Tống lão sắc mặt có chút khó coi, trên người ánh sáng màu xanh tăng vọt. Nàng biết rõ, nhất định phải ra tay đối với Bích Cơ, nếu không, để cho vị đại lão này ra tay toàn lực thì thua không nghi ngờ gì nữa. Thậm chí là bị nghiền ép cũng không chừng.
Hơi lắc người, Tống lão cũng bay lên không trung,sau lưng nàng, từng hồn hoàn hiện ra, vàng, vàng, tím, tím, đen đen đen đen. Chín cái hồn hoàn bay lên, hồn hoàn thứ 7 sáng lên. Sau một khắc, 1 con diều hâu với sải cánh hơn 6 mét hiện ra
Vũ Hồn chân thân, thanh ảnh Thần Ưng.
Tống lão thân thể nhẹ nhàng lóe lên, trên bầu trời lập tức nhiều hơn một thanh sắc tia sáng, đạo thanh quang này thật sự là quá là nhanh, coi như là di chuyển tức thời cũng không hơn gì cái này. Cơ hồ là trong nháy mắt tiếp theo một cái chớp mắt, nàng liền đã đến trước mặt phỉ thúy thiên nga Bích Cơ.
Một đôi ưng trảo sắc bén thẳng đến Bích Cơ hai vai chộp tới.
Đối với Tống lão tốc độ, Bích Cơ cũng là hơi kinh hãi, nhưng nàng nhưng lại không loạn chút nào, một tầng bích quang bao phủ lấy thân thể của nàng, ngăn cản cặp móng vuốt của Tống lão.
Tống Lão có cảm giác được phảng phất chộp vào một tầng da trâu vậy, chỉ đâm vào được một chút, nhưng lập tức bị phản lực đẩy ngược ra
-Muốn chết!
Một cái trầm thấp hùng hậu tiếng rống giận dữ vang lên, một con Hổ ngang nhiên bay lên không trung. Là 1 con Cự Hổ Lục Dực, toàn thân sinh trưởng bộ lông màu vàng sậm, hung mãnh cực kỳ.
Nó lập tức hướng phía Tống lão nhào tới.
Tống lão hừ lạnh một tiếng, thanh ảnh Thần Ưng trên không trung linh xảo xoay người một cái, 2 cánh quét qua. Khiến Hình thể to lớn của con mười vạn năm Lục Dực ám kim hổ kia bay ngược ra trăm mét.
Xét trong chư vị trưởng lão của Hải Thần các, luận tu vi, ngoại trừ Huyền lão và Mục lão thì Tống lão đệ nhất. Tống lão chẳng những là siêu cấp Đấu La, tuổi tác cũng nhỏ hơn Huyền Lão rất nhiều. nàng hồn lực đã đạt đến cấp 97, thực lực rất mạnh. Đồng thời, nàng còn là mẹ của Lâm Tiên Nhi, do đó rất có danh vọng ở hồn đạo hệ.
Có thể nói trong trường học này, ngoại trừ Mục Lão thì nàng là người có tiếng nói cao nhất, hơn cả huyền lão ấy chứ.
Nên ở trong tình hình thế này, nàng càng phải là người tiên phong. Là người mở đường.
Thanh ảnh Thần Ưng quạt bay Lục Dực Ám Kim Hổ thì lập tức chuyển mục tiêu, thân ảnh lượn vòng trên không trung,lại lần nữa tấn công phỉ thúy thiên nga Bích
Cho dù Tống lão đối với Bích Cơ rất bội phục, nhưng đây là chiến trường. Bích cơ phải phụ trách cho hàng vạn hồn thú thì nàng cũng phải vì Sử Lai Khắc thành mấy triệu mạng.
Bích Cơ sắc mặt cũng ngưng trọng, nếu như nàng am hiểu chiến đấu thì với cấp bậc của nàng bây giờ, chỉ sợ Tống lão cũng không phải là đối thủ của nàng. Nhưng đáng tiếc, chiến đấu cũng không phải vấn đề nàng quan tâm. nàng tất cả đấy năng lực, cơ hồ đều là liên quan đến quần thể trị liệu cùng quần thể phòng ngự, bản thân phòng ngự năng lực lại là xa xa chưa đủ.
-Ngươi dám!
Một tiếng gầm nhẹ ở giữa trời cao vang lên. Ngay sau đó, một tia sáng tím bắn thẳng về phía Tống Lão.
