Ngày thứ 10 lênh đênh trên biển. cuối cùng cả đám đã gặp được sự kích thích. Bão đến rồi. thậm chí là còn bão to nữa chứ. Cả đám đau khổ chèo trống. May mà Cầm đã có nghiên cứu các biện pháp khi đối mặt với bão nên chỉ huy đâu vào đấy. Anh làm nhiệm vụ cầm lái tránh cho thuyền lật.
Tiểu Kim thì có nhiệm vụ ổn định tàu. Giữ cho cột buồm hay những thứ khác không bị nguy hại. Mã Tiểu Đào có nhiệm vụ là quan sát tìm đường thoát cũng như là hỗ trợ tiểu Kim bảo vệ tàu. Cuối cùng là Lăng Lạc Thần có nhiệm vụ không cho thuyền bị thủng, Thủng chỗ nào cô cần dùng băng hệ tu bổ chỗ đó ngay.
Cũng nhờ đó mà mọi thứ đã dần ổn định lại. Dù cho con thuyền vẫn rất bấp bênh như có thể chìm bất cứ lúc nào nhưng mà thế là dã rất tốt với 1 đội thuyền 4 người rồi.
Tuy nhiên, chống lại được thiên tai nhưng khó mà chống lại được hung thú.
Đang trong cơn nguy kịch. Đột nhiên Cầm nghe được có cái gì to lớn đang đến gần.Ngẩng đầu lên thì thấy Mã tiểu Đào cũng rời cương vị mà bay xuống. Cầm lập tức biết là không ổn.
Anh vội la:
- Tiểu Đào tỷ, đi giúp Lăng Thần tỷ đi.
Rồi Cầm cũng bỏ luôn con thuyền mà nhảy đến chỗ Tam Nhãn Kim Nghê,chặt cây cột buồm làm vậy nổi và bay lên không.
Cũng cùng lúc đó, 1 cái miệng khổng lồ mở ra nuốt trọn lấy cả cái thuyền và chìm vào trong biển để lại 1 gợn sóng khổng lồ sô đẩy Cầm và Tam Nhãn Kim Nghê chìm xuống biển.
Trùng kích to lớn khiến cả 2 lập tức lâm vào hôn mê mà bị cơn bão khủng bố nhấn chìm vào lòng biển khơi vô tận.
………
- Đây là đâu.
Đó là ý nghĩ đầu tiên của Cầm sau khi lấy lại ý thức.
Ngồi dậy,, 1 cơn đau ập đến khiến Cầm không khỏi nhíu mày. Xem ra lúc ngất kia đầu bị va đập vào đâu đây.
Lắc vài cái xua tan cơn đau và lấy lại tỉnh táo, Cầm nhìn xung quanh.
Đây là 1 bãi cát dài và trống trải. Cả không gian chỉ có thân ảnh của Cầm và vài khúc gỗ vụn, đằng xa là thân ảnh của Tam Nhãn Kim Nghê cùng 1 cây cột đã bị đánh cho gần nát. May mà có cây cột đó nếu không thì chỉ sợ cả đám chìm vào trong biển mất.
Đúng là đại nạn không chết mà.
Tuy nhiên Cầm rất nhanh nhận ra tình hình cũng không quá lạc quan. Đây là hoang đảo a. Không biết nó có rộng hay không và quan trọng nhất là nó có nước ngọt hay không.
Đồ ăn có thể là cá còn lửa thì có thể tạo được nhưng không có nước thì hơi mệt. Tất nhiên Cầm có thể tạo ra tuyết nhưng chính anh cũng không biết nó có thể dùng để uống được không.
Cầm cũng với Tam Nhãn Kim Nghê đều có sức mạnh không tầm thường nhưng mà dù sao vẫn là phàm thể, chưa tích cốc. Có thể nhịn uống nước dăm bữa nửa tháng được nhưng mà cả tháng thì. Anh cũng không chắc nữa.
