Cầm đến gặp Huyền Lão nói thẳng luôn:
- Huyền lão, ta muốn nghỉ học 1 thời gian.
Huyền Lão hiếm khi tỉnh rượu mà hỏi:
- Ngươi muốn đi đâu mà xin nghỉ.
Cầm khẽ nhún vai nói:
- Dù sao thì ở học viện ta cũng khó lòng học được cái gì. Thà rằng đi ra ngoài, biết đâu thu được kỳ ngộ thì sao. Ngài cũng biết rằng dù ta không quan tâm nhưng mà quả thật tốc độ tăng trưởng sức mạnh lúc này với ta có chút chậm. Yên tâm, ta sẽ không để ai biết ta là ai đâu.
Huyền lão khẽ lặng yên 1 tiếng rồi thở dài. Lão biết khó lòng có thể ngăn cảm Cầm nhưng mà tất nhiên không thể không làm gì a.
- Được, ta biết cản ngươi là không thể. Nhưng tất nhiên sẽ không để ngươi đi 1 cách dễ dàng như vậy được. Như vậy đi, nếu ngươi có thể đánh bại mã Tiểu Đào là đủ chứng minh ngươi đã có khả năng tự vệ thì ta sẽ cho ngươi đi
Cầm nghe vậy thì có chút im lặng. Nửa tháng trước Mã tiểu Đào đã tỉnh lại, không chỉ thế còn đột phá đến cấp 70. Chỉ cần tìm được hồn hoàn phù hợp là có thể đột phá đến đấu thánh. Cầm mới đấu tông a. đú sao giờ.
Nhưng mà anh biết không chiến không được a.
Cầm chỉ có thể thở dài mà bước ra sân. Nhìn Mã tiểu Đào đã đứng ở đó từ bao giờ mà khẽ thở dài. Rồi anh khẽ thủ thế mời.
Huyền Lão đứng ra làm trọng tài và nói:
- Cuộc chiến này rốt cục chỉ là 1 lần kiểm tra sức mạnh do đó ta không hi vọng có vấn đề gì xảy ra. Do đó chiến đấu cần có điểm dừng hiểu không.
- Nếu 2 bên đã hiểu thì cuộc chiến sẽ bắt đầu.
Tiếng đầu vừa vang lên thì Cầm đã biến mất tại chỗ. Mã Tiểu Đào cũng lường trước được chiêu này nên là mở ra vũ hồn và bay lên trời.
Không chút do dự, Cô nàng mở luôn đại chiêu Phượng Hoàng lưu tinh vũ. Dù sao theo cô đây có thể là 1 loại thuấn di. Như vậy thì chỉ cần tấn công diện rộng là thể nào cũng trúng.
Nhưng rất tiếc, Cầm là trốn vào dị không gian a.
Bao tiếng nổ bên ngoài làm gì có ảnh hưởng đến Cầm.
Anh nhẹ ngàng không 1 tiếng đọng hiện ra sau lưng của Mã Tiểu Đào, hồn hoàn đổi sang 2 màu đỏ. Hồn hoàn thứ nhất lóe sáng và anh đánh ra 1 chưởng.
1 chưởng này mang đến không khí rét lạnh cực độ. Dù sao nó cũng đến từ tuyết Đế a.
2 chiêu của 10 vạn năm hồn hoàn phân biệt là tuyết đế kiếm và tuyết đế chưởng.
Còn 10 vạn năm hồn cốt thì tất nhiên là tuyệt còn lại, tuyết đế hàn thiên. Tiếc rằng Cầm không có băng đế nên là không có chiêu cuối kinh khủng khi nhị đế kết hợp nhưng lại có 1 chiêu cũng hưu dụng không kém. Đó là chiêu cảm ứng nhiệt độ. Có thể cảm thấy nhiệt độ của mọi vật thể để tìm ra vị trí của địch dù là trong hoàn cảnh tồi tệ như thế nào.
Dành đánh lén không nghi ngờ là cực tốt a.
