 1 thanh kiếm lên địch thủ A,1 tay đặt lên tên địch thủ B. Quá nhanh khiến người ta sững sờ.
Tên địch thủ aA không dám động vì cảm thấy được hàn khí nơi cổ. Dường như có thể kết thúc hắn bất cứ lúc nào.
Nhưng tên địch thủ B thì không như vậy. hắn cảm thấy bắt lấy mình chỉ là 1 bàn tay nên tất nhiên là vọng động.
Và đón lấy anh chàng là 1 lực đẩy kinh khủng khiến cả thân hình của hắn bay như chim ra ngoài sân đấu.
Đánh bay tên kia xong thì Cầm quay sang tên địch thủ A mỉm cười nói:
- Vậy ngươi cũng coi như bị loại rồi nhỉ. Ta cũng không muốn xuống tay đâu.
Tên này chỉ có thể cười khổ 1 cái, hắn muốn ra tay nhưng mà hắn lại không dám liều mạng của mình. Thua thì sao, dù sao thì mạng vẫn quan trọng hơn a.
Hắn tự tin như vậy bởi bọn họ còn 1 người nữa a.
Y như rằng tên địch thủ X đã trang bị đầy đủ và ngắm thẳng về phía Cầm. Hắn nói:
- Chịu thua đi.
Và bắn thẳng về phía 2 người. Dù sao thì trọng tài cũng đã sắn sàng rồi a.
Y như rằng, Hoàng Tân Tự đã đứng trước và cản đòn đánh đó.
Sử Lai Khắc dù đòn này rất kinh diễm bất ngờ nhưng không ngờ vẫn chịu thua cuộc. Thật có chút đáng tiếc.Nếu mà đi lên trận 2v2 không khéo cuộc chiến này đã khác rồi a.
Bụi mù tan đi và để lộ ra trọng tài và địch thủ a.
Còn Cầm ở đâu không ai biết.
Kẻ địch c hơi biến sắc, hắn bật hết hỏa lực bắn ra xung quanh. Dù cho hắn đã mặc giáp nhưng kẻ địch quá quỷ dị a
Sau 1 đợt xạ kích. Hắn buộc phải dừng lại mà tu bình sữa. Vừa rồi dồn hồn lực tạo thành 1 đòn cực mạnh rồi lại xạ kích làm hắn có chút ăn không tiêu a.
Và hiển nhiên Cầm sẽ không bỏ qua rồi.
Chỉ thấy từ góc sàn đấu, Cầm cưỡi trên 1 con golem bằng cây khổng lồ mà tiến đến bên này.
Kẻ địch C thấy thế hơi hoảng hòn mồn quay sang bên đó xạ kích. NHưng mà đến 128 viên cầu của Tiếu Hồng Trần còn không thể bắn chết được thì hỏa lực của 1 tên cấp 4 mà còn đang yếu hồn lực làm sao có thể phá vòng.
Và.. không còn và nữa.Bằng 1 đá, cuộc chiến đã kết thúc trong sự bất ngờ của mọi người.
Chỉ thấy sau khi cơn lốc biến mất lộ ra 1 cơn lốc nhỏ hơn, ở trong đó là thân ảnh của 2 con ếch đang ôm nhau.
Hiển nhiên đây là hậu thủ của 2 chị em này. Không chỉ 2 người có vũ hồn dung hợp kỹ mà 2 hồn linh của bọn họ cũng vậy.
Để tìm ra được 2 con cóc làm hồn linh cho cả 2 chị em này thì Nhật Nguyệt đế quốc đã tốn rất nhiều công sức. Và hiển nhiên chúng nó không làm cả 2 thất vọng. 2 hồn linh này như là Băng đế cùng với Tuyết đế vậy, chúng có dung hợp kỹ của bản thân.
Và bây giờ nó chính là điểm lật kèo cho 2 chị em này
Và.. còn và gì nữa, vũ hồn dung hợp kỹ thẳng tiến đến chỗ Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông.
ở dưới, Huyền Lão vội nói:
- Chúng ta chịu thua, Mau cứu 2 đứa nó.
