Editor: Heisall
Ban đêm, bầu trời đen ngòm, giống như một con quái thú đang há cái miệng to như chậu máu chờ đợi, bất cứ lúc nào cũng có thể cắn nuốt sạch sẽ con mồi của nó.
Đúng như Tiêu Cửu Cửu đoán, xe của cô vừa đánh tay lái qua khúc cua, thì phía trước liền có hai chiếc siêu xe đang đâm thẳng về phía cô, trong nháy mắt tầm nhìn của cô lập tức bị ảnh hưởng, không thấy rõ phía trước.
Mà lúc này, cô cảm thấy có một chiếc xe, mang theo một luồn sát khí lạnh thấu xương, đang gầm lên xông về phía cô.
Tiêu Cửu Cửu nhíu hai mắt lại, bàn tay nhẹ nhàng đánh tay lái xông thẳng về phía ánh đèn.
Hừ! Chỉ có một chiêu này thôi sao? Tôi cũng biết vậy!
Nhìn thấy tốc độ xe của đối phương đã giảm rõ rệt thì khóe môi của cô liền gợn lên một vẻ ác ý, kèm nụ cười mang theo mùi vị chết chóc.
Chiếc Rambogini mà cô đang chạy này, cũng không phải là loại Rambogini bình thường, mà là chiếc Rambogini đã được Lôi Đình - người được mệnh danh là "tay đua xe hạng nhất" và "cao thủ ‘độ’ xe" cải tiến lại, riêng những trang thiết bị được dùng để cải tiến chiếc Rambogini này, đã có giá trị cao hơn không ít so với giá gốc của chiếc vừa được ráp xong.
Sau khi chiếc Rambo này được cải tiến, cho dù là thân xe chịu được va chạm mạnh, hay là động cơ, đều là hàng cao cấp.
Mà khi Tiêu Cửu Cửu mượn chiếc xe yêu quý này từ Lôi Đình, thì cô cũng đã nói thẳng với Lôi Đình rồi, có thể sau trận thi đấu này, chiếc xe yêu quý của anh ta sẽ bị hư hỏng nặng!
Lôi Đình xoa đầu cô, cười nói: cô bé ngốc, nếu xe hư thì mua một chiếc khác là được rồi, nhưng chỉ cần em không sao là tốt!
Tiêu Cửu Cửu rất cảm động, dùng sức ôm ngược lại anh một cái, nói: "Cảm ơn!"
Cô nhớ lại những người bạn ở bên cạnh mình, còn dạy cô các loại nghệ thuật biểu diễn, mỗi người bọn họ đều đối xử với cô rất tốt!
Hôm nay, thật sự phải kết thúc tất cả ở chỗ này sao?
Khi Tiêu Cửu Cửu thấy xe của đối phương đâm thẳng về phía mình thì cô chẳng những không lái chậm lại để tránh né, mà ngược lại càng đạp mạnh chân ga, trong nháy mắt chiếc Rambo đột nhiên tăng tốc độ, đón đầu xe đối phương, đụng thật mạnh vào.
"Rầm ——" Sườn xe rung mạnh, Cửu Cửu lại nở nụ cười.
Muốn tìm cái chết ư? Đến đây đi, cùng chết nào!
Đối phương vừa thấy Tiêu Cửu Cửu đụng mạnh vào như vậy, liền cảm giác được thân thể chấn động mạnh, ngay sau đó, nhìn thấy sau khi Tiêu Cửu Cửu đụng vào, chẳng những không tránh lui, mà ngược lại vẫn tiếp tục đụng vào một lần nữa, tay đua mang mũ bảo hiểm ngồi ở trong xe, lúc này giống như đã bị dọa sợ.
Nhưng bọn họ chỉ giúp người khác trừng trị Tiêu Cửu Cửu mà thôi, thật sự không nghĩ đến mình sẽ phải chết ở chỗ này, thấy Tiêu Cửu Cửu muốn đụng vào lần nữa, hắn vội vàng đánh tay lái chuyển phương hướng, xe của hắn ma sát mạnh với thân xe Rambogini của Tiêu Cửu Cửu.
"Két —— két ——" Hai xe đụng nhau tạo ra ma sát, bắn ra từng đợt tia lửa, văng khắp nơi.
