Editor: Heisall
Khi Cửu Cửu trở lại lầu ba, quản lý tầng Lâm Nhạn liền gấp gáp tiến lên đón: “Aiz da, Cửu Cửu yêu quý của tôi, em bằng lòng xuống đây rồi hả! Vừa có mấy vị khách quý đến phòng vip Quốc Sắc Thiên Hương, bọn họ chỉ đích danh muốn em vào phục vụ, cũng chờ một lúc lâu, đã thúc giục mấy lần rồi, em nhanh lên một chút đi, chớ chọc giận khách hàng, đến lúc đó không dễ xử lý đâu.”
Tiêu Cửu Cửu nhìn Lâm Nhạn, ngược lại không gấp gáp một chút nào.
Cô cũng không quan tâm đến tia hả hê chợt lóe lên trong ánh mắt của Lâm Nhạn, còn cố ý không đề cập tới thân phận của người khách trong phòng vip, đây là muốn nhìn thấy cô thất bại để bắt nạt sao? Hừ! Thật sự coi Tiêu Cửu Cửu cô là người ngu ngốc dễ ức hiếp ư?
Tiêu Cửu Cửu cô cái gì cũng ăn, chỉ không ăn thiệt thòi mà thôi!
Khóe môi Tiêu Cửu Cửu nâng lên một ý cười nhàn nhạt, đáy mắt trầm tĩnh như nước: “Quản lý Lâm, khách nhân kia có lai lịch như thế nào? Có phải cô nên nói với tôi một tiếng hay không?”
Lâm Nhạn chống lại ánh mắt của Tiêu Cửu Cửu, đột nhiên rùng mình một cái, ánh mắt lạnh lẽo giống như có lực xuyên thấu, thấy thế nào cũng không giống ánh mắt của cô gái mười bảy tuổi nên có.
Cô ta không tự chủ nuốt một ngụm nước bọt, khi Tiêu Cửu Cửu nhìn gần lại, mặc dù không muốn nói, nhưng vẫn có chút sợ hãi nói ra thân phận của người khách kia: “Khách tự xưng là vợ chưa cưới của ông chủ lớn, Lương đại tiểu thư của nhà họ Lương!”
Lương đại tiểu thư?
Đôi mắt đẹp của Tiêu Cửu Cửu nhíu lại, rất tốt! Danh phận còn chưa xác định, thì người đã tìm đến đây để điều tra rồi, nhân tiện cô cũng muốn qua đó gặp mặt một chút!
Nhìn Tiêu Cửu Cửu ưu nhã đi về phía phòng víp Quốc Sắc Thiên Hương, trong lòng Lâm Nhạn thâm độc nghĩ: ‘Tiêu Cửu Cửu, những ngày an nhàn của cô sẽ kết thúc, dám chống lại Lương đại tiểu thư nổi tiếng cay độc và hung dữ, ha ha ha, tôi sẽ nhìn xem hôm nay cô bị Lương đại tiểu thư trừng trị như thế nào!’
Mặc dù Tiêu Cửu Cửu đưa lưng về phía Lâm Nhạn, nhưng ánh mắt của Lâm Nhạn cứ như cậy gai châm vào phía sau lưng cô, cô có thể cảm thấy.
Thân phận của người phụ nữ thích trang điểm giả tạo này cũng không phải bình thường, nhưng lại vì thích Tiêu Cẩn Chi, mà tự nguyện ở lại nơi này, dựa vào việc anh trai là bạn tốt của Tiêu Cẩn Chi, dù thế nào cũng phải làm quản lý tầng ở chỗ này.
Cô ta thích Tiêu Cẩn Chi, đó là loại tình cảm biến thái, dù biết Tiêu Cẩn Chi không phải người tốt, cô ta cũng không thèm để ý chút nào, nói gì mà chỉ cần ở bên cạnh anh ta, có thể nhìn thấy anh ta thôi là đủ rồi.
Cho nên, trong ngày thường, cô ta thật sự rất có tài trang điểm, trang điểm kiểu mềm mại, cao quý, hoặc dịu dàng, hào phóng, đủ các thể loại khác nhau. Rõ ràng hận Cửu Cửu đến cắn răng nghiến lợi, thế mà khi nói chuyện cứ làm ra vẻ dịu dàng. Lâm Nhạn ở trong mắt người khác chính là một người rất uyển chuyển, rất thích hợp làm người quản lý tầng của khu vui chơi giải trí.
