Trước khi đọc chương này, thỉnh các vị không ăn hay uống bất kì thứ gì trước màn hình máy tính, nếu máy tính các vị có vấn đề gì Miêu ta không chịu trách nhiệm. Đồng thời cảnh báo các vị bằng hữu không nên để cho ba, mẹ, anh, em…của mình phát hiện, nếu không thì…thật rất khủng bố nha.
Vấn đề lớn nhất đã được giải quyết, Cúc Hoa tổng kết một chút kết quả ngự giá thân chinh lần này. Đáng mừng là, hắn thành công ôm mỹ nhân về [ cũng có thể nói là bị mỹ nhân ôm về ], thật đáng buồn là, hắn lại có mang thêm một đứa nhỏ.(tốc độ mang thai của em Cúc Hoa cứ như sao xẹt í)
Dương Cự vì phòng ngừa Cúc Hoa cũng đem đứa nhỏ của hắn sinh tại trên đường hành quân, liền quyết định chờ Cúc Hoa sinh sản xong mới tái khởi hành hồi kinh, đại lễ lập hậu vì vậy bị hoãn lại hơn một tháng.
Trong một tháng này, bụng Cúc Hoa bụng có xu thế sinh trưởng kinh người, thai nhi so với bình thường lớn gấp đôi, làm cho ngự y chưa từng gặp qua loại tình huống này đều âm thầm kinh hãi. Cục cưng theo ngày sinh dự tính không giống như trước không có dấu hiệu đi ra, bụng càng ngày càng lớn, hắn tâm cũng càng ngày càng trầm xuống dưới. Hắn hiện tại ra vào đều phải có cung thị giúp hắn nâng cái bụng thật to mới được, ngay cả tính sự không thể thiếu mỗi đêm đều giảm bớt thành một ngày một lần.
Buổi tối ngày đó vừa đúng là một tháng mười ngày, bọn hắn giống như thường lệ đang làm vận động trên giường. Dương Cự một tay ôm lấy eo hắn, một tay ở trên cự phúc của hắn xoa nhẹ, hạ thân còn đang ra sức cử động. Làm đến hăng say, Cúc Hoa còn đang kêu hưởng thụ đột nhiên cảm thấy một tia đau đớn, nội vách gắt gao co rút lại, chước ở bên trong vận động một cái cầm giữ không được, công đạo ở bên trong.
“Ách a ── chúng ta …… Đứa nhỏ…… Giống như…… Giống như muốn đi ra ……” Cúc Hoa nói đứt quãng.
Dương cự vội vàng rút ra phân thân còn chưa thỏa mãn, gọi ngự y tới.
Cúc Hoa theo thói quen tự mình mở ra hai chân dùng sức, bạch trọc trộn lẫn với nước ối trong suốt chảy ra, làm cúc môn phấn hồng trở nên ươn ướt, có vẻ phá lệ mê người. Lần đầu tiên nhìn thấy cảnh đẹp khi sinh sản Dương Cự liền rất tán thưởng.(__ __||thằng cha biến thái)
Cúc Hoa sau khi được ngự y hiệp trợ, thực dễ dàng sinh hạ đứa nhỏ. Dương Cự ôm lấy con của mình, cao hứng không thôi. Lúc này lại nghe đến Cúc Hoa lại suy yếu kêu đau một tiếng.
“Có chuyện gì vậy?” Lúc này hắn mới phát hiện bụng Cúc Hoa vẫn là tròn trịa.
“Bên trong còn có……” Ngự y thấp giọng bẩm báo.
Khó trách bụng lớn như thế, đúng là song hoàng! Dương Cự tâm tình rất tốt. Tình huống tiểu Cúc Hoa bên kia lại không mấy lạc quan, sinh xong rồi thế mà vẫn còn một cái.
Cúc Hoa tiếp tục sinh hạ cục cưng thứ hai, lại bị báo cho biết còn có cái thứ ba. Hắn kêu đau lại sinh một lần, bụng vẫn là không giảm đi bao nhiêu. Hắn bi ai kêu không thôi tiếp tục dùng sức, bốn cục cưng cũng đặt ở trên giường. Vật thể khổng lồ lướt qua tràng vách mẫn cảm, Cúc Hoa bị kích thích toàn thân co rút. Hắn dùng khí lực còn sót lại tiếp tục sinh ra một đứa.
