Không có chứng cớ?
Nếu như không có chứng cớ, Trần Chấn Hoa há có thể điều động quân đội bắt người?
Cao Hổ chết, đến bây giờ cũng không có người biết được.
Bởi vì, văn phòng của Cao Hổ, ở dưới tình huống không được hắn cho phép, tuyệt đối không có người dám vào.
Thời điểm Lữ Văn kịp phản ứng, Trần Chấn Hoa muốn bắt những người trọng yếu trong phe phái Lữ gia, một tên cũng không để lại, tất cả đều bị bắt được.
Còn lại, có bắt cũng được, không bắt cũng không sao.
Chết tiệt nhất chính là, Lữ Văn còn không biết, Trần Chấn Hoa đến cùng nắm giữ chứng cứ của ai, kế tiếp sẽ đi bắt ai.
Hiện tại, người của phe phái Lữ gia, mỗi người đều cảm thấy bất an lo sợ.
Bị Quân Thần Trần Chấn Hoa nắm giữ chứng cứ phạm tội làm việc thiên tư trái pháp luật, thiên vị hối lộ,… đây còn không phải là đi vào đường chết sao? Coi như là Lữ gia, cũng cứu không được.
Không phải tất cả mọi người đều như là Lữ Bất Phàm, sẽ để cho Lữ Văn liều mạng giữ gìn.
Khi Lữ Văn được biết đến, Cao Hổ đã bị bí mật ám sát, tủ sắt cũng bị cướp sạch không còn. Lữ Văn mới minh bạch, Trần Chấn Hoa là từ đâu lấy tới chứng cứ.
Hơn nữa, Trần Chấn Hoa bắt người, Lữ Văn cũng biết, kế tiếp sẽ bị bắt chính là những người nào trong phe phái Lữ gia.
Bất quá, Lữ Văn cũng không có ngăn cản.
Còn lại chút ít kia, đều là một ít tiểu lâu la, có cũng được mà không có cũng không sao, đã không có ý nghĩa cùng giá trị ra tay cứu.
- Choáng nha, Lữ Văn này quả nhiên mặc kệ những người này chết sống.
Khi Trần Chấn Hoa giải quyết một gã cán bộ cuối cùng trong phe phái Lữ gia, trong nội tâm một hồi thống khoái:
- Nếu Lữ Văn xuất hiện thì thật tốt? Đến lúc đó, lão tử có thể hung hăng mắng lão gia hỏa kia một chầu.
Sau khi bắt tất cả những cán bộ trọng yếu nhất trong phe phái Lữ gia có liên quan vụ án, hành động của Trần Chấn Hoa cũng tùy theo chậm lại.
Bất kể nói thế nào, ta cũng phải cho Lữ gia một cơ hội phản ứng a?
Nếu như người Lữ gia, ở thời điểm này ra mặt, đó đương nhiên là tốt nhất. Người phải bắt không nói, còn có thể hung hăng mắng Lữ Văn một chầu.
Đáng tiếc, Lữ Văn không có xuất hiện.
Đương nhiên, kết quả này Trần Chấn Hoa cũng đã ngờ tới.
- Toàn bộ mang đi cho lão tử, con mẹ nó, lão tử muốn chơi chết bọn hắn.
Biệt khuất ở ban ngày của Trần Chấn Hoa, trong nháy mắt này, tất cả đều quét sạch, tâm tình thật tốt.
Tuy ở bên trong chứng cớ mà Trần Chấn Hoa lấy được, cũng không có nhân vật cao cấp gì, cao nhất chỉ là tên Phó bộ bị hắn bắt đầu tiên kia.
Dù vậy, Trần Chấn Hoa cũng rất cảm tạ người âm thầm cho hắn chứng cớ kia. Nguồn truyện:
Không có những chứng cớ này, Trần Chấn Hoa ra tay với Lữ gia như thế nào? Chỉ là đá người của Lữ gia ở trong quân đội ra, Quân Thần há có thể thoải mái?
Nghẹn lấy một hơi, đây chính là dễ dàng nhịn hỏng thân thể.
Trần Chấn Hoa thì sung sướng, còn Lữ Văn lại tức giận đến hận không thể nhảy dựng lên chửi mẹ. Điểm này, Trần Chấn Hoa đương nhiên có thể nghĩ đến, cũng chính bởi vì như thế, hắn lại càng thoải mái.
