Kotori nhìn Cầm mỉm cười 1 cái rồi thân ảnh cô từ từ biến mất.
Cầm nhìn cô biến mất từ từ mà thở dài. Dù cho cái này không phải là lỗi của anh nhưng cũng có lẽ chính anh đã thúc đẩy nó diễn ra.
Nhưng tất nhiên anh không vì thế mà cảm thấy có lỗi với cô. Quả thật là anh đã thúc đẩy nó xảy ra nhưng như cô đã nói. Dù sớm hay muộn thì nó cũng xảy ra. Chỉ cần tên thiếu gia Watanabe Shiori tình cờ nhớ ra thì sẽ là địa ngục cho bọn họ. Và khi đó hiển nhiên tên này sẽ không có chuyện bắt ông nấu ăn mà chỉ có làm nhục 2 cha con mà thôi. Khi đó bọn họ cũng chẳng có cơ hội mà phản kháng. Chí ít bây giờ thì 2 vợ chồng này có lẽ có thể sẽ có 1 cuộc sống hạnh phúc a.
Khẽ thở dài 1 hơi. Cầm cũng bỏ việc này ra khỏi đầu mà quay lại nhìn các cô nàng mỉm cười:
- Đi thôi, bây giờ mọi chuyện đã không phải là việc chúng ta có thể tham gia. Có lẽ không nên tham gia vào chuyện gia đình bọn họ nữa.
4 cô gái khẽ gật đầu rồi cùng Cầm quay người đi. Việc này có lẽ sẽ là 1 ký ức của bọn họ nhưng mà vỏn vẹn chỉ thế mà thôi.
Mọi thứ cứ như vậy đã kết thúc. Không.
Sáng hôm sau, trong nhà của Cầm, 1 mùi thơm quanh quẩn bay lên đánh thức những con người sành anh. Trong khi các cô gái vẫn ngủ mê mệt vì đã quá quen với mùi này thì 1 chàng trai thì không. Thân là đầu bếp trưởng của gia đình. Anh lập tức tỉnh dậy. Vẻ mặt hơi bất ngờ. Trong nhà này, có thể làm món ăn có mùi thơm như thế này chỉ có anh và Chistina. Không phải anh chẳng lẽ là Chistina ư. Cô nàng này có thể dậy sớm như vậy để làm món ăn ư. Thật không thể tin được.
Lập tức, tinh thần lực của anh tản ra tràn xuống bếp. Vẻ mặt kinh ngạc trên mặt anh chàng lúc càng nồng đậm. Vì người ở dưới đấy không phải Chistina mà lại là người anh vừa mới chia tay hôm qua. Không sai, người đó chính là Hinagiku Kotori. Đáng lẽ cô nàng phải ra đi rồi chứ. Vậy sao bây giờ lại ở đây.
Bao suy đoán hiện ra trong đầu Cầm nhưng vẫn không có ý tưởng nào có chút khả dĩ cả.
Đã vậy thì… chỉ có thể tự đi hỏi kẻ đã đem đến sự khó hiểu này thôi.
Rất nhanh, thân ảnh của Cầm hiện ra ở dưới bếp. Ở đó đã có 1 thân ảnh đứng đó tất bật làm đồ ăn. Mùi thơm từ trong đó bay ra đầy mê người.
Người con gái này mặc trên mình 1 bộ quần áo hầu gái đầy xinh đẹp tôn lên từng đường cong quyến rũ. Gương mặt nàng cũng đủ khiến người ta hít thở không thông. Quả thật vô cùng quyến rũ. Còn mang theo 1 nét thần thánh khiến người ta hít thờ không thông.
Cô chính là người hôm qua đã biến mất Hinagiku Kotori mà cũng không phải là Hinagiku Kotori. Vô
luận là khí chất và thân hình của cô đều khác trước 1 trời 1 vực.
Dường như nhận ra sự có mặt của Cầm. cô quay người lại xòe váy ra cúi đầu đầy ưu nhã:
- Chào buổi sáng. Chủ nhân.
Cầm móc móc lỗ tai sợ mình nghe nhầm. Anh hỏi lại;
- Chủ nhân? Ta là chủ nhân của cô?
- Vâng. Thưa chủ nhân.