Cứ dây dưa như vậy một lúc, Lương Kinh Diễm bị Tiêu Cửu Cửu bỏ rơi phía sau, đã nhanh chóng đuổi theo.
Cô ta thấy tay đua mình mời tới không giết được Tiêu Cửu Cửu, trong lòng thầm mắng "Đồ ngu!"
Thừa dịp thân xe của Tiêu Cửu Cửu đung đưa chưa ổn định, Lương Kinh Diễm cắn răng, đạp mạnh chân ga dưới chân, bay thẳng đến đâm mạnh vào phía đuôi xe của Tiêu Cửu Cửu.
Tiêu Cửu Cửu cảm giác thân xe lại chấn động mạnh lần nữa, đầu xe đụng phải dãy phòng hộ sát vách núi, phát ra tiếng vang ầm ầm, may mà Cửu Cửu phản ứng nhanh, ngay lúc gần sát vào, liền dùng sức đánh tay lái một cái, xe lại trở về trên đường đua.
Đường đua này, bên trái là vách núi, bên phải là vách đá, đua xe ở chỗ này, đòi hỏi lái xe phải có kỹ thuật cao, cũng cực kỳ nguy hiểm.
Tiêu Cửu Cửu nhanh chóng quét mắt nhìn hoàn cảnh xung quanh, nhìn Lương Kinh Diễm và một vài chiếc xe đều ở phía sau cô, một trước một sau áp sát vào hai bên thân xe của cô.
Đáy mắt Cửu Cửu tối sầm lại, xem ra, hôm nay Lương Kinh Diễm này quyết tâm muốn đụng cô rơi xuống vách đá bỏ mạng rồi.
Tiêu Cửu Cửu hừ lạnh một tiếng, đáy mắt nhanh chóng thoáng qua một chút tính toán.
Cô cố làm ra vẻ giống như mình không chịu nổi khi phải ứng phó với hai xe cùng một lúc, mặc cho Lương Kinh Diễm sử dụng hết sức lực đụng vào xe của cô ở phía sau, thân xe Rambo bị bọn họ đụng cho xoay trái xoay phải.
Coi như sau khi Rambogini được cải tiến thì sẽ rất kiên cố, nhưng Lương Kinh Diễm cùng với một tay đua khác cứ ra sức đụng mạnh vào như vậy, thì thân xe và đuôi xe đằng sau cũng bị đụng mà vỡ thành mảnh nhỏ, khắp nơi hoàng tàn, ngay cả người trên xe cũng bị đụng đến bẹp dí.
Nhưng kỳ lạ, dù đụng thế nào, Tiêu Cửu Cửu vẫn luôn có thể tránh khỏi vách đá vào thời khắc quan trọng nhất.
Lương Kinh Diễm thấy đụng Tiêu Cửu Cửu lâu như vậy mà không được, trong lòng vừa tức vừa sốt ruột, tràn đầy thù hận, lửa giận lại càng bốc cháy hừng hực, khiến cô ta hoàn toàn mất đi lý trí.
Bây giờ trong đầu cô ta chỉ có một ý nghĩ, đó chính là phải khiến cho Tiêu Cửu Cửu đi tìm chết! Đi chết đi! Đi chết đi!
Rốt cuộc, cô ta cũng thấy cơ hội lại tới!
Rambo của Tiêu Cửu Cửu đã bị bọn họ dồn đến sát vách núi lần nữa, chỉ cần cô ta chạy ở phía sau rồi dùng sức đụng mạnh vào một phát, thì Tiêu Cửu Cửu sẽ hoàn toàn xong đời.
Trái tim Lương Kinh Diễm vui mừng, giống như đã nhìn thấy ánh sáng thắng lợi, cô ta hát vang ca khúc chiến thắng, đạp mạnh chân ga, Ferrari màu đỏ lên ga dễ như trở bàn tay, lại hướng về phía đuôi xe Rambogini màu đen mà liều mạng đụng vào một lần nữa.
Nhưng trong nháy mắt, ngay thời điểm sống chết, Lương Kinh Diễm đột nhiên sợ hãi phát hiện ra, phía trước, Rambogini lấy một tốc độ cực nhanh đến kỳ lạ, xoay một vòng lớn 180°, nhanh chóng biến mất trước mắt của cô ta.