Một đêm này, rất hoa lệ rất phong phú, cũng phi thường kích thích.
Hành động lần này của Quân Thần Trần Chấn Hoa, rất nhiều người đều vỗ tay hô tốt, danh khí của Trần Chấn Hoa lại lần nữa thẳng tắp tăng vọt, tăng lên tới một độ cao để cho người theo không kịp.
Vì sao?
Bởi vì rất nhiều người, đã thấy được video mà Trần Thanh Đế phát tán lên mạng từ văn phòng của Cao Hổ. Cái này lại để cho quảng đại quần chúng biết rõ, nguyên lai là Quân Thần bắt cán bộ thoái hóa biến chất.
- Nếu để cho ta biết rõ, là ai cho ta chứng cứ, để cho ta phát tiết hết oán khí trong lòng, lão tử nhất định sẽ mời hắn uống rượu.
Trần Chấn Hoa vung tay lên, quát:
- Thu đội!
Người Trần Chấn Hoa muốn cảm tạ, lúc này đang nằm ở trên giường ngáy o..o....
Mấy ngày nay, Trần Thanh Đế thật sự là quá mệt mỏi, căn bản không có hảo hảo nghỉ ngơi qua. Nếu như không phải hắn có được tu vi Luyện Khí tầng năm, thì đã sớm gánh không được rồi.
- Một giấc này, ngủ thật sự là thoải mái.
Ngày hôm sau, trời mới sáng, Trần Thanh Đế từ trên giường bò dậy, duỗi lưng một cái, tinh thần sảng khoái.
Kế tiếp, Trần đại thiếu lại gọi điện thoại cho Cổ Thiên Cầm. Biết được, những người nháo sự trước cửa Thanh Đế dược nghiệp kia, trong một đêm tất cả đều biến mất.
Đối với cái này, Trần Thanh Đế cũng không có cảm thấy bất luận cái gì ngoài ý muốn.
Trần đại thiếu ngang ngược càn rỡ, ngay cả cổ đông của Thanh Đế dược nghiệp cũng bị đánh nằm viện, còn bắt toàn bộ, những người nháo sự kia, còn dám nháo sự sao?
Cũng không nhìn một chút Trần đại thiếu là ai.
Đây cũng chính là, chỗ tốt phá thanh danh của Trần đại thiếu, lợi dụng tốt rồi, hiệu quả sẽ không cách nào tưởng tượng.
Đương nhiên, hiện tại Lữ gia cũng không có công phu tiếp tục đả kích Thanh Đế dược nghiệp. Không có gì bất ngờ xảy ra, khẳng định đang nghĩ cách cứu những cán bộ bị Trần Chấn Hoa bắt kia.
Trần Chấn Hoa bắt không ít người của phe phái Lữ gia, trong đó cũng có mấy cái là nhân vật trọng yếu.
Chỉ là, để cho Trần đại thiếu cảm thấy ngoài ý muốn chính là, những bệnh viện âm thầm lộ ra muốn tạm dừng hợp tác cùng Thanh Đế dược nghiệp kia, cũng không hề có động tác gì nữa, bề ngoài giống như đều đang trông xem như thế nào.
- Không nghĩ tới, ca ca ta mang theo quân đội xông vào bệnh viện bắt Dương Thủ Đãi cùng Uông Bộ Lao, sẽ đưa đến hiệu quả như vậy.
Trần Thanh Đế lập tức minh bạch, tại sao những bệnh viện kia đột nhiên cải biến thái độ.
Trần đại thiếu hắn, xuất kích rồi.
Ai có thể địch?
Có ai không sợ?
Lại náo xuống dưới, Trần đại thiếu giận dữ, đập phá bệnh viện của các ngươi, tìm một chút lý do gì đó bắt tất cả các ngươi lại. Xem đến lúc đó, các ngươi đi đâu khóc lóc.
Bất quá, lúc này những bệnh viện kia hiển nhiên đã hiểu lầm Trần đại thiếu. Trần Thanh Đế căn bản không có ý định, dùng loại phương thức này, để đối phó những bệnh viện kia.