Không chờ Cầm nói hết đã thấy 3 lão hăm hăm cây đũa chỉ trực gắp thôi.
Bỗng Nakiri Senzaemon hỏi:
-Có điểm đặc biệt gì không? Thứ tự ăn trước sau có cần chú ý gì không?
-Thông thường mà nói, từ thanh mới đến đậm.
Mạnh Cầm không nhanh không chậm cười nói:
-Nhưng mà, đạo ẩm thực này của ta, không thể dùng lẽ thường suy đoán. Vì đó nên là trước tiên ăn từ thuộc tính thủy tức là cá mực Sashimi sẽ được ăn đầu tiên.
-Như vậy sao...
Theo Mạnh Cầm chỉ điểm, 3 lão lần lượt hạ đũa.
Naruto liếc mắt nhìn mỉm cười thiếu niên, há mồm, đem trên đũa lát cá chậm rãi nuốt vào trong miệng.
Ca!
Vào miệng nháy mắt, vị sâu rượu này nắm đũa tay, gân xanh tiết lộ!
Sashimi cá mực, là mùi vị gì?
Nếu như là nguyên liệu nấu ăn thấp kém, vào miệng kia trong nháy mắt, nhất định là nồng đậm tanh.
Nhưng mà, giờ khắc này một mùi thơm chiếm cứ lão ta khoang miệng.
Mùi tanh nhàn nhạt, nhưng dưới cái lạnh mang lại đầy thỏa mãn của băng thì cơ hồ là không có.
Lúc này vị giác đã xem dư thừa vị không thèm đếm xỉa đến.
- Tươi!
Naruto phun ra cái chữ này, khuôn mặt thế nhưng mang theo nhu hòa cười.
Mảnh cá mực trong miệng, phi thường mềm mại, trơn mượt, ngon miệng, tuy là mỏng manh một mảnh lại có vị dai, càng nhai càng thấy ngon.
Trước mắt ẩn ẩn tồn tại một tấm kho báu cửa chính, hấp dẫn thưởng thức người, khứ hồi nghiền ngẫm tinh tế thưởng thức.
- Miếng cá được cắt nghiêng đi!
Nakiri Senzaemon gắp mảnh thứ nhất cá mực, đặt đáy mắt quan sát.
-Mỗi Lát cá đều tạo ra mùi vị không giống nhau. Vì đó đao công đối với lát cá mà nói vô cùng trọng yếu. Cá mực sashimi chính là cực kỳ chú ý đao pháp, nếu như là cắt dọc, sơi thịt sẽ toàn bộ gãy vỡ, mùi vị liền thiên hướng mềm mại. Nếu như là cắt ngang, sợi có thể bảo tồn hoàn chỉnh, như vậy miếng thịt liền có nhai kình. Nhưng nếu như là cắt nghiêng, liền đồng thời tồn lưu mềm mại, nhai kình...
Hạ Lão chỉ ăn mà không nói gì.
Cứ thế.
Linh vũ lên cá mực mảnh, còn sót lại hơn nửa.
Mạnh Cầm đối với băng chi linh vũ chỉ đi.
-Cá chép sashimi, thuộc tính mộc.
3 lão lần lượt hạ đũa.
-Cá chép núi sao?
Miếng cá vừa vào miệng, Naruto lãi thấy cả người thanh sảng
Trước đây nội tâm trải qua cá mực thuộc tính thủy khiến thổ địa khô cạn trở nên màu mỡ, ăn nữa vào một mảnh Cá chép núi sashimi, một luồng không hiểu rung động liền ở đáy lòng ấp ủ, khỏe mạnh.
-Ca
Chờ lão tinh tế thưởng thức sashimi, hầu kết lăn nuốt nuốt xuống lúc, nội tâm bên trong lại có một cây chồi non nho nhỏ từ dưới đất chui lên.
Cả 3 lão đều không nói 1 lời tựa hồ ở nhìn chăm chú trong lòng mình kia một cây chồi non.
Hay là, bọn họ mỗi người nhìn thấy, đều không giống nhau.
Không ai biết nó có ngon hay không chỉ thấy Nakiri Senzaemon đã “ bung lụa” rồi.
Không quản ngoại giới phản ứng như thế nào, Mạnh Cầm vẫn như cũ bình tĩnh chỉ 3 lão ăn thử loại thứ ba sashimi,
-Cá diếc, thuộc tính thổ.