Không có Rambogini chặn đường, nhìn thấy phía trước là vách núi đen ngòm giống như cái miệng rộng của con quái thú, Lương Kinh Diễm trợn to hai mắt, đầu óc trống rỗng.
Ngay lúc Lương Kinh Diễm còn chưa kịp phản ứng, cô ta cùng với chiếc xe Ferrari yêu quý của mình đã kéo lê một đường vòng cung làm người ta sợ hãi đến khiếp vía, bay thẳng ra ngoài và đâm về phía vách núi sâu hun hút.
"A a a a a ——"
Cùng với tiếng thét chói tai đầy sợ hãi của Lương Kinh Diễm, chiếc Ferrari màu đỏ nhanh chóng biến mất ở đáy vực, phát ra tiếng "Ầm" trầm đục.
Mà trên màn hình rất lớn ở trường đua, khi mọi người nhìn thấy một màn khiến người ta run như cầy sấy này thì cả trường đua đều im lặng như tờ.
Lương đại tiểu thư! Lương đại tiểu thư của gia đình quyền thế ở thủ đô, cứ như vậy mà không còn ư? Thật sự đã chết rồi sao?
Người phản ứng đầu tiên chính là Lưu Toàn, người phụ trách câu lạc bộ đua xe Linh Mẫn Sơn.
Gương mặt của hắn đầy mồ hôi lạnh, gào lên: "Nhanh lên! Mau gọi xe cứu thương! Cứu người......Nhanh..... Nhanh...... Nhanh......"
Lúc này giọng nói của Lưu Toàn đã sợ đến lạc giọng, nếu như Lương Kinh Diễm thật sự xảy ra chuyện trên địa bàn hắn quản lý, vậy thì hắn cũng xong đời theo rồi!
Cho dù ông chủ sau lưng hắn, chắc chắn cũng không dám ra mặt bảo vệ hắn! Hắn nhất định sẽ chết!
Mà đám người hầu và chị em của Lương Kinh Diễm, từng người một bị dọa sợ đến mặt mày xanh mét, cả người đều run cầm cập, không biết phải làm như thế nào?
Lôi Đình nhìn chiếc xe yêu quý đã bị đụng đến biến dạng, chẳng những không buồn, mà lại nâng khóe môi lên cười khẽ, Cửu Cửu, giỏi lắm! Nhưng, em nghĩ kế giết chết Lương đại tiểu thư, sợ rằng phiền phức của em cũng phải đến rồi!
Lôi Đình chấp nhận giúp cô giải quyết hậu quả, nhanh chóng đi vào phòng quan sát của Câu Lạc Bộ, đánh ngất xỉu nhân viên làm việc ở đó, thu hình lại toàn bộ bản gốc của cuộc đua xe.
Chỉ cần có bảng thu hình này là có thể chứng minh, do Lương Kinh Diễm và một đám người khác muốn đưa Cửu Cửu vào chỗ chết, Cửu Cửu chẳng qua chỉ dùng một chút kỷ xảo, tránh thoát khỏi sự tấn công của bọn chúng mà thôi.
Lương Kinh Diễm là giết người không thành, tự mình va vào vách núi, tất cả đều không liên quan đến Cửu Cửu!
Không thể không nói, Tiêu Cửu Cửu nắm bắt thời gian vô cùng chính xác!
Mục đích cô để cho Lương Kinh Diễm đụng vào, chính là muốn đưa bọn Lương Kinh Diễm vào điểm mù của máy thu hình, tiến vào phạm vi theo dõi.
Vì vậy, điều này đã có chứng cứ rõ ràng, Lương Kinh Diễm chết cũng không liên quan đến cô, nhưng ngược lại nếu tài năng của cô không bằng người, thì chẳng khác nào tự đào mộ chôn mình!
Lúc này Cửu Cửu không biết, cho dù cô có tính toán khá hơn đi nữa, nhưng cô vẫn đánh giá thấp người nhà họ Lương, một gia đình không biết phân rõ phải trái và không biết xấu hổ lại luôn ỷ thế hiếp người, mà dẫn đến nhiều chuyện ở phía sau, vì chuyện ngày hôm nay, mà cô đã phải trả một cái giá rất lớn, cũng phải trải qua rất nhiều đau khổ.
Nhưng sau khi trải qua những đau khổ này, cô đã nhanh chóng trưởng thành hơn!