Còn Tiêu Cửu Cửu lại là điển hình của loại người ‘Anh không chọc tôi, thì tôi không chọc anh; nhưng anh dám chọc tôi, thì tôi sẽ chỉnh anh đến chết’, có lúc, ngay cả Phượng Thần cùng Tiêu Cẩn Chi cũng không dám chọc giận đến cô.
Nhưng nói đến trang điểm thì ai mà không biết, trang điểm cũng là một môn kỹ thuật coi trọng trình độ.
Tiêu Cửu Cửu cô cũng rất biết trang điểm, nhưng cô không trang điểm theo kiểu giả tạo, mà là theo kiểu tự nhiên thoát tục!
Cùng là một loại trang điểm, nhưng Tiêu Cửu Cửu cô luôn trang điểm nổi bật hơn người khác ở phần tiên khí và lạnh nhạt, thong dong và bình tĩnh, dù trời có sập xuống thì cô cũng không thay đổi sắc mặt.
Tính toán, hãm hại, cãi vả, cho dù vì giành miếng ăn mà ra tay quá nặng, những tiết mục này, khi cô còn mặc quần cộc sống ở cô nhi viện đã từng chơi rất nhiều.
Mặc dù Lâm Nhạn lớn hơn cô mấy tuổi, nhưng muốn đấu trí cùng cô thì vẫn còn non lắm.
Chẳng qua, chỉ cần Lâm Nhạn không chọc tới trên đầu cô, thì cô cũng liền mắt nhắm mắt mở làm như không có việc gì, nếu không, đừng trách cô không khách khí.
Tiêu Cửu Cửu không ngừng suy nghĩ trong đầu, bước chân cũng chầm chậm đi về phía phòng vip Quốc Sắc Thiên Hương.
Đối với Cửu Cửu mà nói, Lương đại tiểu thư này tới bới móc, thật sự cũng không có gì mà không được.
Tất cả khách quý có thể lên được lầu ba chơi, thì không có người nào không phải là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy trong thành phố này cả? Từ lúc Tiêu Cửu Cửu cô trở thành người của Tiêu Cẩn Chi, sau khi vẻ đẹp của cô được truyền ra ngoài, những trận chiến như thế này cô đã thấy qua nhiều rồi.
Những khách làng chơi trong thành phố này, đều có chút du côn, có chút hư hỏng, thêm chút phúc hắc, nếu chọc vào bọn họ, thì bọn họ liền ngấm ngầm cho người đến, có thể nói là không nhận người thân.
Nhưng dù sao những người này cũng có xuất thân không bình thường, nên rất nhiều con em thế gia trong đám bọn chúng mang theo tính cách kiêu ngạo cùng ngang ngược, lấy thân phận tình nhân được bao nuôi của Tiêu Cửu Cửu lẽ ra không được lên tầng trên, nhưng có thể thuyết phục bọn họ, không phải cũng chính là một loại bản lãnh hay sao?
Trong những con em thế gia đó, có thể vui chơi cùng cô, gọi chị xưng em với cô cũng không phải ít, mà là rất nhiều, thật đúng là không ầm ĩ thì không quen biết.
Hơn nữa, người che chở cho Tiêu Cửu Cửu cô, sao có thể chỉ dừng lại ở một Tiêu Cẩn Chi được chứ!
Chẳng qua chưa đến lúc, Tiêu Cửu Cửu tuyệt đối sẽ không để cho bạn của cô khó xử, có lá bài tẩy thì phải sử dụng ở thời điểm mấu chốt mới tốt.
Cửu Cửu đi tới cửa phòng vip Quốc Sắc Thiên Hương, giơ tay lên gõ nhẹ một cái.
Cửa phòng mở ra, là một cô gái vóc người cao gầy, mặc một bộ váy nhãn hiệu Guc¬ci, làm lộ ra đường cong hấp dẫn, tóc dài xinh đẹp được uốn lọn thả trước ngực, khiến bộ ngực sữa nửa kín nửa hở, rất mê người, phối hợp với một gương mặt xinh đẹp tà mị, quả thật chính là một báu vật mê hoặc lòng người.
