Thủy Sâm Hải nói xong liền rời đi. Để lại tiếng ồn ào ầm ĩ ở phía dưới. Các quý khách ở đây đều ngàn dặm xa xôi, thậm chí là vạn dặm xa xôi chạy tới tham gia buổi đấu giá. Vậy mà vừa bắt đầu đã nói kết thúc rồi. Cho nên những người ngồi ở đây đều tỏ vẻ bất mãn.
Những người này, có ai không phải là bá chủ một phương đâu. Rõ ràng lại bị ném bồ câu như vậy, trong lòng đương nhiên không thoải mái.
- Chuyện gì xảy ra vậy nhỉ? Thủy gia làm vậy thật quá qua loa.
- Gửi thiếp mời là Thủy gia, hiện tại lại nói không có hàng đấu giá. Đùa cợt cũng không cần như vậy chứ.
- Thật là khinh người quá đáng…
- Hừ!!!
Một tiếng hừ lạnh đã cắt đứt tiếng bất mãn của những người ngồi đây. Thủy Sâm Hải là Hậu Thiên viên mãn,, coi như là người có tu vị cao nhất ở đây. Nên y vừa hừ lạnh một tiếng, mới khiến các bá chủ này nhớ ra sự cường đại của Thủy gia. Cho dù vẫn bất mãn, nhưng chỉ dám để ở trong lòng, không nói ra.
- Nếu có vị nào bất mãn, thì xin mới tới Thủy gia của chúng tôi, chúng tôi sẽ cho người đó câu trả lời thích đáng. Hiện tại chúng tôi xác thực có việc cần giải quyết. Có gì thì chúng tôi sẽ thông báo sau. Tuy nhiên, nếu có người gây sự, vậy thì đừng trách Thủy gia không khách khí.
Thủy Sâm Hải nói xong, vung tay rời đi.
Khách khứa bên trong lại trầm mặc. Một lúc sau, mới có người phá vỡ yên tĩnh:
- Thủy gia thật bá đạo…
- Bởi người ta có thực lực. Năm cao thủ Tiên Thiên cơ mà, ông có đấu được không? Mà Thủy tiền bối kia phỏng chừng cũng là Hậu Thiên đại viên mãn. Vừa nãy y chỉ hừ lạnh một tiếng, đã khiến tôi giật thót.
- Có chuyện gì mà để cho cả Tứ gia của Thủy gia phải khẩn trương như vậy nhỉ?
- Chẳng lẽ có liên quan tới Lâm gia…
- Đừng nói như vậy, họa từ miệng mà ra…
Sau một hồi ồn ào, mọi người lần lượt rời khỏi buổi đầu giá. Buổi đấu giá vô cùng náo nhiệt, còn chưa bắt đầu, đã kết thúc tẻ ngắt.
- Anh cả, anh hai, anh ba, rốt cuộc là chuyện gì vậy?
Thủy Sâm Hải chỉ nghe thấy thông báo là tên Dược Sư kia đã mất tích. Thậm chí còn không có ai nhìn thấy y mất tích như thế nào. Ngay cả hai tên bảo vệ cũng biến mất không thấy đâu.
Nhưng điều này còn không khiến cho người của Thủy gia kinh hãi nhất. Điều làm cho bọn họ khiếp sợ, đó chính là mấy nghìn cân thảo dược cũng đồng thời biến mất. Phải biết rằng, xung quanh tầng hầm này đã được bố trí camera và thiết bị chống trộm dày đặc. Nhưng camera chẳng thu được cái gì lạ thường cả. Thiết bị chống trộm vẫn y nguyên, không hư hại chút nào.
Người sống có thể đi mất, nhưng nhiều thảo dược như vậy, cho dù muốn dùng xe tải cũng phải dùng hai xe mới chở hết. Nói gì việc bảo vệ đã cẩn thận như vậy.
Là ai? Là ai mà to gan như vậy? Lại có bản lĩnh khiến thảo dược và vài người sống biến mất không thấy?