Thanh, tử va vào nhau. Tống lão lập tức cũng cảm giác được không ổn, ánh sánh màu tím này mang theo khí thế lớn vô cùng, phảng phất muốn đưa nàng cả người đều cắn nuốt tựa như.
Không thể đỡ. Đó là ý nghĩ lập tức hiện lên trong đầu nàng lúc này. Ngay lúc song phương sắp đụng vào nhau, thân thể của nàng đột nhiên uốn éo. Sau đó dùng tốc độ nhanh nhất cưỡng ép lướt ngang, tránh va chạm chính diện với đạo ánh sáng tím kia.
Mặc dù như thế, thanh ảnh Thần Ưng vẫn lộn mấy vòng trên không trung mới coi như là ổn định lại.
Tống lão lại không hề từ bỏ đối với Bích Cơ quấy rầy, thân hình lóe lên, đã hiện ra sau lưng Bích cư, vô số lông vũ được tung ra hóa thành từng đợt ánh sáng màu xanh,phô thiên cái địa đánh về phía Bích Cơ.Bao phủ lấy thân hình nhỏ bé của nàng ta.
Nhất định phải hạ được Bích Cơ. Đó là ý nghĩ duy nhất trong đầu nàng lúc này.
ánh sáng tím,vừa rồi rõ ràng thuộc về thần thú Đế Thiên cũng chỉ có hắn, mới có thể làm cho nàng chật vật như thế.
Nếu Đế Thiên đã rảnh tay tấn công nàng thì cuộc chiến kia có lẽ cũng đã xong rồi.
Y như rằng, hình thể khổng lồ của Thao Thiết Thần Ngưu toàn thân mang theo màu tím điện quang, từ không trung rơi xuống., ở trên trán của lão, ẩn hiện 1 quang cầu màu đen có ánh sáng tím như ẩn như hiện. Hai mắt của Thao Thiết Thần Ngưu đều bị biến thành màu tím.
- Huyền lão!
Hải Thần các chư vị trưởng lão đều là quá sợ hãi. Ngôn Thiểu Triết phóng người lên, muốn đi đón Huyền lão.
Giữa không trung, Đế Thiên hiện thân, một đôi Long Dực mở ra, thân thể khổng lồ nhanh chóng thu nhỏ lai. Sau đó hóa thành một viên màu tím sậm lưu tinh, truy đuổi thân thể của Huyền Lão.. Xem ra hắn muốn mượn cơ hội này đem Huyền lão đánh chết.
Sử Lai Khắc học viện tất cả mọi người biết rõ Huyền lão khẳng định không phải là đối thủ của Đế Thiên, nhưng chẳng ai ngờ rằng, Huyền lão vậy mà chỉ có thể chống đỡ được 1 chút như vậy. Hồn thú đại quân còn chưa tiếp cận tường thành. Huyền lão liền đã thua.
Sử Lai Khắc quân bảo vệ thành thực lực có mạnh hơn nữa, dưới sức tấn công của Đế Thiên cũng chỉ có thể chịu trận mà thôi
Trái tim tất cả mọi người cũng không khỏi trầm xuống. trong chiến tranh, nếu như đính cấp cường giả của song phương thực lực kém quá lớn, như vậy, chiến cuộc là căn bản không có biện pháp khống chế. Đơn giản là 1 bên nghiền ép bên kia.
Hồn thú lại không phải nhân loại, đương nhiên sẽ không tuân thủ nhân quy tắc: Phong Hào Đấu La không trực tiếp tham dự chiến tranh. Thần thú Đế Thiên làm sao thèm quan tâm đến việc bản thân đè chết bao nhiêu con kiến, nếu để cho hắn tự do hoạt động, chỉ sợ một mình nó cũng không tốn bao lâu có thể đem Sử Lai Khắc thành triệt để hủy diệt.
Ở này vạn phần nguy cấp trước mắt. Trong lúc đó, một tiếng nói già nua vang lên:
- Đế Thiên, ngươi không cần quá phận.
Ngay sau đó, một vệt kim quang bỗng nhiên bay lên từ hướng Sử Lai Khắc thành, quang ảnh rất nhanh xuất hiện biến hóa, mơ hồ thấy được hình dáng một đầu hoàng kim cự long.Nó đón lấy Huyền lão thân thể, hơn nữa còn đem quả cầu màu đen triệt tiêu đi. Sau đó đột nhiên quay người lại,long vi quét qua,ngăn cản bước tiến của Đế Thiên.