- Không phải cô phải đi trả giá với những gì mà mình đã giao dịch ư.
- Không sai, để đổi lại việc cha ta khỏe lại và mẹ ta hồi sinh thì ta phải đến đây làm thị nữ cho ngài mãi đến khi ngài rời đi. Thưa chủ nhân.
Cầm nghe vậy thì sắc mặt hơi trầm đi. Trong đầu điên cuồng vận chuyển. Từng khả năng hiện ra trong đầu anh. Trong đó, 1 khả năng hiện lên hơn cả
Nhưng Cầm chưa vội khẳng định. Việc này cần sự trợ giúp của người trong nghề. Anh hít 1 hơi, cố nở nụ cười rồi nói:
- Tôi trở về phòng chút. Cô tiếp tục nấu ăn đi.
Kotori xòe váy cúi đầu ưu nhã:
- Vâng chủ nhân. Có cần ta hầu hạ ngài mặc quần áo không a.
Khóe miệng Cầm có chút mấp máy:
- Không cần.
Để tránh câu truyện xấu hổ này. Cầm lập tức phi vào phòng, đóng cửa lại. Ngay lúc đó, 1 thân ảnh hiển hiện ra. Vẻ mặt cô cũng có chút đặc sắc. Cô thở dài nói
- Không ngờ thiên đạo thế giới này lại làm đến 1 bước này. Thật là bất ngờ a.
Cầm quay lại nhìn tiểu Ngọc rồi nói:
- Vậy xem ra là ta đoán đúng. Đây hết thảy là thiên đạo giở trò quỷ. Thâm chí cả cái vận mệnh quấn thân kia cũng là hắn làm a. Để cọ điểm công đức lực đúng không.
Tiểu bích khẽ gật đầu:
- Không sai.
- Nhưng ta nghĩ thiên đạo chính là người phân phát công đức lực chứ. Sao lại cần co điểm công đức này.
- Không, chàng nghĩ sai rồi. Thiên đạo không có quyền lực to lớn như vậy đâu. Nói sao nhỉ, như chàng vẫn biết « thiên đạo vô tình » nhưng hễ là loài động vật có linh trí thì ai có thể hoàn toàn không có bất cứ suy nghĩ hay tình cảm gì cả. Thiên đạo vô tình bởi vì nó vẫn phải làm theo quy tắc. Có thể hiểu rằng thiên đạo là quy tắc diễn hóa ra để quản lý mọi thứ. 1 thế giới hiểu đơn giản có thể là do quy tắc tạo thành. Công đức lực cũng do nó tạo ra, thiên đạo chỉ có thể tuân theo quy tắc mà phân phát công đức lực từ đó giữ 1 ít cho mình mà thôi.
- Công đức lực đối với chúng ta thì có rất nhiều diệu dụng đồng dạng nó cũng có tác dụng vô cùng to lớn. Mà tác dụng to lớn nhất là giúp bọn họ tiến giai.
- Tiến giai?
- Chính xác. Nó như trong vài bộ truyện của chàng đọc vậy. Thiên đạo cũng chia ra thành nhiều cấp bậc. Đẳng cấp càng cao thì những sinh vật dưới quyền của nó càng mạnh, phạm vi quản lý của nó càng lớn và đồng thời sinh mệnh của nó càng dài. Không sai, là sinh mệnh. Thiên đạo bậc thấp thì cũng có lúc sẽ bị chôn vùi vào dòng chảy lịch sử kèm theo cái thế giới mà nó chưởng khống. Chỉ có không ngừng mạnh lên, không ngừng tăng cấp thì nó mới có thể tiếp tục sinh tồn.
- Tuy nhiên, thiên đạo tiến giai dễ sao. Hiển nhiên là không. Để 1 thiên đạo tiến giai thì thiên đạo đó cần thỏa mãn 3 điều kiện. 1, đầy đủ thiên đạo chi lực ứng với cấp tiếp theo. 2, thế giới nó chưởng khống có 1 người có sức mạnh vượt qua cấp bậc cực hạn.Có thể là thực lực cá nhân cũng có thể là khoa học kỹ thuật. Và cuối cùng nó cần vượt qua 1 tràng kiếp nạn mang tính hủy diệt. đó cũng là mạt thế mà chàng thấy trong truyện đó. Vượt qua, chỉnh thể thực lực được đề cao, thất bại, hôi phi yến diệt.