Sau khi cục cưng thứ năm đi ra, hắn đã muốn sức cùng lực kiệt, không còn một tia khí lực. Bụng vẫn như trước không có khôi phục lại bằng phẳng, địa ngục sinh sản còn muốn tiếp diễn, hắn không còn khí lực ứng phó. Nhìn hắn giống như cá chết ngồi phịch ở trên giường, ngự y cắn răng một cái, bài khai cánh hoa cúc đã bị ma sát sưng đỏ, cắm vào bốn cái ngón tay một chút, quan sát trên mặt hắn không có vẻ thống khổ, tiếp đó lại tái gia nhập một ngón, toàn bộ bàn tay chậm rãi theo đó tiến vào, càng ngày càng sâu, thiếu điều cả cánh tay đều chui đi vào. Cúc Hoa vốn đã hơi chết lặng nhưng vì bị đau cũng liền mãnh liệt mấp máy đứng lên, bản năng muốn xuất ra dị vật đang ở trong tràng vách. Ngự y bị chặn lại khó có thể đi tiếp, liền lấy ngón tay linh hoạt cong lại trảo trên điểm mẫn cảm của hắn. Thân mình Cúc Hoa hướng về phía trước bắn ra, chịu không nổi kêu to ra tiếng, dũng đạo cũng dùng khí lực. Đã không còn trở ngại, cánh tay ở trong thân thể hắn thông qua, ngón tay cuối cùng cũng đụng tới thai nhi cuối cùng. Ngự y trảo lấy thai nhi còn đang quyến luyến nơi ấm áp mạnh mẽ đem hắn lôi ra. Tại nơi mẫn cảm của sản phu còn cố ý dừng lại một lát, làm cho kẻ không thể thừa nhận được kích thích mãnh liệt là Cúc Hoa trước mắt tối đen lại, liền ngất đi. (ta cũng ngất Xp~)
Đến khi tỉnh lại, đã là chạng vạng của ngày hôm sau. Một loạt binh lính ôm sáu cục cưng vừa mới sinh vào cho hắn xem, Dương Cự quyết định cho hắn nghỉ ngơi ba ngày dưỡng hảo thân thể sau mới tiếp tục khởi hành hồi kinh. Phải biết rằng quốc gia này không có những chuyện như ở cữ, lần trước sau khi hắn sinh hoàn liền tiếp tục cưỡi ngựa chạy đi, không có một chút nghỉ ngơi. Lần này tuy rằng hắn làm hành trình chậm trễ, nhưng bởi vì số lượng hắn sản xuất lần này gấp sáu lần người khác, có vẻ cao sản, các đại thần cũng liền miễn cưỡng đồng ý.
Sáng sớm ngày thứ tư, Dương Cự giúp hắn mặc áo choàng, ôm lên ngựa của mình, hai người cùng cưỡi một con, giúp Cúc Hoa giảm đi không ít khí lực. Cúc Hoa tựa vào trước ngực ấm áp của Dương Cự, an tâm mà ngủ.
Một đường an bình, có khi bọn họ cũng sẽ ở trên lưng ngựa giao hoan, nhưng nhiều thời điểm, bọn họ chính là rúc vào cùng nhau. Trong lòng hắn cảm thấy một trận ngọt ngào, hy vọng con đường này vĩnh viễn không cần đi đến cuối.
Khi đến kinh thành, bụng hắn lại có vài phần nhô lên. Hắn ôm lấy tay Dương Cự hoàng cung, theo phía sau là đám binh lính đang ôm bảy cái cục cưng. Cả đám hậu cung lấy tứ quân cầm đầu nghênh đón “Phu quân” trở về.
Đối mặt với mọi người, trong lòng Cúc Hoa có chút khẩn trương. Nguyên lai hắn khẩn trương là do hắn lo lắng cho tương lai. Đương nhiên sau đó hắn mới phát hiện hắn lo lắng căn bản chính là dư thừa.
Cúc Hoa không biết Dương Cự làm sao đem bọn huynh đệ của mình thu phục, cư nhiên không hề phản đối chuyện lập hắn làm hậu, rất bất khả tư nghị, lúc trước bọn họ còn vì chuyện lập ai làm hậu mà tranh đến ngươi chết ta sống, đương nhiên cái kẻ bị chỉnh đến thừa sống thiếu chết lại là tiểu Cúc Hoa nhà ta.
