Mới ngắn ngủi nửa tháng, nhóm sản phẩm áo lót của Hồng Tường đã được cả nước biết đến. Nguyên nhân nổi tiếng của nó không phải là do hiệu quả mà là do giá tiền cực kỳ đắt.
Một cái áo lót chỉ có hàm lượng nhỏ 'Vân Tằm Miên', vậy đã có giá ngang bằng với giá mua một gian hàng, khiến cho mọi người không khỏi líu lưỡi. Tuy đắt như vậy, nhưng hàng vừa mới ra, chỉ trong một ngày đã bán hết. Ở một thời đại bùng nổ thông tin như ngày nay, người khác muốn không biết cũng khó.
Mà giá trị của những sản phẩm áo lót này đã được thị trường xác nhận. Tuy nhiên, không biết nó có thể làm chậm lão hóa của làn da, và phòng ngừa độc tố như trên quảng cáo không.
Nhưng áo lót làm bằng 'Vân Tằm Miên' mặc lên người vô cùng thoải mái, khiến cho cả làn da như được buông lỏng. Thậm chí dưới ánh sáng thích hợp có thể tăng ảo giác ở làn da, khiến mị lực của nữ giới tăng lên. Những hiệu quả trên quảng cáo này đã được chứng thực.
Các phụ nữ ở tầng lớp thượng lưu cho dù chen chúc để có thể mua được áo lót bằng 'Vân Tằm Miên', họ cũng rất cao hứng.
Ngửi được cơ hội, các công ty buôn bán li, các đài truyền hình, báo chí, các nhãn hiệu sản xuất quần áo nổi tiếng của nước ngoài đều phái người tới thăm dò. Trong khoảng thời gian ngắn, thành phố Phụng Tân trở nên vô cùng náo nhiệt.
Nhân viên của Hồng Tường ở Phụng Tân thì càng thêm nhiệt tình. Nhưng tốc độ sản xuất vẫn không đủ để đáp ứng người mua. Lâm Vân biết chuyện này cũng không thể làm gì hơn được, chỉ cảm thán hiện tại người có tiền thật nhiều.
Rõ ràng cửa hàng tiêu thụ đã quá nhỏ. Lâm Vân chuẩn bị nhờ chủ cửa hàng trang phục Hương Tân can thiệp. Chỗ quầy hàng quá nhỏ, không còn phù hợp với khả năng tiêu thụ của Hồng Tường.
Bất quá, không đợi Lâm Vân đi tìm, chủ cửa hàng trang phục Hương Tân đã chủ động tìm tới Lâm Vân. Hai người gặp mặt nói chuyện rất ăn ý, ông chủ cửa hàng còn đảm bảo cho Lâm Vân một nửa tầng hai để làm gian hàng.
Lâm Vân thầm than ông chủ này biết chớp thời cơ. Y có lẽ biết sản phẩm áo lót của Hồng Tường sắp sửa khiến thị trường điên cuồng, sợ Lâm Vân bỏ đi nơi này, nên mới chủ động tìm đến. Với y mà nói, một khi sinh ý của Hồng Tường thịnh vượng, chính là lúc cửa hàng Hương Tân của y nổi danh. Cho nên y không muốn mất một khách hàng như vậy.
Đã không cần đổi địa phương, Lâm Vân đương nhiên không muốn tìm điểm tiêu thụ mới. Một ít quầy hàng của Hòa Phong và các hãng khác đều bị loại bỏ, đổi thành quầy hàng độc quyền của Hồng Tường.
Lâm Vân thấy việc mở rộng quầy hàng đã được giải quyết, tâm tình không tồi. Tuy nhiên, hai cô gái tâm sự khiến hắn chú ý.
- Tiểu Úc, cậu phải rời đi công ty sao?
Một cô gái mặt tròn vừa cầm điện thoại trong tay,, vừa hỏi một cô gái có tướng mạo đáng yêu.
- Ừ, vốn mình tới nơi này làm việc là xem trọng Hòa Phong, không ngờ Hồng Tường lại quật khởi. Mình chỉ là một người bán hàng, nếu tới quầy hàng khác rồi lại bị chiếm đóng như thế này, không bằng đi tới chợ việc làm tìm công việc khác. Có lẽ ở đó sẽ có một công việc thích hợp với mình.
