Cát bụi dần dần tản đi, chỉ thấy lúc này Trường trưởng lão đang cầm một thanh kiếm ngăn chặn một đao kinh thiên này của Đặng Dịch.
Huyết Đồ sợ hãi từ từ mở mắt ra thấy tình cảnh này thì vui sướng vô cùng, sau đó oán hận nhìn về phía Đặng Dịch mà nói:
“Trường trưởng lão, người này cố ý xông vào địa bàn của Huyết Nguyệt tông, còn chiếm giết đệ tử của tông môn, người mau mau bắn hắn về quy án”
Nghe Huyết Đồ nói vậy Trường trưởng lão nhíu mày, lạnh lùng nhìn về phía Đặng Dịch nói:
“Ngươi là ai, vì cái gì đến Huyết Nguyệt tông địa bàn gây chuyện”
Đặng Dịch nghiêm trọng nhìn về phía Trường trưởng lão. Thiên Nhãn hắn đã sử dụng, biết được người này tên Trường Kỳ, có tu vi Võ Vương LụcTrọng, hơn hắn hẳn một đại cảnh giới...
Thấy Đặng Dịch không nói gì mà nhìn chằm chằm mình, nghĩ Đặng Dịch là đang khinh bỉ mình, Trường tưởng lão liền tức rận rống lên:
“Tiểu tử, nếu như đã không trả lời thì mau mau theo ta về quy án!”
Hắn vừa dứt lời đã lập tức lao về phía Đặng Dịch. Một kiếm kinh thiên chém đến.
Đặng Dịch thấy vậy liền vội vã ngưng tụ tinh huyết thành một tấm khiên che chắn trước thân mình.
Chỉ nghe “Ầm” một tiếng, bởi vì Đặng Dịch tu vi không đủ cho nên tấm khiên bị chém vỡ vụn ra thành từng mảnh, Đặng Dịch thì bị lực chấn động đánh bay về phía sau, phun ra một ngụm máu tươi.
Thấy tình cảnh này thì Huyết Đồ cười lạnh nói:
“Hừ, đồ phế vật, dám đến Huyết Nguyệt tông gây rồi, Trường trưởng lão, mau mau bắt lấy hắn về chịu tội”
Trường Kỳ nghe thấy vậy cũng cười lạnh, đi từ từ về phía Đặng Dịch đang nằm bất động ở nơi đó....
Đặng Dịch vì hơi chủ quan mà bị đánh cho đến hộc máu, toàn thân tê dại. Lấy ra trung túi đồ năm bình HP, sử dụng xong, Đặng Dịch như được hồi sinh lại lần nữa, nhưng đó là hắn chỉ hồi phục HP và khí lực chứ mấy vết thương trên người không đề được chữ khỏi khiến cho hắn đứng dậy hơi khó khắn. Vội vàng sử dụng Huyết Vương Quyết, dùng máu bổ sung và chữa trị mấy đoạn xương bị gãy, lúc nãy hắn mới coi như khỏi hoàn toàn.
Nhìn thấy Đặng Dịch đứng lên không một chút tổn thương, Trường Kỳ trong lòng không biết từ đâu dăng lên một nỗi bất an. Hắn biết rõ ràng lực lượng một chiêu vừa rồi của mình, mặc dù có cái tấm khiên quỷ dị đó chặn lại một chút nhưng với một đòn chín phần lực của mình thì làm sao Đặng Dịch không bị gì chứ. Điều này làm cho hắn tò mò vô cùng.
“Chả nhẽ trên người tên này có một Thượng Phẩm Hộ Thân Bảo Vật”
Nghĩ đến đó, Trường Kỳ trong mắt càng xuất hiện thêm một tia sát ý, một tia tham lam. Hắn cười lạnh nói:
“Thật không ngờ ngươi có thể chịu đựng được một đòn của ta, nhưng lần này chắc chắn ngươi phải chết”
Hắn vừa dứt lời thì vậy tức giơ lên kiếm trên tay, một kiếm đâm thật nhanh về phía Đặng Dịch.
Đặng Dịch thậy vội vàng né tránh, một kiếm này xượt qua má khiến trên mặt hắn bị rạch ra một tia máu. Không để ý đến vết thương, trên tay tạo ra một con dao găm bằng tinh huyết đâm về phía sườn của Trường Kỳ.... Trường Kỳ lập tức tụ Linh Khí vào con lại ra một chưởng thật mạnh vào trên thân của Đặng Dịch khiến cho hắn bị bay ngược về phía sau..
“Phụtt”
Đặng Dịch thân đập vào một cái cây, miệng phun ra một ngụm máu tươi. Hắn cảm thấy lúc này toàn thân Linh Khí toán loạn, cả người đau đớn không gì chịu nổi. Cố gắng lấy ra từ trong Túi Đồ vài bình HP vội vàng đưa lên miệng uống. Sau đó hắn lại dường như một lần nữa hồi sinh đứng dậy, nhưng có vẻ như khá khó khăn....