Thứ 2 là về 2 người Mã Tiểu Đào và Lăng Lạc Thần. Cầm chỉ kịp tóm lấy Tam Nhãn Kim Nghê mà bay lên cũng không kịp để ý 2 người họ có thoát được chưa. Nếu chưa thì vấn đề này xem ra nghiêm trọng a. Cầm cũng không nghĩ 2 người này sẽ chết. Con cá to như vậy thì dù có bị nuốt vào thì cả 2 cũng không đến nỗi bị nghiền nát đi.
Cái Cầm lo sợ là 2 cô cũng bị như anh chàng là bị làm choáng.Nếu không có cái hỗ trợ thì quả thật là rất nguy hiểm a.
Nhưng dù là tính huống nào thì Cầm cũng phải cố giữ bản thân bình tĩnh. Việc cần làm bây giờ là sống ổn định trên đảo đã. Trước tiên là cần đánh thức Tam Nhãn Kim Nghê tỉnh lại. Cũng không quá khó khăn
Cô nàng dù sao cũng là thụy thú. Cũng đã đạt đếu vạn năm cấp bậc và bay giờ hiển hiện ra là đấu vương. Sức mạnh là khỏi phải bàn, muốn tỉnh lại cũng dễ dàng thôi.
Tiếp theo là khảo sát cả cái đảo này. Cầm bây lên không và quan sát. Anh chàng kinh ngạc vì hòn đảo này lớn hơn anh tưởng rất nhiều.Cả tòa đảo bao phủ bởi rừng cây rậm rạp, độ rộng cũng gần bằng nội vực của Tinh đấu đại sâm lâm. Không chỉ thế Cầm còn cảm thấy ẩn sâu trong kia có 1 cỗ khí tức khá là cương đại.Không ngờ ở trên 1 tòa đảo nhỏ thế này lại có 10 vạn năm hồn thú
Không ngờ a.
Nhưng mà Cầm không lo lắng mà lại cảm thấy mừng rỡ. bởi vì có hồn thú sinh sống tức là ở đây có nước ngọt. Sẽ không lo khát chết rồi.
Còn 10 vạn năm hồn thú ư. Cầm cũng không đi chọc nó thì không lý gì nó lại đi ra gây chuyện cả. Mà dù nó gây chuyện thì có thụy thú ở đây lo cái gì. Nó phải nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa ấy chứ.
Cầm lượn vòng 1 lượt là tìm được nguồn nước, 1 con thác nhỏ nằm khuất trong 1 góc. Xung quanh mạnh nhất chỉ có ngàn năm hồn thú lại nằm khá ở rìa nên không lo việc nằm trong tầm hoạt động của các vạn năm, 10 vạn năm hồn thú.
1 chỗ ở tuyệt hảo.
Thế là Cầm lập tức quay trở lại chỗ của Tam Nhãn Kim Nghê và đưa cô nàng đến đây.
Lúc này anh chàng mới thấy sợ khả năng chuẩn bị của các cô nàng. Đang lúc Cầm định đi xung quanh chặt cây dựng nhà dựng bếp thì thấy tiểu Kim đã lôi trong trự vận yêu đái của bản thân hàng loạt đồ dùng cho dã ngoại. Nào là nồi niêu bát đĩa, đá đánh lửa, lều ngủ rồi cả chăn đệm các loại. Đúng là trang bị tận răng.
Thế mới biết khả năng đi dạo phố của con gái nó kinh khủng như thế nào.
Nhưng những thứ tưởng như cách rách nếu có 1 cuộc sống trên thuyền lại trở nên hữu ích trong trường hợp này a.
Dựng nhà không phải ngày 1 ngày 2. Dù cho là Cầm cũng khó mà làm nhanh được. Giờ có những thứ này thì không lo việc ngủ bờ ngủ bụi nữa rồi.
Không tệ a.
