Nguyên bản, ta muốn đem tin tức này nói cho Hàn, nhưng có lẽ hắn đang làm việc, cho nên ta không tiện quấy rầy. Nhàn việc vô sự, ta một mình đi khắp nơi. Không biết như thế nào, lại đi đến thạch thất sau núi, cũng chính là phòng giam. Chợt nhớ tới mỹ nữ tỷ tỷ, tuy ban đầu nàng hay uy hiếp ta, nhưng sau nàng cũng đối với ta rất tốt, ta cũng rất yêu quý nàng, cho nên giờ muốn đi tìm nàng.
Ta liền tìm Tật Phong, nói muốn tìm Mộ Dung Nhược Nhan.
"Phu nhân, chuyện này...." Tật Phong nói ra không được, hít vào không xong, thập phần khó xử nhìn ta. Sao vậy, có vấn đề gì?
"Cho ta gặp nàng, chẳng lẽ không được?"
"Ách..."
"Không đưa ta đi, tưởng ta không tìm thấy?" Ta nói xong liếc mắt, rồi mặc kệ Tật Phong đi tới phía thạch thất.
"Phu nhân, ngũ đệ muội không ở bên trong." Cái gì? Ngũ đệ muội? Trái tim của ta a... Ở đây không có bệnh viện...
Ta quay đầu, rung động chạy đến trước mặt hắn, trợn to mắt. "Cái gì? Nói a?"
"Mộ Dung đại tiểu thư hiện ở..." Hắn một bên nói, một bên nhìn trộm ta, nói ra lại nuốt vào.
"Nói!" Ta chịu không nổi, hét to một tiếng.
"Nàng hiện đang ở tây sương phòng, gian thứ nhất." Bị ta quát, Tật Phong sợ hãi nói ra.
"Tây sương phòng?" Thân phận của nàng hiện nay là phạm nhân a, sao lại ở đó? Chẳng lẽ bởi vì là tỷ tỷ của bản phu nhân nên có ưu đãi?
"Đúng." Tật Phong thập phần bất đắc dĩ gật đầu. "Là ngũ sư đệ yêu cầu." Ngũ sư đệ? Để mắt tới tỷ tỷ của ta?
"Ngũ sư đệ là ai?"
"Dạ...Thiên Túy." Cái gì? Hắn... thì ra là hắn.
Khụ, nghe nói, mỹ nữ tỷ tỷ từng có tình nhân, chẳng lẽ, hay là, tám phần, có lẽ, có thể, ước chừng... tình nhân kia là...
Ta vỗ vỗ đầu tỏ vẻ không hiểu. "Hắn có quan hệ gì với tỷ tỷ của ta?"
"Thuộc hạ không biết."
Ta vỗ lên vai hắn, giống như lưu manh đang lừa gạt tiểu bằng hữu: "Nhị sư đệ à, nói xem?"
Hắn đối với hành động của ta thập phần không quen, một lúc lâu mới nói: "Ách, sáu năm trước, ngũ sư đệ ra ngoài, hắn gặp được một nữ nhân liền yêu thích nàng ta, có lẽ, nữ nhân đó là Mộ Dung đại tiểu thư..."
"Thực sự?" Hai mắt ta tỏa sáng, kích động đến muốn nhảy dựng, tình nhân của mỹ nữ tỷ tỷ cuối cùng cũng bị đào ra.
"Phu nhân, thuộc hạ tự ý thả Mộ Dung cô nương ra khỏi thạch thất, thỉnh phu nhân trách phạt."
"Ta trách phạt ngươi cái gì?" Mắt ta chuyển chuyển. "Làm đại tẩu của các ngươi, hiện tại ta quyết định can dự vào việc tư của Thiên Túy, được chứ?" Muội muội không được can dự vào chuyện của tỷ tỷ, nhưng đại tẩu lại có quyền can dự vào chuyện của sư đệ? Kì thực mỹ nữ tỷ tỷ so với ta còn kém vài tuổi, ai bảo ta là muội muội giả cơ chứ?
"A?" Tật Phong kinh ngạc nhìn ta.
