Trình Phi Dương hoàn toàn không nghĩ tới một thiếu niên giống như thư sinh yếu đuối qua nhiều ngày xóc nảy như vậy, vẫn còn có tinh lực đi điều tra địa hình!
Nhìn bóng lưng hai người đi xa, Trình Phi Dương không khỏi mong đợi.
Từ xưa anh hùng xuất thiếu niên, hai vị thiếu niên này sẽ mang đến cho quân đội Hề gia bọn họ thay đổi thế nào đây!
Hạ Triều Ca mang Đoạn Thiên Diễn một đường đi tuần tra, mọi thứ ở Bắc Cương dần dần trùng khớp với tư liệu trong đầu.
Nhưng có vài vị trí nhỏ không đáng kể, lại có chút khác biệt, bởi vậy, trong đầu của nàng rốt cục hình thành một bức địa hình lập thể của Bắc Cương.
Lúc Hạ Triều Ca cùng Đoạn Thiên Diễn trở lại quân doanh, đã là buổi chiều ngày hôm sau.
Hai người nghỉ ngơi một hồi phải đi tham gia yến tiệc tẩy trần của Lam Thiên Tường dành cho họ.
Trên vùng đất Bắc Cương, các tướng sĩ ngồi trên đệm, làm thành một vòng tròn cực lớn.
Lửa trại thật to đặt giữa, rọi sáng một vùng rộng lớn dưới bầu trời đêm.
Tại chủ vị bày ba cái bàn, Lam Thiên Tường một bàn, Trình Phi Dương một bàn, nàng và Đoạn Thiên Diễn một bàn.
Lúc này, Lam Thiên Tường cùng Trình Phi Dương đang nhiệt tình mời rượu hai người, trong bữa tiệc còn giới thiệu sơ lược một chút về tình huống Thanh Long quân của họ.
Trong quân đội Hề gia, tổng cộng có bốn nhánh quân, để phân biệt lấy Tứ Thần Thú là Thanh Long Bạch Hổ Chu Tước Huyền Vũ mà gọi tên.
Vị trí của Hạ Triều Ca chính là ở Thanh Long quân.
Lam Thiên Tường là chủ soái Thanh Long quân, Trình Phi Dương là phó soái.
Cho nên Thanh Long quân phái Trình Phi Dương tự mình đi đón họ, có thể thấy được địa vị Bích Ba sơn trang cao bao nhiêu.
Bây giờ cha con Hề gia ở kinh thành xa xôi, bốn nhánh quân đội chia nhau trấn thủ bốn thành trì ở Bắc Cương.
Từ cái nhìn của Hạ Triều Ca, cha con Hề gia rất có uy vọng ở Bắc Cương này.
Thủ hạ quân đội Hề gia cực kì trung thành với họ.
Muốn xúi giục ly gián bọn họ, cơ bản không có khả năng.
Cho nên, muốn làm loạn Hề gia để bảo toàn người Hạ gia, phải tìm đường khác rồi.
Lúc Hạ Triều Ca suy nghĩ, bỗng nhiên trong yến hội, có tướng sĩ tại trong vòng bắt đầu luận võ.
“Giản quân sư, ngài xem công phu của tướng sĩ Thanh Long quân chúng ta như thế nào?” Lam Thiên Tường cười hỏi.
“Tướng quân, có lẽ quân sư đối với quyền cước này cũng không tinh thông, vấn đề này của ngài chính là làm khó hắn.” Trình Phi Dương thay Hạ Triều Ca đáp.
“Chuyện này có khó khăn gì?” Hạ Triều Ca cười nói: “Thiên Diễn, đệ đi thử một chút, ta có so sánh, liền có khái niệm.”
“Ha ha ha, không hổ là quân sư!” Lam Thiên Tường cười nói: “Vậy thì tốt, ta sẽ xem đệ tử Bích Ba sơn trang phái đi so với Thanh Long quân của ta thế nào!”
Hạ Triều Ca nháy mắt với Đoạn Thiên Diễn, Đoạn Thiên Diễn liền trừng mắt liếc nàng rồi lên đài.
Đoạn Thiên Diễn cầm trường thương trong tay cùng các tướng sĩ Thanh Long quân tỷ thí.
Ngay từ đầu những tướng sĩ kia thấy Đoạn Thiên Diễn còn nhỏ tuổi, da non thịt mềm, đều có chút coi thường.
Nhưng sau đó, Đoạn Thiên Diễn một đường đánh tiếp, vậy mà một trận cũng không thua!
Rất nhiều người không phục, cũng bị hắn đánh tới phục, lần này Thanh Long quân khiếp sợ, hài tử này võ công cũng quá cao cường a!
Hiện nay, Đoạn Thiên Diễn đứng ở chính giữa không người đến khiêu chiến!
Khuôn mặt nhỏ nhắn mang vài phần trẻ con đắc ý không thôi.
Rốt cuộc, Trình Phi Dương đứng lên.
“Ta tới khiêu chiến ngươi!”
Đây chính là phó soái toàn bộ Thanh Long quân đó!
Đoạn Thiên Diễn cùng Trình Phi Dương duy trì tỷ thí liên tục thật lâu, trong lúc nhất thời không phân thắng bại!
Trình Phi Dương có kinh nghiệm đối chiến, nhưng chiêu số võ công của Đoạn Thiên Diễn càng tinh diệu.
Ước chừng sau nửa canh giờ, hai người kiệt sức ngừng tay.
Trận chiến này xem như là ngang tay.