Thế thay vì dành cả buổi sáng để chuẩn bị các dụng cụ nấu ăn thì Cầm lại dùng chúng vào đi săn. Quanh đây không thiếu thú rừng nên tình hình cũng rất khả quan a.
Giờ thì chế biến thôi. Có dụng cụ đúng chuẩn lại thêm đống gia vị Cầm để trong trự vật yêu đái cho dễ sử dụng thì độ sát thương khỏi nói.
Chỉ 1 lát, mùi hương đậm đà đã truyền khắp trốn thu hút hàng hà sa số các con hồn thu tiến đến.
Nhưng đừng quên ở đây có thụy thú. Ai dám đến cướp miếng ăn.
Thế là bữa ăn thành 2 người ăn 1 đống thèm rỏ dãi.
May mà Cầm còn chút lương tâm. Anh dùng 1 ít thịt dư lại nhìn về phía Tam Nhãn Kim Nghê nói
- Ngươi nói với chúng nó muốn ăn thì mang đồ gì đến đổi, cây gỗ cũng được.
Tam Nhãn Kim Nghê mắt sáng lên. Như vậy là có tay chân làm thay thôi.
Cô nàng tiến đến gào lên vài tiếng. LẬp tức cả đám rút lui.
Rất nhanh, chúng nó đều quay lại và mang nào là linh thảo nào là gỗ đến. Đỡ tốn của Cầm 1 phen
tay chân.
Không tệ a.
Buổi chiều thì là phần dựng nhà. Tốn 1 buổi chiều Cầm mới dựng xong được hình dáng cái nhà. Tốn sức vê lù.
May mà còn có chăn đệm với cả lều của Tiểu Kim không thì mệt chết mất.
Tiếc rằng đống thú kia không thể nào làm được mấy việc khó như là dựng nhà nếu không thì tốt
biết mấy a.
Nhưng mà dù chỉ có 1 mình Cầm thì mất có 2 ngày anh cũng chuẩn bị xong căn nhà với đủ đồ như bàn ghế, giường gỗ..vv..
Nói chung là chỗ ở không lo rồi.
Giờ là lo việc giải cứu 2 cô nàng kia thôi.
Tiểu Kim thì có nhiệm vụ ổn định tàu. Giữ cho cột buồm hay những thứ khác không bị nguy hại. Mã Tiểu Đào có nhiệm vụ là quan sát tìm đường thoát cũng như là hỗ trợ tiểu Kim bảo vệ tàu. Cuối cùng là Lăng Lạc Thần có nhiệm vụ không cho thuyền bị thủng, Thủng chỗ nào cô cần dùng băng hệ tu bổ chỗ đó ngay.
Cũng nhờ đó mà mọi thứ đã dần ổn định lại. Dù cho con thuyền vẫn rất bấp bênh như có thể chìm bất cứ lúc nào nhưng mà thế là dã rất tốt với 1 đội thuyền 4 người rồi.
Tuy nhiên, chống lại được thiên tai nhưng khó mà chống lại được hung thú.
Đang trong cơn nguy kịch. Đột nhiên Cầm nghe được có cái gì to lớn đang đến gần.Ngẩng đầu lên thì thấy Mã tiểu Đào cũng rời cương vị mà bay xuống. Cầm lập tức biết là không ổn.
Anh vội la:
- Tiểu Đào tỷ, đi giúp Lăng Thần tỷ đi.
Rồi Cầm cũng bỏ luôn con thuyền mà nhảy đến chỗ Tam Nhãn Kim Nghê,chặt cây cột buồm làm vậy nổi và bay lên không.
Cũng cùng lúc đó, 1 cái miệng khổng lồ mở ra nuốt trọn lấy cả cái thuyền và chìm vào trong biển để lại 1 gợn sóng khổng lồ sô đẩy Cầm và Tam Nhãn Kim Nghê chìm xuống biển.