Thấy Đặng Dịch lại đứng dậy, Trường Kỳ càng chắc chắn hơn là trên người Đặng Dịch có bảo vật, ánh mắt nhìn về phía Đặng Dịch càng trở nên tham lam hơn.
Lần này hắn cũng không có nhiều lời mà lập tức lao lên, nhưng ngay sau đó hắn đứng ngay lại, ngớ ngẩn nhìn Đặng Dịch.
Chỉ thấy lúc này Đặng Dịch dần dần biến.......hình.....
Đúng!! Là biến hình, Đặng Dịch cảm thấy tình thế không ổn nên lập tức sử dụng Huyết Sát Vương Thế!! Lúc trong hang động hắn đã thử qua nhưng cũng không dám tùy tiện biến thân, bở vì sau khi biến thân hắn dường như trở thành một người khác vậy, máu lạnh cực kì.
Máu tóc dài đen nhánh đã dần dần chuyển qua màu đỏ, trước đã dài nay càng dài thêm. Con ngươi màu đen cũng dần dần chuyển qua màu đỏ, toàn bộ thân thể biến hóa nghiêng trời lệch đất, không thể nhận ra được đây có còn là Đặng Dịch hay không.... Chỉ có lúc này Trường Ký và Huyết Đồ đứng đó nhìn toàn bộ quá trình thì mới biết đó là cùng một người...
Đặng Dịch thì cũng không để ý lắm, tại hắn biết hắn biến hóa ra sao, tóc đỏ, lông mày đỏ, mắt đỏ à mà hắn cũng chưa xem qua lông ấy nó màu gì , nhưng mà hắn cũng không quan tâm. Chỉ có thể tả chung chung là hắn trông giống Goku Super Xayda nhưng lại có tóc đỏ vậy, nói chung là ngầu chặt....
Hắn lạnh lùng nhìn về phía Trường Kỳ nói:
“Bắt ta biến thân, ngươi là ngươi đầu tiên”
Đặng Dịch nói không sai, đây là lần đầu tiên hắn biến Huyết Sát Vương Thể khi chiến đấu, hắn rất mong chờ xem sẽ ra sao....
Trường Kỳ lúc này cũng dần dần bình tĩnh trở lại, lạnh lùng nói:
“Hừ, giả thần giả quỷ cái gì, dù ngươi biến thành cái gì nữa thì cũng chỉ là tên Võ Sư nhỏ.....”
Nhưng không đợi hắn hết lời, Đặng Dịch khí tức trên ngươi bắt đầu biến đổi.
Võ Sư Cửu Trọng...
Võ Sư Thập Trọng....
Võ Vương Nhất Trọng...
Võ Vương Nhị Trọng....
Gấp đôi thuộc tính, gấp đôi thực lực. Lập tức thăng liền ba cái cấp độ. Thấy vậy Trường Kỳ cũng cười lạnh:
“Tưởng như thế này, hóa ra cũng chỉ là một tên Võ Vương Nhị Trọng mà thôi, ta là Võ Vương Lục Trọng thì có gì phải sợ người chứ. Đến nhận lấy cái chết”
Trường Kỳ không nói nhảm nhiều, hắn lập tức cầm kiếm lao về phía Đặng Dịch.
Đặng Dịch thấy vậy, trên tay dần dần tạo ra một thanh huyết đao sau đó hắn nhảy lên, một bổ về phía Trường Kỳ.
“Thập Thức Ma Đao Đệ Nhất Thức – Bổ Củi”
Trường Kỳ thấy vậy thì cũng ngưng trọng lại, lúc nãy Đặng Dịch mới chỉ là Võ Sư Cửu Trọng đã khiến hắn đỡ lại một đao này rất khó khăn. Hiện tại Đặng Dịch đã thăng cấp là Võ Vương Nhị Trọng thì thật sự không biết hắn có thể chống đỡ được hay không.
Nghĩ vậy, Trường Kỳ cũng vung kiếm lên.
“Hỏa Huyền Kiếm Thức”
Hắn vừa dứt lời, trong tay hắn thanh kiếm run lên “Ong ong” rồi tuôn ra hai đoàn Hỏa Kiếm Khí chém về phía Đặng Dịch.
Đặng Dịch không thèm để ý tời, càng ngày càng bổ sung Tinh Huyết cho huyết đao khiến nó trở nên càng ngày càng lớn hơn.
“Cuồng Bạo”
Lập tực tăng gấp hai lần thuộc tính trong một phút. Tu vi cũng theo đó tăng lên vài cái cảnh giới..