Lần duy nhất Cầm dùng tuyệt chiêu là lúc vô ý phát ra Hàn Thiên linh vực làm vài tên lạnh gần chết. Và đây chính là lần thứ 2 Cầm dùng đến hồn hoàn này.
Hiệu quả cũng không tệ. Nhìn băng điêu của Mã tiểu Đào là biết.
Nhưng Cầm biết nó cũng không thể nào duy trì được lâu. Dù sao thì cô nàng này cũng lầ phượng hoàng a.
Không chút do dự, Cầm phát ra 10 vạn năm hồn kỹ mới thu được. Tạo tuyết.
Nhiệt độ trong không khí giảm xuống trầm trọng, hơi nước trong không khí bắt đầu đông lại thành những bông tuyết nho nhỏ bay xuống bắt đầu phủ kín mặt sân.
Cũng cùng lúc đó, lớp băng bao lấy Mã Tiểu Đào cũng có chút không chịu được mà tràn đầy vết rách. Xem ra là cô nàng sắp phá phong mà ra.
Cầm thấy thế lập tức ngừng lại mà phát động băng tuyết phong bạo. lập tức ba nhiêu bông tuyết phủ trên sàn đấu bắt đầu tung bay tạo ra 1 không gian âm u đầy tiếng gió cũng như tuyết bay mù trời.
Điều này Khiến Mã Tiểu Đào buồn bực không thôi. Vừa thoát ra thì đã bị tuyết bao phủ rồi. Cô không thể không lấy lửa phượng hoàng tao thành 1 lớp áo giáp cho bản thân.
Nhưng mà cũng vô pháp có thể tìm thấy Cầm ở đâu. Có chút buồn bực a.
2 phút.. 5 phút trôi qua mà băng tuyết không có dấu hiệu dừng. MÃ Tiểu Đào đã có chút không nhịn được mà phát động Phượng Hoàng lưu tinh vũ.
Lập tức không khí trong phòng ấm hơn hẳn. từng viên lưu tinh rơi xuống tạo thành từng khối to trên đất. Hơi nước bốc lên mù mịt che phủ không gian.
Bão tuyết cũng đã ngừng.
Giờ chỉ cần hơi nước tan hết là cơ bản chỉ còn chính diện quyết đấu.
Dù cho Mã tiểu Đào có hơi thiệt vì phát động Phượng Hoàng lưu tinh vũ đến 2 lần nhưng mà cô là chuẩn đấu thánh a. với số hồn khí còn lại đủ để chiến thắng rồi.
Mà Cầm dùng đến 5 phút duy trì bão tuyết thì xem ra hồn lực cũng chẳng còn bao nhiêu a.
Nhưng rất tiếc, Cầm cũng không phải là loại người thiếu hồn lực. Có linh lực trong đan điền cộng thêm hồn kỹ hồn hồi lực nữa thì đừng nói là 5 phút chứ 10 phút, 20 phút Cầm cũng có thể giữ được a.
Nhưng anh không làm vậy bởi cơ bản là không cần thiết.
Anh muốn kết thúc càng nhanh càng tốt để tránh đêm dài lắm mộng.
Dù sao thì từ nãy đến giờ, Mã Tiểu Đào cũng chỉ có cơ hội dùng chiêu cuối Phượng Hoàng lưu tinh vũ do đó thực lực 10 phần sợ rằng không phát huy được 1 phần. Nếu để cô nàng phát huy cả 10 phần sức mạnh thì Cầm cũng bó tay chịu trói thôi.
Do đó kết thúc thôi.
Sương mù tan đi để lộ Cầm ở sau lưng Mã tiểu Đào từ bao giờ, 1 thanh gươm lành lạnh đặt lên cổ cô nàng. Anh chàng khẽ mỉm cười nói:
- Dừng lại ở đây được rồi a.
Mã Tiểu Đào bực tức vùng vẫy nói:
- Không đánh nữa không đánh nữa. Cả cuộc chiến chỉ đánh ra được có 2 chiêu thì chơi cái rắm. Đánh với tên khốn này ức chế bò xừ. Không đánh nữa.
