Cầm cũng hơi bất ngờ vì câu trả lời này. Vốn dĩ anh cứ nghĩ cô sẽ trả lời là đưa gia tộc Fransis lên thống trị vũ trụ nhưng không ngờ lại là hủy diệt vũ trụ. 1 câu trả lời bất ngờ.
Trên mặt của Vivi hiện lên vẻ hồi ức:
- Có lẽ anh bất ngờ lắm đúng không. Cũng đúng thôi, sẽ không ai nghĩ điều đó. Thủa nhỏ ta cũng không nghĩ làm điều đó mãi đến khi ngày ấy xảy ra
- Ta vốn có 1 gia đình hạnh phúc. Mẹ ta là 1 người nội trợ hiền lành, đảm đang và yêu thương ta hết mực.Cha ta dù cho thường xuyên ra khỏi nhà nhưng khi mà về đến nhà, cha đều rất yêu thương mẹ con ta. 1 gia đình hạnh phúc. Ta vẫn nghĩ cuộc sống đó sẽ tiếp diễn mãi.
- Nhưng rồi, đến 1 ngày, chính ta cũng không tin vào mắt mình. Cái đêm đó, ta thấy cha ta 1 kiếm đâm chết mẹ ta, vẻ mặt ông lúc đấy tràn đầy lãnh huyết và tuyệt tình. Cái cảnh mẹ ta ngã xuống vũng máu trong khi bố ta vẫn đứng đó cầm kiếm mà ta không thể quên được.
- Sau đó có lẽ ngươi đã biết rồi, cuộc điều tra đầy hời hợt diễn ra, mọi người tràn đầy bi thống giả tạo khiến ta như chìm vào bóng tối. Từ đó ta hận, ta hận người đàn ông phụ bạc đó, người bố người chồng đã tự tay giết chết người mẹ người vợ của mình. Ghét cả cái gia tộc không cả 3 cái gia tộc đã không đưa sự thật ra ánh sáng.
- Càng lớn lên, ta càng thấy được nhiều điều của cái vũ trụ này, nhìn thấy cái vẻ thối nát ẩn sâu sau vẻ hào hoa.
- Ta muốn thay đổi tất cả, ta muốn cải tạo tất cả. Và cách nhanh nhất để làm điều đó là… hủy diệt. hủy diệt rồi tái tạo ra 1 thế giới mới, 1 thế giới hoàn mỹ hơn.
- Đi theo ta đi, đi chế tạo 1 thế giới hoàn mỹ hơn. Trở thành người đàn ông của ta, ta sẽ cho ngươi dưới 1 người mà trên tất cả mọi người.
Cầm nhìn cô mỉm cười nói:
- Ồ, vậy là cô nói ra tất cả chỉ là để ta bị thuyết phục trở thành người của cô.
- Có thể coi như vậy đi. Dù sao ta vẫn mang trong mình con của 2 chúng ta. Nếu có thể ta vẫn muốn con của ta có đủ cả bố và mẹ.
- Cô nghĩ sau khi nghe ý định điên cuồng của cô mà ta có thể chấp nhận phía sau cô sao.
- Ta vẫn là 1 sinh linh trong cái cái vũ trụ này, cứ coi là như thế đi. Ta công nhận cái vũ trụ này có rất nhiều mặt tối, nơi nào cũng vậy, những thứ trong bóng tối đều vô cùng dơ bẩn, dơ bẩn đến chỉ cần biết một chút thôi cũng đủ khiến người ta tức giận vô bờ.
