-A!
Tiểu Hồng hoảng sợ kêu lên, Tiểu Hắc cũng xoay người sang chỗ khác không dám nhìn nữa.
Tiểu Bạch ngược lại là còn có thể tiếp nhận, đồng thời hắn còn phát hiện Tiểu Lam cách đó không xa. Anh chàng đã ngã xuống đất ngất đi. Xem ra hắn chạy lung tung, chạy đến nơi này nhìn thấy thi thể nên bị dọa hôn mê bất tỉnh.
- Rốt cục chuyện gì xảy ra.
Tiểu Bạch bất giác hỏi một câu, nhưng hiển nhiên là không chiếm được câu trả lời, bởi vì vì mọi người đều mất trí nhớ.
Lúc này, Tiểu Kim chỉ vào cách đó không xa một tòa nhà bằng đá mà nói:
- Chúng ta phát hiện ở bên kia có một tòa nhà khá kỳ lạ, chỉ là cửa đá đó quá nặng, hai chúng ta mở không ra, không bằng mấy người chúng ta đi nhìn thử một chút có thể hay không đẩy ra, nói không chừng sẽ có đầu mối gì.
Tiểu Bạch mấy người nghĩ 1 chút, cảm thấy có đạo lý, liền đồng ý. Thế là năm người cùng nhau đi tới nhà đá, nhà đá đại môn rất nặng, năm người hợp lực lại cũng rất vất vả mới mở ra cánh cửa đó.
sau khi vào trong phòng, đám người xem xét, phát hiện toàn bộ trong nhà đá ngoại trừ sáu cái rương ra thì không còn thứ gì khác.
Mà cái này sáu cái rương vừa vặn đối ứng màa sắc của bọn họ:Trắng, xanh, vàng, đen, đỏ, tím.
Vô ý thức, mỗi người đều chạy hướng về phía chiếc rương có màu sắc tương ứng với mình.
Tiểu Bạch mở rương, đầu tiên đập vào mi mắt là một bản nhật ký. Hắn vội vàng mở ra, sau khi xem xong biết rất nhiều thứ.
Nguyên lai, toà này thôn trang thần kỳ gọi là mặt nạ thôn,nó thần kỳ ở chỗ mỗi người bẩm sinh đều mang theo một chiếc mặt nạ. Mặt nạ này cùng huyết nhục dính liền nhau, thật giống như làn da, cho nên không cách nào trừ bỏ. Mặt nạ cũng không mang đến cho các thôn dân bao nhiêu ảnh hưởng, bọn hắn trải qua tự cấp tự túc sinh hoạt, rất bình thản lại rất thỏa mãn.
Cho đến có một ngày, có một cái thôn dân xúc phạm cấm kỵ, hắn không để ý đau đớn kéo xuống mặt nạ của mình, hóa thành "Người sói" – 1 quái vật kinh khủng. Người sói sẽ đi ra săn giết thôn dân vào buổi tối, sau đó ăn hết thi thể của bọn hắn. Ban ngày thì là lại lần nữa biến trở về nguyên hình là phổ thông thôn dân, ai cũng không phát hiện được mặt thật của nó.
Các thôn dân hoảng sợ mà tranh nhau dọn đi, cuối cùng chỉ còn lại có 7 người lưu luyến không rời. Mà người sói có thể là giấu ở trong 7 người.
May mắn là, bọn hắn thành công tìm được người sói, người kia chính là Tiểu Lục. 6 người thừa dịp Tiểu Lục ban ngày không cách nào biến thân thì trói hắn lại và moi tim hắn ra, như vậy là có thể ngăn trừ hậu hoạn.
]
Nhưng không nghĩ tới, trái tim của Tiểu Lục vậy mà nổ tung, máu tươi bắn lên tất cả mọi người. Ngay từ đầu, đám người còn chưa phát hiện điều gì dị thường, nhưng đến ngày thứ hai, bọn hắn phát phát hiện mình giống như quên lãng rất nhiều thứ, nói ví dụ Tiểu Bạch chính hắn liền quên đi phụ mẫu dáng vẻ cùng tính danh.
Sang ngày thứ ba, bọn hắn quên đến càng nhiều...
Phát giác được mình ký ức tiêu tán, sáu người đều mười phần sợ hãi, bọn hắn cảm thấy đây có thể là người sói nguyền rủa. Sáu người thương nghị một chút,cố gắng tìm ra biện pháp, đó chính là đem chuyện mà bản thân cảm thấy là trọng yếu ghi vào trong 1 cuốn nhật ký rồi cất đi. Như vậy là có thể nhớ lại được chút gì đó.
