Nhìn thông tin của Trường Kỳ, Đặng Dịch có chút không hài lòng!!
Độ trung thành có mỗi 80 nha.
Theo như hệ thống nói. Độ trung thành chia ra.
*100: Thề chết theo chủ, không có bất kì một ý đồ phản bội nào. Đã lên tới 100 thì chỉ có chủ nhân làm điều gì quá đáng như đụng tới người thân nô bộc, độ trung thành mới giảm xuống.
*99 -> 90 : Trung thành cực kỳ cao. Không có biến cố lớn sẽ không phản bội.
*89 -> 80 : Khá là trung thành.
*79 -> 60 : Độ trung thành thấp, có thể giảm bất cứ lúc nào.
*59 -> 40 : Đã có ý đồ phản bội
*39 -> 20 : Chỉ cần có cơ hội sẽ phản bội.
*19 -> 0 : Đã phản bội! Không có đường quay đầu! Phải giết.
...
Như vật Trường Kỳ cũng chả là khá trung thành mà thôi, chưa phải trung thành tuyệt đối.
Suy nghĩ một chút, Đặng Dịch lại nói.
“Ngươi cứ yên tâm, chỉ cần không phản bội ta thì chỗ tốt cũng không thiếu ngươi, dù sao ngươi cũng là Huyết Nô dầu tiên của ta”
Trường Kỳ nghe vậy thì ngẩn người. Huyết Nô đầu tiên?? Nói như vậy thì chỉ cần hắn không phản bội mà một lòng theo Đặng Dịch thì chắc chắn sau này có thể trở thành cánh tay phải của chủ nhân. Nghĩ đến đâu, độ trung thành của hắn lại tăng thêm chút nữa.
“Ting”
“Độ trung thành “Huyết Nô*Trường Kỳ” tăng lên 5”
“Độ Trung Thành Hiện tại 85”
“Vâng, nô tài biết” – Trường Kỳ cúi đầu cung kính nói.
...
Đặng Dịch nghe hệ thống vang lên tiếng thông báo thì cười thầm, cố nhân có câu “Có thưởng có phạt mới vừa lòng dân” đúng là không sai chút nào...
Nghĩ vậy hắn lại nói chó Trường Kỳ về Huyết Thể...
Trường Kỳ nghe xong thì càng kinh hãi hơn. Huyết Nô còn có thể huyễn hóa Huyết Thể
Sau khi biến hóa Huyết Thể, Huyết Nô mới được sử dụng máu để chiến đấu hay bảo bảo vệ thân thể như Đặng Dịch đã tưởng làm vậy. Nó như một vũ khí bất diệt không thể phá vỡ, lúc bị đánh tan thì bản thân có thể dễ dàng thu thập lại được.
Khi thành Huyết Thể thì có thể hấp thụ huyết dịch nhưng lại không thể luyện hóa nó để đề cao tu vi mà nó sẽ hóa thành từng viên Huyết Đan trong cơ thể. Chỉ có Đặng Dịch mới có quyền sử dụng, hoặc nếu muốn nó thì chỉ có thể chờ Huyết Vương là Đặng Dịch ban thưởng cho.
Huyết Nô còn có thể thay thế Huyết Đan trong cơ thể. Ví dụ Huyết Đan trong cơ thể hiện lại là Võ Vương Thất Trọng thì khi tìm được một viên Huyết Đan Võ Vương Bát Trọng, Cửu Trọng hay thậm chí cả Võ Hoàng. Nhưng việc thay thế này thì chỉ có Huyết Vương là Đặng Dịch mới có thể thay cho Huyết Nô.
Và còn một điều nữa là Huyết Nô cũng không phải bất tử, tuổi thỏ của Huyết Nô cũng chỉ hơn người thường mười lần mà thôi.
Người thường không tu luyên, có thể sống tới 100 tuổi thì Huyết Nô có thể sống tới 1000 tuổi.
Hậu Thiên thì có 105 năm tuổi thọ -> Huyết Nô Võ Đồ Có 1050 năm tuổi thọ.
Tiên Thiên thì có 110 năm tuổi thọ -> Huyết Nô Võ Đồ Có 1100 năm tuổi thọ.