Ban đêm, bầu trời đen ngòm, giống như một con quái thú đang há cái miệng to như chậu máu chờ đợi, bất cứ lúc nào cũng có thể cắn nuốt sạch sẽ con mồi của nó.
Đúng như Tiêu Cửu Cửu đoán, xe của cô vừa đánh tay lái qua khúc cua, thì phía trước liền có hai chiếc siêu xe đang đâm thẳng về phía cô, trong nháy mắt tầm nhìn của cô lập tức bị ảnh hưởng, không thấy rõ phía trước.
Mà lúc này, cô cảm thấy có một chiếc xe, mang theo một luồn sát khí lạnh thấu xương, đang gầm lên xông về phía cô.
Tiêu Cửu Cửu nhíu hai mắt lại, bàn tay nhẹ nhàng đánh tay lái xông thẳng về phía ánh đèn.
Hừ! Chỉ có một chiêu này thôi sao? Tôi cũng biết vậy!
Nhìn thấy tốc độ xe của đối phương đã giảm rõ rệt thì khóe môi của cô liền gợn lên một vẻ ác ý, kèm nụ cười mang theo mùi vị chết chóc.
Chiếc Rambogini mà cô đang chạy này, cũng không phải là loại Rambogini bình thường, mà là chiếc Rambogini đã được Lôi Đình - người được mệnh danh là "tay đua xe hạng nhất" và "cao thủ ‘độ’ xe" cải tiến lại, riêng những trang thiết bị được dùng để cải tiến chiếc Rambogini này, đã có giá trị cao hơn không ít so với giá gốc của chiếc vừa được ráp xong.
Sau khi chiếc Rambo này được cải tiến, cho dù là thân xe chịu được va chạm mạnh, hay là động cơ, đều là hàng cao cấp.
Mà khi Tiêu Cửu Cửu mượn chiếc xe yêu quý này từ Lôi Đình, thì cô cũng đã nói thẳng với Lôi Đình rồi, có thể sau trận thi đấu này, chiếc xe yêu quý của anh ta sẽ bị hư hỏng nặng!
Lôi Đình xoa đầu cô, cười nói: cô bé ngốc, nếu xe hư thì mua một chiếc khác là được rồi, nhưng chỉ cần em không sao là tốt!
Tiêu Cửu Cửu rất cảm động, dùng sức ôm ngược lại anh một cái, nói: "Cảm ơn!"
Cô nhớ lại những người bạn ở bên cạnh mình, còn dạy cô các loại nghệ thuật biểu diễn, mỗi người bọn họ đều đối xử với cô rất tốt!
Hôm nay, thật sự phải kết thúc tất cả ở chỗ này sao?
Khi Tiêu Cửu Cửu thấy xe của đối phương đâm thẳng về phía mình thì cô chẳng những không lái chậm lại để tránh né, mà ngược lại càng đạp mạnh chân ga, trong nháy mắt chiếc Rambo đột nhiên tăng tốc độ, đón đầu xe đối phương, đụng thật mạnh vào.
"Rầm ——" Sườn xe rung mạnh, Cửu Cửu lại nở nụ cười.
Muốn tìm cái chết ư? Đến đây đi, cùng chết nào!
Đối phương vừa thấy Tiêu Cửu Cửu đụng mạnh vào như vậy, liền cảm giác được thân thể chấn động mạnh, ngay sau đó, nhìn thấy sau khi Tiêu Cửu Cửu đụng vào, chẳng những không tránh lui, mà ngược lại vẫn tiếp tục đụng vào một lần nữa, tay đua mang mũ bảo hiểm ngồi ở trong xe, lúc này giống như đã bị dọa sợ.
Nhưng bọn họ chỉ giúp người khác trừng trị Tiêu Cửu Cửu mà thôi, thật sự không nghĩ đến mình sẽ phải chết ở chỗ này, thấy Tiêu Cửu Cửu muốn đụng vào lần nữa, hắn vội vàng đánh tay lái chuyển phương hướng, xe của hắn ma sát mạnh với thân xe Rambogini của Tiêu Cửu Cửu.
"Két —— két ——" Hai xe đụng nhau tạo ra ma sát, bắn ra từng đợt tia lửa, văng khắp nơi.