- Nhưng cái nào cũng có mặt tối và mặt sáng của nó. Bên cạnh cái tối tăm hắc ám vẫn còn quanh minh. Vẫn còn rất nhiều người đang nỗ lực vì 1 thế giới tốt đẹp hơn. Mặt sáng và mặt tối đang xen tạo nên sự cân bằng xã hội. dù cho bất cứ 1 mặt nào chiếm cứ đều có thể tạo nên hủy diệt. Khi mà bóng tối chiếm cứ thì thế giới sẽ tràn ngập tội ác, nó sẽ đi đến tử vong
- Nhưng nếu như thế giới không còn tội ác nữa thì nó cũng không thể sinh tồn. Dù không muốn thừa nhận nhưng mà chính lòng tham của con người đã thúc đẩy chiến tranh, đã thúc đẩy sự phát triển. Khi 1 thế giới ngập tràn hòa bình, không còn bắt nạt không còn mặt tối, sự phát triển của con người có lẽ có thể tăng trưởng nhưng nó sẽ giảm đi rất nhiều.
- Đó là còn chưa kể đến việc khi hòa bình tràn đầy thì tỷ lệ con người ta sẽ phát triển chóng mặt. Tài nguyên có hạn,đến lúc nó cạn kiệt thì sẽ là lúc thế giới hủy diệt.
- Dù ta không muốn thừa nhận nhưng mà thế giới vẫn cần những kẻ độc tài, những kẻ xấu thì mới có thể đạt đến 1 mức cân bằng nhất định.
- Cô nghĩ cô hủy diệt nó thì cô sẽ tạo nên 1 thế giới như thế nào.1 thế giới mà cô thống trị, dùng bạo lực để thống trị cả vũ trụ ư. Cô nghĩ cô có thể duy trì được nó bao nhiêu lâu. Và cái vũ trụ mà cô tạo ra trên nền tảng hủy diệt đó sẽ lại thống trị bao lâu.
- Dù cho có đứng ở bất cứ khía cạnh nào, tôi cũng không thể ủng hộ cô được. tôi sẽ ngăn cô lại dù bằng cái giá nào đi nữa.
Vivi nhìn Cầm, cô không tỏ ra bất cứ vẻ kinh ngạc nào. Dường như cô cũng đoán được Cầm sẽ trả lời như vậy:
- Rất rõ ràng, con mắt của ta không sai. Chúng ta có thể có con với nhau nhưng chúng ta không thể nào lấy nhau. Số phận cũng như địa vị và lập trường đẩy chúng ta cách xa nhau.
- Anh có biết vì sao ta lại để lộ và nói nhiều với anh như vậy sao.
Cầm cũng thở dài 1 hơi:
- Ta đoán có 2 lý do. Thứ nhất đơn giản là để giết thời gian để cho những đại gia tộc điều động thực lực. để cô có thể lập uy.
- Và thứ 2 là để xác định lập trường của ta. Ta nghe nhiều như vậy và biết nhiều như vậy thì ta chỉ có 2 lựa chọn. 1 là trở thành người của cô và 2 là chết, biết mất hoàn toàn.
- Mà xem ra ta đã tiến sâu trên con đường thứ 2 đi.
- Không sai. Yên tâm, ta sẽ chăm sóc con của chúng ta thật tốt.
- Cô đã nghĩ kỹ chưa, bây giờ thu tay còn kịp. ta đoán cô cũng có rất nhiều lá bài tẩy nhưng mà thực lực của cả cái vũ trụ không kém. Cô có chắc có thể giết được ta. Cô rất mạnh nhưng mà ta cũng không yếu. có lẽ không thể đánh thắng cô nhưng mà chưa chắc đã bị cô giết và ta cũng không để điều đó xảy ra. Cô xem ra tự tin quá rồi đấy.
- Ngươi mới hoàn toàn không hiểu gì sức mạnh của ta cả. Những kẻ kia chỉ cần những thủ hạ của ta là có thể chặn được. Ngươi nghĩ thủ hạ của ta chỉ là mấy tên không có tâm trí kia ư. Vậy là ngươi sai rồi. Chân chính ác mộng chính là thập nhị hộ pháp mà thế hệ trước để lại. Thực lực của bon họ, đều có thể đánh với ngươi 1 trận ra trò. Lần này để tạo ra trận mở đầu, 12 người đó đều xuất động. Ngươi nghĩ lần này sẽ là bên nào thắng.