"Ta biết, các ngươi cùng Hàn lớn lên, tình như huynh đệ. Đều nói tẩu như mẹ, ta quan tâm một chút, chung thân đại sự của các ngươi để ta lo đi." Ta cười thập phần đáng khinh, không biết tả như thế nào nữa, người ngoài còn tưởng là kẻ gian manh. "Thiểm Điện cùng Phượng cô nương là một đôi, Liệt Hỏa cùng Vũ Mị cũng là một cặp trời sinh, mỹ nữ tỷ tỷ cùng Thiên Túy cũng có thể phát triển tình cảm... khụ...ta phải làm một người môi giới... ách... không... Là bà mối. Ngươi thích ai, nói cho ta nghe, ta nhất định làm chủ." Nếu nói mỹ nữ tỷ tỷ cùng Thiên Túy là trong sạch, đánh chết ta cũng không tin.
Tật Phong ngẩn ngơ nửa ngày, ho khan một tiếng. "Phu nhân, Phượng Thanh Trúc cô nương... chẳng hay đã có ý chung nhân chưa?" Cái gì? Phượng Thanh Trúc? Có lầm không? Sao lại để mắt đến người của Bách Hiểu đường?
"Ngươi cùng Trúc nhi từ khi nào thì..."
"Phu nhân, người đừng hiểu lầm, ta chỉ là...." A, yêu đơn phương sao?
"Ngươi thích nàng sao? Không vấn đề, vài ngày nữa ta cho nàng tới đây, khi đó ngươi thoải mái mà... nói chuyện." Ta cười cực kì tà mị.
"Phu nhân..."
"Đừng nói nhiều, công tác cho tốt, ta đi xem mỹ nữ tỷ tỷ." Mỹ nữ tỷ tỷ, ta đã biết bí mật của tỷ rồi.
Ta đuổi Tật Phong đi, lén lút đi vào tây sương phòng. Rõ ràng là địa bàn của mình, lại giống như trộm? Ta trộm nhìn vào trong, hi vọng có thể bắt gặp cả Thiên Túy... tốt nhất là... hai người đang triền miên... ách... có thể sao? Ta không có thích rình coi... ta đâu phải ma nữ dâm đãng chứ? Nếu muốn, tối có thể tìm Hàn. (Độc giả: Mộ Dung ý Vân... ngươi nói lảm nhảm cái gì vậy?)
Ta đi vào tây sương phòng, lặng lẽ tới gần phòng thứ nhất. Vừa mới đến gần căn phòng đó, một tiếng nói từ đàng sau làm ta giật mình. "Ngươi là ai?" Đó là một nha hoàn đang bưng nước, hẳn tưởng ta là trộm.
Ta cười hắc hắc. "Ta tìm Mộ Dung Nhược Nhan cô nương."
"Ngươi là ai, tìm nàng có việc gì?" Nàng đánh giá ta, liền cho ta là ăn trộm. Ông trời a, tại sao ta thường xuyên phải trở thành trộm trong nhà mình? (Hoa: trước trộm ở Mộ Dung sơn trang chưa đủ, h đến đây cũng trộm?)
"Ta là muội muội của nàng."
"Muội muội?"
Nàng kinh ngạc hô lên. "Người là phu nhân."
"Ách, nhỏ tiếng chút, ta là phu nhân... ta có thể đi vào không?"
Nha hoàn vội gật đầu. "Có thể, phu nhân, thỉnh."
"Không có ai ở bên trong sao?" Rất hi vọng là có người.
"Không có."
"À." Ta thất vọng, bước nhanh tới mở cửa.
"Ai?" Là thanh âm của mỹ nữ tỷ tỷ.
"Là ta, tỷ tỷ."
"Ý Vân?" Nghe giọng điệu của mỹ nữ tỷ tỷ, phỏng chừng nàng rất kinh ngạc.
Ta đẩy cửa đi vào, cười nói. "Đúng, là muội." Lão cha bị nhốt trong nhà lao, mỹ nữ tỷ tỷ lại như khách quý?
Mỹ nữ tỷ tỷ ngồi ở mép giường, không biết làm gì, thấy ta đi vào, nàng đem cái gì đó nhét vào dưới gối, nét mặt như gặp quỷ. "Ngươi sao đến được đây."
Ta mỉm cười, "Đừng quên, đây là địa bàn của tướng công ta, về sau là nhà ta, có gì kì quái?"
Nàng thở dài nói. "Cha hiện như thế nào? Cha đã nhốt ngươi trong mê hồn trận, làm sao đi ra?" Thì ra tỷ tỷ cũng biết, ta lại căm tức nghĩ tới lão cha, đem rủa mấy chục lần.
"Một trận nhỏ thôi, không vây được ta."
Nàng cười yếu ớt. "Ta biết ngươi có thể phá."