Nếu như Tiêu Cửu Cửu là đàn ông, chỉ sợ lúc này đã chảy nước miếng mất rồi.
Chỉ tiếc, khi cô gái này nhìn về phía Tiêu Cửu Cửu, đáy mắt hiện lên vẻ khiêu khích trần trụi, không che giấu chút nào sự khinh bỉ cùng xem thường, khiến phong cách xinh đẹp tà mị của người đẹp này giảm đi rất nhiều.
Cô ta đứng ở cửa phòng, hất cao cằm về phía Tiêu Cửu Cửu, nhìn lên nhìn xuống đánh giá vài lần, mới bĩu môi hỏi: “Cô chính là Tiêu Cửu Cửu?”
Tiêu Cửu Cửu mỉm cười, khom người thành hình bán nguyệt, nhẹ nhàng đáp một tiếng: “Là tôi!”
Nếu như là người quen của cô sẽ biết, khi cô cười càng ngây thơ, thì cũng là lúc người bị cô tính toán sẽ càng xui xẻo.
Lương đại tiểu thư, nếu cô muốn so chiêu thì cũng nên cẩn thận!
“Vào đi!” Lương đại tiểu thư lắc eo một cái, xoay người đi vào bên trong.
Tiêu Cửu Cửu đi theo cô vào, đánh giá những người bên trong một chút, có vài cô gái mặc quần áo rất mốt, ngồi ngay ngắn ở trên sô pha dài, một đám như hổ rình mồi nhìn chằm chằm Tiêu Cửu Cửu, mỗi một ánh mắt đều tràn đầy địch ý, đặc biệt là sau khi nhìn rõ dáng vẻ của Tiêu Cửu Cửu thì càng giống như hận không thể xé nát gương mặt xinh đẹp như chim sa cá lặn của Tiêu Cửu Cửu.
Một vị đại tiểu thư trong đám người đó nói thẳng: “Còn không rót trà cho chúng tôi!”
Khi Cửu Cửu trở lại lầu ba, quản lý tầng Lâm Nhạn liền gấp gáp tiến lên đón: “Aiz da, Cửu Cửu yêu quý của tôi, em bằng lòng xuống đây rồi hả! Vừa có mấy vị khách quý đến phòng vip Quốc Sắc Thiên Hương, bọn họ chỉ đích danh muốn em vào phục vụ, cũng chờ một lúc lâu, đã thúc giục mấy lần rồi, em nhanh lên một chút đi, chớ chọc giận khách hàng, đến lúc đó không dễ xử lý đâu.”
Tiêu Cửu Cửu nhìn Lâm Nhạn, ngược lại không gấp gáp một chút nào.
Cô cũng không quan tâm đến tia hả hê chợt lóe lên trong ánh mắt của Lâm Nhạn, còn cố ý không đề cập tới thân phận của người khách trong phòng vip, đây là muốn nhìn thấy cô thất bại để bắt nạt sao? Hừ! Thật sự coi Tiêu Cửu Cửu cô là người ngu ngốc dễ ức hiếp ư?
Tiêu Cửu Cửu cô cái gì cũng ăn, chỉ không ăn thiệt thòi mà thôi!
Khóe môi Tiêu Cửu Cửu nâng lên một ý cười nhàn nhạt, đáy mắt trầm tĩnh như nước: “Quản lý Lâm, khách nhân kia có lai lịch như thế nào? Có phải cô nên nói với tôi một tiếng hay không?”
Lâm Nhạn chống lại ánh mắt của Tiêu Cửu Cửu, đột nhiên rùng mình một cái, ánh mắt lạnh lẽo giống như có lực xuyên thấu, thấy thế nào cũng không giống ánh mắt của cô gái mười bảy tuổi nên có.
Cô ta không tự chủ nuốt một ngụm nước bọt, khi Tiêu Cửu Cửu nhìn gần lại, mặc dù không muốn nói, nhưng vẫn có chút sợ hãi nói ra thân phận của người khách kia: “Khách tự xưng là vợ chưa cưới của ông chủ lớn, Lương đại tiểu thư của nhà họ Lương!”
