Cô gái không tin được nhìn Cầm:
- Đây là…..hồn linh sao?
- Chính xác, đây chính là hồn linh của ta. Ngươi có thể hỏi bọn họ 1 chút để biết xem liệu bọn họ còn giữ được thần trí sau khi trở thành hồn linh được không.
Cô gái khẽ gật đầu tiến đến bên cô cô của Cầm rồi nói:
- Cô là…
Cô cô của anh chàng mỉm cười nói:
- Chào, ta là cô cô của anh chàng này. Gọi ta Bích Tiêu là có thể rồi.
- Vậy mấy người hoàn toàn là tự nguyện sao.
- Cũng không hoàn toàn là vậy. Dù sao nếu có thể tự do thì vẫn hơ. Nhưng mà so với việc ngồi không chờ chết thì có 1 cuộc sống mới cũng không tệ a.
Cô gái này lắng tâm nghe rồi cúi đầu như suy ngẫm cái gì đó. Cuối cùng cô ngẩng đầu lên nhìn Cầm và nói:
- Vậy ai cũng có thể có nhiều hồn linh như ngươi sao.
Cầm mỉm cười nói:
- Cái này không nhất định. Còn cần dựa cả vào thiên phú tinh thần lực nữa. Hồn sư bình thường có lẽ sẽ có được 1-2 hồn linh. Có chút thiên phú thì có lẽ sẽ được nhiều hơn. Nhưng trong tương lai khi có công pháp chuyên dụng tu tinh thần lực thì tình hình này có lẽ sẽ khác đi rất nhiều.Đến lúc đó thì sự đối lập giữa hồn thú và nhân loại sẽ giảm đi càng đáng kể hơn nữa.
Cô gái này lại trầm ngâm như đang suy nghĩ cái gì. Cuối cùng cô ngẩng đầu lên nói:
- Có phải các ngươi đang có ý định đi về đúng không.
Cầm suy nghĩ 1 chút nói:
- Chúng ta lang thang cũng được gần 2 tháng rồi. Nếu không có gì thay đổi thì chờ cho cuộc chiến này vơi đi thì chúng ta sẽ lại lên đường. Chúng ta dù sao cũng là người ngoài, cũng không nên tham dự vào.Có lẽ sẽ ở lại thêm 5-10 ngày nữa đi.
Cô gái nghe vậy thì dường như đã quyết ý. Cô nói:
- Khi các ngươi đi có thể cho ta đi được hay không. Ta cũng muốn biết được thế giới ngoài kia là như thế nào.
- Nhưng mà với những gì cô biểu hiện thì chắc hẳn địa vị của cô ở đại lục này không thấp. Cô có thể bỏ người dân ở đây để đi theo chúng tôi sao.
Cô gái vẻ mặt tràn ngập đắng chát nói:
- Địa vị ư, có lẽ hồi trước ta là người như vậy. Nhưng mà khi bị chính người mình gài bẫy thì ta không còn tin tưởng nó nữa. Ta đã chết 1 lần rồi. Giờ ta không còn là thánh nữ của thần điện nữa mà chỉ là 1 cô gái bị ruồng bỏ mà thôi.
Cầm có chút hứng thú nói:
- Nếu có thể, chúng ta sẽ nguyện ý nghe cô chia sẻ.
Cô gái khẽ nhìn Cầm 1 cái rồi nói:
- Ta chính là thánh nữ đương thời của cả thần điện. Với thiên phú của ta, ta dễ dàng áp chế tất cả thiên tài đương thời. Nếu không có gì thay đổi thì chúng ta sẽ có thể đạt đến phong hào đấu la thậm chí là cực hạn đấu la cũng không chừng.
- Và thế là ta mang theo niềm tin cực lớn đi tham gia nhiệm vụ này. Với việc đã tạo thành công thông đạo, nhiệm vụ này không nghi ngờ là dễ dàng hơn rất nhiều.
- Ngươi có thắc mắc vì sao chúng ta xâm nhập vào khu trung tâm, bị phát hiện mà vẫn còn đến 7 người còn sống không. Hồn thú sao có thể ngu đến vậy được.
- Lý do duy nhất là chúng ta không có bị phát hiện đã thành công thăm dò được tình báo. Nhưng đúng lúc đó ta lại dính độc thủ của 7 tên đó. Không biết chúng làm gì mà khiến ta bị tê liệt.Không thể di chuyển được.Sau đó dường như có cãi nhau xảy ra và trong cơn mơ, dường như 2 đồng bạn kia gặp độc thủ của 7 tên khốn kia.
- Sau này thì không còn gì để nối. Chúng tạo tiếng động thu hút sự chú ý của hồn thú trong khi đó chuồn đi.
- Nhưng mà chúng không ngờ đến việc người đến lại là kim bằng và ta được cứu 1 mạng thậm chí là cho ta chỗ ẩn nấp ở đây.