Cứ dây dưa như vậy một lúc, Lương Kinh Diễm bị Tiêu Cửu Cửu bỏ rơi phía sau, đã nhanh chóng đuổi theo.
Cô ta thấy tay đua mình mời tới không giết được Tiêu Cửu Cửu, trong lòng thầm mắng "Đồ ngu!"
Thừa dịp thân xe của Tiêu Cửu Cửu đung đưa chưa ổn định, Lương Kinh Diễm cắn răng, đạp mạnh chân ga dưới chân, bay thẳng đến đâm mạnh vào phía đuôi xe của Tiêu Cửu Cửu.
Tiêu Cửu Cửu cảm giác thân xe lại chấn động mạnh lần nữa, đầu xe đụng phải dãy phòng hộ sát vách núi, phát ra tiếng vang ầm ầm, may mà Cửu Cửu phản ứng nhanh, ngay lúc gần sát vào, liền dùng sức đánh tay lái một cái, xe lại trở về trên đường đua.
Đường đua này, bên trái là vách núi, bên phải là vách đá, đua xe ở chỗ này, đòi hỏi lái xe phải có kỹ thuật cao, cũng cực kỳ nguy hiểm.
Tiêu Cửu Cửu nhanh chóng quét mắt nhìn hoàn cảnh xung quanh, nhìn Lương Kinh Diễm và một vài chiếc xe đều ở phía sau cô, một trước một sau áp sát vào hai bên thân xe của cô.
Đáy mắt Cửu Cửu tối sầm lại, xem ra, hôm nay Lương Kinh Diễm này quyết tâm muốn đụng cô rơi xuống vách đá bỏ mạng rồi.
Tiêu Cửu Cửu hừ lạnh một tiếng, đáy mắt nhanh chóng thoáng qua một chút tính toán.
Cô cố làm ra vẻ giống như mình không chịu nổi khi phải ứng phó với hai xe cùng một lúc, mặc cho Lương Kinh Diễm sử dụng hết sức lực đụng vào xe của cô ở phía sau, thân xe Rambo bị bọn họ đụng cho xoay trái xoay phải.
Coi như sau khi Rambogini được cải tiến thì sẽ rất kiên cố, nhưng Lương Kinh Diễm cùng với một tay đua khác cứ ra sức đụng mạnh vào như vậy, thì thân xe và đuôi xe đằng sau cũng bị đụng mà vỡ thành mảnh nhỏ, khắp nơi hoàng tàn, ngay cả người trên xe cũng bị đụng đến bẹp dí.
Nhưng kỳ lạ, dù đụng thế nào, Tiêu Cửu Cửu vẫn luôn có thể tránh khỏi vách đá vào thời khắc quan trọng nhất.
Lương Kinh Diễm thấy đụng Tiêu Cửu Cửu lâu như vậy mà không được, trong lòng vừa tức vừa sốt ruột, tràn đầy thù hận, lửa giận lại càng bốc cháy hừng hực, khiến cô ta hoàn toàn mất đi lý trí.
Bây giờ trong đầu cô ta chỉ có một ý nghĩ, đó chính là phải khiến cho Tiêu Cửu Cửu đi tìm chết! Đi chết đi! Đi chết đi!
Rốt cuộc, cô ta cũng thấy cơ hội lại tới!
Rambo của Tiêu Cửu Cửu đã bị bọn họ dồn đến sát vách núi lần nữa, chỉ cần cô ta chạy ở phía sau rồi dùng sức đụng mạnh vào một phát, thì Tiêu Cửu Cửu sẽ hoàn toàn xong đời.
Trái tim Lương Kinh Diễm vui mừng, giống như đã nhìn thấy ánh sáng thắng lợi, cô ta hát vang ca khúc chiến thắng, đạp mạnh chân ga, Ferrari màu đỏ lên ga dễ như trở bàn tay, lại hướng về phía đuôi xe Rambogini màu đen mà liều mạng đụng vào một lần nữa.
Nhưng trong nháy mắt, ngay thời điểm sống chết, Lương Kinh Diễm đột nhiên sợ hãi phát hiện ra, phía trước, Rambogini lấy một tốc độ cực nhanh đến kỳ lạ, xoay một vòng lớn 180°, nhanh chóng biến mất trước mắt của cô ta.
