Lúc ra ngoài, tiểu Kim đánh thức Tiểu Lam, cũng nói với hắn về thứ trong nhà kho. Tiểu Lam tiến vào nhà kho về sau cũng là xách màu lam rời đi.
Tiểu Bạch đem cái rương đem đến gian phòng của mình, hắn bỏ nó sang 1 bên mà lục khắp căn phòng tìm tờ giấy bị xé rách kia, kết quả hắn lấy ra một trang giấy dưới gối, chất giấy giống hệt cuốn nhật ký.
Điều làm hắn kỳ lạ là nếu đây là căn phòng của hắn thì chắc chắn phải có mùi hoa quả tràn ngập nhưng mà hắn chỉ ngửi thấy mùi đó từ chiếc giường cũng là nơi mà hắn tìm thấy tờ giấy. Nhưng cái đó còn cần thêm nhiều điều mới kết luận được. Giờ cần biết nội dung tờ giấy này đã
Tờ giấy này bên trên lít nha lít nhít viết một đống chữ, hoàn toàn không có bất kỳ cái gì quy luật, không cách nào tạo thành một câu hoàn chỉnh. Nhưng chắc chắn nó phải có tác dụng gì đó. Linh cơ khẽ động hắn lấy ra một cái bát từ trong rương,đi trong thôn giếng nước bên trong mang một chén nữa nước trở về phòng.
Sau đó đem giấy ngâm đến trong nước. Và điều thần kỳ hiện ra, vốn tờ giấy toàn chữ là chữ thì giờ 1 số chữ dần mờ đi và biến mất để lại hoàn chỉnh nội dung cũng chính là thứ mà anh đã để lại cho bản thân
Hắn nhận ra trên tờ giấy có mùi nước hoa quả, đó cũng là lý do vì sao mà chỉ có chiếc giường là có mùi hoa quả. Nhưng mà không ai viết lại viết bằng nước hoa quả hết. Do vậy nước hoa quả chỉ là thuật che mắt thôi. Xóa đi thì sẽ có chân chính nội dung.
Và xem ra hắn đã nghĩ đúng.
Giờ là lúc xem nội dung hắn để lại cho bản thân là gì nào
Khi xem hết nội dung trên giấy viết, Tiểu Bạch lập tức giật nảy cả mình.
Nguyên lai hắn chính mình là người sói!
Mà một người sói khác là Tiểu Hồng.
Tiểu Bạch không nghĩ tới mình lại là người sói, nhưng nếu như vậy thì hắn cùng Tiểu Hồng chẳng phải là liền cùng bốn người khác là địch sao? Trong đó còn có thê tử của hắn là Tiểu Hắc, Tiểu Hồng tình lữ Tiểu Kim. Hiện tại bết bát nhất kết quả chính là Tiểu Hắc là Pháp Sư. Khi đó,vì sống sót, hắn không thể không giết chết thê tử của mình.Nếu không thì cả đám sẽ phải ở lại đây rồi bị chết đói vào 1 lúc nào đó. Dù sao thì cũng không có con đường tiếp tế nào a.
Giờ chỉ hi vọng nàng ta không phải là pháp sư. Dù sao thì nghĩ đến cái thân thể của tiểu Hắc thì hắn không nhịn được mà nhìn xuống nửa thân dưới.
Ai tội lỗi, tội lỗi a.