Cô gái được gọi là Tiểu Úc kia có chút hứng thú rã rời nói. Nguồn truyện:
- Kỳ thực, anh cảm thấy em thích hợp với ngành tiêu thụ hơn.
Lâm Vân đột nhiên nói chuyện khiến hai cô gái này bị dọa, đều nhìn về phía hắn.
- Là anh? Là vị Lâm quản lý kia?
Tiểu úc rõ ràng nhận ra Lâm Vân.
- Không sai, là anh, chào em. Lúc trước cũng nhờ em tận tình giới thiệu sản phẩm. Như thế nào, có đồng ý tới quầy hàng của anh làm thử không?
Lần đầu tiên Lâm Vân tới cửa hàng Hương Tân, thì gặp cô gái bán hàng này ở quần hàng Hòa Phòng. Hắn rất thưởng thức cung cách làm việc của nàng, cảm thấy cô bé này rất có tài tiếp thụ.
- A, thật không?
Có lẽ cô gái này cũng rất muốn vào làm cho Hồng Tường.
- Ừ, em đi theo anh.
Lâm Vân dẫn cô gái tên Tiểu Úc này đi tới văn phòng mới. Cam Dao thấy Lâm Vân dẫn theo một cô gái đi vào, tranh thủ rót một chén trà. Cô gái này nàng cũng có quen, là làm việc cho Hòa Phong. Không biết vì sao lại đi theo sau Lâm Vân.
- Em ngồi xuống đi, em tự giới thiệu về bản thân.
Lâm Vân gặp Tiểu Úc có vẻ xấu hổ khi nhìn thấy Cam Dao, liền cười nói.
- Vâng, em tên là Ngũ Úc, là sinh viên tốt nghiệp ngành quản lý của học viện kinh tế Phụng Tân. Bởi vì mới tốt nghiệp không lâu, nên khó tìm việc làm, chỉ phải ở Hòa Phong làm nhân viên bán hàng.
Ngũ Úc nói xong, có chút khẩn trượng nhìn Lâm Vân. Đối với nàng mà nói, hiện tại có thể vào làm cho Hồng Tường, quả thực như là một giấc mơ vậy.
- Em có yêu cầu gì với tiền lương không?
Lâm Vân trực tiếp hỏi.
- Khoảng ba nghìn nguyên.
Ngũ Úc không biết nên nói nhiều hay ít, chỉ là đem tiền lương của Hòa Phong rồi cộng vào một ít.
- Ừ, như vậy đi, anh cho em mỗi tháng mười nghìn nguyên. Em liền tới Hồng Tường làm quản lý quầy hàng ở cửa hàng trang phục Hương Tân, như thế nào?
Lâm Vân không cần nói trích phần trăm gì đó. Bởi vì hiện tại áo lót của Hồng Tường cơ hồ không có hàng tồn. Lâm Vân tin tưởng, từ nay về sau cũng không có. Dù sao sản lượng chỉ có như vậy, mà nhu cầu lại vượt xa sản xuất.
- Cái gì?
Ngũ Úc không tin vào tai mình.
….
Càng ngày càng có nhiều người đi vào Phụng Tân, khiến cho việc cung ứng của Hồng Tường càng không đủ. Mỗi ngày, đều có mấy triệu, hoặc hơn chục triệu nguyên chảy vào Hồng Tường. Nhưng máy móc sản xuất chỉ có 10 cái mà thôi. Một ngày sản xuất 500 cái áo lót là cực hạn. Nhiều hơn nữa cũng chịu.
Lâm Vân không có cách nào, đành phải thông báo với khách hàng muốn mua áo lót Hồng Tường, mỗi ngày chỉ bán ra 500 cái. Nhiều thêm một cái cũng không có.
Nhưng như thế cũng không thể ngăn cản sự yêu thích và truy cầu cuồng nhiệt của nữ giới. Dẫn đến cứ sáng sớm lại có một hàng dài người xếp hàng, khiến cho năm trăm cái lót, nhoáng cái nửa ngày đã bán hết. Có người thậm chí không rời đi Hồng Tường, mà ngồi ở cửa chờ tới sáng hôm sau.