• Võ Đồ có tuổi thọ 120 năm tuổi -> Huyết Nô Võ Đồ Có 1200 năm tuổi thọ.
• Võ Sư có tuổi thọ 200 năm tuổi -> Huyết Nô Võ Sư Có 2000 năm tuổi thọ.
• Võ Vương có tuổi thọ 420 năm tuổi -> Huyết Nô Võ Vương có 4200 năm tuổi thọ.
• Võ Hoàng có tuổi thọ 600 năm tuổi -> Huyết Nô Võ Hoàng có 6000 năm tuổi thọ.
• Võ Đế có tuổi thọ 800 năm tuổi -> Huyết Nô Võ Đế có 8000 năm tuổi thọ.
• Võ Thánh có tuổi thọ 1050 năm tuổi -> Huyết Nô Võ Thánh có 10500 năm tuổi thọ.
• Võ Thần có tuổi thọ 1500 năm tuổi -> Huyết Nô Võ Thần có 15000 tnăm uổi thọ.
Chính vì vậy càng trung thành thì càng được ban thưởng càng nhiều, được thưởng càng nhiều tu vi càng tăng. Thêm vào đó có thể sống tới mấy ngàn tuổi. Hỡn nữa Huyết Nô thì tốc độ tu luyện vô cùng nhanh.
Lại còn khi Huyết Nô biến thành Huyết Thể thì sẽ lập tức tăng lên sáu cái tiểu cảnh giới. Thật quá con em nó khủng bố!!!
Nghĩ vậy, Trường Kỳ lập tức quỳ xuống dập đầu, tỏ lòng cung kính khôn cùng.
“Huyết Nô Trường Kỳ, nguyện thề vĩnh viễn theo chủ nhân, nguyện ý chết vì chủ nhân.”
“Ting”
“Độ trung thành “Huyết Nô Trường Kỳ” tăng 11”
“Độ trung thành hiện tại 96”
...
Đặng Dịch nghe vậy thì hài lòng cực kỳ, trung thành đã đén 96 thì cũng khó thay đổi. Nghĩ vậy hắn nói:
“Ngươi thử hóa Huyết Thể ta xem có gì khác”
“Vâng..”
Trường Kỳ không nghĩ ngợi nhiều, nhắm mắt vào, làm theo lời Đặng Dịch chỉ dẫn, đồn toàn bộ Linh Khí chạy trong cở thể vào Huyết Đan, để Huyết Đan bộc phát ra lực lượng Huyết Thể.
Một tiếng nổ vang khẽ lên trong người của Trường Kỳ. Hắn đột nhiên mở mắt ra, con ngươi lúc này đã hóa thành màu đỏ trông vô cùng đẹp. Tóc từ màu bạc cũng dần dần hóa đỏ, nhưng xen kẽ đó cũng có những đoạn tóc bạc, thể hiện cho tuổi già.(Đoạn này các lão có thể liên tưởng đến phẩy lai, nhuộm đầu đỏ xong có một đoạn nhuộm bạc :v)
Khí tức Trường Kỳ cũng dần dần tăng lên theo thời gian...
Võ Vương Bát Trọng..
Võ Vương Cửu Trọng..
Võ Vương Thập Trọng..
Một tiếng “Ầm” khẽ vang lên thể hiện sự đột phá cảnh giới.
Võ Hoàng Nhất Trọng..
Võ Hoàng Nhị Trọng..
Võ Hoàng Tam Trọng...
...
Cảm nhận khí thể khủng bố của mình, Trường Kỳ càng có lòng tin hơn vào Đặng Dịch!!
“Ting”
“Độ trung thành “Huyết Nô*Trường Kỳ” tăng lên 3”
“Độ Trung Thành hiện tại : 99”
...
Đặng Dịch thấy vậy thì hài lòng gật đầu nói:
“Được rồi, bây giờ ngươi hẳn là đã biết lợi ích của Huyết Nô rồi đi? Bây giờ ngươi hãy về tông môn tu luyện bình thường, coi như không hề có chuyện gì xảy ra”
“Vâng, như vậy...lão nô xin cáo lui...” - Trường Kỳ nghe vậy cũng gật đầu, định nói gì đó xong lại thôi, thở dài quay xin cáo lui.