Nhưng mà việc đó cứ để sau, giờ vấn đề là đi tìm tiểu Hồng
Không biết Tiểu Hồng đã biết bản thân là người sói chưa nhỉ? Nếu rồi thì 2 người có lẽ có thể thương lượng một chút, làm thế nào để tìm ra và giết chết pháp sư. Như vậy thì mới không phải chịu nguy cơ đói chết
Nhưng mà nếu giờ hắn đi tìm tiểu hồng lại có chút không ổn. Dù sao thì 2 người cũng không có quan hệ đặc thì nào. Bị bắt gặp ở với nhau sẽ có nhiều khả năng dẫn đến những nghi ngờ không cần thiết. Mà bị lộ ra thì… Nghĩ lại hình ảnh của tiểu Lục mà tiểu Bạch không tự chủ được rùng mình 1 cái. quá thảm a
]
Tiểu Bạch cẩn thận ngẫm nghĩ. Tốt nhất vẫn là đi tìm tiểu Hắc. Dù sao 2 người là vợ chồng,đi gặp nhau là điều hết sức bình thường. Không chỉ có thế mà hắn còn có thể đi hỏi han 1 chút tình báo để biết đâu có thể thu thập thông tin hữu ích thì sao. Nhất là biết thân phận của cuồng chiến sĩ và pháp sư. 2 người đó vừa chết thì không phải cả ngôi làng do 2 con sói bọn họ định đoạt sao.
Nghĩ liền làm. Tiểu Bạch đi ra ngoài dự định đi tìm Tiểu Hắc, dù chỉ là giả vờ giả vịt cũng tốt, miễn không gây nên chú ý của những người khác là được.
-nhất định phải hoàn thành tốt vai diễn của bản thân.
Đó là những điều mà hắn tự nói với bản thân trước khi ra ngoài.
Hắn thân trọng như thể lo lắng sẽ có con sói nào xồ ra giết chết hắn vậy.
Cứ thế hắn đã tiến đến cửa phòng tiểu Hắc. cánh cửa ấy lại trùng hợp mở ra! Tiểu Hắc hơi sững sờ khi thấy tiểu Bạch đứng ở đó nhưng rất nhanh cô nhận ra ý đồ của tiểu Bạch.
Nàng cũng không để Tiểu Bạch vào nhà, chỉ là nói:
-Ta vừa vặn cũng muốn đi tìm ngươi đây, ta có lời muốn nói với ngươi.
- Nói cái gì?
Tiểu Bạch hỏi.
Tiểu Hắc còn chưa kịp nói tiếp, căn phòng của tiểu Kim ở gần đó liền mở ra.Tiểu Kim đi ra. hắn nhìn thấy hai người Bạch Hắc đang đứng cạnh nhau thì hơi sửng sốt một chút, bất quá rất nhanh liền kịp phản ứng. Hiển nhiên hắn cũng là biết hắc bạch hai người quan hệ, cũng không cảm thấy có cái gì không đúng.
- Các ngươi có lẽ đã biết việc trong thôn còn có 2 người sói đi.
Hắn mới mở miệng tùy tiện hỏi như thể nó là điều hiển nhiên
Tiểu Bạch, Tiểu Hắc sững sờ, không nghĩ tới tiểu Kim lớn mật đến vậy. Việc nhạy cảm như vậy mà nói ra 1 cách thản nhiên như vậy. Nhưng 2 người vẫn đều gật đầu nhẹ, biểu thị thừa nhận.
Tiểu Kim lại nói tiếp:
- Nếu mọi người đã đều biết thì cũng biết tình hình chúng ta đã rất nguy hiểm.Không bằng, mọi người chúng ta tụ tập lại thương lượng xem tiếp theo nên làm thế nào.
Tiểu Bạch đương nhiên chỉ có thể đáp ứng nếu như cự tuyệt, chẳng phải là thừa nhận mình là người sói đến sao?
Tiểu Hắc cũng đáp ứng, thế là, ba người phân biệt đi gọi ba người khác. Tiểu Bạch giống như vô ý lựa chọn đi gọi Tiểu Hồng.
Khi hắn gõ mở cửa, đầu tiên đập vào mi mắt là cái kia một bộ ngực hoàn toàn không thua Tiểu Hắc khiến Tiểu Bạch lập tức cảm thấy cái mũi có chút ngứa và đâu đó có chút phồng.
Trong đầu hắn không khỏi hiện lên vài ý nghĩ không được hay ho cho lắm.
- ta diễm phúc tựa hồ không cạn, dù là không có Tiểu Hắc, về sau cùng với Tiểu Hồng cũng không tệ a.