Ta tùy tiện nhìn lướt qua, mỹ nữ tỷ tỷ xem ra khí sắc không tồi, căn phòng này so với phòng của ta cũng không kém. Xem ra Thiên Túy đối với nàng thực chiếu cố.
"Tỷ tỷ, nếu ta không nhớ lầm, tỷ hẳn là bị bắt?" Ta hừ hừ vài tiếng. "Bất quá, hiện giờ đãi ngộ của tỷ không kém ta."
Mỹ nữ tỷ tỷ đỏ mặt, xấu hổ nói: "Là tứ đại hộ pháp chiếu cố ta."
"À, Ai a? Để ta hỏi tội hắn, hừ, cư nhiên tự ý thả người, mượn việc công làm việc tư, ta hẳn là phải hỏi tội bọn hắn, bốn tên gia hỏa đó, chẳng lẽ tham lam sắc đẹp của tỷ sao?"
"A?" Mỹ nữ tỷ tỷ ngẩn ra, vội nói: "Không phải như vậy, ta cũng chỉ mới quen bọn hắn thôi, nếu muội không thích, ta có thể quay lại thạch thất." Thật ngốc, ta có gì không thích?
Ta nghiêm mặt nói: "Ta thực mất hứng, bọn hắn dám qua mặt Hàn, bọn hắn đã phạm sai lầm, tỷ trở về không phải cách giải quyết."
"Muội muốn thế nào?" Mỹ nữ tỷ tỷ khuôn mặt chuyển sang lo sợ, ánh mắt lén lút nhìn ta như thể bị bắt gian, ảo não vô cùng.
Ta hừ lạnh. "Không muốn thế nào, tứ đại hộ pháp không xong rồi, ta phải phạt bọn hắn." Ta lớn tiếng. "Gọi tứ đại hộ pháp tới." Ta thừa biết, hiện tứ đại hộ pháp chỉ có hai người ở tổng đàn, hai người kia còn đang đi tìm ta, làm sao kiếm cả bốn người tới đây.
"Ý Vân, muội...đừng làm vậy, rốt cuộc muội muốn thế nào?"
Ta nghiêm mặt. "Ta trừng phạt bọn hắn, xem bọn hắn còn có dám tái phạm?"
Mỹ nữ tỷ tỷ thấy ta thực căm tức, bật thốt lên. "Muội làm gì? Không liên quan tới bọn hắn, là Thiên Túy ca cho ta ở đây."
Ta cố ý nga một tiếng, hừ lạnh vài tiếng, không tin nói. "Hắn có quan hệ gì với tỷ? Vì sao tương cứu?"
"Sáu năm trước ta từng gặp qua hắn." Mỹ nữ tỷ tỷ không nhịn được nói ra.
Ta khoanh tay trước ngực, tựa tiếu phi tiếu. "Phải không? Sao ta không biết? Quan hệ của hai người là gì?"
Xem biểu tình của ta, ai cũng biết vừa rồi ta cố ý lừa nàng, mỹ nữ tỷ tỷ mặt đỏ lên, nói không ra lời. "Chúng ta..."
Ta đi đến bên cạnh nàng, ôm bả vai nàng, cười hề hề nói: "Đệ muội a..."
"Đệ muội..." Mỹ nữ tỷ tỷ nhìn ta, vẻ mặt nghi hoặc.
"Đúng a, quên nói cho tỷ, ta là đại tẩu của Thiên Túy, cho nên..."
"Muội nói cái gì?" Mỹ nữ tỷ tỷ cả mặt lẫn cổ đều đã hồng ửng lên.
"Đệ muội a, về sau muội gọi ta đại tẩu."
"Muội nói loạn cái gì?" Ta có loạn đâu, xem bộ dáng của nàng, đích thị thích Thiên Túy.
"Phu nhân..." Tật Phong đột nhiên từ ngoài gọi vào.
"Làm gì?" Ta tùy tiện nói.
"Phu nhân cho gọi, có gì phân phó?" Thì ra vừa rồi ta có gọi bọn hắn.
Ta ngượng ngùng cười cười, "Không có gì? Vừa rồi trêu chọc đệ muội thôi, đi làm việc của ngươi đi."
Ta vừa mới chuyển đầu định nói chuyện với mỹ nữ tỷ tỷ thì đã bị đẩy ra. "Đi ra ngoài, ta muốn ở một mình."
"A?" Ta vừa mới a, đã bị nàng đẩy ra, tận lực đóng cửa đánh sầm, suýt chút nữa va phải mũi ta.
