Tại trở lại đồng thời, nàng giương cung lắp tên, động tác một mạch mà thành, bộ dáng kia hoàn toàn liền là một cao thủ dùng cung
- làm sao có thể! Nàng không phải thợ may sao!
Tiểu Bạch trong lòng kinh hãi, bất quá ngoài mặt vẫn là giả bộ như vẻ vô hại hiền lành.
-Đừng, đừng hiểu lầm.
hắn lập tức thanh đao ném đến một bên, giơ hai tay lên:
- Là ta, là ta à, ta, chúng ta là vợ chồng không phải sao? Ta là tới tìm ngươi để thương lượng vài chuyện, nhưng là ngươi không ở nhà, ta liền đi ra tìm ngươi.
- Thật ư?
Tiểu Hắc vững vàng lôi kéo cung săn, cũng không có ý buông ra, bất quá nàng cũng không động thủ với Tiểu Bạch:
-Ta nghĩ ngươi hiểu lầm, ta không phải thê tử của ngươi.
- hả.Nhưng trong bản nhật kỹ rõ ràng viết vậy. Rốt cục là làm sao.
Tiểu Bạch trái tim bỗng nhiên thót 1 cái, bất quá vẫn là giả bộ như hoàn toàn không biết gì cả mà hỏi.
Tiểu Hắc nói:
-Ta mặc dù cái gì cũng không nhớ rõ, nhưng là vừa rồi ta tại cầm lấy cây cung này thời điểm chợt phát hiện mình dùng rất nhuần nhuyễn, như thể ta đã dùng chúng rất lâu, rất thuần thục rồi, so với việc tin mình là 1 nông dân, ta càng tin tưởng mình là một thợ săn, cho nên ta hoài nghi đồ đạc của chúng ta có thể là bị để sai rương.
-Cho nên ngươi tới nơi này muốn nhìn xem có đầu mối gì không đúng không?
Tiểu Bạch một bên nói một bên thì đầu não điên cuồng suy nghĩ
-nàng làm sao có thể là thợ săn! Nàng thế nào lại là thợ săn!? Nếu như nàng là thợ săn, chẳng phải là nói nàng mới là đồng bạn của ta? Nhưng như vậy thì rốt cục tiểu Tử là ai? Nàng chẳng lẽ mới là nông dân? Như vậy Tiểu Kim cùng Tiểu Lam chỉ là đang hư trương thanh thế sao?
Tiểu Bạch càng nghĩ càng hưng phấn, nếu như đồng bạn của mình còn chưa có chết, vậy đơn giản là quá tốt rồi. Hắn lúc này liền muốn cùng Tiểu Hắc nhận nhau. Bất quá hắn vừa muốn há miệng, nhất cuối cùng vẫn là nhịn được. Hiện tại mở miệng thừa nhận mình là người sói không có chút ý nghĩa nào, ngược lại còn sẽ đem mình bộc lộ ra.Cẩn thận vẫn là trên hết a
-Bây giờ thì tạm thời nhịn đã. Chờ khi trời tối, tìm được đồng bạn rồi tính tiếp.
Tiểu Bạch nghĩ như vậy, vừa hướng Tiểu Hắc nói
- Lời của ngươi nói làm cho người rất khó có thể tin, ta cần muốn trở về suy nghĩ thật kỹ đã.
Tiểu Hắc nhẹ gật đầu, liền đứng yên nhìn theo bóng dáng Tiểu Bạch rời đi.
Mặc dù còn không thể tin Tiểu Hắc là người sói, nhưng điều này không thể nghi ngờ khiến Tiểu Bạch buông lỏng không ít tâm tình. Đồng thời đối Tiểu Kim cùng Tiểu Lam sợ hãi cũng vơi đi rất nhiều.
- không tiếc hi sinh đồng bạn tới dọa người sói, các ngươi đây không phải tự tìm đường chết a.
Tiểu Bạch cứ như vậy ngồi chờ tại trong phòng, thẳng đến ban đêm.
Trời tối, phòng người nào cũng đóng và khóa chặt, không người nào dám đi ra ngoài, cũng không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì.
Tiểu Bạch mở cửa, theo ánh trăng chiếu rọi, mặt nạ trên mặt hắn rốt cục tróc ra, thân thể cũng phát sinh biến hóa. Ngắn ngủi 10 giây về sau, hắn liền đã biến thành một đầu Huyết Nhãn Lang nhân cao hơn hai mét toàn thân lông dài.