Hắn cho Tiểu Hồng 1 phát nháy mắt, nhưng mà hắn cũng không phải là vua màn ảnh, không thể dựa vào ngôn ngữ cơ thể mà thể hiện sắc thái tình cảm, nhất là khi mà trên mặt có đeo mặt nạ nữa chứ.
.Và hiển nhiên, Tiểu Hồng hoàn toàn thờ ơ.
Tiểu Bạch suy nghĩ 1 chút cảm thấy cũng có thể hiểu được. Hiện tại ai cũng phải cẩn thận nhất là người sói. Sau khi thấy cảnh tiểu Lục bị moi tim thì ai dám tin người nữa? Coi như nàng hiểu dụng ý của Cầm cũng chắc chắn sẽ không đáp lại, ai biết Tiểu Bạch có phải hay không đang lừa nàng.
Bây giờ không nói chuyện cũng không sao, dù sao đến ban đêm chạm mặt thì mọi người trao đổi một chút thân phận là hiểu nhau hết. Ban đêm dài lắm.
Bây giờ việc cần làm là đi gặp mặt 4 người kia đã
Sáu người tất cả đều tụ tập chung một chỗ, bắt đầu thảo luận tập thể...
Dẫn đầu vẫn như cũ là Tiểu Kim, hắn luôn luôn trầm ổn hơn người khác rất nhiều, trong lúc vô hình liền biến thành thủ lĩnh của đoàn thể sáu người này.
- tốt, có lẽ mọi người đều đã biết. Trong chúng ta còn có 2 người sói nữa.
Theo Tiểu Kim mở lời, sắc mặt của mọi người đều trở nên nghiêm túc, mọi người không tự chủ được mà cách xa kẻ bên cạnh thêm 1 chút. Dường như đang sợ ai đó sẽ hóa sói mà tấn công mình.
Trong khi đó Tiểu Kim nói tiếp:
-Bất quá, mong mọi người yên tâm, chỉ cần có pháp sư là ta ở đây, chúng ta hoàn toàn có thể chiến thắng người sói.
-Cái gì!
-Pháp Sư!
Tiểu Bạch đem cái rương đem đến gian phòng của mình, hắn bỏ nó sang 1 bên mà lục khắp căn phòng tìm tờ giấy bị xé rách kia, kết quả hắn lấy ra một trang giấy dưới gối, chất giấy giống hệt cuốn nhật ký.
Điều làm hắn kỳ lạ là nếu đây là căn phòng của hắn thì chắc chắn phải có mùi hoa quả tràn ngập nhưng mà hắn chỉ ngửi thấy mùi đó từ chiếc giường cũng là nơi mà hắn tìm thấy tờ giấy. Nhưng cái đó còn cần thêm nhiều điều mới kết luận được. Giờ cần biết nội dung tờ giấy này đã
Tờ giấy này bên trên lít nha lít nhít viết một đống chữ, hoàn toàn không có bất kỳ cái gì quy luật, không cách nào tạo thành một câu hoàn chỉnh. Nhưng chắc chắn nó phải có tác dụng gì đó. Linh cơ khẽ động hắn lấy ra một cái bát từ trong rương,đi trong thôn giếng nước bên trong mang một chén nữa nước trở về phòng.
Sau đó đem giấy ngâm đến trong nước. Và điều thần kỳ hiện ra, vốn tờ giấy toàn chữ là chữ thì giờ 1 số chữ dần mờ đi và biến mất để lại hoàn chỉnh nội dung cũng chính là thứ mà anh đã để lại cho bản thân
Hắn nhận ra trên tờ giấy có mùi nước hoa quả, đó cũng là lý do vì sao mà chỉ có chiếc giường là có mùi hoa quả. Nhưng mà không ai viết lại viết bằng nước hoa quả hết. Do vậy nước hoa quả chỉ là thuật che mắt thôi. Xóa đi thì sẽ có chân chính nội dung.
Và xem ra hắn đã nghĩ đúng.