“Uỳnh”
Một đao chém tan biến Hỏa Kiếm Khí của Trường Kỳ tan biến, Đặng Dịch không hề nhận chút tổn thương nào....
Thấy cảnh này Trường Kỳ mặt đớ ra, há hốc mồm không thể nói câu gì. 'Hỏa Huyền Kiếm Thức” là tuyệt chiêu mà hắn tâm đắc nhất, uy mãnh vô cùng, hai đạo Hỏa Kiếm Khí này không biết đã bao nhiêu lần giúp hắn chiến tháng đổi thủ, vậy mà giờ đây lại bị tên thiếu niên trước mắt một đao chặn lại... Không, phải nói làm một đao chém tan Hỏa Khí...
Trong lúc hắn còn đang ngẩn ngơ thì Đặng Dịch cũng không dài dòng, lập tức xông lên. Đao trên tay cũng biến hóa theo, dần dần nhỏ lại và trở thành một con dao phay khổng lồ, giống thanh Zangetsu dạng Shikai của Ichigo...
“Cuồng Loạn Đao Pháp!!!”
Những đừng đao nhanh vô cùng, chém theo nhiều hướng đi khác nhau, loạn rối tinh rối mùi khiến cho Trường Kỳ thông thế đoán trước được hướng nào và hướng nào..
Trên người hắn dần dần xuất hiện những vết thương trằng trịt, máu tươi chảy ròng ròng ra ngoài. Trông thể thảm vô cùng....
Hơn một trăm đao qua đi, trên người Trường Kỳ tính ra cũng phải có hơn sáu mươi vết chém, có những vết đúng chỗ hiểm, có vết lại sâu vào tận xương khiến hắn đau đớn vô cùng. Hắn lúc này vô cùng thống khổ, chả khác gì một người bị róc đi từng miếng thịt vậy.
Đặng Dịch thấy vậy cũng hài lòng gật đầu, xem Cuồng Loạn Đao Pháp của hắn ngày càng thuần thục hơn... Nhìn thanh HP của Trường Kỳ cứ tụt dần tụt dần theo thời gian, hắn cười lạnh nói:
“Chịu hơn sáu mươi đao mà vẫn chưa chết, Võ Vương Cảnh đúng là cường đại nha.”
Không chờ Trường Kỳ nói hắn lại híp mắt nhìn Trường Kỳ đang chảy máu ròng ròng mà nói:
“Không sao, như thế lại tốt máu tươi thì cũng tốt hơn là máu của người đã chết”
Trường Kỳ còn không hiểu Đặng Dịch đang nói gì thì chỉ thấy Đặng Dịch thu lại toàn bộ tinh huyến từ cây đao, giơ tay kia lên tạo ra một thứ gì đó trông vô cùng kì dị, hắn chưa gặp qua bao giờ...
Đặng Dịch thấy vẻ ngơ ngác của Trường Kỳ thì cười lạnh, tất nhiên là Trường Kỳ không thể biết được đây là cái gì rồi, vì thứ mà hắn tạo ra làm một khẩu súng lục!!!
Còn chưa để Trường Kỳ phản ứng gì, hắn lập tức bóp cò.
“Pực” một tiếng, từ trong nòng súng bay ra một viên đạn máu nho nhỏ như một hạt đậu.
Trường Kỳ thấy viên đạn máu đó bay đến chỗ mình thì cố gắng tránh né sang một bên... Tưởng chừng như đã thoát được thì viên đạn máu bỗng dưng chia cắt ra thành nhiều mảnh nhỏ, bắn tung tóe lên người Trường Kỳ...
Trường Kỳ thấy vậy hốt hoảng kiểm tra xem mình có bị làm sao không... Nhưng qua một lúc lại chả thấy có vấn đề gì xảy ra cả, lúc này hắn mới an tâm nhìn về phía Đặng Dịch lạnh lùng nói:
“Hừ, tưởng cái gì, hóa ra chỉ là mang ra dọa người...”
Đặng Dịch cũng cười cười trả nói gì, khẩu súng lục trên tay từ từ biến mất.. Đúng lúc này hệ thống cũng vang lên tiếng thông báo:
“Ting”
“Thời gian 'Huyết Sát Vương Thể' kết thúc”
“Ting”
“Thời gian 'Cuồng Bạo' kết thúc”
Ngay lập tức, khí thế trên cơ thể Đặng Dịch giảm xuống vô cùng nhanh chóng, Huyết Sát Vương Thể cũng dần dần trở về cơ thể ban đầu...