- Vậy xem ra công đức lực làm ở bước thứ 3 nhỉ. Chẳng lẽ nó có thể khiến cho thiên kiếp giảm nhẹ hay sao.
- Đúng, nhưng chưa hoàn toàn. Công đức lực diệu dụng còn xa hơn vậy. Đầu tiên, nó có thể thay thế thiên đạo chi lực.Thậm chí nếu nói về phẩm chất sợ nó còn vượt qua thiên đạo chi lực. tiếp theo, nó có thể trợ giúp những kẻ được chọn kia tiến giai, nhanh chóng đột phá cực hạn. có thể nói, miễn là có đủ thiên đạo chi lực thì có thể từ số 0 mà nhanh chóng tiến giai.
Cầm gật đầu. Dường như anh cũng hiểu 1 chút sức mạnh của công đức lực rồi:
- Nếu nói vậy xem ra là thiên đạo rất khó thu được thiên đạo chi lực rồi.
- Cái đó là hiển nhiên. Mọi chuyện sao có thể dễ dàng như vậy. Công đức lực ban thưởng nhiều nhất chính là khi có tai nạn có thể hủy diệt cả thế giới hoặc là làm cống hiến gì đó to lớn cho thế giới, có thể thay đổi cả thế giới quan. Thiên đạo tất nhiên không thể nào đi làm điều đó. Không phải nó không thể mà những quy tắc trói buộc không cho nó làm điều đó. Cách duy nhất để nó thu được thiên đạo chi lực là ăn hôi của những chúa cứu thế đó. Đó cũng là lý do vì sao nó để mặc cho những nhân vật phản diện tự do tung hoành rồi ngấm ngầm tạo điều kiện cho những nhân vật chính đi lên giải cứu thế giới. bởi chỉ có làm thế nó mới có thể kiếm được công đức lực a. Nếu không chàng nghĩ xem ai nguyện ý thấy 1 kẻ có thể hủy diệt thế giới tung hoành trong người mình. Thế giới hủy diệt thì nó cũng không sống lâu được a.
Cầm nhìn cô biến mất từ từ mà thở dài. Dù cho cái này không phải là lỗi của anh nhưng cũng có lẽ chính anh đã thúc đẩy nó diễn ra.
Nhưng tất nhiên anh không vì thế mà cảm thấy có lỗi với cô. Quả thật là anh đã thúc đẩy nó xảy ra nhưng như cô đã nói. Dù sớm hay muộn thì nó cũng xảy ra. Chỉ cần tên thiếu gia Watanabe Shiori tình cờ nhớ ra thì sẽ là địa ngục cho bọn họ. Và khi đó hiển nhiên tên này sẽ không có chuyện bắt ông nấu ăn mà chỉ có làm nhục 2 cha con mà thôi. Khi đó bọn họ cũng chẳng có cơ hội mà phản kháng. Chí ít bây giờ thì 2 vợ chồng này có lẽ có thể sẽ có 1 cuộc sống hạnh phúc a.
Khẽ thở dài 1 hơi. Cầm cũng bỏ việc này ra khỏi đầu mà quay lại nhìn các cô nàng mỉm cười:
- Đi thôi, bây giờ mọi chuyện đã không phải là việc chúng ta có thể tham gia. Có lẽ không nên tham gia vào chuyện gia đình bọn họ nữa.
4 cô gái khẽ gật đầu rồi cùng Cầm quay người đi. Việc này có lẽ sẽ là 1 ký ức của bọn họ nhưng mà vỏn vẹn chỉ thế mà thôi.
Mọi thứ cứ như vậy đã kết thúc. Không.
Sáng hôm sau, trong nhà của Cầm, 1 mùi thơm quanh quẩn bay lên đánh thức những con người sành anh. Trong khi các cô gái vẫn ngủ mê mệt vì đã quá quen với mùi này thì 1 chàng trai thì không. Thân là đầu bếp trưởng của gia đình. Anh lập tức tỉnh dậy. Vẻ mặt hơi bất ngờ. Trong nhà này, có thể làm món ăn có mùi thơm như thế này chỉ có anh và Chistina. Không phải anh chẳng lẽ là Chistina ư. Cô nàng này có thể dậy sớm như vậy để làm món ăn ư. Thật không thể tin được.