Hắn nhìn thoáng qua Tiểu Hắc gian phòng, phát hiện không có ai đi ra ngoài. Đoán rằng nàng sẽ ra sau, tiểu bạch tiến hành chuẩn bị trước.
Đầu tiên hắn liền một cái hố trước năm căn phòng. 1 bên để đánh lạc hướng, một bên là để cho tiện hắn vào phòng giết người lúc ban ngày. Hắn đã ý thức được, chỉ dựa vào ban đêm là giết không hết những người này.
Nhưng vấn đề là giết ai đây.
Tiểu Bạch hơi phân vân một chút.
Tiểu Kim tự xưng Pháp Sư, nhưng ai mà biết là thật hay là giả, vạn nhất hắn là Chiến Sĩ thì sao?
Tiểu Hồng là thợ may, thân thể yếu đuối, ban ngày cũng có thể giết, không cần thiết lãng phí cơ hội này.
Tiểu Lam cùng Tiểu Kim giống như đã đạt thành thỏa thuận gì, mối quan hệ hợp tác như vậy hiển nhiên bất lợi cho người sói. Với lại thân phận chân thật của tiểu Lam là thợ săn. Uy hiếp tương đối lớn, diệt trừ hắn là lựa chọn tối ưu. Giết hắn, Tiểu Bạch còn có thể nhìn thấy nguyên bản thuộc về mình cái rương, nói không chừng bên trong còn có vật gì có giá trị đâu.
Nghĩ xong về sau, Tiểu Bạch liền tính toán đợi Tiểu Hắc đi ra. Đơn độc hành động, nếu là đụng tới Chiến Sĩ, nói không chừng liền sẽ giống Tiểu Lục như thế bị ăn hành ngập mặt.
Nhưng mà, đợi một hồi lâu, Tiểu Hắc vẫn là không có đi ra.
Điều này làm Tiểu Bạch khó hiểu không thôi. Hắn chạy đến nhà Tiểu Hắc. thông cửa hang mà hắn đào, hướng trong phòng hô to:
-Uy! Ngươi làm gì! Mau ra đây a!
Rất nhanh, hắn liền nghe một thanh âm vọng ra từ trong phòng:
- Ngươi về đi, đêm nay ta không ra khỏi cửa.
Là Tiểu Hắc thanh âm, nhưng là nàng có ý gì?
Tiểu Bạch nói:
-
- Ngươi không ra, chúng ta làm sao lẫn nhau xác nhận thân phận?
Hắn mặc dù rất vững tin Tiểu Hắc liền là thợ săn, nhưng là không tận mắt thấy nàng biến thân thì khó mà an tâm, cho nên hắn vẫn không có đem mình là Tiểu Bạch nói ra.
Trong phòng trầm mặc.
Tiểu Bạch cảm thấy trầm xuống, chẳng lẽ mình đoán sai? Tiểu Hắc kỳ thật không phải thật sự Tiểu Hồng? Nhưng nàng liền là thợ săn a! Không phải Tiểu Hồng nàng chẳng lẽ còn sẽ là...
Tiểu Bạch đột nhiên giật mình... Vì cái gì trong quyển nhật ký miêu tả hắc bạch hai người lúc dùng là vợ chồng,
Mà kim hồng hai người lại là tình lữ. Ở trong đó khác biệt, hắn ngay từ đầu chỉ là bởi vì hai người chưa kết hôn, nhưng nếu như không phải như thế đây này?
nếu như không phải không kết hôn, mà là kết không được cưới lời nói...
Tiểu Bạch bị chính mình suy đoán dọa sợ.
Sai, hắn ngay từ đầu liền sai lầm một việc!
Ai quy định nam nhân mặt nạ nhan sắc nhất định phải cùng nam nhân đổi?
Tiểu Hắc là thợ săn, đây là đúng đến 90%, hắn tận mắt nhìn thấy khả năng bắn cung của nàng, không sai được. Nhưng nếu như nàng không phải Tiểu Hồng, mà là Tiểu Kim thì sao!?
Tiểu Bạch phát hiện sự tình lại một lần nữa lâm vào cục diện bết bát nhất. Tiểu Hắc cùng Tiểu Tử, hai nữ nhân này chỉ sợ mới thật sự là thợ săn tình lữ, cứ như vậy, Tiểu Lam mới là cái thợ msy!