- Hồng Kong cũng có thế lực dám động chạm vào chúng ta sao? Chẳng lẽ bọn chúng không sợ chết?
Thủy Sâm Hải nghe xong anh hai nói kỹ càng, lập tức nổi giận lôi đình.
- Chú Tư, bình tĩnh chút. Người ta đã động thủ thì không còn sợ Thủy gia chúng ta nữa. Lúc trước Thủy gia cũng chỉ là một gia tộc nhỏ không đáng kể mà thôi. Cho dù dựa vào một bộ công pháp cổ võ, tu luyện vài chục năm, nhưng chỉ miễn cường coi như là một gia tộc không lớn không nhỏ.
- Thủy gia phải dựa vào người Dược Sư phát hiện sáu năm trước, mới có thành công như ngày hôm nay. Cho nên, có gia tộc muốn trở thành Thủy gia thứ hai cũng không có gì lạ.
Anh cả Thủy Sâm Giang lạnh lùng nói.
Ý của Thủy Sâm Giang, mấy người anh em ở đây đều hiểu. Bốn mươi năm trước, lúc Lão Tứ Thủy Sâm Hải mới chỉ mười mấy tuổi, một người luyện cổ võ chạy nạn từ đại lục tới Hồng Kong, rồi ẩn núp ở trong Thủy gia.
Lúc đó, Đại gia gia và Tứ gia gia còn sống. Tên cổ võ chạy nạn kia, bởi vì mang theo một cuốn công pháp cổ võ cao cấp Địa Hổ. Kết quả vì quyển Địa Hổ kia mà y bị mất mạng. Người của Thủy gia đã ám sát y, rồi cuốn Địa Hổ liền trở thành công pháp truyền thừa của Thủy gia.
Cho dù như vậy, Thủy gia vẫn chỉ là một gia tộc nhỏ mà thôi. Mãi đến sáu năm trước, bọn họ phát hiện ra tên Dược Sư điên có thể chiết xuất tinh dầu từ thảo dược, thì Thủy gia mới trở thành một gia tộc có thực lực.
- Lẽ nào chúng cứ như vậy bỏ qua chuyện này?
Sắc mặt của lão Tam rất âm lãnh. Chỉ có anh em bọn họ mới biết được sự trân quý của tinh dầu kia. Cũng biết tác dụng chúng đối với người luyện võ.
- Làm sao có thể bỏ qua được. Tốt xấu gì Thủy gia của chúng ta cũng có năm cao thủ Tiên Thiên. Thử hỏi cá thế giới này, có gia tộc nào có năm cao thủ Tiên Thiên hay không? Cho dù tới chân trời góc bể, cũng phải tìm bắt được hung thủ. Lập tức triệu tập các thành viên trên mười sáu tuổi của gia tộc, có tu vị Hậu Thiên từ tầng một trở nên tới từ đường của Thủy gia.
Dù lão Đại Thủy Sâm Giang không biết kẻ nào dám khiêu chiến Thủy gia, nhưng y không thể bỏ qua được.
Thủy gia phát triển rất nhanh. Hiện tại 90% sinh ý, trên cơ bản đều tập trung ở Hồng Kong. Chỉ có 10 % là ở nước Anh. Dự định ban đâu là sau lần đấu giá kia, Thủy gia sẽ mở rộng việc buôn bán trên khắp thế giới. Nhưng buổi đấu giá còn chưa cử hành đã diễn ra việc như vậy.
Một tiếng sau, các con cháu Thủy gia trên cơ bản đều tập trung ở từ đường. Dù Thủy gia mới chỉ là gia tộc mới nổi, nhưng nhân khẩu rất thịnh vượng. Lần tập trung này đã có năm sáu chục người có tu vị từ Hậu Thiên trở lên.