Thấy tình cảnh này, Trường Kỳ đầu tiên là ngẩn người nhưng ngay sau đó lập tức cười rộ lên:
“Hóa ra là như vậy, chỉ là một bí pháp tăng cao thực lực trong thời gian nhất định mà thôi, làm ta cứ tưởng ngươi là ngươi ma tộc hay đại loại gì đó. Nếu chỉ có như vậy thì.....”
Giọng nói của hắn càng ngày càng lạnh xuống
“Ngươi có thể chết được rồi!!!”
Đặng Dịch nghe vậy cũng không để ý nhiều, chỉ híp mắt vào nói: “Như vậy sao?, cũng chưa chắc.....”
Nghe lời nói của Đặng Dịch thì Trường Kỳ có một dự cảm không tốt dâng lên trong lòng....
“Trường trưởng lão, cẩn thận!! Cách xa hắn ra!!!!” - Đúng lúc này, Huyết Đồ ở một bên cả buổi không lên tiếng vội vàng hét lên. Hắn chợt nghĩ tới cảnh Đặng Dịch giết chết tên đệ tử dầu tiên nên vô cùng lo lắng nhắc nhở Trường Kỳ..
Trường Kỳ nghe vậy thì ngẩn người, nhưng dù sao hắn cũng là Võ Vương kỳ tu vi, phản ứng nhanh.
Khi mà hắn đang định chạy xa khỏi Đặng Dịch theo như lời Huyết Đồ thì bỗng nhiên cả người trở nên có chịu, huyết dịch trong cơ thể trở nên cồn cào.. Đột nhiên, cả cơ thể hắn bị một cái gì đó vô hình nâng lên không trung, còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì chỉ thấy máu trong cơ thể với một tốc độ phải nói là vô cùng nhanh chóng bị rút ra ngoài qua các vết thương trên cơ thể..
Chỉ thấy lúc này, máu của hắn đang dần dần chảy ra ngoài, nhưng lại không chảy xuống đất mà như có cái gì lôi kéo chúng về phía tay của Đặng Dịch.
Hoảng sợ nhìn về phái Đặng Dịch, hắn càng hoảng sợ khi thấy máu của hắn dần tích tụ thành một quả cầu tròn xoe trên lòng bàn tay của Đặng Dịch. Hắn hốt hoảng giãy dụa, nhưng không thể cử động được, phải biết trong cư thể người phần lớn cơ thể là máu, mà máu của Trường Kỳ đã hoàn toàn bị Huyết Vương của Đặng Dịch đồng hóa, nên hắn không thể cử động được cũng là điều bình thường.
Thấy vậy hắn hoảng sợ nói:
“Ngươi....người đang làm gì ta!!!”
“Ngươi mù à! Ta đang hút máu nha!” - Đặng Dịch ngớ ngẩn nói.
“Ngươi...Ngươi là Muỗi Thần Hóa Hình????” - Lúc này Trường Kỳ càng hoảng sợ hơn, trời ơi, Thần thú hóa hình người nha!!! Đây là lần đầu tiên hắn gặp..
Đặng Dịch nghe xong thì thân thể không nhịn được run lên, quả cầu máu trên tay suýt chút nữa tan vỡ. Hắn tức giận quát lên:
“Muỗi cái mẫu thân ngươi, ngươi thấy ta có vòi không, có cánh không????”
“Vòi ở trong quần....Cầu xin ngươi tha cho ta, ta nguyện làm trâu....làm...ngựa cho người!!.” - Trường Kỳ yếu ớt trả lời, lúc này hắn đã mất quá nhiều máu, cơ thể trở nên khô quắt lại, khón ói lên lời..
“Hừ, làm đầy tớ của ta, ngươi còn chưa xứng!!!! Đi Chết Đi!!!” - Nhắc đến đầy tớ hắn lại không tự chủ được nhớ về Dịch Nhất, căm hận hét lên, tốc độ rút máu cũng tăng lên nhanh chóng.
“Ahhh..!!!” - Trường Kỳ hét thảm một tiếc, cả cơ thể biến thành một cái xác khô, không có một giọt máu nào.
“Bịch...rắc..rắc” một tiếng, thân thể hắn từ trên trời rơi xuống, xương cốt vỡ vụn, không cử động chút nào. Chết không toàn thây!!
“Ting”
“Chức mừng ký chủ giết “Trường Kỳ/trưởng lão ngoại môn Huyết Nguyệt tông“. Đạt được 5000 EXP – 5000 Linh Khí – 500 Cực Phẩm Điểm – Hỏa Huyền Kiếm Thức*1 – Hỏa Huyền Kiếm*1 “
“Ting”
“Chức mừng ký chủ thăng cấp Võ Sư Thập Trọng nhận thưởng 1000 EXP - 100 Cực Phẩm Điểm”
Tu Vi Hiện Tại : Võ Sư Thập Trong ( 4900/5000)
.
.
.
.
.
.
.