Lương đại tiểu thư?
Đôi mắt đẹp của Tiêu Cửu Cửu nhíu lại, rất tốt! Danh phận còn chưa xác định, thì người đã tìm đến đây để điều tra rồi, nhân tiện cô cũng muốn qua đó gặp mặt một chút!
Nhìn Tiêu Cửu Cửu ưu nhã đi về phía phòng víp Quốc Sắc Thiên Hương, trong lòng Lâm Nhạn thâm độc nghĩ: ‘Tiêu Cửu Cửu, những ngày an nhàn của cô sẽ kết thúc, dám chống lại Lương đại tiểu thư nổi tiếng cay độc và hung dữ, ha ha ha, tôi sẽ nhìn xem hôm nay cô bị Lương đại tiểu thư trừng trị như thế nào!’
Mặc dù Tiêu Cửu Cửu đưa lưng về phía Lâm Nhạn, nhưng ánh mắt của Lâm Nhạn cứ như cậy gai châm vào phía sau lưng cô, cô có thể cảm thấy.
Thân phận của người phụ nữ thích trang điểm giả tạo này cũng không phải bình thường, nhưng lại vì thích Tiêu Cẩn Chi, mà tự nguyện ở lại nơi này, dựa vào việc anh trai là bạn tốt của Tiêu Cẩn Chi, dù thế nào cũng phải làm quản lý tầng ở chỗ này.
Cô ta thích Tiêu Cẩn Chi, đó là loại tình cảm biến thái, dù biết Tiêu Cẩn Chi không phải người tốt, cô ta cũng không thèm để ý chút nào, nói gì mà chỉ cần ở bên cạnh anh ta, có thể nhìn thấy anh ta thôi là đủ rồi.
Cho nên, trong ngày thường, cô ta thật sự rất có tài trang điểm, trang điểm kiểu mềm mại, cao quý, hoặc dịu dàng, hào phóng, đủ các thể loại khác nhau. Rõ ràng hận Cửu Cửu đến cắn răng nghiến lợi, thế mà khi nói chuyện cứ làm ra vẻ dịu dàng. Lâm Nhạn ở trong mắt người khác chính là một người rất uyển chuyển, rất thích hợp làm người quản lý tầng của khu vui chơi giải trí.
Còn Tiêu Cửu Cửu lại là điển hình của loại người ‘Anh không chọc tôi, thì tôi không chọc anh; nhưng anh dám chọc tôi, thì tôi sẽ chỉnh anh đến chết’, có lúc, ngay cả Phượng Thần cùng Tiêu Cẩn Chi cũng không dám chọc giận đến cô.
Nhưng nói đến trang điểm thì ai mà không biết, trang điểm cũng là một môn kỹ thuật coi trọng trình độ.
Tiêu Cửu Cửu cô cũng rất biết trang điểm, nhưng cô không trang điểm theo kiểu giả tạo, mà là theo kiểu tự nhiên thoát tục!
Cùng là một loại trang điểm, nhưng Tiêu Cửu Cửu cô luôn trang điểm nổi bật hơn người khác ở phần tiên khí và lạnh nhạt, thong dong và bình tĩnh, dù trời có sập xuống thì cô cũng không thay đổi sắc mặt.
Tính toán, hãm hại, cãi vả, cho dù vì giành miếng ăn mà ra tay quá nặng, những tiết mục này, khi cô còn mặc quần cộc sống ở cô nhi viện đã từng chơi rất nhiều.
Mặc dù Lâm Nhạn lớn hơn cô mấy tuổi, nhưng muốn đấu trí cùng cô thì vẫn còn non lắm.
Chẳng qua, chỉ cần Lâm Nhạn không chọc tới trên đầu cô, thì cô cũng liền mắt nhắm mắt mở làm như không có việc gì, nếu không, đừng trách cô không khách khí.
Tiêu Cửu Cửu không ngừng suy nghĩ trong đầu, bước chân cũng chầm chậm đi về phía phòng vip Quốc Sắc Thiên Hương.
Đối với Cửu Cửu mà nói, Lương đại tiểu thư này tới bới móc, thật sự cũng không có gì mà không được.