Lập tức, tinh thần lực của anh tản ra tràn xuống bếp. Vẻ mặt kinh ngạc trên mặt anh chàng lúc càng nồng đậm. Vì người ở dưới đấy không phải Chistina mà lại là người anh vừa mới chia tay hôm qua. Không sai, người đó chính là Hinagiku Kotori. Đáng lẽ cô nàng phải ra đi rồi chứ. Vậy sao bây giờ lại ở đây.
Bao suy đoán hiện ra trong đầu Cầm nhưng vẫn không có ý tưởng nào có chút khả dĩ cả.
Đã vậy thì… chỉ có thể tự đi hỏi kẻ đã đem đến sự khó hiểu này thôi.
Rất nhanh, thân ảnh của Cầm hiện ra ở dưới bếp. Ở đó đã có 1 thân ảnh đứng đó tất bật làm đồ ăn. Mùi thơm từ trong đó bay ra đầy mê người.
Người con gái này mặc trên mình 1 bộ quần áo hầu gái đầy xinh đẹp tôn lên từng đường cong quyến rũ. Gương mặt nàng cũng đủ khiến người ta hít thở không thông. Quả thật vô cùng quyến rũ. Còn mang theo 1 nét thần thánh khiến người ta hít thờ không thông.
Cô chính là người hôm qua đã biến mất Hinagiku Kotori mà cũng không phải là Hinagiku Kotori. Vô
luận là khí chất và thân hình của cô đều khác trước 1 trời 1 vực.
Dường như nhận ra sự có mặt của Cầm. cô quay người lại xòe váy ra cúi đầu đầy ưu nhã:
- Chào buổi sáng. Chủ nhân.
Cầm móc móc lỗ tai sợ mình nghe nhầm. Anh hỏi lại;
- Chủ nhân? Ta là chủ nhân của cô?
- Vâng. Thưa chủ nhân.
- Không phải cô phải đi trả giá với những gì mà mình đã giao dịch ư.
- Không sai, để đổi lại việc cha ta khỏe lại và mẹ ta hồi sinh thì ta phải đến đây làm thị nữ cho ngài mãi đến khi ngài rời đi. Thưa chủ nhân.
Cầm nghe vậy thì sắc mặt hơi trầm đi. Trong đầu điên cuồng vận chuyển. Từng khả năng hiện ra trong đầu anh. Trong đó, 1 khả năng hiện lên hơn cả
Nhưng Cầm chưa vội khẳng định. Việc này cần sự trợ giúp của người trong nghề. Anh hít 1 hơi, cố nở nụ cười rồi nói:
- Tôi trở về phòng chút. Cô tiếp tục nấu ăn đi.
Kotori xòe váy cúi đầu ưu nhã:
- Vâng chủ nhân. Có cần ta hầu hạ ngài mặc quần áo không a.
Khóe miệng Cầm có chút mấp máy:
- Không cần.
Để tránh câu truyện xấu hổ này. Cầm lập tức phi vào phòng, đóng cửa lại. Ngay lúc đó, 1 thân ảnh hiển hiện ra. Vẻ mặt cô cũng có chút đặc sắc. Cô thở dài nói
- Không ngờ thiên đạo thế giới này lại làm đến 1 bước này. Thật là bất ngờ a.
Cầm quay lại nhìn tiểu Ngọc rồi nói:
- Vậy xem ra là ta đoán đúng. Đây hết thảy là thiên đạo giở trò quỷ. Thâm chí cả cái vận mệnh quấn thân kia cũng là hắn làm a. Để cọ điểm công đức lực đúng không.
Tiểu bích khẽ gật đầu:
- Không sai.
- Nhưng ta nghĩ thiên đạo chính là người phân phát công đức lực chứ. Sao lại cần co điểm công đức này.