Ngoại trừ công nhân làm việc ở nhà máy phải làm 3 ca, còn lại các nhân viên của Hồng Tường đều chỉ phải công tác nửa ngày, mà tiền lương thì cao hơn nơi khác vài lần. Cho nên được vào làm cho Hồng Tường ở Phụng Tân, là chọn lựa số một của người xin việc.
Thời gian càng dài, những người mặc áo lót của Hồng Tường càng cảm nhận được chỗ tốt của nó. Khiến nhãn hiệu của Hồng Tường đã trở thành nhãn hiệu lớn trong mắt của nữ giới.
Một cái áo lót làm bằng 100% chất liệu 'Vân Tằm Miên' chính là đòn sát thủ lớn nhất với nữ tính. Còn các kiểu dáng như "Thiên sứ áo xanh", "Hương cỏ thơm", "Hoa sen dưới ánh trăng", thì thành đồ cưới phải chọn đầu tiên. Mà áo lót có hàm lượng 'Vân Tằm Miên' nhiều hay ít, trở thành sự ganh đua với nữ giới.
Danh tiếng của áo lót nhãn hiệu Hồng Tường vang dội cả Phụng Tân, dần dần kéo dài tới cả tỉnh Tô Nam, thậm chí cả nước. Xu thế vẫn còn lan nhanh tới toàn thế giới.
Các thương hiệu nổi tiếng thế giới về quần áo như La Perla, Lejaby, Plandoo, Triumph, Ordifen đều cử người tới Phụng Tân mua hàng mẫu. Hơn nữa, trong thời gian này, trên thị trường đã xuất hiện các loại áo lót làm nhái của Hồng Tường, nhưng vì không có chất liệu 'Vân Tằm Miên', cho nên có giống đến mấy cũng vô dụng.
Cam Dao và Kỷ Lam mấy người quả thực không tin những áo lót này là do công ty mình sản xuất. Quả thực quá oanh động. Nếu không phải mọi việc đang sờ sờ trước mắt, còn tưởng rằng nằm mơ.
Mới ngắn ngủi nửa tháng, nhóm sản phẩm áo lót của Hồng Tường đã được cả nước biết đến. Nguyên nhân nổi tiếng của nó không phải là do hiệu quả mà là do giá tiền cực kỳ đắt.
Một cái áo lót chỉ có hàm lượng nhỏ 'Vân Tằm Miên', vậy đã có giá ngang bằng với giá mua một gian hàng, khiến cho mọi người không khỏi líu lưỡi. Tuy đắt như vậy, nhưng hàng vừa mới ra, chỉ trong một ngày đã bán hết. Ở một thời đại bùng nổ thông tin như ngày nay, người khác muốn không biết cũng khó.
Mà giá trị của những sản phẩm áo lót này đã được thị trường xác nhận. Tuy nhiên, không biết nó có thể làm chậm lão hóa của làn da, và phòng ngừa độc tố như trên quảng cáo không.
Nhưng áo lót làm bằng 'Vân Tằm Miên' mặc lên người vô cùng thoải mái, khiến cho cả làn da như được buông lỏng. Thậm chí dưới ánh sáng thích hợp có thể tăng ảo giác ở làn da, khiến mị lực của nữ giới tăng lên. Những hiệu quả trên quảng cáo này đã được chứng thực.
Các phụ nữ ở tầng lớp thượng lưu cho dù chen chúc để có thể mua được áo lót bằng 'Vân Tằm Miên', họ cũng rất cao hứng.
Ngửi được cơ hội, các công ty buôn bán li, các đài truyền hình, báo chí, các nhãn hiệu sản xuất quần áo nổi tiếng của nước ngoài đều phái người tới thăm dò. Trong khoảng thời gian ngắn, thành phố Phụng Tân trở nên vô cùng náo nhiệt.
Nhân viên của Hồng Tường ở Phụng Tân thì càng thêm nhiệt tình. Nhưng tốc độ sản xuất vẫn không đủ để đáp ứng người mua. Lâm Vân biết chuyện này cũng không thể làm gì hơn được, chỉ cảm thán hiện tại người có tiền thật nhiều.