Giờ là lúc xem nội dung hắn để lại cho bản thân là gì nào
Khi xem hết nội dung trên giấy viết, Tiểu Bạch lập tức giật nảy cả mình.
Nguyên lai hắn chính mình là người sói!
Mà một người sói khác là Tiểu Hồng.
Tiểu Bạch không nghĩ tới mình lại là người sói, nhưng nếu như vậy thì hắn cùng Tiểu Hồng chẳng phải là liền cùng bốn người khác là địch sao? Trong đó còn có thê tử của hắn là Tiểu Hắc, Tiểu Hồng tình lữ Tiểu Kim. Hiện tại bết bát nhất kết quả chính là Tiểu Hắc là Pháp Sư. Khi đó,vì sống sót, hắn không thể không giết chết thê tử của mình.Nếu không thì cả đám sẽ phải ở lại đây rồi bị chết đói vào 1 lúc nào đó. Dù sao thì cũng không có con đường tiếp tế nào a.
Giờ chỉ hi vọng nàng ta không phải là pháp sư. Dù sao thì nghĩ đến cái thân thể của tiểu Hắc thì hắn không nhịn được mà nhìn xuống nửa thân dưới.
Ai tội lỗi, tội lỗi a.
Nhưng mà việc đó cứ để sau, giờ vấn đề là đi tìm tiểu Hồng
Không biết Tiểu Hồng đã biết bản thân là người sói chưa nhỉ? Nếu rồi thì 2 người có lẽ có thể thương lượng một chút, làm thế nào để tìm ra và giết chết pháp sư. Như vậy thì mới không phải chịu nguy cơ đói chết
Nhưng mà nếu giờ hắn đi tìm tiểu hồng lại có chút không ổn. Dù sao thì 2 người cũng không có quan hệ đặc thì nào. Bị bắt gặp ở với nhau sẽ có nhiều khả năng dẫn đến những nghi ngờ không cần thiết. Mà bị lộ ra thì… Nghĩ lại hình ảnh của tiểu Lục mà tiểu Bạch không tự chủ được rùng mình 1 cái. quá thảm a
]
Tiểu Bạch cẩn thận ngẫm nghĩ. Tốt nhất vẫn là đi tìm tiểu Hắc. Dù sao 2 người là vợ chồng,đi gặp nhau là điều hết sức bình thường. Không chỉ có thế mà hắn còn có thể đi hỏi han 1 chút tình báo để biết đâu có thể thu thập thông tin hữu ích thì sao. Nhất là biết thân phận của cuồng chiến sĩ và pháp sư. 2 người đó vừa chết thì không phải cả ngôi làng do 2 con sói bọn họ định đoạt sao.
Nghĩ liền làm. Tiểu Bạch đi ra ngoài dự định đi tìm Tiểu Hắc, dù chỉ là giả vờ giả vịt cũng tốt, miễn không gây nên chú ý của những người khác là được.
-nhất định phải hoàn thành tốt vai diễn của bản thân.
Đó là những điều mà hắn tự nói với bản thân trước khi ra ngoài.
Hắn thân trọng như thể lo lắng sẽ có con sói nào xồ ra giết chết hắn vậy.
Cứ thế hắn đã tiến đến cửa phòng tiểu Hắc. cánh cửa ấy lại trùng hợp mở ra! Tiểu Hắc hơi sững sờ khi thấy tiểu Bạch đứng ở đó nhưng rất nhanh cô nhận ra ý đồ của tiểu Bạch.
Nàng cũng không để Tiểu Bạch vào nhà, chỉ là nói:
-Ta vừa vặn cũng muốn đi tìm ngươi đây, ta có lời muốn nói với ngươi.
- Nói cái gì?
Tiểu Bạch hỏi.
Tiểu Hắc còn chưa kịp nói tiếp, căn phòng của tiểu Kim ở gần đó liền mở ra.Tiểu Kim đi ra. hắn nhìn thấy hai người Bạch Hắc đang đứng cạnh nhau thì hơi sửng sốt một chút, bất quá rất nhanh liền kịp phản ứng. Hiển nhiên hắn cũng là biết hắc bạch hai người quan hệ, cũng không cảm thấy có cái gì không đúng.
