Editor: Melodysoyani
Rốt cuộc cũng đã đến thời khắc mà Kiều Ngọc ngày ngóng đêm mong, các nghệ sĩ tham gia “Ai ăn sẽ làm vua” đã tập hợp lại, chuẩn bị chụp hình rồi!
Tổ chương trình tổng cộng đã mời ba đôi nghệ sĩ và hai người chủ trì đến để hợp tác.
Không sai, một trong số hai người chủ trì là Ngôn Linh, còn một người khác là đồng nghiệp của Ngôn Linh trong đài truyền hình quốc gia, tên là Lý Duy, cũng bởi vì như vậy, tổ chương trình mới có lòng mời hai người họ đến.
Ngôn Linh và Lý Duy hết sức ăn ý, anh một câu tôi một câu cùng hợp sức, điều này làm cho Cao Cẩn Trúc cực kỳ khó chịu, hai người họ vốn đã bị những người ở đài truyền hình quốc gia xem thành thành sao cp tâm hữu linh tê (gần giống với tâm linh tương thông)“trong mắt chỉ có một mình đối phương”, bây giờ lại để cho hai người làm chủ trì chương trình mỹ thực, là đang muốn khiến Cao Cẩn Trúc bực bội đến bùng nổ luôn sao?
Đúng vậy, chuyện này là do cha mẹ của Ngôn Linh đứng sau nhất trí quyết định, dù sao cũng có thể giảm bớt rất nhiều phiền phức và tranh chấp không cần thiết, việc riêng tư của hai người họ vẫn được bảo mật thật tốt, làng giải trí rất rối loạn nên không còn cách nào khác thôi~
Vì đây là lần đầu tiên cùng tham dự một chương trình với vợ nhà mình, nên Cao Cẩn Trúc hoàn toàn không muốn bớt ý tứ phong túng của mình lại, trước sau vẫn dính chặt với Ngôn Linh.
Ngôn Linh đi một bước anh cũng đi một bước, thật sự như một linh hồn bám theo ở sau lưng.
Tổ chương trình không thể chịu nỗi, đây là sao cp chủ trì của chúng tôi đấy, làm sao cái “người thứ ba” này không biết thứ tự nhảy vào khung ảnh như thế!
Kiều Ngọc cũng không chịu nỗi nữa, vội vã kéo người nọ lại, nhỏ giọng nhắc nhở Cao Cẩn Trúc để ý một chút, bằng không sẽ thu hồi yêu sách.
Ngoài miệng Kiều Ngọc nói chuyện rất chính nghĩa, nhưng trong lòng đã sớm có tính toán khác, nên đôi lúc lại lặng lẽ mờ ám đến nói gì đó với Cao Cẩn Trúc, lập tức ngay cả tên cp của hai người bọn họ cũng được đặt luôn, tên là “Trúc Ngọc” gì đó, cao quý tao nhã đến không nhiễm một hạt bụi trần~
Rất dễ dàng mới đợi được đến lúc hai người chủ trì có cùng khung hình, tổ chương trình nhiệt tình chụp ảnh, điều này làm cho Ngôn Linh và Lý Duy có chút giống với đôi vợ chồng Alexander, chỉ là Lý Duy cũng tàm tạm, vì dù sao vợ nhà mình cũng không ở đây, nghĩ vậy anh không khỏi dùng ánh mắt đồng tình nhìn Ngôn Linh, sau đó lại liếc nhìn Cao Cẩn Trúc một cái rồi thu hồi tầm mắt.
Trong lòng Lý Duy ầm thầm vỗ ngực, dù có nhìn qua bao nhiều lần thì gương mặt lạnh lùng kia vẫn dùng ánh mắt với ý đồ muốn giết chết mình, nghĩ lại đã cảm thấy mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, anh anh …anh nên an ủi vợ thế nào đây….