Huyền Lão cũng hơi bất ngờ với kết quả này. Ông càng bất ngờ với những gì Cầm lảm ra.
Dường như là thiếu niên này không bao giờ thiếu bài ẩn a.
Trong suốt cuộc chiến vừa rồi. theo ông tính thì Cầm sử dụng không quá 6 chiêu: 1 chiêu biến mất và hiện ra sau Mã tiểu Đào, 1 chiêu đóng băng cô nàng,1 chiêu tạo tuyết, 1 chiêu băng tuyết phong bạo và cuối cùng là 1 chiêu để hiện ra sau Mã tiểu Đào.Còn chiêu ẩn nữa hay không thì ông không biết
Trong đó tạo tuyết và băng tuyết phong bạo là từ hồn cốt. Như vậy thì số hồn hoàn cũng như chiêu thức sử dụng không quá 3 chiêu.
Thật quá kinh khủng a.
Xem ra là để đứa bé này ra ngoài cũng không tệ. quả thật để nó ở lại học viên là có chút đại tài tiểu dụng a.
Học viện có thể cung cấp cho anh chàng những tài nguyên tốt nhất nhưng mà những cuộc chiến sinh tử thì không thể nào.
Thiên tài không qua chiến đấu tẩy lễ vĩnh viễn không thể coi là thiên tài.
Ông khẽ thở dài 1 cái rồi nói:
- Được rồi, như đã hứa, muốn đi đâu thì đi đi.
Cầm nghe vậy thì khẽ thở dài. Cái anh chàng lo lắng là học viện sợ thiên tài chết sớm nên bao bọc cực độ khiến cho Cầm có chút vướng tay vướng chân Nhưng xem ra là không phải a.
Được rồi, giờ chỉ còn lại tinh đấu đại sâm lâm. Đến báo cho bọn họ 1 tiếng là xong.
Nhưng mà Cầm không biết quanh đó có 2 ánh mắt khẽ lóe lên.
- Huyền lão, ta muốn nghỉ học 1 thời gian.
Huyền Lão hiếm khi tỉnh rượu mà hỏi:
- Ngươi muốn đi đâu mà xin nghỉ.
Cầm khẽ nhún vai nói:
- Dù sao thì ở học viện ta cũng khó lòng học được cái gì. Thà rằng đi ra ngoài, biết đâu thu được kỳ ngộ thì sao. Ngài cũng biết rằng dù ta không quan tâm nhưng mà quả thật tốc độ tăng trưởng sức mạnh lúc này với ta có chút chậm. Yên tâm, ta sẽ không để ai biết ta là ai đâu.
Huyền lão khẽ lặng yên 1 tiếng rồi thở dài. Lão biết khó lòng có thể ngăn cảm Cầm nhưng mà tất nhiên không thể không làm gì a.
- Được, ta biết cản ngươi là không thể. Nhưng tất nhiên sẽ không để ngươi đi 1 cách dễ dàng như vậy được. Như vậy đi, nếu ngươi có thể đánh bại mã Tiểu Đào là đủ chứng minh ngươi đã có khả năng tự vệ thì ta sẽ cho ngươi đi
Cầm nghe vậy thì có chút im lặng. Nửa tháng trước Mã tiểu Đào đã tỉnh lại, không chỉ thế còn đột phá đến cấp 70. Chỉ cần tìm được hồn hoàn phù hợp là có thể đột phá đến đấu thánh. Cầm mới đấu tông a. đú sao giờ.
Nhưng mà anh biết không chiến không được a.
Cầm chỉ có thể thở dài mà bước ra sân. Nhìn Mã tiểu Đào đã đứng ở đó từ bao giờ mà khẽ thở dài. Rồi anh khẽ thủ thế mời.
Huyền Lão đứng ra làm trọng tài và nói:
- Cuộc chiến này rốt cục chỉ là 1 lần kiểm tra sức mạnh do đó ta không hi vọng có vấn đề gì xảy ra. Do đó chiến đấu cần có điểm dừng hiểu không.
