Editor: trang bubble ^^
Tiêu Cửu Cửu là người thông minh cỡ nào, mới nãy khi cô vừa thấy cha của Chu Tiêu tới, lại thấy cha của Lương Kinh Diễm, đại bộ trưởng Lương cũng tới nữa, cô đã biết là mình không tránh thoát được trận đánh ngày hôm nay, cho nên cô mới chủ động đứng dậy, chính là không muốn chuyện này ảnh hưởng đến Chu Tiêu và Lôi Đình nữa.
Chu Tiêu là đệ tử thế gia, anh cũng có trách nhiệm của anh, không thể bởi vì cô mà bị liên lụy.
Mà Lôi Đình, theo như anh nói, anh cũng là cô nhi giống như cô, ngoài mặt, Lôi Đình chỉ là một tay đua xe, nhưng vụng trộm, vậy mà anh lại có một thân phận khác, nếu như bị nhà họ Lương để mắt tới, cũng là một chuyện rất nguy hiểm.
Nếu như cô chủ động đứng ra, nhà họ Lương cũng sẽ không đặt sự chú ý ở trên người Lôi Đình.
Lại nói, Lôi Đình còn phải giúp cô làm việc, chỉ có cô gánh vác áp lực, Lôi Đình mới có càng nhiều thời gian để thao túng dư luận Internet, mở rộng ảnh hưởng.
Khi cô bị hai người đàn ông áo đen kia áp giải lên chiếc Hồng kỳ (cờ đỏ), nghe được tiếng gào tan nát cõi lòng của Chu Tiêu và Lôi Đình vang lên bên tai, hốc mắt cô cũng ướt. Trước khi sắp lên xe, cô quay đầu lại, để lại cho bọn họ một nụ cười mỉm bình tĩnh yên tâm, dường như là đang nói với bọn họ, “Em tin tưởng các anh! Các anh nhất định sẽ nghĩ biện pháp tới cứu em, có đúng hay không?”
Cô biết, bọn họ nhất định sẽ nghĩ hết biện pháp cứu cô ra ngoài!
Chỉ là, không biết đại bộ trưởng Lương mặt âm trầm muốn dọa người này sẽ dẫn cô tới đến nơi nào?
Xe hơi Hồng kỳ vội vã đi trong đêm tối.
Mà sự nghi ngờ của Cửu Cửu cũng rất nhanh liền có đáp án!
“Nhà tù nữ Kinh đô“.
Khi Tiêu Cửu Cửu thấy mấy chữ to này, với một bức tường vây thật cao ngăn cách tự do thì trong lòng của cô run lên.
Không ngờ, nhà họ Lương này lại muốn trực tiếp đưa cô vào nhà tù, ngay cả thẩm phán cũng bỏ bớt, thật đúng là hung ác mà!
Gần đây, Cửu Cửu xem được ở trên tin tức, trên web tuôn ra không ít tài liệu nói trong nhà tù này có nhiều chuyện đen tối, cô cũng đã xem không ít kịch Hồng Kông, kết quả bây giờ đột ngột hiện ra nhà tù thực tế, cũng có lẽ chỉ có hơn chớ không kém so với tình tiết trong kịch Hồng Kông kia.
Đại bộ trưởng Lương này muốn đưa cô vào nhà tù, xem ra là bọn họ không muốn để cho cô còn sống đi ra!
Mặc dù đã biết trước mình sẽ phải đối mặt vận rủi, sẽ phải tiến vào bên trong tường cao mất đi tự do này, nhưng sống lưng Tiêu Cửu Cửu vẫn thẳng tắp như cũ.
Cô cái gì cũng có thể khom, cái gì cũng có thể gãy, nhưng mà, trước mặt kẻ địch, sống lưng của cô vĩnh viễn đều là thẳng đấy! Vĩnh viễn cũng không thể cúi xuống!
Đây là một loại tôn nghiêm của sinh mạng!
Đây là một loại ngông nghênh của sinh mạng!
Đây là một loại ngạo khí đến từ tận trong xương tuỷ! Tuyệt đối không cho phép người khác xâm phạm!