- Các ngươi có lẽ đã biết việc trong thôn còn có 2 người sói đi.
Hắn mới mở miệng tùy tiện hỏi như thể nó là điều hiển nhiên
Tiểu Bạch, Tiểu Hắc sững sờ, không nghĩ tới tiểu Kim lớn mật đến vậy. Việc nhạy cảm như vậy mà nói ra 1 cách thản nhiên như vậy. Nhưng 2 người vẫn đều gật đầu nhẹ, biểu thị thừa nhận.
Tiểu Kim lại nói tiếp:
- Nếu mọi người đã đều biết thì cũng biết tình hình chúng ta đã rất nguy hiểm.Không bằng, mọi người chúng ta tụ tập lại thương lượng xem tiếp theo nên làm thế nào.
Tiểu Bạch đương nhiên chỉ có thể đáp ứng nếu như cự tuyệt, chẳng phải là thừa nhận mình là người sói đến sao?
Tiểu Hắc cũng đáp ứng, thế là, ba người phân biệt đi gọi ba người khác. Tiểu Bạch giống như vô ý lựa chọn đi gọi Tiểu Hồng.
Khi hắn gõ mở cửa, đầu tiên đập vào mi mắt là cái kia một bộ ngực hoàn toàn không thua Tiểu Hắc khiến Tiểu Bạch lập tức cảm thấy cái mũi có chút ngứa và đâu đó có chút phồng.
Trong đầu hắn không khỏi hiện lên vài ý nghĩ không được hay ho cho lắm.
- ta diễm phúc tựa hồ không cạn, dù là không có Tiểu Hắc, về sau cùng với Tiểu Hồng cũng không tệ a.
Hắn cho Tiểu Hồng 1 phát nháy mắt, nhưng mà hắn cũng không phải là vua màn ảnh, không thể dựa vào ngôn ngữ cơ thể mà thể hiện sắc thái tình cảm, nhất là khi mà trên mặt có đeo mặt nạ nữa chứ.
.Và hiển nhiên, Tiểu Hồng hoàn toàn thờ ơ.
Tiểu Bạch suy nghĩ 1 chút cảm thấy cũng có thể hiểu được. Hiện tại ai cũng phải cẩn thận nhất là người sói. Sau khi thấy cảnh tiểu Lục bị moi tim thì ai dám tin người nữa? Coi như nàng hiểu dụng ý của Cầm cũng chắc chắn sẽ không đáp lại, ai biết Tiểu Bạch có phải hay không đang lừa nàng.
Bây giờ không nói chuyện cũng không sao, dù sao đến ban đêm chạm mặt thì mọi người trao đổi một chút thân phận là hiểu nhau hết. Ban đêm dài lắm.
Bây giờ việc cần làm là đi gặp mặt 4 người kia đã
Sáu người tất cả đều tụ tập chung một chỗ, bắt đầu thảo luận tập thể...
Dẫn đầu vẫn như cũ là Tiểu Kim, hắn luôn luôn trầm ổn hơn người khác rất nhiều, trong lúc vô hình liền biến thành thủ lĩnh của đoàn thể sáu người này.
- tốt, có lẽ mọi người đều đã biết. Trong chúng ta còn có 2 người sói nữa.
Theo Tiểu Kim mở lời, sắc mặt của mọi người đều trở nên nghiêm túc, mọi người không tự chủ được mà cách xa kẻ bên cạnh thêm 1 chút. Dường như đang sợ ai đó sẽ hóa sói mà tấn công mình.
Trong khi đó Tiểu Kim nói tiếp:
-Bất quá, mong mọi người yên tâm, chỉ cần có pháp sư là ta ở đây, chúng ta hoàn toàn có thể chiến thắng người sói.
-Cái gì!
-Pháp Sư!