Không có Rambogini chặn đường, nhìn thấy phía trước là vách núi đen ngòm giống như cái miệng rộng của con quái thú, Lương Kinh Diễm trợn to hai mắt, đầu óc trống rỗng.
Ngay lúc Lương Kinh Diễm còn chưa kịp phản ứng, cô ta cùng với chiếc xe Ferrari yêu quý của mình đã kéo lê một đường vòng cung làm người ta sợ hãi đến khiếp vía, bay thẳng ra ngoài và đâm về phía vách núi sâu hun hút.
"A a a a a ——"
Cùng với tiếng thét chói tai đầy sợ hãi của Lương Kinh Diễm, chiếc Ferrari màu đỏ nhanh chóng biến mất ở đáy vực, phát ra tiếng "Ầm" trầm đục.
Mà trên màn hình rất lớn ở trường đua, khi mọi người nhìn thấy một màn khiến người ta run như cầy sấy này thì cả trường đua đều im lặng như tờ.
Lương đại tiểu thư! Lương đại tiểu thư của gia đình quyền thế ở thủ đô, cứ như vậy mà không còn ư? Thật sự đã chết rồi sao?
Người phản ứng đầu tiên chính là Lưu Toàn, người phụ trách câu lạc bộ đua xe Linh Mẫn Sơn.
Gương mặt của hắn đầy mồ hôi lạnh, gào lên: "Nhanh lên! Mau gọi xe cứu thương! Cứu người......Nhanh..... Nhanh...... Nhanh......"
Lúc này giọng nói của Lưu Toàn đã sợ đến lạc giọng, nếu như Lương Kinh Diễm thật sự xảy ra chuyện trên địa bàn hắn quản lý, vậy thì hắn cũng xong đời theo rồi!
Cho dù ông chủ sau lưng hắn, chắc chắn cũng không dám ra mặt bảo vệ hắn! Hắn nhất định sẽ chết!
Mà đám người hầu và chị em của Lương Kinh Diễm, từng người một bị dọa sợ đến mặt mày xanh mét, cả người đều run cầm cập, không biết phải làm như thế nào?
Lôi Đình nhìn chiếc xe yêu quý đã bị đụng đến biến dạng, chẳng những không buồn, mà lại nâng khóe môi lên cười khẽ, Cửu Cửu, giỏi lắm! Nhưng, em nghĩ kế giết chết Lương đại tiểu thư, sợ rằng phiền phức của em cũng phải đến rồi!
Lôi Đình chấp nhận giúp cô giải quyết hậu quả, nhanh chóng đi vào phòng quan sát của Câu Lạc Bộ, đánh ngất xỉu nhân viên làm việc ở đó, thu hình lại toàn bộ bản gốc của cuộc đua xe.
Chỉ cần có bảng thu hình này là có thể chứng minh, do Lương Kinh Diễm và một đám người khác muốn đưa Cửu Cửu vào chỗ chết, Cửu Cửu chẳng qua chỉ dùng một chút kỷ xảo, tránh thoát khỏi sự tấn công của bọn chúng mà thôi.
Lương Kinh Diễm là giết người không thành, tự mình va vào vách núi, tất cả đều không liên quan đến Cửu Cửu!
Không thể không nói, Tiêu Cửu Cửu nắm bắt thời gian vô cùng chính xác!
Mục đích cô để cho Lương Kinh Diễm đụng vào, chính là muốn đưa bọn Lương Kinh Diễm vào điểm mù của máy thu hình, tiến vào phạm vi theo dõi.
Vì vậy, điều này đã có chứng cứ rõ ràng, Lương Kinh Diễm chết cũng không liên quan đến cô, nhưng ngược lại nếu tài năng của cô không bằng người, thì chẳng khác nào tự đào mộ chôn mình!
Lúc này Cửu Cửu không biết, cho dù cô có tính toán khá hơn đi nữa, nhưng cô vẫn đánh giá thấp người nhà họ Lương, một gia đình không biết phân rõ phải trái và không biết xấu hổ lại luôn ỷ thế hiếp người, mà dẫn đến nhiều chuyện ở phía sau, vì chuyện ngày hôm nay, mà cô đã phải trả một cái giá rất lớn, cũng phải trải qua rất nhiều đau khổ.
Nhưng sau khi trải qua những đau khổ này, cô đã nhanh chóng trưởng thành hơn!