Bị 3 lão giả già đời dùng nhìn quái vật giống như ánh mắt nhìn đến, Mạnh Cầm ho một tiếng, nhưng nói sang chuyện khác:
- Khụ. Chuyện đó nói sau đi. Rốt cục món này có thỏa mãn được 3 người không?
Cả quán yên tĩnh.
Không lâu.
Nakiri Senzaemon từ từ mở mắt ra, con mắt tinh quang trong vắt.
-Đáng tiếc!
Hắn mở miệng liền thở dài nói:
-Chấn động, nhưng ít đi phong phú, nhiều màu sắc mùi vị, hậu kình không đủ.
-Đúng thế...
Đồng dạng thoát khỏi suy nghĩ trạng thái Naruto, gật gật đầu,
- Món của ngươi vô luận ý tưởng đao công đều đoạt xảo thiên công nhưng không biết vì sao ta luôn thấy nó thiếu 1 cái gì đó. Đáng tiếc, đáng tiếc a.
Hạ Lão thì im lặng nhìn Mạnh Cầm. Là người tiếp xúc với Cầm lâu nhất tất nhiên hắn cũng hiểu phần nào thiếu niên này. Món này chưa xong.
Y như rằng
- Nước sốt đã xong rồi đây!
Không để ý thất thanh vắng lặng tràng quán, Mạnh Cầm đi mà quay lại, từ chính mình bệ bếp, bưng tới một cái mâm gỗ.
Trên khay, là 3 đĩa nho nhỏ nước chấm.
Trong cái đĩa nước chấm, là hắn mới từ một cái bình gốm bên trong đổ nghiêng ra.
-Nước sốt?
Nakiri Senzaemon ôm cánh tay mà đứng.
-Đúng! Dây chính là mảnh ghép cuối cùng của món này!
Hạ Lão thì dùng chiếc đũa, chấm một chút màu đỏ sậm nước sốt, đưa đến đầu lưỡi nếm trải nếm.
-Ân, lấy canh vì đáy, thả nước chanh, giấm gạo, muối tinh, đường trắng, thêm nước lạnh điều hoà, cuối cùng còn dính dầu vừng, này cỗ đặc mùi thơm rất tốt!
Mạnh Cầm gật đầu nói:
-Chư vị xin mời lại nếm một lần đi!
- Được lắm. Để ta xem bài tủ của tiểu tử ngươi nào.
Nói rồi Naruto cùng Senzaemon cùng cầm đũa lên.
Dính một chút nước sốt.
Thuần trắng hoàn mỹ sashimi, nhất thời bị nước sốt nhiễm đỏ.
Há mồm, ăn.
Ca!
Lập tức quần áo của cả 3 người đều nứt toạc.
Nhưng cả 3 đều không thèm để ý đến điều đó mà phân biệt chọn Cá chép núi, cá tráp đỏ cùng cá diếc sashimi chỗ dựa vào băng chi linh, lần lượt hạ đũa.
- Cá tráp đỏ thuộc tính kim.
Nakiri Senzaemon tự nói, chiếc đũa nhẹ nhàng điểm hướng đĩa nước chấm.
Ồ.
Hắn mày trắng bỗng run run.
Lóe sáng lát cá, ở nhúng đến nước sốt một khắc đó, đột nhiên biến thân, ẩn ẩn bị một đoàn kim quang nhàn nhạt vây quanh.
Con ngươi co rụt lại, trên đũa kẹp, không phải lát cá, mà là lưỡi đao sắc bén!
Nếu là người bình thường đã sớm sợ đến vứt bỏ đũa, nhưng Tootsuki tổng soái chỉ là hơi hơi kinh ngạc, vẫn như cũ há mồm, đem trên đũa đồ vật một nuốt mà xuống!
-Ha ——
Biến thân.
Chỉ thấy nguyên bản trắng phau đầu tóc từng cây từng cây dựng thẳng lên, màu vàng do chân tóc nhuộm đến phát nhọn.
Nếu như lại cho vị này Ma Vương phối hợp một cái thần binh lợi khí, tình cảnh này ổn thỏa thiên binh hạ phàm, tràn đầy hình ảnh cảm.
-Cá diếc...
Naruto trên đũa thì cuốn cá tia.