Nhưng 1 bản nhật ký thì có thể ghi được bao nhiêu. Bọn họ cũng không có nhiều thời giờ như vậy để nhớ tất cả ký ức của bản thân để ghi lại.Do đó nội dung bên trong là có hạn.
Tiểu Bạch nhìn thấy nội dung là hắn trước kia là 1 người nông dân, phụ trách trồng hoa quả, năm nay 20 tuổi, đã kết hôn rồi, thê tử của hắn là Tiểu Hắc.
Quyển nhật ký bên trong còn ghi chép một chút hồi ức giữa hắn cùng Tiểu Hắc nhưng hắn hoàn toàn không nhớ gì cả.
Còn lại có 1 số sự kiện nhỏ khác, trong đó đáng chú ý nhất là mối quan hệ giữa 5 người kia. Tiểu Kim cùng Tiểu Hồng là thợ săn, Tiểu Lam là thợ rèn, Tiểu Tử là thợ may, mà Tiểu Hắc thì là theo chân hắn cùng nhau trồng cây ăn quả.
Trong đó, Tiểu Kim cùng Tiểu Tử là huynh muội, Tiểu Hồng cùng Tiểu Kim là tình lữ, Tiểu Lam là dân FA. Hắn tại trong đầu sửa sang lại một cái, đại khái tình huống như sau.
Độc thân là: May vá Tiểu Tử, thợ rèn Tiểu Lam
Còn lại hai đôi: Tiểu Kim cùng Tiểu Hồng là thợ săn tình lữ, Tiểu Bạch cùng Tiểu Hắc là nhà vườn vợ chồng.
Sau khi xem xong hắn không nhịn được mà nhìn tiểu Hắc vài lần. Thật lớn a…
tiểu Hắc cũng vô ý thức nhìn sang, bắt gặp ánh mắt của hắn, cô nàng rất nhanh quay đầu đi, cũng không biết là thẹn thùng vẫn là xấu hổ. Tiểu Bạch cũng có thể hiểu được, dù sao hiện tại tất cả mọi người mất trí nhớ, đột nhiên nói cho ngươi rằng ngươi có 1 người chồng hoàn toàn không quen biết, lo lắng và khó tiếp thu là rất bình thường.
Cho nên Tiểu Bạch cũng không dám lập tức tiến công hay đứng ra này nọ lọ chai, vạn nhất bị người khác ghét bỏ liền lúng túng.
Hắn cúi đầu tiếp tục lật xem quyển nhật ký, kết quả thấy được một kiện làm hắn bất ngờ.
Nguyên lai đem mặt nạ xé xuống đến căn bản không chỉ có tiểu Lục, mà là cả bảy người đều làm, bằng không thì ai dám sống trong thôn này.
Bất quá, không phải là tất cả mọi người đem mặt nạ lấy xuống đến đều lại biến thành người sói. Cũng có người biến thành cường đại Chiến Sĩ cùng thần bí Pháp Sư.
Người sói tại ánh trăng chiếu rọi xuống khiến cho chiến lực tăng cao, nhưng nếu như tiến vào trong phòng, sau 10 giây sẽ mất hết sức mạnh mà trở thành người bình thường, 10 giây giết người bình thường vẫn được, nhưng nếu như gặp phải Chiến Sĩ liền không có cách nào giải quyết nhanh như vậy.
Đồng thời cái này lực lượng biến mất quá trình là không thể thay đổi, coi như lại lần nữa tiến vào phạm vi của ánh trăng cũng vô dụng, nhất định phải chờ đến ban đêm ngày thứ hai. Nói cách khác một khi người sói tiến vào trong phòng, bất luận có hay không giết người, bọn hắn đều phải trong khoảng thời gian ngắn rời đi, nếu không chân thân sẽ bại lộ. Đến lúc đó mất đi lực lượng bọn hắn sẽ bị thôn dân giết chết, giống như Tiểu Lục.
Pháp Sư yếu đuối vô cùng, nhưng mỗi ngày đều có thể ngẫu nhiên thi triển một đạo pháp thuật. Tỷ như pháp thuật hiện tại đang phong cấm thôn trang liền là Pháp Sư làm ra, vì không cho người sói rời đi thôn xóm đi hại người khác. Trừ cái đó ra, hắn còn gia cố phòng của tất cả mọi người, khiến cho sói người không cách nào phá hư phòng của mọi người.