-Cá diếc sao?
Tootsuki tổng soái ừ một tiếng, từ băng linh lên kéo xuống một mảnh sashimi,
Không đúng, không phải là một mảnh, mà là một cái!
Nhỏ như mì tia, mỏng như mảnh sợi sashimi, từng cái từng cái, Tootsuki tổng soái ồ lộ ra kỳ lạ chi sắc, dùng chiếc đũa cuốn lấy sashimi, cuối cùng đũa gỗ một mặt, thế nhưng tầng tầng quấn vòng quanh trong suốt sắc sợi dây thừng.
A!
Há mồm một ngụm nuốt ăn đi vào.
-Rào ——
Kimono, lại một lần nữa từ Tootsuki tổng soái trên người bóc ra.
-Có cái gì đó, muốn toát ra đến đây!
Nakiri Senzaemon mắt lộ ra chấn động, sờ sờ giữa ngực.
Ảo giác sao?
Là cũng không phải.
Rốt cuộc là thế nào mỹ thực ảo giác, mới có thể làm cho Ma Vương ẩm thực khó phân biệt thật giả.
-Ra, đi ra!
Đây là Naruto hét lên kinh ngạc, chiếc đũa đùng rơi xuống đất, lão loạng choạng lui hai bước, kinh sợ, khó có thể tin.
Naruto miễn cưỡng duy trì trấn tĩnh, nhưng không dám hạ đũa lại nếm điều thứ hai.
Đùng! Đùng!
Tim đập dị thường nhanh.
Bây giờ đối với lão mà nói, thâm tâm quả thực chính là thiên thạch đụng Địa cầu. Hắn nắm thật chặt đũa, làm hít sâu hô, nhưng là trong lồng ngực rung động lại là như vậy chân thực, phảng phất cùng tim đập hợp hai làm một.
Ngược lại là Hạ Lão điềm tĩnh nhất.
Lão ngóng nhìn Mạnh Cầm, thế nhưng nở nụ cười, thời khắc này lão như trẻ lại thời kỳ con đang đầy ý tưởng và khát khao sáng tạo.
-Ngươi muốn ở trái tim của ta, gieo xuống một hạt mầm sao?
Hạ Lão hỏi.
Mạnh Cầm nhếch miệng, không có trả lời.
-Xin mời ——
Hắn chỉ về cái thứ tư băng chi linh vũ,
-Cá tráp đỏ, tính hơi lạnh... Thuộc tính kim!
Lần này, đầu cái ăn thử người, đã biến thành Hạ Lão.
Lão tựa hồ rất chờ mong trong lòng hạt giống, khỏe mạnh trưởng thành lột xác một khắc đó.
Hạ đũa!
Sashimi hình dạng lại thay đổi.
Mỗi một mảnh sashimi, chính là một mặt gương nhỏ!
Hạ Lão khuôn mặt, chiếu vào lát cá lên, hình ảnh đột nhiên mơ hồ.
Ăn, cổ gân xanh nở rộ!
-Oanh
Giống như gặp mãnh liệt hoả lực công kích, nội tâm chồi non nho nhỏ kia ở sấm sét ác liệt đánh xuống, lung lay như thể lúc nào cũng có thể chết trẻ.
Đột nhiên, Hạ Lão mở mắt ra, lúc này không cần Mạnh Cầm chỉ dẫn, duỗi đũa gắp lên miếng cá nóc sashimi trên chiếc thứ năm linh vũ, nuốt vào miệng thời khắc đó, cả người liền là toàn thân rung bần bật, trên mặt là một bộ vẻ khó tin.
Còn lại 2 lão giả, theo sát phía sau.
Ca!
Điện xà ầm ầm đánh xuống.
-Đây là đâu?
Hạ Lão nhìn trái phải, trước mặt là cằn cỗi thổ địa, không khí là sau cơn mưa giống như tươi mát, màu tím điện xà ở cuối chân trời lan tràn.
Bây giờ là ban đêm, vô biên hắc ám.
-Nhìn ——
Phía sau có cái thanh âm trầm thấp, 3 lão đứng thành một hàng, ngẩng đầu nhìn hướng trên trời không ngưng tụ mây đen.