Làm cá tia tiếp xúc đĩa nước chấm kia trong nháy mắt, màu đất ánh sáng ẩn hiện, Naruto há mồm nghiền ngẫm, ầm ầm ầm, hắn nghe được núi đá lăn xuống âm thanh, hắn gặp được thung lũng đổ nát cảnh tượng, có một cái cao bàng trời Thạch Cự Nhân chậm rãi đứng thẳng lên, chùy ngực phát ra nặng nề rít gào.
-Cá chép núi! Thuộc tính mộc!
Hạ Lão đầu tóc dài ra, giống như cây mây nhiễm phải xanh tươi, sau lưng nàng thế nhưng hiện lên một cây cành lá xum xuê lá phong đỏ cây.
Ào ào, ào ào.
Gió nổi lên rồi, màu đỏ lá phong dồn dập bay xuống.
Một lát, 3 lão lần lượt tránh thoát mỹ thực thế giới.
-Được!
Nakiri Senzaemon chỉ có một chữ đánh giá, đơn giản, gọn gàng.
-Bù đắp!
Naruto lão giả khẽ thở dài 1 hơi:
- Đây là chân chính đặc cấp ẩm thực a.
Hạ Lão không lên tiếng, dùng chiếc đũa, ở đĩa nước chấm mặt ngoài tia nhỏ tài liệu bên trong, lấy ra một cái màu tím nguyên liệu nấu ăn.
-Lá tía tô...
Hạ Lão dùng hàm răng cắn lấy, khuôn mặt đường cong càng nhu hòa:
-Thì ra là như vậy. Lá tía tô quả nhiên là then chốtcủa đạo nước sốt này, nó khiến mọi thứ hòa quyện lại.
-Đúng, đây là cái gì lá tía tô? Thần lai chi bút a!
Naruto lẩm bẩm nói:
-Rõ ràng chính là thường thấy nước sốt, nhưng bởi vì có nó, đã biến một món thiếu hụt thành chân chính đặc cấp ẩm thực!
-Không chỉ là tăng thêm màu sắc đơn giản như vậy!
-Kết cấu!
-Hóa thứ tầm thường thành thần kỳ!
-Loại này lá tía tô, ngươi là từ nơi nào tìm kiếm?
Naruto cau mày:
-Ít đi nó, liền ít một vị lời dẫn.Nhưng ta nhớ ta không nhập nó về a.
Cầm mỉm cười:
- Hôm qua đi đến nhà người Quen ở Việt Nam may mắn vớ được. Chứ không có lẽ hôm nay nước chấm cũng sẽ không ngon như vậy.
Nakiri Senzaemon lộ ra vẻ tươi cười.
Chúng ta kỳ thực nếm trải hai đạo sashimi đồ ăn.
-Lúc trước chúng ta thưởng thức tiểu tử ngươi sashimi tuyển tập, là dựa theo trình tự, một hơi ăn năm loại.
-Mà bây giờ, chúng ta là tách ra ăn, mỗi ăn một loại sashimi liền có một loại thể nghiệm hoàn toàn mới. Mà thứ khiến chúng ta có thể cảm nhận được nó chính là thứ nước sốt này. tuyệt lắm.
Mạnh Cầm ở bên nghe được trong lòng cười khẽ.
Không có chấm nước sốt, chỉ là khai vị lót dạ, đi lãnh hội Ngũ Hành sơ sinh thế giới.
Chấm nước sốt, thuộc tính khác nhau lát cá sống, liền có thuộc tính khác nhau thế giới.
So đấu tính đa dạng, tính phong phú?
Đừng thách nhà giàu ăn tương.
Lúc này chỉ có Hạ Lão vẫn nghiêm mặt nói:
- Món này của ngươi còn có thể cải tiến. Còn có thể tăng lên rất nhiều. Nhất là đao công. Chỉ cần đao công của ngươi tiến thêm bước nữa thì không cần nước chấm thì nó đã có thể trở thành chân chính đặc cấp ẩm thực thậm chí còn tiến thêm nữa. Ngươi còn phải cố rất nhiều.