Tks all. - Củ Hành Thần Bí
Cát bụi dần dần tản đi, chỉ thấy lúc này Trường trưởng lão đang cầm một thanh kiếm ngăn chặn một đao kinh thiên này của Đặng Dịch.
Huyết Đồ sợ hãi từ từ mở mắt ra thấy tình cảnh này thì vui sướng vô cùng, sau đó oán hận nhìn về phía Đặng Dịch mà nói:
“Trường trưởng lão, người này cố ý xông vào địa bàn của Huyết Nguyệt tông, còn chiếm giết đệ tử của tông môn, người mau mau bắn hắn về quy án”
Nghe Huyết Đồ nói vậy Trường trưởng lão nhíu mày, lạnh lùng nhìn về phía Đặng Dịch nói:
“Ngươi là ai, vì cái gì đến Huyết Nguyệt tông địa bàn gây chuyện”
Đặng Dịch nghiêm trọng nhìn về phía Trường trưởng lão. Thiên Nhãn hắn đã sử dụng, biết được người này tên Trường Kỳ, có tu vi Võ Vương LụcTrọng, hơn hắn hẳn một đại cảnh giới...
Thấy Đặng Dịch không nói gì mà nhìn chằm chằm mình, nghĩ Đặng Dịch là đang khinh bỉ mình, Trường tưởng lão liền tức rận rống lên:
“Tiểu tử, nếu như đã không trả lời thì mau mau theo ta về quy án!”
Hắn vừa dứt lời đã lập tức lao về phía Đặng Dịch. Một kiếm kinh thiên chém đến.
Đặng Dịch thấy vậy liền vội vã ngưng tụ tinh huyết thành một tấm khiên che chắn trước thân mình.
Chỉ nghe “Ầm” một tiếng, bởi vì Đặng Dịch tu vi không đủ cho nên tấm khiên bị chém vỡ vụn ra thành từng mảnh, Đặng Dịch thì bị lực chấn động đánh bay về phía sau, phun ra một ngụm máu tươi.
Thấy tình cảnh này thì Huyết Đồ cười lạnh nói:
“Hừ, đồ phế vật, dám đến Huyết Nguyệt tông gây rồi, Trường trưởng lão, mau mau bắt lấy hắn về chịu tội”
Trường Kỳ nghe thấy vậy cũng cười lạnh, đi từ từ về phía Đặng Dịch đang nằm bất động ở nơi đó....
Đặng Dịch vì hơi chủ quan mà bị đánh cho đến hộc máu, toàn thân tê dại. Lấy ra trung túi đồ năm bình HP, sử dụng xong, Đặng Dịch như được hồi sinh lại lần nữa, nhưng đó là hắn chỉ hồi phục HP và khí lực chứ mấy vết thương trên người không đề được chữ khỏi khiến cho hắn đứng dậy hơi khó khắn. Vội vàng sử dụng Huyết Vương Quyết, dùng máu bổ sung và chữa trị mấy đoạn xương bị gãy, lúc nãy hắn mới coi như khỏi hoàn toàn.
Nhìn thấy Đặng Dịch đứng lên không một chút tổn thương, Trường Kỳ trong lòng không biết từ đâu dăng lên một nỗi bất an. Hắn biết rõ ràng lực lượng một chiêu vừa rồi của mình, mặc dù có cái tấm khiên quỷ dị đó chặn lại một chút nhưng với một đòn chín phần lực của mình thì làm sao Đặng Dịch không bị gì chứ. Điều này làm cho hắn tò mò vô cùng.
“Chả nhẽ trên người tên này có một Thượng Phẩm Hộ Thân Bảo Vật”
Nghĩ đến đó, Trường Kỳ trong mắt càng xuất hiện thêm một tia sát ý, một tia tham lam. Hắn cười lạnh nói:
“Thật không ngờ ngươi có thể chịu đựng được một đòn của ta, nhưng lần này chắc chắn ngươi phải chết”
Hắn vừa dứt lời thì vậy tức giơ lên kiếm trên tay, một kiếm đâm thật nhanh về phía Đặng Dịch.
Đặng Dịch thậy vội vàng né tránh, một kiếm này xượt qua má khiến trên mặt hắn bị rạch ra một tia máu. Không để ý đến vết thương, trên tay tạo ra một con dao găm bằng tinh huyết đâm về phía sườn của Trường Kỳ.... Trường Kỳ lập tức tụ Linh Khí vào con lại ra một chưởng thật mạnh vào trên thân của Đặng Dịch khiến cho hắn bị bay ngược về phía sau..