- Chắc các ngươi thắc mắc vì sao mà ta lại ở đây mà không trở về. Bởi ta biết trở về cũng chẳng làm gì. Bình thường thì có cho bọn họ 10 lá gan cũng không dám làm lộ liễu như vậy thậm chí là giết người diệt khẩu. Nếu ta đoán không sai thì đây chinh là đấu tranh nội bộ. Việc ta lên làm thánh nữ không phải được tất cả ủng hộ. Nhưng do ta lấy lực áp quần hùng nên bọn họ không làm gì được. Nhưng tham đến độ áp chế như vậy thì ta quả thật không còn gì để nói. Ta cũng có chút mệt mỏi và không muốn bản thân phải suốt ngày đề phòng nữa.
- Không chỉ thế, như ta đoán, nhất định sẽ có chiến tranh tổng xảy ra. Sau đó thì người thắng kẻ bại sẽ được quyết định. 1 hồn thánh như ta có tham gia hay không cũng không phải quá quan trọng.
- Nếu không có các ngươi thì có lẽ ta cũng sẽ đi chu du hoặc ẩn mình tiến hành 1 cuộc sống bình thường. Nhưng cái gợi ý đi thăm thú thế giới ngoài kia cũng không tệ a.
Cầm nghe xong cũng có chút đồng tình. Đấu tranh không từ thủ đoạn như vậy Cầm cũng đã thấy nhiều trong phim. Nhưng ngay lúc nguy hiểm thế này thì… quả thật có chút quá đáng.Cầm quả thật cũng có chút đồng tình với cô gái thông minh nhưng bị gài bẫy này. Cuối cùng anh gật đầu đồng ý:
- Nếu cô không ngại thì có thể đi cùng chúng ta. Ta là Dược Phong, hân hạnh gặp cô.
Cô gái cũng mỉm nói ;
- Ta là Liên Tâm. Hân hạnh gặp mặt. hi vọng được mọi người sẽ giúp đỡ nhay nhiều hơn.
2 người mỉm cười bắt tay nhau chào mừng thành viên mới.
Anh cũng không để ý đến gương mặt tràn đầy bất thiện của 3 cô nàng.
Có thể nói là thiên tính của phụ nữ đi. Hazzzz……..
…….
Sau khi thu thập thành viên mới, cuối cùng Cầm cũng được làm việc mà anh mong chờ mất.Đó chính là đọc nhật ký. Anh cũng tò mò người làm ra nó rốt cục là ai. Và trong đó rốt cục là viết cái gì mà Liên Tâm lại nói người đó tạo nên tình cảnh như thế này.
Nhất định phải đọc ngay a.
Cuốn nhật ký này đã quá cũ rồi, dù sao cũng đã qua cả trăm năm mà. Nhưng có lẽ do vật liệu làm ra nó khá tốt nên dù có tổn hại khá nhiều trang nhưng mà số lượng thông tin có thể cung cấp được cũng hoàn toàn không ít.
Đọc mấy trang đầu. Cầm không thể không cảm thán. Định mệnh.
Bởi người chủ của nó vừa lạ nhưng vừa quen. Lạ vì do Cầm không quen biết anh ta, chí ít là chưa từng gặp. Nhưng quen vì anh ta chính là người… sở hữu vô vũ hồn
Không sai, thật không ngờ người anh trong những câu truyện mà Cầm được đọc không sinh tồn trên đại lục mà đi ra biển.
Nhưng ngẫm lại 1 chút thì cũng hợp lý. Thử nghĩ đi. Kẻ địch của anh ta thế nhưng là 1 tổ chức tà hồn sư lớn nhất đại lục. Không, phải nói là cả đại lục mới đúng bởi Cầm không tin là các quốc gia không quan tâm đến vấn đề này.
Lúc đầu Cầm vốn nghĩ anh ta trốn vào trong sâm lâm nhưng mà như vậy chắc chắn sẽ có hồn thú biết 1 chút. Do đó cách hoàn hảo nhất không nghi ngờ là chạy ra ngoài đại dương a.
Và có lẽ cũng chỉ có đại dương mới có thể khiến cho người anh đủ mạnh để về báo thù.
Thử nghĩ xem, dù là vô vũ hồn nếu không phải có 1 bộ hồn hoàn khủng thì cũng không khác vũ hồn sư có 2 vũ hồn là bao thậm chí là yếu hơn.
Người như vậy sao có thể 1 thân 1 mình xông vào đánh tan hang ổ địch.
Mà nơi có thể cung cấp bộ hồn hoàn đó ngoài Tinh Đấu đại sâm lâm ra có lẽ chỉ có đại dương bao la huyền bí a.
Cầm khẽ thở dài 1 hơi. Anh càng ngày càng hứng thu với kinh lịch của chủ nhân cuốn nhật ký này.