Ca!
Lại là một tia chớp đánh xuống, lần này chớp giật tồn tại thời gian càng lâu, bốn người có thể thấy rõ đằng xa chọc thẳng lên mây trời thế giới cổ thụ.
Sấm sét bổ ở Cây Thế Giới, ngọn lửa nhất thời, bầu trời phảng phất đều bị nhen lửa.
Nhìn lại một chút ảm đạm ngày, bốn vị bình thẩm mục ngậm chấn động đối diện.
Ngày này, lại là bị đại thụ đẩy lên đến!
Nó tạo ra hỗn độn, một thế giới mới xuất hiện!
-Ào ào ——
Ngọn lửa đốt đứt cổ thụ chạc cây, lá rụng lung lay, ai biết rõ bẻ gẫy chạc cây ở lúc rơi xuống đất, thế nhưng nhanh chóng bốc lên chồi non đồng thời khỏe mạnh trưởng thành, chỉ chốc lát cổ thụ liền bị rừng cây nhỏ vây quanh.
Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ.
Ngũ Hành tương sinh, Ngũ Hành tương khắc, một cái thế giới mới.
-Thì ra là như vậy!
Một lát, Nakiri Senzaemon mở mắt ra, không nhịn được vỗ tay.
-Ta chứng kiến thế giới ra đời a!
Naruto cũng dùng khó có thể tin ánh mắt, đánh giá thiếu niên đầu bếp:
-Ngũ Hành! Không nghĩ tới nho nhỏ lát cá, cũng chứa thuộc tính ngũ hành, đối ứng thiên địa đại đạo! Càng khó mà tin nổi chính là, ngươi đem Ngũ Hành hỗn hợp, dung ở chính mình ẩm thực bên trong!
-Nở hoa, kết quả.
Hạ Lão nhẹ giọng nói:
-Mỗi đóa hoa là một thế giới. Nguyên lai đầu bếp thật sự có thể giao cho ẩm thực một cái thế giới.
Nakiri Senzaemon nói không ra lời.
-Tiểu tử, ngươi làm sao làm được?
Lão nghi ngờ nhìn Mạnh Cầm.
Rõ ràng lão không tin vào được thứ mà mình vừa chứng kiến.
Bỗng Nakiri Senzaemon hỏi:
-Có điểm đặc biệt gì không? Thứ tự ăn trước sau có cần chú ý gì không?
-Thông thường mà nói, từ thanh mới đến đậm.
Mạnh Cầm không nhanh không chậm cười nói:
-Nhưng mà, đạo ẩm thực này của ta, không thể dùng lẽ thường suy đoán. Vì đó nên là trước tiên ăn từ thuộc tính thủy tức là cá mực Sashimi sẽ được ăn đầu tiên.
-Như vậy sao...
Theo Mạnh Cầm chỉ điểm, 3 lão lần lượt hạ đũa.
Naruto liếc mắt nhìn mỉm cười thiếu niên, há mồm, đem trên đũa lát cá chậm rãi nuốt vào trong miệng.
Ca!
Vào miệng nháy mắt, vị sâu rượu này nắm đũa tay, gân xanh tiết lộ!
Sashimi cá mực, là mùi vị gì?
Nếu như là nguyên liệu nấu ăn thấp kém, vào miệng kia trong nháy mắt, nhất định là nồng đậm tanh.
Nhưng mà, giờ khắc này một mùi thơm chiếm cứ lão ta khoang miệng.
Mùi tanh nhàn nhạt, nhưng dưới cái lạnh mang lại đầy thỏa mãn của băng thì cơ hồ là không có.
Lúc này vị giác đã xem dư thừa vị không thèm đếm xỉa đến.
- Tươi!
Naruto phun ra cái chữ này, khuôn mặt thế nhưng mang theo nhu hòa cười.
Mảnh cá mực trong miệng, phi thường mềm mại, trơn mượt, ngon miệng, tuy là mỏng manh một mảnh lại có vị dai, càng nhai càng thấy ngon.
Trước mắt ẩn ẩn tồn tại một tấm kho báu cửa chính, hấp dẫn thưởng thức người, khứ hồi nghiền ngẫm tinh tế thưởng thức.
- Miếng cá được cắt nghiêng đi!
Nakiri Senzaemon gắp mảnh thứ nhất cá mực, đặt đáy mắt quan sát.