“Phụtt”
Đặng Dịch thân đập vào một cái cây, miệng phun ra một ngụm máu tươi. Hắn cảm thấy lúc này toàn thân Linh Khí toán loạn, cả người đau đớn không gì chịu nổi. Cố gắng lấy ra từ trong Túi Đồ vài bình HP vội vàng đưa lên miệng uống. Sau đó hắn lại dường như một lần nữa hồi sinh đứng dậy, nhưng có vẻ như khá khó khăn....
Thấy Đặng Dịch lại đứng dậy, Trường Kỳ càng chắc chắn hơn là trên người Đặng Dịch có bảo vật, ánh mắt nhìn về phía Đặng Dịch càng trở nên tham lam hơn.
Lần này hắn cũng không có nhiều lời mà lập tức lao lên, nhưng ngay sau đó hắn đứng ngay lại, ngớ ngẩn nhìn Đặng Dịch.
Chỉ thấy lúc này Đặng Dịch dần dần biến.......hình.....
Đúng!! Là biến hình, Đặng Dịch cảm thấy tình thế không ổn nên lập tức sử dụng Huyết Sát Vương Thế!! Lúc trong hang động hắn đã thử qua nhưng cũng không dám tùy tiện biến thân, bở vì sau khi biến thân hắn dường như trở thành một người khác vậy, máu lạnh cực kì.
Máu tóc dài đen nhánh đã dần dần chuyển qua màu đỏ, trước đã dài nay càng dài thêm. Con ngươi màu đen cũng dần dần chuyển qua màu đỏ, toàn bộ thân thể biến hóa nghiêng trời lệch đất, không thể nhận ra được đây có còn là Đặng Dịch hay không.... Chỉ có lúc này Trường Ký và Huyết Đồ đứng đó nhìn toàn bộ quá trình thì mới biết đó là cùng một người...
Đặng Dịch thì cũng không để ý lắm, tại hắn biết hắn biến hóa ra sao, tóc đỏ, lông mày đỏ, mắt đỏ à mà hắn cũng chưa xem qua lông ấy nó màu gì , nhưng mà hắn cũng không quan tâm. Chỉ có thể tả chung chung là hắn trông giống Goku Super Xayda nhưng lại có tóc đỏ vậy, nói chung là ngầu chặt....
Hắn lạnh lùng nhìn về phía Trường Kỳ nói:
“Bắt ta biến thân, ngươi là ngươi đầu tiên”
Đặng Dịch nói không sai, đây là lần đầu tiên hắn biến Huyết Sát Vương Thể khi chiến đấu, hắn rất mong chờ xem sẽ ra sao....
Trường Kỳ lúc này cũng dần dần bình tĩnh trở lại, lạnh lùng nói:
“Hừ, giả thần giả quỷ cái gì, dù ngươi biến thành cái gì nữa thì cũng chỉ là tên Võ Sư nhỏ.....”
Nhưng không đợi hắn hết lời, Đặng Dịch khí tức trên ngươi bắt đầu biến đổi.
Võ Sư Cửu Trọng...
Võ Sư Thập Trọng....
Võ Vương Nhất Trọng...
Võ Vương Nhị Trọng....
Gấp đôi thuộc tính, gấp đôi thực lực. Lập tức thăng liền ba cái cấp độ. Thấy vậy Trường Kỳ cũng cười lạnh:
“Tưởng như thế này, hóa ra cũng chỉ là một tên Võ Vương Nhị Trọng mà thôi, ta là Võ Vương Lục Trọng thì có gì phải sợ người chứ. Đến nhận lấy cái chết”
Trường Kỳ không nói nhảm nhiều, hắn lập tức cầm kiếm lao về phía Đặng Dịch.
Đặng Dịch thấy vậy, trên tay dần dần tạo ra một thanh huyết đao sau đó hắn nhảy lên, một bổ về phía Trường Kỳ.
“Thập Thức Ma Đao Đệ Nhất Thức – Bổ Củi”
Trường Kỳ thấy vậy thì cũng ngưng trọng lại, lúc nãy Đặng Dịch mới chỉ là Võ Sư Cửu Trọng đã khiến hắn đỡ lại một đao này rất khó khăn. Hiện tại Đặng Dịch đã thăng cấp là Võ Vương Nhị Trọng thì thật sự không biết hắn có thể chống đỡ được hay không.
Nghĩ vậy, Trường Kỳ cũng vung kiếm lên.
“Hỏa Huyền Kiếm Thức”
Hắn vừa dứt lời, trong tay hắn thanh kiếm run lên “Ong ong” rồi tuôn ra hai đoàn Hỏa Kiếm Khí chém về phía Đặng Dịch.
Đặng Dịch không thèm để ý tời, càng ngày càng bổ sung Tinh Huyết cho huyết đao khiến nó trở nên càng ngày càng lớn hơn.
“Cuồng Bạo”
Lập tực tăng gấp hai lần thuộc tính trong một phút. Tu vi cũng theo đó tăng lên vài cái cảnh giới..