- Nếu 2 bên đã hiểu thì cuộc chiến sẽ bắt đầu.
Tiếng đầu vừa vang lên thì Cầm đã biến mất tại chỗ. Mã Tiểu Đào cũng lường trước được chiêu này nên là mở ra vũ hồn và bay lên trời.
Không chút do dự, Cô nàng mở luôn đại chiêu Phượng Hoàng lưu tinh vũ. Dù sao theo cô đây có thể là 1 loại thuấn di. Như vậy thì chỉ cần tấn công diện rộng là thể nào cũng trúng.
Nhưng rất tiếc, Cầm là trốn vào dị không gian a.
Bao tiếng nổ bên ngoài làm gì có ảnh hưởng đến Cầm.
Anh nhẹ ngàng không 1 tiếng đọng hiện ra sau lưng của Mã Tiểu Đào, hồn hoàn đổi sang 2 màu đỏ. Hồn hoàn thứ nhất lóe sáng và anh đánh ra 1 chưởng.
1 chưởng này mang đến không khí rét lạnh cực độ. Dù sao nó cũng đến từ tuyết Đế a.
2 chiêu của 10 vạn năm hồn hoàn phân biệt là tuyết đế kiếm và tuyết đế chưởng.
Còn 10 vạn năm hồn cốt thì tất nhiên là tuyệt còn lại, tuyết đế hàn thiên. Tiếc rằng Cầm không có băng đế nên là không có chiêu cuối kinh khủng khi nhị đế kết hợp nhưng lại có 1 chiêu cũng hưu dụng không kém. Đó là chiêu cảm ứng nhiệt độ. Có thể cảm thấy nhiệt độ của mọi vật thể để tìm ra vị trí của địch dù là trong hoàn cảnh tồi tệ như thế nào.
Dành đánh lén không nghi ngờ là cực tốt a.
Lần duy nhất Cầm dùng tuyệt chiêu là lúc vô ý phát ra Hàn Thiên linh vực làm vài tên lạnh gần chết. Và đây chính là lần thứ 2 Cầm dùng đến hồn hoàn này.
Hiệu quả cũng không tệ. Nhìn băng điêu của Mã tiểu Đào là biết.
Nhưng Cầm biết nó cũng không thể nào duy trì được lâu. Dù sao thì cô nàng này cũng lầ phượng hoàng a.
Không chút do dự, Cầm phát ra 10 vạn năm hồn kỹ mới thu được. Tạo tuyết.
Nhiệt độ trong không khí giảm xuống trầm trọng, hơi nước trong không khí bắt đầu đông lại thành những bông tuyết nho nhỏ bay xuống bắt đầu phủ kín mặt sân.
Cũng cùng lúc đó, lớp băng bao lấy Mã Tiểu Đào cũng có chút không chịu được mà tràn đầy vết rách. Xem ra là cô nàng sắp phá phong mà ra.
Cầm thấy thế lập tức ngừng lại mà phát động băng tuyết phong bạo. lập tức ba nhiêu bông tuyết phủ trên sàn đấu bắt đầu tung bay tạo ra 1 không gian âm u đầy tiếng gió cũng như tuyết bay mù trời.
Điều này Khiến Mã Tiểu Đào buồn bực không thôi. Vừa thoát ra thì đã bị tuyết bao phủ rồi. Cô không thể không lấy lửa phượng hoàng tao thành 1 lớp áo giáp cho bản thân.
Nhưng mà cũng vô pháp có thể tìm thấy Cầm ở đâu. Có chút buồn bực a.
2 phút.. 5 phút trôi qua mà băng tuyết không có dấu hiệu dừng. MÃ Tiểu Đào đã có chút không nhịn được mà phát động Phượng Hoàng lưu tinh vũ.
Lập tức không khí trong phòng ấm hơn hẳn. từng viên lưu tinh rơi xuống tạo thành từng khối to trên đất. Hơi nước bốc lên mù mịt che phủ không gian.