“À mà từ từ.... Ngươi khi ở trong tông, cũng đừng ngại ngần mà làm cho ta mấy tên Huyết Nô có tu vi cao vào, ngươi lôi kéo cùng nhiều càng tốt. Đã đến lúc Huyết Nguyệt tông nên đổi chủ rồi!!” – Đặng Dịch suy nghĩ một chút, híp mắt nói.
“Vâng, lão nô rõ ràng!!” - Trường Kỳ nghe thì ngẩn người một chút, ngay sau đó cười thật tươi rồi cáo lui..
Nhìn theo bóng lưng của Trường Kỳ, Đặng Dịch cười một cách vô cùng hèn mọn, lạnh lùng nói:
“Huyết Nguyệt Tông sao?, Huyết Sát sao? Huyết Chấn Thiên sao? Tất cả các ngươi sẽ phải trả giá”
Sát khí nồng nặc toát ra ngoài khiến cho mọi con vật trong phạm vi một trăm mét đều cảm thấy ngột thở, chim chóc bay toán loạn!!
“Xoạt...xoạt..”
Đúng lúc này, trong bụi cây gần đó khẽ động.
Đặng Dịch lập tức hét lên.
“Ai?!!”
Hắn vừa dứt lời, trong lùm cây vội vã phi ra một bóng người, nhưng lại không hề tiến công về phía Đặng Dịch mà vội vã vắt chân vắt cẳng lên chạy đi thật xa.
Đặng Dịch thấy cảnh này thì híp mắt lại, khe nói:
“Huyết Sát Vương Thể”
Lập tức, toàn bộ thân thể hắn biến đổi. Khí thế tăng từ Võ Vương Tam Trọng lên Võ Vương Thất trọng, suốt bốn cái tiểu cảnh giới...
Không để ý nhiều, hắn lập tức sử dụng Vũ Bộ đuổi theo....
...
Cảnh giới cách biệt quá lớn, sau một lúc thì Đặng Dịch đã đuổi tới nơi.
Không kịp để người kia nói câu gì Đặng Dịch tăng hết tốc lực lên cực hạn, biết mất tại chỗ, xuất hiện trước mặt người kia, giơ tay ra bóp cổ nâng lên không trung, lạnh lùng hỏi:
“Ngươi là ai?..”
Nhưng ngay sau đó, hắn ngẩn người thầm nghĩ :“Sao lại là nàng?“.
Người trước mắt hắn không ai khác chính là Liễu Thành Thanh hắn gặp lúc nãy, người đã cố tình lấy hắn làm mồi nhử mà chạy trốn...
Hắn lập tức thả lỏng tay ra.
“Bịch”
“Ai yaa!! Đau ta...Khụ khụ..” một tiếng, Liễu Thanh Thanh lập tức mông tiếp đất, miệng rên rỉ đau đớn...
Tiếng rên ngọt ngào khiến Đặng Dịch không nhịn nổi, đỏ mặt nghĩ tới cảnh người lớn hay thực hiện, trẻ em sau này sẽ rõ. Ngay sau đó, hắn lẩm bẩm:“Tội lỗi, tội lỗi”
“Ta chết bầm này, lẩm bẩm cái gì, dập mông bổn tiểu thư rồi, có tin hay không....” - Liễu Thanh Thanh một bên xoa xoa mông, một bên chửi bới. Nhưng chợt nghĩ tới điều gì đó, mặt trắng bệch, lẩm bẩm:“Thôi xong rồi, cái miệng hại cái thân.”
“Có sao không?” - Đặng Dịch nghe vậy cũng không nghĩ nhiều, mà chỉ lạnh lùng hỏi.
Liễu Thanh Thanh ngẩn người, nhìn về phía Đặng Dịch. Nhìn thấy ánh mắt đỏ như máu của Đặng Dịch thì sợ hãi, lắp bắp nói:
“Ah!!Có...À không...không sao, ta không sao”
Đặng Dịch nghe vậy thì cũng nhàn nhạt “Ừ” một tiếng, tiếp tục đánh giá Liễu Thanh Thanh. Mặt thiên thần, làn da trắng nõn, ngực ít phải D-Cup, phải nói là ngực tấn công, mông phòng thủ, quá hoàn hảo!! Hắn không nhịn được thốt lên:
“Ngon vãi...”