Tất cả khách quý có thể lên được lầu ba chơi, thì không có người nào không phải là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy trong thành phố này cả? Từ lúc Tiêu Cửu Cửu cô trở thành người của Tiêu Cẩn Chi, sau khi vẻ đẹp của cô được truyền ra ngoài, những trận chiến như thế này cô đã thấy qua nhiều rồi.
Những khách làng chơi trong thành phố này, đều có chút du côn, có chút hư hỏng, thêm chút phúc hắc, nếu chọc vào bọn họ, thì bọn họ liền ngấm ngầm cho người đến, có thể nói là không nhận người thân.
Nhưng dù sao những người này cũng có xuất thân không bình thường, nên rất nhiều con em thế gia trong đám bọn chúng mang theo tính cách kiêu ngạo cùng ngang ngược, lấy thân phận tình nhân được bao nuôi của Tiêu Cửu Cửu lẽ ra không được lên tầng trên, nhưng có thể thuyết phục bọn họ, không phải cũng chính là một loại bản lãnh hay sao?
Trong những con em thế gia đó, có thể vui chơi cùng cô, gọi chị xưng em với cô cũng không phải ít, mà là rất nhiều, thật đúng là không ầm ĩ thì không quen biết.
Hơn nữa, người che chở cho Tiêu Cửu Cửu cô, sao có thể chỉ dừng lại ở một Tiêu Cẩn Chi được chứ!
Chẳng qua chưa đến lúc, Tiêu Cửu Cửu tuyệt đối sẽ không để cho bạn của cô khó xử, có lá bài tẩy thì phải sử dụng ở thời điểm mấu chốt mới tốt.
Cửu Cửu đi tới cửa phòng vip Quốc Sắc Thiên Hương, giơ tay lên gõ nhẹ một cái.
Cửa phòng mở ra, là một cô gái vóc người cao gầy, mặc một bộ váy nhãn hiệu Guc¬ci, làm lộ ra đường cong hấp dẫn, tóc dài xinh đẹp được uốn lọn thả trước ngực, khiến bộ ngực sữa nửa kín nửa hở, rất mê người, phối hợp với một gương mặt xinh đẹp tà mị, quả thật chính là một báu vật mê hoặc lòng người.
Nếu như Tiêu Cửu Cửu là đàn ông, chỉ sợ lúc này đã chảy nước miếng mất rồi.
Chỉ tiếc, khi cô gái này nhìn về phía Tiêu Cửu Cửu, đáy mắt hiện lên vẻ khiêu khích trần trụi, không che giấu chút nào sự khinh bỉ cùng xem thường, khiến phong cách xinh đẹp tà mị của người đẹp này giảm đi rất nhiều.
Cô ta đứng ở cửa phòng, hất cao cằm về phía Tiêu Cửu Cửu, nhìn lên nhìn xuống đánh giá vài lần, mới bĩu môi hỏi: “Cô chính là Tiêu Cửu Cửu?”
Tiêu Cửu Cửu mỉm cười, khom người thành hình bán nguyệt, nhẹ nhàng đáp một tiếng: “Là tôi!”
Nếu như là người quen của cô sẽ biết, khi cô cười càng ngây thơ, thì cũng là lúc người bị cô tính toán sẽ càng xui xẻo.
Lương đại tiểu thư, nếu cô muốn so chiêu thì cũng nên cẩn thận!
“Vào đi!” Lương đại tiểu thư lắc eo một cái, xoay người đi vào bên trong.
Tiêu Cửu Cửu đi theo cô vào, đánh giá những người bên trong một chút, có vài cô gái mặc quần áo rất mốt, ngồi ngay ngắn ở trên sô pha dài, một đám như hổ rình mồi nhìn chằm chằm Tiêu Cửu Cửu, mỗi một ánh mắt đều tràn đầy địch ý, đặc biệt là sau khi nhìn rõ dáng vẻ của Tiêu Cửu Cửu thì càng giống như hận không thể xé nát gương mặt xinh đẹp như chim sa cá lặn của Tiêu Cửu Cửu.
Một vị đại tiểu thư trong đám người đó nói thẳng: “Còn không rót trà cho chúng tôi!”