Muốn mở ra pháp thuật chỉ có hai cái biện pháp, một cái là giết chết tất cả người sói, pháp thuật sẽ tự động giải trừ do thỏa mãn điều kiện. Một biện pháp khác thì là giết chết Pháp Sư, người thi pháp tử vong, pháp thuật tự nhiên là giải trừ.
Căn cứ nhật ký ghi lại, tính cả tiểu Lục, biến thành người sói tổng cộng có 3 người, Chiến Sĩ 1 người, Pháp Sư 1 người, còn lại hai cái gì cũng không thay đổi, thuần thôn dân. Nói cách khác, hiện tại bọn hắn 6 người ở trong còn có hai người sói!
Đọc đến đây, hắn lập tức cảm thấy sau lưng lành lạnh, nguyên lai mình vẫn đang cùng 2 người sói ở chung! Đây quả thực quá kinh khủng.
Hắn tiếp lấy lật, kết quả phát hiện một trang cuối cùng thế mà bị xé toang, là ai làm đây? Là chính hắn a? Trong lúc nhất thời, Tiểu Bạch trong lòng nghi hoặc không thôi.
Trong rương ngoại trừ bản bút ký, còn có một số hoa quả, đây hắn là thứ mà hắn đã trồng. Hắn cầm lên ngửi một hơi, có một mùi thơm ngọt, hẳn là ăn cũng không tệ.
Nghe Tiểu Kim nói, thôn đã bị phong tỏa, những hoa quả này hiển nhiên là rất trọng yếu, phi thường trân quý.
Tiểu Bạch trầm ngâm 1 phát rồi nói:
- Đồ vật trong này không phải ít. Không phải là nhất thời có thể xem hết được. Tốt nhất chúng ta nên mang về rồi từ từ tìm hiểu.
Những người khác nghe hắn nói như vậy, thế mà đều đồng ý..
Thế là năm người đều phân tán trở lại gian phòng của mình. Bọn hắn cũng không có đi động cái rương của Tiểu Lam, trước mắt tất cả mọi người đều đang nghi kỵ lẫn nhau,bây giờ làm gì đó khác người khẳng định sẽ cho người khác lưu lại ấn tượng xấu, đến lúc đó bị xa lánh sẽ không hay.
Siêu phẩm tháng 10, buff cực hợp lý, đại thần viết ổn, ra chương đều đặn tại siêu hố
Tiểu Hồng hoảng sợ kêu lên, Tiểu Hắc cũng xoay người sang chỗ khác không dám nhìn nữa.
Tiểu Bạch ngược lại là còn có thể tiếp nhận, đồng thời hắn còn phát hiện Tiểu Lam cách đó không xa. Anh chàng đã ngã xuống đất ngất đi. Xem ra hắn chạy lung tung, chạy đến nơi này nhìn thấy thi thể nên bị dọa hôn mê bất tỉnh.
- Rốt cục chuyện gì xảy ra.
Tiểu Bạch bất giác hỏi một câu, nhưng hiển nhiên là không chiếm được câu trả lời, bởi vì vì mọi người đều mất trí nhớ.
Lúc này, Tiểu Kim chỉ vào cách đó không xa một tòa nhà bằng đá mà nói:
- Chúng ta phát hiện ở bên kia có một tòa nhà khá kỳ lạ, chỉ là cửa đá đó quá nặng, hai chúng ta mở không ra, không bằng mấy người chúng ta đi nhìn thử một chút có thể hay không đẩy ra, nói không chừng sẽ có đầu mối gì.
Tiểu Bạch mấy người nghĩ 1 chút, cảm thấy có đạo lý, liền đồng ý. Thế là năm người cùng nhau đi tới nhà đá, nhà đá đại môn rất nặng, năm người hợp lực lại cũng rất vất vả mới mở ra cánh cửa đó.
sau khi vào trong phòng, đám người xem xét, phát hiện toàn bộ trong nhà đá ngoại trừ sáu cái rương ra thì không còn thứ gì khác.
Mà cái này sáu cái rương vừa vặn đối ứng màa sắc của bọn họ:Trắng, xanh, vàng, đen, đỏ, tím.
Vô ý thức, mỗi người đều chạy hướng về phía chiếc rương có màu sắc tương ứng với mình.
Tiểu Bạch mở rương, đầu tiên đập vào mi mắt là một bản nhật ký. Hắn vội vàng mở ra, sau khi xem xong biết rất nhiều thứ.