-Mỗi Lát cá đều tạo ra mùi vị không giống nhau. Vì đó đao công đối với lát cá mà nói vô cùng trọng yếu. Cá mực sashimi chính là cực kỳ chú ý đao pháp, nếu như là cắt dọc, sơi thịt sẽ toàn bộ gãy vỡ, mùi vị liền thiên hướng mềm mại. Nếu như là cắt ngang, sợi có thể bảo tồn hoàn chỉnh, như vậy miếng thịt liền có nhai kình. Nhưng nếu như là cắt nghiêng, liền đồng thời tồn lưu mềm mại, nhai kình...
Hạ Lão chỉ ăn mà không nói gì.
Cứ thế.
Linh vũ lên cá mực mảnh, còn sót lại hơn nửa.
Mạnh Cầm đối với băng chi linh vũ chỉ đi.
-Cá chép sashimi, thuộc tính mộc.
3 lão lần lượt hạ đũa.
-Cá chép núi sao?
Miếng cá vừa vào miệng, Naruto lãi thấy cả người thanh sảng
Trước đây nội tâm trải qua cá mực thuộc tính thủy khiến thổ địa khô cạn trở nên màu mỡ, ăn nữa vào một mảnh Cá chép núi sashimi, một luồng không hiểu rung động liền ở đáy lòng ấp ủ, khỏe mạnh.
-Ca
Chờ lão tinh tế thưởng thức sashimi, hầu kết lăn nuốt nuốt xuống lúc, nội tâm bên trong lại có một cây chồi non nho nhỏ từ dưới đất chui lên.
Cả 3 lão đều không nói 1 lời tựa hồ ở nhìn chăm chú trong lòng mình kia một cây chồi non.
Hay là, bọn họ mỗi người nhìn thấy, đều không giống nhau.
Không ai biết nó có ngon hay không chỉ thấy Nakiri Senzaemon đã “ bung lụa” rồi.
Không quản ngoại giới phản ứng như thế nào, Mạnh Cầm vẫn như cũ bình tĩnh chỉ 3 lão ăn thử loại thứ ba sashimi,
-Cá diếc, thuộc tính thổ.
-Cá diếc sao?
Tootsuki tổng soái ừ một tiếng, từ băng linh lên kéo xuống một mảnh sashimi,
Không đúng, không phải là một mảnh, mà là một cái!
Nhỏ như mì tia, mỏng như mảnh sợi sashimi, từng cái từng cái, Tootsuki tổng soái ồ lộ ra kỳ lạ chi sắc, dùng chiếc đũa cuốn lấy sashimi, cuối cùng đũa gỗ một mặt, thế nhưng tầng tầng quấn vòng quanh trong suốt sắc sợi dây thừng.
A!
Há mồm một ngụm nuốt ăn đi vào.
-Rào ——
Kimono, lại một lần nữa từ Tootsuki tổng soái trên người bóc ra.
-Có cái gì đó, muốn toát ra đến đây!
Nakiri Senzaemon mắt lộ ra chấn động, sờ sờ giữa ngực.
Ảo giác sao?
Là cũng không phải.
Rốt cuộc là thế nào mỹ thực ảo giác, mới có thể làm cho Ma Vương ẩm thực khó phân biệt thật giả.
-Ra, đi ra!
Đây là Naruto hét lên kinh ngạc, chiếc đũa đùng rơi xuống đất, lão loạng choạng lui hai bước, kinh sợ, khó có thể tin.
Naruto miễn cưỡng duy trì trấn tĩnh, nhưng không dám hạ đũa lại nếm điều thứ hai.
Đùng! Đùng!
Tim đập dị thường nhanh.
Bây giờ đối với lão mà nói, thâm tâm quả thực chính là thiên thạch đụng Địa cầu. Hắn nắm thật chặt đũa, làm hít sâu hô, nhưng là trong lồng ngực rung động lại là như vậy chân thực, phảng phất cùng tim đập hợp hai làm một.
Ngược lại là Hạ Lão điềm tĩnh nhất.
Lão ngóng nhìn Mạnh Cầm, thế nhưng nở nụ cười, thời khắc này lão như trẻ lại thời kỳ con đang đầy ý tưởng và khát khao sáng tạo.