Nhớ lúc Lý Duy và Ngôn Linh vừa mới bắt đầu làm chủ trì chương trình mỹ thực ở đài truyền hình quốc gia, vẫn khách khách khí khí, cùng tôn trọng nhau như khách, dù sao mình cũng có vợ ở nhà, mà Ngôn Linh không chỉ là một người bạn hợp tác hoàn hảo, còn biết đắn đo thích hợp, lại có chừng mực.
Mãi đến một ngày kia, sau khi chương trình kết thúc như thường lệ, Lý Duy mới vừa ngọt ngào gọi điện thoại cho vợ xong, lúc chuẩn bị đi đến phòng hóa trang để thay đồ, thì nhìn thấy nam thần lạnh lùng tài giỏi– Cao Cẩn Trúc trong truyền thuyết, ngồi soi gương tẩy trang ở trên đùi Ngôn Linh. (o-o)
Có lẽ ngay lúc đó suy nghĩ trong đầu Lý Duy là: …Mình nên mở hay là đóng cánh cửa này lại đây? Sau đó Lý Duy chú ý tới ánh mắt không quá có hảo cảm của Cao Cẩn Trúc, được lắm ~ trái lại làm cho Lý Duy cảm thấy có thêm dũng khí khi bị người ta phát hiện ra bí mật nhỏ xấu hổ này.
Lý Duy đẩy cửa vào lên tiếng chào hỏi Ngôn Linh, lập tức cảm giác được tầm mắt mãnh liệt áp bách, bắt đầu thu dọn lại đồ của mình.
Sau đó Ngôn Linh lập tức mở miệng: “Lý Duy, đây là chồng của em.”
Ngôn Linh vỗ vỗ mông nhỏ của Cao Cẩn Trúc ý bảo anh đứng dậy, sau đó kéo Cao Cẩn Trúc đến bên cạnh Lý Duy, nói với Cao Cẩn Trúc: “Đây là Lý Duy, người hợp tác với em, anh ấy rất tốt, vợ của anh ấy cũng rất xinh đẹp.”
Vợ của Lý Duy làm một bà chủ ở nhà, thường xuyên rảnh rỗi không có việc gì đưa cơm tình yêu đến cho Lý Duy, vì thường xuyên qua lại nên mọi người rất quen thuộc, tuy Ngôn Linh thành thật khen ngợi, nhưng chủ yếu là cô vẫn sợ bình dấm chua của Cao Cẩn Trúc lại tác quái.
Lý Duy nghe người ta nói như vậy, vì thế mà vươn tay ra nhìn gương mặt lạnh lùng kia, nói: “Xin chào, anh còn đẹp hơn trong TV nhiều, ôi chao, vợ tôi là fan của anh đấy.”
Dĩ nhiên loại khách sáo này không thể lấy lòng Cao Cẩn Trúc, chỉ là anh vẫn bắt tay, đáp lại một câu: “Cám ơn”.
Sau khi về nhà Lý Duy đã nhận được tin nhắn của Ngôn Linh: “Thực ra chồng em có vẻ hướng nội, anh ấy chỉ không vui vì chúng ta bị xem thành sao cp mà thôi, cũng không có ý gì với anh đâu.’ Cuối cùng còn kèm theo tín hiệu cá nhân trong tin nhắn.
Cực kỳ rõ ràng, Ngôn Linh đã không coi Lý Duy là người ngoài, nghĩ lại thì được quen biết với người bạn này cũng không tệ.
Vì thế sau đó Lý Duy cũng để lại tín hiệu rồi vào vòng kết nối bạn bè, thì mới biết được đây là biệt hiệu mà Ngôn Linh và Cao Cẩn Trúc cùng xài chung, nhưng mà chuyện này không phải mấu chốt, mấu chốt là mẹ nó, toàn bộ các cập nhật hằng ngày đều máu chó! Trốn tránh vớ vẩn lại bị phạt!!! Thật đáng thương, sao mình đã kết hôn còn có thể bị ngược đến như vậy! Thật đáng ghét! Còn dám dụ dỗ vợ của tôi!
….