Rõ ràng cửa hàng tiêu thụ đã quá nhỏ. Lâm Vân chuẩn bị nhờ chủ cửa hàng trang phục Hương Tân can thiệp. Chỗ quầy hàng quá nhỏ, không còn phù hợp với khả năng tiêu thụ của Hồng Tường.
Bất quá, không đợi Lâm Vân đi tìm, chủ cửa hàng trang phục Hương Tân đã chủ động tìm tới Lâm Vân. Hai người gặp mặt nói chuyện rất ăn ý, ông chủ cửa hàng còn đảm bảo cho Lâm Vân một nửa tầng hai để làm gian hàng.
Lâm Vân thầm than ông chủ này biết chớp thời cơ. Y có lẽ biết sản phẩm áo lót của Hồng Tường sắp sửa khiến thị trường điên cuồng, sợ Lâm Vân bỏ đi nơi này, nên mới chủ động tìm đến. Với y mà nói, một khi sinh ý của Hồng Tường thịnh vượng, chính là lúc cửa hàng Hương Tân của y nổi danh. Cho nên y không muốn mất một khách hàng như vậy.
Đã không cần đổi địa phương, Lâm Vân đương nhiên không muốn tìm điểm tiêu thụ mới. Một ít quầy hàng của Hòa Phong và các hãng khác đều bị loại bỏ, đổi thành quầy hàng độc quyền của Hồng Tường.
Lâm Vân thấy việc mở rộng quầy hàng đã được giải quyết, tâm tình không tồi. Tuy nhiên, hai cô gái tâm sự khiến hắn chú ý.
- Tiểu Úc, cậu phải rời đi công ty sao?
Một cô gái mặt tròn vừa cầm điện thoại trong tay,, vừa hỏi một cô gái có tướng mạo đáng yêu.
- Ừ, vốn mình tới nơi này làm việc là xem trọng Hòa Phong, không ngờ Hồng Tường lại quật khởi. Mình chỉ là một người bán hàng, nếu tới quầy hàng khác rồi lại bị chiếm đóng như thế này, không bằng đi tới chợ việc làm tìm công việc khác. Có lẽ ở đó sẽ có một công việc thích hợp với mình.
Cô gái được gọi là Tiểu Úc kia có chút hứng thú rã rời nói. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Kỳ thực, anh cảm thấy em thích hợp với ngành tiêu thụ hơn.
Lâm Vân đột nhiên nói chuyện khiến hai cô gái này bị dọa, đều nhìn về phía hắn.
- Là anh? Là vị Lâm quản lý kia?
Tiểu úc rõ ràng nhận ra Lâm Vân.
- Không sai, là anh, chào em. Lúc trước cũng nhờ em tận tình giới thiệu sản phẩm. Như thế nào, có đồng ý tới quầy hàng của anh làm thử không?
Lần đầu tiên Lâm Vân tới cửa hàng Hương Tân, thì gặp cô gái bán hàng này ở quần hàng Hòa Phòng. Hắn rất thưởng thức cung cách làm việc của nàng, cảm thấy cô bé này rất có tài tiếp thụ.
- A, thật không?
Có lẽ cô gái này cũng rất muốn vào làm cho Hồng Tường.
- Ừ, em đi theo anh.
Lâm Vân dẫn cô gái tên Tiểu Úc này đi tới văn phòng mới. Cam Dao thấy Lâm Vân dẫn theo một cô gái đi vào, tranh thủ rót một chén trà. Cô gái này nàng cũng có quen, là làm việc cho Hòa Phong. Không biết vì sao lại đi theo sau Lâm Vân.
- Em ngồi xuống đi, em tự giới thiệu về bản thân.
Lâm Vân gặp Tiểu Úc có vẻ xấu hổ khi nhìn thấy Cam Dao, liền cười nói.
- Vâng, em tên là Ngũ Úc, là sinh viên tốt nghiệp ngành quản lý của học viện kinh tế Phụng Tân. Bởi vì mới tốt nghiệp không lâu, nên khó tìm việc làm, chỉ phải ở Hòa Phong làm nhân viên bán hàng.