Trùng kích to lớn khiến cả 2 lập tức lâm vào hôn mê mà bị cơn bão khủng bố nhấn chìm vào lòng biển khơi vô tận.
………
- Đây là đâu.
Đó là ý nghĩ đầu tiên của Cầm sau khi lấy lại ý thức.
Ngồi dậy,, 1 cơn đau ập đến khiến Cầm không khỏi nhíu mày. Xem ra lúc ngất kia đầu bị va đập vào đâu đây.
Lắc vài cái xua tan cơn đau và lấy lại tỉnh táo, Cầm nhìn xung quanh.
Đây là 1 bãi cát dài và trống trải. Cả không gian chỉ có thân ảnh của Cầm và vài khúc gỗ vụn, đằng xa là thân ảnh của Tam Nhãn Kim Nghê cùng 1 cây cột đã bị đánh cho gần nát. May mà có cây cột đó nếu không thì chỉ sợ cả đám chìm vào trong biển mất.
Đúng là đại nạn không chết mà.
Tuy nhiên Cầm rất nhanh nhận ra tình hình cũng không quá lạc quan. Đây là hoang đảo a. Không biết nó có rộng hay không và quan trọng nhất là nó có nước ngọt hay không.
Đồ ăn có thể là cá còn lửa thì có thể tạo được nhưng không có nước thì hơi mệt. Tất nhiên Cầm có thể tạo ra tuyết nhưng chính anh cũng không biết nó có thể dùng để uống được không.
Cầm cũng với Tam Nhãn Kim Nghê đều có sức mạnh không tầm thường nhưng mà dù sao vẫn là phàm thể, chưa tích cốc. Có thể nhịn uống nước dăm bữa nửa tháng được nhưng mà cả tháng thì. Anh cũng không chắc nữa.
Thứ 2 là về 2 người Mã Tiểu Đào và Lăng Lạc Thần. Cầm chỉ kịp tóm lấy Tam Nhãn Kim Nghê mà bay lên cũng không kịp để ý 2 người họ có thoát được chưa. Nếu chưa thì vấn đề này xem ra nghiêm trọng a. Cầm cũng không nghĩ 2 người này sẽ chết. Con cá to như vậy thì dù có bị nuốt vào thì cả 2 cũng không đến nỗi bị nghiền nát đi.
Cái Cầm lo sợ là 2 cô cũng bị như anh chàng là bị làm choáng.Nếu không có cái hỗ trợ thì quả thật là rất nguy hiểm a.
Nhưng dù là tính huống nào thì Cầm cũng phải cố giữ bản thân bình tĩnh. Việc cần làm bây giờ là sống ổn định trên đảo đã. Trước tiên là cần đánh thức Tam Nhãn Kim Nghê tỉnh lại. Cũng không quá khó khăn
Cô nàng dù sao cũng là thụy thú. Cũng đã đạt đếu vạn năm cấp bậc và bay giờ hiển hiện ra là đấu vương. Sức mạnh là khỏi phải bàn, muốn tỉnh lại cũng dễ dàng thôi.
Tiếp theo là khảo sát cả cái đảo này. Cầm bây lên không và quan sát. Anh chàng kinh ngạc vì hòn đảo này lớn hơn anh tưởng rất nhiều.Cả tòa đảo bao phủ bởi rừng cây rậm rạp, độ rộng cũng gần bằng nội vực của Tinh đấu đại sâm lâm. Không chỉ thế Cầm còn cảm thấy ẩn sâu trong kia có 1 cỗ khí tức khá là cương đại.Không ngờ ở trên 1 tòa đảo nhỏ thế này lại có 10 vạn năm hồn thú
Không ngờ a.
Nhưng mà Cầm không lo lắng mà lại cảm thấy mừng rỡ. bởi vì có hồn thú sinh sống tức là ở đây có nước ngọt. Sẽ không lo khát chết rồi.