- Nhưng ngươi yên tâm, ta sẽ không để bọn họ ra tay đối phó ngươi. Mà chính ta làm điều đó. Đây coi như là vinh hạnh cuối cùng ta dành cho ngươi, người cha của con ta.
Nói liền làm, từ người cô, hắc khí tỏa ra nồng đậm khiến Cầm cảm thấy áp lực như núi.
Nhưng không vì thế mà anh từ bỏ.
Khí tức của anh cũng tỏa ra đối chọi gay gắt với khí thế của Vivi. Cả 2 đều không ai chịu ai.
Cả căn nhà không có khi là cả khu phố đều rung lên bần bật bởi sức mạnh của 2 người.
Đột nhiên, Cầm động. Trên tay anh hiện ra 1 thanh kiếm tỏa ra ánh sáng lấp láy, 1 kiếm nhanh chuẩn độc đánh thẳng về phía Vivi.
Nhưng làm gì được sao, Chỉ nhẹ nhàng nhấc tay, khẽ búng 1 cái, thanh kiếm trên tay Cầm lập tức
vỡ vụn. dù sao nó cũng chỉ là 1 thanh kiếm bình thường.
Nhưng mà điều Cầm muốn đã đạt được. đó là để cô nàng động.
Cũng vì thế mà anh tận dụng được chút sơ hở đó mà chạy ra và bay xa.
Nơi đây dù sao cũng là 1 khu vực đông dân cư, ở 1 thành phố đông dân, cuộc chiến của cả 2 có lẽ đã khiến cho cả khu vực không có khi là cả quốc gia này biến mất mất.
Hiển nhiên mục đích của anh là chuyển đi điểm.
Vivi cũng nhận ra mục đích của anh. Cô mỉm cười đi theo.
Mãi đến 1 vùng biển lạ, Cầm mới dừng lại. Đứng đó chờ cô. Cuộc chiến của cả 2 giờ mới bắt đầu.
Trên mặt của Vivi hiện lên vẻ hồi ức:
- Có lẽ anh bất ngờ lắm đúng không. Cũng đúng thôi, sẽ không ai nghĩ điều đó. Thủa nhỏ ta cũng không nghĩ làm điều đó mãi đến khi ngày ấy xảy ra
- Ta vốn có 1 gia đình hạnh phúc. Mẹ ta là 1 người nội trợ hiền lành, đảm đang và yêu thương ta hết mực.Cha ta dù cho thường xuyên ra khỏi nhà nhưng khi mà về đến nhà, cha đều rất yêu thương mẹ con ta. 1 gia đình hạnh phúc. Ta vẫn nghĩ cuộc sống đó sẽ tiếp diễn mãi.
- Nhưng rồi, đến 1 ngày, chính ta cũng không tin vào mắt mình. Cái đêm đó, ta thấy cha ta 1 kiếm đâm chết mẹ ta, vẻ mặt ông lúc đấy tràn đầy lãnh huyết và tuyệt tình. Cái cảnh mẹ ta ngã xuống vũng máu trong khi bố ta vẫn đứng đó cầm kiếm mà ta không thể quên được.
- Sau đó có lẽ ngươi đã biết rồi, cuộc điều tra đầy hời hợt diễn ra, mọi người tràn đầy bi thống giả tạo khiến ta như chìm vào bóng tối. Từ đó ta hận, ta hận người đàn ông phụ bạc đó, người bố người chồng đã tự tay giết chết người mẹ người vợ của mình. Ghét cả cái gia tộc không cả 3 cái gia tộc đã không đưa sự thật ra ánh sáng.
- Càng lớn lên, ta càng thấy được nhiều điều của cái vũ trụ này, nhìn thấy cái vẻ thối nát ẩn sâu sau vẻ hào hoa.