Ta gõ cửa, cười tà t àói: "Mỹ nữ tỷ tỷ, ta nói cho tỷ, chuyện của Thiên Túy ta có thể quản." Làm đại tẩu, có trách nhiệm và nghĩa vụ, càng có quyền lực, ai kêu ta là đại tẩu của bọn hắn.
Ta liền tìm Tật Phong, nói muốn tìm Mộ Dung Nhược Nhan.
"Phu nhân, chuyện này...." Tật Phong nói ra không được, hít vào không xong, thập phần khó xử nhìn ta. Sao vậy, có vấn đề gì?
"Cho ta gặp nàng, chẳng lẽ không được?"
"Ách..."
"Không đưa ta đi, tưởng ta không tìm thấy?" Ta nói xong liếc mắt, rồi mặc kệ Tật Phong đi tới phía thạch thất.
"Phu nhân, ngũ đệ muội không ở bên trong." Cái gì? Ngũ đệ muội? Trái tim của ta a... Ở đây không có bệnh viện...
Ta quay đầu, rung động chạy đến trước mặt hắn, trợn to mắt. "Cái gì? Nói a?"
"Mộ Dung đại tiểu thư hiện ở..." Hắn một bên nói, một bên nhìn trộm ta, nói ra lại nuốt vào.
"Nói!" Ta chịu không nổi, hét to một tiếng.
"Nàng hiện đang ở tây sương phòng, gian thứ nhất." Bị ta quát, Tật Phong sợ hãi nói ra.
"Tây sương phòng?" Thân phận của nàng hiện nay là phạm nhân a, sao lại ở đó? Chẳng lẽ bởi vì là tỷ tỷ của bản phu nhân nên có ưu đãi?
"Đúng." Tật Phong thập phần bất đắc dĩ gật đầu. "Là ngũ sư đệ yêu cầu." Ngũ sư đệ? Để mắt tới tỷ tỷ của ta?
"Ngũ sư đệ là ai?"
"Dạ...Thiên Túy." Cái gì? Hắn... thì ra là hắn.
Khụ, nghe nói, mỹ nữ tỷ tỷ từng có tình nhân, chẳng lẽ, hay là, tám phần, có lẽ, có thể, ước chừng... tình nhân kia là...
Ta vỗ vỗ đầu tỏ vẻ không hiểu. "Hắn có quan hệ gì với tỷ tỷ của ta?"
"Thuộc hạ không biết."
Ta vỗ lên vai hắn, giống như lưu manh đang lừa gạt tiểu bằng hữu: "Nhị sư đệ à, nói xem?"
Hắn đối với hành động của ta thập phần không quen, một lúc lâu mới nói: "Ách, sáu năm trước, ngũ sư đệ ra ngoài, hắn gặp được một nữ nhân liền yêu thích nàng ta, có lẽ, nữ nhân đó là Mộ Dung đại tiểu thư..."
"Thực sự?" Hai mắt ta tỏa sáng, kích động đến muốn nhảy dựng, tình nhân của mỹ nữ tỷ tỷ cuối cùng cũng bị đào ra.
"Phu nhân, thuộc hạ tự ý thả Mộ Dung cô nương ra khỏi thạch thất, thỉnh phu nhân trách phạt."
"Ta trách phạt ngươi cái gì?" Mắt ta chuyển chuyển. "Làm đại tẩu của các ngươi, hiện tại ta quyết định can dự vào việc tư của Thiên Túy, được chứ?" Muội muội không được can dự vào chuyện của tỷ tỷ, nhưng đại tẩu lại có quyền can dự vào chuyện của sư đệ? Kì thực mỹ nữ tỷ tỷ so với ta còn kém vài tuổi, ai bảo ta là muội muội giả cơ chứ?
"A?" Tật Phong kinh ngạc nhìn ta.
"Ta biết, các ngươi cùng Hàn lớn lên, tình như huynh đệ. Đều nói tẩu như mẹ, ta quan tâm một chút, chung thân đại sự của các ngươi để ta lo đi." Ta cười thập phần đáng khinh, không biết tả như thế nào nữa, người ngoài còn tưởng là kẻ gian manh. "Thiểm Điện cùng Phượng cô nương là một đôi, Liệt Hỏa cùng Vũ Mị cũng là một cặp trời sinh, mỹ nữ tỷ tỷ cùng Thiên Túy cũng có thể phát triển tình cảm... khụ...ta phải làm một người môi giới... ách... không... Là bà mối. Ngươi thích ai, nói cho ta nghe, ta nhất định làm chủ." Nếu nói mỹ nữ tỷ tỷ cùng Thiên Túy là trong sạch, đánh chết ta cũng không tin.