Lam Thiên Tường kinh ngạc không thôi, trên mặt Hạ Triều Ca lại hiện lên nét cười.
Nhìn bóng lưng hai người đi xa, Trình Phi Dương không khỏi mong đợi.
Từ xưa anh hùng xuất thiếu niên, hai vị thiếu niên này sẽ mang đến cho quân đội Hề gia bọn họ thay đổi thế nào đây!
Hạ Triều Ca mang Đoạn Thiên Diễn một đường đi tuần tra, mọi thứ ở Bắc Cương dần dần trùng khớp với tư liệu trong đầu.
Nhưng có vài vị trí nhỏ không đáng kể, lại có chút khác biệt, bởi vậy, trong đầu của nàng rốt cục hình thành một bức địa hình lập thể của Bắc Cương.
Lúc Hạ Triều Ca cùng Đoạn Thiên Diễn trở lại quân doanh, đã là buổi chiều ngày hôm sau.
Hai người nghỉ ngơi một hồi phải đi tham gia yến tiệc tẩy trần của Lam Thiên Tường dành cho họ.
Trên vùng đất Bắc Cương, các tướng sĩ ngồi trên đệm, làm thành một vòng tròn cực lớn.
Lửa trại thật to đặt giữa, rọi sáng một vùng rộng lớn dưới bầu trời đêm.
Tại chủ vị bày ba cái bàn, Lam Thiên Tường một bàn, Trình Phi Dương một bàn, nàng và Đoạn Thiên Diễn một bàn.
Lúc này, Lam Thiên Tường cùng Trình Phi Dương đang nhiệt tình mời rượu hai người, trong bữa tiệc còn giới thiệu sơ lược một chút về tình huống Thanh Long quân của họ.
Trong quân đội Hề gia, tổng cộng có bốn nhánh quân, để phân biệt lấy Tứ Thần Thú là Thanh Long Bạch Hổ Chu Tước Huyền Vũ mà gọi tên.
Vị trí của Hạ Triều Ca chính là ở Thanh Long quân.
Lam Thiên Tường là chủ soái Thanh Long quân, Trình Phi Dương là phó soái.
Cho nên Thanh Long quân phái Trình Phi Dương tự mình đi đón họ, có thể thấy được địa vị Bích Ba sơn trang cao bao nhiêu.
Bây giờ cha con Hề gia ở kinh thành xa xôi, bốn nhánh quân đội chia nhau trấn thủ bốn thành trì ở Bắc Cương.
Từ cái nhìn của Hạ Triều Ca, cha con Hề gia rất có uy vọng ở Bắc Cương này.
Thủ hạ quân đội Hề gia cực kì trung thành với họ.
Muốn xúi giục ly gián bọn họ, cơ bản không có khả năng.
Cho nên, muốn làm loạn Hề gia để bảo toàn người Hạ gia, phải tìm đường khác rồi.
Lúc Hạ Triều Ca suy nghĩ, bỗng nhiên trong yến hội, có tướng sĩ tại trong vòng bắt đầu luận võ.
“Giản quân sư, ngài xem công phu của tướng sĩ Thanh Long quân chúng ta như thế nào?” Lam Thiên Tường cười hỏi.
“Tướng quân, có lẽ quân sư đối với quyền cước này cũng không tinh thông, vấn đề này của ngài chính là làm khó hắn.” Trình Phi Dương thay Hạ Triều Ca đáp.
“Chuyện này có khó khăn gì?” Hạ Triều Ca cười nói: “Thiên Diễn, đệ đi thử một chút, ta có so sánh, liền có khái niệm.”
“Ha ha ha, không hổ là quân sư!” Lam Thiên Tường cười nói: “Vậy thì tốt, ta sẽ xem đệ tử Bích Ba sơn trang phái đi so với Thanh Long quân của ta thế nào!”
Hạ Triều Ca nháy mắt với Đoạn Thiên Diễn, Đoạn Thiên Diễn liền trừng mắt liếc nàng rồi lên đài.
Đoạn Thiên Diễn cầm trường thương trong tay cùng các tướng sĩ Thanh Long quân tỷ thí.
Ngay từ đầu những tướng sĩ kia thấy Đoạn Thiên Diễn còn nhỏ tuổi, da non thịt mềm, đều có chút coi thường.
Nhưng sau đó, Đoạn Thiên Diễn một đường đánh tiếp, vậy mà một trận cũng không thua!
Rất nhiều người không phục, cũng bị hắn đánh tới phục, lần này Thanh Long quân khiếp sợ, hài tử này võ công cũng quá cao cường a!
Hiện nay, Đoạn Thiên Diễn đứng ở chính giữa không người đến khiêu chiến!
Khuôn mặt nhỏ nhắn mang vài phần trẻ con đắc ý không thôi.
Rốt cuộc, Trình Phi Dương đứng lên.
“Ta tới khiêu chiến ngươi!”
Đây chính là phó soái toàn bộ Thanh Long quân đó!
Đoạn Thiên Diễn cùng Trình Phi Dương duy trì tỷ thí liên tục thật lâu, trong lúc nhất thời không phân thắng bại!
Trình Phi Dương có kinh nghiệm đối chiến, nhưng chiêu số võ công của Đoạn Thiên Diễn càng tinh diệu.
Ước chừng sau nửa canh giờ, hai người kiệt sức ngừng tay.
Trận chiến này xem như là ngang tay.
Lam Thiên Tường kinh ngạc không thôi, trên mặt Hạ Triều Ca lại hiện lên nét cười.