-đúng vậy a, cũng không có ai quy định thợ may nhất định phải là nữ, khó trách cái này Tiểu Lam lá gan nhỏ như vậy, yếu như vậy, tuyệt không giống thợ săn.
Phát hiện này cơ hồ khiến Tiểu Bạch tuyệt vọng, bất quá cực may hắn còn có một quả trái tim cường đại, tại thời khắc mấu chốt này tới một chiêu tuyệt địa phản kích.
Chỉ thấy hắn nói ra:
- Vậy được rồi, đã ngươi không nguyện ý đi ra, vậy ta liền đi giết người, dù sao lại giết một cái, còn lại hai người cũng không phải chúng ta liên thủ đối thủ, ta biết ngươi cùng nàng là người yêu, không tiện hạ sát thủ, cho nên ta ban ngày cùng Tiểu Lam cùng một chỗ giúp ngươi giải quyết nàng, thế nào? Đủ ý tứ a?
Đúng vậy, tại thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, Tiểu Bạch phát huy ra hắn diễn kỹ, sống sờ sờ đem mình đóng vai trở thành Tiểu Kim. Tiểu Kim ban ngày cái kia lớn mật tự xưng Pháp Sư hành vi liền là hắn che chở tốt nhất, bởi vì dựa theo bình thường Logic tới nói, chỉ có người sói cùng Chiến Sĩ mới dám lớn tiếng như vậy tuyên bố mình là Pháp Sư, bởi vì bọn hắn không sợ bị người sói tập sát.
Chỉ cần để Tiểu Hắc tin tưởng Tiểu Kim là người sói, ngày mai ban ngày đối phó Tiểu Kim liền dễ dàng hơn. Sau khi Biến thân thành người sói, dọng nói khàn rất nhiều, hắn cũng không lo lắng sẽ bị Tiểu Hắc nhận ra.
Nói xong, hắn liền chạy về hướng nhà Tiểu Lam. Hắn muốn giết chết người giúp đỡ Tiểu Kim, không phải ngày mai ban ngày hai đối hai thì vẫn tương đối phiền phức. Tiểu Hồng thì không tính tiền đi.
- làm sao có thể! Nàng không phải thợ may sao!
Tiểu Bạch trong lòng kinh hãi, bất quá ngoài mặt vẫn là giả bộ như vẻ vô hại hiền lành.
-Đừng, đừng hiểu lầm.
hắn lập tức thanh đao ném đến một bên, giơ hai tay lên:
- Là ta, là ta à, ta, chúng ta là vợ chồng không phải sao? Ta là tới tìm ngươi để thương lượng vài chuyện, nhưng là ngươi không ở nhà, ta liền đi ra tìm ngươi.
- Thật ư?
Tiểu Hắc vững vàng lôi kéo cung săn, cũng không có ý buông ra, bất quá nàng cũng không động thủ với Tiểu Bạch:
-Ta nghĩ ngươi hiểu lầm, ta không phải thê tử của ngươi.
- hả.Nhưng trong bản nhật kỹ rõ ràng viết vậy. Rốt cục là làm sao.
Tiểu Bạch trái tim bỗng nhiên thót 1 cái, bất quá vẫn là giả bộ như hoàn toàn không biết gì cả mà hỏi.
Tiểu Hắc nói:
-Ta mặc dù cái gì cũng không nhớ rõ, nhưng là vừa rồi ta tại cầm lấy cây cung này thời điểm chợt phát hiện mình dùng rất nhuần nhuyễn, như thể ta đã dùng chúng rất lâu, rất thuần thục rồi, so với việc tin mình là 1 nông dân, ta càng tin tưởng mình là một thợ săn, cho nên ta hoài nghi đồ đạc của chúng ta có thể là bị để sai rương.
-Cho nên ngươi tới nơi này muốn nhìn xem có đầu mối gì không đúng không?
Tiểu Bạch một bên nói một bên thì đầu não điên cuồng suy nghĩ
-nàng làm sao có thể là thợ săn! Nàng thế nào lại là thợ săn!? Nếu như nàng là thợ săn, chẳng phải là nói nàng mới là đồng bạn của ta? Nhưng như vậy thì rốt cục tiểu Tử là ai? Nàng chẳng lẽ mới là nông dân? Như vậy Tiểu Kim cùng Tiểu Lam chỉ là đang hư trương thanh thế sao?