Trong chốc lát, đại địa hóa thành màu vàng, bầu trời trở nên vô cùng âm trầm hắc ám! Khí tức kinh khủng tràn ngập toàn trường, nhân loại, hồn thú, tại thời khắc này tất cả đều ngừng lại, đưa ánh mắt về phía không trung
Hơi lắc người, Tống lão cũng bay lên không trung,sau lưng nàng, từng hồn hoàn hiện ra, vàng, vàng, tím, tím, đen đen đen đen. Chín cái hồn hoàn bay lên, hồn hoàn thứ 7 sáng lên. Sau một khắc, 1 con diều hâu với sải cánh hơn 6 mét hiện ra
Vũ Hồn chân thân, thanh ảnh Thần Ưng.
Tống lão thân thể nhẹ nhàng lóe lên, trên bầu trời lập tức nhiều hơn một thanh sắc tia sáng, đạo thanh quang này thật sự là quá là nhanh, coi như là di chuyển tức thời cũng không hơn gì cái này. Cơ hồ là trong nháy mắt tiếp theo một cái chớp mắt, nàng liền đã đến trước mặt phỉ thúy thiên nga Bích Cơ.
Một đôi ưng trảo sắc bén thẳng đến Bích Cơ hai vai chộp tới.
Đối với Tống lão tốc độ, Bích Cơ cũng là hơi kinh hãi, nhưng nàng nhưng lại không loạn chút nào, một tầng bích quang bao phủ lấy thân thể của nàng, ngăn cản cặp móng vuốt của Tống lão.
Tống Lão có cảm giác được phảng phất chộp vào một tầng da trâu vậy, chỉ đâm vào được một chút, nhưng lập tức bị phản lực đẩy ngược ra
-Muốn chết!
Một cái trầm thấp hùng hậu tiếng rống giận dữ vang lên, một con Hổ ngang nhiên bay lên không trung. Là 1 con Cự Hổ Lục Dực, toàn thân sinh trưởng bộ lông màu vàng sậm, hung mãnh cực kỳ.
Nó lập tức hướng phía Tống lão nhào tới.
Tống lão hừ lạnh một tiếng, thanh ảnh Thần Ưng trên không trung linh xảo xoay người một cái, 2 cánh quét qua. Khiến Hình thể to lớn của con mười vạn năm Lục Dực ám kim hổ kia bay ngược ra trăm mét.
Xét trong chư vị trưởng lão của Hải Thần các, luận tu vi, ngoại trừ Huyền lão và Mục lão thì Tống lão đệ nhất. Tống lão chẳng những là siêu cấp Đấu La, tuổi tác cũng nhỏ hơn Huyền Lão rất nhiều. nàng hồn lực đã đạt đến cấp 97, thực lực rất mạnh. Đồng thời, nàng còn là mẹ của Lâm Tiên Nhi, do đó rất có danh vọng ở hồn đạo hệ.
Có thể nói trong trường học này, ngoại trừ Mục Lão thì nàng là người có tiếng nói cao nhất, hơn cả huyền lão ấy chứ.
Nên ở trong tình hình thế này, nàng càng phải là người tiên phong. Là người mở đường.
Thanh ảnh Thần Ưng quạt bay Lục Dực Ám Kim Hổ thì lập tức chuyển mục tiêu, thân ảnh lượn vòng trên không trung,lại lần nữa tấn công phỉ thúy thiên nga Bích
Cho dù Tống lão đối với Bích Cơ rất bội phục, nhưng đây là chiến trường. Bích cơ phải phụ trách cho hàng vạn hồn thú thì nàng cũng phải vì Sử Lai Khắc thành mấy triệu mạng.
Bích Cơ sắc mặt cũng ngưng trọng, nếu như nàng am hiểu chiến đấu thì với cấp bậc của nàng bây giờ, chỉ sợ Tống lão cũng không phải là đối thủ của nàng. Nhưng đáng tiếc, chiến đấu cũng không phải vấn đề nàng quan tâm. nàng tất cả đấy năng lực, cơ hồ đều là liên quan đến quần thể trị liệu cùng quần thể phòng ngự, bản thân phòng ngự năng lực lại là xa xa chưa đủ.
-Ngươi dám!
Một tiếng gầm nhẹ ở giữa trời cao vang lên. Ngay sau đó, một tia sáng tím bắn thẳng về phía Tống Lão.
Thanh, tử va vào nhau. Tống lão lập tức cũng cảm giác được không ổn, ánh sánh màu tím này mang theo khí thế lớn vô cùng, phảng phất muốn đưa nàng cả người đều cắn nuốt tựa như.