Liễu Thanh Thanh nghe xong thì sắc mặt mờ mịt. Ngon vãi?? Cái gì ngon?? Chợt nàng nghĩ tới lúc nãy...
Khi nàng chạy đi được một đoạn thì cảm thấy trong lòng hơi áy náy, dù sao làm thế đã hại một người vô tội. Thế là nàng quay lại xem tình cảnh thế nào...
Nhưng khi nàng về đến nới thì thấy cảnh tượng Trường Ký đang bị lơ lửng trên không trung, từng đoàn huyết dịch trôi từ trong người hắn ra đến tay của Đặng Dịch đứng cách hẳn một đoạn. Nàng bị dọa đến phát khiếp, lập tức bế khí tức, trốn thật kỹ trong bụi cây, không dám bước ra...
Xong khi thấy Đặng Dịch đuổi theo Huyết Đồ, nàng tưởng có cơ hội chạy trốn, nào ngờ vừa định đi ra thì lại thấy Đặng Dịch quay trở về. Lại vội vàng núp vào trong bụi cây....
Nhìn từ trong bụi cây ra, nàng nhìn thấy toàn bộ quá trình Đặng Dịch tái sinh cho Trường Kỳ, xong còn cả cuộc đối thoại của bọn họ nữa. Khiến nàng càng sợ hãi hơn.
Khi mà Trường Kỳ đi rồi, nàng tưởng sẽ thoát nạn, nhưng nào ngờ, Đặng Dịch tỏa ra một luồng sát khí vô cùng kinh khủng. Một luồng sát khí mà từ trước đến nay nàng chưa từng cảm nhận qua!! Nó khiếng nàng không nhịn được run rẩn đôi chút, nào ngờ khiến cho bụi cây cũng rung theo.. Do qua sợ hãi, khi mà Đặng Dịch hét lên, nàng theo bản năng lấy một tốc độ cực hạn của bản thân trốn ra khỏi nơi đó...
Nghĩ lại một lượt, sắc mặt nàng trắng bệnh, chẳng nhẽ hắn nói máu ngon, muốn hút máu mình. Nghĩ thể nàng không nhịn được thút thít nói!!
“Không ngon, máu ta không hề ngon chút nào. Hút máu ta xong bị ngộ độc đó, đau bụng đi ngoài suốt năm trời luôn...”
Nghe nàng lảm nhảm nào thì máu nàng có độc uống vào sẽ chết, máu nàng không sạch uống vào sẽ bị ngộ độc, hút màu nàng ông nội nàng sẽ bắt hắn, xong lão sư nàng cũng sẽ bắt hắn........vân vân và vân vân các loại lý do. Đặng Dịch thật có chút không chịu được quát lên, hăm dọa:
“Im ngay, ngươi nói nhảm cái gì thế. Nói câu nữa có tin ta hút sạch máu ngươi không?”
“.....” - Liễu Thanh Thanh lập tức câm nín, đôi mắt đáng thương sáng long lanh nhìn về phía Đặng Dịch...
Đặng Dịch thấy nàng cũng không có ác ý gì, lập tức hóa giả Huyết Sát Vương Thể trở về hình dáng ban đầu, cời mũ choàng đầu ra , để lộ khuôn mặt anh tuấn, đôi mắt sáng suốt, khí chất lạnh lùng nói chung là đẹp trai vô cùng....
Liễu Thanh Thanh thấy thế cũng hơi ngẩn người, nhìn chằm chằm Dặng Dịch, mặt có chút đỏ lên..
Nhìn thấy Liễu Thanh Thanh mặt đỏ bừng, Đặng Dịch có chút kì quá, tò mò hỏi:
“Ngươi đến kỳ sao?”
P/s : Nhà có điện lúc 1h giờ, ngồi cấp tốc viết cho mọi người..
Củ Hành Thần Bí – Tks all