Thấy con cháu của Thủy gia đã tới đông đủ, Thủy Sâm Giang gật đầu thỏa mãn. Chỉ cần không ngừng có tinh dầu thảo dược cung cấp, vậy thì không bao lâu nữa, địa vị của Thủy gia sẽ không có ai có thể rung chuyển.
- Hôn nay triệu tập mọi người tới, là vì hiện tại Thủy gia cần mọi người hỗ trợ. Các con cháu ở đây đều là tinh anh của Thủy gia. Rất nhiều người mới chỉ mười lăm, mười sáu tuổi đã có tu vị Hậu Thiên tầng năm, tầng sáu. Thủy gia của chúng ta sở dĩ có thể tu luyện nhanh hơn người khác là bởi vì chúng ta có một Dược Sư. Nhưng Dược Sư đó đã bị người khác bắt đi.
- Cho nên, vô luận như thế nào, chúng ta cũng phải tìm về bằng được người Dược Sư đó. Những kẻ dám động vào Thủy gia, tuyệt đối không thể buông tha. Người Dược Sư đó không những là tương lai phát triển của Thủy gia, mà còn là hy vọng của các đời sau. Thời gian cách vụ trộm cũng chỉ là hai ba tiếng thôi, tôi yêu cầu mọi người chia ra kiểm tra nghiêm mật các bến cảng.
- Đồng thời đi liên lạc với các thế lực lớn ở Hồng Kong, cho dù người kia trốn ở chỗ nào, chúng ta cũng phải móc ra cho bằng được…
Gia chủ Thủy Sâm Giang còn chưa dứt lời, ở bên dưới đã rất kích động rồi. Lại có người dám khiêu chiến với Thủy gia. Những con cháu luyện võ ở dưới, người nào không phải là kẻ tâm cao khí ngạo. Cho nên bọn họ hận không thể đem tên khốn kiếp kia bầm thây vạn đoạn.
- Các ngươi không cần phải tìm đâu, ta tới rồi đây.
Một thanh âm lạnh lùng đột ngột vang lên trong từ đường.
Thủy Sâm Hải nói xong liền rời đi. Để lại tiếng ồn ào ầm ĩ ở phía dưới. Các quý khách ở đây đều ngàn dặm xa xôi, thậm chí là vạn dặm xa xôi chạy tới tham gia buổi đấu giá. Vậy mà vừa bắt đầu đã nói kết thúc rồi. Cho nên những người ngồi ở đây đều tỏ vẻ bất mãn.
Những người này, có ai không phải là bá chủ một phương đâu. Rõ ràng lại bị ném bồ câu như vậy, trong lòng đương nhiên không thoải mái.
- Chuyện gì xảy ra vậy nhỉ? Thủy gia làm vậy thật quá qua loa.
- Gửi thiếp mời là Thủy gia, hiện tại lại nói không có hàng đấu giá. Đùa cợt cũng không cần như vậy chứ.
- Thật là khinh người quá đáng…
- Hừ!!!
Một tiếng hừ lạnh đã cắt đứt tiếng bất mãn của những người ngồi đây. Thủy Sâm Hải là Hậu Thiên viên mãn,, coi như là người có tu vị cao nhất ở đây. Nên y vừa hừ lạnh một tiếng, mới khiến các bá chủ này nhớ ra sự cường đại của Thủy gia. Cho dù vẫn bất mãn, nhưng chỉ dám để ở trong lòng, không nói ra.
- Nếu có vị nào bất mãn, thì xin mới tới Thủy gia của chúng tôi, chúng tôi sẽ cho người đó câu trả lời thích đáng. Hiện tại chúng tôi xác thực có việc cần giải quyết. Có gì thì chúng tôi sẽ thông báo sau. Tuy nhiên, nếu có người gây sự, vậy thì đừng trách Thủy gia không khách khí.
Thủy Sâm Hải nói xong, vung tay rời đi.