Đòn đánh này do chỉ có 2 hồn linh tạo nên mà chủ thể thì cũng đã hết sức rồi nên không ai biết nó mạnh đến đâu nhưng mà không thể liều được. Vương Đông và Vũ Hạo dù sao cũng là tương lai của Sử Lai Khắc. cuộc chiến có thể thua nhưng mà không thể để cho 2 đưa nó tổn thất ở đây được.
Thân là trọng tài, Hoàng chỉ chờ có thế mà lao ra cản giữa 2 đội. Thân là phong hào đấu la, cản 1 vũ hồn dung hợp kỹ đã bị suy yếu mà không thể cản được thì có lẽ kiếm cục đậu hũ đập chết luôn đi.
Thế là trận chiến thứ 2 đã kết thúc với sự lật kèo liên tục khiến người ta kích thích
Quả thật là trận chung kết,, mang lại kích thích quá nhiều. Lúc đầu thấy 1 đại đấu sư và đấu tôn đấu với 2 đấu vương thì ngỡ thua không nghi ngờ nhưng mà lại có thể chiến bình mới ghê.
Rồi đến khi chị em Tiếu hồng Trần cùng Mộng Hồng Trần dùng vũ hồn dung hợp kỹ thì đôi kia đã thua không nghi ngờ nhưng đội Sử Lai Khắc lại sử dụng 1 vũ hồn dung hợp kỹ hoàn toàn mới để chiến thắng.
Đã kết thúc. Chưa, không ngờ hồn linh lại là người đóng vai trò mấu chốt trong cuộc chiến này.
Nhiều sự bất ngờ khiến cả Cầm vốn đã biết trước cũng không ngờ đến.
Xem ra quả thật anh xuất hiện khiến nhiều thứ thay đổi a.
Xem ra cuộc chiến cuối cùng anh cần lộ vài thứ a.
Trong khi đó Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông chán nản trở lại chỗ chờ mà cúi đầu:
- Xin lỗi, chúng em thua rồi.
Huyền Lão mỉm cười nói:
- Không sao, thắng thua đến lúc này đã không còn quan trọng nữa rồi. Chỉ cần 2 con có thể rút ra kinh nghiệm từ đó là chúng ta có thể có được thu hoạch rồi. 2 con đi nghỉ đi. Có lẽ cả 2 đã mệt lắm rồi. Ngủ đi, yên tâm, có lẽ khi 2 co thức dậy thì sẽ có điều kỳ tích xảy ra a.
Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông như thả lòng 1 chút, thân hình hơi chuệch choạng. May mà Huyền Lão vẫn luôn chú ý nên là dễ dàng đỡ 2 đưa. Cả 2 đều đã chìm vào giấc ngủ đủ biết cả 2 đã mệt mỏi thế nào.
Huyền Lão khẽ mỉm cười nhìn Cầm nói:
- Còn lại nhờ con. Tuy ta biết làm vậy là hơi ích kỷ nhưng đã đến mức này quả thật ta không muốn thua a.
Cầm mỉm cười nói:
- Không biết sao hôm nay con hơi có hứng thú đánh nhau. Lên vận động 1 chút cũng không tệ a.
Và cũng đã đến lúc cuộc chiến cuối cùng đã đến. 3v3
Bên Nhật Nguyệt cử ra 3 hồn đạo sư cấp 4. Dù cho chỉ là đội dự bị nhưng mà có lẽ bọn họ không bao giờ ngờ bản thân sẽ quyết định cuộc chiến này.
Kích động khỏi nói a.
Còn bên sử Lai Khắc không ngờ lại chỉ cử ra 1 người. 1 người Cầm lấy 1 thanh kiếm và đi vào sàn đấu khiến mọi người bất ngờ.
Ai cũng biết đây là hỗ trợ hệ hồn sư a. Dù cho anh có 1 lần đi lên solo mà thắng nhưng có chút lợi dụ trong đó a. Hơn nữa đây là hồn đạo sư, là những người có sức tấn công từ xa rất mạnh a.
Xem ra Sử Lai Khắc quả thật chẳng còn ai nên buộc phải làm vậy a.
Ai đó khẽ thở dài, chiến đến đây Sử Lai Khắc đã đủ tự hào rồi. Bọn họ thua không phải do yếu hơn địch thủ mà là không đủ điều kiện như đối thủ a.