Còn 10 vạn năm hồn thú ư. Cầm cũng không đi chọc nó thì không lý gì nó lại đi ra gây chuyện cả. Mà dù nó gây chuyện thì có thụy thú ở đây lo cái gì. Nó phải nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa ấy chứ.
Cầm lượn vòng 1 lượt là tìm được nguồn nước, 1 con thác nhỏ nằm khuất trong 1 góc. Xung quanh mạnh nhất chỉ có ngàn năm hồn thú lại nằm khá ở rìa nên không lo việc nằm trong tầm hoạt động của các vạn năm, 10 vạn năm hồn thú.
1 chỗ ở tuyệt hảo.
Thế là Cầm lập tức quay trở lại chỗ của Tam Nhãn Kim Nghê và đưa cô nàng đến đây.
Lúc này anh chàng mới thấy sợ khả năng chuẩn bị của các cô nàng. Đang lúc Cầm định đi xung quanh chặt cây dựng nhà dựng bếp thì thấy tiểu Kim đã lôi trong trự vận yêu đái của bản thân hàng loạt đồ dùng cho dã ngoại. Nào là nồi niêu bát đĩa, đá đánh lửa, lều ngủ rồi cả chăn đệm các loại. Đúng là trang bị tận răng.
Thế mới biết khả năng đi dạo phố của con gái nó kinh khủng như thế nào.
Nhưng những thứ tưởng như cách rách nếu có 1 cuộc sống trên thuyền lại trở nên hữu ích trong trường hợp này a.
Dựng nhà không phải ngày 1 ngày 2. Dù cho là Cầm cũng khó mà làm nhanh được. Giờ có những thứ này thì không lo việc ngủ bờ ngủ bụi nữa rồi.
Không tệ a.
Thế thay vì dành cả buổi sáng để chuẩn bị các dụng cụ nấu ăn thì Cầm lại dùng chúng vào đi săn. Quanh đây không thiếu thú rừng nên tình hình cũng rất khả quan a.
Giờ thì chế biến thôi. Có dụng cụ đúng chuẩn lại thêm đống gia vị Cầm để trong trự vật yêu đái cho dễ sử dụng thì độ sát thương khỏi nói.
Chỉ 1 lát, mùi hương đậm đà đã truyền khắp trốn thu hút hàng hà sa số các con hồn thu tiến đến.
Nhưng đừng quên ở đây có thụy thú. Ai dám đến cướp miếng ăn.
Thế là bữa ăn thành 2 người ăn 1 đống thèm rỏ dãi.
May mà Cầm còn chút lương tâm. Anh dùng 1 ít thịt dư lại nhìn về phía Tam Nhãn Kim Nghê nói
- Ngươi nói với chúng nó muốn ăn thì mang đồ gì đến đổi, cây gỗ cũng được.
Tam Nhãn Kim Nghê mắt sáng lên. Như vậy là có tay chân làm thay thôi.
Cô nàng tiến đến gào lên vài tiếng. LẬp tức cả đám rút lui.
Rất nhanh, chúng nó đều quay lại và mang nào là linh thảo nào là gỗ đến. Đỡ tốn của Cầm 1 phen
tay chân.
Không tệ a.
Buổi chiều thì là phần dựng nhà. Tốn 1 buổi chiều Cầm mới dựng xong được hình dáng cái nhà. Tốn sức vê lù.
May mà còn có chăn đệm với cả lều của Tiểu Kim không thì mệt chết mất.
Tiếc rằng đống thú kia không thể nào làm được mấy việc khó như là dựng nhà nếu không thì tốt
biết mấy a.
Nhưng mà dù chỉ có 1 mình Cầm thì mất có 2 ngày anh cũng chuẩn bị xong căn nhà với đủ đồ như bàn ghế, giường gỗ..vv..
Nói chung là chỗ ở không lo rồi.
Giờ là lo việc giải cứu 2 cô nàng kia thôi.