Cúc Hoa vốn còn lo lắng sau khi hồi cung đám người Phong quân sẽ vì việc này mà trời long đất lỡ, thật khiến hắn một phen mồ hôi lạnh. Ai ngờ lại dễ dàng thuận lợi thông qua. Hắn làm sao biết được, bốn người kia sau khi biết mình vô vọng lên làm vương hậu, đều hạ quyết tâm không cho ngai vàng vương hậu bị kẻ khác trong đám huynh đệ cướp được, kết quả mọi tiện nghi lại bị ngoại nhân hưởng hết.
Đại lễ phong hậu đúng hạn cử hành.
Khi Dương Cự lấy tay giao mình cho tay hắn, trong lòng Cúc Hoa một trận cảm động.(được gả hay bị gả, đó cũng là một vấn đề=]])
Nơi tẩm cung được trang hoàng đẹp đẽ, truyền ra tiếng thở gấp làm cho người ta mặt đỏ tim đập. Cúc Hoa ngồi trên người Dương Cự, phía sau tựa vào khuông ngực ấm áp của Dương Cự. Dương Cự một tay vỗ về chơi đùa thù du trước ngực hắn, một tay vuốt ve ngọc hành của hắn. Hắn liên tục chịu không nổi, làm Dương Cự cũng trở nên động tình. Dương Cự tức giận liền vỗ vào mông cánh hoa trắng noãn, rốt cuộc chịu không được thẳng đảo Hoàng Long. Bị đâm làm cho Cúc Hoa càng động tình hơn, một trận run run, bắn ra tinh hoa. Dương Cự vội vàng lấy chén rượu tiếp được. Tốc độ tiến quân càng nhanh hơn, sau vài cái đâm sâu vào, rất nhanh liền đem rút ra, bắn vào cùng chén rượu đó.
Dương Cự nghỉ ngơi một lát, lắc lắc chén rượu đựng quỳnh tương, đem chất lỏng trong chén giảo đều. Rồi mới đem một nửa ngọc dịch trong chén đổ vào một cái chén khác, uy Cúc Hoa uống xong, còn lại một ly thì tự mình uống hết, hoàn thành nghi thức.(eo Xp~)
Uống hoàn rượu giao bôi, Dương Cự lại đem hắn đặt lên giường tính tiếp tục điên loan đảo phượng một phen, Cúc Hoa thở gấp tiếng ngâm nga lại truyền ra ngoài màn hỉ hồng giường mạn……
Phù dung trướng ấm, đêm xuân khổ đoản, cả đời này hắn đại khái đều không ly khai được tình yêu quấn quýt si mê ……
─ hoàn ─
( Chút lời rên la của editer)
*Vậy là cuối cùng cũng xong 10 chương Cúc Đãng, thật xấu hổ khi chỉ có 10 chương mà tới bây giờ ta mới lết xong *dập đầu*
*Đây là bộ truyện dịch đầu tay của ta nên có nhiều sai sót do đó nếu vị nào thấy chỗ nào có lỗi thì comt cho ta biết nha*cười*
P/S:Oa..ha..ha..ha *cười điên cuồng* Tiểu Bạch cuối cùng ta cũng xong phần quà cho mi rồi,nói thật lúc đầu mới đọc văn án bên bạn Heo Lùn ta đã biết nó biến thái (vì đây hình như là gu của mi nên ta mới cố tình đi tìm,cảm ơn ta đi) nhưng đến khi đọc xong qt ta mém tí té xỉu (các vị thông cảm,ta không nói quá đâu, style của ta là truyện hài,dễ thương cơ nên bộ Cúc Đãng này thật là…). Nhưng lỡ hứa với Heo là sẽ gửi bản word cho bạn ý+bị đe dọa+hăm dọa+hù dọa+n lần ánh mắt oán trách của mi nên cuối cùng ta đành phải ngậm..máu mà tiếp tục theo lao*khóc*.Ta cũng thực cảm thương cho mình, và cho đứa blog con đầu lòng của ta mà phải chịu cảnh thống khổ ( bị n người phun máu và0)
Trước khi đọc chương này, thỉnh các vị không ăn hay uống bất kì thứ gì trước màn hình máy tính, nếu máy tính các vị có vấn đề gì Miêu ta không chịu trách nhiệm. Đồng thời cảnh báo các vị bằng hữu không nên để cho ba, mẹ, anh, em…của mình phát hiện, nếu không thì…thật rất khủng bố nha.