Nguyên lai, toà này thôn trang thần kỳ gọi là mặt nạ thôn,nó thần kỳ ở chỗ mỗi người bẩm sinh đều mang theo một chiếc mặt nạ. Mặt nạ này cùng huyết nhục dính liền nhau, thật giống như làn da, cho nên không cách nào trừ bỏ. Mặt nạ cũng không mang đến cho các thôn dân bao nhiêu ảnh hưởng, bọn hắn trải qua tự cấp tự túc sinh hoạt, rất bình thản lại rất thỏa mãn.
Cho đến có một ngày, có một cái thôn dân xúc phạm cấm kỵ, hắn không để ý đau đớn kéo xuống mặt nạ của mình, hóa thành "Người sói" – 1 quái vật kinh khủng. Người sói sẽ đi ra săn giết thôn dân vào buổi tối, sau đó ăn hết thi thể của bọn hắn. Ban ngày thì là lại lần nữa biến trở về nguyên hình là phổ thông thôn dân, ai cũng không phát hiện được mặt thật của nó.
Các thôn dân hoảng sợ mà tranh nhau dọn đi, cuối cùng chỉ còn lại có 7 người lưu luyến không rời. Mà người sói có thể là giấu ở trong 7 người.
May mắn là, bọn hắn thành công tìm được người sói, người kia chính là Tiểu Lục. 6 người thừa dịp Tiểu Lục ban ngày không cách nào biến thân thì trói hắn lại và moi tim hắn ra, như vậy là có thể ngăn trừ hậu hoạn.
]
Nhưng không nghĩ tới, trái tim của Tiểu Lục vậy mà nổ tung, máu tươi bắn lên tất cả mọi người. Ngay từ đầu, đám người còn chưa phát hiện điều gì dị thường, nhưng đến ngày thứ hai, bọn hắn phát phát hiện mình giống như quên lãng rất nhiều thứ, nói ví dụ Tiểu Bạch chính hắn liền quên đi phụ mẫu dáng vẻ cùng tính danh.
Sang ngày thứ ba, bọn hắn quên đến càng nhiều...
Phát giác được mình ký ức tiêu tán, sáu người đều mười phần sợ hãi, bọn hắn cảm thấy đây có thể là người sói nguyền rủa. Sáu người thương nghị một chút,cố gắng tìm ra biện pháp, đó chính là đem chuyện mà bản thân cảm thấy là trọng yếu ghi vào trong 1 cuốn nhật ký rồi cất đi. Như vậy là có thể nhớ lại được chút gì đó.
Nhưng 1 bản nhật ký thì có thể ghi được bao nhiêu. Bọn họ cũng không có nhiều thời giờ như vậy để nhớ tất cả ký ức của bản thân để ghi lại.Do đó nội dung bên trong là có hạn.
Tiểu Bạch nhìn thấy nội dung là hắn trước kia là 1 người nông dân, phụ trách trồng hoa quả, năm nay 20 tuổi, đã kết hôn rồi, thê tử của hắn là Tiểu Hắc.
Quyển nhật ký bên trong còn ghi chép một chút hồi ức giữa hắn cùng Tiểu Hắc nhưng hắn hoàn toàn không nhớ gì cả.
Còn lại có 1 số sự kiện nhỏ khác, trong đó đáng chú ý nhất là mối quan hệ giữa 5 người kia. Tiểu Kim cùng Tiểu Hồng là thợ săn, Tiểu Lam là thợ rèn, Tiểu Tử là thợ may, mà Tiểu Hắc thì là theo chân hắn cùng nhau trồng cây ăn quả.
Trong đó, Tiểu Kim cùng Tiểu Tử là huynh muội, Tiểu Hồng cùng Tiểu Kim là tình lữ, Tiểu Lam là dân FA. Hắn tại trong đầu sửa sang lại một cái, đại khái tình huống như sau.
Độc thân là: May vá Tiểu Tử, thợ rèn Tiểu Lam
Còn lại hai đôi: Tiểu Kim cùng Tiểu Hồng là thợ săn tình lữ, Tiểu Bạch cùng Tiểu Hắc là nhà vườn vợ chồng.
Sau khi xem xong hắn không nhịn được mà nhìn tiểu Hắc vài lần. Thật lớn a…
tiểu Hắc cũng vô ý thức nhìn sang, bắt gặp ánh mắt của hắn, cô nàng rất nhanh quay đầu đi, cũng không biết là thẹn thùng vẫn là xấu hổ. Tiểu Bạch cũng có thể hiểu được, dù sao hiện tại tất cả mọi người mất trí nhớ, đột nhiên nói cho ngươi rằng ngươi có 1 người chồng hoàn toàn không quen biết, lo lắng và khó tiếp thu là rất bình thường.