Nghĩ tới đây, Lý Duy không khỏi bi thương thống hận nhìn tổ đạo diễn, rất không dễ dàng thái độ của Cao Cẩn Trúc mới có chút ôn hòa với mình, bây giờ lại bị xem thành sao cp, thực sự là bị ánh mắt Cao Cẩn Trúc đâm đến muốn xuyên thấu luôn rồi….
Chỉ là vợ chồng Ngôn Linh vẫn rất hòa thuận, cô đã sớm quen với hủ dấm chua lòng dạ hẹp hòi này, cũng chắc chắn Cao Cẩn Trúc sẽ không chịu quỳ gối ở trước cửa nữa! Dựa vào cái gì chứ!
Lý Duy nhất thời đau buồn, vô cùng cố ý đến bên cạnh Ngôn Linh nói một câu: “Anh còn có thể nhìn thấy mặt trời của ngày mai không?”
Ngôn Linh: “….”
“Có lẽ là không thấy được.” Ngôn Linh dừng một chút, rồi nói tiếp: “Em vừa mới xem dự báo thời tiếc bảo là ngày mai trời đầy mây.”
Lý Duy: “….Rất buồn cười đó.”
Hành động lặng lẽ của bọn họ, đều bị chú camera 360 độ không góc chết quay lại, tổ đạo diễn không khỏi hưng phấn: “Trở lại nói thêm vài câu nữa đi! Chỉ mong sau suốt ngày họ cứ ở cạnh nhau như vậy thôi….”
Mà hành động này cũng rơi vào tầm mắt của bọn Kiều Ngọc ở bên kia, Kiều Ngọc cảm thấy chuyện này không tệ lắm! Có thể làm được!
Có được chiêu bài của cp tiến bối, lập tức bắt chước bừa học theo Lý Duy đi đến bên cạnh Cao Cẩn Trúc, thậm chí còn kéo đầu của Cao Cẩn Trúc xuống, nói một câu: “Em đoán chắc chắn là anh đã tức giận đến sắp bùng nổ rồi đúng không ~”
Sau đó lập tức cười xấu xa nhìn Cao Cẩn Trúc.
Cao Cẩn Trúc thật sự nhanh chóng bạo phát, sau đó cúi đầu nói một câu với Kiều Ngọc: “Dù có bùng nổ đến tận trời cũng không thể nào đụng tới loại nhóc con nhỏ bé như cậu đâu.”
Kiều Ngọc: “…”
Mẹ nó! Bị nói đến nỗi đau thầm kín khiến Kiều Ngọc thở phì phò liếc Cao Cẩn Trúc một cái, sau đó không thèm để ý đến anh nữa. Hừ!
Nhưng mà hành động yên ắng và áp suất thấp ở bên này, rơi vào trong mắt tổ đạo diễn lại thành một vở kịch hay!
Lúc này tổ đạo diễn như có triệu chim chích nhỏ bé lao vào lòng: Mẹ ơi, giống như là phát hiện ra chuyện xấu gì vậy! Bầu không khí ngạo kiều giận dỗi ái muội kia là thế nào đây? Tổ nhiếp ảnh đâu chụp lại cho tôi, chụp kĩ vào!
Vào thời đại này sao cp rất nổi tiếng, không thể không nói, nhưng cp nam nam còn dễ được đại chúng truy đuổi hơn cp khác phái.
Tổ đạo diễn giống như đào được bảo vật, không khỏi tăng thêm sự chú ý đối với Kiều Ngọc và Cao Cẩn Trúc, thậm chí còn đặt thêm vài cái camera.
Mặt khác lúc này, hai đôi nghệ sĩ, một đôi là ca sĩ song bào thai long phượng, anh trai gọi là Vương đại ca, em gái gọi là Vương tiểu muội, một đôi khác là diễn viên hoa đán, theo thứ tự là hoa đán A và hoa đán B. Xem ra bốn vị này vẫn tương đối gió êm sóng lặng, tạm thời không có hoa lửa gì đó.