- Ta muốn thay đổi tất cả, ta muốn cải tạo tất cả. Và cách nhanh nhất để làm điều đó là… hủy diệt. hủy diệt rồi tái tạo ra 1 thế giới mới, 1 thế giới hoàn mỹ hơn.
- Đi theo ta đi, đi chế tạo 1 thế giới hoàn mỹ hơn. Trở thành người đàn ông của ta, ta sẽ cho ngươi dưới 1 người mà trên tất cả mọi người.
Cầm nhìn cô mỉm cười nói:
- Ồ, vậy là cô nói ra tất cả chỉ là để ta bị thuyết phục trở thành người của cô.
- Có thể coi như vậy đi. Dù sao ta vẫn mang trong mình con của 2 chúng ta. Nếu có thể ta vẫn muốn con của ta có đủ cả bố và mẹ.
- Cô nghĩ sau khi nghe ý định điên cuồng của cô mà ta có thể chấp nhận phía sau cô sao.
- Ta vẫn là 1 sinh linh trong cái cái vũ trụ này, cứ coi là như thế đi. Ta công nhận cái vũ trụ này có rất nhiều mặt tối, nơi nào cũng vậy, những thứ trong bóng tối đều vô cùng dơ bẩn, dơ bẩn đến chỉ cần biết một chút thôi cũng đủ khiến người ta tức giận vô bờ.
- Nhưng cái nào cũng có mặt tối và mặt sáng của nó. Bên cạnh cái tối tăm hắc ám vẫn còn quanh minh. Vẫn còn rất nhiều người đang nỗ lực vì 1 thế giới tốt đẹp hơn. Mặt sáng và mặt tối đang xen tạo nên sự cân bằng xã hội. dù cho bất cứ 1 mặt nào chiếm cứ đều có thể tạo nên hủy diệt. Khi mà bóng tối chiếm cứ thì thế giới sẽ tràn ngập tội ác, nó sẽ đi đến tử vong
- Nhưng nếu như thế giới không còn tội ác nữa thì nó cũng không thể sinh tồn. Dù không muốn thừa nhận nhưng mà chính lòng tham của con người đã thúc đẩy chiến tranh, đã thúc đẩy sự phát triển. Khi 1 thế giới ngập tràn hòa bình, không còn bắt nạt không còn mặt tối, sự phát triển của con người có lẽ có thể tăng trưởng nhưng nó sẽ giảm đi rất nhiều.
- Đó là còn chưa kể đến việc khi hòa bình tràn đầy thì tỷ lệ con người ta sẽ phát triển chóng mặt. Tài nguyên có hạn,đến lúc nó cạn kiệt thì sẽ là lúc thế giới hủy diệt.
- Dù ta không muốn thừa nhận nhưng mà thế giới vẫn cần những kẻ độc tài, những kẻ xấu thì mới có thể đạt đến 1 mức cân bằng nhất định.
- Cô nghĩ cô hủy diệt nó thì cô sẽ tạo nên 1 thế giới như thế nào.1 thế giới mà cô thống trị, dùng bạo lực để thống trị cả vũ trụ ư. Cô nghĩ cô có thể duy trì được nó bao nhiêu lâu. Và cái vũ trụ mà cô tạo ra trên nền tảng hủy diệt đó sẽ lại thống trị bao lâu.
- Dù cho có đứng ở bất cứ khía cạnh nào, tôi cũng không thể ủng hộ cô được. tôi sẽ ngăn cô lại dù bằng cái giá nào đi nữa.
Vivi nhìn Cầm, cô không tỏ ra bất cứ vẻ kinh ngạc nào. Dường như cô cũng đoán được Cầm sẽ trả lời như vậy:
- Rất rõ ràng, con mắt của ta không sai. Chúng ta có thể có con với nhau nhưng chúng ta không thể nào lấy nhau. Số phận cũng như địa vị và lập trường đẩy chúng ta cách xa nhau.