Tật Phong ngẩn ngơ nửa ngày, ho khan một tiếng. "Phu nhân, Phượng Thanh Trúc cô nương... chẳng hay đã có ý chung nhân chưa?" Cái gì? Phượng Thanh Trúc? Có lầm không? Sao lại để mắt đến người của Bách Hiểu đường?
"Ngươi cùng Trúc nhi từ khi nào thì..."
"Phu nhân, người đừng hiểu lầm, ta chỉ là...." A, yêu đơn phương sao?
"Ngươi thích nàng sao? Không vấn đề, vài ngày nữa ta cho nàng tới đây, khi đó ngươi thoải mái mà... nói chuyện." Ta cười cực kì tà mị.
"Phu nhân..."
"Đừng nói nhiều, công tác cho tốt, ta đi xem mỹ nữ tỷ tỷ." Mỹ nữ tỷ tỷ, ta đã biết bí mật của tỷ rồi.
Ta đuổi Tật Phong đi, lén lút đi vào tây sương phòng. Rõ ràng là địa bàn của mình, lại giống như trộm? Ta trộm nhìn vào trong, hi vọng có thể bắt gặp cả Thiên Túy... tốt nhất là... hai người đang triền miên... ách... có thể sao? Ta không có thích rình coi... ta đâu phải ma nữ dâm đãng chứ? Nếu muốn, tối có thể tìm Hàn. (Độc giả: Mộ Dung ý Vân... ngươi nói lảm nhảm cái gì vậy?)
Ta đi vào tây sương phòng, lặng lẽ tới gần phòng thứ nhất. Vừa mới đến gần căn phòng đó, một tiếng nói từ đàng sau làm ta giật mình. "Ngươi là ai?" Đó là một nha hoàn đang bưng nước, hẳn tưởng ta là trộm.
Ta cười hắc hắc. "Ta tìm Mộ Dung Nhược Nhan cô nương."
"Ngươi là ai, tìm nàng có việc gì?" Nàng đánh giá ta, liền cho ta là ăn trộm. Ông trời a, tại sao ta thường xuyên phải trở thành trộm trong nhà mình? (Hoa: trước trộm ở Mộ Dung sơn trang chưa đủ, h đến đây cũng trộm?)
"Ta là muội muội của nàng."
"Muội muội?"
Nàng kinh ngạc hô lên. "Người là phu nhân."
"Ách, nhỏ tiếng chút, ta là phu nhân... ta có thể đi vào không?"
Nha hoàn vội gật đầu. "Có thể, phu nhân, thỉnh."
"Không có ai ở bên trong sao?" Rất hi vọng là có người.
"Không có."
"À." Ta thất vọng, bước nhanh tới mở cửa.
"Ai?" Là thanh âm của mỹ nữ tỷ tỷ.
"Là ta, tỷ tỷ."
"Ý Vân?" Nghe giọng điệu của mỹ nữ tỷ tỷ, phỏng chừng nàng rất kinh ngạc.
Ta đẩy cửa đi vào, cười nói. "Đúng, là muội." Lão cha bị nhốt trong nhà lao, mỹ nữ tỷ tỷ lại như khách quý?
Mỹ nữ tỷ tỷ ngồi ở mép giường, không biết làm gì, thấy ta đi vào, nàng đem cái gì đó nhét vào dưới gối, nét mặt như gặp quỷ. "Ngươi sao đến được đây."
Ta mỉm cười, "Đừng quên, đây là địa bàn của tướng công ta, về sau là nhà ta, có gì kì quái?"
Nàng thở dài nói. "Cha hiện như thế nào? Cha đã nhốt ngươi trong mê hồn trận, làm sao đi ra?" Thì ra tỷ tỷ cũng biết, ta lại căm tức nghĩ tới lão cha, đem rủa mấy chục lần.
"Một trận nhỏ thôi, không vây được ta."
Nàng cười yếu ớt. "Ta biết ngươi có thể phá."
Ta tùy tiện nhìn lướt qua, mỹ nữ tỷ tỷ xem ra khí sắc không tồi, căn phòng này so với phòng của ta cũng không kém. Xem ra Thiên Túy đối với nàng thực chiếu cố.
"Tỷ tỷ, nếu ta không nhớ lầm, tỷ hẳn là bị bắt?" Ta hừ hừ vài tiếng. "Bất quá, hiện giờ đãi ngộ của tỷ không kém ta."