- Đây là…..hồn linh sao?
- Chính xác, đây chính là hồn linh của ta. Ngươi có thể hỏi bọn họ 1 chút để biết xem liệu bọn họ còn giữ được thần trí sau khi trở thành hồn linh được không.
Cô gái khẽ gật đầu tiến đến bên cô cô của Cầm rồi nói:
- Cô là…
Cô cô của anh chàng mỉm cười nói:
- Chào, ta là cô cô của anh chàng này. Gọi ta Bích Tiêu là có thể rồi.
- Vậy mấy người hoàn toàn là tự nguyện sao.
- Cũng không hoàn toàn là vậy. Dù sao nếu có thể tự do thì vẫn hơ. Nhưng mà so với việc ngồi không chờ chết thì có 1 cuộc sống mới cũng không tệ a.
Cô gái này lắng tâm nghe rồi cúi đầu như suy ngẫm cái gì đó. Cuối cùng cô ngẩng đầu lên nhìn Cầm và nói:
- Vậy ai cũng có thể có nhiều hồn linh như ngươi sao.
Cầm mỉm cười nói:
- Cái này không nhất định. Còn cần dựa cả vào thiên phú tinh thần lực nữa. Hồn sư bình thường có lẽ sẽ có được 1-2 hồn linh. Có chút thiên phú thì có lẽ sẽ được nhiều hơn. Nhưng trong tương lai khi có công pháp chuyên dụng tu tinh thần lực thì tình hình này có lẽ sẽ khác đi rất nhiều.Đến lúc đó thì sự đối lập giữa hồn thú và nhân loại sẽ giảm đi càng đáng kể hơn nữa.
Cô gái này lại trầm ngâm như đang suy nghĩ cái gì. Cuối cùng cô ngẩng đầu lên nói:
- Có phải các ngươi đang có ý định đi về đúng không.
Cầm suy nghĩ 1 chút nói:
- Chúng ta lang thang cũng được gần 2 tháng rồi. Nếu không có gì thay đổi thì chờ cho cuộc chiến này vơi đi thì chúng ta sẽ lại lên đường. Chúng ta dù sao cũng là người ngoài, cũng không nên tham dự vào.Có lẽ sẽ ở lại thêm 5-10 ngày nữa đi.
Cô gái nghe vậy thì dường như đã quyết ý. Cô nói:
- Khi các ngươi đi có thể cho ta đi được hay không. Ta cũng muốn biết được thế giới ngoài kia là như thế nào.
- Nhưng mà với những gì cô biểu hiện thì chắc hẳn địa vị của cô ở đại lục này không thấp. Cô có thể bỏ người dân ở đây để đi theo chúng tôi sao.
Cô gái vẻ mặt tràn ngập đắng chát nói:
- Địa vị ư, có lẽ hồi trước ta là người như vậy. Nhưng mà khi bị chính người mình gài bẫy thì ta không còn tin tưởng nó nữa. Ta đã chết 1 lần rồi. Giờ ta không còn là thánh nữ của thần điện nữa mà chỉ là 1 cô gái bị ruồng bỏ mà thôi.
Cầm có chút hứng thú nói:
- Nếu có thể, chúng ta sẽ nguyện ý nghe cô chia sẻ.
Cô gái khẽ nhìn Cầm 1 cái rồi nói:
- Ta chính là thánh nữ đương thời của cả thần điện. Với thiên phú của ta, ta dễ dàng áp chế tất cả thiên tài đương thời. Nếu không có gì thay đổi thì chúng ta sẽ có thể đạt đến phong hào đấu la thậm chí là cực hạn đấu la cũng không chừng.
- Và thế là ta mang theo niềm tin cực lớn đi tham gia nhiệm vụ này. Với việc đã tạo thành công thông đạo, nhiệm vụ này không nghi ngờ là dễ dàng hơn rất nhiều.
- Ngươi có thắc mắc vì sao chúng ta xâm nhập vào khu trung tâm, bị phát hiện mà vẫn còn đến 7 người còn sống không. Hồn thú sao có thể ngu đến vậy được.
- Lý do duy nhất là chúng ta không có bị phát hiện đã thành công thăm dò được tình báo. Nhưng đúng lúc đó ta lại dính độc thủ của 7 tên đó. Không biết chúng làm gì mà khiến ta bị tê liệt.Không thể di chuyển được.Sau đó dường như có cãi nhau xảy ra và trong cơn mơ, dường như 2 đồng bạn kia gặp độc thủ của 7 tên khốn kia.
- Sau này thì không còn gì để nối. Chúng tạo tiếng động thu hút sự chú ý của hồn thú trong khi đó chuồn đi.
- Nhưng mà chúng không ngờ đến việc người đến lại là kim bằng và ta được cứu 1 mạng thậm chí là cho ta chỗ ẩn nấp ở đây.