Cuộc chiến chưa kết thúc mà ai cũng đã biết kết quả.
Cầm đi lên, rất bình tĩnh nhì đội bên cạnh. Vốn anh đã chuẩn bị sẵn sàng chiêu thức để đánh hòa nhưng không ngờ cuối cùng vẫn phải sử dụng 1 chút thực lực a.
Giám khảo nhìn 2 bên đã sẵn sàng, nhìn Cầm 1 cái thật sâu nói:
-
Nhớ, nếu không được thì đừng có cố. Nếu không có cái gì xảy ra ta cũng không thể nào chịu trách nhiệm được đâu.
Cầm khẽ gật đầu, dù nó chỉ là 1 lời nhắc thiện ý và có chút không cần thiết nhưng mà tâm ý đó Cầm đã nhận rồi.
Hoàng Tân Tự hơi hài lòng nói:
- Vậy vòng thi cuối bắt.. đầu.
Tiếng đầu vừa mới vang lên thì thân ảnh của Cầm đã biến mất tại chỗ khiến cả đám sững sờ.
- Ở kia.
Ai đó nhận ra mà thét lên đầy không tưởng. hóa ra Cầm đã xuất hiện bên kia từ lúc nào. Lúc này anh đang gác 1 thanh kiếm lên địch thủ A,1 tay đặt lên tên địch thủ B. Quá nhanh khiến người ta sững sờ.
Tên địch thủ aA không dám động vì cảm thấy được hàn khí nơi cổ. Dường như có thể kết thúc hắn bất cứ lúc nào.
Nhưng tên địch thủ B thì không như vậy. hắn cảm thấy bắt lấy mình chỉ là 1 bàn tay nên tất nhiên là vọng động.
Và đón lấy anh chàng là 1 lực đẩy kinh khủng khiến cả thân hình của hắn bay như chim ra ngoài sân đấu.
Đánh bay tên kia xong thì Cầm quay sang tên địch thủ A mỉm cười nói:
- Vậy ngươi cũng coi như bị loại rồi nhỉ. Ta cũng không muốn xuống tay đâu.
Tên này chỉ có thể cười khổ 1 cái, hắn muốn ra tay nhưng mà hắn lại không dám liều mạng của mình. Thua thì sao, dù sao thì mạng vẫn quan trọng hơn a.
Hắn tự tin như vậy bởi bọn họ còn 1 người nữa a.
Y như rằng tên địch thủ X đã trang bị đầy đủ và ngắm thẳng về phía Cầm. Hắn nói:
- Chịu thua đi.
Và bắn thẳng về phía 2 người. Dù sao thì trọng tài cũng đã sắn sàng rồi a.
Y như rằng, Hoàng Tân Tự đã đứng trước và cản đòn đánh đó.
Sử Lai Khắc dù đòn này rất kinh diễm bất ngờ nhưng không ngờ vẫn chịu thua cuộc. Thật có chút đáng tiếc.Nếu mà đi lên trận 2v2 không khéo cuộc chiến này đã khác rồi a.
Bụi mù tan đi và để lộ ra trọng tài và địch thủ a.
Còn Cầm ở đâu không ai biết.
Kẻ địch c hơi biến sắc, hắn bật hết hỏa lực bắn ra xung quanh. Dù cho hắn đã mặc giáp nhưng kẻ địch quá quỷ dị a
Sau 1 đợt xạ kích. Hắn buộc phải dừng lại mà tu bình sữa. Vừa rồi dồn hồn lực tạo thành 1 đòn cực mạnh rồi lại xạ kích làm hắn có chút ăn không tiêu a.
Và hiển nhiên Cầm sẽ không bỏ qua rồi.
Chỉ thấy từ góc sàn đấu, Cầm cưỡi trên 1 con golem bằng cây khổng lồ mà tiến đến bên này.
Kẻ địch C thấy thế hơi hoảng hòn mồn quay sang bên đó xạ kích. NHưng mà đến 128 viên cầu của Tiếu Hồng Trần còn không thể bắn chết được thì hỏa lực của 1 tên cấp 4 mà còn đang yếu hồn lực làm sao có thể phá vòng.
Và.. không còn và nữa.Bằng 1 đá, cuộc chiến đã kết thúc trong sự bất ngờ của mọi người.