Mỹ nữ tỷ tỷ đỏ mặt, xấu hổ nói: "Là tứ đại hộ pháp chiếu cố ta."
"À, Ai a? Để ta hỏi tội hắn, hừ, cư nhiên tự ý thả người, mượn việc công làm việc tư, ta hẳn là phải hỏi tội bọn hắn, bốn tên gia hỏa đó, chẳng lẽ tham lam sắc đẹp của tỷ sao?"
"A?" Mỹ nữ tỷ tỷ ngẩn ra, vội nói: "Không phải như vậy, ta cũng chỉ mới quen bọn hắn thôi, nếu muội không thích, ta có thể quay lại thạch thất." Thật ngốc, ta có gì không thích?
Ta nghiêm mặt nói: "Ta thực mất hứng, bọn hắn dám qua mặt Hàn, bọn hắn đã phạm sai lầm, tỷ trở về không phải cách giải quyết."
"Muội muốn thế nào?" Mỹ nữ tỷ tỷ khuôn mặt chuyển sang lo sợ, ánh mắt lén lút nhìn ta như thể bị bắt gian, ảo não vô cùng.
Ta hừ lạnh. "Không muốn thế nào, tứ đại hộ pháp không xong rồi, ta phải phạt bọn hắn." Ta lớn tiếng. "Gọi tứ đại hộ pháp tới." Ta thừa biết, hiện tứ đại hộ pháp chỉ có hai người ở tổng đàn, hai người kia còn đang đi tìm ta, làm sao kiếm cả bốn người tới đây.
"Ý Vân, muội...đừng làm vậy, rốt cuộc muội muốn thế nào?"
Ta nghiêm mặt. "Ta trừng phạt bọn hắn, xem bọn hắn còn có dám tái phạm?"
Mỹ nữ tỷ tỷ thấy ta thực căm tức, bật thốt lên. "Muội làm gì? Không liên quan tới bọn hắn, là Thiên Túy ca cho ta ở đây."
Ta cố ý nga một tiếng, hừ lạnh vài tiếng, không tin nói. "Hắn có quan hệ gì với tỷ? Vì sao tương cứu?"
"Sáu năm trước ta từng gặp qua hắn." Mỹ nữ tỷ tỷ không nhịn được nói ra.
Ta khoanh tay trước ngực, tựa tiếu phi tiếu. "Phải không? Sao ta không biết? Quan hệ của hai người là gì?"
Xem biểu tình của ta, ai cũng biết vừa rồi ta cố ý lừa nàng, mỹ nữ tỷ tỷ mặt đỏ lên, nói không ra lời. "Chúng ta..."
Ta đi đến bên cạnh nàng, ôm bả vai nàng, cười hề hề nói: "Đệ muội a..."
"Đệ muội..." Mỹ nữ tỷ tỷ nhìn ta, vẻ mặt nghi hoặc.
"Đúng a, quên nói cho tỷ, ta là đại tẩu của Thiên Túy, cho nên..."
"Muội nói cái gì?" Mỹ nữ tỷ tỷ cả mặt lẫn cổ đều đã hồng ửng lên.
"Đệ muội a, về sau muội gọi ta đại tẩu."
"Muội nói loạn cái gì?" Ta có loạn đâu, xem bộ dáng của nàng, đích thị thích Thiên Túy.
"Phu nhân..." Tật Phong đột nhiên từ ngoài gọi vào.
"Làm gì?" Ta tùy tiện nói.
"Phu nhân cho gọi, có gì phân phó?" Thì ra vừa rồi ta có gọi bọn hắn.
Ta ngượng ngùng cười cười, "Không có gì? Vừa rồi trêu chọc đệ muội thôi, đi làm việc của ngươi đi."
Ta vừa mới chuyển đầu định nói chuyện với mỹ nữ tỷ tỷ thì đã bị đẩy ra. "Đi ra ngoài, ta muốn ở một mình."
"A?" Ta vừa mới a, đã bị nàng đẩy ra, tận lực đóng cửa đánh sầm, suýt chút nữa va phải mũi ta.
Ta gõ cửa, cười tà t àói: "Mỹ nữ tỷ tỷ, ta nói cho tỷ, chuyện của Thiên Túy ta có thể quản." Làm đại tẩu, có trách nhiệm và nghĩa vụ, càng có quyền lực, ai kêu ta là đại tẩu của bọn hắn.