Nghe những lời nói hơi có phần nghiêm khắc của Hạ Lão khiến Nakiri và Naruto hơi ngạc nhiên. Chưa để Cầm kịp bất mãn thì Naruto đã bất mãn thay rồi:
-Uy, lão đầu. Ta biết ngươi muốn để tiểu tử này không nên quá kiêu ngạo nhưng không cần nghiêm khắc đến vậy chứ. Bằng tuổi nó lão có làm được đến thế này không
Đáp lại lão là cái lắc đầu của Hạ Lão. Hạ Vũ Minh sống cùng Cầm lâu nhất nên lão hiểu. tiểu tử này trông lúc nào cũng có vẻ lười biếng bất cần đời nhưng khi nghiêm túc lên thì luôn cố gắng nghiên cứu làm đến hoàn mỹ nhất.Lão nhớ lúc còn nhỏ tiểu tử này cũng làm ra 1 món khiến lão kinh ngạc. Lúc đó lão cũng khen để động viên nhưng không biết tại sao khi Cầm ăn anh chàng lại nhíu mày. Rồi tự nhốt mình trong nhà bếp 1 tuần liền và khi đi ra thì món đó cơ hồ đã đạt đến 1 độ cao mới mới khiến lão ta phải 1 lần nữa đánh giá lại tiểu tử này. Do đó lão mới nghiêm khắc như vậy để ám chỉ rằng món này cần luyện đao công và điều đó cần từ từ.
Và không làm lão thất vọng, Mạnh Cầm cũng nhận ra điều đó. Hắn khẽ thở dài:
- Đúng vậy. Quả thật chỉ mấy ngày thì không thể hòa hợp được cương đao và nhu đao lại hoàn mĩ nhất là khi 1 cái đã đến lô hỏa thuần thanh còn 1 cái mới nhập môn. Nên may mắn lại tìm được tía tố giúp bù đắp được. Nhưng ta tin chỉ cần cho ta thời gian thì nguyên sashimi thôi cũng đủ để mấy người trầm mê trong đó.
Ánh mắt Cầm lại nóng cháy khiến Hạ Lão hài lòng gật đầu. Không tồi.
Bỗng Cầm nhớ ra gì đó vội quay sang Nakiri lão gia tử:
- Uy, Liệu ta đã thông qua vòng 2 thực tập chưa vậy.
Lời nói lập tức khiến 3 lão già mặt đầy cổ quái. Cuối cùng Nakiri Senzaemon khẽ ho 1 tiếng rồi nói:
- Đỗ Mạnh Cầm, vòng 2 thực tập chi địa. Thông qua!!
- Khụ. Chuyện đó nói sau đi. Rốt cục món này có thỏa mãn được 3 người không?
Cả quán yên tĩnh.
Không lâu.
Nakiri Senzaemon từ từ mở mắt ra, con mắt tinh quang trong vắt.
-Đáng tiếc!
Hắn mở miệng liền thở dài nói:
-Chấn động, nhưng ít đi phong phú, nhiều màu sắc mùi vị, hậu kình không đủ.
-Đúng thế...
Đồng dạng thoát khỏi suy nghĩ trạng thái Naruto, gật gật đầu,
- Món của ngươi vô luận ý tưởng đao công đều đoạt xảo thiên công nhưng không biết vì sao ta luôn thấy nó thiếu 1 cái gì đó. Đáng tiếc, đáng tiếc a.
Hạ Lão thì im lặng nhìn Mạnh Cầm. Là người tiếp xúc với Cầm lâu nhất tất nhiên hắn cũng hiểu phần nào thiếu niên này. Món này chưa xong.
Y như rằng
- Nước sốt đã xong rồi đây!
Không để ý thất thanh vắng lặng tràng quán, Mạnh Cầm đi mà quay lại, từ chính mình bệ bếp, bưng tới một cái mâm gỗ.
Trên khay, là 3 đĩa nho nhỏ nước chấm.
Trong cái đĩa nước chấm, là hắn mới từ một cái bình gốm bên trong đổ nghiêng ra.
-Nước sốt?
Nakiri Senzaemon ôm cánh tay mà đứng.
-Đúng! Dây chính là mảnh ghép cuối cùng của món này!
Hạ Lão thì dùng chiếc đũa, chấm một chút màu đỏ sậm nước sốt, đưa đến đầu lưỡi nếm trải nếm.
-Ân, lấy canh vì đáy, thả nước chanh, giấm gạo, muối tinh, đường trắng, thêm nước lạnh điều hoà, cuối cùng còn dính dầu vừng, này cỗ đặc mùi thơm rất tốt!
Mạnh Cầm gật đầu nói:
-Chư vị xin mời lại nếm một lần đi!