“Uỳnh”
Một đao chém tan biến Hỏa Kiếm Khí của Trường Kỳ tan biến, Đặng Dịch không hề nhận chút tổn thương nào....
Thấy cảnh này Trường Kỳ mặt đớ ra, há hốc mồm không thể nói câu gì. 'Hỏa Huyền Kiếm Thức” là tuyệt chiêu mà hắn tâm đắc nhất, uy mãnh vô cùng, hai đạo Hỏa Kiếm Khí này không biết đã bao nhiêu lần giúp hắn chiến tháng đổi thủ, vậy mà giờ đây lại bị tên thiếu niên trước mắt một đao chặn lại... Không, phải nói làm một đao chém tan Hỏa Khí...
Trong lúc hắn còn đang ngẩn ngơ thì Đặng Dịch cũng không dài dòng, lập tức xông lên. Đao trên tay cũng biến hóa theo, dần dần nhỏ lại và trở thành một con dao phay khổng lồ, giống thanh Zangetsu dạng Shikai của Ichigo...
“Cuồng Loạn Đao Pháp!!!”
Những đừng đao nhanh vô cùng, chém theo nhiều hướng đi khác nhau, loạn rối tinh rối mùi khiến cho Trường Kỳ thông thế đoán trước được hướng nào và hướng nào..
Trên người hắn dần dần xuất hiện những vết thương trằng trịt, máu tươi chảy ròng ròng ra ngoài. Trông thể thảm vô cùng....
Hơn một trăm đao qua đi, trên người Trường Kỳ tính ra cũng phải có hơn sáu mươi vết chém, có những vết đúng chỗ hiểm, có vết lại sâu vào tận xương khiến hắn đau đớn vô cùng. Hắn lúc này vô cùng thống khổ, chả khác gì một người bị róc đi từng miếng thịt vậy.
Đặng Dịch thấy vậy cũng hài lòng gật đầu, xem Cuồng Loạn Đao Pháp của hắn ngày càng thuần thục hơn... Nhìn thanh HP của Trường Kỳ cứ tụt dần tụt dần theo thời gian, hắn cười lạnh nói:
“Chịu hơn sáu mươi đao mà vẫn chưa chết, Võ Vương Cảnh đúng là cường đại nha.”
Không chờ Trường Kỳ nói hắn lại híp mắt nhìn Trường Kỳ đang chảy máu ròng ròng mà nói:
“Không sao, như thế lại tốt máu tươi thì cũng tốt hơn là máu của người đã chết”
Trường Kỳ còn không hiểu Đặng Dịch đang nói gì thì chỉ thấy Đặng Dịch thu lại toàn bộ tinh huyến từ cây đao, giơ tay kia lên tạo ra một thứ gì đó trông vô cùng kì dị, hắn chưa gặp qua bao giờ...
Đặng Dịch thấy vẻ ngơ ngác của Trường Kỳ thì cười lạnh, tất nhiên là Trường Kỳ không thể biết được đây là cái gì rồi, vì thứ mà hắn tạo ra làm một khẩu súng lục!!!
Còn chưa để Trường Kỳ phản ứng gì, hắn lập tức bóp cò.
“Pực” một tiếng, từ trong nòng súng bay ra một viên đạn máu nho nhỏ như một hạt đậu.
Trường Kỳ thấy viên đạn máu đó bay đến chỗ mình thì cố gắng tránh né sang một bên... Tưởng chừng như đã thoát được thì viên đạn máu bỗng dưng chia cắt ra thành nhiều mảnh nhỏ, bắn tung tóe lên người Trường Kỳ...
Trường Kỳ thấy vậy hốt hoảng kiểm tra xem mình có bị làm sao không... Nhưng qua một lúc lại chả thấy có vấn đề gì xảy ra cả, lúc này hắn mới an tâm nhìn về phía Đặng Dịch lạnh lùng nói:
“Hừ, tưởng cái gì, hóa ra chỉ là mang ra dọa người...”
Đặng Dịch cũng cười cười trả nói gì, khẩu súng lục trên tay từ từ biến mất.. Đúng lúc này hệ thống cũng vang lên tiếng thông báo:
“Ting”
“Thời gian 'Huyết Sát Vương Thể' kết thúc”
“Ting”
“Thời gian 'Cuồng Bạo' kết thúc”
Ngay lập tức, khí thế trên cơ thể Đặng Dịch giảm xuống vô cùng nhanh chóng, Huyết Sát Vương Thể cũng dần dần trở về cơ thể ban đầu...