Ngũ Úc nói xong, có chút khẩn trượng nhìn Lâm Vân. Đối với nàng mà nói, hiện tại có thể vào làm cho Hồng Tường, quả thực như là một giấc mơ vậy.
- Em có yêu cầu gì với tiền lương không?
Lâm Vân trực tiếp hỏi.
- Khoảng ba nghìn nguyên.
Ngũ Úc không biết nên nói nhiều hay ít, chỉ là đem tiền lương của Hòa Phong rồi cộng vào một ít.
- Ừ, như vậy đi, anh cho em mỗi tháng mười nghìn nguyên. Em liền tới Hồng Tường làm quản lý quầy hàng ở cửa hàng trang phục Hương Tân, như thế nào?
Lâm Vân không cần nói trích phần trăm gì đó. Bởi vì hiện tại áo lót của Hồng Tường cơ hồ không có hàng tồn. Lâm Vân tin tưởng, từ nay về sau cũng không có. Dù sao sản lượng chỉ có như vậy, mà nhu cầu lại vượt xa sản xuất.
- Cái gì?
Ngũ Úc không tin vào tai mình.
….
Càng ngày càng có nhiều người đi vào Phụng Tân, khiến cho việc cung ứng của Hồng Tường càng không đủ. Mỗi ngày, đều có mấy triệu, hoặc hơn chục triệu nguyên chảy vào Hồng Tường. Nhưng máy móc sản xuất chỉ có cái mà thôi. Một ngày sản xuất cái áo lót là cực hạn. Nhiều hơn nữa cũng chịu.
Lâm Vân không có cách nào, đành phải thông báo với khách hàng muốn mua áo lót Hồng Tường, mỗi ngày chỉ bán ra cái. Nhiều thêm một cái cũng không có.
Nhưng như thế cũng không thể ngăn cản sự yêu thích và truy cầu cuồng nhiệt của nữ giới. Dẫn đến cứ sáng sớm lại có một hàng dài người xếp hàng, khiến cho năm trăm cái lót, nhoáng cái nửa ngày đã bán hết. Có người thậm chí không rời đi Hồng Tường, mà ngồi ở cửa chờ tới sáng hôm sau.
Ngoại trừ công nhân làm việc ở nhà máy phải làm ca, còn lại các nhân viên của Hồng Tường đều chỉ phải công tác nửa ngày, mà tiền lương thì cao hơn nơi khác vài lần. Cho nên được vào làm cho Hồng Tường ở Phụng Tân, là chọn lựa số một của người xin việc.
Thời gian càng dài, những người mặc áo lót của Hồng Tường càng cảm nhận được chỗ tốt của nó. Khiến nhãn hiệu của Hồng Tường đã trở thành nhãn hiệu lớn trong mắt của nữ giới.
Một cái áo lót làm bằng % chất liệu 'Vân Tằm Miên' chính là đòn sát thủ lớn nhất với nữ tính. Còn các kiểu dáng như "Thiên sứ áo xanh", "Hương cỏ thơm", "Hoa sen dưới ánh trăng", thì thành đồ cưới phải chọn đầu tiên. Mà áo lót có hàm lượng 'Vân Tằm Miên' nhiều hay ít, trở thành sự ganh đua với nữ giới.
Danh tiếng của áo lót nhãn hiệu Hồng Tường vang dội cả Phụng Tân, dần dần kéo dài tới cả tỉnh Tô Nam, thậm chí cả nước. Xu thế vẫn còn lan nhanh tới toàn thế giới.
Các thương hiệu nổi tiếng thế giới về quần áo như La Perla, Lejaby, Plandoo, Triumph, Ordifen đều cử người tới Phụng Tân mua hàng mẫu. Hơn nữa, trong thời gian này, trên thị trường đã xuất hiện các loại áo lót làm nhái của Hồng Tường, nhưng vì không có chất liệu 'Vân Tằm Miên', cho nên có giống đến mấy cũng vô dụng.
Cam Dao và Kỷ Lam mấy người quả thực không tin những áo lót này là do công ty mình sản xuất. Quả thực quá oanh động. Nếu không phải mọi việc đang sờ sờ trước mắt, còn tưởng rằng nằm mơ.