Không thể đỡ. Đó là ý nghĩ lập tức hiện lên trong đầu nàng lúc này. Ngay lúc song phương sắp đụng vào nhau, thân thể của nàng đột nhiên uốn éo. Sau đó dùng tốc độ nhanh nhất cưỡng ép lướt ngang, tránh va chạm chính diện với đạo ánh sáng tím kia.
Mặc dù như thế, thanh ảnh Thần Ưng vẫn lộn mấy vòng trên không trung mới coi như là ổn định lại.
Tống lão lại không hề từ bỏ đối với Bích Cơ quấy rầy, thân hình lóe lên, đã hiện ra sau lưng Bích cư, vô số lông vũ được tung ra hóa thành từng đợt ánh sáng màu xanh,phô thiên cái địa đánh về phía Bích Cơ.Bao phủ lấy thân hình nhỏ bé của nàng ta.
Nhất định phải hạ được Bích Cơ. Đó là ý nghĩ duy nhất trong đầu nàng lúc này.
ánh sáng tím,vừa rồi rõ ràng thuộc về thần thú Đế Thiên cũng chỉ có hắn, mới có thể làm cho nàng chật vật như thế.
Nếu Đế Thiên đã rảnh tay tấn công nàng thì cuộc chiến kia có lẽ cũng đã xong rồi.
Y như rằng, hình thể khổng lồ của Thao Thiết Thần Ngưu toàn thân mang theo màu tím điện quang, từ không trung rơi xuống., ở trên trán của lão, ẩn hiện 1 quang cầu màu đen có ánh sáng tím như ẩn như hiện. Hai mắt của Thao Thiết Thần Ngưu đều bị biến thành màu tím.
- Huyền lão!
Hải Thần các chư vị trưởng lão đều là quá sợ hãi. Ngôn Thiểu Triết phóng người lên, muốn đi đón Huyền lão.
Giữa không trung, Đế Thiên hiện thân, một đôi Long Dực mở ra, thân thể khổng lồ nhanh chóng thu nhỏ lai. Sau đó hóa thành một viên màu tím sậm lưu tinh, truy đuổi thân thể của Huyền Lão.. Xem ra hắn muốn mượn cơ hội này đem Huyền lão đánh chết.
Sử Lai Khắc học viện tất cả mọi người biết rõ Huyền lão khẳng định không phải là đối thủ của Đế Thiên, nhưng chẳng ai ngờ rằng, Huyền lão vậy mà chỉ có thể chống đỡ được 1 chút như vậy. Hồn thú đại quân còn chưa tiếp cận tường thành. Huyền lão liền đã thua.
Sử Lai Khắc quân bảo vệ thành thực lực có mạnh hơn nữa, dưới sức tấn công của Đế Thiên cũng chỉ có thể chịu trận mà thôi
Trái tim tất cả mọi người cũng không khỏi trầm xuống. trong chiến tranh, nếu như đính cấp cường giả của song phương thực lực kém quá lớn, như vậy, chiến cuộc là căn bản không có biện pháp khống chế. Đơn giản là 1 bên nghiền ép bên kia.
Hồn thú lại không phải nhân loại, đương nhiên sẽ không tuân thủ nhân quy tắc: Phong Hào Đấu La không trực tiếp tham dự chiến tranh. Thần thú Đế Thiên làm sao thèm quan tâm đến việc bản thân đè chết bao nhiêu con kiến, nếu để cho hắn tự do hoạt động, chỉ sợ một mình nó cũng không tốn bao lâu có thể đem Sử Lai Khắc thành triệt để hủy diệt.
Ở này vạn phần nguy cấp trước mắt. Trong lúc đó, một tiếng nói già nua vang lên:
- Đế Thiên, ngươi không cần quá phận.
Ngay sau đó, một vệt kim quang bỗng nhiên bay lên từ hướng Sử Lai Khắc thành, quang ảnh rất nhanh xuất hiện biến hóa, mơ hồ thấy được hình dáng một đầu hoàng kim cự long.Nó đón lấy Huyền lão thân thể, hơn nữa còn đem quả cầu màu đen triệt tiêu đi. Sau đó đột nhiên quay người lại,long vi quét qua,ngăn cản bước tiến của Đế Thiên.
Trong chốc lát, đại địa hóa thành màu vàng, bầu trời trở nên vô cùng âm trầm hắc ám! Khí tức kinh khủng tràn ngập toàn trường, nhân loại, hồn thú, tại thời khắc này tất cả đều ngừng lại, đưa ánh mắt về phía không trung