Bão tuyết cũng đã ngừng.
Giờ chỉ cần hơi nước tan hết là cơ bản chỉ còn chính diện quyết đấu.
Dù cho Mã tiểu Đào có hơi thiệt vì phát động Phượng Hoàng lưu tinh vũ đến 2 lần nhưng mà cô là chuẩn đấu thánh a. với số hồn khí còn lại đủ để chiến thắng rồi.
Mà Cầm dùng đến 5 phút duy trì bão tuyết thì xem ra hồn lực cũng chẳng còn bao nhiêu a.
Nhưng rất tiếc, Cầm cũng không phải là loại người thiếu hồn lực. Có linh lực trong đan điền cộng thêm hồn kỹ hồn hồi lực nữa thì đừng nói là 5 phút chứ 10 phút, 20 phút Cầm cũng có thể giữ được a.
Nhưng anh không làm vậy bởi cơ bản là không cần thiết.
Anh muốn kết thúc càng nhanh càng tốt để tránh đêm dài lắm mộng.
Dù sao thì từ nãy đến giờ, Mã Tiểu Đào cũng chỉ có cơ hội dùng chiêu cuối Phượng Hoàng lưu tinh vũ do đó thực lực 10 phần sợ rằng không phát huy được 1 phần. Nếu để cô nàng phát huy cả 10 phần sức mạnh thì Cầm cũng bó tay chịu trói thôi.
Do đó kết thúc thôi.
Sương mù tan đi để lộ Cầm ở sau lưng Mã tiểu Đào từ bao giờ, 1 thanh gươm lành lạnh đặt lên cổ cô nàng. Anh chàng khẽ mỉm cười nói:
- Dừng lại ở đây được rồi a.
Mã Tiểu Đào bực tức vùng vẫy nói:
- Không đánh nữa không đánh nữa. Cả cuộc chiến chỉ đánh ra được có 2 chiêu thì chơi cái rắm. Đánh với tên khốn này ức chế bò xừ. Không đánh nữa.
Huyền Lão cũng hơi bất ngờ với kết quả này. Ông càng bất ngờ với những gì Cầm lảm ra.
Dường như là thiếu niên này không bao giờ thiếu bài ẩn a.
Trong suốt cuộc chiến vừa rồi. theo ông tính thì Cầm sử dụng không quá 6 chiêu: 1 chiêu biến mất và hiện ra sau Mã tiểu Đào, 1 chiêu đóng băng cô nàng,1 chiêu tạo tuyết, 1 chiêu băng tuyết phong bạo và cuối cùng là 1 chiêu để hiện ra sau Mã tiểu Đào.Còn chiêu ẩn nữa hay không thì ông không biết
Trong đó tạo tuyết và băng tuyết phong bạo là từ hồn cốt. Như vậy thì số hồn hoàn cũng như chiêu thức sử dụng không quá 3 chiêu.
Thật quá kinh khủng a.
Xem ra là để đứa bé này ra ngoài cũng không tệ. quả thật để nó ở lại học viên là có chút đại tài tiểu dụng a.
Học viện có thể cung cấp cho anh chàng những tài nguyên tốt nhất nhưng mà những cuộc chiến sinh tử thì không thể nào.
Thiên tài không qua chiến đấu tẩy lễ vĩnh viễn không thể coi là thiên tài.
Ông khẽ thở dài 1 cái rồi nói:
- Được rồi, như đã hứa, muốn đi đâu thì đi đi.
Cầm nghe vậy thì khẽ thở dài. Cái anh chàng lo lắng là học viện sợ thiên tài chết sớm nên bao bọc cực độ khiến cho Cầm có chút vướng tay vướng chân Nhưng xem ra là không phải a.
Được rồi, giờ chỉ còn lại tinh đấu đại sâm lâm. Đến báo cho bọn họ 1 tiếng là xong.
Nhưng mà Cầm không biết quanh đó có 2 ánh mắt khẽ lóe lên.