Khi xe hơi Hồng kỳ của nhà họ Lương dừng ở bên ngoài tường cao, cánh cửa sắt lớn thật cao kia giống như đã sớm hẹn rồi vậy, lập tức mở ra một cánh cửa nhỏ, hai người đàn ông mặc trang phục cảnh sát bước nhanh đi ra.
Bọn họ đi tới trước mặt xe con Hồng kỳ, trang@dđlqđ@bubble editor chào một cái với đại bộ trưởng Lương bên trong.
Đại bộ trưởng Lương thấy bọn họ hành lễ, không xuống xe, càng không mở cửa sổ, chỉ là khẽ gật đầu với hai người đàn ông áo đen bên cạnh ông.
Hai người đàn ông áo đen này cũng không có lời thừa thãi, chỉ mặt nhìn Cửu Cửu, nói một chữ với Tiêu Cửu Cửu, “Mời!”
Bắt đầu từ khi Cửu Cửu lên chiếc xe này, đại bộ trưởng Lương và hai người đàn ông áo đen này vẫn đang quan sát phản ứng của Tiêu Cửu Cửu, thấy mặt Tiêu Cửu Cửu trấn định, không thấy hốt hoảng chút nào, mà thong dong tự nhiên làm như trời sập xuống cô cũng không sợ thì ngay cả đại bộ trưởng Lương ở vị trí cao lâu cũng không thể không than thở một tiếng: cô gái này so với đứa con gái điêu ngoa nhà ông, quả thật mạnh đến nỗi không chỉ một chút!
Mà hai người đàn ông áo đen xuất thân quân doanh này, trong lòng càng thêm bội phục đối với Tiêu Cửu Cửu.
Suy nghĩ một chút, một thiếu nữ mới có mười bảy tuổi, đang đối mặt đại bộ trưởng Lương và tai họa sắp tới mà lại có thể bình tĩnh như vậy, sống lưng nhỏ kia vẫn ưỡn đến thẳng tắp, giống như là đang không tiếng động nói ra bất khuất và ngạo khí trong xương cốt cô với bọn họ, quả thật không hổ là nhân tài mà Tiêu Cẩn Chi dạy dỗ nên!
Không tầm thường! Quả thật không tầm thường!
Mặc dù bọn họ không thể không vâng lệnh cấp trên phải làm một chuyện trái lương tâm, nhưng bọn họ hết sức tôn trọng thiếu nữ có khí phách giống như Tiêu Cửu Cửu vậy. Cho nên, bọn họ không hề dùng ngôn ngữ và động tác thô bạo đối với cô, ngược lại là lễ độ nói một tiếng “Mời“.
Tiêu Cửu Cửu là người thông minh, dĩ nhiên cô cũng biết, dưới tình huống này, chống đối với bọn họ vậy thì đồng nghĩa với đang làm khó dễ với bản thân.
Cô ngoan ngoãn theo bọn họ xuống xe, nhìn người đàn ông áo đen giao một túi hồ sơ cho hai cảnh ngục (quản giáo) này, cảnh ngục này nói với cô, “Theo chúng tôi vào đi!”
Cô cũng ngoan ngoãn đi theo hai người đàn ông mặc trang phục cảnh sát này, vẻ mặt lạnh nhạt đi vào bên trong tường cao này.
Tiêu Cửu Cửu không biết bên trong chờ đợi cô là cái gì, theo suy đoán của cô, chẳng qua bọn họ cũng chỉ làm ra mấy chiêu trên kịch Hồng Kông kia, bảo người ta vây đánh cô? Buộc cô làm vài chuyện bẩn thỉu? Hay hoặc là, bỏ độc gì đó cho cô, trực tiếp muốn mạng của cô?
Ha ha, đến đây đi!
Các người có độc chiêu ám chiêu gì cứ việc sử dụng ra hết đi, Tiêu Cửu Cửu tôi sẵn sàng nghênh tiếp là được!
Vào lúc hai người đàn ông mặc cảnh phục kia giải Tiêu Cửu Cửu vào phòng giam, một người đàn ông mới vừa đi ra từ phòng làm việc vừa vặn thấy một màn này.
Lúc thấy gương mặt tinh xảo hoàn mỹ của Cửu Cửu thì toàn thân anh chấn động.
Sao bà cô nhỏ này lại vào nơi đây rồi hả?