- Anh có biết vì sao ta lại để lộ và nói nhiều với anh như vậy sao.
Cầm cũng thở dài 1 hơi:
- Ta đoán có 2 lý do. Thứ nhất đơn giản là để giết thời gian để cho những đại gia tộc điều động thực lực. để cô có thể lập uy.
- Và thứ 2 là để xác định lập trường của ta. Ta nghe nhiều như vậy và biết nhiều như vậy thì ta chỉ có 2 lựa chọn. 1 là trở thành người của cô và 2 là chết, biết mất hoàn toàn.
- Mà xem ra ta đã tiến sâu trên con đường thứ 2 đi.
- Không sai. Yên tâm, ta sẽ chăm sóc con của chúng ta thật tốt.
- Cô đã nghĩ kỹ chưa, bây giờ thu tay còn kịp. ta đoán cô cũng có rất nhiều lá bài tẩy nhưng mà thực lực của cả cái vũ trụ không kém. Cô có chắc có thể giết được ta. Cô rất mạnh nhưng mà ta cũng không yếu. có lẽ không thể đánh thắng cô nhưng mà chưa chắc đã bị cô giết và ta cũng không để điều đó xảy ra. Cô xem ra tự tin quá rồi đấy.
- Ngươi mới hoàn toàn không hiểu gì sức mạnh của ta cả. Những kẻ kia chỉ cần những thủ hạ của ta là có thể chặn được. Ngươi nghĩ thủ hạ của ta chỉ là mấy tên không có tâm trí kia ư. Vậy là ngươi sai rồi. Chân chính ác mộng chính là thập nhị hộ pháp mà thế hệ trước để lại. Thực lực của bon họ, đều có thể đánh với ngươi 1 trận ra trò. Lần này để tạo ra trận mở đầu, 12 người đó đều xuất động. Ngươi nghĩ lần này sẽ là bên nào thắng.
- Nhưng ngươi yên tâm, ta sẽ không để bọn họ ra tay đối phó ngươi. Mà chính ta làm điều đó. Đây coi như là vinh hạnh cuối cùng ta dành cho ngươi, người cha của con ta.
Nói liền làm, từ người cô, hắc khí tỏa ra nồng đậm khiến Cầm cảm thấy áp lực như núi.
Nhưng không vì thế mà anh từ bỏ.
Khí tức của anh cũng tỏa ra đối chọi gay gắt với khí thế của Vivi. Cả 2 đều không ai chịu ai.
Cả căn nhà không có khi là cả khu phố đều rung lên bần bật bởi sức mạnh của 2 người.
Đột nhiên, Cầm động. Trên tay anh hiện ra 1 thanh kiếm tỏa ra ánh sáng lấp láy, 1 kiếm nhanh chuẩn độc đánh thẳng về phía Vivi.
Nhưng làm gì được sao, Chỉ nhẹ nhàng nhấc tay, khẽ búng 1 cái, thanh kiếm trên tay Cầm lập tức
vỡ vụn. dù sao nó cũng chỉ là 1 thanh kiếm bình thường.
Nhưng mà điều Cầm muốn đã đạt được. đó là để cô nàng động.
Cũng vì thế mà anh tận dụng được chút sơ hở đó mà chạy ra và bay xa.
Nơi đây dù sao cũng là 1 khu vực đông dân cư, ở 1 thành phố đông dân, cuộc chiến của cả 2 có lẽ đã khiến cho cả khu vực không có khi là cả quốc gia này biến mất mất.
Hiển nhiên mục đích của anh là chuyển đi điểm.
Vivi cũng nhận ra mục đích của anh. Cô mỉm cười đi theo.
Mãi đến 1 vùng biển lạ, Cầm mới dừng lại. Đứng đó chờ cô. Cuộc chiến của cả 2 giờ mới bắt đầu.