-Ngươi muốn ở trái tim của ta, gieo xuống một hạt mầm sao?
Hạ Lão hỏi.
Mạnh Cầm nhếch miệng, không có trả lời.
-Xin mời ——
Hắn chỉ về cái thứ tư băng chi linh vũ,
-Cá tráp đỏ, tính hơi lạnh... Thuộc tính kim!
Lần này, đầu cái ăn thử người, đã biến thành Hạ Lão.
Lão tựa hồ rất chờ mong trong lòng hạt giống, khỏe mạnh trưởng thành lột xác một khắc đó.
Hạ đũa!
Sashimi hình dạng lại thay đổi.
Mỗi một mảnh sashimi, chính là một mặt gương nhỏ!
Hạ Lão khuôn mặt, chiếu vào lát cá lên, hình ảnh đột nhiên mơ hồ.
Ăn, cổ gân xanh nở rộ!
-Oanh
Giống như gặp mãnh liệt hoả lực công kích, nội tâm chồi non nho nhỏ kia ở sấm sét ác liệt đánh xuống, lung lay như thể lúc nào cũng có thể chết trẻ.
Đột nhiên, Hạ Lão mở mắt ra, lúc này không cần Mạnh Cầm chỉ dẫn, duỗi đũa gắp lên miếng cá nóc sashimi trên chiếc thứ năm linh vũ, nuốt vào miệng thời khắc đó, cả người liền là toàn thân rung bần bật, trên mặt là một bộ vẻ khó tin.
Còn lại 2 lão giả, theo sát phía sau.
Ca!
Điện xà ầm ầm đánh xuống.
-Đây là đâu?
Hạ Lão nhìn trái phải, trước mặt là cằn cỗi thổ địa, không khí là sau cơn mưa giống như tươi mát, màu tím điện xà ở cuối chân trời lan tràn.
Bây giờ là ban đêm, vô biên hắc ám.
-Nhìn ——
Phía sau có cái thanh âm trầm thấp, 3 lão đứng thành một hàng, ngẩng đầu nhìn hướng trên trời không ngưng tụ mây đen.
Ca!
Lại là một tia chớp đánh xuống, lần này chớp giật tồn tại thời gian càng lâu, bốn người có thể thấy rõ đằng xa chọc thẳng lên mây trời thế giới cổ thụ.
Sấm sét bổ ở Cây Thế Giới, ngọn lửa nhất thời, bầu trời phảng phất đều bị nhen lửa.
Nhìn lại một chút ảm đạm ngày, bốn vị bình thẩm mục ngậm chấn động đối diện.
Ngày này, lại là bị đại thụ đẩy lên đến!
Nó tạo ra hỗn độn, một thế giới mới xuất hiện!
-Ào ào ——
Ngọn lửa đốt đứt cổ thụ chạc cây, lá rụng lung lay, ai biết rõ bẻ gẫy chạc cây ở lúc rơi xuống đất, thế nhưng nhanh chóng bốc lên chồi non đồng thời khỏe mạnh trưởng thành, chỉ chốc lát cổ thụ liền bị rừng cây nhỏ vây quanh.
Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ.
Ngũ Hành tương sinh, Ngũ Hành tương khắc, một cái thế giới mới.
-Thì ra là như vậy!
Một lát, Nakiri Senzaemon mở mắt ra, không nhịn được vỗ tay.
-Ta chứng kiến thế giới ra đời a!
Naruto cũng dùng khó có thể tin ánh mắt, đánh giá thiếu niên đầu bếp:
-Ngũ Hành! Không nghĩ tới nho nhỏ lát cá, cũng chứa thuộc tính ngũ hành, đối ứng thiên địa đại đạo! Càng khó mà tin nổi chính là, ngươi đem Ngũ Hành hỗn hợp, dung ở chính mình ẩm thực bên trong!
-Nở hoa, kết quả.
Hạ Lão nhẹ giọng nói:
-Mỗi đóa hoa là một thế giới. Nguyên lai đầu bếp thật sự có thể giao cho ẩm thực một cái thế giới.
Nakiri Senzaemon nói không ra lời.
-Tiểu tử, ngươi làm sao làm được?
Lão nghi ngờ nhìn Mạnh Cầm.
Rõ ràng lão không tin vào được thứ mà mình vừa chứng kiến.