Vấn đề lớn nhất đã được giải quyết, Cúc Hoa tổng kết một chút kết quả ngự giá thân chinh lần này. Đáng mừng là, hắn thành công ôm mỹ nhân về [ cũng có thể nói là bị mỹ nhân ôm về ], thật đáng buồn là, hắn lại có mang thêm một đứa nhỏ.(tốc độ mang thai của em Cúc Hoa cứ như sao xẹt í)
Dương Cự vì phòng ngừa Cúc Hoa cũng đem đứa nhỏ của hắn sinh tại trên đường hành quân, liền quyết định chờ Cúc Hoa sinh sản xong mới tái khởi hành hồi kinh, đại lễ lập hậu vì vậy bị hoãn lại hơn một tháng.
Trong một tháng này, bụng Cúc Hoa bụng có xu thế sinh trưởng kinh người, thai nhi so với bình thường lớn gấp đôi, làm cho ngự y chưa từng gặp qua loại tình huống này đều âm thầm kinh hãi. Cục cưng theo ngày sinh dự tính không giống như trước không có dấu hiệu đi ra, bụng càng ngày càng lớn, hắn tâm cũng càng ngày càng trầm xuống dưới. Hắn hiện tại ra vào đều phải có cung thị giúp hắn nâng cái bụng thật to mới được, ngay cả tính sự không thể thiếu mỗi đêm đều giảm bớt thành một ngày một lần.
Buổi tối ngày đó vừa đúng là một tháng mười ngày, bọn hắn giống như thường lệ đang làm vận động trên giường. Dương Cự một tay ôm lấy eo hắn, một tay ở trên cự phúc của hắn xoa nhẹ, hạ thân còn đang ra sức cử động. Làm đến hăng say, Cúc Hoa còn đang kêu hưởng thụ đột nhiên cảm thấy một tia đau đớn, nội vách gắt gao co rút lại, chước ở bên trong vận động một cái cầm giữ không được, công đạo ở bên trong.
“Ách a ── chúng ta …… Đứa nhỏ…… Giống như…… Giống như muốn đi ra ……” Cúc Hoa nói đứt quãng.
Dương cự vội vàng rút ra phân thân còn chưa thỏa mãn, gọi ngự y tới.
Cúc Hoa theo thói quen tự mình mở ra hai chân dùng sức, bạch trọc trộn lẫn với nước ối trong suốt chảy ra, làm cúc môn phấn hồng trở nên ươn ướt, có vẻ phá lệ mê người. Lần đầu tiên nhìn thấy cảnh đẹp khi sinh sản Dương Cự liền rất tán thưởng.(__ __||thằng cha biến thái)
Cúc Hoa sau khi được ngự y hiệp trợ, thực dễ dàng sinh hạ đứa nhỏ. Dương Cự ôm lấy con của mình, cao hứng không thôi. Lúc này lại nghe đến Cúc Hoa lại suy yếu kêu đau một tiếng.
“Có chuyện gì vậy?” Lúc này hắn mới phát hiện bụng Cúc Hoa vẫn là tròn trịa.
“Bên trong còn có……” Ngự y thấp giọng bẩm báo.
Khó trách bụng lớn như thế, đúng là song hoàng! Dương Cự tâm tình rất tốt. Tình huống tiểu Cúc Hoa bên kia lại không mấy lạc quan, sinh xong rồi thế mà vẫn còn một cái.
Cúc Hoa tiếp tục sinh hạ cục cưng thứ hai, lại bị báo cho biết còn có cái thứ ba. Hắn kêu đau lại sinh một lần, bụng vẫn là không giảm đi bao nhiêu. Hắn bi ai kêu không thôi tiếp tục dùng sức, bốn cục cưng cũng đặt ở trên giường. Vật thể khổng lồ lướt qua tràng vách mẫn cảm, Cúc Hoa bị kích thích toàn thân co rút. Hắn dùng khí lực còn sót lại tiếp tục sinh ra một đứa.