Khách khứa bên trong lại trầm mặc. Một lúc sau, mới có người phá vỡ yên tĩnh:
- Thủy gia thật bá đạo…
- Bởi người ta có thực lực. Năm cao thủ Tiên Thiên cơ mà, ông có đấu được không? Mà Thủy tiền bối kia phỏng chừng cũng là Hậu Thiên đại viên mãn. Vừa nãy y chỉ hừ lạnh một tiếng, đã khiến tôi giật thót.
- Có chuyện gì mà để cho cả Tứ gia của Thủy gia phải khẩn trương như vậy nhỉ?
- Chẳng lẽ có liên quan tới Lâm gia…
- Đừng nói như vậy, họa từ miệng mà ra…
Sau một hồi ồn ào, mọi người lần lượt rời khỏi buổi đầu giá. Buổi đấu giá vô cùng náo nhiệt, còn chưa bắt đầu, đã kết thúc tẻ ngắt.
- Anh cả, anh hai, anh ba, rốt cuộc là chuyện gì vậy?
Thủy Sâm Hải chỉ nghe thấy thông báo là tên Dược Sư kia đã mất tích. Thậm chí còn không có ai nhìn thấy y mất tích như thế nào. Ngay cả hai tên bảo vệ cũng biến mất không thấy đâu.
Nhưng điều này còn không khiến cho người của Thủy gia kinh hãi nhất. Điều làm cho bọn họ khiếp sợ, đó chính là mấy nghìn cân thảo dược cũng đồng thời biến mất. Phải biết rằng, xung quanh tầng hầm này đã được bố trí camera và thiết bị chống trộm dày đặc. Nhưng camera chẳng thu được cái gì lạ thường cả. Thiết bị chống trộm vẫn y nguyên, không hư hại chút nào.
Người sống có thể đi mất, nhưng nhiều thảo dược như vậy, cho dù muốn dùng xe tải cũng phải dùng hai xe mới chở hết. Nói gì việc bảo vệ đã cẩn thận như vậy.
Là ai? Là ai mà to gan như vậy? Lại có bản lĩnh khiến thảo dược và vài người sống biến mất không thấy?
- Hồng Kong cũng có thế lực dám động chạm vào chúng ta sao? Chẳng lẽ bọn chúng không sợ chết?
Thủy Sâm Hải nghe xong anh hai nói kỹ càng, lập tức nổi giận lôi đình.
- Chú Tư, bình tĩnh chút. Người ta đã động thủ thì không còn sợ Thủy gia chúng ta nữa. Lúc trước Thủy gia cũng chỉ là một gia tộc nhỏ không đáng kể mà thôi. Cho dù dựa vào một bộ công pháp cổ võ, tu luyện vài chục năm, nhưng chỉ miễn cường coi như là một gia tộc không lớn không nhỏ.
- Thủy gia phải dựa vào người Dược Sư phát hiện sáu năm trước, mới có thành công như ngày hôm nay. Cho nên, có gia tộc muốn trở thành Thủy gia thứ hai cũng không có gì lạ.
Anh cả Thủy Sâm Giang lạnh lùng nói.
Ý của Thủy Sâm Giang, mấy người anh em ở đây đều hiểu. Bốn mươi năm trước, lúc Lão Tứ Thủy Sâm Hải mới chỉ mười mấy tuổi, một người luyện cổ võ chạy nạn từ đại lục tới Hồng Kong, rồi ẩn núp ở trong Thủy gia.
Lúc đó, Đại gia gia và Tứ gia gia còn sống. Tên cổ võ chạy nạn kia, bởi vì mang theo một cuốn công pháp cổ võ cao cấp Địa Hổ. Kết quả vì quyển Địa Hổ kia mà y bị mất mạng. Người của Thủy gia đã ám sát y, rồi cuốn Địa Hổ liền trở thành công pháp truyền thừa của Thủy gia.