Tiêu Cửu Cửu là người thông minh cỡ nào, mới nãy khi cô vừa thấy cha của Chu Tiêu tới, lại thấy cha của Lương Kinh Diễm, đại bộ trưởng Lương cũng tới nữa, cô đã biết là mình không tránh thoát được trận đánh ngày hôm nay, cho nên cô mới chủ động đứng dậy, chính là không muốn chuyện này ảnh hưởng đến Chu Tiêu và Lôi Đình nữa.
Chu Tiêu là đệ tử thế gia, anh cũng có trách nhiệm của anh, không thể bởi vì cô mà bị liên lụy.
Mà Lôi Đình, theo như anh nói, anh cũng là cô nhi giống như cô, ngoài mặt, Lôi Đình chỉ là một tay đua xe, nhưng vụng trộm, vậy mà anh lại có một thân phận khác, nếu như bị nhà họ Lương để mắt tới, cũng là một chuyện rất nguy hiểm.
Nếu như cô chủ động đứng ra, nhà họ Lương cũng sẽ không đặt sự chú ý ở trên người Lôi Đình.
Lại nói, Lôi Đình còn phải giúp cô làm việc, chỉ có cô gánh vác áp lực, Lôi Đình mới có càng nhiều thời gian để thao túng dư luận Internet, mở rộng ảnh hưởng.
Khi cô bị hai người đàn ông áo đen kia áp giải lên chiếc Hồng kỳ (cờ đỏ), nghe được tiếng gào tan nát cõi lòng của Chu Tiêu và Lôi Đình vang lên bên tai, hốc mắt cô cũng ướt. Trước khi sắp lên xe, cô quay đầu lại, để lại cho bọn họ một nụ cười mỉm bình tĩnh yên tâm, dường như là đang nói với bọn họ, “Em tin tưởng các anh! Các anh nhất định sẽ nghĩ biện pháp tới cứu em, có đúng hay không?”
Cô biết, bọn họ nhất định sẽ nghĩ hết biện pháp cứu cô ra ngoài!
Chỉ là, không biết đại bộ trưởng Lương mặt âm trầm muốn dọa người này sẽ dẫn cô tới đến nơi nào?
Xe hơi Hồng kỳ vội vã đi trong đêm tối.
Mà sự nghi ngờ của Cửu Cửu cũng rất nhanh liền có đáp án!
“Nhà tù nữ Kinh đô“.
Khi Tiêu Cửu Cửu thấy mấy chữ to này, với một bức tường vây thật cao ngăn cách tự do thì trong lòng của cô run lên.
Không ngờ, nhà họ Lương này lại muốn trực tiếp đưa cô vào nhà tù, ngay cả thẩm phán cũng bỏ bớt, thật đúng là hung ác mà!
Gần đây, Cửu Cửu xem được ở trên tin tức, trên web tuôn ra không ít tài liệu nói trong nhà tù này có nhiều chuyện đen tối, cô cũng đã xem không ít kịch Hồng Kông, kết quả bây giờ đột ngột hiện ra nhà tù thực tế, cũng có lẽ chỉ có hơn chớ không kém so với tình tiết trong kịch Hồng Kông kia.
Đại bộ trưởng Lương này muốn đưa cô vào nhà tù, xem ra là bọn họ không muốn để cho cô còn sống đi ra!
Mặc dù đã biết trước mình sẽ phải đối mặt vận rủi, sẽ phải tiến vào bên trong tường cao mất đi tự do này, nhưng sống lưng Tiêu Cửu Cửu vẫn thẳng tắp như cũ.
Cô cái gì cũng có thể khom, cái gì cũng có thể gãy, nhưng mà, trước mặt kẻ địch, sống lưng của cô vĩnh viễn đều là thẳng đấy! Vĩnh viễn cũng không thể cúi xuống!
Đây là một loại tôn nghiêm của sinh mạng!
Đây là một loại ngông nghênh của sinh mạng!
Đây là một loại ngạo khí đến từ tận trong xương tuỷ! Tuyệt đối không cho phép người khác xâm phạm!