Tiểu Bạch càng nghĩ càng hưng phấn, nếu như đồng bạn của mình còn chưa có chết, vậy đơn giản là quá tốt rồi. Hắn lúc này liền muốn cùng Tiểu Hắc nhận nhau. Bất quá hắn vừa muốn há miệng, nhất cuối cùng vẫn là nhịn được. Hiện tại mở miệng thừa nhận mình là người sói không có chút ý nghĩa nào, ngược lại còn sẽ đem mình bộc lộ ra.Cẩn thận vẫn là trên hết a
-Bây giờ thì tạm thời nhịn đã. Chờ khi trời tối, tìm được đồng bạn rồi tính tiếp.
Tiểu Bạch nghĩ như vậy, vừa hướng Tiểu Hắc nói
- Lời của ngươi nói làm cho người rất khó có thể tin, ta cần muốn trở về suy nghĩ thật kỹ đã.
Tiểu Hắc nhẹ gật đầu, liền đứng yên nhìn theo bóng dáng Tiểu Bạch rời đi.
Mặc dù còn không thể tin Tiểu Hắc là người sói, nhưng điều này không thể nghi ngờ khiến Tiểu Bạch buông lỏng không ít tâm tình. Đồng thời đối Tiểu Kim cùng Tiểu Lam sợ hãi cũng vơi đi rất nhiều.
- không tiếc hi sinh đồng bạn tới dọa người sói, các ngươi đây không phải tự tìm đường chết a.
Tiểu Bạch cứ như vậy ngồi chờ tại trong phòng, thẳng đến ban đêm.
Trời tối, phòng người nào cũng đóng và khóa chặt, không người nào dám đi ra ngoài, cũng không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì.
Tiểu Bạch mở cửa, theo ánh trăng chiếu rọi, mặt nạ trên mặt hắn rốt cục tróc ra, thân thể cũng phát sinh biến hóa. Ngắn ngủi 10 giây về sau, hắn liền đã biến thành một đầu Huyết Nhãn Lang nhân cao hơn hai mét toàn thân lông dài.
Hắn nhìn thoáng qua Tiểu Hắc gian phòng, phát hiện không có ai đi ra ngoài. Đoán rằng nàng sẽ ra sau, tiểu bạch tiến hành chuẩn bị trước.
Đầu tiên hắn liền một cái hố trước năm căn phòng. 1 bên để đánh lạc hướng, một bên là để cho tiện hắn vào phòng giết người lúc ban ngày. Hắn đã ý thức được, chỉ dựa vào ban đêm là giết không hết những người này.
Nhưng vấn đề là giết ai đây.
Tiểu Bạch hơi phân vân một chút.
Tiểu Kim tự xưng Pháp Sư, nhưng ai mà biết là thật hay là giả, vạn nhất hắn là Chiến Sĩ thì sao?
Tiểu Hồng là thợ may, thân thể yếu đuối, ban ngày cũng có thể giết, không cần thiết lãng phí cơ hội này.
Tiểu Lam cùng Tiểu Kim giống như đã đạt thành thỏa thuận gì, mối quan hệ hợp tác như vậy hiển nhiên bất lợi cho người sói. Với lại thân phận chân thật của tiểu Lam là thợ săn. Uy hiếp tương đối lớn, diệt trừ hắn là lựa chọn tối ưu. Giết hắn, Tiểu Bạch còn có thể nhìn thấy nguyên bản thuộc về mình cái rương, nói không chừng bên trong còn có vật gì có giá trị đâu.
Nghĩ xong về sau, Tiểu Bạch liền tính toán đợi Tiểu Hắc đi ra. Đơn độc hành động, nếu là đụng tới Chiến Sĩ, nói không chừng liền sẽ giống Tiểu Lục như thế bị ăn hành ngập mặt.
Nhưng mà, đợi một hồi lâu, Tiểu Hắc vẫn là không có đi ra.
Điều này làm Tiểu Bạch khó hiểu không thôi. Hắn chạy đến nhà Tiểu Hắc. thông cửa hang mà hắn đào, hướng trong phòng hô to:
-Uy! Ngươi làm gì! Mau ra đây a!