Cho dù như vậy, Thủy gia vẫn chỉ là một gia tộc nhỏ mà thôi. Mãi đến sáu năm trước, bọn họ phát hiện ra tên Dược Sư điên có thể chiết xuất tinh dầu từ thảo dược, thì Thủy gia mới trở thành một gia tộc có thực lực.
- Lẽ nào chúng cứ như vậy bỏ qua chuyện này?
Sắc mặt của lão Tam rất âm lãnh. Chỉ có anh em bọn họ mới biết được sự trân quý của tinh dầu kia. Cũng biết tác dụng chúng đối với người luyện võ.
- Làm sao có thể bỏ qua được. Tốt xấu gì Thủy gia của chúng ta cũng có năm cao thủ Tiên Thiên. Thử hỏi cá thế giới này, có gia tộc nào có năm cao thủ Tiên Thiên hay không? Cho dù tới chân trời góc bể, cũng phải tìm bắt được hung thủ. Lập tức triệu tập các thành viên trên mười sáu tuổi của gia tộc, có tu vị Hậu Thiên từ tầng một trở nên tới từ đường của Thủy gia.
Dù lão Đại Thủy Sâm Giang không biết kẻ nào dám khiêu chiến Thủy gia, nhưng y không thể bỏ qua được.
Thủy gia phát triển rất nhanh. Hiện tại % sinh ý, trên cơ bản đều tập trung ở Hồng Kong. Chỉ có % là ở nước Anh. Dự định ban đâu là sau lần đấu giá kia, Thủy gia sẽ mở rộng việc buôn bán trên khắp thế giới. Nhưng buổi đấu giá còn chưa cử hành đã diễn ra việc như vậy.
Một tiếng sau, các con cháu Thủy gia trên cơ bản đều tập trung ở từ đường. Dù Thủy gia mới chỉ là gia tộc mới nổi, nhưng nhân khẩu rất thịnh vượng. Lần tập trung này đã có năm sáu chục người có tu vị từ Hậu Thiên trở lên.
Thấy con cháu của Thủy gia đã tới đông đủ, Thủy Sâm Giang gật đầu thỏa mãn. Chỉ cần không ngừng có tinh dầu thảo dược cung cấp, vậy thì không bao lâu nữa, địa vị của Thủy gia sẽ không có ai có thể rung chuyển.
- Hôn nay triệu tập mọi người tới, là vì hiện tại Thủy gia cần mọi người hỗ trợ. Các con cháu ở đây đều là tinh anh của Thủy gia. Rất nhiều người mới chỉ mười lăm, mười sáu tuổi đã có tu vị Hậu Thiên tầng năm, tầng sáu. Thủy gia của chúng ta sở dĩ có thể tu luyện nhanh hơn người khác là bởi vì chúng ta có một Dược Sư. Nhưng Dược Sư đó đã bị người khác bắt đi.
- Cho nên, vô luận như thế nào, chúng ta cũng phải tìm về bằng được người Dược Sư đó. Những kẻ dám động vào Thủy gia, tuyệt đối không thể buông tha. Người Dược Sư đó không những là tương lai phát triển của Thủy gia, mà còn là hy vọng của các đời sau. Thời gian cách vụ trộm cũng chỉ là hai ba tiếng thôi, tôi yêu cầu mọi người chia ra kiểm tra nghiêm mật các bến cảng.
- Đồng thời đi liên lạc với các thế lực lớn ở Hồng Kong, cho dù người kia trốn ở chỗ nào, chúng ta cũng phải móc ra cho bằng được…
Gia chủ Thủy Sâm Giang còn chưa dứt lời, ở bên dưới đã rất kích động rồi. Lại có người dám khiêu chiến với Thủy gia. Những con cháu luyện võ ở dưới, người nào không phải là kẻ tâm cao khí ngạo. Cho nên bọn họ hận không thể đem tên khốn kiếp kia bầm thây vạn đoạn.
- Các ngươi không cần phải tìm đâu, ta tới rồi đây.
Một thanh âm lạnh lùng đột ngột vang lên trong từ đường.