Cho nên Tiểu Bạch cũng không dám lập tức tiến công hay đứng ra này nọ lọ chai, vạn nhất bị người khác ghét bỏ liền lúng túng.
Hắn cúi đầu tiếp tục lật xem quyển nhật ký, kết quả thấy được một kiện làm hắn bất ngờ.
Nguyên lai đem mặt nạ xé xuống đến căn bản không chỉ có tiểu Lục, mà là cả bảy người đều làm, bằng không thì ai dám sống trong thôn này.
Bất quá, không phải là tất cả mọi người đem mặt nạ lấy xuống đến đều lại biến thành người sói. Cũng có người biến thành cường đại Chiến Sĩ cùng thần bí Pháp Sư.
Người sói tại ánh trăng chiếu rọi xuống khiến cho chiến lực tăng cao, nhưng nếu như tiến vào trong phòng, sau 10 giây sẽ mất hết sức mạnh mà trở thành người bình thường, 10 giây giết người bình thường vẫn được, nhưng nếu như gặp phải Chiến Sĩ liền không có cách nào giải quyết nhanh như vậy.
Đồng thời cái này lực lượng biến mất quá trình là không thể thay đổi, coi như lại lần nữa tiến vào phạm vi của ánh trăng cũng vô dụng, nhất định phải chờ đến ban đêm ngày thứ hai. Nói cách khác một khi người sói tiến vào trong phòng, bất luận có hay không giết người, bọn hắn đều phải trong khoảng thời gian ngắn rời đi, nếu không chân thân sẽ bại lộ. Đến lúc đó mất đi lực lượng bọn hắn sẽ bị thôn dân giết chết, giống như Tiểu Lục.
Pháp Sư yếu đuối vô cùng, nhưng mỗi ngày đều có thể ngẫu nhiên thi triển một đạo pháp thuật. Tỷ như pháp thuật hiện tại đang phong cấm thôn trang liền là Pháp Sư làm ra, vì không cho người sói rời đi thôn xóm đi hại người khác. Trừ cái đó ra, hắn còn gia cố phòng của tất cả mọi người, khiến cho sói người không cách nào phá hư phòng của mọi người.
Muốn mở ra pháp thuật chỉ có hai cái biện pháp, một cái là giết chết tất cả người sói, pháp thuật sẽ tự động giải trừ do thỏa mãn điều kiện. Một biện pháp khác thì là giết chết Pháp Sư, người thi pháp tử vong, pháp thuật tự nhiên là giải trừ.
Căn cứ nhật ký ghi lại, tính cả tiểu Lục, biến thành người sói tổng cộng có 3 người, Chiến Sĩ 1 người, Pháp Sư 1 người, còn lại hai cái gì cũng không thay đổi, thuần thôn dân. Nói cách khác, hiện tại bọn hắn 6 người ở trong còn có hai người sói!
Đọc đến đây, hắn lập tức cảm thấy sau lưng lành lạnh, nguyên lai mình vẫn đang cùng 2 người sói ở chung! Đây quả thực quá kinh khủng.
Hắn tiếp lấy lật, kết quả phát hiện một trang cuối cùng thế mà bị xé toang, là ai làm đây? Là chính hắn a? Trong lúc nhất thời, Tiểu Bạch trong lòng nghi hoặc không thôi.
Trong rương ngoại trừ bản bút ký, còn có một số hoa quả, đây hắn là thứ mà hắn đã trồng. Hắn cầm lên ngửi một hơi, có một mùi thơm ngọt, hẳn là ăn cũng không tệ.
Nghe Tiểu Kim nói, thôn đã bị phong tỏa, những hoa quả này hiển nhiên là rất trọng yếu, phi thường trân quý.
Tiểu Bạch trầm ngâm 1 phát rồi nói:
- Đồ vật trong này không phải ít. Không phải là nhất thời có thể xem hết được. Tốt nhất chúng ta nên mang về rồi từ từ tìm hiểu.
Những người khác nghe hắn nói như vậy, thế mà đều đồng ý..
Thế là năm người đều phân tán trở lại gian phòng của mình. Bọn hắn cũng không có đi động cái rương của Tiểu Lam, trước mắt tất cả mọi người đều đang nghi kỵ lẫn nhau,bây giờ làm gì đó khác người khẳng định sẽ cho người khác lưu lại ấn tượng xấu, đến lúc đó bị xa lánh sẽ không hay.
Siêu phẩm tháng 10, buff cực hợp lý, đại thần viết ổn, ra chương đều đặn tại siêu hố