Rất nhanh, hắn liền nghe một thanh âm vọng ra từ trong phòng:
- Ngươi về đi, đêm nay ta không ra khỏi cửa.
Là Tiểu Hắc thanh âm, nhưng là nàng có ý gì?
Tiểu Bạch nói:
-
- Ngươi không ra, chúng ta làm sao lẫn nhau xác nhận thân phận?
Hắn mặc dù rất vững tin Tiểu Hắc liền là thợ săn, nhưng là không tận mắt thấy nàng biến thân thì khó mà an tâm, cho nên hắn vẫn không có đem mình là Tiểu Bạch nói ra.
Trong phòng trầm mặc.
Tiểu Bạch cảm thấy trầm xuống, chẳng lẽ mình đoán sai? Tiểu Hắc kỳ thật không phải thật sự Tiểu Hồng? Nhưng nàng liền là thợ săn a! Không phải Tiểu Hồng nàng chẳng lẽ còn sẽ là...
Tiểu Bạch đột nhiên giật mình... Vì cái gì trong quyển nhật ký miêu tả hắc bạch hai người lúc dùng là vợ chồng,
Mà kim hồng hai người lại là tình lữ. Ở trong đó khác biệt, hắn ngay từ đầu chỉ là bởi vì hai người chưa kết hôn, nhưng nếu như không phải như thế đây này?
nếu như không phải không kết hôn, mà là kết không được cưới lời nói...
Tiểu Bạch bị chính mình suy đoán dọa sợ.
Sai, hắn ngay từ đầu liền sai lầm một việc!
Ai quy định nam nhân mặt nạ nhan sắc nhất định phải cùng nam nhân đổi?
Tiểu Hắc là thợ săn, đây là đúng đến 90%, hắn tận mắt nhìn thấy khả năng bắn cung của nàng, không sai được. Nhưng nếu như nàng không phải Tiểu Hồng, mà là Tiểu Kim thì sao!?
Tiểu Bạch phát hiện sự tình lại một lần nữa lâm vào cục diện bết bát nhất. Tiểu Hắc cùng Tiểu Tử, hai nữ nhân này chỉ sợ mới thật sự là thợ săn tình lữ, cứ như vậy, Tiểu Lam mới là cái thợ msy!
-đúng vậy a, cũng không có ai quy định thợ may nhất định phải là nữ, khó trách cái này Tiểu Lam lá gan nhỏ như vậy, yếu như vậy, tuyệt không giống thợ săn.
Phát hiện này cơ hồ khiến Tiểu Bạch tuyệt vọng, bất quá cực may hắn còn có một quả trái tim cường đại, tại thời khắc mấu chốt này tới một chiêu tuyệt địa phản kích.
Chỉ thấy hắn nói ra:
- Vậy được rồi, đã ngươi không nguyện ý đi ra, vậy ta liền đi giết người, dù sao lại giết một cái, còn lại hai người cũng không phải chúng ta liên thủ đối thủ, ta biết ngươi cùng nàng là người yêu, không tiện hạ sát thủ, cho nên ta ban ngày cùng Tiểu Lam cùng một chỗ giúp ngươi giải quyết nàng, thế nào? Đủ ý tứ a?
Đúng vậy, tại thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, Tiểu Bạch phát huy ra hắn diễn kỹ, sống sờ sờ đem mình đóng vai trở thành Tiểu Kim. Tiểu Kim ban ngày cái kia lớn mật tự xưng Pháp Sư hành vi liền là hắn che chở tốt nhất, bởi vì dựa theo bình thường Logic tới nói, chỉ có người sói cùng Chiến Sĩ mới dám lớn tiếng như vậy tuyên bố mình là Pháp Sư, bởi vì bọn hắn không sợ bị người sói tập sát.
Chỉ cần để Tiểu Hắc tin tưởng Tiểu Kim là người sói, ngày mai ban ngày đối phó Tiểu Kim liền dễ dàng hơn. Sau khi Biến thân thành người sói, dọng nói khàn rất nhiều, hắn cũng không lo lắng sẽ bị Tiểu Hắc nhận ra.
Nói xong, hắn liền chạy về hướng nhà Tiểu Lam. Hắn muốn giết chết người giúp đỡ Tiểu Kim, không phải ngày mai ban ngày hai đối hai thì vẫn tương đối phiền phức. Tiểu Hồng thì không tính tiền đi.