- Được lắm. Để ta xem bài tủ của tiểu tử ngươi nào.
Nói rồi Naruto cùng Senzaemon cùng cầm đũa lên.
Dính một chút nước sốt.
Thuần trắng hoàn mỹ sashimi, nhất thời bị nước sốt nhiễm đỏ.
Há mồm, ăn.
Ca!
Lập tức quần áo của cả 3 người đều nứt toạc.
Nhưng cả 3 đều không thèm để ý đến điều đó mà phân biệt chọn Cá chép núi, cá tráp đỏ cùng cá diếc sashimi chỗ dựa vào băng chi linh, lần lượt hạ đũa.
- Cá tráp đỏ thuộc tính kim.
Nakiri Senzaemon tự nói, chiếc đũa nhẹ nhàng điểm hướng đĩa nước chấm.
Ồ.
Hắn mày trắng bỗng run run.
Lóe sáng lát cá, ở nhúng đến nước sốt một khắc đó, đột nhiên biến thân, ẩn ẩn bị một đoàn kim quang nhàn nhạt vây quanh.
Con ngươi co rụt lại, trên đũa kẹp, không phải lát cá, mà là lưỡi đao sắc bén!
Nếu là người bình thường đã sớm sợ đến vứt bỏ đũa, nhưng Tootsuki tổng soái chỉ là hơi hơi kinh ngạc, vẫn như cũ há mồm, đem trên đũa đồ vật một nuốt mà xuống!
-Ha ——
Biến thân.
Chỉ thấy nguyên bản trắng phau đầu tóc từng cây từng cây dựng thẳng lên, màu vàng do chân tóc nhuộm đến phát nhọn.
Nếu như lại cho vị này Ma Vương phối hợp một cái thần binh lợi khí, tình cảnh này ổn thỏa thiên binh hạ phàm, tràn đầy hình ảnh cảm.
-Cá diếc...
Naruto trên đũa thì cuốn cá tia.
Làm cá tia tiếp xúc đĩa nước chấm kia trong nháy mắt, màu đất ánh sáng ẩn hiện, Naruto há mồm nghiền ngẫm, ầm ầm ầm, hắn nghe được núi đá lăn xuống âm thanh, hắn gặp được thung lũng đổ nát cảnh tượng, có một cái cao bàng trời Thạch Cự Nhân chậm rãi đứng thẳng lên, chùy ngực phát ra nặng nề rít gào.
-Cá chép núi! Thuộc tính mộc!
Hạ Lão đầu tóc dài ra, giống như cây mây nhiễm phải xanh tươi, sau lưng nàng thế nhưng hiện lên một cây cành lá xum xuê lá phong đỏ cây.
Ào ào, ào ào.
Gió nổi lên rồi, màu đỏ lá phong dồn dập bay xuống.
Một lát, 3 lão lần lượt tránh thoát mỹ thực thế giới.
-Được!
Nakiri Senzaemon chỉ có một chữ đánh giá, đơn giản, gọn gàng.
-Bù đắp!
Naruto lão giả khẽ thở dài 1 hơi:
- Đây là chân chính đặc cấp ẩm thực a.
Hạ Lão không lên tiếng, dùng chiếc đũa, ở đĩa nước chấm mặt ngoài tia nhỏ tài liệu bên trong, lấy ra một cái màu tím nguyên liệu nấu ăn.
-Lá tía tô...
Hạ Lão dùng hàm răng cắn lấy, khuôn mặt đường cong càng nhu hòa:
-Thì ra là như vậy. Lá tía tô quả nhiên là then chốtcủa đạo nước sốt này, nó khiến mọi thứ hòa quyện lại.
-Đúng, đây là cái gì lá tía tô? Thần lai chi bút a!
Naruto lẩm bẩm nói:
-Rõ ràng chính là thường thấy nước sốt, nhưng bởi vì có nó, đã biến một món thiếu hụt thành chân chính đặc cấp ẩm thực!
-Không chỉ là tăng thêm màu sắc đơn giản như vậy!
-Kết cấu!
-Hóa thứ tầm thường thành thần kỳ!
-Loại này lá tía tô, ngươi là từ nơi nào tìm kiếm?
Naruto cau mày:
-Ít đi nó, liền ít một vị lời dẫn.Nhưng ta nhớ ta không nhập nó về a.