Rốt cuộc cũng đã đến thời khắc mà Kiều Ngọc ngày ngóng đêm mong, các nghệ sĩ tham gia “Ai ăn sẽ làm vua” đã tập hợp lại, chuẩn bị chụp hình rồi!
Tổ chương trình tổng cộng đã mời ba đôi nghệ sĩ và hai người chủ trì đến để hợp tác.
Không sai, một trong số hai người chủ trì là Ngôn Linh, còn một người khác là đồng nghiệp của Ngôn Linh trong đài truyền hình quốc gia, tên là Lý Duy, cũng bởi vì như vậy, tổ chương trình mới có lòng mời hai người họ đến.
Ngôn Linh và Lý Duy hết sức ăn ý, anh một câu tôi một câu cùng hợp sức, điều này làm cho Cao Cẩn Trúc cực kỳ khó chịu, hai người họ vốn đã bị những người ở đài truyền hình quốc gia xem thành thành sao cp tâm hữu linh tê (gần giống với tâm linh tương thông)“trong mắt chỉ có một mình đối phương”, bây giờ lại để cho hai người làm chủ trì chương trình mỹ thực, là đang muốn khiến Cao Cẩn Trúc bực bội đến bùng nổ luôn sao?
Đúng vậy, chuyện này là do cha mẹ của Ngôn Linh đứng sau nhất trí quyết định, dù sao cũng có thể giảm bớt rất nhiều phiền phức và tranh chấp không cần thiết, việc riêng tư của hai người họ vẫn được bảo mật thật tốt, làng giải trí rất rối loạn nên không còn cách nào khác thôi~
Vì đây là lần đầu tiên cùng tham dự một chương trình với vợ nhà mình, nên Cao Cẩn Trúc hoàn toàn không muốn bớt ý tứ phong túng của mình lại, trước sau vẫn dính chặt với Ngôn Linh.
Ngôn Linh đi một bước anh cũng đi một bước, thật sự như một linh hồn bám theo ở sau lưng.
Tổ chương trình không thể chịu nỗi, đây là sao cp chủ trì của chúng tôi đấy, làm sao cái “người thứ ba” này không biết thứ tự nhảy vào khung ảnh như thế!
Kiều Ngọc cũng không chịu nỗi nữa, vội vã kéo người nọ lại, nhỏ giọng nhắc nhở Cao Cẩn Trúc để ý một chút, bằng không sẽ thu hồi yêu sách.
Ngoài miệng Kiều Ngọc nói chuyện rất chính nghĩa, nhưng trong lòng đã sớm có tính toán khác, nên đôi lúc lại lặng lẽ mờ ám đến nói gì đó với Cao Cẩn Trúc, lập tức ngay cả tên cp của hai người bọn họ cũng được đặt luôn, tên là “Trúc Ngọc” gì đó, cao quý tao nhã đến không nhiễm một hạt bụi trần~
Rất dễ dàng mới đợi được đến lúc hai người chủ trì có cùng khung hình, tổ chương trình nhiệt tình chụp ảnh, điều này làm cho Ngôn Linh và Lý Duy có chút giống với đôi vợ chồng Alexander, chỉ là Lý Duy cũng tàm tạm, vì dù sao vợ nhà mình cũng không ở đây, nghĩ vậy anh không khỏi dùng ánh mắt đồng tình nhìn Ngôn Linh, sau đó lại liếc nhìn Cao Cẩn Trúc một cái rồi thu hồi tầm mắt.
Trong lòng Lý Duy ầm thầm vỗ ngực, dù có nhìn qua bao nhiều lần thì gương mặt lạnh lùng kia vẫn dùng ánh mắt với ý đồ muốn giết chết mình, nghĩ lại đã cảm thấy mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, anh anh …anh nên an ủi vợ thế nào đây….