Thấy tình cảnh này, Trường Kỳ đầu tiên là ngẩn người nhưng ngay sau đó lập tức cười rộ lên:
“Hóa ra là như vậy, chỉ là một bí pháp tăng cao thực lực trong thời gian nhất định mà thôi, làm ta cứ tưởng ngươi là ngươi ma tộc hay đại loại gì đó. Nếu chỉ có như vậy thì.....”
Giọng nói của hắn càng ngày càng lạnh xuống
“Ngươi có thể chết được rồi!!!”
Đặng Dịch nghe vậy cũng không để ý nhiều, chỉ híp mắt vào nói: “Như vậy sao?, cũng chưa chắc.....”
Nghe lời nói của Đặng Dịch thì Trường Kỳ có một dự cảm không tốt dâng lên trong lòng....
“Trường trưởng lão, cẩn thận!! Cách xa hắn ra!!!!” - Đúng lúc này, Huyết Đồ ở một bên cả buổi không lên tiếng vội vàng hét lên. Hắn chợt nghĩ tới cảnh Đặng Dịch giết chết tên đệ tử dầu tiên nên vô cùng lo lắng nhắc nhở Trường Kỳ..
Trường Kỳ nghe vậy thì ngẩn người, nhưng dù sao hắn cũng là Võ Vương kỳ tu vi, phản ứng nhanh.
Khi mà hắn đang định chạy xa khỏi Đặng Dịch theo như lời Huyết Đồ thì bỗng nhiên cả người trở nên có chịu, huyết dịch trong cơ thể trở nên cồn cào.. Đột nhiên, cả cơ thể hắn bị một cái gì đó vô hình nâng lên không trung, còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì chỉ thấy máu trong cơ thể với một tốc độ phải nói là vô cùng nhanh chóng bị rút ra ngoài qua các vết thương trên cơ thể..
Chỉ thấy lúc này, máu của hắn đang dần dần chảy ra ngoài, nhưng lại không chảy xuống đất mà như có cái gì lôi kéo chúng về phía tay của Đặng Dịch.
Hoảng sợ nhìn về phái Đặng Dịch, hắn càng hoảng sợ khi thấy máu của hắn dần tích tụ thành một quả cầu tròn xoe trên lòng bàn tay của Đặng Dịch. Hắn hốt hoảng giãy dụa, nhưng không thể cử động được, phải biết trong cư thể người phần lớn cơ thể là máu, mà máu của Trường Kỳ đã hoàn toàn bị Huyết Vương của Đặng Dịch đồng hóa, nên hắn không thể cử động được cũng là điều bình thường.
Thấy vậy hắn hoảng sợ nói:
“Ngươi....người đang làm gì ta!!!”
“Ngươi mù à! Ta đang hút máu nha!” - Đặng Dịch ngớ ngẩn nói.
“Ngươi...Ngươi là Muỗi Thần Hóa Hình????” - Lúc này Trường Kỳ càng hoảng sợ hơn, trời ơi, Thần thú hóa hình người nha!!! Đây là lần đầu tiên hắn gặp..
Đặng Dịch nghe xong thì thân thể không nhịn được run lên, quả cầu máu trên tay suýt chút nữa tan vỡ. Hắn tức giận quát lên:
“Muỗi cái mẫu thân ngươi, ngươi thấy ta có vòi không, có cánh không????”
“Vòi ở trong quần....Cầu xin ngươi tha cho ta, ta nguyện làm trâu....làm...ngựa cho người!!.” - Trường Kỳ yếu ớt trả lời, lúc này hắn đã mất quá nhiều máu, cơ thể trở nên khô quắt lại, khón ói lên lời..
“Hừ, làm đầy tớ của ta, ngươi còn chưa xứng!!!! Đi Chết Đi!!!” - Nhắc đến đầy tớ hắn lại không tự chủ được nhớ về Dịch Nhất, căm hận hét lên, tốc độ rút máu cũng tăng lên nhanh chóng.
“Ahhh..!!!” - Trường Kỳ hét thảm một tiếc, cả cơ thể biến thành một cái xác khô, không có một giọt máu nào.
“Bịch...rắc..rắc” một tiếng, thân thể hắn từ trên trời rơi xuống, xương cốt vỡ vụn, không cử động chút nào. Chết không toàn thây!!
“Ting”
“Chức mừng ký chủ giết “Trường Kỳ/trưởng lão ngoại môn Huyết Nguyệt tông“. Đạt được EXP – Linh Khí – Cực Phẩm Điểm – Hỏa Huyền Kiếm Thức – Hỏa Huyền Kiếm “
“Ting”
“Chức mừng ký chủ thăng cấp Võ Sư Thập Trọng nhận thưởng EXP - Cực Phẩm Điểm”
Tu Vi Hiện Tại : Võ Sư Thập Trong ( /)
.
.
.
.
.
.
.
Tks all. - Củ Hành Thần Bí