Cầm mỉm cười:
- Hôm qua đi đến nhà người Quen ở Việt Nam may mắn vớ được. Chứ không có lẽ hôm nay nước chấm cũng sẽ không ngon như vậy.
Nakiri Senzaemon lộ ra vẻ tươi cười.
Chúng ta kỳ thực nếm trải hai đạo sashimi đồ ăn.
-Lúc trước chúng ta thưởng thức tiểu tử ngươi sashimi tuyển tập, là dựa theo trình tự, một hơi ăn năm loại.
-Mà bây giờ, chúng ta là tách ra ăn, mỗi ăn một loại sashimi liền có một loại thể nghiệm hoàn toàn mới. Mà thứ khiến chúng ta có thể cảm nhận được nó chính là thứ nước sốt này. tuyệt lắm.
Mạnh Cầm ở bên nghe được trong lòng cười khẽ.
Không có chấm nước sốt, chỉ là khai vị lót dạ, đi lãnh hội Ngũ Hành sơ sinh thế giới.
Chấm nước sốt, thuộc tính khác nhau lát cá sống, liền có thuộc tính khác nhau thế giới.
So đấu tính đa dạng, tính phong phú?
Đừng thách nhà giàu ăn tương.
Lúc này chỉ có Hạ Lão vẫn nghiêm mặt nói:
- Món này của ngươi còn có thể cải tiến. Còn có thể tăng lên rất nhiều. Nhất là đao công. Chỉ cần đao công của ngươi tiến thêm bước nữa thì không cần nước chấm thì nó đã có thể trở thành chân chính đặc cấp ẩm thực thậm chí còn tiến thêm nữa. Ngươi còn phải cố rất nhiều.
Nghe những lời nói hơi có phần nghiêm khắc của Hạ Lão khiến Nakiri và Naruto hơi ngạc nhiên. Chưa để Cầm kịp bất mãn thì Naruto đã bất mãn thay rồi:
-Uy, lão đầu. Ta biết ngươi muốn để tiểu tử này không nên quá kiêu ngạo nhưng không cần nghiêm khắc đến vậy chứ. Bằng tuổi nó lão có làm được đến thế này không
Đáp lại lão là cái lắc đầu của Hạ Lão. Hạ Vũ Minh sống cùng Cầm lâu nhất nên lão hiểu. tiểu tử này trông lúc nào cũng có vẻ lười biếng bất cần đời nhưng khi nghiêm túc lên thì luôn cố gắng nghiên cứu làm đến hoàn mỹ nhất.Lão nhớ lúc còn nhỏ tiểu tử này cũng làm ra 1 món khiến lão kinh ngạc. Lúc đó lão cũng khen để động viên nhưng không biết tại sao khi Cầm ăn anh chàng lại nhíu mày. Rồi tự nhốt mình trong nhà bếp 1 tuần liền và khi đi ra thì món đó cơ hồ đã đạt đến 1 độ cao mới mới khiến lão ta phải 1 lần nữa đánh giá lại tiểu tử này. Do đó lão mới nghiêm khắc như vậy để ám chỉ rằng món này cần luyện đao công và điều đó cần từ từ.
Và không làm lão thất vọng, Mạnh Cầm cũng nhận ra điều đó. Hắn khẽ thở dài:
- Đúng vậy. Quả thật chỉ mấy ngày thì không thể hòa hợp được cương đao và nhu đao lại hoàn mĩ nhất là khi 1 cái đã đến lô hỏa thuần thanh còn 1 cái mới nhập môn. Nên may mắn lại tìm được tía tố giúp bù đắp được. Nhưng ta tin chỉ cần cho ta thời gian thì nguyên sashimi thôi cũng đủ để mấy người trầm mê trong đó.
Ánh mắt Cầm lại nóng cháy khiến Hạ Lão hài lòng gật đầu. Không tồi.
Bỗng Cầm nhớ ra gì đó vội quay sang Nakiri lão gia tử:
- Uy, Liệu ta đã thông qua vòng 2 thực tập chưa vậy.
Lời nói lập tức khiến 3 lão già mặt đầy cổ quái. Cuối cùng Nakiri Senzaemon khẽ ho 1 tiếng rồi nói:
- Đỗ Mạnh Cầm, vòng 2 thực tập chi địa. Thông qua!!