Nhớ lúc Lý Duy và Ngôn Linh vừa mới bắt đầu làm chủ trì chương trình mỹ thực ở đài truyền hình quốc gia, vẫn khách khách khí khí, cùng tôn trọng nhau như khách, dù sao mình cũng có vợ ở nhà, mà Ngôn Linh không chỉ là một người bạn hợp tác hoàn hảo, còn biết đắn đo thích hợp, lại có chừng mực.
Mãi đến một ngày kia, sau khi chương trình kết thúc như thường lệ, Lý Duy mới vừa ngọt ngào gọi điện thoại cho vợ xong, lúc chuẩn bị đi đến phòng hóa trang để thay đồ, thì nhìn thấy nam thần lạnh lùng tài giỏi– Cao Cẩn Trúc trong truyền thuyết, ngồi soi gương tẩy trang ở trên đùi Ngôn Linh. (o-o)
Có lẽ ngay lúc đó suy nghĩ trong đầu Lý Duy là: …Mình nên mở hay là đóng cánh cửa này lại đây? Sau đó Lý Duy chú ý tới ánh mắt không quá có hảo cảm của Cao Cẩn Trúc, được lắm ~ trái lại làm cho Lý Duy cảm thấy có thêm dũng khí khi bị người ta phát hiện ra bí mật nhỏ xấu hổ này.
Lý Duy đẩy cửa vào lên tiếng chào hỏi Ngôn Linh, lập tức cảm giác được tầm mắt mãnh liệt áp bách, bắt đầu thu dọn lại đồ của mình.
Sau đó Ngôn Linh lập tức mở miệng: “Lý Duy, đây là chồng của em.”
Ngôn Linh vỗ vỗ mông nhỏ của Cao Cẩn Trúc ý bảo anh đứng dậy, sau đó kéo Cao Cẩn Trúc đến bên cạnh Lý Duy, nói với Cao Cẩn Trúc: “Đây là Lý Duy, người hợp tác với em, anh ấy rất tốt, vợ của anh ấy cũng rất xinh đẹp.”
Vợ của Lý Duy làm một bà chủ ở nhà, thường xuyên rảnh rỗi không có việc gì đưa cơm tình yêu đến cho Lý Duy, vì thường xuyên qua lại nên mọi người rất quen thuộc, tuy Ngôn Linh thành thật khen ngợi, nhưng chủ yếu là cô vẫn sợ bình dấm chua của Cao Cẩn Trúc lại tác quái.
Lý Duy nghe người ta nói như vậy, vì thế mà vươn tay ra nhìn gương mặt lạnh lùng kia, nói: “Xin chào, anh còn đẹp hơn trong TV nhiều, ôi chao, vợ tôi là fan của anh đấy.”
Dĩ nhiên loại khách sáo này không thể lấy lòng Cao Cẩn Trúc, chỉ là anh vẫn bắt tay, đáp lại một câu: “Cám ơn”.
Sau khi về nhà Lý Duy đã nhận được tin nhắn của Ngôn Linh: “Thực ra chồng em có vẻ hướng nội, anh ấy chỉ không vui vì chúng ta bị xem thành sao cp mà thôi, cũng không có ý gì với anh đâu.’ Cuối cùng còn kèm theo tín hiệu cá nhân trong tin nhắn.
Cực kỳ rõ ràng, Ngôn Linh đã không coi Lý Duy là người ngoài, nghĩ lại thì được quen biết với người bạn này cũng không tệ.
Vì thế sau đó Lý Duy cũng để lại tín hiệu rồi vào vòng kết nối bạn bè, thì mới biết được đây là biệt hiệu mà Ngôn Linh và Cao Cẩn Trúc cùng xài chung, nhưng mà chuyện này không phải mấu chốt, mấu chốt là mẹ nó, toàn bộ các cập nhật hằng ngày đều máu chó! Trốn tránh vớ vẩn lại bị phạt!!! Thật đáng thương, sao mình đã kết hôn còn có thể bị ngược đến như vậy! Thật đáng ghét! Còn dám dụ dỗ vợ của tôi!
….