- Chắc các ngươi thắc mắc vì sao mà ta lại ở đây mà không trở về. Bởi ta biết trở về cũng chẳng làm gì. Bình thường thì có cho bọn họ 10 lá gan cũng không dám làm lộ liễu như vậy thậm chí là giết người diệt khẩu. Nếu ta đoán không sai thì đây chinh là đấu tranh nội bộ. Việc ta lên làm thánh nữ không phải được tất cả ủng hộ. Nhưng do ta lấy lực áp quần hùng nên bọn họ không làm gì được. Nhưng tham đến độ áp chế như vậy thì ta quả thật không còn gì để nói. Ta cũng có chút mệt mỏi và không muốn bản thân phải suốt ngày đề phòng nữa.
- Không chỉ thế, như ta đoán, nhất định sẽ có chiến tranh tổng xảy ra. Sau đó thì người thắng kẻ bại sẽ được quyết định. 1 hồn thánh như ta có tham gia hay không cũng không phải quá quan trọng.
- Nếu không có các ngươi thì có lẽ ta cũng sẽ đi chu du hoặc ẩn mình tiến hành 1 cuộc sống bình thường. Nhưng cái gợi ý đi thăm thú thế giới ngoài kia cũng không tệ a.
Cầm nghe xong cũng có chút đồng tình. Đấu tranh không từ thủ đoạn như vậy Cầm cũng đã thấy nhiều trong phim. Nhưng ngay lúc nguy hiểm thế này thì… quả thật có chút quá đáng.Cầm quả thật cũng có chút đồng tình với cô gái thông minh nhưng bị gài bẫy này. Cuối cùng anh gật đầu đồng ý:
- Nếu cô không ngại thì có thể đi cùng chúng ta. Ta là Dược Phong, hân hạnh gặp cô.
Cô gái cũng mỉm nói ;
- Ta là Liên Tâm. Hân hạnh gặp mặt. hi vọng được mọi người sẽ giúp đỡ nhay nhiều hơn.
2 người mỉm cười bắt tay nhau chào mừng thành viên mới.
Anh cũng không để ý đến gương mặt tràn đầy bất thiện của 3 cô nàng.
Có thể nói là thiên tính của phụ nữ đi. Hazzzz……..
…….
Sau khi thu thập thành viên mới, cuối cùng Cầm cũng được làm việc mà anh mong chờ mất.Đó chính là đọc nhật ký. Anh cũng tò mò người làm ra nó rốt cục là ai. Và trong đó rốt cục là viết cái gì mà Liên Tâm lại nói người đó tạo nên tình cảnh như thế này.
Nhất định phải đọc ngay a.
Cuốn nhật ký này đã quá cũ rồi, dù sao cũng đã qua cả trăm năm mà. Nhưng có lẽ do vật liệu làm ra nó khá tốt nên dù có tổn hại khá nhiều trang nhưng mà số lượng thông tin có thể cung cấp được cũng hoàn toàn không ít.
Đọc mấy trang đầu. Cầm không thể không cảm thán. Định mệnh.
Bởi người chủ của nó vừa lạ nhưng vừa quen. Lạ vì do Cầm không quen biết anh ta, chí ít là chưa từng gặp. Nhưng quen vì anh ta chính là người… sở hữu vô vũ hồn
Không sai, thật không ngờ người anh trong những câu truyện mà Cầm được đọc không sinh tồn trên đại lục mà đi ra biển.
Nhưng ngẫm lại 1 chút thì cũng hợp lý. Thử nghĩ đi. Kẻ địch của anh ta thế nhưng là 1 tổ chức tà hồn sư lớn nhất đại lục. Không, phải nói là cả đại lục mới đúng bởi Cầm không tin là các quốc gia không quan tâm đến vấn đề này.
Lúc đầu Cầm vốn nghĩ anh ta trốn vào trong sâm lâm nhưng mà như vậy chắc chắn sẽ có hồn thú biết 1 chút. Do đó cách hoàn hảo nhất không nghi ngờ là chạy ra ngoài đại dương a.
Và có lẽ cũng chỉ có đại dương mới có thể khiến cho người anh đủ mạnh để về báo thù.
Thử nghĩ xem, dù là vô vũ hồn nếu không phải có 1 bộ hồn hoàn khủng thì cũng không khác vũ hồn sư có 2 vũ hồn là bao thậm chí là yếu hơn.
Người như vậy sao có thể 1 thân 1 mình xông vào đánh tan hang ổ địch.
Mà nơi có thể cung cấp bộ hồn hoàn đó ngoài Tinh Đấu đại sâm lâm ra có lẽ chỉ có đại dương bao la huyền bí a.
Cầm khẽ thở dài 1 hơi. Anh càng ngày càng hứng thu với kinh lịch của chủ nhân cuốn nhật ký này.