Khi xe hơi Hồng kỳ của nhà họ Lương dừng ở bên ngoài tường cao, cánh cửa sắt lớn thật cao kia giống như đã sớm hẹn rồi vậy, lập tức mở ra một cánh cửa nhỏ, hai người đàn ông mặc trang phục cảnh sát bước nhanh đi ra.
Bọn họ đi tới trước mặt xe con Hồng kỳ, trang@dđlqđ@bubble editor chào một cái với đại bộ trưởng Lương bên trong.
Đại bộ trưởng Lương thấy bọn họ hành lễ, không xuống xe, càng không mở cửa sổ, chỉ là khẽ gật đầu với hai người đàn ông áo đen bên cạnh ông.
Hai người đàn ông áo đen này cũng không có lời thừa thãi, chỉ mặt nhìn Cửu Cửu, nói một chữ với Tiêu Cửu Cửu, “Mời!”
Bắt đầu từ khi Cửu Cửu lên chiếc xe này, đại bộ trưởng Lương và hai người đàn ông áo đen này vẫn đang quan sát phản ứng của Tiêu Cửu Cửu, thấy mặt Tiêu Cửu Cửu trấn định, không thấy hốt hoảng chút nào, mà thong dong tự nhiên làm như trời sập xuống cô cũng không sợ thì ngay cả đại bộ trưởng Lương ở vị trí cao lâu cũng không thể không than thở một tiếng: cô gái này so với đứa con gái điêu ngoa nhà ông, quả thật mạnh đến nỗi không chỉ một chút!
Mà hai người đàn ông áo đen xuất thân quân doanh này, trong lòng càng thêm bội phục đối với Tiêu Cửu Cửu.
Suy nghĩ một chút, một thiếu nữ mới có mười bảy tuổi, đang đối mặt đại bộ trưởng Lương và tai họa sắp tới mà lại có thể bình tĩnh như vậy, sống lưng nhỏ kia vẫn ưỡn đến thẳng tắp, giống như là đang không tiếng động nói ra bất khuất và ngạo khí trong xương cốt cô với bọn họ, quả thật không hổ là nhân tài mà Tiêu Cẩn Chi dạy dỗ nên!
Không tầm thường! Quả thật không tầm thường!
Mặc dù bọn họ không thể không vâng lệnh cấp trên phải làm một chuyện trái lương tâm, nhưng bọn họ hết sức tôn trọng thiếu nữ có khí phách giống như Tiêu Cửu Cửu vậy. Cho nên, bọn họ không hề dùng ngôn ngữ và động tác thô bạo đối với cô, ngược lại là lễ độ nói một tiếng “Mời“.
Tiêu Cửu Cửu là người thông minh, dĩ nhiên cô cũng biết, dưới tình huống này, chống đối với bọn họ vậy thì đồng nghĩa với đang làm khó dễ với bản thân.
Cô ngoan ngoãn theo bọn họ xuống xe, nhìn người đàn ông áo đen giao một túi hồ sơ cho hai cảnh ngục (quản giáo) này, cảnh ngục này nói với cô, “Theo chúng tôi vào đi!”
Cô cũng ngoan ngoãn đi theo hai người đàn ông mặc trang phục cảnh sát này, vẻ mặt lạnh nhạt đi vào bên trong tường cao này.
Tiêu Cửu Cửu không biết bên trong chờ đợi cô là cái gì, theo suy đoán của cô, chẳng qua bọn họ cũng chỉ làm ra mấy chiêu trên kịch Hồng Kông kia, bảo người ta vây đánh cô? Buộc cô làm vài chuyện bẩn thỉu? Hay hoặc là, bỏ độc gì đó cho cô, trực tiếp muốn mạng của cô?
Ha ha, đến đây đi!
Các người có độc chiêu ám chiêu gì cứ việc sử dụng ra hết đi, Tiêu Cửu Cửu tôi sẵn sàng nghênh tiếp là được!
Vào lúc hai người đàn ông mặc cảnh phục kia giải Tiêu Cửu Cửu vào phòng giam, một người đàn ông mới vừa đi ra từ phòng làm việc vừa vặn thấy một màn này.
Lúc thấy gương mặt tinh xảo hoàn mỹ của Cửu Cửu thì toàn thân anh chấn động.
Sao bà cô nhỏ này lại vào nơi đây rồi hả?