- Không, chàng nghĩ sai rồi. Thiên đạo không có quyền lực to lớn như vậy đâu. Nói sao nhỉ, như chàng vẫn biết « thiên đạo vô tình » nhưng hễ là loài động vật có linh trí thì ai có thể hoàn toàn không có bất cứ suy nghĩ hay tình cảm gì cả. Thiên đạo vô tình bởi vì nó vẫn phải làm theo quy tắc. Có thể hiểu rằng thiên đạo là quy tắc diễn hóa ra để quản lý mọi thứ. 1 thế giới hiểu đơn giản có thể là do quy tắc tạo thành. Công đức lực cũng do nó tạo ra, thiên đạo chỉ có thể tuân theo quy tắc mà phân phát công đức lực từ đó giữ 1 ít cho mình mà thôi.
- Công đức lực đối với chúng ta thì có rất nhiều diệu dụng đồng dạng nó cũng có tác dụng vô cùng to lớn. Mà tác dụng to lớn nhất là giúp bọn họ tiến giai.
- Tiến giai?
- Chính xác. Nó như trong vài bộ truyện của chàng đọc vậy. Thiên đạo cũng chia ra thành nhiều cấp bậc. Đẳng cấp càng cao thì những sinh vật dưới quyền của nó càng mạnh, phạm vi quản lý của nó càng lớn và đồng thời sinh mệnh của nó càng dài. Không sai, là sinh mệnh. Thiên đạo bậc thấp thì cũng có lúc sẽ bị chôn vùi vào dòng chảy lịch sử kèm theo cái thế giới mà nó chưởng khống. Chỉ có không ngừng mạnh lên, không ngừng tăng cấp thì nó mới có thể tiếp tục sinh tồn.
- Tuy nhiên, thiên đạo tiến giai dễ sao. Hiển nhiên là không. Để 1 thiên đạo tiến giai thì thiên đạo đó cần thỏa mãn 3 điều kiện. 1, đầy đủ thiên đạo chi lực ứng với cấp tiếp theo. 2, thế giới nó chưởng khống có 1 người có sức mạnh vượt qua cấp bậc cực hạn.Có thể là thực lực cá nhân cũng có thể là khoa học kỹ thuật. Và cuối cùng nó cần vượt qua 1 tràng kiếp nạn mang tính hủy diệt. đó cũng là mạt thế mà chàng thấy trong truyện đó. Vượt qua, chỉnh thể thực lực được đề cao, thất bại, hôi phi yến diệt.
- Vậy xem ra công đức lực làm ở bước thứ 3 nhỉ. Chẳng lẽ nó có thể khiến cho thiên kiếp giảm nhẹ hay sao.
- Đúng, nhưng chưa hoàn toàn. Công đức lực diệu dụng còn xa hơn vậy. Đầu tiên, nó có thể thay thế thiên đạo chi lực.Thậm chí nếu nói về phẩm chất sợ nó còn vượt qua thiên đạo chi lực. tiếp theo, nó có thể trợ giúp những kẻ được chọn kia tiến giai, nhanh chóng đột phá cực hạn. có thể nói, miễn là có đủ thiên đạo chi lực thì có thể từ số 0 mà nhanh chóng tiến giai.
Cầm gật đầu. Dường như anh cũng hiểu 1 chút sức mạnh của công đức lực rồi:
- Nếu nói vậy xem ra là thiên đạo rất khó thu được thiên đạo chi lực rồi.
- Cái đó là hiển nhiên. Mọi chuyện sao có thể dễ dàng như vậy. Công đức lực ban thưởng nhiều nhất chính là khi có tai nạn có thể hủy diệt cả thế giới hoặc là làm cống hiến gì đó to lớn cho thế giới, có thể thay đổi cả thế giới quan. Thiên đạo tất nhiên không thể nào đi làm điều đó. Không phải nó không thể mà những quy tắc trói buộc không cho nó làm điều đó. Cách duy nhất để nó thu được thiên đạo chi lực là ăn hôi của những chúa cứu thế đó. Đó cũng là lý do vì sao nó để mặc cho những nhân vật phản diện tự do tung hoành rồi ngấm ngầm tạo điều kiện cho những nhân vật chính đi lên giải cứu thế giới. bởi chỉ có làm thế nó mới có thể kiếm được công đức lực a. Nếu không chàng nghĩ xem ai nguyện ý thấy 1 kẻ có thể hủy diệt thế giới tung hoành trong người mình. Thế giới hủy diệt thì nó cũng không sống lâu được a.