Sau khi cục cưng thứ năm đi ra, hắn đã muốn sức cùng lực kiệt, không còn một tia khí lực. Bụng vẫn như trước không có khôi phục lại bằng phẳng, địa ngục sinh sản còn muốn tiếp diễn, hắn không còn khí lực ứng phó. Nhìn hắn giống như cá chết ngồi phịch ở trên giường, ngự y cắn răng một cái, bài khai cánh hoa cúc đã bị ma sát sưng đỏ, cắm vào bốn cái ngón tay một chút, quan sát trên mặt hắn không có vẻ thống khổ, tiếp đó lại tái gia nhập một ngón, toàn bộ bàn tay chậm rãi theo đó tiến vào, càng ngày càng sâu, thiếu điều cả cánh tay đều chui đi vào. Cúc Hoa vốn đã hơi chết lặng nhưng vì bị đau cũng liền mãnh liệt mấp máy đứng lên, bản năng muốn xuất ra dị vật đang ở trong tràng vách. Ngự y bị chặn lại khó có thể đi tiếp, liền lấy ngón tay linh hoạt cong lại trảo trên điểm mẫn cảm của hắn. Thân mình Cúc Hoa hướng về phía trước bắn ra, chịu không nổi kêu to ra tiếng, dũng đạo cũng dùng khí lực. Đã không còn trở ngại, cánh tay ở trong thân thể hắn thông qua, ngón tay cuối cùng cũng đụng tới thai nhi cuối cùng. Ngự y trảo lấy thai nhi còn đang quyến luyến nơi ấm áp mạnh mẽ đem hắn lôi ra. Tại nơi mẫn cảm của sản phu còn cố ý dừng lại một lát, làm cho kẻ không thể thừa nhận được kích thích mãnh liệt là Cúc Hoa trước mắt tối đen lại, liền ngất đi. (ta cũng ngất Xp~)
Đến khi tỉnh lại, đã là chạng vạng của ngày hôm sau. Một loạt binh lính ôm sáu cục cưng vừa mới sinh vào cho hắn xem, Dương Cự quyết định cho hắn nghỉ ngơi ba ngày dưỡng hảo thân thể sau mới tiếp tục khởi hành hồi kinh. Phải biết rằng quốc gia này không có những chuyện như ở cữ, lần trước sau khi hắn sinh hoàn liền tiếp tục cưỡi ngựa chạy đi, không có một chút nghỉ ngơi. Lần này tuy rằng hắn làm hành trình chậm trễ, nhưng bởi vì số lượng hắn sản xuất lần này gấp sáu lần người khác, có vẻ cao sản, các đại thần cũng liền miễn cưỡng đồng ý.
Sáng sớm ngày thứ tư, Dương Cự giúp hắn mặc áo choàng, ôm lên ngựa của mình, hai người cùng cưỡi một con, giúp Cúc Hoa giảm đi không ít khí lực. Cúc Hoa tựa vào trước ngực ấm áp của Dương Cự, an tâm mà ngủ.
Một đường an bình, có khi bọn họ cũng sẽ ở trên lưng ngựa giao hoan, nhưng nhiều thời điểm, bọn họ chính là rúc vào cùng nhau. Trong lòng hắn cảm thấy một trận ngọt ngào, hy vọng con đường này vĩnh viễn không cần đi đến cuối.
Khi đến kinh thành, bụng hắn lại có vài phần nhô lên. Hắn ôm lấy tay Dương Cự hoàng cung, theo phía sau là đám binh lính đang ôm bảy cái cục cưng. Cả đám hậu cung lấy tứ quân cầm đầu nghênh đón “Phu quân” trở về.
Đối mặt với mọi người, trong lòng Cúc Hoa có chút khẩn trương. Nguyên lai hắn khẩn trương là do hắn lo lắng cho tương lai. Đương nhiên sau đó hắn mới phát hiện hắn lo lắng căn bản chính là dư thừa.