Nghĩ tới đây, Lý Duy không khỏi bi thương thống hận nhìn tổ đạo diễn, rất không dễ dàng thái độ của Cao Cẩn Trúc mới có chút ôn hòa với mình, bây giờ lại bị xem thành sao cp, thực sự là bị ánh mắt Cao Cẩn Trúc đâm đến muốn xuyên thấu luôn rồi….
Chỉ là vợ chồng Ngôn Linh vẫn rất hòa thuận, cô đã sớm quen với hủ dấm chua lòng dạ hẹp hòi này, cũng chắc chắn Cao Cẩn Trúc sẽ không chịu quỳ gối ở trước cửa nữa! Dựa vào cái gì chứ!
Lý Duy nhất thời đau buồn, vô cùng cố ý đến bên cạnh Ngôn Linh nói một câu: “Anh còn có thể nhìn thấy mặt trời của ngày mai không?”
Ngôn Linh: “….”
“Có lẽ là không thấy được.” Ngôn Linh dừng một chút, rồi nói tiếp: “Em vừa mới xem dự báo thời tiếc bảo là ngày mai trời đầy mây.”
Lý Duy: “….Rất buồn cười đó.”
Hành động lặng lẽ của bọn họ, đều bị chú camera 360 độ không góc chết quay lại, tổ đạo diễn không khỏi hưng phấn: “Trở lại nói thêm vài câu nữa đi! Chỉ mong sau suốt ngày họ cứ ở cạnh nhau như vậy thôi….”
Mà hành động này cũng rơi vào tầm mắt của bọn Kiều Ngọc ở bên kia, Kiều Ngọc cảm thấy chuyện này không tệ lắm! Có thể làm được!
Có được chiêu bài của cp tiến bối, lập tức bắt chước bừa học theo Lý Duy đi đến bên cạnh Cao Cẩn Trúc, thậm chí còn kéo đầu của Cao Cẩn Trúc xuống, nói một câu: “Em đoán chắc chắn là anh đã tức giận đến sắp bùng nổ rồi đúng không ~”
Sau đó lập tức cười xấu xa nhìn Cao Cẩn Trúc.
Cao Cẩn Trúc thật sự nhanh chóng bạo phát, sau đó cúi đầu nói một câu với Kiều Ngọc: “Dù có bùng nổ đến tận trời cũng không thể nào đụng tới loại nhóc con nhỏ bé như cậu đâu.”
Kiều Ngọc: “…”
Mẹ nó! Bị nói đến nỗi đau thầm kín khiến Kiều Ngọc thở phì phò liếc Cao Cẩn Trúc một cái, sau đó không thèm để ý đến anh nữa. Hừ!
Nhưng mà hành động yên ắng và áp suất thấp ở bên này, rơi vào trong mắt tổ đạo diễn lại thành một vở kịch hay!
Lúc này tổ đạo diễn như có triệu chim chích nhỏ bé lao vào lòng: Mẹ ơi, giống như là phát hiện ra chuyện xấu gì vậy! Bầu không khí ngạo kiều giận dỗi ái muội kia là thế nào đây? Tổ nhiếp ảnh đâu chụp lại cho tôi, chụp kĩ vào!
Vào thời đại này sao cp rất nổi tiếng, không thể không nói, nhưng cp nam nam còn dễ được đại chúng truy đuổi hơn cp khác phái.
Tổ đạo diễn giống như đào được bảo vật, không khỏi tăng thêm sự chú ý đối với Kiều Ngọc và Cao Cẩn Trúc, thậm chí còn đặt thêm vài cái camera.
Mặt khác lúc này, hai đôi nghệ sĩ, một đôi là ca sĩ song bào thai long phượng, anh trai gọi là Vương đại ca, em gái gọi là Vương tiểu muội, một đôi khác là diễn viên hoa đán, theo thứ tự là hoa đán A và hoa đán B. Xem ra bốn vị này vẫn tương đối gió êm sóng lặng, tạm thời không có hoa lửa gì đó.