Cúc Hoa không biết Dương Cự làm sao đem bọn huynh đệ của mình thu phục, cư nhiên không hề phản đối chuyện lập hắn làm hậu, rất bất khả tư nghị, lúc trước bọn họ còn vì chuyện lập ai làm hậu mà tranh đến ngươi chết ta sống, đương nhiên cái kẻ bị chỉnh đến thừa sống thiếu chết lại là tiểu Cúc Hoa nhà ta.
Cúc Hoa vốn còn lo lắng sau khi hồi cung đám người Phong quân sẽ vì việc này mà trời long đất lỡ, thật khiến hắn một phen mồ hôi lạnh. Ai ngờ lại dễ dàng thuận lợi thông qua. Hắn làm sao biết được, bốn người kia sau khi biết mình vô vọng lên làm vương hậu, đều hạ quyết tâm không cho ngai vàng vương hậu bị kẻ khác trong đám huynh đệ cướp được, kết quả mọi tiện nghi lại bị ngoại nhân hưởng hết.
Đại lễ phong hậu đúng hạn cử hành.
Khi Dương Cự lấy tay giao mình cho tay hắn, trong lòng Cúc Hoa một trận cảm động.(được gả hay bị gả, đó cũng là một vấn đề=]])
Nơi tẩm cung được trang hoàng đẹp đẽ, truyền ra tiếng thở gấp làm cho người ta mặt đỏ tim đập. Cúc Hoa ngồi trên người Dương Cự, phía sau tựa vào khuông ngực ấm áp của Dương Cự. Dương Cự một tay vỗ về chơi đùa thù du trước ngực hắn, một tay vuốt ve ngọc hành của hắn. Hắn liên tục chịu không nổi, làm Dương Cự cũng trở nên động tình. Dương Cự tức giận liền vỗ vào mông cánh hoa trắng noãn, rốt cuộc chịu không được thẳng đảo Hoàng Long. Bị đâm làm cho Cúc Hoa càng động tình hơn, một trận run run, bắn ra tinh hoa. Dương Cự vội vàng lấy chén rượu tiếp được. Tốc độ tiến quân càng nhanh hơn, sau vài cái đâm sâu vào, rất nhanh liền đem rút ra, bắn vào cùng chén rượu đó.
Dương Cự nghỉ ngơi một lát, lắc lắc chén rượu đựng quỳnh tương, đem chất lỏng trong chén giảo đều. Rồi mới đem một nửa ngọc dịch trong chén đổ vào một cái chén khác, uy Cúc Hoa uống xong, còn lại một ly thì tự mình uống hết, hoàn thành nghi thức.(eo Xp~)
Uống hoàn rượu giao bôi, Dương Cự lại đem hắn đặt lên giường tính tiếp tục điên loan đảo phượng một phen, Cúc Hoa thở gấp tiếng ngâm nga lại truyền ra ngoài màn hỉ hồng giường mạn……
Phù dung trướng ấm, đêm xuân khổ đoản, cả đời này hắn đại khái đều không ly khai được tình yêu quấn quýt si mê ……
─ hoàn ─
( Chút lời rên la của editer)
Vậy là cuối cùng cũng xong chương Cúc Đãng, thật xấu hổ khi chỉ có chương mà tới bây giờ ta mới lết xong dập đầu
Đây là bộ truyện dịch đầu tay của ta nên có nhiều sai sót do đó nếu vị nào thấy chỗ nào có lỗi thì comt cho ta biết nhacười
P/S:Oa..ha..ha..ha cười điên cuồng Tiểu Bạch cuối cùng ta cũng xong phần quà cho mi rồi,nói thật lúc đầu mới đọc văn án bên bạn Heo Lùn ta đã biết nó biến thái (vì đây hình như là gu của mi nên ta mới cố tình đi tìm,cảm ơn ta đi) nhưng đến khi đọc xong qt ta mém tí té xỉu (các vị thông cảm,ta không nói quá đâu, style của ta là truyện hài,dễ thương cơ nên bộ Cúc Đãng này thật là…). Nhưng lỡ hứa với Heo là sẽ gửi bản word cho bạn ý+bị đe dọa+hăm dọa+hù dọa+n lần ánh mắt oán trách của mi nên cuối cùng ta đành phải ngậm..máu mà tiếp tục theo laokhóc.Ta cũng thực cảm thương cho mình, và cho đứa blog con đầu lòng của ta mà phải chịu cảnh thống khổ ( bị n người phun máu và)